• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (1 Viewer)

  • Chương 497

Nhóm dịch: Hồng Mai


Lúc này một người cưỡi khoái mã chạy như bay mà đến. Thị vệ xuống ngựa bẩm báo với Bùi Tuấn: “ Khởi bẩm Tướng Quốc, Trương Thượng thư đã đến cách đây ngoài hai dặm.”


Bùi Tuấn ha hả cười một tiếng liền quay đầu nói với mọi người: “ Chư quân, anh hùng An Tây của chúng ta rốt cục đã trở về. Mọi người hôm nay nghe ta, cần phải chuốc cho hắn đến say mèm.” Đại quân Trương Hoán đến cách hơn một dặm liền ngừng lại, hắn có hơn mười thân vệ hộ vệ đang chậm rãi cưỡi ngựa chạy đến. Trương Hoán liền nhìn thấy Bùi Tuấn từ xa, hắn nhảy xuống ngựa mà cười nghênh đón rồi thi lễ sâu với Bùi Tuấn “ Lũng Hữu Tiết Độ Sứ Trương Hoán tham kiến Hữu Tướng quốc. Để Hữu Tướng quốc phải đợi lâu.”


Bùi Tuấn đánh giá qua một lượt đứa con rể này của mình. Thấy hắn trở về đã gần đến một tháng nhưng bụi đường trường trên mặt vẫn còn chưa hoàn toàn biến mất, có thể tưởng tượng ra hắn liên tục chiến đấu ở các chiến trường An Tây gian khổ thế nào nên trong lòng cũng không nén được cảm động liền vội vàng đem đỡ hắn lên mà bảo: “ Hiền chất vì nước thu phục An Tây, lập được công lao phi phàm, hẳn là ta nên hành lễ. Ban đầu triều đình vốn là muốn cử hành nghi thức hoan nghênh long trọng. Nhưng Thái Hậu không muốn làm nhiễu dân nên xin mời hiền tế tha thứ.”


Trương Hoán lắc đầu bảo: “ Trương Hoán không dám. Vì nước gắng sức là bổn phận của tại hạ. Đáng tiếc tại hạ ở An Tây xa xôi nên không thể trở về gấp để tiễn đưa Tiên Đế. Trong lòng tiếc nuối cực kỳ, ngày mai tại hạ sẽ đi tông miếu để an ủi linh vị Tiên Đế.”


Bùi Tuấn bỗng nhiên giật thột trong lòng, muốn khuyên hắn không nên vọng động nhưng rồi tức thời không tìm được lý do. Lúc này, Sở Hành Thủy bên cạnh lại thở dài một hơi mà nói: “ Trên đời Tiên Đế quan tâm nhất đến tình hình chiến đấu An Tây, ngày ngày ở trước bản đồ An Tây. Khứ Bệnh thu phục được An Tây mà đến thì linh tiền ngài cũng cảm thấy an ủi.”


Bùi Tuấn thấy hai người kẻ xướng người hoạ thì ông ta âm thầm thở dài một hơi, liền gượng gạo cười nói với mọi người: “ Trương Thượng thư đi đường mệt nhọc, chúng ta cũng không quấy rầy nhiều. Mỗi người kính Thượng Thư một chén rượu, coi như là để đón gió tẩy trần cho Trương Thượng Thư.”


“ Mang rượu tới!”


Vài tên người hầu bê tới một cái bàn chất đầy chung rượu cùng bầu rượu, Bùi Tuấn rót đầy một chén rượu đưa cho Trương Hoán mà bảo: “ Ta và ngươi là cha vợ con rể, nhưng cũng đều là trọng thần triều đình. Hy vọng ngươi tiếp tục lấy quốc sự làm trọng, bảo hộ cho Đại Đường ta ổn định và hoà bình lâu dài.”


Trương Hoán yên lặng không nói, tiếp nhận chén rượu uống một hơi cạn sạch. Lúc này, Sở Hành Thủy cũng cầm một chén rượu tiến lên hơi thở dài mà nói: “ Chúng ta vốn nói đùa sẽ cho ngươi quá chén. Nhưng hiện tại ta lại cảm giác được hẳn là mời ngươi hai chén rượu. Một chén là mời ngươi vì Đại Đường mà thu phục An Tây. Một chén khác là kính những tướng sĩ chết trận vì Đại Đường. Ngươi hãy thay bọn họ mà uống đi!”


Trương Hoán nghiêm nghị, hắn tiếp nhận chén rượu rồi liên tiếp uống hai chén một hơi cạn sạch. Hắn nói khẽ với Sở Hành Thủy: “ Trung Nguyên đang loạn, cháu lo lắng sẽ lan đến Quảng Lăng nên đã lệnh vài vạn quân đi tới Quảng Lăng đóng quân. Cậu cũng cần nhanh chóng quay trở về mới đúng.”


Sở Hành Thủy trong lòng chấn động, ông ta liếc mắt nhìn Bùi Tuấn phía sau rồi lập tức cảm kích gật đầu với Trương Hoán mà lui xuống. Kế tiếp bắt đầu là Tả Tể Tướng Thôi Ngụ, ông ta cũng nâng một chén rượu đưa cho Trương Hoán mà bảo: “ Thôi lão Tướng Quốc một mực tiếc nuối vì trong lúc nhậm chức không thể thu hồi An Tây, Bắc Đình. Khứ Bệnh vì ngài mà hoàn thành tâm nguyện này. Ngài đặc biệt lệnh cho ta thay thế để mời ngươi một chén, một chén rượu này chính là cả tâm ý của ngài.”


Trương Hoán tiếp nhận chén rượu, thấp giọng hỏi: “ Thôi các lão hiện ở đâu?”


Thôi Ngụ cũng thấp giọng nói: “ Ngày hôm trước vừa mới từ Sơn Đông về tới.”


Trương Hoán gật đầu, hai người hiểu ý cười một tiếng. Trương Hoán lại đem rượu uống một hơi cạn sạch. Tiếp theo mọi người liên tục mời rượu, hắn liên tiếp uống hơn mười chén rồi không khỏi hào hứng nổi lên nâng cao một chén lớn về phía mọi người đứng xa xa nay đặc biệt tới đón tiếp hắn mà cao giọng nói: “ Tấm lòng của các vị tới đón tiếp, Trương Hoán xin nhận. Chỉ tiếc không thể mời rượu. Nay ta uống chén này để tạ ý tốt của chư quân!”


Hắn nâng chén lớn rồi “ ùng ục, ùng ục!” một hơi uống sạch, lại quát to một tiếng khoan khoái quăng chén rượu đi rồi ôm quyền nói với mọi người: “ Trương Hoán không thắng được lực rượu, xin đi trước một bước.”


Chúng quan viên đứng ở xa xa vỗ tay vang lên một hồi, Nguyên Tái cao giọng nói: “ Bọn ta nguyện lấy Trương Thượng thư làm gương, vì Đại Đường cống hiến!”


Trong khi Trương Hoán thu phục An Tây, Bắc Đình, cướp lấy Toái Diệp, danh tiếng tại Đại Đường như mặt trời giữa trưa thì Thôi Tiểu Phù lại trằn trọc khó ngủ; Từ lúc bà ta lập ấu đế mới tạm thời nắm giữ ba phần thiên hạ thì uy hiếp của Trương Hoán đối với bà ta cũng càng ngày càng tăng. Đây là mâu thuẫn thủy hỏa không thể điều hòa. Dù sao bà ta cũng là nữ nhân, bởi vì vào lúc bà ta chăm chăm không biết mệt mỏi giành quyền lực thì đồng thời với tâm điạ sắt đá bà ta đã giết hoàng nhi bằng thuốc độc. Ngẫu nhiên bà ta cũng để lộ ra một nét đặc trưng của nữ nhân là cảm tính: bà ta không để ý yêu cầu của đông đảo đại thần đưa ra là cử hành buổi lễ long trọng cho Trương Hoán, lại ngang nhiên hạ chỉ cấm chỉ triều đình cử hành bất cứ nghi thức hoan nghênh gì dành cho Trương Hoán.


Đây không nghi ngờ là một quyết định rất không sáng suốt, chẳng những đi ngược lại dân ý quan tình, hơn nữa còn khiến cho lòng dạ hẹp hòi của bà ta cũng bị bại lộ. Do đại thần tâm phúc Lý Miễn luôn hết sức khuyên ngăn, ngoài ra còn nói rõ hành động này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến một nhóm quan viên tầng dưới hãy còn do dự. Khi đó Thôi Tiểu Phù mới miễn cưỡng đồng ý tự mình đi nghênh đón Trương Hoán.


Giờ phút này, Thôi Tiểu Phù ngồi ở trong loan giá của bà ta đã mơ hồ nhìn thấy phía trước có nhóm quan viên lớn. Bùi Tuấn cùng các thành viên Nội các ra nghênh đón thì bà ta cũng không thèm để ý. Dù sao Trương Hoán là Binh Bộ Thượng Thư, một vị thành viên chính làm của Nội các, duy trì tình nghĩa ở bề ngoài cũng có lợi với sự ổn định của triều đình. Cho tới đám người Trương Phá Thiên, Nguyên Tái ra nghênh đón thì Thôi Tiểu Phù cũng chỉ là lạnh lùng cười một tiếng. Nhưng hơn một trăm vị Lang Trung, Thiếu Khanh, Bí Thư Lang trong quan viên tầng dưới lại làm cho trong lòng bà ta hết sức bất an. Thế nào là quyền lực, quyền đó là có thể quyền sanh quyền sát trong tay; quyền đó là có thể lập tức ban chính lệnh. Bên trong Đại Minh Cung thì Thôi Tiểu Phù là nhất ngôn cửu đỉnh, như ra khỏi cửa cung thì sao? Bà ta không có quyền thảo chiếu như Bùi Tuấn, cũng không có quyền phong chức bãi miễn của giới cao tầng ở mỗi Tỉnh, Đài. Quyền duy nhất của bà ta chính là mạng lưới quan hệ, mệnh lệnh của bà ta cần có người nghe, cần có người vui vẻ chấp hành thì mới có thể hiện ra rõ rệt quyền uy của Thái Hậu. Đây là một hiện trạng tương đối mập mờ. Thôi Tiểu Phù trên danh nghĩa có quyền, có thể tham gia quyết sách các việc lớn trong triều. Nhưng loại quyền đưa ra quyết sách của bà ta lại không phải trời cao giao cho, mà là bởi Hữu Tể Tướng Bùi Tuấn giao cho. Nói trắng ra thì bà ta chẳng qua cũng chỉ là một con rối của Bùi Tuấn. Bùi Tuấn dưới áp lực của tam cương ngũ thường mới giao cho bà ta phạm vi quyền lực nhất định. ( tam cương ngũ thường: tam cương: vua tôi, cha con, chồng vợ; ngũ thường: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín)


Còn mọi phạm vi lớn nhỏ đều đòi hỏi bà ta tự mình đi tranh thủ, đi lung lạc nhân tâm. Tôn thất muốn móc nối với quyền của bà ta, Vi Ngạc muốn nhờ cậy bà ta để leo lên, Lý Miễn lại có chung lợi ích với bà ta nhưng ông ấy lại không có thực lực gì... Đủ loại nguyên nhân là mấu chốt làm cho sự trung thành của các vị quan tầng dưới ở đối với Thôi Tiểu Phù liệu có thể phát triển an toàn hay không. Nhưng mà hiện tại gần trăm người này tự phát tới đón tiếp Trương Hoán, Sao có thể làm cho trong lòng bà ta cảm thấy thoải mái cho được.


Xa giá tiếp tục đi tới, Thôi Tiểu Phù đã nhìn thấy Trương Hoán. Trương Hoán đã nhìn thấy bà ta từ xa, vẻ mặt bình tĩnh mà dịu dàng, trong đôi mắt phượng dài nhỏ thoáng hiện lên một vẻ lạnh lùng sắc sảo. Nhưng loại cảm giác lạnh lẽo trong nháy mắt liền biến mất mà lập tức được thay bằng một loại hiền lành của mẫu nghi thiên hạ, từ đôi mắt đã hơi có vẻ già lão toát ra sự tán tụng đối với anh hùng.


Loan giá chậm rãi dừng lại trước mặt Trương Hoán. Trương Hoán tiến lên một bước thi lễ thật thấp rồi cao giọng nói: “ Thần, Lũng Hữu Tiết Độ Sứ Trương Hoán tham kiến Thái Hậu.”


Một tràng những âm thanh lanh canh theo tiếng bước chân vang ra, cửa xe đã mở. Thôi Tiểu Phù có hai người cung nữ dìu đi ra. Tất cả quan viên hai bên đều cùng nhau khom người thi lễ “ Chúng thần tham kiến Thái Hậu!”


“ Trương ái khanh miễn lễ!” Thôi Tiểu Phù khẽ mỉm cười, bà ta lại vẫy tay với chúng quan viên “ Các vị ái khanh bình thân!”


“ Đa tạ Thái Hậu!” Trương Hoán đứng thẳng người, hắn quay về phía sau đưa mắt ra dấu cho thân binh. Một người thân binh lập tức chạy đến trước ngựa, mang tới một cái bình gốm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom