• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (1 Viewer)

  • Chương 437

Nhóm dịch: Hồng Mai


Hắn tiến lên thi lễ “ Thuộc hạ có ý nghĩ nhỏ muốn bẩm báo đô đốc.”


“ Đến đây! Ngồi xuống nói chuyện.”


Trương Hoán vỗ vỗ tảng đá lớn, bảo hắn ngồi xuống “ Nói đi! Có chuyện gì muốn bẩm báo với ta?”


Quách Sĩ Kỳ nghiêng nửa người ngồi xuống nói nhỏ: “ Thuộc hạ là lo lắng bên phía Đình Châu.”


Nụ cười của Trương Hoán biến mất, hắn nghiêm nghị nhìn chăm chú vào Quách Sĩ Kỳ ngạc nhiên nói: “ Xin Quách tiên sinh nói thẳng.”


Thở dài một hơi, Quách Sĩ Kỳ rốt cục nói ra lo lắng trong lòng “ Thuộc hạ là lo lắng người Cát La Lộc. Hồi Hột xuôi nam, Bắc Đình trống rống, bọn họ có thể cũng thừa dịp bỏ trống mà vào. Nếu như Lý Chí Xa không có phòng bị rất có thể sẽ bị người Cát La Lộc đánh sau lưng.”


Quách Sĩ Kỳ nhắc nhở Trương Hoán. Người Cát La Lộc mặc dù bị người Hồi Hột hù dọa trở về hang ổ, nhưng khi người Hồi Hột thực hiện quốc sách tây tiến, bọn họ há có thể không tìm kiếm đường lui. Huống hồ dân tộc này trong mắt người Đại Đường vẫn luôn là kẻ bội bạc hèn hạ. Năm đó Đại Đường cùng Đại Thực đánh nhau ở Đát La Tư, chính bởi vì người Cát La Lộc phản bội mà làm cho quân Đường thảm bại. Chuyện lúc trước không quên, còn chuyện về sau, chính mình vào lúc quyết sách thì không nên khinh thường bọn họ. Nhưng là từ lộ trình mà nói, từ Y Ta đến Kim Mãn nếu so với đến Cao Xương thì gần hơn. Chuyện này nếu như phát sinh thì đã xảy ra. Để không ảnh hưởng sĩ khí, chỉ có thể trước hết chưa để ý đến người Cát La Lộc.


Nghĩ vậy, Trương Hoán liền quyết đoán nói: “ Hiện tại chúng ta cách Cao Xương đã không đầy trăm dặm, nhưng cách Kim Mãn lại sơ sơ ngàn dặm. Bên trọng bên khinh, ta trong lòng rõ ràng.”


Hắn đứng lên, lập tức hạ lệnh: “ Thời gian nghỉ ngơi đã hết, lệnh cho đại quân lập tức lên đường tiến quân tới Cao Xương. Trước khi trời tối chúng ta đến thành Cao Xương nghỉ ngơi.”


Binh lính vội vàng thu thập lên ngựa, đại quân khởi động, đội ngũ trùng trùng điệp điệp liếc mắt nhìn không thấy cuối nhằm hướng tây mà đi.


Ngày mười hai tháng sáu, trước đại quân năm vạn quân Đường đứng dưới thành Cao Xương, một ngàn quân Hồi Hột đóng giữ Cao Xương liền đầu hàng quân Đường. Đến lúc hoàng hôn, quân Đường xếp thành hàng đi vào chỗ thành trì cổ xưa này.


Đúng như Quách Sĩ Kỳ lo lắng, vào lúc Trương Hoán còn cách Cao Xương có hai ngày lộ trình thì đội tiên phong quân Đường tiến theo đường phía bắc đến Kim Mãn tại huyện Bồ Loại bị người Cát La Lộc đánh lén. Năm nghìn quân Đường thương vong gần nửa, thảm bại chạy về. Đây là lần đầu tiên quân Đường tiến quân vào Tây Vực phải chịu thất bại. Đại tướng Lý Chí Xa cánh quân phía bắc thăm dò được người Cát La Lộc thế lớn liền đình chỉ tiến quân, lập tức phái hỏa tốc tới Trương Hoán khẩn cấp bẩm báo quân tình đột nhiên xảy ra.


Ngày mười bốn tháng sáu, mấy con ngựa lưu tinh chạy như bay phóng vào thành Cao Xương.


Tướng soái phủ của Trương Hoán ở bên trong Vương Cung Cao Xương quốc cũ. Qua bao đời Cao Xương cố quốc đã tan thành mây khói, vương thất thành bình dân, Vương Cung thành khách điếm. Nơi này trở thành điểm ghi nhớ về các cuộc tranh giành lợi ích giữa các thế lực trong thiên hạ. Đại Đường đi, dân tộc Thổ Phiên đến, dân tộc Thổ Phiên đi, Hồi Hột đến. Đi đi đến đến, ở trong cung điện cổ xưa này tràn ngập dáu vết Đại Đường lẫn tinh thần Hồ Mã.


Chiến mã báo tin dừng lại trước Vương Cung, một Giáo úy nhảy xuống ngựa chạy nhanh lên bậc thang lấy ra một phong thơ nói với thủ vệ: “ Thỉnh bẩm báo đô đốc, Lý Tướng quân phái chúng ta đến bẩm báo có đại sự!” Thủ vệ thấy chuyện quá khẩn cấp liền không dám trì hoãn lập tức xoay người chạy vào Vương Cung.


Chỗ Trương Hoán tràn ngập tập quán xa lạ về chuyện phong tình trong cung điện của nước khác. Không chỉ là nó quá cũ kỹ, cung vàng điện ngọc ngày xưa đã loang lổ phai màu mà là ở một số nơi trong đại điện này tràn ngập quá nhiều dấu vết của lịch sử chém giết. Những mảng lớn trên tường hãy còn bám những vết máu người đen bầm nhìn thấy mà ghê người. Mặc dù hắn đã thấy vô số cảnh Tử Vong, nhưng tòa cung điện vẫn mang tới áp lực làm cho tâm tình của hắn cảm thấy khó chịu. Ngoài ra vào ban đêm, bên cạnh hắn phảng phất tràn ngập oan hồn kêu khóc cùng van xin. Tỉnh lại thì là một loại cô độc vô tận phảng phất một thiếu niên nửa đêm sau khi thức giấc thì phải đối mặt đêm dài từ từ qua đi.


Hắn ở chỗ này đã ba ngày, giờ phút này hắn đang thu thập hành trang chuẩn bị trở lại lều lớn trong quân doanh. Đúng lúc này, từ ngoài điện truyền đến tiếng chạy hấp tấp dồn dập, trong đại điện trống trải thì nó đặc biệt vọng xa.


Trương Hoán đứng thẳng người, trong lòng có một loại cảm giác không rõ.


“ Đô đốc, tướng quân Lý Chí Xa có văn kiện khẩn cấp.” Thân binh chạy vào bên trong phòng, đem tin giao cho Trương Hoán.


Không cần nhìn tin, Trương Hoán liền đã rõ ràng, chỉ sợ là chuyện Quách Sĩ Kỳ nói đã nổ ra. Quả nhiên, câu đầu trong tin liền nói sáng tỏ, tiên phong quân Đường tại huyện Bồ Loại bị người Cát La Lộc hạ độc thủ, tử thương hơn hai ngàn người.


Nhưng càng đọc tiếp, dáng vẻ Trương Hoán cũng càng thêm nghiêm túc. Cuối cùng hắn thu tin rồi từ từ đi tới trong viện.


Năm vạn quân Cát La Lộc, chuyện so với hắn nghĩ còn nghiêm trọng hơn nhiều. Chỉ trong thời gian vài ngày liền chiếm cứ cả một vùng lớn bắc Thiên Sơn, chen vào một chân trong tình hình lọan lạc ở An Tây. Đây là người Cát La Lộc dốc hết lực ra hành động. Trương Hoán đột nhiên ý thức được, lúc này người Cát La Lộc đã không phải một con chó mà dân tộc Thổ Phiên bồi dưỡng để làm nhiễu loạn phía sau Hồi Hột. Nó đã biến thành một con sói, thành người đánh cờ thứ tư trong cuộc cờ An Tây. Nếu như chính mình mà sơ ý thì rất có thể sẽ bị con sói dữ này cắn mà gây tổn thương, do đó đành phải nuốt hận rút lui khỏi bàn cờ An Tây. Trương Hoán mày mặt nhăn tít, biến cố đột nhiên tới quấy rầy kế hoạch An Tây của hắn.


Tiếp chiến, đó là cử chỉ do đã không có lựa chọn nào khác. Trương Hoán do dự chỉ chốc lát liền dứt khoát quyết định điều chỉnh chiến lược, tạm thời từ bỏ kế hoạch xuôi nam, tập trung binh lực đối phó người Cát La Lộc.


Hắn xoay người liền hạ lệnh: “ Truyền mệnh lệnh của ta, lập tức phát thư khẩn cấp tám trăm dặm đến Lũng Hữu, lệnh Hồ Dong lại gia tăng năm vạn binh lực đến Tinh Tinh Hạp.”


Đi hai bước hắn lại hạ lệnh tiếp theo: “ Lệnh Lưu Soái chỉ huy ba nghìn quân giữ Cao Xương, Dương Khải Công dẫn hai nghìn quân thủ Bồ Xương. Đại quân còn lại lập tức khởi binh, quay về Y Ngô.”


Hiệt Kiền Già Tư nhận được tin tức Trương Hoán ra khỏi Tinh Tinh Hạp thì đã là mười ngày sau chuyện đó. Phẫn nộ, sốt ruột, lo âu, bất đắc dĩ, đủ loại ưu tư thay nhau ập đến trong lòng vị chủ soái Hồi Hột. Hắn đã hiểu được, Trương Hoán kỳ thật đã sớm đến Tinh Tinh Hạp, nếu không hắn sẽ không nắm được thời cơ trùng hợp như thế, ngay vào lúc chính mình cùng đại quân dân tộc Thổ Phiên giằng co thì hắn liền đột nhiên hạ thủ.


Lúc này Hiệt Kiền Già Tư đã lún sâu vào trong vũng bùn giao chiến cùng dân tộc Thổ Phiên. Đối mặt quân Đường xông ra thì hắn cũng không thể tránh được. Cùng lúc, hắn lập tức phái người quay về Mạc Bắc thỉnh cầu Khả Hãn viện trợ, về phương diện khác, hắn tận dụng khả năng để phong tỏa tin tức, không cho bọn lính biết đường lui đã đứt. Hắn chỉ hy vọng Trương Hoán tiến quân có thể chậm một chút nào thì chậm.


Nhưng chuyện cũng không phát triển như hắn muốn. Sau nửa tháng, liên tục các tin tức lưu tinh đủ loại báo cho hắn: quân Đường xuôi nam; quân Đường đã cướp lấy huyện Bồ Xương, tất cả quân coi giữ Bồ Xương bỏ mạng; khi quân Đường đến trước Cao Xương, tướng giữ thành đầu hàng.


Nhất là một tin tức cuối cùng làm cho Hiệt Kiền Già Tư cơ hồ cả đêm phải rút quân. Trong lúc hắn cùng với Đại tướng thuộc hạ thương lượng đối sách thì một tin tức không tưởng được truyền đến. Đại quân Trương Hoán đã rời Cao Xương ngược bắc, quay trở về Bắc Đình. Hiệt Kiền Già Tư sau một đêm mê muội rốt cục đã ngẫm ra, đây nhất định là người Cát La Lộc xuất binh


Loạn cục, cả địa khu An Tây, Bắc Đình lâm vào trong loạn cục khó phân. Tại An Tây là quân Hồi Hột cùng quân tộc Thổ Phiên giằng co, tại Bắc Đình là quân Đường cùng người Cát La Lộc chiến đấu. Còn có tại Thổ Hỏa La ở phía nam là mấy vạn quân Đại Thực hãy còn chưa rút lui đang nhìn chằm chằm vào.


Ở giữa vẫn còn đan xen lợi ích người Đột Kỵ Thi, ích lợi người Bạch Phục, ích lợi người Đột Quyết, ích lợi người Sa Đà cùng với ích lợi thiết thân của mấy trăm dân tộc lớn nhỏ.


Trong lúc đó quân Hồi Hột cùng quân tộc Thổ Phiên vẫn giằng co tại Yên Kỳ cùng Quy Tư, ai cũng không muốn dễ dàng ra tay trước. So sánh với nó thì chiến tranh Bắc Đình lại trực tiếp, mau lẹ hơn nhiều lắm.


Trong hạ tuần tháng sáu, đây là thời gian nóng nhất trong một năm. Ánh nắng nóng bỏng chiếu thẳng xuống mặt đất. Đến thời gian gian nan nhất giữa mùa hạ, nắng nóng như ép người ta đến ngạt thở. Cái nóng vô tình kéo theo cơn gió nóng cuồng bạo quét ngang mặt đất Tây Vực.


Một ngày kia vào lúc hoàng hôn, đại quân Trương Hoán rốt cục đã đến Y Ngô. Từ mùng một tháng sáu xuất phát đi Cao Xương, đến ngày hai mươi lăm tháng sáu thì trở lại Y Ngô. Suốt hơn hai mươi ngày, quân Đường cơ hồ đi một cái vòng tròn rồi trở lại.


Huyện Y Ngô cũng là trụ sở quận lỵ quận Y Ngô. Huyện thành rất chật hẹp. Tường thành mỏng manh nhỏ thấp, bên trong huyện chỉ có mấy trăm hộ gia đình. Đại bộ phận cư dân đều phân tán ở các nơi lấy chăn thả mà sống. Doanh trại của Trương Hoán thiết lập tại phía đông nam huyện cách ước ba dặm ở một chỗ ven hồ. Trên đồng cỏ xanh mướt mọc lên vài ngàn nóc lều trại, liếc mắt nhìn không thấy giới hạn kéo dài hơn mười dặm. Trong đó, hậu doanh để chứa lương thảo vật tư được một vòng doanh trại làm thành hàng rào vây quanh. Nơi này có lực lượng hùng hậu đóng giữ. Quân Đường hành quân ngàn dặm đánh nhau, bảo đảm hậu cần liền trực tiếp quyết định được thắng bại của chiến tranh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom