• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (4 Viewers)

  • Chương 442

Nhóm dịch: Hồng Mai


Giữa trưa ngày hai mươi tháng sáu, cũng là lúc quân Đường vừa mới chiếm cứ huyện Luân Đài không được hai canh giờ, quân Đường đột nhiên triệt thoái phía sau trên toàn tuyến, rút quân vội vàng nên thậm chí ngay cả gần một nửa doanh trướng đều chưa kịp thu thập. Cơm vẫn còn trong nồi, lới mới vội vã đổ nước dập một nửa. Vô số giày tất, thảm lông, thậm chí một chút đồ đạc và tiền của bọn lính cũng tùy ý có thể thấy được trong doanh trướng.


Không chỉ có ở Luân Đài, hai vạn quân Đường khác chiếm lĩnh Kim Mãn cũng giống như vội vàng rút lui. Rất hiển nhiên, phía sau quân Đường đã xảy ra đại sự. Hồi lâu sau khi Trương Hoán rút lui, năm vạn đại quân Cát La Lộc từ phương tây trùng trùng điệp điệp hiện ra. Bọn họ đã từ bỏ bản tính tham lam, đối với lương thực cùng vật tư trong doanh trướng quân Đường mà ngoảnh mặt xem thường. Ngựa không ngừng vó câu mau chóng đuổi theo về phía quân Đường rút lui. Tất cả điều này hoàn toàn nằm trong dự liệu của người Cát La Lộc.


Sáng sớm ngày hai mươi mốt tháng sáu. Cũng là năm canh giờ sau khi quân Đường tiêu diệt năm nghìn quân địch đánh lén. Người Cát La Lộc rốt cục tại trấn Thần Tiên phía nam huyện Kim Mãn đã đuổi kịp quân Đường. Không! Phải nói là quân Đường đã đợi được chủ lực của người Cát La Lộc.


Một đạo quân tinh nhuệ đến từ Đông Phương ở lưu vực Y Lệ Hà nghênh chiến với kỵ binh hung tàn nhất, một trận đại chiến quy mô thật lớn dưới chân Thiên Sơn tuyết phủ trắng ngần đang từ từ mở màn.


Giữa đại thảo nguyên vô biên, kình phong thổi rạp những ngọn cỏ nuôi súc vật, trên không trung gió nổi mây phun, những mảng mây đen lớn sà sát xuống đỉnh đầu cấp tốc lướt như bay mà qua. Ở trong trận doanh quân Đường tinh kỳ theo gió phần phật bay phất phới, phô thiên cái địa, hai vạn kỵ binh quân Đường xếp thành hàng chữ nhất, áo giáo toàn thân bọn họ ánh lên thuần một màu đen bóng, tay xách giáo dài, phía sau lưng khoác cung tên cùng thuẫn tròn, tuấn mã giống như muốn bay lên không trung, khí thế uy mãnh mà hùng tráng.


Ở phía sau bọn họ là trận địa quân Đường liếc mắt nhìn không thấy giới hạn. Mạch Đao bộ binh, quân Phích Lịch chiến xa, kỵ binh, quân đao thuẫn theo thứ tự sắp hàng. Sáu vạn quân Đường đã lập trận địa sẵn sàng đón quân địch.


Dưới một lá long kỳ quân Đường lớn nhất, Đại Đường Binh Bộ Thượng Thư, Lũng Hữu Tiết Độ Sứ cùng Hà Tây Tiết Độ Sứ, Phiêu Kị Đại Tướng quân Trương Hoán một thân áo giáp, đỉnh đầu kim khôi, tay cầm Chiến Kiếm. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phương xa.


Cách đó ba dặm. Năm vạn Kỵ binh Cát La Lộc đã dốc toàn bộ lực lượng, bọn họ giống hệt như một đám mây đen từ phương tây bay tới. Không hề có đội hình nào cả, chỉ chia làm hai quân là tiền quân và hậu quân.


“ Hậu cần quân Đường đã bị chúng ta tập kích phá hủy, sĩ khí bọn họ đã tan!” Mười mấy tên kỵ binh Cát La Lộc cứ lặp đi lặp lại hướng về binh lính cổ động, ý chí chiến đấu đã thiêu đốt, trong đôi mắt từng kỵ binh đều tràn ngập dũng manh hưng phấn không sợ chết cùng chờ mong. Chiến thắng quân Đường, nó liền có ý nghĩa trăm năm khúm núm chỉ ngày mai sẽ được tuyết rửa sạch.


Mà đối với quân Đường cũng là như vậy. Cuộc chiến Đát La Tư năm Thiên Bảo thứ mười, cũng chính vì một vạn lính đánh thuê Cát La Lộc lâm trận đào ngũ khiến cho quân Đường thảm bại. Trong hai vạn quân An Tây tinh nhuệ nhất Đại Đường chỉ có khoảng một ngàn người có thể phá vòng vây thoát ra.


Mà hiện tại, kẻ phản bội năm đó đã cường đại, cường đại đến mức có thể cùng Đại Đường đánh một trận. Tới một mức độ nào đó, trận này càng là một chiến dịch vì duy trì tôn nghiêm dân tộc.


“ Sát!” Diệp Hộ Cát La Lộc hét lớn một tiếng, ba vạn tiền quân bộc phát ra một trận cuồng khiếu. Tiếng vó ngựa giống như sấm sét làm đất bằng phẳng rung chuyển, lại phảng phất dòng lũ bất ngờ bộc phát, lôi cuốn được tất cả dã tính chém giết. Đông đảo kỵ binh Cát La Lộc gào thét nhằm hướng quân Đường áp sát đến. Chính loại sát khí ngập trời cùng xung lực ùa vào khiến cho bọn hắn tung hoành chém giết tại Tây Vực, tiêu diệt hết dân tộc nhược tiểu này lại tới bộ lạc yếu khác, khiến cho ruộng đất của họ không ngừng khuếch trương về hướng nam hướng tây.


Ba dặm hai dặm năm trăm bộ bốn trăm bộ, trên mặt Trương Hoán vẫn không có bất cứ vẻ gì. Sự lạnh lùng phảng phất giống như đá cẩm thạch được điêu khắc. Lúc này song phương đã đến khu vực giao chiến, lập tức tên hai quân bắn ra như mưa, trên không trung tạo thành một lưới mũi tên, hai quân mỗi người cầm cự thuẫn chống cự lại vòng giao tranh thứ nhất, không ngừng có người bị trúng mũi tên ngã xuống đất.


Kỵ binh Cát La Lộc đã vọt tới ngoài hai trăm bộ, thậm chí đã có thể nhìn thấy khuôn mặt hung ác cùng ánh mắt đỏ bừng của bọn họ. Mũi tên dần dần thưa thớt đi, sắp bắt đầu đánh giáp lá cà cận chiến.


Trương Hoán vung Kiếm chỉ về phía trước, ra lệnh ngắn ngủi mà uy lực: “ Mạch Đao.”


Hai vạn kỵ binh phảng phất giống như kéo màn ra, cấp tốc hướng hai bên tản ra rồi hình thành hai cánh đâm xiên tới quân Cát La Lộc đánh bọc sườn. Đại quân rút lui để lộ ra một vạn Mạch Đao quân ở giữa.


Đây là một toán quân đội dũng mãnh nhất, tinh nhuệ nhất của quân Tây Lương, là từ trong đại quân gần bốn mươi vạn tinh chọn ra. Mỗi người đều thân cao cánh tay dài, sức lực lớn vô cùng. Trong ba năm huấn luyện gần như tàn khốc đã tạo bọn họ thành một chi đội ngũ cứng như sắt thép. Bọn họ thân mang áo giáp dày, tay cầm Mạch Đao dài hai trượng, lập thành trận sát nhau như bức tường.


Nhưng bọn hắn vẫn không phải vũ khí bí mật của quân Đường. Phía sau Mạch Đao quân là ba hàng tổng cộng năm trăm cỗ Phích Lịch chiến xa. Sau khi lần lượt trải qua những lần thực chiến và diễn tập, quân Đường rốt cục đã xác định trận hình tác chiến từ Mạch Đao quân phối hợp Phích Lịch chiến xa. Mạch Đao quân đứng trước, Phích Lịch chiến xa ở phía sau. Mạch Đao quân thì bảo vệ chiến xa, mà chiến xa lại hậu thuẫn cho Mạch Đao quân cùng công kích bổ sung từ cự ly xa.


Một trăm bộ


Mạch Đao quân chậm rãi hướng về phía trước, hùng vĩ giống như quả núi, Mạch Đao vung ngang vẽ ra một vòng đao phong sáng như tuyết. Chiến xa phía sau đã phát động, mũi tên bay như bão tố. Từ năm trăm cỗ chiến xa mũi tên phóng ra khỏi lỗ bắn, bên trong xe đám cung nỏ thủ phối hợp nhịp nhàng, động tác thành thạo. Cứ năm người một tổ phóng xong mũi tên lại lui về phía sau lắp lại mũi tên, lại một tổ khác tiến lên bắn tên, lại lui ra để tổ thứ ba tiến lên bắn tên. Cứ vòng đi vòng lại thay phiên bắn.


Chung quanh mỗi cỗ chiến xa lại có ba mươi Đao thuẫn quân hộ vệ để phòng ngừa quân địch chém vỡ bánh xe.


Trận mưa tên bay trên không trung vẽ thành muôn vàn đường cong bắn về phía quân địch. Không ngừng có kỵ binh Cát La Lộc trúng tên ngã xuống. Trong cơn mưa tên, bọn họ bắt đầu phân tâm, sức tiến công cũng không còn được mạnh mẻ như vậy. Trước cảnh những đồng bọn trúng mũi tên rồi ngã xuống, do cung cứng nỏ vững mạnh mẽ của quân Đường áp chế, kỵ binh Cát La Lộc đang tiến công bắt đầu xuất hiện do dự.


“ Ầm!” Giống hệt hai con sóng lớn chạm vào nhau, kỵ binh Cát La Lộc rốt cục lọt vào trận doanh Mạch Đao quân. Ngày trước người Cát La Lộc từng cùng quân An Tây sóng vai tác chiến. Bọn họ biết rõ sự lợi hại của Mạch Đao quân, nhưng đó đã là thời gian rất xa xưa. Tung hoành tại Tây Vực hai mươi năm, bọn họ đã không biết đến cái gì gọi là sợ hãi.


Tử Vong rốt cục đã tới, một mảnh Mạch Đao chém qua, trước mắt thấy huyết thịt bay tung tóe, chiến mã bị chém vát đầu óc, hai móng trước bị chém đứt, người bị chặt ngang chém thành hai đoạn. Máu huyết phụt ra, nội tạng vương vãi, tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc thét nổi lên bốn phía.


Nếu như nói kỵ binh Cát La Lộc trong mắt tràn ngập tính sói hoang thì ánh mắt Mạch Đao quân chính là nham thạch. Đá nham thạch lạnh lùng không chút cảm tình mà cứng vững như đá hoa cương. Một binh lĩnh ngã xuống, lập tức có một binh lính khác bổ sung, một loạt binh lính bị xô vào tạo thành khai lổ hổng, lập tức lại có một hàng binh lính khác xuất hiện.


“ Sát!” Lại là một hồi ánh đao hiện lên, mấy trăm kỵ binh Cát La Lộc như tuyết lở mà ngã xuống, cả dãy đầu đen của hàng người phi đầu tiên dưới mũi đao chặt xuống biến mất. Nhưng người Cát La Lộc dị thường ương ngạnh, bọn họ đổi thành dùng trường mâu, ý đồ giữa đông đảo Mạch Đao quân mở ra một con đường máu, nhưng tốp ngựa dữ dằn lao như bão táp. Đúng lúc này, cơn ác mộng của kỵ binh Cát La Lộc rốt cục đến, “ bịch!” Những tiếng nện trầm thấp cơ hồ đồng thời vang lên, âm thanh kia phảng phất hai cây gỗ chạm vào nhau trên không trung. Không có gì khiến cho người Cát La Lộc có bất cứ cảnh giác nào. Nhưng trong đôi mắt lạnh lùng của quân Đường như nham thạch lại đột nhiên hiện lên một loại kích động khó nói nên lời.


Hơn ba trăm bình gốm tròn màu đen kích cỡ chỉ khoảng như đầu người từ trên chiến xa bay lên, vẽ ra một đường cong cao cao nhằm hướng khu vực ngoài ba trăm bộ nơi có đội ngũ kỵ binh dày đặc nhất mà rơi xuống. Trên bình gốm tròn màu đen sáng lên dây dẫn đỏ đang cháy điên cuồng đã đến điểm cuối.


Những tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa liên tiếp vang lên mãnh liệt trong kỵ binh Cát La Lộc. Chấn động thậm chí hất tung mấy trăm kỵ binh bay cao lên, xương cốt tung tóe, những mảng lớn người Cát La Lộc trong cơn gào thét cùng kêu thảm bị xẻ ra thành từng mảnh. Mấy ngàn người bỏ mình trong những tiếng nổ khiến người ta sợ hãi, chiến mã hoảng sợ phi đến dựng ngược những cái bờm dài hay hí lên đau đớn từ trong đám mây đen của khói thuốc súng chạy ra khỏi chiến trường. Ở trong bối cảnh binh hỏa của không khí chiến tranh, bọn chúng nhìn qua liền giống như Quỷ mã đến từ địa ngục.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom