Với thực lực của Tu La giới chủ, có thể hóa giải oanh kích của ba người, cũng không nằm ngoài dự liệu của Lý Dật, nhưng hóa giải nhẹ nhàng như thế, cũng khiến cho Lý Dật rùng mình. Nếu như đổi lại Lý Dật ở vào vị trí của Tu La môn chủ, Lý
Dật thừa nhận bản thân không làm được như vậy. Điều này cũng chứng tỏ rõ ràng, thực lực của Tu La môn chủ vượt xa hắn, Tu La môn chủ xác thực đã đạt đến tồn tại nghịch thiên, là một cường giả phong hào Đấu Thần!
Sau khi một kích liên thủ bị Tu La môn chủ dễ dàng hóa giải, ba người
Lam tông chủ nhất thời thối lui. Bọn hắn đưa mắt nhìn nhau, lập tức ngầm hiểu, ba người có thể nhìn ra được, Tu La môn chủ tự phụ tựa hồ cũng không vội đoạt công kích đánh bại bọn hắn, nếu như vậy, bọn hắn ít nhiều còn có cơ hội, vậy thì phải nhân cơ hội thi triển lực công kích mạnh nhất của mình.
Lam tông chủ và Úc môn chủ đều là cường giả cấp bậc Đấu Thần, Phong thiếu tông chủ xếp sau, nhưng cũng đạt tới thực lực Đấu Thánh cửu tinh.
Hai vị Đấu Thần một vị Đấu Thánh cửu tinh, phương thức công kích mạnh nhất của bọn hắn, không thể nghi ngờ chính là đấu kỹ cấp cao.
Sau khi ngầm hiểu, từng người bắt đầu súc thế đấu kỹ! Loại cuộc chiến dốc sức liều mạng này, ba người cũng không lưu lại lực lượng, mặc dù Lý
Dật nhìn không ra tên đấu kỹ súc thế gì, nhưng từ đủ loại dị tượng trong Tu La giới cho thấy, đấu kỹ của Phong thiếu tông chủ là cấp bậc Bạch
Hổ, còn đấu kỹ của Lam tông chủ và Úc môn chủ hiển nhiên cấp độ rất cao.
Tam đại đấu kỹ đồng thời chuẩn bị, trong Tu La giới tâm mặc dù không gian rộng lớn, nhưng phong vân cũng bắt đầu hỗn loạn. Ngọn núi tinh thạch phát ra thanh âm vù vù, quang hoa ngũ thải bên ngoài lập loè bất định, khí vụ màu ngà sữa tức thì điên cuồng bị rút ra, khiến cho toàn bộ giới tâm trở nên lờ mờ.
- Xem chừng phải liều mạng rồi, ha ha ha, ba tên phế vật dốc sức liều mạng thì thế nào chứ!
Mặc dù nói như thế, nhưng Tu La môn chủ cuồng ngạo cũng giữ sắc mặt ngưng trọng khi đối mặt với công kích đấu kỹ Bạch Hổ, Thanh Long của hai đại Đấu Thần, một vị Đấu Thánh.
- Thanh Long trung giai---Tử Viêm Thiên Hàng!
Thanh Long trung giai của Lam tông chủ có uy lực mạnh nhất trong ba chiêu đấu kỹ, cũng là chiêu phát ra đầu tiên, một Lôi long khổng lồ lóe ra vầng sáng khiến cho người ta hoa mắt, lôi điện màu tím phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, với tư thái như muốn thôn tính tất cả đánh về phía
Tu La môn chủ.
- Thanh Long cấp thấp---Liệt Diễm Phần Thiên!
Đấu khí Thanh Long cấp thấp của Úc môn chủ từ mặt khí thế mà nói, xác thực kém hơn Lam tông chủ một bậc, nhưng trong hỏa diễm điên cuồng hung hãn lại ẩn chứa ngọn lửa vô cùng tinh khiết, tựa hồ cũng không kém cỏi so với Nam Minh Lưu Hỏa mà Lý Dật tu luyện. Hỏa diễm hừng hực xuất hiện trên không trung như vây chặt Tu La môn chủ bên trong, tựa hồ như che đậy thân hình của y.
Xem ra, đấu kỹ Bạch Hổ cấp cao của Phong thiếu tông chủ mặc dù chỉ kém hơn một bậc, nhưng uy lực lại kém hơn không ít.
Ba chiêu đấu kỹ cấp bậc khủng bố trước sau tuôn ra, mục tiêu của bọn chúng là Tu La môn chủ lúc này cũng thủ quyết phi động, cùng với thủ quyết của Tu La môn chủ hóa thành hư ảnh giống như biến ảo, một đám khí tức bàng bạc từ chỗ ngọn núi tinh thạch bắt đầu tuôn ra.
- Thật không biết xấu hổ, đánh không lại còn muốn nhờ lực lượng của Tu La giới.
Lý Dật nhạy bén nắm bắt lấy cơ hội mỉa mai, mưu đồ nhiễu loạn tâm trí của Tu La môn chủ.
- Tiểu tử thối biết cái gì!
Tu La môn chủ giải thích:
- Đây là chỗ đặc biệt trong công pháp của ta!
Dưới sự dẫn dắt của công pháp đặc biệt, toàn bộ năng lượng của Tu La giới tựa hồ cũng bắt đầu bao vây quanh người hắn, cùng lúc với ba chiêu đấu kỹ cấp bậc khủng bố thi triển ra, một đấu khí hình rồng cũng đồng thời hình thành. Mấy đấu khí hình rồng tựa hồ có thêm tỉ vạn, sinh ra quanh người Tu La môn chủ. Những đấu khí hình rồng này dưới sự dẫn dắt thủ quyết của Tu La môn, cuốn theo năng lượng cực đại vô tận xung quanh.
Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, năng lượng tứ đại cường giả kích phát ra tràn ngập toàn bộ giới tâm, không gian rộng lớn lại có thể dung nạp năng lượng khủng khiếp như thế, theo tiếng nổ vang mãnh liệt, mặt đất che dấu giới tâm bị xốc lên toàn bộ, để lộ ra thiên không rộng mấy trăm mét.
Không biết từ lúc nào, bầu trời đã trở nên âm trầm, mây đen dày đặc hiển nhiên chịu ảnh hưởng chiến đấu của tứ đại cường giả hội tụ tới. Dưới bầu trời âm trầm, xung quanh bên ngoài giới tâm, đứng đầy các cường giả của ba đại tông môn nghe được động tĩnh mà vọt tới. Chỉ là đối mặt với chiến đấu cấp bậc này, những đệ tử tông môn chỉ có tư cách đứng xem.
Trong giới tâm, oanh kích của tam đại đấu kỹ giằng co hơn mười phút, dưới từng đợt oanh kích nối tiếp nhau, ngoại trừ ngọn núi tinh thạch cấu thành kết giới, tất cả mọi thứ trong giới tâm, kể cả những khí vụ màu ngà sữa có năng lượng kinh người bảo vệ giới tâm cũng bị đánh tan.
Tu La giới tâm ẩn nấp ở dưới đất, hiện tại đã hoàn toàn hiện ra bên ngoài, giống như trong một miệng núi lửa.
Oanh kích Thanh Long đấu kỹ hao tổn đấu khí rất lớn, sắc mặt của ba đại cường giả đều trắng bệch, bọn hắn không hẹn mà cùng dừng lại, muốn xem xem công kích cường đại mà bọn hắn có thể kích phát rút cuộc có thể dành được hiệu quả gì!
Chỉ có điều hiệu quả lại làm bọn hắn vô cùng thất vọng!
Dư âm của lôi quang màu tím ánh vẫn mơ hồ lập loè, Tu La môn chủ ở trong mảnh vỡ quang hoa đấu khí đang dần dần tản đi, vẻ mặt bình thản, xem ra hắn cũng chịu chút thiệt thòi nhỏ, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, nhưng cũng chỉ có vậy, đấu kỹ Thanh Long của hai đại Đấu Thần cường giả cộng thêm đấu kỹ Bạch Hổ cấp cao của một cường giả Đấu Thánh, rõ ràng không hề thương tổn đến nửa sợi lông của hắn…Chuyện này cũng quá mức tưởng tượng.
Thực lực của phong hào Đấu Thần quả thật quá nghịch thiên!
- Đánh thoải mái chưa, bây giờ có phải nên đến phiên ta rồi không?
Bị ba người oanh kích một hồi, Tu La môn chủ hiển nhiên cũng thật sự nổi giận, sắc mặt hắn trầm xuống, trên khuôn mặt vốn âm hàn lạnh lẽo như băng hiện lên một tầng sương mỏng.
Nghe thấy câu nói của Tu La môn chủ, Lam tông chủ, Úc môn chủ và Phong thiếu tông chủ ngược lại không chút do dự, vô cùng ăn ý phi thân vọt đến một chỗ, đấu khí tựa hồ giống như đã qua vô số lần thao diễn mãnh liệt tuôn ra, ngưng kết tại chỗ, hình thành một bình chướng đấu khí.
- Các ngươi cho rằng một bình chướng đấu khí có thể ngăn cản ta sao?
Tu La môn chủ tiến lên một bước, vòng xoáy đấu khí trong lòng bàn tay càng ngày càng lớn, năng lượng xung quanh còn chưa tan hết, trước mặt vòng xoáy này đều không ngoại lệ bị hấp thu vào.
Lại là chiêu này! Lý Dật rùng mình, hắn hiện tại đã có thể vững tin vòng xoáy cổ quái này có liên hệ chặt chẽ với kết giới. Nói cách khác nguồn gốc năng lượng của Tu La môn chủ, cũng không phải hoàn toàn là đấu khí tu vi của mình, mà giống như giới linh, có thể mượn nhờ năng lượng của kết giới!
Nghĩ đến đây, Lý Dật lại không khỏi thở ra một hơi lãnh khí, nếu quả thật như vậy, đừng nói đến bọn người Lam tông chủ, cho dù là quân đội mấy chục vạn cường giả của ba đại tông môn, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Tu La môn chủ!
Trên tràng diện, vòng xoáy đấu khí trong lòng bàn tay Tu La môn chủ đã quăng ra ngoài, vòng xoáy đấu khí rời tay, thình lình căng phồng lên, như một quả khí cầu được mạnh mẽ thổi hơi, nhét bọn người Lam tông chủ vào bên trong. Ở trong vòng xoáy đấu khí này, bình chướng do ba người bố kết giống như miếng băng mỏng, rất nhanh tan rã vỡ vụn…
- Tu La môn chủ xin dừng tay!
Lý Dật vội vàng kêu lên:
- Ba đại tông môn xin nhận thua.
Đúng vậy, bọn người Lam tông chủ đã thua hoàn toàn, ngay cả một chiêu của Tu La môn chủ cũng không tiếp nhận được. Điều này cũng không thể trách ba vị cường giả vô năng, mà vì thực lực của Tu La môn chủ thật sự vô cùng khủng bố.
Thấy Lý Dật bật ra âm thanh nhận thua, thủ quyết của Tu La môn chủ biến đổi, một giây trước vòng xoáy đấu khí còn có năng lượng hung hãn đến tận cùng bỗng nhiên biến mất vô tung vô ảnh. Tu La môn chủ cũng không muốn giết ba người này, bởi vì bọn hắn còn có giá trị lợi dụng, vì vậy liền dựa vào tiếng kêu của Lý Dật để xuống thang.
- Nhận thua là tốt rồi, đừng quên ước định trước đó của chúng ta!
Tu La môn chủ kiêu căng nói.
- Không phải là ba tông môn nhượng xuất một nửa lãnh địa sao? Chuyện này dễ thôi.
Lý Dật cười nhạt, lại nói:
- Hôm nay Tu La môn chủ cao hứng như vậy, chi bằng chúng ta chơi lớn một chút.
- Chơi lớn một chút? Lý Dật, ngươi có ý tứ gì?
Lý Dật tiến lên một bước, đang muốn trả lời, bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm nói:
- Thú vị thật, Lý Dật, ngươi muốn chơi trò gì, có cần ta chơi cùng không?
Thanh âm này chẳng những dọa Lý Dật nhảy dựng, mà cũng làm cho Tu La môn chủ nhíu mày, bởi vì, hắn rõ ràng không biết người phát ra thanh âm này đã tiến vào Tu La giới tâm từ lúc nào!
Trái lại, Lý Dật sau giây phút hoảng sợ, trên mặt lập tức hiện ra biểu lộ vui sướng. Hắn không thể không vui sướng, bởi vì hắn thật sự quá quen thuộc với thanh âm này, mặc dù chưa thể xác định lão gia hỏa tinh quái này có chịu giúp mình hay không, nhưng bất luận nói thế nào thì vẫn tốt hơn là một mình đối mặt với cường giả như Tu La môn chủ.
- Tiểu Thiên, hiện thân đi, ngươi đến đây lúc nào?
Không gian chợt chấn động, một lão đầu quái dị xuất hiện trước mặt mọi người, lão đầu này ăn mặc lôi thôi, không khác gì một tên ăn mày, hắn vừa xuất hiện, liền chạy đến bên cạnh Lý Dật, lôi kéo Lý Dật hỏi:
- Ngươi thật sự không cảm giác được sự hiện hữu của ta sao?
- Không có! Tiểu Thiên, đấu kỹ tàng hình của ngươi thật lợi hại.
Lý Dật tiện tay tâng bốc Tiểu Thiên.
- Vậy còn ngươi?
Tiểu Thiên lại bỏ qua Lý Dật, chạy đến trước mặt Tu La môn chủ, chỉ có điều hắn và Tu La môn chủ chưa quen thuộc, nên cũng không tới lôi kéo Tu La môn chủ.
Tu La môn chủ vừa khiếp vừa căm ghét trừng mắt nhìn Tiểu Thiên, thản nhiên nói:
- Không có!
- Ha ha ha, nói như vậy, đấu kỹ tàng hình “Nhìn không thấy” mà ta mới sáng chế đã luyện thành? Ha ha, Lý Dật, ngươi có muốn học chiêu đấu kỹ tàng hình này của ta hay không, nó rất lợi hại, ít hao phí đấu khí, hơn nữa có thể tàng hình trước mặt bất cứ cường giả đấu khí nào.
Nếu vào lúc bình thường, Lý Dật ngược lại còn có mấy phần hứng thú, chỉ là trong giờ khắc này, Lý Dật thật sự không còn tâm tình đó.
- Tiểu Thiên, làm sao ngươi lại xông vào Tu La giới? Ở đây tuyệt đối không dễ chơi, lập tức phải đánh nhau rồi.
Lý Dật dùng cách lạt mềm buộc chặt.
- Ta nghe nói ở đây có đánh nhau, ta khó khăn lắm mới đột phá không gian xông vào đây. Lý Dật, ngươi nói bây giờ muốn chơi lớn, rốt cuộc là chơi cái gì, cho ta chơi với, ta sẽ không để ngươi chịu thiệt, lấy chiêu đấu kỹ tàng hình này để đổi!
Tu La giới chủ cũng không nhịn được nữa, cả giận nói:
- Ngươi rút cuộc là người nào, dám xâm nhập vào trong Tu La giới của ta, thức thời thì cút nhanh lên, bằng không đừng trách ta không khách khí!
- Sát khí lớn thật, ngươi kêu ta cút đi sao? Như vậy há không phải là quá mất mặt!
Tiểu Thiên nhất thời ngạc nhiên, chỉ tay vào Tu La môn chủ mắng:
- Đừng tưởng ta không biết, ngươi có tướng mạo bên ngoài rất đường hoàng, nhưng thật ra là một lão quái vật sống mấy ngàn năm. Lão quái vật mãi mãi vẫn là lão quái vật, vậy mà ngươi lại xem mình giống như một công tử ca, cái mặt ngươi rút cuộc dày bao nhiêu, không biết xấu hổ sao? Nếu ta là ngươi, đã sớm tìm kẽ đất chui vào rồi, còn ở nơi này giả bộ gì chứ!
Những lời mắng chửi này khiến Tu La môn chủ tựa hồ choáng váng:
- Ngươi, ngươi, ngươi…
Tu La môn chủ lắp bắp một hồi nhưng không hề có lực hoàn thủ trong tiếng chửi rủa liên hồi của Tiểu Thiên. Xem ra những ngày này Tiểu Thiên cũng không phải là không có tiến bộ, tối thiểu bản lĩnh chanh chua chửi đổng như đàn bà của y, ngay cả Lý Dật cũng tự than thở không bằng.
Bình luận facebook