Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1407
Nhìn lại phương hướng kia, một lát sau Thần Dạ thu hồi ánh mắt, tuy rằng trong lòng hắn rất muốn đi tới đó, đem bí mật cuối cùng ẩn giấu trong Cổ Đế Điện khai quật lên, nhưng bây giờ còn không phải lúc.
Hắn không phải lo lắng cho an nguy nhóm người Tử Huyên ở bên ngoài, nhưng cảm ngộ thiên đạo của nhóm người Tà Hiên…Thần Dạ tin tưởng, rất nhanh sẽ có sự giải thích đầy đủ, trước tiên làm cho mình hiểu rõ rồi nói sau.
Thân ảnh vừa động, hắn đã xuất hiện trên đỉnh Bắc Vọng sơn.
Vốn tưởng rằng nơi này sẽ không có ai, không nghĩ tới trên đỉnh núi lại có một nữ tử đang đứng, nhìn bóng lưng nàng có chút đìu hiu, ánh mắt nhìn chăm chú phía cuối chân trời…
- Linh nhi, sao con lại đến đây?
Nhìn bóng dáng thiếu nữ, trái tim Thần Dạ thoáng run rẩy, loại cảm giác bất an nảy lên trong lòng.
Thần Dạ phát hiện mình ngày càng không hiểu Linh nhi, trong những năm gần đây nàng ngày càng thêm thần bí, mặc dù nàng không bế quan cũng không thấy bóng dáng, thật không biết đã đi địa phương nào.
Cuộc chiến hôm nay lại không thấy nàng xuất hiện, giống như hết thảy chuyện này không có quan hệ gì với nàng.
Chính vì sự thần bí này làm trong lòng Thần Dạ càng thêm không yên ổn, mà nay nhìn thấy Linh nhi đột nhiên xuất hiện tại đây, loại bất an kia càng thêm dày đặc.
- Phụ thân, có người đến.
Linh nhi quay người lại, sau đó nhào vào trong lòng Thần Dạ, ôm chặt hắn, thân hình run lên kịch liệt, bộ dáng kia làm người vô cùng thương tiếc.
- Ai đến?
Vừa hỏi ra miệng, trong lòng Thần Dạ kinh hãi, hắn dám cam đoan thiên phú của Linh nhi cực kỳ đáng sợ, tu vi hiện tại đã vượt ngoài tưởng tượng, nhưng trên thế gian này ngoại trừ Tà Đế cùng thanh niên thần bí kia, cho dù là Tử Huyên cũng không dám nói thực lực của mình hơn được hắn.
Vậy mà Linh nhi cảm thấy được có người đến, nhưng Thần Dạ lại không phát hiện.
Thần Dạ cũng không nhận ra vẻ mặt Linh nhi có chút hốt hoảng, chẳng lẽ là nàng cảm ứng sai lầm, nhưng với thực lực hiện tại của Linh nhi, cho dù có hốt hoảng nhưng cũng khó có khả năng phát sinh sai lầm như thế.
Chẳng lẽ người kia là Tà Đế hay sao?
Giữ Linh nhi bên người, sau đó Thần Dạ bước tới một bước, bảo hộ thiếu nữ mà hắn xem như con ruột ở sau lưng, ánh mắt tràn ngập cảnh giác.
Không gian trở nên run rẩy, uy thế đáng sợ từ trong mắt Thần Dạ tán phát làm không gian rít lên như không chịu nổi áp lực.
Tận trên hư không, tựa hồ cũng cảm ứng được uy thế của Thần Dạ, không bao lâu từng đạo thân ảnh từ trên bầu trời bay nhanh xuống.
Chính là nhóm người Tử Huyên.
Đúng như suy nghĩ của Thần Dạ, tuy họ đều chiến thắng đối thủ nhưng sắc mặt thật khó xem, tràn đầy áp lực ngưng trọng.
Nhất là Tử Huyên, sau khi Thần Dạ nhìn thấy nàng vẻ bất an lúc gặp Linh nhi càng dày đặc, tới cuối cùng bản thân hắn cũng không thể áp chế.
- Mọi người không sao chứ?
Thần Dạ vội hỏi, nếu hắn không lên tiếng chỉ sợ phải bộc phát ra ngoài.
- Không sao.
Diệp Thước trầm giọng nói:
- Những người đó tuy rằng rất cường đại, nhưng so sánh với chúng ta còn kém một đường, chiến thắng thậm chí giết chết bọn hắn cũng không khó, nhưng trên thực tế bọn hắn không phải chúng ta giết chết.
Quả nhiên là như vậy.
Hai mắt Thần Dạ càng thêm nặng nề, lập tức nói:
- Như vậy mọi người cảm thấy thế nào?
- Là Tà Đế đi, đến lúc này hắn cũng có thể xuất hiện, nói cách khác Tà Đế Điện chỉ còn là một cái vỏ không!
Thần sắc mọi người ngưng trọng lên, đồng thời bước tới sóng vai cùng Thần Dạ, tuy họ không cảm ứng được nơi này có người khác xuất hiện, nhưng họ cũng đã có thể suy đoán từ thái độ của Thần Dạ.
Thần Dạ hít sâu một hơi nói:
- Dù Tà Đế Điện không còn một người nào, nhưng vẫn như trước, bởi vì có Tà Đế tồn tại, hiện giờ xem ra Tà Đế còn cần một ít thời gian, cũng được, cho hắn thời gian này, thật muốn nhìn xem một chút hắn luôn xem thiên hạ là quân cờ, rốt cục hắn có thể đạt tới nông nỗi nào.
- Ha ha…
Thần Dạ vừa dứt lời, xa xa trên bầu trời vang lên một tiếng cười to rõ truyền đến.
Thân thể mọi người chợt cứng ngắc, kể cả Thần Dạ bên trong, tuy hắn biết Linh nhi sẽ không nói dối, cũng biết có người xuất hiện, nhưng hắn vẫn không nhịn được rét lạnh trong lòng.
- Thần Dạ, đừng dùng chiêu khích tướng, sau khi cuộc đại chiến hôm nay kết thúc, ta sẽ xuất hiện, cái gọi là thời gian đối với ta mà nói đã không có chút ý nghĩa, nếu hiện tại ta luyện hóa được những cảm ngộ đã thu được hôm nay, còn cần dùng thời gian đến cân nhắc, như vậy ta còn có giá trị để các ngươi kiêng kỵ như vậy hay không.
Thanh âm truyền đến, thần sắc mọi người chấn chiến, lúc này không phải sợ hãi khẩn trương hay kiêng kỵ, mà là…thanh âm kia lại vô cùng quen thuộc.
Cảm giác quen thuộc khiến mọi người cũng không cần suy nghĩ đã đoán biết chủ nhân thanh âm rốt cục là ai.
Một đạo thân ảnh hiện ra trên bầu trời, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt mọi người.
Chính là thanh niên thần bí.
- Như thế nào là ngươi!
Tận mắt nhìn thấy hắn Thần Dạ vô cùng giật mình, vì sao hắn xuất hiện trong này, sao hắn lại là Tà Đế.
- Ta chính là Tà Đế mà các ngươi đã nói, vì sao không thể xuất hiện ở chỗ này.
Nhìn mọi người, thanh niên thần bí cười nói.
- Ngươi chính là Tà Đế!
Dù trong lòng mọi người đã không còn hoài nghi người này là Tà Đế, nhưng vẫn không dám tin, Thần Dạ không cách nào tin tưởng.
Ngay cả Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện cũng như Thần Dạ, cũng đang khiếp sợ, vì sao thanh niên thần bí kia lại là Tà Đế!
- Ngươi rốt cục là ai?
Nhìn thanh niên thần bí, Thần Dạ hít sâu một hơi, hỏi.
Khi lần đầu tiên nhìn thấy người này, Thần Dạ đã hoài nghi hắn chính là Tà Đế, thậm chí trước đó khi gặp mặt Ngao Thiên, Thần Dạ có nói qua Tà Đế Điện đang muốn làm cho Tà Đế sống lại.
Đem chuyện này liên hệ lẫn nhau, hơn nữa Tiêu Hàn Thủy chết trong tay thanh niên thần bí, Thần Dạ không thể không liên hệ tới Tà Đế, trong thiên hạ còn có người nào có thể giết được cao thủ đế cấp.
Nhưng Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện lại không nghĩ như vậy, vì thế Thần Dạ phải bỏ qua nghi ngờ của chính mình.
Nhưng hôm nay hắn lại đường đường chính chính thừa nhận.
Thanh niên thần bí cười nhẹ, liếc mắt nhìn mọi người, cuối cùng dừng lại ở Thần Dạ cùng ba người truyền nhân của bốn đại đế, nói:
- Nguyên lai bộ dáng này của bổn đế lại thành công như thế!
Vừa dứt lời mọi người rõ ràng nhìn thấy mái tóc đỏ đột nhiên biến đổi, hóa thành màu xám, nhìn qua tà khí ngập trời như các cao thủ Tà Đế Điện.
Cùng lúc đó đôi mắt của thanh niên thần bí biến thành màu xám, đồng tử cũng là màu xám, nhất thời làm cho người ta có cảm giác vô cùng áp lực.
Chỉ một chút biến đổi người kia đã gây cho người ta cảm giác khác nhau rất lớn!
Mà lúc này cỗ khí thế của hắn giống như chúa tể, cảm giác vô cùng tà ác tự nhiên tán phát, giống như chỉ cần hắn nguyện ý chỉ dùng một ý niệm là có thể tiêu diệt cả nhân gian!
- Tà Đế!
Thần sắc mọi người chấn động, nguyên lai Tà Đế cũng đã từng xuất hiện rất nhiều lần trong cuộc sống của họ.
Hắn không phải lo lắng cho an nguy nhóm người Tử Huyên ở bên ngoài, nhưng cảm ngộ thiên đạo của nhóm người Tà Hiên…Thần Dạ tin tưởng, rất nhanh sẽ có sự giải thích đầy đủ, trước tiên làm cho mình hiểu rõ rồi nói sau.
Thân ảnh vừa động, hắn đã xuất hiện trên đỉnh Bắc Vọng sơn.
Vốn tưởng rằng nơi này sẽ không có ai, không nghĩ tới trên đỉnh núi lại có một nữ tử đang đứng, nhìn bóng lưng nàng có chút đìu hiu, ánh mắt nhìn chăm chú phía cuối chân trời…
- Linh nhi, sao con lại đến đây?
Nhìn bóng dáng thiếu nữ, trái tim Thần Dạ thoáng run rẩy, loại cảm giác bất an nảy lên trong lòng.
Thần Dạ phát hiện mình ngày càng không hiểu Linh nhi, trong những năm gần đây nàng ngày càng thêm thần bí, mặc dù nàng không bế quan cũng không thấy bóng dáng, thật không biết đã đi địa phương nào.
Cuộc chiến hôm nay lại không thấy nàng xuất hiện, giống như hết thảy chuyện này không có quan hệ gì với nàng.
Chính vì sự thần bí này làm trong lòng Thần Dạ càng thêm không yên ổn, mà nay nhìn thấy Linh nhi đột nhiên xuất hiện tại đây, loại bất an kia càng thêm dày đặc.
- Phụ thân, có người đến.
Linh nhi quay người lại, sau đó nhào vào trong lòng Thần Dạ, ôm chặt hắn, thân hình run lên kịch liệt, bộ dáng kia làm người vô cùng thương tiếc.
- Ai đến?
Vừa hỏi ra miệng, trong lòng Thần Dạ kinh hãi, hắn dám cam đoan thiên phú của Linh nhi cực kỳ đáng sợ, tu vi hiện tại đã vượt ngoài tưởng tượng, nhưng trên thế gian này ngoại trừ Tà Đế cùng thanh niên thần bí kia, cho dù là Tử Huyên cũng không dám nói thực lực của mình hơn được hắn.
Vậy mà Linh nhi cảm thấy được có người đến, nhưng Thần Dạ lại không phát hiện.
Thần Dạ cũng không nhận ra vẻ mặt Linh nhi có chút hốt hoảng, chẳng lẽ là nàng cảm ứng sai lầm, nhưng với thực lực hiện tại của Linh nhi, cho dù có hốt hoảng nhưng cũng khó có khả năng phát sinh sai lầm như thế.
Chẳng lẽ người kia là Tà Đế hay sao?
Giữ Linh nhi bên người, sau đó Thần Dạ bước tới một bước, bảo hộ thiếu nữ mà hắn xem như con ruột ở sau lưng, ánh mắt tràn ngập cảnh giác.
Không gian trở nên run rẩy, uy thế đáng sợ từ trong mắt Thần Dạ tán phát làm không gian rít lên như không chịu nổi áp lực.
Tận trên hư không, tựa hồ cũng cảm ứng được uy thế của Thần Dạ, không bao lâu từng đạo thân ảnh từ trên bầu trời bay nhanh xuống.
Chính là nhóm người Tử Huyên.
Đúng như suy nghĩ của Thần Dạ, tuy họ đều chiến thắng đối thủ nhưng sắc mặt thật khó xem, tràn đầy áp lực ngưng trọng.
Nhất là Tử Huyên, sau khi Thần Dạ nhìn thấy nàng vẻ bất an lúc gặp Linh nhi càng dày đặc, tới cuối cùng bản thân hắn cũng không thể áp chế.
- Mọi người không sao chứ?
Thần Dạ vội hỏi, nếu hắn không lên tiếng chỉ sợ phải bộc phát ra ngoài.
- Không sao.
Diệp Thước trầm giọng nói:
- Những người đó tuy rằng rất cường đại, nhưng so sánh với chúng ta còn kém một đường, chiến thắng thậm chí giết chết bọn hắn cũng không khó, nhưng trên thực tế bọn hắn không phải chúng ta giết chết.
Quả nhiên là như vậy.
Hai mắt Thần Dạ càng thêm nặng nề, lập tức nói:
- Như vậy mọi người cảm thấy thế nào?
- Là Tà Đế đi, đến lúc này hắn cũng có thể xuất hiện, nói cách khác Tà Đế Điện chỉ còn là một cái vỏ không!
Thần sắc mọi người ngưng trọng lên, đồng thời bước tới sóng vai cùng Thần Dạ, tuy họ không cảm ứng được nơi này có người khác xuất hiện, nhưng họ cũng đã có thể suy đoán từ thái độ của Thần Dạ.
Thần Dạ hít sâu một hơi nói:
- Dù Tà Đế Điện không còn một người nào, nhưng vẫn như trước, bởi vì có Tà Đế tồn tại, hiện giờ xem ra Tà Đế còn cần một ít thời gian, cũng được, cho hắn thời gian này, thật muốn nhìn xem một chút hắn luôn xem thiên hạ là quân cờ, rốt cục hắn có thể đạt tới nông nỗi nào.
- Ha ha…
Thần Dạ vừa dứt lời, xa xa trên bầu trời vang lên một tiếng cười to rõ truyền đến.
Thân thể mọi người chợt cứng ngắc, kể cả Thần Dạ bên trong, tuy hắn biết Linh nhi sẽ không nói dối, cũng biết có người xuất hiện, nhưng hắn vẫn không nhịn được rét lạnh trong lòng.
- Thần Dạ, đừng dùng chiêu khích tướng, sau khi cuộc đại chiến hôm nay kết thúc, ta sẽ xuất hiện, cái gọi là thời gian đối với ta mà nói đã không có chút ý nghĩa, nếu hiện tại ta luyện hóa được những cảm ngộ đã thu được hôm nay, còn cần dùng thời gian đến cân nhắc, như vậy ta còn có giá trị để các ngươi kiêng kỵ như vậy hay không.
Thanh âm truyền đến, thần sắc mọi người chấn chiến, lúc này không phải sợ hãi khẩn trương hay kiêng kỵ, mà là…thanh âm kia lại vô cùng quen thuộc.
Cảm giác quen thuộc khiến mọi người cũng không cần suy nghĩ đã đoán biết chủ nhân thanh âm rốt cục là ai.
Một đạo thân ảnh hiện ra trên bầu trời, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt mọi người.
Chính là thanh niên thần bí.
- Như thế nào là ngươi!
Tận mắt nhìn thấy hắn Thần Dạ vô cùng giật mình, vì sao hắn xuất hiện trong này, sao hắn lại là Tà Đế.
- Ta chính là Tà Đế mà các ngươi đã nói, vì sao không thể xuất hiện ở chỗ này.
Nhìn mọi người, thanh niên thần bí cười nói.
- Ngươi chính là Tà Đế!
Dù trong lòng mọi người đã không còn hoài nghi người này là Tà Đế, nhưng vẫn không dám tin, Thần Dạ không cách nào tin tưởng.
Ngay cả Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện cũng như Thần Dạ, cũng đang khiếp sợ, vì sao thanh niên thần bí kia lại là Tà Đế!
- Ngươi rốt cục là ai?
Nhìn thanh niên thần bí, Thần Dạ hít sâu một hơi, hỏi.
Khi lần đầu tiên nhìn thấy người này, Thần Dạ đã hoài nghi hắn chính là Tà Đế, thậm chí trước đó khi gặp mặt Ngao Thiên, Thần Dạ có nói qua Tà Đế Điện đang muốn làm cho Tà Đế sống lại.
Đem chuyện này liên hệ lẫn nhau, hơn nữa Tiêu Hàn Thủy chết trong tay thanh niên thần bí, Thần Dạ không thể không liên hệ tới Tà Đế, trong thiên hạ còn có người nào có thể giết được cao thủ đế cấp.
Nhưng Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện lại không nghĩ như vậy, vì thế Thần Dạ phải bỏ qua nghi ngờ của chính mình.
Nhưng hôm nay hắn lại đường đường chính chính thừa nhận.
Thanh niên thần bí cười nhẹ, liếc mắt nhìn mọi người, cuối cùng dừng lại ở Thần Dạ cùng ba người truyền nhân của bốn đại đế, nói:
- Nguyên lai bộ dáng này của bổn đế lại thành công như thế!
Vừa dứt lời mọi người rõ ràng nhìn thấy mái tóc đỏ đột nhiên biến đổi, hóa thành màu xám, nhìn qua tà khí ngập trời như các cao thủ Tà Đế Điện.
Cùng lúc đó đôi mắt của thanh niên thần bí biến thành màu xám, đồng tử cũng là màu xám, nhất thời làm cho người ta có cảm giác vô cùng áp lực.
Chỉ một chút biến đổi người kia đã gây cho người ta cảm giác khác nhau rất lớn!
Mà lúc này cỗ khí thế của hắn giống như chúa tể, cảm giác vô cùng tà ác tự nhiên tán phát, giống như chỉ cần hắn nguyện ý chỉ dùng một ý niệm là có thể tiêu diệt cả nhân gian!
- Tà Đế!
Thần sắc mọi người chấn động, nguyên lai Tà Đế cũng đã từng xuất hiện rất nhiều lần trong cuộc sống của họ.
Bình luận facebook