Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1409
Tà Đế chỉ chỉ lên bầu trời nói cho mọi người biết rốt cục kẻ thao tác là ai, sau đó mới nói:
- Khi đã phát hiện nguyên nhân, sinh linh kia liền hiểu ra, nguyên lai thiên địa này còn có thể bị thao túng, nếu kẻ kia đã có thể làm như vậy, vì sao hắn không làm được?
- Vì thế bị loại ý niệm này chống đỡ, sinh linh kia từ đó về sau đi lên con đường phản kháng, hắn cũng là sinh linh sản sinh cùng thời với ba đại thần vật, tuy còn có chút kém hơn nhưng hắn lại có được linh trí mà ba đại thần vật không có, như vậy việc hắn muốn làm chưa chắc không thể làm được.
- Sau đó mượn nhờ vô số năm tháng tồn tại đặc thù, sinh linh kia bắt đầu hấp thu tinh hoa thiên địa gia tăng thực lực bản thân, hóa thiên địa linh khí làm huyền khí cuối cùng đạt tới trình độ mà trong trời đất này không còn người có khả năng sánh vai.
- Khi đó hắn suy nghĩ mình đã có tư cách đi khiêu chiến nhưng vẫn thất bại, bởi vì hắn phát hiện tuy thực lực đã đủ nhưng kẻ thao tác lại có được pháp tắc giúp đỡ, nếu muốn khiêu chiến thành công nhất định phải đem toàn bộ pháp tắc phá vỡ mới có thể đạt được.
- Sau khi hiểu được điểm này, hắn bắt đầu tìm kiếm hết thảy lực lượng có thể bài trừ pháp tắc, rốt cục làm cho hắn phát hiện có thể tập hợp ý niệm của chúng sinh là có thể thay đổi càn khôn.
Tà Đế nghiêm mặt nói:
- Nếu muốn chúng sinh đồng tâm chung ý niệm như vậy phải trở thành tín ngưỡng của chúng sinh, đem phương thức tu luyện của hắn truyền vào mỗi thế gian…
Nói tới đây mọi người lại chấn kinh hiểu ra.
Nói vậy chẳng phải nói thiên hạ đều cùng chung một tổ sư gia, mà tổ sư gia chính là Tà Đế!
Nhìn mọi người Tà Đế cười nói:
- Bổn đế nói cho các ngươi biết điều này cũng không phải để trong lòng các ngươi lưu lại bóng ma, bổn đế cảm thấy không cần thiết làm như vậy.
Trầm mặc một lát Thần Dạ hỏi:
- Tuy rằng biết nguyên nhân ngươi làm như vậy, nhưng ta vẫn muốn hỏi vì sao ngươi còn chưa thành công?
Tà Đế cười nói:
- Vốn ta nghĩ sẽ thành công, nhưng không dự đoán được ý niệm của chúng sinh lại cường đại như vậy, với cách làm năm xưa của bổn đế, cũng đủ đạt được tín ngưỡng của thiên hạ, nhưng tuy bổn đế hấp thu tinh hoa kia nhưng đồng dạng cũng hấp thu cả lòng kính sợ của sinh linh đối với thiên địa tự nhiên, vì vậy không cách nào làm được tới mức toàn tâm toàn ý.
- Vậy ngươi muốn làm như thế nào?
Thần Dạ lại hỏi.
Thần sắc Tà Đế thoáng ảm đạm nói:
- Việc tiếp theo thuần túy hơn rất nhiều, nếu không thể dựa vào ý niệm của chúng sinh vậy chỉ cần bổn đế nắm giữ lấy pháp tắc hơn nữa còn giỏi hơn, có được thực lực áp đảo pháp tắc như vậy thiên đạo sẽ không thể tiếp tục hình thành kiềm chế bổn đế, như vậy đã có thể siêu việt ở trên hắn!
- Song khi bổn đế cảm giác mình sai lầm, lại cảm ứng được trình độ của bổn đế đã rất gần với ý nghĩ siêu việt kia, cảm giác này vừa thật kỳ diệu vừa làm cho người ta cảm thấy phi thường nghi hoặc.
- Rốt cục bổn đế hiểu được một đạo lý, mỗi sinh linh trên thế gian kỳ thật có thể nắm giữ pháp tắc trong tay, mỗi sinh linh cũng có thể trở thành một vị thần.
Tà Đế nhìn mọi người nói:
- Khi đó bổn đế quyết định vào đời, sáng lập Tà Đế Điện, đem lối suy nghĩ của người thường tìm hiểu thiên đạo, đi tiếp xúc pháp tắc, lĩnh ngộ cùng hiểu được cách vận hành…
- Lần này ngươi cuối cùng thành công!
Thần Dạ ngưng trọng hỏi.
- Phải.
Tà Đế đáp:
- Bổn đế thành công, đầu tiên cần đi thích ứng nó, có câu nói biết người biết ta chính là đạo lý như thế.
- Vô số năm cố gắng cuối cùng không làm cho bổn đế thất vọng, ngay tại không lâu trong tương lai bổn đế tin tưởng có thể vận dụng cơ hội thủ đoạn siêu việt qua thiên đạo, áp đảo được thiên đạo!
- Siêu việt thiên địa này!
Lời nói truyền ra, trong lòng mọi người đều rõ ràng, Tà Đế muốn theo đuổi điều gì, nhưng vẫn cảm thấy phi thường khiếp sợ!
Đã có vô số năm cố gắng, Tà Đế đã chuẩn bị đủ thực lực, cũng đã có tư cách trùng kích, nhưng tại sao hiện tại…Thần Dạ trầm giọng hỏi:
- Vì sao ngươi như bây giờ, còn kém một bước cuối cùng?
- Đó là bởi vì, hắn không đồng ý, hắn ngăn trở!
Tà Đế chỉ chỉ bầu trời, có điều bất đắc dĩ, lại có vẻ kiên định dày đặc:
- Khi bổn đế hiểu được nguyên lai hắn đang sợ hãi, đang trăm phương ngàn kế ngăn trở, thậm chí vì cản trở bổn đế thành công, đã không tiếc hết thảy thời gian, bổn đế thật cần vui mừng, nguyên lai hắn cũng sợ, mà quyết tâm của bổn đế càng thêm lớn!
- Thiên địa này nếu hắn có thể nắm trong tay, vì sao bổn đế lại không thể?
Mọi người ngây người kinh hãi, Tà Đế lực lại có thể làm cho thiên đạo lâm vào kiêng kỵ cùng khẩn trương như thế, nhưng mọi người nghĩ mãi mà không rõ, vô luận Tà Đế cường đại đến cỡ nào nhưng chỉ cần hắn còn chưa chân chính siêu việt thiên đạo, thiên đạo lại muốn đối phó hắn, vì sao còn dung cho hắn sống đến bây giờ?
Giống như nhìn ra nghi hoặc trong lòng mọi người, Tà Đế cười nhạt nói:
- Các ngươi thật nghĩ hắn chưa từng ra tay đối phó bổn đế sao? Hắn cũng muốn bổn đế chết, nhưng tuy rằng bổn đế chưa thể lướt qua hắn, nhưng hắn cũng không thể dùng pháp tắc đánh bại thậm chí là đánh chết được bổn đế!
Lại cường đại như thế?
Mọi người không nhịn được kinh hãi, cho tới bây giờ thật chưa nghĩ qua lại có người có thể làm được, đạt tới độ cao mà ngay cả thiên đạo cũng không thể đối phó. Như thế nói đến dù Tà Đế còn chưa siêu việt thiên đạo, nhưng hắn vẫn hoàn toàn xứng đáng là vương giả, bởi vì thiên đạo cũng không trói buộc được hắn.
Nhìn thấy mọi người, Tà Đế cười nói:
- Có phải các ngươi đang suy nghĩ, với thực lực hiện tại của bổn đế, có siêu việt thiên đạo hay không cũng không trọng yếu, dù sao cho dù không siêu việt được hắn, nhưng bản thân bổn đế chính là hắn, cũng có thể chúa tể vô số sinh linh, là cao cao tại thượng, đúng không?
- Năm đó thiên địa đại chiến chấm dứt đến nay, ngươi lại ẩn tàng rất nhiều năm, hiện giờ lần thứ hai hiện thân ra, nói vậy ngươi đã tuyệt đối nắm chắc đi?
Thanh âm Thần Dạ thoáng ngưng trọng, thần sắc mọi người cũng hóa thành đề phòng, hiện tại giữa đôi bên vẫn còn là địch nhân!
- Thiên địa đại chiến năm đó?
Tà Đế cười bi ai, tận sâu trong ánh mắt càng tràn ngập tưởng niệm.
- Các ngươi chẳng lẽ không biết vì sao trận đại chiến kia phát sinh sao?
Thanh âm Tà Đế lạnh lẽo cực độ:
- Vô số năm qua bổn đế đã chuẩn bị xong, tự nhận đã có đủ thực lực cùng tư cách đi khiêu chiến thiên đạo cao cao tại thượng, vì điều này, bổn đế tu tâm dưỡng tính rất nhiều năm, vì muốn điều chỉnh trạng thái tới thời khắc đỉnh phong nhất.
- Nhưng bổn đế chung quy không phải chúa tể chân chính, không thể biết việc phát sinh trong tương lai, khi bổn đế nghĩ đến tới ngày nên khiêu chiến thiên đạo, thì thiên địa đột nhiên thay đổi bất ngờ, nhật nguyệt biến mất không thấy, ngay cả thời gian cũng chuyển ngược…
Tà Đế ngẩng đầu nhìn lên trời, trong ánh mắt lạnh lùng mang theo vẻ khinh thường:
- Hắn cảm nhận được bổn đế uy hiếp, cũng cảm nhận được địa vị bị uy hiếp, cho nên nó ra tay trước.
- Khi đã phát hiện nguyên nhân, sinh linh kia liền hiểu ra, nguyên lai thiên địa này còn có thể bị thao túng, nếu kẻ kia đã có thể làm như vậy, vì sao hắn không làm được?
- Vì thế bị loại ý niệm này chống đỡ, sinh linh kia từ đó về sau đi lên con đường phản kháng, hắn cũng là sinh linh sản sinh cùng thời với ba đại thần vật, tuy còn có chút kém hơn nhưng hắn lại có được linh trí mà ba đại thần vật không có, như vậy việc hắn muốn làm chưa chắc không thể làm được.
- Sau đó mượn nhờ vô số năm tháng tồn tại đặc thù, sinh linh kia bắt đầu hấp thu tinh hoa thiên địa gia tăng thực lực bản thân, hóa thiên địa linh khí làm huyền khí cuối cùng đạt tới trình độ mà trong trời đất này không còn người có khả năng sánh vai.
- Khi đó hắn suy nghĩ mình đã có tư cách đi khiêu chiến nhưng vẫn thất bại, bởi vì hắn phát hiện tuy thực lực đã đủ nhưng kẻ thao tác lại có được pháp tắc giúp đỡ, nếu muốn khiêu chiến thành công nhất định phải đem toàn bộ pháp tắc phá vỡ mới có thể đạt được.
- Sau khi hiểu được điểm này, hắn bắt đầu tìm kiếm hết thảy lực lượng có thể bài trừ pháp tắc, rốt cục làm cho hắn phát hiện có thể tập hợp ý niệm của chúng sinh là có thể thay đổi càn khôn.
Tà Đế nghiêm mặt nói:
- Nếu muốn chúng sinh đồng tâm chung ý niệm như vậy phải trở thành tín ngưỡng của chúng sinh, đem phương thức tu luyện của hắn truyền vào mỗi thế gian…
Nói tới đây mọi người lại chấn kinh hiểu ra.
Nói vậy chẳng phải nói thiên hạ đều cùng chung một tổ sư gia, mà tổ sư gia chính là Tà Đế!
Nhìn mọi người Tà Đế cười nói:
- Bổn đế nói cho các ngươi biết điều này cũng không phải để trong lòng các ngươi lưu lại bóng ma, bổn đế cảm thấy không cần thiết làm như vậy.
Trầm mặc một lát Thần Dạ hỏi:
- Tuy rằng biết nguyên nhân ngươi làm như vậy, nhưng ta vẫn muốn hỏi vì sao ngươi còn chưa thành công?
Tà Đế cười nói:
- Vốn ta nghĩ sẽ thành công, nhưng không dự đoán được ý niệm của chúng sinh lại cường đại như vậy, với cách làm năm xưa của bổn đế, cũng đủ đạt được tín ngưỡng của thiên hạ, nhưng tuy bổn đế hấp thu tinh hoa kia nhưng đồng dạng cũng hấp thu cả lòng kính sợ của sinh linh đối với thiên địa tự nhiên, vì vậy không cách nào làm được tới mức toàn tâm toàn ý.
- Vậy ngươi muốn làm như thế nào?
Thần Dạ lại hỏi.
Thần sắc Tà Đế thoáng ảm đạm nói:
- Việc tiếp theo thuần túy hơn rất nhiều, nếu không thể dựa vào ý niệm của chúng sinh vậy chỉ cần bổn đế nắm giữ lấy pháp tắc hơn nữa còn giỏi hơn, có được thực lực áp đảo pháp tắc như vậy thiên đạo sẽ không thể tiếp tục hình thành kiềm chế bổn đế, như vậy đã có thể siêu việt ở trên hắn!
- Song khi bổn đế cảm giác mình sai lầm, lại cảm ứng được trình độ của bổn đế đã rất gần với ý nghĩ siêu việt kia, cảm giác này vừa thật kỳ diệu vừa làm cho người ta cảm thấy phi thường nghi hoặc.
- Rốt cục bổn đế hiểu được một đạo lý, mỗi sinh linh trên thế gian kỳ thật có thể nắm giữ pháp tắc trong tay, mỗi sinh linh cũng có thể trở thành một vị thần.
Tà Đế nhìn mọi người nói:
- Khi đó bổn đế quyết định vào đời, sáng lập Tà Đế Điện, đem lối suy nghĩ của người thường tìm hiểu thiên đạo, đi tiếp xúc pháp tắc, lĩnh ngộ cùng hiểu được cách vận hành…
- Lần này ngươi cuối cùng thành công!
Thần Dạ ngưng trọng hỏi.
- Phải.
Tà Đế đáp:
- Bổn đế thành công, đầu tiên cần đi thích ứng nó, có câu nói biết người biết ta chính là đạo lý như thế.
- Vô số năm cố gắng cuối cùng không làm cho bổn đế thất vọng, ngay tại không lâu trong tương lai bổn đế tin tưởng có thể vận dụng cơ hội thủ đoạn siêu việt qua thiên đạo, áp đảo được thiên đạo!
- Siêu việt thiên địa này!
Lời nói truyền ra, trong lòng mọi người đều rõ ràng, Tà Đế muốn theo đuổi điều gì, nhưng vẫn cảm thấy phi thường khiếp sợ!
Đã có vô số năm cố gắng, Tà Đế đã chuẩn bị đủ thực lực, cũng đã có tư cách trùng kích, nhưng tại sao hiện tại…Thần Dạ trầm giọng hỏi:
- Vì sao ngươi như bây giờ, còn kém một bước cuối cùng?
- Đó là bởi vì, hắn không đồng ý, hắn ngăn trở!
Tà Đế chỉ chỉ bầu trời, có điều bất đắc dĩ, lại có vẻ kiên định dày đặc:
- Khi bổn đế hiểu được nguyên lai hắn đang sợ hãi, đang trăm phương ngàn kế ngăn trở, thậm chí vì cản trở bổn đế thành công, đã không tiếc hết thảy thời gian, bổn đế thật cần vui mừng, nguyên lai hắn cũng sợ, mà quyết tâm của bổn đế càng thêm lớn!
- Thiên địa này nếu hắn có thể nắm trong tay, vì sao bổn đế lại không thể?
Mọi người ngây người kinh hãi, Tà Đế lực lại có thể làm cho thiên đạo lâm vào kiêng kỵ cùng khẩn trương như thế, nhưng mọi người nghĩ mãi mà không rõ, vô luận Tà Đế cường đại đến cỡ nào nhưng chỉ cần hắn còn chưa chân chính siêu việt thiên đạo, thiên đạo lại muốn đối phó hắn, vì sao còn dung cho hắn sống đến bây giờ?
Giống như nhìn ra nghi hoặc trong lòng mọi người, Tà Đế cười nhạt nói:
- Các ngươi thật nghĩ hắn chưa từng ra tay đối phó bổn đế sao? Hắn cũng muốn bổn đế chết, nhưng tuy rằng bổn đế chưa thể lướt qua hắn, nhưng hắn cũng không thể dùng pháp tắc đánh bại thậm chí là đánh chết được bổn đế!
Lại cường đại như thế?
Mọi người không nhịn được kinh hãi, cho tới bây giờ thật chưa nghĩ qua lại có người có thể làm được, đạt tới độ cao mà ngay cả thiên đạo cũng không thể đối phó. Như thế nói đến dù Tà Đế còn chưa siêu việt thiên đạo, nhưng hắn vẫn hoàn toàn xứng đáng là vương giả, bởi vì thiên đạo cũng không trói buộc được hắn.
Nhìn thấy mọi người, Tà Đế cười nói:
- Có phải các ngươi đang suy nghĩ, với thực lực hiện tại của bổn đế, có siêu việt thiên đạo hay không cũng không trọng yếu, dù sao cho dù không siêu việt được hắn, nhưng bản thân bổn đế chính là hắn, cũng có thể chúa tể vô số sinh linh, là cao cao tại thượng, đúng không?
- Năm đó thiên địa đại chiến chấm dứt đến nay, ngươi lại ẩn tàng rất nhiều năm, hiện giờ lần thứ hai hiện thân ra, nói vậy ngươi đã tuyệt đối nắm chắc đi?
Thanh âm Thần Dạ thoáng ngưng trọng, thần sắc mọi người cũng hóa thành đề phòng, hiện tại giữa đôi bên vẫn còn là địch nhân!
- Thiên địa đại chiến năm đó?
Tà Đế cười bi ai, tận sâu trong ánh mắt càng tràn ngập tưởng niệm.
- Các ngươi chẳng lẽ không biết vì sao trận đại chiến kia phát sinh sao?
Thanh âm Tà Đế lạnh lẽo cực độ:
- Vô số năm qua bổn đế đã chuẩn bị xong, tự nhận đã có đủ thực lực cùng tư cách đi khiêu chiến thiên đạo cao cao tại thượng, vì điều này, bổn đế tu tâm dưỡng tính rất nhiều năm, vì muốn điều chỉnh trạng thái tới thời khắc đỉnh phong nhất.
- Nhưng bổn đế chung quy không phải chúa tể chân chính, không thể biết việc phát sinh trong tương lai, khi bổn đế nghĩ đến tới ngày nên khiêu chiến thiên đạo, thì thiên địa đột nhiên thay đổi bất ngờ, nhật nguyệt biến mất không thấy, ngay cả thời gian cũng chuyển ngược…
Tà Đế ngẩng đầu nhìn lên trời, trong ánh mắt lạnh lùng mang theo vẻ khinh thường:
- Hắn cảm nhận được bổn đế uy hiếp, cũng cảm nhận được địa vị bị uy hiếp, cho nên nó ra tay trước.
Bình luận facebook