Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đế Cuồng - Chương 262: Khổ hải biến dị
- Thân thể viên mãn, đạo tâm viên mãn giúp ta vượt qua ba tiểu cảnh, tức một đại cảnh giới chiến đấu. Chỉ là không rõ chiến lực của ta đang nằm ở ngưỡng nào, là đầu Thiên Nhân Địch hay cuối Thiên Nhân Địch của Khổ Hải cảnh? Qua trận chiến này phải kiểm nghiệm thử mới được...
Độc Cô Minh thầm tính toán.
Cảm giác hoàn mỹ lan tràn khắp cơ thể hắn, trong khổ hải lúc này biển linh dịch đang không ngừng sục sôi. Tám cây nguyên lực do tám loại đạo vận sau cuộc chiến sinh tử ở Nguyệt Dạ sâm lâm đã chín muồi hoàn toàn, chỉ cần hắn khẽ thúc động sẽ lập tức vươn lên khỏi mặt khổ hải. Mặc dù thiếu đi hai loại đạo vận hoả và khinh hành nhưng hắn vẫn được tính là hoàn mỹ, dấu vết của chúng vẫn tồn tại trong tâm thức, không quá mấy năm sẽ lại ngưng tụ ra được.
Khổ hải chính là nơi để tích tụ linh lực của tu sĩ. Linh lực ở đây sẽ tồn tại dưới dạng lỏng, cũng tức là linh dịch. Trải qua quá trình thăng hoa đến cực hạn, tùy theo độ rộng và nồng đậm của linh lực mà những sợi tơ nguyên khí mỏng manh cũng sẽ dần được ngưng kết thành hình.
Gốc rễ của sợi tơi nguyên khí nằm ở dưới đáy khổ hải, sau đó không ngừng vươn lên trên, đến khi chạm tới huyệt Đản Trung cũng là nơi được võ giả phàm nhân gọi là “trung đan điền, hoặc đan điền thứ hai”. Tại đây ngọn của sợi tơi nguyên khí bằng đầu đâm chồi sau đó ngưng kết ra “tiên thai”. Tiên thai này khá giống với thứ gọi là nguyên anh mà Độc Cô Minh thường đọc trong truyện tiên hiệp, ẩn chứa đầy tinh hoa và nguyên lực nồng đậm. Nhờ có tiên thai này mà sức mạnh tu sĩ được đề thăng tới mức không cách nào tưởng tượng nổi, chênh lệch như trời với đất khi đứng trước tu sĩ Hỗn Nguyên.
Hiện tại hắn dùng nguyên khí thời thái cổ để đưa thân thể đạt đến trạng thái hoàn mỹ thì khổ hải cũng bắt đầu phát sinh biến dị. Một bông hoa sen tám cánh từ chính giữa khổ hải chậm rãi nhô lên, mỗi một cánh lại trùng hợp chĩa về phía cây nguyên khí do đạo vận tạo thành. Thậm chí khó tin hơn nữa là ở những đầu cánh hoa sen xuất hiện vô số sợi tơ nguyên khí cực nhỏ như những mạng nhện vươn tới cây nguyên khí dưới mặt khổ hải, liên kết một cách bền chặt với nó. Nhờ có sự cộng minh tương hỗ lẫn nhau này mà độ hùng hậu nguyên lực của hắn cũng đạt đến mức Thiên Nhân Địch mà đám Quan Thất, Lưu Bình hằng mơ ước.
Độc Cô Minh vừa cảm nhận cơ thể vừa lặng lẽ bước đi, thần thông hắn mới đánh ra chỉ đơn giản là Hô Phong và một thức Hung Dũng Hồng Đào trong Bích Hải Triều Sinh kiếm pháp mà đã khiến cho gần mười chí tôn thiên kiêu cảnh giới Hỗn Nguyên, chiến lực Bách Nhân Địch vì không trở tay kịp mà chết thảm. Nhưng những kẻ còn sống sót sau khi bình tĩnh lại cũng không dễ đối phó, nguyên lực chúng đánh ra cực kỳ hùng hậu, thoáng chốc đã khiến hắn khựng lại không thể tiến thêm bước nào, khoé miệng ứa ra một vệt máu tươi.
- Tên này quá biến thái, chỉ mới Khổ Hải đại viên mãn mà đã mạnh đến như vậy rồi, nếu hắn đột phá Hỗn Nguyên chắc chắn sẽ trở thành đạo tử thuộc tốp hai mươi Phong Vân bảng!
Một tiên tộc kinh hãi nói.
Trong cơn cuồng phong dữ dội, rất nhiều tu sĩ bị thổi tung lên trời rồi hứng chịu vô số kiếm khí chém ngang dọc trên thân thể, dù có may mắn giữ được mạng thì cũng trọng thương nặng nề. Có điều bọn họ cũng là những chí tôn thiên kiêu nổi danh lục giới, với tu vi Bách Nhân Địch vẫn có thể tìm ra điểm yếu của Độc Cô Minh, nhanh chóng nghịch chuyển tình hình.
- Giết hắn, tuyệt đối không được để hắn trưởng thành!
Một ma tộc khác hô to.
Đám tu sĩ nhân tộc thoáng chần chừ đôi chút rồi vẫn lựa chọn tiếp tục tấn công Độc Cô Minh. Có lẽ vì sức hấp dẫn của Thiên Nhai kiếm quá lớn nên khiến chúng bất chấp tất cả.
- Hắn sử dụng Đế bảo nên kiếm khí mới lợi hại vậy thôi, sức lực cảnh giới Khổ Hải có hạn. Tất cả đồng loạt ra tay chắc chắn có thể chế phục được hắn!
Tu sĩ minh tộc thét lớn, quỷ khí cuồn cuộn hoá thành những bàn tay khổng lồ chộp xuống Độc Cô Minh.
Mà Độc Cô Minh lúc này chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Hắn đang muốn thử xem chiến lực mình đến đâu nên vẫn cố gắng áp chế nguyên lực trong thân thể không cho mình đột phá. Nhưng hiện tại đã tới cực hạn rồi, nếu còn cố chấp nữa ắt sẽ thiệt thân.
- Chiến lực Thiên Nhân Địch trong Khổ Hải cảnh cũng xem như tạm ổn... Thái cổ chuộng lực đạo, nếu ta cứ ỷ vào đạo vận để lấn áp họ thì thật quá phí phạm cơ hội trở về quá khứ này.
Ý đồ của Độc Cô Minh là muốn dùng phương thức của tu sĩ thái cổ để chiến thắng họ. Nếu trước đây trong thần thông của hắn luôn đi kèm ý cảnh đạo vận thì hiện tại đã thay đổi triệt để, hắn dùng thuần nguyên lực để giao chiến với đối phương, thông qua quá trình này giúp bản thân gia tăng khả năng điều khiển và khống chế lực đạo.
Nhớ lại trận chiến của Vương Nhất với hắn và đám Lưu Bình, Thẩm Yến, Côn Vũ. Thực chất nguyên lực của Vương Nhất cũng không quá đỗi hùng hậu nhưng y lại vận dụng nó rất hoàn mỹ, gần như không phí phạm hay dư thừa một xíu nào, tấn công đúng chỗ yếu hại của địch nhân, nhờ đó vượt trội hoàn toàn trong đấu pháp.
- Vương Nhất làm được ta cũng làm được, thậm chí sẽ làm còn tốt hơn y...
— QUẢNG CÁO —
Event
Ánh mắt Độc Cô Minh chợt loé, một cỗ khí tức hoàn mỹ chợt bùng phát xua tan toàn quỷ khí đang ập tới chỗ mình. Kế đến hắn vận lực vung nắm đấm ra phía trước, điểm hướng đến là lồng ngực của một chí tôn thiên kiêu tiên tộc. Trong cú đấm tưởng chừng như tầm thường này là sự kết hợp của của tám mầm cây nguyên khí đang chìm sâu dưới đáy khổ hải kết hợp với đoá hoa sen vừa mới nở ra nằm chính giữa chúng. Toàn bộ nguyên lực sau khi đi đến cánh tay tiếp tục vận hành theo khẩu quyết xếp chồng của Cực Dương Chí Cương công cuối cùng tạo ra một sức công phá khủng khiếp.
Tiếng xương cốt gãy nát vang lên, tiên tộc này chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi chết ngay tại chỗ.
Độc Cô Minh như hoá thành mãnh thú tả xung hữu đột khắp nơi, Tiểu Tranh Mệnh thuật không ngừng hấp thu huyết nhục của những tu sĩ đã chết khiến kim huyết trong cơ thể gia tăng tốc độ chuyển hoá nhanh đến chóng mặt.
- Ngươi là mới là kẻ diệt đạo... A...
Một ma tộc trợn trừng mắt, nội tâm sợ hãi cực độ. Vì trong truyền thuyết kể lại kẻ diệt đạo luôn sự dụng công pháp thôn phệ cắn nuốt để khiến bản thân mạnh lên. Chính vì điều này đã khiến thần trí hắn sa đoạ, u mê cảm giác thôn phệ này, dần đà mới nảy sinh tham vọng muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh mình.
Khoảnh khắc chữ "đạo" vừa kết thúc thì bàn tay của Độc Cô Minh cũng vỗ xuống đầu gã, tiếng nổ vang lên, huyết tinh bay tán loạn sau đó cuộn tròn lại hoá thành lốc xoáy chui hết vào cơ thể hắn.
- Kẻ diệt đạo ư? Ta không phải, Độc Cô ta đi theo trung dung đạo, không chính không tà, chỉ cầu sống không thẹn với lòng. Quan trọng hơn hết, ta sống có tình...
Độc Cô Minh điềm tĩnh nói, tu vi của hắn đã vượt khỏi cảnh giới Khổ Hải tiến thẳng đến Hỗn Nguyên sơ kỳ, nhưng không hề dừng lại ở đó mà vẫn tăng lên một cách chậm rãi.
Nhưng điều quái lạ là thiên kiếp lại không hề xuất hiện, giống như đã hoàn toàn lãng quên hắn. Đây có lẽ là tác dụng của cấm kỵ pháp bảo Tuế Nguyệt kiếm.
----------------
Nơi thảo nguyên gần đó, đám Phương Hạo, Hoắc Tôn, Cẩm Đình, Biện Thành đang ngồi uống trà. Động tác ai nấy chậm rãi điềm tĩnh vô cùng, thần sắc khá ung dung.
Không giống những chí tôn thiên kiêu hay tuyệt đỉnh thiên kiêu, muốn trở thành Đạo tử phải có sự sắc phong của chủ giới. Ví dụ ở nhân tộc là Bạch Hoàng, tiên tộc là Tiên Hoàng, yêu tộc là Yêu Hoàng, minh tộc là Quỷ Hoàng... Riêng thần tộc thì người đứng đầu có danh xưng khác, được mọi người đồng thời tôn xưng là Thiên Đế.
Hào quang vạn thế, danh chấn cổ kim, cổ thần khai nguyên, chúng sinh quỳ bái!
Đó là những mỹ từ khi nói về Kim Ô Thiên Đế, vị cường giả ngự trị Khai Nguyên Thiên Đình, kẻ sống lâu nhất trong thời đại thái cổ. Ông ta cũng là sinh mệnh duy nhất từng biết tới có thể sống sót qua hai lần cấm kỵ mà vẫn bảo toàn được tu vi. Năm tháng dài dặc, số lần Kim Ô Thiên Đế xuất hiện trước thế nhân cộng lại còn chưa quá mười đầu ngón tay. Ngay cả những trận chiến khốc liệt xảy ra giữa ngũ giới và thần giới ông ta cũng bàng quang chẳng bày tỏ thái độ gì. Trừ phi là thần giới bị dồn vào đường cùng, ép tới tận Vạn Quang thần điện thì ông ta mới ra tay đẩy lui tất cả cường địch, cứu nguy cho thần giới.
Nghe đồn rằng lúc vị đoạ lạc tiên trứ danh trong lịch sử tiên tộc đánh tới Thiên Đình, Kim Ô Thiên Đế và y đã có một trận chiến quỷ khốc thần sầu tại Vạn Quang thần điện. Trận chiến này không hề có người nào đủ tư cách quan chiến, xung quanh chu vi trăm vạn dặm thần điện bị một kết giới vây kín lại. Ròng rã bảy ngày trời kết giới mới mở ra, chỉ thấy vị đoạ lạc tiên kia lắc đầu thở dài bỏ đi, từ đó về sau tới thẳng lúc toạ hoá cũng không tiến đánh thần giới thêm một lần nào nữa.
Dù là cách xa thế nhân nhưng pháp lệnh của Kim Ô Thiên Đế vẫn được ban ra rất đều đặn từ Vạn Quang thần điện, lần gây đây nhất chính là sắc phong cho Dịch Thiếu Quân trở thành thần đạo tử, Hoả Nhật thần tướng của thần giới. Đây cũng chính là kẻ đang xếp hạng nhất trong Phong Vân bảng, đứng trên cả Phùng Hằng, Quách tiên tử của tiên giới.
Mỗi một đạo tử trước khi nhận được sắc phong đều phải học lại lễ pháp, cách hành xử, cử chỉ lời nói cho phù hợp với hình tượng. Đơn giản vì sau khi trở thành đạo tử cũng tức lại trở thành bộ mặt của cả giới diện sau lưng, tuyệt đối không được để cả tộc quần xấu hổ vì mình.
Ở nhân giới thì Tổ Miếu chính là thế lực đảm nhận việc rèn giũa đạo tử. Đừng tưởng thế lực này chỉ biết những giáo điều khô khan, hoàn toàn chẳng có chút bản lĩnh nào. Gần như toàn bộ thành viên chủ chốt của họ đều từng là đạo tử thế hệ trước, hay thậm chí từng có không ít hào kiệt khi tuổi tác đã già, thọ nguyên gần hết cũng tụ tập về đây để cống hiến chút hơi tàn cuối cùng cho nhân giới.
Độc Cô Minh thầm tính toán.
Cảm giác hoàn mỹ lan tràn khắp cơ thể hắn, trong khổ hải lúc này biển linh dịch đang không ngừng sục sôi. Tám cây nguyên lực do tám loại đạo vận sau cuộc chiến sinh tử ở Nguyệt Dạ sâm lâm đã chín muồi hoàn toàn, chỉ cần hắn khẽ thúc động sẽ lập tức vươn lên khỏi mặt khổ hải. Mặc dù thiếu đi hai loại đạo vận hoả và khinh hành nhưng hắn vẫn được tính là hoàn mỹ, dấu vết của chúng vẫn tồn tại trong tâm thức, không quá mấy năm sẽ lại ngưng tụ ra được.
Khổ hải chính là nơi để tích tụ linh lực của tu sĩ. Linh lực ở đây sẽ tồn tại dưới dạng lỏng, cũng tức là linh dịch. Trải qua quá trình thăng hoa đến cực hạn, tùy theo độ rộng và nồng đậm của linh lực mà những sợi tơ nguyên khí mỏng manh cũng sẽ dần được ngưng kết thành hình.
Gốc rễ của sợi tơi nguyên khí nằm ở dưới đáy khổ hải, sau đó không ngừng vươn lên trên, đến khi chạm tới huyệt Đản Trung cũng là nơi được võ giả phàm nhân gọi là “trung đan điền, hoặc đan điền thứ hai”. Tại đây ngọn của sợi tơi nguyên khí bằng đầu đâm chồi sau đó ngưng kết ra “tiên thai”. Tiên thai này khá giống với thứ gọi là nguyên anh mà Độc Cô Minh thường đọc trong truyện tiên hiệp, ẩn chứa đầy tinh hoa và nguyên lực nồng đậm. Nhờ có tiên thai này mà sức mạnh tu sĩ được đề thăng tới mức không cách nào tưởng tượng nổi, chênh lệch như trời với đất khi đứng trước tu sĩ Hỗn Nguyên.
Hiện tại hắn dùng nguyên khí thời thái cổ để đưa thân thể đạt đến trạng thái hoàn mỹ thì khổ hải cũng bắt đầu phát sinh biến dị. Một bông hoa sen tám cánh từ chính giữa khổ hải chậm rãi nhô lên, mỗi một cánh lại trùng hợp chĩa về phía cây nguyên khí do đạo vận tạo thành. Thậm chí khó tin hơn nữa là ở những đầu cánh hoa sen xuất hiện vô số sợi tơ nguyên khí cực nhỏ như những mạng nhện vươn tới cây nguyên khí dưới mặt khổ hải, liên kết một cách bền chặt với nó. Nhờ có sự cộng minh tương hỗ lẫn nhau này mà độ hùng hậu nguyên lực của hắn cũng đạt đến mức Thiên Nhân Địch mà đám Quan Thất, Lưu Bình hằng mơ ước.
Độc Cô Minh vừa cảm nhận cơ thể vừa lặng lẽ bước đi, thần thông hắn mới đánh ra chỉ đơn giản là Hô Phong và một thức Hung Dũng Hồng Đào trong Bích Hải Triều Sinh kiếm pháp mà đã khiến cho gần mười chí tôn thiên kiêu cảnh giới Hỗn Nguyên, chiến lực Bách Nhân Địch vì không trở tay kịp mà chết thảm. Nhưng những kẻ còn sống sót sau khi bình tĩnh lại cũng không dễ đối phó, nguyên lực chúng đánh ra cực kỳ hùng hậu, thoáng chốc đã khiến hắn khựng lại không thể tiến thêm bước nào, khoé miệng ứa ra một vệt máu tươi.
- Tên này quá biến thái, chỉ mới Khổ Hải đại viên mãn mà đã mạnh đến như vậy rồi, nếu hắn đột phá Hỗn Nguyên chắc chắn sẽ trở thành đạo tử thuộc tốp hai mươi Phong Vân bảng!
Một tiên tộc kinh hãi nói.
Trong cơn cuồng phong dữ dội, rất nhiều tu sĩ bị thổi tung lên trời rồi hứng chịu vô số kiếm khí chém ngang dọc trên thân thể, dù có may mắn giữ được mạng thì cũng trọng thương nặng nề. Có điều bọn họ cũng là những chí tôn thiên kiêu nổi danh lục giới, với tu vi Bách Nhân Địch vẫn có thể tìm ra điểm yếu của Độc Cô Minh, nhanh chóng nghịch chuyển tình hình.
- Giết hắn, tuyệt đối không được để hắn trưởng thành!
Một ma tộc khác hô to.
Đám tu sĩ nhân tộc thoáng chần chừ đôi chút rồi vẫn lựa chọn tiếp tục tấn công Độc Cô Minh. Có lẽ vì sức hấp dẫn của Thiên Nhai kiếm quá lớn nên khiến chúng bất chấp tất cả.
- Hắn sử dụng Đế bảo nên kiếm khí mới lợi hại vậy thôi, sức lực cảnh giới Khổ Hải có hạn. Tất cả đồng loạt ra tay chắc chắn có thể chế phục được hắn!
Tu sĩ minh tộc thét lớn, quỷ khí cuồn cuộn hoá thành những bàn tay khổng lồ chộp xuống Độc Cô Minh.
Mà Độc Cô Minh lúc này chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Hắn đang muốn thử xem chiến lực mình đến đâu nên vẫn cố gắng áp chế nguyên lực trong thân thể không cho mình đột phá. Nhưng hiện tại đã tới cực hạn rồi, nếu còn cố chấp nữa ắt sẽ thiệt thân.
- Chiến lực Thiên Nhân Địch trong Khổ Hải cảnh cũng xem như tạm ổn... Thái cổ chuộng lực đạo, nếu ta cứ ỷ vào đạo vận để lấn áp họ thì thật quá phí phạm cơ hội trở về quá khứ này.
Ý đồ của Độc Cô Minh là muốn dùng phương thức của tu sĩ thái cổ để chiến thắng họ. Nếu trước đây trong thần thông của hắn luôn đi kèm ý cảnh đạo vận thì hiện tại đã thay đổi triệt để, hắn dùng thuần nguyên lực để giao chiến với đối phương, thông qua quá trình này giúp bản thân gia tăng khả năng điều khiển và khống chế lực đạo.
Nhớ lại trận chiến của Vương Nhất với hắn và đám Lưu Bình, Thẩm Yến, Côn Vũ. Thực chất nguyên lực của Vương Nhất cũng không quá đỗi hùng hậu nhưng y lại vận dụng nó rất hoàn mỹ, gần như không phí phạm hay dư thừa một xíu nào, tấn công đúng chỗ yếu hại của địch nhân, nhờ đó vượt trội hoàn toàn trong đấu pháp.
- Vương Nhất làm được ta cũng làm được, thậm chí sẽ làm còn tốt hơn y...
— QUẢNG CÁO —
Event
Ánh mắt Độc Cô Minh chợt loé, một cỗ khí tức hoàn mỹ chợt bùng phát xua tan toàn quỷ khí đang ập tới chỗ mình. Kế đến hắn vận lực vung nắm đấm ra phía trước, điểm hướng đến là lồng ngực của một chí tôn thiên kiêu tiên tộc. Trong cú đấm tưởng chừng như tầm thường này là sự kết hợp của của tám mầm cây nguyên khí đang chìm sâu dưới đáy khổ hải kết hợp với đoá hoa sen vừa mới nở ra nằm chính giữa chúng. Toàn bộ nguyên lực sau khi đi đến cánh tay tiếp tục vận hành theo khẩu quyết xếp chồng của Cực Dương Chí Cương công cuối cùng tạo ra một sức công phá khủng khiếp.
Tiếng xương cốt gãy nát vang lên, tiên tộc này chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi chết ngay tại chỗ.
Độc Cô Minh như hoá thành mãnh thú tả xung hữu đột khắp nơi, Tiểu Tranh Mệnh thuật không ngừng hấp thu huyết nhục của những tu sĩ đã chết khiến kim huyết trong cơ thể gia tăng tốc độ chuyển hoá nhanh đến chóng mặt.
- Ngươi là mới là kẻ diệt đạo... A...
Một ma tộc trợn trừng mắt, nội tâm sợ hãi cực độ. Vì trong truyền thuyết kể lại kẻ diệt đạo luôn sự dụng công pháp thôn phệ cắn nuốt để khiến bản thân mạnh lên. Chính vì điều này đã khiến thần trí hắn sa đoạ, u mê cảm giác thôn phệ này, dần đà mới nảy sinh tham vọng muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh mình.
Khoảnh khắc chữ "đạo" vừa kết thúc thì bàn tay của Độc Cô Minh cũng vỗ xuống đầu gã, tiếng nổ vang lên, huyết tinh bay tán loạn sau đó cuộn tròn lại hoá thành lốc xoáy chui hết vào cơ thể hắn.
- Kẻ diệt đạo ư? Ta không phải, Độc Cô ta đi theo trung dung đạo, không chính không tà, chỉ cầu sống không thẹn với lòng. Quan trọng hơn hết, ta sống có tình...
Độc Cô Minh điềm tĩnh nói, tu vi của hắn đã vượt khỏi cảnh giới Khổ Hải tiến thẳng đến Hỗn Nguyên sơ kỳ, nhưng không hề dừng lại ở đó mà vẫn tăng lên một cách chậm rãi.
Nhưng điều quái lạ là thiên kiếp lại không hề xuất hiện, giống như đã hoàn toàn lãng quên hắn. Đây có lẽ là tác dụng của cấm kỵ pháp bảo Tuế Nguyệt kiếm.
----------------
Nơi thảo nguyên gần đó, đám Phương Hạo, Hoắc Tôn, Cẩm Đình, Biện Thành đang ngồi uống trà. Động tác ai nấy chậm rãi điềm tĩnh vô cùng, thần sắc khá ung dung.
Không giống những chí tôn thiên kiêu hay tuyệt đỉnh thiên kiêu, muốn trở thành Đạo tử phải có sự sắc phong của chủ giới. Ví dụ ở nhân tộc là Bạch Hoàng, tiên tộc là Tiên Hoàng, yêu tộc là Yêu Hoàng, minh tộc là Quỷ Hoàng... Riêng thần tộc thì người đứng đầu có danh xưng khác, được mọi người đồng thời tôn xưng là Thiên Đế.
Hào quang vạn thế, danh chấn cổ kim, cổ thần khai nguyên, chúng sinh quỳ bái!
Đó là những mỹ từ khi nói về Kim Ô Thiên Đế, vị cường giả ngự trị Khai Nguyên Thiên Đình, kẻ sống lâu nhất trong thời đại thái cổ. Ông ta cũng là sinh mệnh duy nhất từng biết tới có thể sống sót qua hai lần cấm kỵ mà vẫn bảo toàn được tu vi. Năm tháng dài dặc, số lần Kim Ô Thiên Đế xuất hiện trước thế nhân cộng lại còn chưa quá mười đầu ngón tay. Ngay cả những trận chiến khốc liệt xảy ra giữa ngũ giới và thần giới ông ta cũng bàng quang chẳng bày tỏ thái độ gì. Trừ phi là thần giới bị dồn vào đường cùng, ép tới tận Vạn Quang thần điện thì ông ta mới ra tay đẩy lui tất cả cường địch, cứu nguy cho thần giới.
Nghe đồn rằng lúc vị đoạ lạc tiên trứ danh trong lịch sử tiên tộc đánh tới Thiên Đình, Kim Ô Thiên Đế và y đã có một trận chiến quỷ khốc thần sầu tại Vạn Quang thần điện. Trận chiến này không hề có người nào đủ tư cách quan chiến, xung quanh chu vi trăm vạn dặm thần điện bị một kết giới vây kín lại. Ròng rã bảy ngày trời kết giới mới mở ra, chỉ thấy vị đoạ lạc tiên kia lắc đầu thở dài bỏ đi, từ đó về sau tới thẳng lúc toạ hoá cũng không tiến đánh thần giới thêm một lần nào nữa.
Dù là cách xa thế nhân nhưng pháp lệnh của Kim Ô Thiên Đế vẫn được ban ra rất đều đặn từ Vạn Quang thần điện, lần gây đây nhất chính là sắc phong cho Dịch Thiếu Quân trở thành thần đạo tử, Hoả Nhật thần tướng của thần giới. Đây cũng chính là kẻ đang xếp hạng nhất trong Phong Vân bảng, đứng trên cả Phùng Hằng, Quách tiên tử của tiên giới.
Mỗi một đạo tử trước khi nhận được sắc phong đều phải học lại lễ pháp, cách hành xử, cử chỉ lời nói cho phù hợp với hình tượng. Đơn giản vì sau khi trở thành đạo tử cũng tức lại trở thành bộ mặt của cả giới diện sau lưng, tuyệt đối không được để cả tộc quần xấu hổ vì mình.
Ở nhân giới thì Tổ Miếu chính là thế lực đảm nhận việc rèn giũa đạo tử. Đừng tưởng thế lực này chỉ biết những giáo điều khô khan, hoàn toàn chẳng có chút bản lĩnh nào. Gần như toàn bộ thành viên chủ chốt của họ đều từng là đạo tử thế hệ trước, hay thậm chí từng có không ít hào kiệt khi tuổi tác đã già, thọ nguyên gần hết cũng tụ tập về đây để cống hiến chút hơi tàn cuối cùng cho nhân giới.
Bình luận facebook