Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 148: Lễ tế thần
Liễu Thần thấy hắn thẫn thờ như vậy thì liếc ngang liếc dọc hồi lâu, cuối cùng đưa tay vào ngực lấy ra một cái bình nhỏ và một viên thuốc màu đỏ:
- Đinh trưởng lão đã bố trí xong xuôi mọi việc. Cái lọ này chứa Mê Hồn Ám Dục hương, có công dụng khiến tu sĩ mê man rồi ngủ say ba ngày mới tỉnh. Còn viên thuốc màu đỏ này là giải dược, trước khi mở lọ ra thì đại ca hãy uống vào để tránh bị mùi hương ảnh hưởng. Kế đến chúng ta sẽ có sắp xếp khác để cứu huynh ra ngoài!
- Sắp xếp gì? Các ngươi nói cho ta nghe luôn đi!
Độc Cô Minh nhìn viên thuốc đỏ trong tay, biểu tình nghi hoặc.
Hắn có dự cảm bất an vô cùng với viên thuốc này. Nhưng bản thân không am hiểu dược đạo, suy đi nghĩ lại Đinh trưởng lão cũng chẳng có động cơ gì hãm hại mình, vì để có thể thoát khỏi ma chưởng của Mã Tư Thuần, hắn quyết định cứ nhắm mắt uống đại.
- Vậy nhé đại ca, chúc huynh buổi tối vui vẻ...
Ngô Trung cười hắc hắc đầy ám muội, sau đó cùng Liễu Thần rời khỏi lều để tránh bị người khác nghi ngờ.
Độc Cô Minh thở ra một hơi, chốc lát sau đã thấy mấy binh lính vào cho mời hắn ra tham dự buổi lễ tế thần của bộ lạc.
Bọn họ dặn dò hắn rất kỹ là phải biết điều vì trong buổi lễ sẽ có sự xuất hiện của các tế tửu đức cao vọng trọng, chính là thể tu cấp năm sánh ngang với Ứng Kiếp cường giả. Trong đó Đại Tế Tửu của họ biến thái nhất, đạt tới ngũ cấp hậu kỳ đỉnh phong, kinh mạch nghịch chuyển bảy lần, mạnh mẽ không kém gì Đại Đế. Thậm chí nếu giao chiến trực diện, mọi người còn cho rằng ông ta dư sức tay không bóp chết một Đại Đế có thực lực nằm ở chữ Chân.
Đó là lý do vì sao tứ đại thánh hoàng triều vô cùng úy kỵ Tây Phong bộ lạc, mặc dù bọn họ thường xuyên bắt cóc hoàng thất để tống tiền.
- Đường lối tu luyện của thể tu bộ lạc Tây Phong thật giống với Cửu Chuyển Thiên Công, đều là nghịch chuyển kinh mạch, sau đó gia tăng sức mạnh lên theo cấp số nhân. Khác biệt giữa hai thứ này chính là trong suốt cuộc đời, tu sĩ sử dụng Cửu Chuyển Thiên Công chỉ có thể nghịch chuyển tổng cộng chín lần. Mà thể tu ở mỗi cấp độ đều có thể nghịch chuyển tùy ý, giới hạn dừng ở số chín để thoát thai hoán cốt. Giả dụ tư chất kém, vậy ngươi có thể đột phá từ nhị cấp lên tam cấp dù mới chỉ nghịch chuyển một lần. Tất nhiên nó sẽ khiến thực lực ngươi trở nên cực yếu, khó lòng tranh hùng với các tu sĩ cùng thế hệ.
Nói đến vị Đại Tế Tửu kia, mặc dù chỉ mới nghịch chuyển bảy lần ở ngũ cấp hậu kỳ mà gần như có thể đánh vượt giai giết chết tu sĩ Phong Vị cảnh. Giả dụ là bát chuyển hoặc cửu chuyển, chẳng phải nói ông ta sẽ là tồn tại sánh ngang với Chân Võ Thiên Tôn năm xưa sao?
Phong Vị cảnh của tu sĩ chia làm ba cấp độ nhỏ là Chân Huyền Thiên. Khi đạt tới thì có thể rũ bỏ xác phàm, cơ thể thăng hoa thuế biến thành sinh linh của ngũ đạo tự phong. Nếu chiếu theo tên của ba cấp độ nhỏ kia thì có thể gọi tu sĩ đi theo tiên lộ là chân tiên, huyền tiên, thiên tiên. Tương tự, với thần lộ sẽ là chân thần, huyền thần, thiên thần.
Tứ đế hiện nay của nhân giới đang ở cấp độ nào ư?
Bắc Vực Đại Đế là người Man tộc, chính là tổ phụ của man nhân Đả Cẩu. Ông ta là người có tuổi thọ lâu đời nhất trong tứ đế, tu vi cũng cao thâm nhất, nghe đồn rằng đã đạt đến đỉnh phong Thiên cấp, chỉ thiếu một chút nữa thôi là sẽ trở thành Nhân Chủ lưu danh thiên cổ.
Đông Hải Đại Đế không phải nam nhân mà là một mỹ nữ tuyệt sắc của Quảng Hằng tiên cung. Nghe đồn nàng trẻ tuổi nhất trong tứ đế, con đường tu luyện hết sức bằng phẳng, chỉ mất bảy trăm năm đã chạm tới cảnh giới vạn người mơ ước này. Tu vi của nàng nằm ở sơ kỳ chữ Chân, hướng tu hành theo tiên lộ trong ngũ đạo tự phong.
Tây Thiên Đại Đế là một vị cao tăng đắc đạo của Đại Lôi Âm Tự, huyền thần đỉnh phong. Khác với những châu lục khác, Tây Thiên chỉ có hai thế lực chính là Đại Lôi Âm Tự và thi tộc. Thực ra thi tộc cũng có Đế giả, ngay cả yêu tộc Bắc vực cũng vậy, nhưng bọn họ đều không phải nhân loại nên không được tính chung với tứ đế.
Vị Trung Thổ Đại Đế cuối cùng dĩ nhiên không ai khác ngoài vị cường giả thần bí chưa từng xuất hiện ở thế gian, vẫn luôn toạ trấn ở hoàng cung Độc Cô thánh hoàng triều kia. Tu vi của y cũng là một dấu chấm hỏi lớn. Nhưng nếu xét về tuổi tác không thôi thì y thực tế chỉ lớn hơn Đông Hải Đại Đế mấy trăm năm tuổi thọ, cũng là một nhân vật cực kỳ kiệt xuất. Người ta phỏng đoán có lẽ y nằm ở hậu kỳ chữ Chân, sắp sửa đột phá đến Huyền cấp.
Vốn dĩ các thế lực ở nhân giới, kể cả yêu tộc và thi tộc luôn ở thế giằng co với nhau, nhưng sự xuất hiện của Hồng Trần Kiếp Chủ đã thay đổi tất cả. Cổ thú Đào Ngột quá mạnh mẽ, chính là nửa bước nghịch linh tiếp cận với Chủ cảnh. Thêm vào đó chủ nhân của nó còn có khả năng lợi dụng lôi kiếp thập nhị sắc giáng xuống tru diệt địch nhân. Điều này khiến những thế lực lớn úy kỵ không thôi, đều phải dùng lễ mà đối đãi với y.
Tu vi của Kiếp chủ mấy năm nay tăng tiến cực kỳ thần tốc, hiện tại đã sắp đột phá Tiên Thai cảnh giới. Thật sự Độc Cô Minh có lắp tên lửa sau mông cũng khó lòng đuổi kịp y. Thời điểm hiện tại nếu nói có ai đủ khả năng tranh phong với Kiếp chủ, đó chỉ có thể là kẻ diệt đạo Nguyệt Nhi. Tu vi của nàng ta rất bất ổn, lúc là Tiên Thai, lúc lại là Hỗn Nguyên. Mặc dù căn cơ dễ sụp đổ như vậy nhưng Đại Thôn Phệ Thuật của nàng còn bá đạo hơn cả Kiếp chủ, chính là tuyệt thế hung nhân trong lớp cao thủ trẻ tuổi.
Nguyệt Nhi chưa từng được ghi tên vào Nhân Giới Chí Tôn bảng, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng thua kém bất kỳ thiên kiêu nào. Thậm chí trận chiến giữa nàng và Kiếp chủ được trông đợi hơn bao giờ hết. Hai đại ác nhân này tung hoành ngang dọc khắp nơi, chẳng ai khuất phục nổi, để bọn họ tự giết lẫn nhau chính là kết quả mọi người luôn mong chờ.
Quay lại hiện tại, sau khi thử nghiền ngẫm đường lối thể tu của bộ lạc Tây Phong, Độc Cô Minh phát hiện mình không thể nào bắt chước được bọn họ. Đơn giản vì hắn không phải hậu nhân của Tây Phong Lĩnh Chủ, không sở hữu huyết mạch thích hợp. Mà đường lối thể tu của người Tây Phong bộ lạc cũng khác xa với Man tộc Bắc Vực, gần như là độc nhất vô nhị ở toàn nhân giới.
Có điều giữa công pháp tu thể của họ và Cửu Chuyển Thiên Công có mối liên hệ rất lớn, mục tiêu hướng đến đều là sự nghịch chuyển kinh mạch máu huyết.
- Nếu cải tạo Cửu Chuyển Thiên Công thành công pháp tu thể thì sao nhỉ?
Độc Cô Minh trầm ngâm, bắt đầu cố tìm ra những điểm chung để kết nối hai đường lối tu hành này với nhau.
Hắn sắp sửa đột phá Hỗn Nguyên cảnh, sinh tử kiếp cũng sắp tới gần. Đáng sợ hơn cả là hắn không có công pháp tám tầng sau của Cửu Chuyển Thiên Công. Nếu không gấp rút sáng tạo ra thì chờ đợi hắn chính là kinh mạch đảo ngược, tẩu hoả nhập ma mà chết.
Lưu Tích Quân mấy năm gần đây đã hoàn toàn mất tích ở tu luyện giới. Có người thấy lần cuối cùng nàng xuất hiện là ở vùng lân cận Tuyệt Vọng Ma Uyên. Tuy nhiên, Độc Cô Minh không hề trông mong vào việc tìm kiếm nàng để cầu khẩu quyết tám tầng sau.
Với tính cách của hắn, cái gì chân chính thuộc về mình mới là tốt nhất. Ngay cả cấm kỵ công pháp cũng vậy, hắn nhất định phải tự cải biên nó theo cách của mình, độc nhất duy nhất, không bao giờ chung đụng với ai.
Tiếng kẻng vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Độc Cô Minh, hắn cất kỹ viên thuốc đỏ và chiếc lọ chứa Mê Hồn Ám Dục hương vào trong ngực, kế đến vén tấm rèm cửa lều lên, từ từ bước ra.
Bên ngoài lúc này đã xuất hiện vô số dân cư của bộ lạc Tây Phong, tất cả đều ngồi xếp bằng vây quanh một tế đàn lớn ở nơi trung tâm tổng đài. Phía trước tế đàn có nhóm một đống lửa cực lớn, chu vi đến cả trăm trượng, sức nóng từ nó toả ra khiến ai nấy chảy mồ hôi đầm đìa.
Một binh lính nói với Độc Cô Minh:
- Các ngươi mặc dù là tù binh nhưng vẫn sẽ được tiếp đãi chu đáo theo phong tục của bộ lạc ta. Đám lửa đó chính là đốt lên từ chân huyết của Tây Phong Lĩnh Chủ. Cứ cách ba năm mới sử dụng một giọt đốt lên để kích phát tiềm lực trong người con em bộ lạc. Các ngươi thật sự rất may mắn đó. Ngọn lửa này cũng rất có tác dụng với thể tu ngoại tộc, ngay cả đám man nhân Bắc Vực cũng nguyện ý đến đây trả giá để được tham gia tế lễ. Ngươi nhìn xem, gã bặm trợn kia chính là Đả Cẩu, thiên tài số một của man tộc thời điểm hiện tại.
Nghe thấy cái tên này, Độc Cô Minh liền giật mình. Theo hướng chỉ tay của tên binh lính, hắn thấy được một hình bóng quen thuộc đang ngồi ở gần trung tâm đống lửa kia. Vẻ mặt gã khổ sở vô cùng, hiển nhiên phải cố sức lắm mới chống chọi được sức nóng nơi đó.
Gã binh lính nói tiếp:
- Tổng cộng có bảy nhân chín là sáu mươi ba vòng, tương đương với cửu chuyển ở bảy cấp độ thể tu. Tùy thuộc vào thành tựu rèn luyện thân thể mà có thể tiến vào sâu hơn. Ngươi cứ tùy ý chọn vị trí của mình, phí sử dụng sẽ tính lên đầu Độc Cô gia sau.
- Đinh trưởng lão đã bố trí xong xuôi mọi việc. Cái lọ này chứa Mê Hồn Ám Dục hương, có công dụng khiến tu sĩ mê man rồi ngủ say ba ngày mới tỉnh. Còn viên thuốc màu đỏ này là giải dược, trước khi mở lọ ra thì đại ca hãy uống vào để tránh bị mùi hương ảnh hưởng. Kế đến chúng ta sẽ có sắp xếp khác để cứu huynh ra ngoài!
- Sắp xếp gì? Các ngươi nói cho ta nghe luôn đi!
Độc Cô Minh nhìn viên thuốc đỏ trong tay, biểu tình nghi hoặc.
Hắn có dự cảm bất an vô cùng với viên thuốc này. Nhưng bản thân không am hiểu dược đạo, suy đi nghĩ lại Đinh trưởng lão cũng chẳng có động cơ gì hãm hại mình, vì để có thể thoát khỏi ma chưởng của Mã Tư Thuần, hắn quyết định cứ nhắm mắt uống đại.
- Vậy nhé đại ca, chúc huynh buổi tối vui vẻ...
Ngô Trung cười hắc hắc đầy ám muội, sau đó cùng Liễu Thần rời khỏi lều để tránh bị người khác nghi ngờ.
Độc Cô Minh thở ra một hơi, chốc lát sau đã thấy mấy binh lính vào cho mời hắn ra tham dự buổi lễ tế thần của bộ lạc.
Bọn họ dặn dò hắn rất kỹ là phải biết điều vì trong buổi lễ sẽ có sự xuất hiện của các tế tửu đức cao vọng trọng, chính là thể tu cấp năm sánh ngang với Ứng Kiếp cường giả. Trong đó Đại Tế Tửu của họ biến thái nhất, đạt tới ngũ cấp hậu kỳ đỉnh phong, kinh mạch nghịch chuyển bảy lần, mạnh mẽ không kém gì Đại Đế. Thậm chí nếu giao chiến trực diện, mọi người còn cho rằng ông ta dư sức tay không bóp chết một Đại Đế có thực lực nằm ở chữ Chân.
Đó là lý do vì sao tứ đại thánh hoàng triều vô cùng úy kỵ Tây Phong bộ lạc, mặc dù bọn họ thường xuyên bắt cóc hoàng thất để tống tiền.
- Đường lối tu luyện của thể tu bộ lạc Tây Phong thật giống với Cửu Chuyển Thiên Công, đều là nghịch chuyển kinh mạch, sau đó gia tăng sức mạnh lên theo cấp số nhân. Khác biệt giữa hai thứ này chính là trong suốt cuộc đời, tu sĩ sử dụng Cửu Chuyển Thiên Công chỉ có thể nghịch chuyển tổng cộng chín lần. Mà thể tu ở mỗi cấp độ đều có thể nghịch chuyển tùy ý, giới hạn dừng ở số chín để thoát thai hoán cốt. Giả dụ tư chất kém, vậy ngươi có thể đột phá từ nhị cấp lên tam cấp dù mới chỉ nghịch chuyển một lần. Tất nhiên nó sẽ khiến thực lực ngươi trở nên cực yếu, khó lòng tranh hùng với các tu sĩ cùng thế hệ.
Nói đến vị Đại Tế Tửu kia, mặc dù chỉ mới nghịch chuyển bảy lần ở ngũ cấp hậu kỳ mà gần như có thể đánh vượt giai giết chết tu sĩ Phong Vị cảnh. Giả dụ là bát chuyển hoặc cửu chuyển, chẳng phải nói ông ta sẽ là tồn tại sánh ngang với Chân Võ Thiên Tôn năm xưa sao?
Phong Vị cảnh của tu sĩ chia làm ba cấp độ nhỏ là Chân Huyền Thiên. Khi đạt tới thì có thể rũ bỏ xác phàm, cơ thể thăng hoa thuế biến thành sinh linh của ngũ đạo tự phong. Nếu chiếu theo tên của ba cấp độ nhỏ kia thì có thể gọi tu sĩ đi theo tiên lộ là chân tiên, huyền tiên, thiên tiên. Tương tự, với thần lộ sẽ là chân thần, huyền thần, thiên thần.
Tứ đế hiện nay của nhân giới đang ở cấp độ nào ư?
Bắc Vực Đại Đế là người Man tộc, chính là tổ phụ của man nhân Đả Cẩu. Ông ta là người có tuổi thọ lâu đời nhất trong tứ đế, tu vi cũng cao thâm nhất, nghe đồn rằng đã đạt đến đỉnh phong Thiên cấp, chỉ thiếu một chút nữa thôi là sẽ trở thành Nhân Chủ lưu danh thiên cổ.
Đông Hải Đại Đế không phải nam nhân mà là một mỹ nữ tuyệt sắc của Quảng Hằng tiên cung. Nghe đồn nàng trẻ tuổi nhất trong tứ đế, con đường tu luyện hết sức bằng phẳng, chỉ mất bảy trăm năm đã chạm tới cảnh giới vạn người mơ ước này. Tu vi của nàng nằm ở sơ kỳ chữ Chân, hướng tu hành theo tiên lộ trong ngũ đạo tự phong.
Tây Thiên Đại Đế là một vị cao tăng đắc đạo của Đại Lôi Âm Tự, huyền thần đỉnh phong. Khác với những châu lục khác, Tây Thiên chỉ có hai thế lực chính là Đại Lôi Âm Tự và thi tộc. Thực ra thi tộc cũng có Đế giả, ngay cả yêu tộc Bắc vực cũng vậy, nhưng bọn họ đều không phải nhân loại nên không được tính chung với tứ đế.
Vị Trung Thổ Đại Đế cuối cùng dĩ nhiên không ai khác ngoài vị cường giả thần bí chưa từng xuất hiện ở thế gian, vẫn luôn toạ trấn ở hoàng cung Độc Cô thánh hoàng triều kia. Tu vi của y cũng là một dấu chấm hỏi lớn. Nhưng nếu xét về tuổi tác không thôi thì y thực tế chỉ lớn hơn Đông Hải Đại Đế mấy trăm năm tuổi thọ, cũng là một nhân vật cực kỳ kiệt xuất. Người ta phỏng đoán có lẽ y nằm ở hậu kỳ chữ Chân, sắp sửa đột phá đến Huyền cấp.
Vốn dĩ các thế lực ở nhân giới, kể cả yêu tộc và thi tộc luôn ở thế giằng co với nhau, nhưng sự xuất hiện của Hồng Trần Kiếp Chủ đã thay đổi tất cả. Cổ thú Đào Ngột quá mạnh mẽ, chính là nửa bước nghịch linh tiếp cận với Chủ cảnh. Thêm vào đó chủ nhân của nó còn có khả năng lợi dụng lôi kiếp thập nhị sắc giáng xuống tru diệt địch nhân. Điều này khiến những thế lực lớn úy kỵ không thôi, đều phải dùng lễ mà đối đãi với y.
Tu vi của Kiếp chủ mấy năm nay tăng tiến cực kỳ thần tốc, hiện tại đã sắp đột phá Tiên Thai cảnh giới. Thật sự Độc Cô Minh có lắp tên lửa sau mông cũng khó lòng đuổi kịp y. Thời điểm hiện tại nếu nói có ai đủ khả năng tranh phong với Kiếp chủ, đó chỉ có thể là kẻ diệt đạo Nguyệt Nhi. Tu vi của nàng ta rất bất ổn, lúc là Tiên Thai, lúc lại là Hỗn Nguyên. Mặc dù căn cơ dễ sụp đổ như vậy nhưng Đại Thôn Phệ Thuật của nàng còn bá đạo hơn cả Kiếp chủ, chính là tuyệt thế hung nhân trong lớp cao thủ trẻ tuổi.
Nguyệt Nhi chưa từng được ghi tên vào Nhân Giới Chí Tôn bảng, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng thua kém bất kỳ thiên kiêu nào. Thậm chí trận chiến giữa nàng và Kiếp chủ được trông đợi hơn bao giờ hết. Hai đại ác nhân này tung hoành ngang dọc khắp nơi, chẳng ai khuất phục nổi, để bọn họ tự giết lẫn nhau chính là kết quả mọi người luôn mong chờ.
Quay lại hiện tại, sau khi thử nghiền ngẫm đường lối thể tu của bộ lạc Tây Phong, Độc Cô Minh phát hiện mình không thể nào bắt chước được bọn họ. Đơn giản vì hắn không phải hậu nhân của Tây Phong Lĩnh Chủ, không sở hữu huyết mạch thích hợp. Mà đường lối thể tu của người Tây Phong bộ lạc cũng khác xa với Man tộc Bắc Vực, gần như là độc nhất vô nhị ở toàn nhân giới.
Có điều giữa công pháp tu thể của họ và Cửu Chuyển Thiên Công có mối liên hệ rất lớn, mục tiêu hướng đến đều là sự nghịch chuyển kinh mạch máu huyết.
- Nếu cải tạo Cửu Chuyển Thiên Công thành công pháp tu thể thì sao nhỉ?
Độc Cô Minh trầm ngâm, bắt đầu cố tìm ra những điểm chung để kết nối hai đường lối tu hành này với nhau.
Hắn sắp sửa đột phá Hỗn Nguyên cảnh, sinh tử kiếp cũng sắp tới gần. Đáng sợ hơn cả là hắn không có công pháp tám tầng sau của Cửu Chuyển Thiên Công. Nếu không gấp rút sáng tạo ra thì chờ đợi hắn chính là kinh mạch đảo ngược, tẩu hoả nhập ma mà chết.
Lưu Tích Quân mấy năm gần đây đã hoàn toàn mất tích ở tu luyện giới. Có người thấy lần cuối cùng nàng xuất hiện là ở vùng lân cận Tuyệt Vọng Ma Uyên. Tuy nhiên, Độc Cô Minh không hề trông mong vào việc tìm kiếm nàng để cầu khẩu quyết tám tầng sau.
Với tính cách của hắn, cái gì chân chính thuộc về mình mới là tốt nhất. Ngay cả cấm kỵ công pháp cũng vậy, hắn nhất định phải tự cải biên nó theo cách của mình, độc nhất duy nhất, không bao giờ chung đụng với ai.
Tiếng kẻng vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Độc Cô Minh, hắn cất kỹ viên thuốc đỏ và chiếc lọ chứa Mê Hồn Ám Dục hương vào trong ngực, kế đến vén tấm rèm cửa lều lên, từ từ bước ra.
Bên ngoài lúc này đã xuất hiện vô số dân cư của bộ lạc Tây Phong, tất cả đều ngồi xếp bằng vây quanh một tế đàn lớn ở nơi trung tâm tổng đài. Phía trước tế đàn có nhóm một đống lửa cực lớn, chu vi đến cả trăm trượng, sức nóng từ nó toả ra khiến ai nấy chảy mồ hôi đầm đìa.
Một binh lính nói với Độc Cô Minh:
- Các ngươi mặc dù là tù binh nhưng vẫn sẽ được tiếp đãi chu đáo theo phong tục của bộ lạc ta. Đám lửa đó chính là đốt lên từ chân huyết của Tây Phong Lĩnh Chủ. Cứ cách ba năm mới sử dụng một giọt đốt lên để kích phát tiềm lực trong người con em bộ lạc. Các ngươi thật sự rất may mắn đó. Ngọn lửa này cũng rất có tác dụng với thể tu ngoại tộc, ngay cả đám man nhân Bắc Vực cũng nguyện ý đến đây trả giá để được tham gia tế lễ. Ngươi nhìn xem, gã bặm trợn kia chính là Đả Cẩu, thiên tài số một của man tộc thời điểm hiện tại.
Nghe thấy cái tên này, Độc Cô Minh liền giật mình. Theo hướng chỉ tay của tên binh lính, hắn thấy được một hình bóng quen thuộc đang ngồi ở gần trung tâm đống lửa kia. Vẻ mặt gã khổ sở vô cùng, hiển nhiên phải cố sức lắm mới chống chọi được sức nóng nơi đó.
Gã binh lính nói tiếp:
- Tổng cộng có bảy nhân chín là sáu mươi ba vòng, tương đương với cửu chuyển ở bảy cấp độ thể tu. Tùy thuộc vào thành tựu rèn luyện thân thể mà có thể tiến vào sâu hơn. Ngươi cứ tùy ý chọn vị trí của mình, phí sử dụng sẽ tính lên đầu Độc Cô gia sau.
Bình luận facebook