-
Chap 2: Lên Đường
Sáng hôm sau, như một cỗ máy đã được lập trình sẵn, tôi thức dậy vào lúc 5h30 sáng để chuẩn bị cho chuyến đi lên Mộc Châu của mình. Kiểm tra lại một số thứ đồ dùng cần thiết trong vali rồi bỏ theo chiếc máy nghe nhạc Mp3 vào ba lô, thế là đã có đủ hành trang cho một chuyến đi du lịch đến miền sơn cước Mộc Châu rồi. Tôi xuống nhà ăn bữa sáng của mình rồi trò chuyện với ba mẹ cùng đứa em gái, dặn nó phải phụ giúp ba mẹ trong thời gian tôi vắng nhà, ít chơi bòi hơn, cuối cùng thì nó chũng chỉ cúi đầu đáp: “ em lớn rồi mà anh”. Ngồi ở phòng khách nói chuyện với ba mẹ, ba dặn tôi một số điều cơ bản khi đi lên các bản vùng cao, dặn tôi những điều cấm kị khi vào nhà của một số dân tộc ít người….. còn mẹ tôi, mẹ tôi lúc nào cũng dặn tôi là pahir lễ phép, đừng làm phiền gia đình cô Trang quá, tôi thì cũng ậm ừ cho lễ phép rồi chào mẹ theo ba ra bến tàu. Quê tôi ở Hà Tĩnh, đầu tiên tôi pahir mua vé tàu đi ra Hà Nội rồi sau đó từ Hà Nội di chuyển lên Mộc Châu. Trên đường đi, tôi chả biết làm gì ngoài việc cắm headphone vào tai để nghe nhạc và mở mấy cuốn sách ra đọc. Tôi thích đọc sách từ hồi còn học tiểu học, hồi đó bố mẹ tôi là cán bộ tại uỷ ban huyện nên sách báo trong nhà thì nhiều vô kể… hồi bé, cứ chiều chiều là bố tôi đem về từ uỷ ban cơ số là báo, tôi thích đọc báo bởi vì họ viết về rất nhiều cái mà tôi chưa từng biết và những kiến thức trong những tờ báo đó đã giúp tôi rất nhiều cho công việc trinh sát của tôi sau này. 6h30 tối ngày hôm đó, tôi cập bến xe Sơn La, bắt xe taxi đi đến nàh cô Trang. Gần 8h tối, tôi có mặt tại nhà cô Trang. Nhà cô Trang nằm trên một con đồi nhỏ, phía xung quanh con đồi có một đồng cỏ voi để chăn nôi, gia đình cô Trang làm trang trại tổng hợp nên kinh tế cũng thuộc hàng khá giả ở trong vùng. Tôi đứng trước cửa một ngôi nhà 2 tầng sơn màu xanh nước biển, tôi gọi cửa, một người phụ nữ tầm 50 tuổi ra mở cửa cho tôi, vâng không ai khác đó chính là chủ nhân căn nhà này, bạn của mẹ tôi, cô Trang. Vừa thấy tôi, cô đã đon đả hỏi:
- À, thằng N đến nhà cô rồi đấy à, để cô nhìn mày cái nào.
- Dạ con chào cô, cô vẫn khoẻ chứ ạ??
- ừ cô vẫn khoẻ, trời đất ơi, thằng này nó lớn ghê nhỉ, hồi cô đến nhà mày, mày chỉ mới 5 tuổi thôi, bây h mày lớn chừng này rồi à.
- Dạ, cũng lâu rồi mà cô, thôi mình vào nhà đi cô, đứng ngoài này lạnh ghê.
- Thôi chế cô quên mất, tại gặp mày cô mừng quá, thôi vào nhà đi.
Cô xách hành lý cho tôi, tôi đi phía sau cô và đảo mắt ngắm nhìn căn nhà này, nơi mà tôi sẽ sống trong gần một tháng tới. vừa vào nhà, căn nhà của cô ấm cúng hơn hẳn, chồng và các con cô đang ngồi xem TV, tôi khẽ cúi chào cả nhà và nói:
- Con chào chú ạ, chào hai đứa( con cô Trang).
- À thằng cu N, mày ở trong đó thế nào mà quên chú mày rồi, sao h mới ra thăm chú hả.- chú vừa nói, vừa cười.
- Dạ, con xin lỗi chú, tại con bận quá ạ.
- Anh N có quà cho bọn em ko đấy??--- Linh, cô con gái đầu của cô Trang hỏi.
- Đúng đấy, anh có quà cho bọn em chưa??--- thằng H hùa theo Linh.
- Hai đứa này, để anh nghỉ ngơi đã chứ, chúng amyf lớn rồi mà hư thật. cô trang mắng bọn trẻ.
- Dạ ko sao, vui mà cô.
Tôi cùng bọn trẻ và cô chú cứ vừa nói chuyện, vừa cười đùa cùng nhau. Tôi mở va ly lấy cho chú chai rượu nếp cùng mấy con mực khô và cái áo rét mà bố tôi đã chuẩn bị sẵn, tôi nói với chú:
- Dạ thưa chú, bố con bảo hồi trước chú thích uống rượu nếp quê con nấu nên bố con tặng chú cahi rượu và ít đồ nhắm để chú nhâm nhi lúc rảnh ạ. Bố con còn bảo mùa đông ở trên này lạnh lắm nên bố con tặng chú cái áo rét để chú đi làm cho đỡ lạnh ạ.
- Hà hà, chú cảm ơn bố mày nhiều nhé.
Xong phần chú, đến lượt cô Trang, tôi lấy cho cô cái túi xách da mà mẹ tôi mua để tặng cô, tôi nói:
- Thưa cô, mẹ con bảo con mang biếu cô cái túi này để cô đi chợ ạ.
- ừ, cho cô gửi lời cảm ơn đến mẹ con nhé N.
Đến lượt hai đứa nhỏ, tôi làm mặt nghiêm trọng giả vờ lục túi rồi quay lại bảo:
- thôi anh xin lỗi, anh quên quà của hai đứa rồi….
- á, bắt đến anh đấy…..
- haha, anh đùa thôi, đây của Linh đây.
Tôi nói rồi đưa cho Linh cái đồng hồ mà tôi đã chọn từ mấy hôm trước, quả thật linh đeo chiếc đồng hô này rất đẹp. chiếc đồng hồ màu hồng nhạt cộng vào đó là làn gia trắng ngần đặc trưng của con gái miền bắc càng khiến cho Linh trở nên duyên dáng hơn. Linh đeo chiếc đồng hồ vào tay rồi cứ ve vẩy lại trước mặt tôi khiến tôi nhịn cười ko nổi. tiếp theo là phần nhóc H, cu cậu trông có vẻ háo hức thấy rõ. Tôi mỉm cười rồi lấy từ trong vali một chồng truyện tranh, đã có lần tôi thấy mẹ tôi bảo cu cậu thích đọc chuyên tranh lắm nên tôi mua cho cậu bé trọn bộ 7 viên ngọc rông, cậu bé thấy thế thì la lớn:
- aha, là 7 viên ngọc rồng, em cảm ơn anh N, cái này mấy đứa bạn em có mấy quyển mà chúng nó cứ làm cao chả cho em đọc, h em có cả bộ rồi mai đem lên lớp cho chúng nó lác mắt ra.
Cả nhà dường như bật cười trước thái độ tre con của cu cậu. tặng quà xong cho mọi người thì tôi xin phép được lên phòng cất hành lý. Linh đưa tôi lên phòng, một căn phòng ko rộng lắm nhưng rất ấm cúng, Linh giúp tôi cất đồ vào tủ với sắp xếp một số thứ linh tinh rồi tôi cùng Linh xuống phía dưới nhà nói chuyện cùng cô chú. Xuống nhà chú bảo:
- N này, nhận tiện có rượi với mòi cháu đem đến, mình làm vài quai thôi nhỉ??
- Dạ, cũng được ạ, trời lạnh uoonga ch dễ ngủ ạ.
- ờ ha ha, Linh, nướng cho bố ít còn mực khô nào.
5 phút sau Linh đem mực ra, tôi cùng chú uống rượu nhắm với mực khô chấm tương ớt. cô Trang còn bê ra một chậu than đặt giữa nhà để sưởi ấm và trên cái chậu là một số bông ngô nướng. tôi ko ham mấy cái vụ mực với rượu, chỉ mê ngô nướng thôi. Hồi bé chăn trâu tôi đã từng trộm ngô nhóm lửa nướng ăn cùng đám bạn giữa đồng, nhưng đã lâu rồi tôi bận bịu với guồng quay của công việc nên ko có thời gian để thưởng thức những món dân dã như thế này. 10h25, tôi bắt đầu cảm thấy say và xin phép cô chú đi nghỉ.
Cuối cùng, tôi có mấy dòng gửi đến em, người mà tôi sẽ lấy làm vợ trong tương lai, có thể em sẽ thấy nhàm chán khi đọc chap này, nhưng đây sẽ là những tiền đề cho mọi sự việc diễn ra sau này và Linh sẽ là người ảnh hưởng đến tôi nhiều nhất trong quãng thời gian này, mong em tiếp tục đọc chuyện của tôi, tôi yêu em…….
- À, thằng N đến nhà cô rồi đấy à, để cô nhìn mày cái nào.
- Dạ con chào cô, cô vẫn khoẻ chứ ạ??
- ừ cô vẫn khoẻ, trời đất ơi, thằng này nó lớn ghê nhỉ, hồi cô đến nhà mày, mày chỉ mới 5 tuổi thôi, bây h mày lớn chừng này rồi à.
- Dạ, cũng lâu rồi mà cô, thôi mình vào nhà đi cô, đứng ngoài này lạnh ghê.
- Thôi chế cô quên mất, tại gặp mày cô mừng quá, thôi vào nhà đi.
Cô xách hành lý cho tôi, tôi đi phía sau cô và đảo mắt ngắm nhìn căn nhà này, nơi mà tôi sẽ sống trong gần một tháng tới. vừa vào nhà, căn nhà của cô ấm cúng hơn hẳn, chồng và các con cô đang ngồi xem TV, tôi khẽ cúi chào cả nhà và nói:
- Con chào chú ạ, chào hai đứa( con cô Trang).
- À thằng cu N, mày ở trong đó thế nào mà quên chú mày rồi, sao h mới ra thăm chú hả.- chú vừa nói, vừa cười.
- Dạ, con xin lỗi chú, tại con bận quá ạ.
- Anh N có quà cho bọn em ko đấy??--- Linh, cô con gái đầu của cô Trang hỏi.
- Đúng đấy, anh có quà cho bọn em chưa??--- thằng H hùa theo Linh.
- Hai đứa này, để anh nghỉ ngơi đã chứ, chúng amyf lớn rồi mà hư thật. cô trang mắng bọn trẻ.
- Dạ ko sao, vui mà cô.
Tôi cùng bọn trẻ và cô chú cứ vừa nói chuyện, vừa cười đùa cùng nhau. Tôi mở va ly lấy cho chú chai rượu nếp cùng mấy con mực khô và cái áo rét mà bố tôi đã chuẩn bị sẵn, tôi nói với chú:
- Dạ thưa chú, bố con bảo hồi trước chú thích uống rượu nếp quê con nấu nên bố con tặng chú cahi rượu và ít đồ nhắm để chú nhâm nhi lúc rảnh ạ. Bố con còn bảo mùa đông ở trên này lạnh lắm nên bố con tặng chú cái áo rét để chú đi làm cho đỡ lạnh ạ.
- Hà hà, chú cảm ơn bố mày nhiều nhé.
Xong phần chú, đến lượt cô Trang, tôi lấy cho cô cái túi xách da mà mẹ tôi mua để tặng cô, tôi nói:
- Thưa cô, mẹ con bảo con mang biếu cô cái túi này để cô đi chợ ạ.
- ừ, cho cô gửi lời cảm ơn đến mẹ con nhé N.
Đến lượt hai đứa nhỏ, tôi làm mặt nghiêm trọng giả vờ lục túi rồi quay lại bảo:
- thôi anh xin lỗi, anh quên quà của hai đứa rồi….
- á, bắt đến anh đấy…..
- haha, anh đùa thôi, đây của Linh đây.
Tôi nói rồi đưa cho Linh cái đồng hồ mà tôi đã chọn từ mấy hôm trước, quả thật linh đeo chiếc đồng hô này rất đẹp. chiếc đồng hồ màu hồng nhạt cộng vào đó là làn gia trắng ngần đặc trưng của con gái miền bắc càng khiến cho Linh trở nên duyên dáng hơn. Linh đeo chiếc đồng hồ vào tay rồi cứ ve vẩy lại trước mặt tôi khiến tôi nhịn cười ko nổi. tiếp theo là phần nhóc H, cu cậu trông có vẻ háo hức thấy rõ. Tôi mỉm cười rồi lấy từ trong vali một chồng truyện tranh, đã có lần tôi thấy mẹ tôi bảo cu cậu thích đọc chuyên tranh lắm nên tôi mua cho cậu bé trọn bộ 7 viên ngọc rông, cậu bé thấy thế thì la lớn:
- aha, là 7 viên ngọc rồng, em cảm ơn anh N, cái này mấy đứa bạn em có mấy quyển mà chúng nó cứ làm cao chả cho em đọc, h em có cả bộ rồi mai đem lên lớp cho chúng nó lác mắt ra.
Cả nhà dường như bật cười trước thái độ tre con của cu cậu. tặng quà xong cho mọi người thì tôi xin phép được lên phòng cất hành lý. Linh đưa tôi lên phòng, một căn phòng ko rộng lắm nhưng rất ấm cúng, Linh giúp tôi cất đồ vào tủ với sắp xếp một số thứ linh tinh rồi tôi cùng Linh xuống phía dưới nhà nói chuyện cùng cô chú. Xuống nhà chú bảo:
- N này, nhận tiện có rượi với mòi cháu đem đến, mình làm vài quai thôi nhỉ??
- Dạ, cũng được ạ, trời lạnh uoonga ch dễ ngủ ạ.
- ờ ha ha, Linh, nướng cho bố ít còn mực khô nào.
5 phút sau Linh đem mực ra, tôi cùng chú uống rượu nhắm với mực khô chấm tương ớt. cô Trang còn bê ra một chậu than đặt giữa nhà để sưởi ấm và trên cái chậu là một số bông ngô nướng. tôi ko ham mấy cái vụ mực với rượu, chỉ mê ngô nướng thôi. Hồi bé chăn trâu tôi đã từng trộm ngô nhóm lửa nướng ăn cùng đám bạn giữa đồng, nhưng đã lâu rồi tôi bận bịu với guồng quay của công việc nên ko có thời gian để thưởng thức những món dân dã như thế này. 10h25, tôi bắt đầu cảm thấy say và xin phép cô chú đi nghỉ.
Cuối cùng, tôi có mấy dòng gửi đến em, người mà tôi sẽ lấy làm vợ trong tương lai, có thể em sẽ thấy nhàm chán khi đọc chap này, nhưng đây sẽ là những tiền đề cho mọi sự việc diễn ra sau này và Linh sẽ là người ảnh hưởng đến tôi nhiều nhất trong quãng thời gian này, mong em tiếp tục đọc chuyện của tôi, tôi yêu em…….
Last edited by a moderator: