• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (4 Viewers)

  • Chương 337

Nhóm dịch: Hồng Mai


Thật xa hắn liền nhìn thấy Trương Hoán bèn cười gật đầu, Trương Hoán bước nhanh đi tới trước mặt Trương Phá Thiên khom người thi lễ.” Thập Bát Lang ra mắt Tứ thúc!”


“ Mau mau miễn lễ!” Trương Phá Thiên vội vàng đỡ Trương Hoán lên. Trên dưới đánh giá hắn một phen mà không khỏi nói cảm khái: “ Mỗi một lần nhìn thấy ngươi đều cảm giác được một loại khí độ tiến bộ. Không trách được năm đó Gia chủ một lòng lập ngươi làm người thừa kế Gia chủ, hiện tại làm cho người ta không thể không bội phục ánh mắt của ông ấy, đáng tiếc Trương gia không có cơ hội này.”


Trong ba câu hai lời là Trương Phá Thiên liền đem ý nghĩ trong lòng nói ra. Có một số việc không cần vạch trần, cũng không cần dài dòng trình bày và phân tích. Một câu nói, thậm chí một ánh mắt cũng đủ để biểu đạt tầm nhìn.


Trương Phá Thiên nói tới đây, Trương Hoán liền đã rõ ràng hắn đúng có nguyện vọng mãnh liệt gầy dựng lại Trương gia. Hơn nữa hắn là hy vọng chính mình ra mặt đảm nhiệm chức tân gia chủ Trương gia.


Đối với Trương Hoán mà nói, trọng chấn Trương gia tất nhiên là điều phải làm. Nhưng tầm nhìn của hắn đã sớm vượt qua một Trương gia nho nhỏ. Trương gia cũng giống như tập đoàn Lũng Hữu, chẳng qua chỉ là một con cờ trong ván cờ lớn của hắn. Tranh thủ càng nhiều người ủng hộ, lại được càng nhiều đồng minh rộng khắp trở thành người có ảnh hưởng lớn. Nếu có vận may thì như lời của Tân Vân Kinh đã nói, cần thay thế đại Thôi gia để trở thành thế lực chống lại Bùi Tuấn trong triều đình. Đây mới là mục tiêu thứ nhất mà Trương Hoán theo đuổi.


Mặc dù ý của Trương Phá Thiên là muốn hắn gánh vác trách nhiệm đứng đầu, nhưng Trương Hoán biết hắn hoàn toàn không thể lại đảm nhiệm Gia chủ Trương gia. Nếu không, hắn sẽ lại bị phái bảo thủ chụp mũ, làm cho người ta lầm tưởng hắn là muốn phục hồi thế gia triều chính bổ nhiệm người họ Trương. Do đó mất đi hào quang để thu hút sĩ tử nhà nghèo đến nương nhờ. Việc gây dựng lại Trương gia hắn chỉ có thể đứng phía sau màn mà ủng hộ.


Nghĩ vậy, Trương Hoán đơn giản nói rõ với hắn: “ Cũng may Gia chủ đời trước đã chỉ định người thừa kế. Trương Xán mấy năm nay càng thêm ổn định thành thục, tin tưởng sẽ là người đủ tư cách Gia chủ. Sau vài ngày hắn sẽ vào kinh, hy vọng Tứ thúc có thể ra mặt trợ giúp hắn gây dựng lại Trương gia.” Nói đến đây thì Trương Phá Thiên đã rõ ý tứ của Trương Hoán, ông thoáng trầm tư chỉ chốc lát, đành phải bất đắc dĩ mà nói: “ Việc cấp bách là cần gây dựng lại Trương gia, còn tình huống cụ thể đành chờ sau khi Trương Xán đến lại thương lượng vậy!”


Mặc dù Trường Tôn Nam Phương phát thiếp mời những nhân vật nổi tiếng khắp Trường An, nhưng không một ai trong số các nhân vật quan trọng chính như Bùi Tuấn, Thôi Ngụ, Sở Hành Thủy, Vương Ngang đến, đa số là cử con thay mặt. Mãi cho đến khi trăng đã lên cao thì thọ yến long trọng tại Trưởng Tôn phủ mới kết thúc, mọi người đua nhau cáo từ chủ nhân.


“ Hiền chất, nhạc phụ thì cháu vẫn phải đi thăm hỏi một phen. Dù sao cũng là theo đúng lễ tiết, cháu cũng nên đi.” Bên ngoài cửa phủ, Bùi Hữu có cảm giác đã say kéo tay Trương Hoán dặn dò hắn hai ba lần.


Trương Hoán đở hắn lên xe ngựa, cười nói: “ Bùi Nhị thúc yên tâm, cháu sẽ đến thăm nhạc phụ. Oánh nhi cũng chuẩn bị không ít lễ vật.”


“ Được rồi, ta sẽ đi trước nhé. Có chuyện gì thì cháu cứ việc nói với ta.” Bùi Hữu nói xong thì phất tay, xe ngựa liền chạy như bay đi.


Đưa mắt nhìn Bùi Hữu đi xa, Trương Hoán nhảy lên mình ngựa, giật dây cương cùng đám kỵ binh hộ vệ nghiêm mật phi về phía phường Vĩnh Lạc. Phường Vĩnh Lạc cùng phủ Trưởng Tôn nằm cùng phường nên cũng không xa, chỉ đi một khắc thời gian liền đến cửa phủ.


Dọc theo đường đi, Trương Hoán biết được có người đi theo mình ở phía xa. Thủ đoạn theo dõi của đối phương thập phần vụng về, hiển nhiên không phải thám tử chuyên môn. Cho đến cửa phủ của hắn mà người theo dõi còn không bỏ đi, hắn bèn liếc mắt ra hiệu cho thuộc hạ, chỉ chốc lát hai tên thân binh đã bắt người theo dõi lại đây.


“ Nhẹ tay một chút, ôi! Ta không có ác ý.” Thân binh hạ thủ rất nặng, người bị nắm đau quá liên tục cầu xin tha thứ.


“ Đô đốc, chính là hắn.” Thân binh đem người theo dõi ném trên mặt đất, Trương Hoán lúc này mới nhận ra hắn đúng là Bổ Khuyết lang Lý Tu Hạ đã gặp ở Trưởng Tôn quý phủ.


“ Sao lại là ngươi?” Trương Hoán mặt sầm xuống mà hỏi.


Lý Tu Hạ sau khi yến hội bắt đầu không lâu liền len lén rời khỏi phủ Trưởng Tôn. Trên đường về nhà hắn không ngừng lật xem danh thiếp của Trương Hoán. Một loại cảm xúc không thể chờ đợi được kích động nội tâm hắn. Hắn biết, đây cơ hội của mình, có thể nắm bắt lấy nó để quyết định tiền đồ vận mệnh của mình. Nhưng khi về đến cửa nhà thì hắn mới đột nhiên nhớ ra, mình còn không biết nơi Trương Hoán ở thì ngày mai làm sao tìm được hắn. Hắn liền lại chạy đến bên ngoài phủ Trưởng Tôn chờ Trương Hoán đi ra rồi theo dõi về đến tận phủ.


Thấy sắc mặt Trương Hoán sa sầm, Lý Tu Hạ cuống quít giải thích: “ Ty chức chỉ muốn biết Thị Lang đại nhân nghỉ ngơi ở đâu? Ngày mai mới đến chỗ Trương thị lang bẩm báo.”


Trương Hoán gật đầu, người này cũng khá thành thực, liền nói với thân binh: “ Dẫn hắn đến thư phòng của ta.”


Trong thư phòng ánh sáng êm dịu, nó đã được Dương Xuân Thủy thu dọn sạch sẽ mà ngăn nắp. Lư hương ở góc phòng tỏa ra mùi đàn hương nhẹ nhàng. Thân binh đã sớm đem đến một chậu than nóng làm trong phòng ấm áp như mùa xuân.


Trương Hoán tiến vào thư phòng ngồi xuống rồi liền hạ lệnh: “ Dẫn hắn vào đi!”


Chỉ chốc lát, Lý Tu Hạ bị thân binh đem vào. Chức quan của hắn quá nhỏ nên không dám ngồi xuống, Trương Hoán cũng không miễn cưỡng liền trực tiếp hỏi hắn: “ Hôm nay ngươiđã nói với ta, ngươi có biện pháp đoạt lại quyền Môn Hạ Tỉnh, là biện pháp gì?”


Lý Tu Hạ vội vàng cười nịnh đáp: “ Khởi bẩm Thị Lang. Biện pháp của thuộc hạ chính là bổ khuyết lại thủ đoạn điều tra giám sát mà chức vụ này từng quản lý.”


“ Ngươi là nói đến Quỹ tứ phương?” Trương Hoán chần chờ một phen rồi hỏi.


Quỹ Tứ phương là một loại mật báo dùng hộp sắt do Võ Tắc Thiên thiết lập. Tổng cộng có bốn cái chia ra đặt ở ngoài hoàng thành, nó cho phép dân chúng thiên hạ giữ bí mật. Võ Tắc Thiên chính là dùng loại thủ đoạn này để thanh trừng sự phản đối khắp nơi với việc mình đăng cơ. Về sau Đường Huyền Tông, Túc Tông vẫn luôn tiếp tục sử dụng, nhưng tại năm Khánh Trì thứ năm bị Thôi Viên cấm chỉ.


Lý Tu Hạ vội vàng gật đầu “ Thuộc hạ nói chính là Quỹ tứ phương.”


Trương gia trầm tư chỉ chốc lát, cái này đích thật là một loại thủ đoạn, nhưng Tứ quỹ đã không dùng hai mươi mấy năm, làm sao còn có thể mở lại đây?


Lý Tu Hạ phảng phất biết tâm tư của Trương Hoán, hắn âm hiểm cười nói: “ Chuyện này người bình thường không thể hiểu được nội tình. Đối với ty chức là Bổ Khuyết Lang, người chính thức chưởng quản Tứ quỹ thì làm sao mà ty chức lại không biết nó có thể dùng được hay không?”


Trương Hoán nghe hắn nói chắc chắn, không khỏi hứng thú: “ Nói đi, có điều gì bí mật?”


Lý Tu Hạ khống chế sự kích động trong lòng rồi chậm rãi nói: “ Tứ quỹ là do Tắc Thiên hoàng đế hạ chỉ thiết lập. Cho dù có muốn phế chỉ, cũng phải từ Tiên Đế hạ chỉ. Nhưng trên thực tế Tiên Đế tuyệt không đồng ý huỷ bỏ Tứ quỹ, cho nên lúc ấy Thôi Tướng quốc liền giở ra một thủ đoạn nhỏ nói muốn duy tu cổng Chu Tước, cho nên Tứ quỹ tạm dừng. Kết quả là việc tạm dừng kéo đến hôm nay, mà lưu lại hai bản hồ sơ về thánh chỉ của Tắc Thiên hoàng đế thiết lập Quỹ cùng với mệnh lệnh của Thôi Tướng quốc ngừng quỹ thì thuộc hạ liền luôn luôn lặng lẽ bảo quản đến nay. Trương Thị Lang có thể tùy thời khôi phục.”


“ Thì ra là như vậy.” Trương Hoán bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, lại hỏi: “ Vậy chuyện này vì sao ba năm trước đây ngươi không bẩm báo với Thôi Tướng quốc, cứ kéo dài cho tới hôm nay?”


“ Cái... này...”


Lý Tu Hạ một hồi lâu không cách nào trả lời, hắn đột nhiên “ Bụp” một cái ngã quỳ rồi dập đầu vái Trương Hoán: “ Chuyện này thuộc hạ có tư tâm, trước hết xin Thị Lang thứ tội, thuộc hạ mới có thể nói tình hình thực tế.”


“ Ta sẽ không trách ngươi, nhưng ngươi phải nói thật.”


“ Vâng! Thuộc hạ tuyệt không giấu diếm.” Lý Tu Hạ thở dài một hơi liền nói: “ Ba năm trước đây, người của Thôi gia ở khắp nơi bị Bùi Tướng quốc thanh trừ. Thuộc hạ sợ sau khi nói chuyện này thì thứ nhất bị Bùi tướng quốc ghen ghét; thứ hai thì sợ Thôi Tướng quốc dùng con cháu Thôi gia đến thay thế chức Bổ Khuyết Lang của thuộc hạ, cho nên thuộc hạ một mực không dám nói.”


“ Vậy ngươi hiện tại vì sao lại dám nói?” Trương Hoán nhìn hắn chăm chú mà hỏi.


“ Thị Lang có Lũng Hữu, Ba Thục, trong tay nắm mấy chục vạn đại quân, thực lực hùng hậu. Hơn nữa... hơn nữa Thị Lang ở trong triều không có người, lại không có quan hệ gì với con cháu Trương gia. Cho nên thuộc hạ tuyệt không lo lắng bị người khác thay thế, đây là lời tâm huyết của thuộc hạ. Đều là những câu nói thực, mong Thị Lang minh xét.”


“ Được! Ngươi nói không sai, ta thực sự không phải là người qua sông liền hủy cầu.” Trương Hoán mỉm cười nói: “ Chỉ cần ngươi trung thành với ta, sau này ta sẽ từ từ trọng dụng ngươi.”


Lý Tu Hạ vui mừng, hắn liên tục dập đầu lạy ba cái, chỉ chỉ vào ngực, lại chỉ lên trời cao thề thốt: “ Thuộc hạ Lý Tu Hạ xin thề với trời, thề trung thành với Trương Thị Lang tuyệt không phản bội. Nếu như vi phạm lời thề này thì thuộc hạ sẽ bị đánh vào mười tám tầng địa ngục, trọn đời không được siêu sinh.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom