• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (1 Viewer)

  • Chương 318

Nhóm dịch: Hồng Mai


Có điều cách đây mấy tháng Trương Hoán ngẫu nhiên thấy ở chỗ Bùi Oánh có một phong thơ, là Trường Tôn Y Y gửi đến. Trong thư nhắc tới Thôi Ninh, nói rằng nàng đang ở tại nhà cũ Thanh Hà Sơn Đông để chăm sóc cho cha bị bệnh nặng. Suốt ba năm đều không bước ra khỏi cửa một bước, điều làm hắn cảm thấy vui mừng nhất chính là Thôi Ninh đối với bất luận kẻ nào cầu hôn đều quả quyết cự tuyệt.


Ba năm vừa rồi, Trương Hoán quá chú tâm tập trung đến việc tích lũy thực lực, vùi đầu hết sức làm việc. Khiến cho Lũng Hữu bất kể là lực lượng quân sự, dự trữ nhân tài hay là các phường sản xuất kinh doanh đều có được bước phát triển thật lớn. Nhất là năm trước tại ba quận Khai Dương, Lũng Tây, Kim Thành thực hiện làm quen với hai loại lúa và đại mạch nên sản lượng lương thực được nâng cao rất mạnh. Năm ngoái, hắn lại xin triều đình lấy năm vạn thớt chiến mã để đổi lấy một vạn thanh Mạch Đao cùng một vạn bộ trọng giáp từ trong kho quân khí. Từ đó thành lập một đạo quân Mạch Đao duy nhất ở Đại Đường. Lấy đệ nhất mãnh tướng quân Tây Lương là Thành Liệt làm Thống soái Mạch Đao quân.


Hiện tại hắn binh mạnh lương giàu, có được đội hùng binh mang giáp hơn mười vạn người, chiến tướng ngàn viên,thời cơ từ bỏ sách lược che giấu thực lực đã trở nên chín muồi.


“ Đô đốc có ở đây không?” Từ trong viện truyền đến tiếng của Bùi Minh Viễn đã cắt đứt suy nghĩ của Trương Hoán. Hắn lập tức đem lọn tóc thả lại vào trong tráp rồi đứng dậy.


“ Minh Viễn, ngươi có tin tức tốt gì sao?” Trương Hoán thấy trong mắt Bùi Minh Viễn có kích động vẻ. Hắn hơi hơi kinh ngạc.


“ Đô đốc. Ngươi còn nhớ khi ta vừa tới Hà Tây thì từng đi sứ đến Hồi Hột.”


Trương Hoán gật đầu cười nói: “ Đương nhiên nhớ kỹ. Ngươi vất vả mới gặp được Tướng Quốc Hồi Hột, lại có chuyện gì xảy ra?”


“ Lúc ấy là một chuyến về tay không, nhưng hiện tại tình huống đã có thể xoay chuyển.” Bùi Minh Viễn cố nén nội tâm kích động, hắn nói khẽ với Trương Hoán: “ Đặc sứ Hồi Hột Khả Hãn đã đến, muốn cùng chúng ta thương lượng liên hợp chuyện tiến công dân tộc Thổ Phiên. Hiện đang ở trong phủ chờ đợi Đô đốc tiếp kiến.”


“ Cái gì!” Tuy là Trương Hoán tỉnh táo, nhưng vẫn bị tin tức kia chấn động. Đột nhiên, hắn tựa hồ nghĩ cái gì, lập tức cao giọng nói vọng sang gian văn thư bên ngoài: “ Tam Lang, đem ghi chép những việc đại sự cần làm của ta lại đây.”


Phụ trách văn thư cũ của Trương Hoán là Mạnh Giao trong năm ngoái đã được bổ nhiệm làm Trưởng sử quận Khai Dương, còn hiện tại văn thư tên là Ngưu Tăng Nhụ. Vào lúc tổ chức cuộc thi Hà Lũng thư viện thì hắn từng tại tửu lâu cùng người khác biện luận. Hắn tài hoa hơn người nên rất nhanh bộc lộ tài năng trong thư viện được tham gia làm trong Lũng Hữu Chính vụ phủ. Sau khi Mạnh Giao thăng quan, Hồ Dong liền đem Ngưu Tăng Nhụ đề cử cho Trương Hoán. Hắn thập phần khôn khéo có khả năng, ngoài ra có sở trường từ các loại đầu mối phức tạp nắm bắt trọng tâm vấn đề nên rất được Trương Hoán coi trọng mà bổ nhiệm hắn chuyên quản văn thư cơ yếu.


Rất nhanh, Ngưu Tăng Nhụ liền cầm vài quyển sổ ghi chép thật dầy đi tới “ Thỉnh Đô đốc hạ lệnh.”


“ Ta muốn tin tình báo mười ngày trước gửi từ La Ta tới về việc Tán Phổ dân tộc Thổ Phiên bị thương.”


Ngưu Tăng Nhụ hơi trầm tư rồi lập tức từ trong một quyển tìm được một hồ sơ đưa cho Trương Hoán “ Đô đốc có phải cần cái này?” “ Ừ! Chính nó, tạm thời để nó ở chỗ này của ta, ngươi đi đi!”


Trương Hoán đem hồ sơ đưa cho Bùi Minh Viễn, cười nói: “ Ngươi còn nhớ rõ nó không?”


Bùi Minh Viễn tiếp nhận hồ sơ nhìn qua, đây là thám tử của bọn họ tại La Ta gửi về tin tức, mười vạn quân tộc Thổ Phiên viễn chinh Thiên Trúc tại Thổ Hỏa La ( nay là A Phú Hãn - Afghanistan) bị mười lăm vạn quân Đại Thực vây khốn. Tán Phổ dân tộc Thổ Phiên Xích Tùng Đức Tán bị thương nặng có thể không còn ở lâu trên nhân thế. Bên trong tộc Thổ Phiên các phe phái đang tranh đoạt tư cách người thừa kế Tán Phổ nên trước mắt đấu tranh kịch liệt.


“ Ta cũng hoài nghi Hồi Hột chính vì nguyên nhân này nên mới phái đặc sứ tới gặp Đô đốc.”


Trương Hoán mỉm cười đáp: “ Trước tiên ngươi và Hồ Trường sử trước cùng hắn đàm phán, ngày mai bày lễ nghi trọng đại, ta tự mình đến trước cửa phủ nghênh đón đặc sứ đó.”


Đặc sứ đến từ Hồi Hột tên là Mặc Xuyết Đạt Kiền. Hắn từng nhiều lần đi sứ Đại Đường, có thể nói một cái lưu loát tiếng Hán. Lần này là vâng lệnh Khả Hãn đến đây liên lạc Trương Hoán.


Hồi Hột trải qua vài năm liên tục phát sinh nội loạn. Khả Hãn mới lập không được nửa năm liền chết một cách bí ẩn, Tể Tướng Đốn Mạc Hạ Đạt Kiền liền tự lập làm Hồi Hột Khả Hãn, tiếp tục dùng danh hiệu Bì Già Khả Hãn. Hắn luôn luôn chủ trương cùng Đại Đường thân thiện, sau khi lên ngôi liền cử sứ thần nghênh đón Hàm Trữ công chúa lấy làm vợ, còn nộp quốc thư cho Thái Hậu Thôi Tiểu Phù.


Sau khi cục diện chính trị Hồi Hột từ từ ổn định, việc cướp lại An Tây bị dân tộc Thổ Phiên chiếm đoạt lại lần nữa trở thành mục tiêu của Hồi Hột. Lúc này, bên trong quốc gia tộc Thổ Phiên phát sinh nội loạn, sứ Hồi Hột thấy được cơ hội cướp lấy An Tây liền mời Đại Đường cùng đánh tộc Thổ Phiên để lấy An Tây, chia lại Hà Tây. Nhưng triều đình Đại Đường lại vì dẹp yện bên trong mà không còn dư sức nên quả quyết cự tuyệt. Lúc này, Khả Hãn Đốn Mạc Hạ Đạt Kiền liền nhớ ra Bùi Minh Viễn từng thay mặt Trương Hoán đi sứ Hồi Hột. Sau khi cùng đại thần lại hiệp thương thì Đốn Mạc Hạ Đạt Kiền dứt khoát quyết định bỏ qua triều đình Đại Đường để cùng Trương Hoán liên hợp tấn công dân tộc Thổ Phiên.


Mặc Xuyết Đạt Kiền lộ vẻ hơi hơi lo lắng. Hai tháng trước cũng là hắn đến Trường An liên hợp Đại Đường tiến công dân tộc Thổ Phiên, lại rơi vào sự lạnh nhạt, cuối cùng chỉ gặp được Hồng Lư Tự Khanh nên cũng để hắn thấy được triều đình Đại Đường coi thường đối với Tây Vực. Một đại quốc mà khiếp nhược như thế, vậy một Tiết Độ Sứ còn có thể mạnh tới đâu đây?


Nhưng chuyện phát triển rất nhanh liền làm hắn nhìn với cặp mắt khác hẳn. Sáng sớm, cổ nhạc om sòm, khí thế mạnh mẽ. Mấy ngàn quân lính dọn sạch con đường, một chiếc xe ngựa tráng lệ dừng ở bên ngoài quán tiếp khách, Lũng Hữu Tiết Độ Phủ Trưởng Sử Hồ Dong cùng Tư Mã Bùi Minh Viễn cùng nhau đi tới Nghênh tân quán, mời Mặc Xuyết Đạt Kiền lên xe ngựa. Ba trăm kỵ binh nghi thức oai nghiêm đi phía trước mở đường. Sứ thần Mặc Xuyết Đạt Kiền được hưởng hết vinh quang đặc sứ cũng khiến cho hắn thấy được Trương Hoán có thành ý hợp tác.


Đội kỵ binh nghi thức đi đến trước phủ Trương Hoán thì ngừng lại. Trương Hoán tự mình ra cửa phủ nghênh đón “ Đặc sứ dọc đường thật vất vả.”


Mặc Xuyết Đạt Kiền thân gánh trách nhiệm nặng nề đến đây, lại thêm năm đó Trương Hoán đánh hạ Hàn Nhĩ Đóa Bát Lý thì hắn cũng là quan viên bị bắt làm tù binh nên đối với Trương Hoán liền sẵn có một loại cảm giác kính sợ. Cho nên hắn cũng không bởi vì được Trương Hoán hậu đãi mà ngạo mạn, lại càng không bởi vì lấy thân phận quốc sứ để xác định quan hệ song phương mà xem nhẹ Lũng Hữu.


Hắn thấy Trương Hoán tự mình ra cửa đón tiếp thì vội vàng xuống xe ngựa khom người thi lễ: “ Mặc Xuyết Đạt Kiền tham kiến Trương Đô đốc.” Trương Hoán thấy hắn biết lễ thì cũng có vài phần thiện cảm, liền tiến lên kéo tay của hắn cười nói: “ Chúng ta chờ đợi các ngươi đã lâu rồi. Đi! Chúng ta đi vào nói chuyện kỹ hơn.”


“ Vậy thì đành quấy rầy Trương Đô đốc.”


Trương Hoán mời Mặc Xuyết Đạt Kiền đến thư phòng của mình, lại để cho hai người Hồ Dong cùng Bùi Minh Viễn cùng tiếp. Nha hoàn bắt đầu dâng trà thơm, Mặc Xuyết Đạt Kiền thở dài nói trước: “ Ta mấy tháng trước từng đến Trường An mời triều đình Đại Đường cùng tấn công Thổ Phiên. Hồng Lư Tự Khanh nói cho ta biết, chuyện này sự tình quan trọng, phải chờ nội các triều đình thương nghị. Nhưng bọn ta nửa tháng vẫn không có tin tức chút nào. Lại tìm đến Hồng Lư Tự Khanh, hắn chỉ nói Bùi Tướng quốc bận rộn công việc nên không kịp suy nghĩ chuyện này. Hỏi nữa thì nói quốc nội không yên nên vô lực xuất binh. Lợi ích quốc gia làm gì mà khinh mạn như thế, từ đó có thể thấy được Đại Đường không nghĩ đến Hà Tây lâu rồi. Ta vốn đã lạnh lòng, chẳng lẽ Đại Đường thực sự không có người suy nghĩ đến cố thổ sao? Nhưng Khả Hãn chúng ta lại nói, Đại Đường có một người tất nguyện cùng Hồi Hột chinh phạt tộc Thổ Phiên. Đô đốc có thể đoán người này là ai?”


Trương Hoán cười nhạt đạo: “ Nếu bàn về cá nhân, người Đại Đường muốn cùng dân tộc Thổ Phiên đánh một trận đâu chỉ là ngàn vạn. Nhưng nếu như lấy thực lực để tính thì người này ngoài Trương Hoán ta ra thì còn ai nữa.”


Hắn cùng với Mặc Xuyết Đạt Kiền nhìn nhau. Hai người cùng nhau ngửa mặt lên trời cười to. Đã nói dốc lòng đến thế này thì chuyện liền không có gì mà suy nghĩ. Mặc Xuyết Đạt Kiền lấy ra một cái bản đồ trải rộng trước mặt Trương Hoán. Hắn chỉ vào hai vùng Hà Tây cùng An Tây mà nói thẳng thắn: “ Khả Hãn chúng ta muộn nhất là cuối tháng này binh phạt An Tây. Ngài hy vọng Đô đốc cũng xuất binh Hà Tây kiềm chế quân Hà Tây của tộc Thổ Phiên. Đồng thời ngài cũng kiềm chế quân An Tây của tộc Thổ Phiên. Cứ như vậy, áp lực của đôi bên đều sẽ giảm bớt một nửa, không biết ý của Đô đốc như thế nào?”


Trương Hoán do dự một lúc liền nói: “ Trên nguyên tắc ta nguyện ý xuất binh Hà Tây, nhưng ta cùng Khả Hãn các ngươi trong lúc đó chỉ là hứa miệng, không thể có nửa chữ trong văn bản. Điểm này ngươi có chịu không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom