• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Đấu Thần (2 Viewers)

  • Chương 944

Thanh Nhi hỏi vấn đề này làm cho Lý Dật không biết trả lời như thế nào, một bên phất tay nói:

- Cốc chủ phu nhân thưởng ta vài cái bí mật.

- Bí mật? Bí mật gì?

Thanh Nhi không khỏi tò mò hỏi.

- Nếu là bí mật, đương nhiên là không thể nói.

Lý Dật trả lời cũng không có lừa gạt Thanh Nhi, Lý Dật xác thực là biết được vài điều bí ẩn về Đấu Thần cốc.

Thanh Nhi thè lưỡi, cười nói: - Là ta hỏi sai rồi, một chuyến này có thể không uổng công, thực lực của ta cũng tăng lên vài tinh, hiệu quả ích khí đan quả nhiên là kinh người.

Thanh Nhi tâm tình vui vẻ, nhưng sau đó lại ưu sầu nói:

- Nếu ta đạt tới cảnh giới phong hào Đấu Thần, nhất định phải đi Cực thiên thánh cảnh, đến lúc đó, mao đầu làm sao bây giờ?

- Mao đầu vì cái gì không thể tu luyện đấu khí?

Lý Dật đột nhiên hỏi.

- Không phải không thể, mà là cha mẹ ta tại trước khi đi cực thiên thánh cảnh dặn đi dặn lại, không cho phép mao đầu tu luyện đấu khí.

- A? Vì cái gì?

Lý Dật không khỏi dừng bước, hồ nghi nhìn Thanh Nhi hỏi.

- Cái này ta cũng không biết, dù sao chính là không cho phép tu luyện, hơn nữa muốn ta thề không thể để cho đệ đệ tu luyện.

Cái này kì quái, đến Đấu Thần cốc Đấu Thần cường giả, làm gì có ai không muốn tu luyện tới phong hào Đấu Thần? Cho dù cha mẹ Thanh Nhi tỷ đệ cho rằng Thanh Vũ tư chất không tốt, cũng không thể không cho Thanh Vũ tu luyện đấu khí như vậy. Trong chuyện này, chắc là có bí ẩn gì đó?

- Cha mẹ ngươi không nói rõ sao?

- Ta khi đó còn nhỏ, không hiểu nhiều, chỉ nghe cha mẹ tựa hồ đã thương nghị qua, nói cái gì Cực thiên thánh cảnh chỉ sợ cũng không như người tưởng tượng, nhưng về phần rốt cuộc nói những thứ gì, ta thật sự không biết.

Thanh Nhi nói không biết, vậy nhất định thật sự không biết, Lý Dật cũng không hỏi tiếp, sau đó cùng với Thanh Nhi về tới chỗ ở.

Béo gầy thúc thúc vẫn chờ tại đó, bọn họ cùng cha mẹ Thanh Nhi tỷ đệ có quan hệ không tệ, đối với Thanh Nhi tỷ đệ rất quan tâm, nghe nói Thanh Nhi có được ích khí đan, hơn nữa luyện hóa tăng lên một tinh, đều vô cùng vui sướng. Về phần Lý Dật chiếm được cái gì, bọn họ cũng không có hứng thú.

- Được rồi Thanh Nhi, vậy ngươi nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta đi, ngươi cần củng cố cảnh giới vững chắc.

Hai vị thúc thúc cáo từ, lúc này Thanh Nhi đáp ứng một tiếng, nấu cơm cũng chẳng quan tâm, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

Lý Dật nhàn rỗi vô sự, liền cùng Thanh Vũ hàn huyên, thuận tiện tìm hiểu tình hình cụ thể Đấu Thần cốc, Thanh Vũ cũng nói rõ tất cả.

Đến trời tối, Thanh Nhi mới chấm dứt tu luyện, đến phòng bếp làm cơm.

Dùng xong bữa tối sau, mọi người theo thường lệ trở về phòng nghỉ ngơi. Nói thật, Đấu Thần cốc cuộc sống cũng thật là buồn tẻ, như Thanh Nhi tỷ đệ, còn có thổi lửa nấu cơm, những nhà khác, Lý Dật chưa từng gặp qua nửa điểm khói lửa, hắn thấy những người này ngoại trừ tu luyện là tu luyện, chỉ là ngẫu nhiên được cốc chủ gọi đến, hoặc là tiếp nhận nhâm vụ để có được ích khí đan, mới rời khỏi nhà của mình.

Nhưng Thanh Vũ hài tử ở loại hoàn cảnh này lớn lên, vẫn còn có thể bảo trì thiên tính hoạt bát.

Lên giường, tiểu mao đầu Thanh Vũ vẫn không buông tha Lý Dật, quấn quít hỏi hắn về thế giới bên ngoài. Thế giới bên ngoài, Lý Dật thật sự không biết nên miêu tả về phương diện nào cho tiểu mao đầu. Sinh hoạt tại Đấu Thần cốc, đã là một loại may mắn, cũng là một loại bất hạnh. May mắn chính là, trong này, cơ hồ không có phân tranh, bất hạnh là trong này vận mệnh không cách nào tự quyết được, mà nằm ở trong tay hai nữ nhân.

Lý Dật vẫn đem thế giới bên ngoài nói cho tiểu mao đầu, nghe được, tiểu mao đầu mơ màng:

- Khi nào thì ta cũng có thể đi ra bên ngoài thì tốt rồi.

- Cái này cũng không khó, ngươi cũng không phải thành viên chính thức Đấu Thần cốc, chờ lúc ta rời đi, xinh cốc chủ mang ngươi rời đi, thế nào?

- Cái này rất tốt, có được cốc chủ đáp ứng hay không còn là một vấn đề, huống hồ tỷ tỷ của ta là người Đấu Thần cốc, nàng không thể ly khai, ta lại không đành lòng rời khỏi tỷ tỷ, thật sự là khó.

- Ta đây đem tỷ tỷ ngươi mang đi?

Tiểu mao đầu lập tức cả kinh nói:

- Không được, ngươi định hại chết tỷ tỷ của ta, chẳng lẽ ngươi không biết, bọn họ đều dùng qua một loại đan dược gì đó, khi ly khai Đấu Thần cốc, đan điền sẽ bị bạo liệt mà chết.

- Có thể như vậy sao? Thế còn người ra ngoài mời chào Đấu Thần cường giả, vì sao lại có thể bình yên ra vào?

- Bởi vì bọn họ lúc rời đi lại phục dụng một loại dược hoàn, tại trước khi dược tính mất đi hiệu lực trở về là được rồi.

Điều này Lý Dật cũng không ngờ.

- Ngươi yên tâm đi, tiểu mao đầu, ta không nắm chắc trước mang ngươi cùng chị ngươi ra ngoài, nhưng ta mang các ngươi ra ngoài, ta bảo đảm an toàn cho các ngươi... Tốt lắm, không còn sớm, ngươi nên ngủ đi.

Lúc này nửa đêm, tiểu mao đầu cũng mệt mỏi, Lý Dật nói vài cái, tiểu tử kia lâm vào ngủ say. Dụng tâm cảm thụ một chút cách vách, Thanh Nhi đêm nay ngủ ngon, cũng không có như đêm trước trằn trọc.

Lý Dật cảm thụ Đấu Thần cốc thiên địa linh khí dư thừa, lại không đành lòng phung phí của trời, khoanh chân ngồi xuống, tu luyện.

Không ngờ, trong lúc này, đột nhiên lại cảm giác được một cổ khí tức cường giả mơ hồ đến.

Đấu Thần cốc cường giả như mây, có khí tức cường giả này xuất hiện cũng không kỳ quái, nhưng cổ khí tức cường giả này, lại hướng về phía chỗ ở Thanh Nhi tỷ đệ mà đến. Hơn nữa tiếp cận, có chút lén lút. Lý Dật trong nội tâm vừa động, đẩy ra cửa sổ, nhìn vào trong màn đêm.

Lặng yên tiếp cận, cỗ khí tức này cũng ý thức được Lý Dật tồn tại, thân hình có chút đình trệ, sau đó mới tiếp tục hướng phía trước, nhưng toàn thân bao phủ tại trong hắc bào đứng ở trước mặt Lý Dật.

- Các hạ là ai? Khuya khoắt lén lút tới nơi này làm gì?

Hắc y nhân kia lẳng lặng nhìn Lý Dật, mới nói: - Ngươi chính là người vừa tới Đấu Thần cốc được cốc chủ phu nhân triệu kiến sao?

Ngữ khí có chút là lạ, nhưng nghe được, là thanh âm nam nhân, tuyệt không phải một nữ nhân.

Lý Dật còn lo lắng nữ cốc chủ ngụy nam nhân kia làm cái gì cổ quái, nghe được thanh âm này, mới hơi yên lòng một chút, thong dong nói:

- Chính tại hạ là Lý Dật, xin hỏi các hạ tôn tính đại danh?

- Ta tên gì ngươi tạm thời không cần biết rõ. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc, ngươi chỉ cần nói cho ta biết là được.

Lý Dật nghe xong, người này tuy quỷ dị, nhưng trong giọng nói cũng không có ác ý. Vì vậy đáp:

- Vậy cũng phải xem ta có thể nói cho ngươi biết hay không... Giữa chúng ta không biết nhau, ngươi sẽ cho là ta phải có nghĩ vụ nói cho ngươi biết sao.

- Ta muốn ngươi nói, tự nhiên là ngươi cần nói, hơn nữa tốt nhất từ đầu chí cuối, nói như vậy, đối với ngươi mới có lợi, nếu không, chúng ta đều bất lợi.

- Vậy ngươi hỏi đi, rốt cuộc muốn biết những thứ gì?

Trầm ngâm một lát, người nọ hạ quyết tâm, trầm giọng hỏi:

- Chúng ta muốn biết, hôm nay cốc chủ phu nhân triệu kiến ngươi, cùng ngươi nói những gì?

Lý Dật rùng mình, đối phương hỏi những lời "Chúng ta" có phần có thâm ý, hắn nói đứng ở trước mặt Lý Dật, nhưng hiển nhiên không phải một mình hắn hỏi vấn đề này.

Đến khi tên này hỏi vấn đề kia, lại làm Lý Dật không khỏi nheo lại con mắt, cười nói:

- Thật sự là không khéo, các hạ, cốc chủ phu nhân xác thực đối tại hạ nói qua một ít lời, nhưng cốc chủ phu nhân đồng thời cũng cảnh cáo, những lời bí mật kia không thể nói.

Lý Dật cũng muốn khơi mào cho đối phương hứng thú, hắn rất muốn biết, người áo đen trước mặt này đại biểu cho ai, có lai lịch gì, thấy hắn có thể tự do xuất nhập Đấu Thần cốc, người này tất nhiên là người trong Đấu Thần cốc. Một người Đấu Thần cốc, chạy tới tìm hiểu chuyện tình cốc chủ phu nhân, cthì yếu tố nguy hiểm rất nhiều ở bên trong.

- Nhưng chúng ta quả thật rất muốn biết rõ.

Người áo đen tựa hồ cũng lo lắng, nghĩ nghĩ, hắn tựa hồ quyết định, cắn răng một cái, nói:

- Lý Dật các hạ, ngươi đi theo ta.

Xác nhận đối phương không có sát khí, cũng không có ác ý gì, Lý Dật đáp:

- Hảo.

Lập tức, người áo đen đi về phía trước, thân hình đi trong bóng đêm, rất nhanh liền rời khỏi Đấu Thần cốc, hướng một ngọn núi đi đến.

Leo lên tòa đỉnh núi, người áo đen quay đầu ngưng thần, xác nhận không ai theo dõi, lúc này mới nắm bắt chỉ quyết, chỉ thấy trên đimhr núi bỗng nhiên mở ra một lỗ hổng.

- Lý Dật các hạ, xin mời.

Lý Dật cũng quang côn, không chút suy nghĩ liền đi vào. Bên trong không gian rộng rãi, có nbốn cường giả ngồi ở trong đó, bọn họ tựa hồ đang biện luận cái gì, Lý Dật cùng người áo đen bỗng nhiên đến làm bọn họ dừng lại, đồng loạt nhìn vào người Lý Dật.

- Ta đem hắn mời tới.

Người áo đen cũng lột xuống cái khăn đen mặt, lộ ra diện mục của mình. Người áo đen này tướng mạo đường đường, trên trán có một cổ anh khí, làm cho Lý Dật cảm giác, người này không xấu.

Nhưng, dưới mặt đất có bốn cường giả, một người hắn cũng không nhận ra.

Những người này ở trong này, khẳng định không phải làm chuyện tốt. Nhưng Lý Dật cũng không ngại, chuyện tốt cùng chuyện xấu đều là nói tương đối, chỉ cần việc này đối với chính mình có lợi, chuyện xấu cũng là chuyện tốt.

- Chư vị, không biết mời tại hạ, có lời gì muốn nói?

Lý Dật nhìn chúng cường giả thi lễ, thần sắc thong dong.

- Lý Dật các hạ, trước đừng vội nói, ta trước tự giới thiệu. Ta họ Đơn, tên Tấn Quyền, ba năm trước đi vào Đấu Thần cốc. Chỉ có điều nguyên nhân tại hạ đến Đấu Thần cốc, cũng không vì Cực thiên thánh cảnh, mà đến điều tra tình huống gia huynh.

Hắc y nhân nói ra, sau đó ngồi vây quanh bốn cường giả, hướng Lý Dật từng người giới thiệu, sau đó mới tiếp tục chính đề:

- Chúng ta hoài nghi, cái gọi là Cực thiên thánh cảnh của Đấu Thần cốc chủ, chỉ là một âm mưu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom