• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (4 Viewers)

  • Chương 298

Nhóm dịch: Hồng Mai


Bùi Hữu thấy trong lòng anh mình có chút căm giận bất bình liền cười mà an ủi lão: “ Nói cho cùng thì Trương Hoán là con rể anh. Minh Viễn có thiên hướng với anh em vợ, Oánh nhi thiên hướng vị hôn phu, đó cũng là việc bình thường. Anh cứ để cho suy nghĩ thoáng một chút đi!”


“ Con rể?” Nhắc tới Trương Hoán là con rể mình, Bùi Tuấn không khỏi lạnh lùng cười nói: “ Hắn thật đúng là con rể của ta sao? Lần trước Thôi Tiểu Phù tham gia vào chính sự chính là hắn âm thầm gây nên, hắn lại ở Phượng Tường làm hỏng một con đường của ta. Đây chẳng lẽ là điều con rể nên làm sao? Ta đã sớm đã nhìn ra, người này tuyệt không cam lòng ở dưới người khác. Coi như lấy con gái của ta, cũng chỉ là muốn lợi dụng ta mà thôi. Ta cùng với nó trong lúc đó đã sớm không có tình cha vợ gì.”


Bùi Hữu trầm mặc không nói, kỳ thật anh mình ban đầu cũng không phải định lợi dụng người ta sao? Nếu không phải Trương Hoán chiếm đoạt Hà Tây thì hắn liệu có đem con gái gả cho người ta sao? Hiện tại còn nói cắt đứt tình cha con. Chẳng qua là muốn nhân cơ hội chiếm Lũng Hữu thôi.


Bùi Tuấn thấy hắn không nói gì liền tiếp tục nói: “ Ta đã quyết định để Bùi Y là Sóc Phương Tiết Độ Sứ kiêm Thứ sử quận Linh Vũ, chỉ huy hai mươi vạn quân vượt sông Hoàng Hà chống cự quân tộc Thổ Phiên. Ngày mai liền xuất phát.”


Bùi Hữu do dự một lúc lâu rồi mới từ từ hỏi: “ Nhưng anh đã nghĩ đến tình huống muốn thừa cơ chiếm lĩnh Lũng Hữu chưa?”


“ Không!” Bùi Tuấn chậm rãi lắc đầu, lão lãnh đạm nói: “ Trương Hoán trong tay còn có quân đội, tạm thời không thể trở mặt đựơc. Ba quận Kim Thành, Lũng Tây, Khai Dương ta sẽ để lại cho nó, nhưng nó phải đem con trai vào trong kinh.”


Bùi Hữu lập tức rõ ràng dụng ý ông anh gọi mình tới, e là muốn để mình đi Lũng Hữu một chuyến. Không đợi Bùi Tuấn nói xong, hắn lập tức đứng lên khom người nói: “ Ba tháng tới là lúc Hộ Bộ vội vàng hết sức trong năm. Ta chỉ sợ đi không được, anh hãy để cho người khác đi đi!”


Bùi Tuấn nhìn chăm chú hắn, một hồi lâu mới thản nhiên nói: “ Vậy thì cũng không miễn cưỡng ngươi. Ta để cho người khác đi nói vậy.”


Ngày hai mươi lăm tháng ba năm Tuyên Nhân thứ ba. Thái Hậu Thôi Tiểu Phù chánh thức hạ chiếu xuất binh cứu viện Lũng Hữu. Đồng thời cũng bổ nhiệm Thái bộc tự khanh Bùi Y là Sóc Phương Tiết Độ Sứ kiêm Thứ sử quận Linh Vũ, đảm nhiệm chức Ngự Sử đại phu. Cùng một ngày, hai mươi vạn quân Hà Đông của Bùi gia từ huyện Định Hồ quận Xương Hóa vượt qua Hoàng Hà. Đại quân chia làm hai đường, một cánh xuất phát đến Hội quận, một đạo khác quay đầu xuôi nam, chiếm cứ các quận Bình Lương, An Định.


Hạ Lâu Vô Kỵ nghe thấy đại quân triều đình đến thì lập tức hạ lệnh bốn vạn quân Tây Lương tập kết tại Hội quận xuôi về nam hết để bảo vệ quận Kim Thành. Còn bên kia bờ Hoàng Hà, Xích Tùng Đức Tán đang chế tạo thuyền biết được hai mươi vạn đại quân nhà Đường đến cứu viện. Biết thời cơ chiến đấu đã mất, hắn thẹn quá thành giận, tập trung tám vạn đại quân tấn công Hội Tây Bảo. Trải qua một ngày một đêm huyết chiến, năm nghìn quân Đường giết địch hơn hai vạn người. Cuối cùng bởi vì ít không địch nổi nhiều nên Hội Tây Bảo bị chiếm đóng, năm nghìn quân Đường chết trận đến người cuối cùng, không một người đầu hàng.


Xích Tùng Đức Tán căm hận sâu sắc Hội Tây Bảo nên đem san thành đất bằng. Hắn lập tức dẫn đại quân xuôi nam Hà Hoàng cắt đứt đường lui của Trương Hoán.


Ngày ba mươi tháng ba, Bùi Y đến quận Kim Thành


Trương Hoán không xử lý sự vụ hàng ngày tại Lũng Hữu, Bùi Oánh một mực đốc thúc các ty, các tào của Lũng Hữu tiết độ làm việc bình thường. Nàng cũng không can thiệp công việc cụ thể, nhưng nàng mỗi ngày đều xuất hiện tại quân doanh, đồn điền cùng với các phường chế luyện quân khí, lắng nghe ý kiến của binh lính cùng quân phổ thông tầng dưới chót và thuộc hạ. Xin thoảng cũng cùng Hồ Dong, La Nghiễm Chánh, Bùi Minh Viễn và các quan viện trấn thủ tiến hành thương lượng, kiếm tiền lương trợ giúp tiền tuyến.


Nhưng bắt đầu từ khi đại quân tộc Thổ Phiên tiến công Vũ Uy, Bùi Oánh liền làm ngược phong cách đứng ngoài cuộc mà chủ động triệu tập Hạ Lâu Vô Kỵ cùng các tướng lãnh quân đội thương thảo thu xếp việc quân. Lại phái hai người Bùi Minh Viễn cùng Hồ Dong đi đến Trường An cầu cứu. Đồng thời, nàng đại diện Trương Hoán liên tục hạ phát mệnh lệnh, thu thập Dân Đoàn binh các nơi chuyển thành quân chánh quy. Lại tự mình đến trong quân tiến hành động viên, kích thích nhiệt tình quân lính bảo vệ quốc gia.


Cùng với thế cục mỗi một ngày biến hóa, quân tộc Thổ Phiên tiến công Lũng Hữu có thể coi như giảm bớt, nhưng ý đồ của cha mình lại nhân cơ hội chiếm cơ nghiệp chồng lại càng ngày càng rõ ràng, Bùi Oánh dần dần trầm lặng.


Hôm nay giữa trưa, Bùi Oánh đang cùng Thôi Trữ nói chuyện thì đột nhiên quản gia báo lại, tân Tiết Độ Sứ Sóc Phương mới nhậm chức đang ở bên ngoài phủ cầu kiến.


Vị Sóc Phương Tiết Độ Sứ này thì Bùi Oánh đương nhiên biết là ai, nàng trầm tư chỉ chốc lát liền nói với quản gia: “ Xin Bùi sứ quân đến hành dinh Tiết Độ Sứ chờ đợi, ta lập tức liền đến.”


Dứt lời, nàng lại hạ lệnh thân binh Trương Hoán gọi những người quan trọng của quân Tây Lương cùng nhau đến hành dinh. Do dự một lúc lâu, Bùi Oánh đột nhiên thở dài một tiếng mà nói với Thôi Trữ: “ Cha của ta thật sự là lòng tham không đủ, chúng ta đã nhường mười mấy châu quận phía bắc Lũng Hữu. Nhưng cha còn có chủ ý đánh quận Kim Thành. Người bình thường không biết sự tình còn tưởng rằng là ta bán đứng lợi ích của chồng, điều này làm cho ta như thế nào mà đối mặt với quân dân Lũng Hữu?”


Thôi Trữ sau hơn một tháng cẩn thận điều dưỡng thì bệnh tình đã tốt rất nhiều. Mặc dù thân thể còn có chút suy yếu, nhưng trên cơ bản đã không việc gì. Nàng thấy Bùi Oánh trong lòng khổ sở liền ôm vai an ủi: “ Dưới tình huống như vậy, tỷ cũng chỉ có thể cầu cứu triều đình, mọi người đều thấy rõ mà! Tỷ là vì bảo vệ Lũng Hữu mà hao tâm tổn trí. Ta nghĩ trừ kẻ có dụng ý khác, không ai chỉ trích tỷ đâu.”


Bùi Oánh cười khổ rồi thay đổi trang phục, liền ngồi xe ngựa đến hành dinh Tiết Độ Sứ mà đi. Hành dinh Tiết Độ Sứ ở vào trên đường Ngũ Tuyền, cách phủ Trương Hoán ước chừng ba dặm. Chỉ lát sau, xe ngựa liền đến hành dinh. Lúc này rất nhiều người đã nhận được thông tri của Bùi Oánh liền vội vàng chạy tới hành dinh.


Bùi Y vốn là muốn cùng Bùi Oánh lén nói chuyện, khuyên nàng lấy danh nghĩa về nhà thăm cha cùng ông ngoại rồi đem con Trương Hoán mang về Trường An. Không ngờ Bùi Oánh cũng không muốn lén gặp hắn, mà là lấy tư cách chính thức công khai tiếp kiến. Bùi Y vốn bởi vì việc lần trước ở Phượng Tường nên đối với Trương Hoán canh cánh trong lòng, hiện tại Bùi Oánh lại không nghe lời nên trong lòng hắn quả thực khó chịu. Bây giờ hắn có hai mươi vạn đại quân trong tay, nếu không phải bởi vì Bùi Tuấn không cho phép hắn hành động thiếu suy nghĩ thì hắn đã sớm một hơi quét sạch hang ổ của Trương Hoán.


Ngoài đại sảnh đã đến không ít người. Mọi người đều nói thì thầm nho nhỏ không biết có chuyện gì xảy ra, Hồ Dong cùng Bùi Minh Viễn vừa mới gấp trở về lại mơ hồ cảm thấy không ổn. Còn Bùi Y lại chắp tay sau đít ngắm nghía bức tranh trên tường, tất cả người mới đến hắn đều hờ hững.


“ Phu nhân giá lâm!” Binh lính hô to một tiếng. Mọi người nhao nhao đứng lên nhanh chóng đi vào đại đường thi lễ Bùi Oánh. Bùi Oánh mỉm cười đều đáp lễ mọi người. Lúc này Bùi Y mới từ từ xoay người lại, nhìn Bùi Oánh ha hả cười nói: “ Ta đến chỉ là muốn nói qua việc nhà, cháu gái như thế nào lại mời ta đến nơi này?”


Bùi Oánh tiến lên thi lễ, nàng khẽ mở miệng chu môi cao giọng đáp: “ Mong chú thứ lỗi, hiện tại người tộc Thổ Phiên đang lăm le ở bờ bên kia Hoàng Hà. Tình hình Lũng Hữu khẩn trương, cháu gái không thể không trước công sau tư.”


Bùi Y mắt nhíu lại, từ từ nói: “ Cháu không cần sợ hãi, cha cháu đúng là lo lắng cho an nguy của cháu, đặc biệt hạ lệnh cho chú dẫn hai mươi vạn đại quân tới cứu cháu.”


Bùi Oánh mặt thoắt trở nên trắng bệch, lúc này nàng cao giọng trả lời: “ Chúng ta cầu cứu triều đình, là vì cứu trăm vạn dân chúng Lũng Hữu cùng ngàn dặm non sông Đại Đường.Cha cháu nếu là cứu cháu thì chỉ cần phái một chiếc xe ngựa là đủ rồi. Mong Bùi sứ quân thông cảm triều đình phái binh với ý định hết sức tốt đẹp, không nên giải thích sai làm lạnh lòng quân dân Lũng Hữu chũng ta”


“ Phu nhân nói rất hay!” Hạ Lâu Vô Kỵ dẫn đầu cố vỗ tay, trong sảnh cùng nổi lên một tràng vỗ tay lớn, Hạ Lâu Vô Kỵ liếc Bùi Y lạnh lùng nói: “ Phu nhân chúng ta rất được các tướng sĩ yêu quý, kế khiêu khích ly gián của Bùi sứ quân sẽ không thực hiện được, nên bớt miệng lưỡi đi!”


Bùi Y ngửa mặt lên trời cười to, nụ cười hắn đột nhiên chợt tắt rồi lấy ra một quyển thánh chỉ lớn tiếng nói: “ Thái Hậu ý chỉ đến, Xin Lũng Hữu Tiết Độ Sứ phu nhân Bùi thị tiếp chỉ.”


Bùi Oánh ngẩn ra, nàng từ từ quỳ xuống “ Thần Bùi Oánh tiếp chỉ!” Mọi người trong đại sảnh cũng quỳ xuống theo.


Bùi Y mở thánh chỉ ra bắt đầu đọc: “ Lũng Hữu Tiết Độ Sứ Trương Hoán một lòng vì nước, ai gia nghe thấy có con trai nổi danh, tiếng tốt vang xa, không khỏi mừng rỡ, đặc biệt ban thưởng tiền trăm vạn, lụa năm trăm súc, phong làm Thượng Kỵ Đô Úy, ngay trong ngày khởi hành tới kinh sư ở lại...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom