• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (1 Viewer)

  • Chương 330

Nhóm dịch: Hồng Mai


Tề Lộc tiến lên thi lễ, uyển chuyển khuyên hắn: “ Trước kia dân chúng tạo phản, Vương gia lập tức liền phái binh tiêu diệt, bọn họ không thành công mà ôm hận. Nhưng nay thì đại quân ở ngoài, Thục Trung trống rỗng. Quan trấn thủ Chu Phượng Các lại chỉ có vậy. Thuộc hạ chính là sợ thanh thế tạo phản càng lúc càng lớn. Hơn nữa năm ngoái Du Châu Binh Mã Sử Lưu Tiềm thất bại sau khi tạo phản thì tung tích không rõ, vạn nhất hắn...”


“ Tốt lắm, đừng nói nữa!” Chu rất không cao hứng cắt đứt lời của Tề Lộc. Hắn đứng lên chắp tay sau đít đi qua đi lại bên trong trướng để lộ trong lòng thập phần phiền muộn.


Hắn rất rõ ràng em họ của mình Chu Phượng Các là người vô năng mà còn nhát gan. Nếu như chuyện thực sự ầm ĩ hơn thì hắn khẳng định sẽ phải trấn áp không ngừng. Nhưng muốn cho hắn liền như vậy từ bỏ tiến công Lũng Hữu thì trong bụng lại có chút không cam lòng. Nội tâm Chu Thử thập phần mâu thuẫn, hắn đi qua đi lại mà lông mày nhăn tít.


Tề Lộc đứng bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt nên hiểu rõ tâm tình của hắn, liền mềm giọng khuyên nhủ: “ Kỳ thật Vương gia có thể coi tiến công Lũng Hữu như là một sách lược, một kế sách để cướp lấy Hán Trung. Lũng Hữu là phụ, Hán Trung là thực sự. Như vậy cho dù không chiếm được Lũng Hữu, Vương gia cũng đã đại công cáo thành. Hiện tại mấu chốt là căn cơ không thể để mất. Một khi mất Thục Trung, thuộc hạ lo lắng quân đội sẽ bất ngờ làm phản!”


Có lẽ là câu nói sau cùng của Tề Lộc đã tác động đến hắn. Sắc mặt Chu Thử thay đổi vài lần, rốt cục thở thật dài “ Được rồi! Lần này đành tha cho tênTrương Hoán kia.”


Hắn cầm lên một cái lệnh tiễn, ném ra ngoài cửa trướng cho Thị vệ trường, lành lạnh hạ lệnh: “ Truyền mệnh lệnh của ta, lệnh cho Nguyên soái hậu quân Vương Đại Hữu hoả tốc quay về Thành Đô trấn áp phản loạn. Phàm là những ai tham gia cùng bọn tạo phản, ngay cả người nhà của hắn cũng giết sạch để răn bảo mọi người!”


Tháng mười năm Tuyên Nhân thứ sáu, Trương Hoán sau khi chiếm lĩnh Thành Đô đã lệnh Chu Phượng Các phái người bẩm báo Chu Thử, báo cáo hai mươi vạn dân chúng Thục quận tạo phản lan đến mấy quận chung quanh. Chu Thử biết sự kiện trọng đại lập tức phái mười vạn đại quân xuôi nam trấn áp dân loạn. Nhưng đại quân tại bến đò Phù Thủy huyện Hưng Thịnh thì lại đột nhiên bị năm vạn quân Tây Lương phục kích. Quân Chu Thử đại bại, tử thương nặng nề, kẻ đầu hàng vô số kể. Chủ tướng Vương Đại Hữu bị chết trong loạn quân.


Tiêu diệt tiền quân của Chu Thử, Trương Hoán lập tức hạ lệnh cho đại tướng Lận Cửu Hàn dẫn một vạn quân hỏa tốc bắc tiến. Nhân đà chiến thắng liền chiếm lĩnh căn cứ hậu cần của Chu Thử ở huyện Giang Dầu, đoạt lương thảo của Chu Thử, cắt đứt đường hắn về nam.


Chu Thử cho đến lúc này mới như tỉnh mộng. Hắn nổi trận lôi đình nhưng lại không thể tránh được. Tin tức Thục Trung bị chiếm, lương thảo bị cắt nhanh chóng truyền khắp toàn quân. Lòng quân của Chu đại loạn, bộ tướng Hàn Nghĩa dẫn ba vạn người lên bắc đầu hàng quân phòng thủ Lũng Hữu. Giờ phút này, quân Tây Lương ở Võ quận đã tăng binh đến tám vạn người. Đại quân ép hướng Văn quận, Chu Thử trong lo ngoài loạn, hai mặt thụ địch, tất cả rơi vào đường cùng. Hắn đành phải dẫn ba vạn quân tâm phúc cả đêm vứt bỏ doanh mà chạy, vượt qua Khương Thủy muốn từ phía nam Võ quận nhanh chóng tiến vào Hán Trung.


Nhưng ngoài dự đoán mọi người chính là, tám ngàn quân Tây Lương đóng ở nơi đây lại chủ động từ bỏ quan ải, đem Chu Thử thả về Hán Trung


Ngày hai mươi lăm tháng mười năm Tuyên Nhân thứ sáu, tàn quân của Chu Thử trấn thủ Văn quận đầu hàngquân Tây Lương. Đến lúc này, ba mươi sáu quận Thục Trung đều thuộc sở hữu Trương Hoán. Lũng Hữu cùng Thục Trung liền thành một thể, tình hình các thế lực của Đại Đường trong vòng một tháng hoàn toàn biến đổi lớn.


Ngay khi Trương Hoán ở Thục Trung mở kho phát lương trấn an dân chúng, Hà Tây lại đột nhiên truyền đến một tin tức khiến hắn vô cùng kinh ngạc.


So sánh với việc Trương Hoán gian nan hành quân ngàn dặm thì tiến công Hà Tây lại thuận lợi nhiều lắm. Bởi vì binh lực tộc Thổ Phiên tại Hà Tây bị điều động phần lớn đến An Tây chống lại sự tiến công của quân Hồi Hột, sau khi Vũ Uy thất thủ thì Đô đốc Hà Tây Luận Tất Giáp Tàng liền từ bỏ Trương Dịch mà lui binh đến quận Tửu Tuyền. Lại điều động binh lực hai quận Đôn Hoàng, Tấn Xương tập kết tại Tửu Tuyền. Như vậy, trong tay Luận Tất Giáp Tàng liền có hơn ba vạn quân. Hắn vừa tử thủ Tửu Tuyền vừa phái người đến La Ta cầu cứu. Không ngờ, cánh quân của Vương Tư Vũ từ Kỳ Liên Sơn đi đường vòng phía nam quận Đôn Hoàng một đòn chiếm lĩnh thành trì trống rỗng không quân, chặt đứt đường lui của Luận Tất Giáp Tàng.


Trong lúc đại quân Hạ Lâu Vô Kỵ dừng ở Trương Dịch, chuẩn bị cùng Vương Tư Vũ trước sau giáp công Tửu Tuyền, chiến dịch đại quân của Chu Thử xâm lấn Lũng Hữu nổ ra. Để tránh cho Lũng Hữu phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Hạ Lâu Vô Kỵ liền ngừng tiến công, hai quân chuyển sang trạng thái giằng co.


Đầu tháng mười một, trận tuyết lớn đầu mùa ở Tây Vực bay lả tả phủ xuống. Dải đất Hà Tây biến thành cánh đồng tuyết và biển băng. Cùng với việc tộc Thổ Phiên và Hồi Hột tại An Tây đang đánh giằng co bởi vì tuyết lớn nên dần dần im ắng, chiến dịch mùa thu ở khu vựa Tây Vực cũng tạm thời gián đoạn.


Dải đất Hà Tây sau trận tuyết lộ ra vẻ xinh đẹp khác thường. Bầu trời vạn dặm không mây, xanh thẳm dường như bao trùm cả mặt đất. Dưới bầu trời, Kỳ Liên sơn cao ngất, thảo nguyên mênh mông, cây cối, con sông cùng thôn trấn rất thưa thớt người ở đều ngập tràn trong buổi sáng giá lạnh, đắm chìm trong ánh sáng chói mắt cùng bóng râm màu lam nhạt.


Quận Trương Dịch ở vào giữa dải đất Hà Tây, nơi này cũng là bãi nuôi ngựa lớn nhất cả Hà Tây. Đại thảo nguyên kéo dài mấy trăm dặm, nguồn nước sung túc, bãi cỏ tươi tốt. Chính chỗ này từng là nguồn không ngừng cung cấp chiến mã cho kỵ binh Đại Đường.


Đường lớn từ Vũ Uy đến Trương Dịch đi ngang qua thảo nguyên. Để phòng ngừa dọc đường đi vì tuyết lớn bao trùm làm bị lạc mất phương hướng, trong thời kỳ Khai Nguyên thì Hà Tây Tiết Độ Sứ Vương Trung Tự đặc biệt sai người trồng hai bên đường đi đủ loại cây dương của người Hồ. Ngày nay đám dương thụ đã biến thành những cây cổ thụ chọc trời. Từ trên cao nhìn xuống hai hàng hồ dương thụ kéo dài mấy trăm dặm phảng phất trên hành lang Hà Tây có một con đường băng mỏng mảnh.


Một ngày kia, trên con đường đi Dịch Quận nay đã thuộc Trương Hoán quản lý có một đội quân ước năm nghìn kỵ binh chậm rãi đi tới. Người cầm đầu đúng là Trương Hoán mới từ Thục quận chạy tới. Hắn nhận được tin báo khẩn cấp của Hạ Lâu Vô Kỵ, có mười mấy vị khách đặc thù đến quận Trương Dịch.


Từ xa đã nhìn thấy thành trì quận Trương Dịch. Một đội kỵ binh từ cửa thành vọt ra, trong thế giới tuyết trắng mênh mông thì lại càng dễ thấy được. Đội ngũ càng ngày càng gần, khôi giáp quân Đường sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời rạng rỡ. Người cầm đầu đúng là đại tướng số một của Trương Hoán - Hạ Lâu Vô Kỵ. Hắn chạy như bay đến trước mặt Trương Hoán rồi phiên thân nhảy xuống ngựa mà quì một gối chào theo nghi thức quân đội: “ Thuộc hạ tham kiến đô đốc!”


Trương Hoán vội vàng xuống ngựa đỡ hắn lên rồi đập vào vai một cái mà cười nói: “ Nghe nói ngươi thực sự cưới một nữ nhân tộc Thổ Phiên làm tiểu thiếp, nhưng bị người ta nửa đêm mưu sát trên giường.”


Hạ Lâu Vô Kỵ mặt đỏ lên, cẩn thận nói: “ Kỳ thật không phải người tộc Thổ Phiên. Cha mẹ của nàng đều là nô lệ người Hán. Lần này tiến công Trương Dịch, cha mẹ bị người tộc Thổ Phiên giết chết, thuộc hạ thấy nàng lẻ loi hiu quạnh liền thu dụng nàng. Đại chiến trước mặt nên thuộc hạ không dám nạp thiếp.” “ Nói không sai, đại chiến trước mặt thì người làm chủ tướng càng cần cẩn thận hành sự.” Trương Hoán gật đầu, hắn quay đầu sang Mạnh Giao cùng đi với hắn vẫy vẫy tay nói: “ Ngươi lại đây đi!”


Mạnh Giao xuống ngựa đi nhanh đến chờ đợi Trương Hoán thu xếp.


“ Mạnh Giao sau này chính là Thứ Sử Trương Dịch kiêm giám sát Hà Tây. Từ hôm nay ngươi đem công việc chuyển giao cho hắn đi!”


“ Thuộc hạ tuân lệnh!” Hạ Lâu Vô Kỵ quay sang Mạnh Giao chắp tay cười nói: “ Làm người mỗi ngày đối phó những cáo trạng này làm đầu ta đều muốn bể, cuối cùng cũng có tiên sinh trong coi.”


Mạnh Giao cũng vội vàng cúi người hành lễ, “ Ta lần đầu tự mình trông coi, nhược bằng có chỗ thiếu sót thì mong tướng quân giúp đỡ.”


Trương Hoán thấy hai người chung sống rất tốt bèn cả cười mà nói: “ Đi thôi! Vừa đi vừa nói chuyện.”


Mọi người lên ngựa chậm rãi nhằm hướng thành Trương Dịch chạy tới. Trước khi tộc Thổ Phiên chiếm lĩnh thì Trương Dịch là thành trì quan trọng tại mảnh đất Hà Tây. Thành trì được xây dựng cao lớn mà chắc chắn, dân cư hơn hai vạn người chủ yếu là người Hán và người Khương. Sau khi tộc Thổ Phiên chiếm lĩnh vùng Hà Tây, Trương Dịch liền trở thành cứ điểm đầu cầu của dân tộc Thổ Phiên tiến công Đại Đường. Là trung tâm của tộc Thổ Phiên thống trị địa khu Hà Tây nên dân cư ngược lại có vẻ gia tăng. Dân số bên trong thành có hơn mười vạn người, bảy phần là nô lệ người Hán chuyên đi nuôi ngựa cho lãnh chúa tộc Thổ Phiên.


Quân đội liền nhanh chóng tiến vào bên trong thành. Bên trong thành cũng bị tuyết trắng bao trùm làm trên đường lớn khó nhìn thấy một ai đi đường nên để lộ thập phần vắng lạnh. Phòng ốc cũng rất cũ nát, không có hoạt động buôn bán gì. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài người tiến vào mấy gian phòng hỏng. Đây là một số thương nhân Lũng Hữu khôn khéo đang dùng vật dụng hàng ngày giá rẻ đổi lấy da thú cùng dược liệu của người Khương. “ Bọn họ là từ nơi nào ở An Tây đến? Đó là những người nào?” Mắt thấy sắp đến soái phủ của Hạ Lâu Vô Kỵ, Trương Hoán rốt cục hỏi mục đích tới đây.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom