Trong mật thất không khí bỗng nhiên ngưng trọng lên, tất cả ánh mắt đều đã rơi vào trên người Thiên Cơ tông tông chủ. Lý Dật cũng hào hứng vô cùng, rất muốn nghe xem Thiên Cơ tông đối phó Thiên Khu tông như thế nào? Càng muốn biết, hội đàm trọng yếu như vậy, tại sao phải để cho hắn và lục chỉ đảo tiên tham dự?
Lúc này Ngải tông chủ quét mắt một vòng, sau đó mục quang hữu ý nhìn về Tứ trưởng lão không trên ghế, sau đó mới chậm rãi nói:
- Thiên Cơ tông cùng Thiên Khu tông ân oán, lúc này lên triệt để giải quyết, hiện tại xin mời các vị trưởng lão mỗi người phát biểu ý kiến của mình, bổ sung trước thương nghị kết quả.
Ngải tông chủ nói xong, ngay sau đó đại trưởng lão tiếp lời nói:
- Xét thấy chúng ta lần trước kết quả bị tiết lộ, kế hoạch cần một lần nữa chế định, hành động kéo dài, không thể nóng vội.
- Về nhãn tuyến Thiên Khu tông, bổn tông cho rằng, hắn cũng không có được quá nhiều tình báo, nói cách khác, Thiên Khu tông sẽ không có bất kỳ động tác.
- Vậy cũng không nhất định, lão quỷ kia lòng dạ thâm trầm, cho dù tìm được tình báo hữu dụng, cũng không nhất định sẽ lập tức hành động, dùng hành động mê hoặc bên ta. Cái này, không thể không đề phòng.
Thiên Cơ tông trao đổi vấn đề về nhãn tuyến của Thiên Khu tông có chiếm được tin tức tình báo hữu dụng hay không mà thảo luận, vấn đề này Lý Dật biết được so với bọn họ nhiều hơn. Nếu như cái nhãn tuyến kia thật sự nghe được toàn bộ nội dung, chỉ sợ cũng sẽ không đem hắn ngộ nhận là người nằm vùng Thiên Cơ tông. Nhưng, Lý Dật thức thời không có phát biểu bất cứ ý kiến gì, loại trường hợp này, tựa hồ còn chưa tới phiên hắn lên tiếng.
- Tông chủ nói kỳ ngộ không để cho qua, nhưng đại trưởng lão cũng có vài phần đạo lý, việc này quan hệ đến vận mệnh Thiên Cơ tông, nên có thận trọng.
Xem vị trí, là Nhị trưởng lão lên tiếng:
- Cho nên, theo ý ta, kế hoạch tạm thời không thay đổi, nhưng muốn do thám thật hư Thiên Khu tông cho thỏa đáng.
Nhị trưởng lão nói ra làm đa số trưởng lão phụ họa, vì vậy bố trí lục trưởng lão lẻn vào Thiên Khu tông để thu thập tin tức.
- Lý Dật, nghe nói các ngươi đã ở Thiên Khu tông cấm địa, có thể nói cho bổn tông cùng chư vị trưởng lão nghe hay không.
Ngải tông chủ đột nhiên nhìn Lý Dật hỏi.
Lý Dật đã nghe rõ, đây mới là điều mà Ngải tông chủ muốn hắn cùng lục chỉ đảo tiên xuất hiện ở trong này. Xem ra Tứ trưởng lão đã điều tra tất cả tình huống của hắn và nói lại cho Ngải tông chủ cùng đại trưởng lão, nhưng đối với Thiên Khu tông cấm địa, trên thực tế, Lý Dật cũng không biết được nhiều.
- Ngải tông chủ, thực không dám đấu diếm, đối với cấm địa Thiên Khu tông, đệ tử thật sự lầm xông vào, cũng không có ôm cái mưu đồ gì, cho nên, tình huống cấm địa, hai người đệ tử cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Lý Dật nói ra làm Ngải tông chủ trên mặt lo lắng, hắn hiển nhiên sẽ không tin tưởng lời nói này, hội nghị trọng yếu đều mang hai người tới đây, các ngươi chẳng lẽ còn ôm cảnh giác sao? Nghĩ như thế, Ngải tông chủ sắc mặt cũng có chút khó coi.
- Thiên Khu tông cấm địa đề phòng quá mức nghiêm ngặt, cũng không phải là ai nói muốn liền tiến được vào, nếu nói lầm xông một hừ, tựa hồ...
Tựa hồ có cái gì, Ngải tông chủ cũng không có nói xuống, nhưng không cần nói cũng biết. Lý Dật vội hỏi:
- Ngải tông chủ, đệ tử biết rõ lúc này nói cái gì cũng không hữu dụng, không bằng như vậy, đệ tử nguyện ý cùng lục trưởng lão lẻn vào Thiên Khu tông, đi điều tra cấm địa, rồi trở về phục mệnh.
Đó là một đề nghị nhất cử lưỡng tiện, nếu đã muốn tiêu trừ nghi kị của Thiên Cơ tông, cũng là một việc Lý Dật mong muốn. Dù sao Lý Na các nàng còn đang ở trong cấm địa, chỗ đó tình huống rốt cuộc thế nào, hắn và lục chỉ đảo tiên cũng luôn phải chú ý đến.
Ngải tông chủ cùng vài vị trưởng lão nhìn nhau, lúc này mới nói:
- Hảo, công lao này nếu như các ngươi hoàn thành, bổn tông phong các ngươi chức hộ pháp.
- Đa tạ tông chủ đại nhân thành toàn.
Lý Dật lại hỏi:
- Nhưng là không biết, Thiên Khu tông cấm địa rốt cuộc có cái huyền cơ gì?
- Lý Dật.
Đại trưởng lão nói:
- Ngươi mới nhập bổn tông, chỉ sợ đối với bổn tông cùng Thiên Khu tông sâu xa còn không biết rõ. Lúc này cũng nói cho ngươi biết, bổn tông cùng Thiên Khu tông nguyên bản xuất phát từ một tông, đều là một trong thất tinh tông. Thiên Khu tông chiếm lấy Thiên Khu sơn năm đó là thất tinh sơn, cấm địa năm đó là nơi thất tinh tông chủ tu luyện, nghe nói trong cấm địa, có bí ẩn lớn nhất của Thất tinh tông, ai có thể tìm được cái bí ẩn này, có thể trùng kiến lại Thất tinh tông.
- A, đệ tử đã hiểu, bổn tông cùng Thiên Khu tông tranh đấu, vì chính là y bát của thất tinh tông?
- Không sai, năm đó thất tinh tông đứng trong sáu đại tông môn của thần chi đại lục, lúc đó uy phong cùng vinh quang bực nào, muốn trách, đều do Thiên Khu tông làm điều bất nghĩa, lại không giải được bí ẩn trong cấm địa, liên lụy Thất tinh tông sụp đổ, hôm nay ngoại trừ bổn tông cùng Thiên Khu tông, liền chỉ còn hai tông Thiên Tuyền, Thiên cơ, tam tông khác đã sớm chôn vùi tại tranh đấu tông môn rồi.
- Đệ tử minh bạch, lần này đi cấm địa trước, nhất định cố gắng nghiên cứu bí ẩn cấm địa.
Lý Dật tâm tư cũng không khỏi linh hoạt, trong cấm địa mặc dù có bí ẩn hấp dẫn, nhưng hôm nay Thiên cơ tông cũng đang thương thảo, mong chiếm y bát của thất tinh tông để quật khởi, còn liên lụy vô số đệ tử của bảy phân tông tranh đấu lẫn nhau mà đã có ba phân tông đã bị tiêu diệt.
- Cứ như vậy đi, lục trưởng lão, Lý Dật, Trái kỳ Dương, các ngươi đi chuẩn bị một chút, mau chóng lẻn vào Thiên Khu tông. Nhất là Lý Dật cùng Trái kỳ Dương làm việc cẩn thận, chớ khinh xuất, Thiên Khu tông thực lực không thể coi thường.
Ngải tông chủ nhìn thấy Lý Dật đối với cấm địa vẻ mặt không biết, xác thực không biết huyền ảo trong đó, trên mặt có vẻ thất vọng, tuyên bố qua loa vài câu, rồi chấm dứt trưởng lão thương nghị.
Ra khỏi bí thất,sau đó trở lại sân rộng nội tông thành, sớm có đám Cát Võ cùng vài tên đệ tử trẻ tuổi đang chờ Lý Dật tại đó, đem Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên dẫn ra ngoại thành. Chỗ đó là chỗ tân khách tông tộc tạm cư, lúc này liền phân phối hai phòng mới cho đệ tử Lý Dật cùng Trái kỳ Dương. Nơi này tuy đơn giản, nhưng cho hai người lại rộng rãi.
Sau khi đuổi bọn người Cát võ nhiệt tình đi rồi, Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên thương lượng.
- Thối tiểu tử, lại có sự cố đến rồi. Thật vất vả từ Thiên Khu tông thoát thân, lúc này lại muốn đi trêu chọc những người kia, chúng ta vẫn nhân cơ hội cứu sư muội các nàng cứu ra, đừng động tranh đấu của những tông môn này, đi tìm thần y quan trọng hơn.
Lý Dật có chút khinh thường nói: - Cái ý nghĩ này đương nhiên là tốt, bất quá lão quỷ ngươi cũng không muốn nghĩ, cấm địa trọng yếu như vậy, Thiên Khu tông để cho ta và ngươi từ trong đó thong dong đưa long sủng Tạp Tạp xuất hiện sao? Lần này, không tiêu diệt Thiên Khu tông, chỉ sợ là không có biện pháp khác cứu lão bà ngươi cùng lão bà của ta.
- Xem ra, ngươi có cái tính toán gì, nói mau cho bổn tiên nghe một chút.
- Ta có cái rắm đấy, đi cấm địa dò xét, chẳng qua là muốn mượn cơ hội đi xem các nàng, thuận tiện để cho bọn họ nhẫn nại một thời gian ngắn nữa.
Lục chỉ đảo tiên không muốn đến Thiên Khu tông nữa, Lý Dật cũng không muốn, nhưng vấn đề là hai nữ nhân đều ở bên trong, không muốn đi cũng phải đi.
Hừng đông ngày hôm sau, lục trưởng lão đổi lại một bộ phục sức đệ tử Thiên Cơ tông bình thường, đến chỗ Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên ở, bảo hai người thay đồng trang phục xong, ba người liền chui vào trong xe, phi tốc hướng Thiên Khu tông thẳng tiến. Sở dĩ mọi người đi xe, chính là không muốn hao phí thực lực.
Thiên Cơ tông cùng Thiên Khu tông cách mấy trăm dặm, nếu phi hành một ngày hành trình. Tại Thiên Cơ tông hành trình thuận buồm xuôi gió, cũng không có chút trở ngại nào. Đến gần chỗ hai tông giáp giới, lục trưởng lão nỏ đi cỗ xe, mang theo Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên chui vào thâm sơn. Xem ra, lục trưởng lão làm việc này cũng không phải lần thứ nhất, lúc này đến khu vực giáp giới, ba người tìm đại lộ, liền nghênh ngang hướng Thiên Khu sơn mà đi.
Đến ngày thứ hai lúc trời tối, ba người đã đến chợ gần Thiên Khu tông, cái chợ này có chút phồn hoa, là do nó giáp Thiên Khu sơn. Ngày đó chợ này cũng là địa bàn trọng yếu nhất Thiên Khu tông, không phải thân cận không được sống, cho nên chợ là duy nhất trong phạm vi hơn mười dặm. Làm cho nó càng thêm phồn hoa hơn.
- Chúng ta trước ở lại trong này, đợi khi trời tối tiến nhập Thiên Khu sơn.
Lục trưởng lão mang theo hai người đi tìm một gian khách điếm, cũng không đường hoàng, để tránh sự cố, ăn uống đều ở trong khách phòng.
Ba người không muốn dẫn đến phiền toái, nhưng phiền toái tựa hồ cũng không buông tha ba người. Dùng qua bữa tối, Lý Dật và mọi người nghỉ ngơi, chuẩn bị tinh lực sau nửa đêm hành động. Lại nghe trong khách sạn đột nhiên vang lên một hồi tiếng ồn ào, ba người mới đầu cũng không có chú ý, nhưng khách hỗn tạp, tam giáo cửu lưu đều có, khó tránh khỏi gây ra sự việc.
Nhưng nghiêng tai lắng nghe, Lý Dật cũng không khỏi kinh hãi, phía dưới là thanh âm của Thiên Khu tông đệ tử, tuyên bố muốn tìm mật thám của Thiên Cơ tông, lúc này muốn hướng về phía ba người Lý Dật? Chẳng lẽ hành tung của bọn họ bị tiết lộ rồi? Lục trưởng lão đẩy cửa sổ ra, chỉ thấy bên ngoài khách điếm, có không ít đệ tử Thiên Khu tông đang kiểm tra người qua đường, về phần khách điếm, họ sẽ không bỏ qua.
- Mẹ nó, trong Thiên Cơ tông, nhất định còn có nội gián.
Lục trưởng lão mắng một câu, thần sắc có chút lo nghĩ, lúc này cũng không có cách nào không một tiếng động rời khỏi khách sạn rồi.
- Nội gián về sau hãy nói, chúng ta xem tình thế trước mắt làm như thế nào để thoát thân đã.
Lục trưởng lão nghĩ nghĩ, nói:
- Ta đi hấp dẫn chú ý của bọn chúng, các ngươi nghĩ cách thoát thân.
- Loại sự tình này, để ta đi.
Lý Dật vội hỏi:
- Lục trưởng lão gánh trách nhiệm nặng nề, không thể đơn giản tiết lộ hành tung. Hiện giờ ta đi nháo sự, nếu như có thể thành công thoát thân, liền hội hợp ở Thiên Khu sơn, nếu như Thiên Khu tông dây dưa không ngớt, đệ tử chỉ có thể chở về Thiên cơ tông.
Lục trưởng lão khẽ gật đầu, đồng ý nói:
- Vậy làm việc như vậy, không cần phải ham chiến, dẫn dắt nội tông đệ tử là tốt rồi.
Lúc này có tiếng bước chân lên lầu, Lý Dật cũng không do dự, đẩy cửa ra, cúi đầu che mặt, hướng dưới lầu đi nhanh.
- Đứng lại, người nào? Đưa ra thân phận tông bài.
Một Thiên Khu tông đệ tử nghiêm nghị quát bảo dừng lại.
Lý Dật tự nhiên sẽ không dừng bước, làm như không có nghe thấy, đi nhanh xuống lầu. Những tên tông đệ tử lập tức cảnh giác lên, cùng một chỗ xông tới:
- Nếu không đứng lại, đừng trách chung ta không khách khí.
- Khách cái muội ngươi đấy.
Lý Dật nguyên không muốn ồn ào, thấy đám đệ tử xông tới, lại càng không nhiều lời, song chưởng đẩy ra, một đạo vòng tròn hình đấu khí liền vỗ ra.
Không ngờ Lý Dật đưa tay liền đánh, những đệ tử vội vàng bố kết đấu khí phòng ngự, nhưng Lý Dật thực lực Đấu Thánh đỉnh phong cường giả, những đệ tử vội vàng bố kết phòng ngự thức sự quá yếu ớt, thanh âm ầm ầm vang lên, đấu khí phòng ngự vỡ vụn, năm sáu Thiên Khu tông đệ tử lập tức bị đánh bay, đều ăn thiệt thòi không nhỏ.
Một chưởng đánh ra, Lý Dật chạy tới dưới lầu.
- Nhanh bắt lấy hắn.
Dưới lầu khách sạn lúc này tụ tập ba mươi hai tên Thiên Khu tông đệ tử, nhìn thấy đánh nhau, mà bổn tông đệ tử lại hướng phía Lý Dật hô to, cũng không phân đỏ đen, nhất thời quanh thân đấu khí phát ra, hướng về phía Lý Dật đánh tới.
Bình luận facebook