Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 164
Thấy hắn như vậy, ngoại trừ Thu Chấn ra, trong lòng bốn người còn lại đều là lạnh lùng cười cười một tiếng.
- Đúng rồi, Thu gia chủ. Không biết dưới này có vật gì vậy, làm thế nào phát ra cột sáng như vậy, nói không chừng là núi lửa? Nhưng nếu mà là núi lửa thì lại không đúng a, không có khả năng mỗi một lần cột sáng xuất hiện đều đúng lúc như vậy?
Sau khi ngồi xuống, Thần Dạ liền không thể chờ đợi được liền lên tiếng hỏi.
Nghe vậy, Thu Chấn cất tiếng cười gượng, rồi đáp:
- Nói thật, lão phu cũng tịnh không rõ lắm, xem dưới hố sâu này rốt cuộc có vật gì. Chỉ là nếu như đã ngẫu nhiên phát hiện nơi này, rồi vừa vặn có thể dùng để chữa thương cho lão phu, cho nên chúng ta đã tới đây.
- A, thì ra Thu gia chủ cũng không biết, cái này rất kỳ quái.
Thần Dạ gãi gãi đầu, lại hỏi:
- Thu gia chủ, ngươi không hề nghĩ tới đi vào dò xét một phen? Với tu vi của ngươi, hẳn là không có việc gì. Nếu như phía dưới thật sự có thiên tài địa bảo gì đó, vậy đó chính là cám dỗ rất lớn.
- Ha hả, tiểu huynh đệ, sau khi nán lại bên cạnh cột sáng đỏ như lửa kia lúc nó xuất hiện, ngươi liền sẽ biết. Cảm giác nóng bỏng kia bức bách ra sao, ngay cả lão phu nếu như không phải dựa vào một kiện Linh Bảo thì cũng không có khả năng che chở bọn họ, hơn nữa lại còn lợi dụng năng lượng này để chữa thương.
Thần Dạ nhẹ nhàng nhướn mày một cái. Linh Bảo, ở trong xếp hạng binh khí bảo bối, tất nhiên Linh Bảo trừ những món phàm khí bình thường nhất ra, thì nó đứng ở thứ bậc thấp nhất, nhưng mà vẫn có được linh tính nhất định. So ra nó còn kém Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng cũng hiếm có.
Một kiện Linh Bảo, ngay cả là ở trong mỗi nhà đại quyền thế tại đế đô Hoàng Thành thì cũng là cực kỳ trân quý.
Thiên hạ đều nói có báu vật thì không thể để lộ ra. Nhưng Thu Chấn này, vào lúc chưa phải đã quen thuộc gì lắm với chính mình mà nói thẳng ra Linh Bảo. Cái này cho thấy đây mới thật là lão ta rất yên tâm đối với chính mình a!
Dừng một chút, Thu Chấn tiếp tục nói:
- Tiểu huynh đệ, Linh Bảo của lão phu, uy lực cũng không phải rất lớn. Cho nên, cũng chỉ có thể đủ bảo vệ năm người, nán lại được một lát....
- Thu gia chủ yên tâm, ta cũng chỉ là đến tiếp thu một phen xem nơi này có chỗ nào không giống bình thường. Cho nên các ngươi cũng không cần quản ta. Chỉ cần đến lúc đó khi mà ta không chịu nổi, các ngươi giúp ta nhanh chóng đưa ta đi ra ngoài là xong.
- Ha hả, đó là đương nhiên, tiểu huynh đệ yên tâm.
- Gia gia, sắp bắt đầu rồi, ngài đừng nói nhiều, tĩnh khí yên thần đi!
Nàng kia vừa nói nhỏ, còn không quên trợn mắt liếc nhìn Thần Dạ.
- Tiểu huynh đệ, thật không tiện lắm....
Thu Chấn còn chưa nói xong lời này thì mặt đất đã liền run rẩy một phen. Bởi vì liền ở bên trên hố sâu, giờ khắc này, Thần Dạ đầu tiên cảm ứng được một cỗ khí tức nóng rực phảng phất từ trong lòng đất chỗ hắn ngồi trực tiếp xuất hiện. Sau đó mới là cột sáng đỏ như lửa kia bốc thẳng lên giữa không trung.
Với cột sáng như thế, nhiệt độ của không gian chung quanh nhanh chóng tăng cao, mà Thu Chấn cũng nói không sai. Linh Bảo của lão chỉ có thể đủ bảo vệ năm người bọn họ....
Trực tiếp xuất hiện ở dưới cột sáng đỏ như lửa kia chiếu rọi. Một cơn nóng rực như sóng biển cuồn cuộn, đợt nọ tiếp theo đợt kia cực kì nhanh chóng ập thẳng về hướng tới Thần Dạ.
Vào lúc bị xâm nhập đến trên người, Thần Dạ cảm giác được đó không chỉ là cái nóng khó nhịn kia, còn có một lực lượng công kích như những đợt sóng triều thực sự đập vào thân mình....
- Hừ!
Với tính cách của Thần Dạ mà vào giờ khắc này cũng không nhịn được thốt ra tiếng rên rỉ. Hắn chợt vội vàng vận hành công pháp, Huyền Khí bắt đầu khởi động để đi ngăn cản những làn sóng nhiệt đánh sâu vào.
Vào những lúc như thế này, Thần Dạ cũng rốt cục tin lời Thu Chấn đã nói, chùm tia sáng đỏ như lửa đích thật có công dụng kích thích tu vi người ta.
Với nhiệt độ cao như thế vây quanh, nếu mà không có Linh Bảo hay các loại báu vật linh tinh hộ thân, như vậy, liền chỉ có thể dựa vào chính tu vi của bản thân mình. Ở trong cả quá trình này, sóng nhiệt trực tiếp kích thích tốc độ Huyền Khí lưu động, tương đương chính là biến thành tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Chỗ tốt là không nhỏ, Thần Dạ tính ra. Nếu như không đạt được cảnh giới Thượng Huyền thì tuyệt đối vô phương thản nhiên tiến hành tu luyện ở chỗ này. Nếu như Thần Dạ không có được Thiên Đao hộ thân, thì thời gian nán lại nhiều nhất tính bằng phút đồng hồ. Còn nếu mà tiến vào trong chùm tia sáng kia thì chỉ hơn mười giây....
Còn không đến thời gian tính bằng phút đồng hồ, Thần Dạ liền tính toán muốn rút lui. Thứ này mặc dù là tốt, nhưng cũng phải còn mạng thì mới hưởng thụ được. Hơn nữa, bên cạnh còn có những người khác, thật sự đây không phải là nơi an toàn.
- Chủ nhân,.v..v...!
Âm thanh của Đao Linh vang lên mãnh liệt:
- Chủ nhân, năng lượng ở nơi này, tựa hồ Cổ Đế Điện có thể hấp thu!
- Thật sự?
Thần Dạ vui mừng. Từ lúc có được Cổ Đế Điện đến bây giờ, sự xuất hiện của nó mới chỉ ít ỏi một đôi lần, trong đó có một lần chủ động xuất hiện để hấp thu Thái Âm Chi Lực của Tiểu Nha.... Sau một lần đó, Cổ Đế Điện liền khôi phục một chút, còn như hiện tại?
- Chủ nhân, ngươi cũng đừng rất cao hứng. Ta chỉ là nói tựa hồ. Hơn nữa, ngay cả có thể được Cổ Đế Điện hút lấy thì một chùm tia sáng như vậy có được năng lượng hàm chứa bên trong cũng thật sự quá ít, không dẫn động được Cổ Đế Điện.
- Năng lượng ở nơi này quá ít sao?
Thần Dạ cười cười, ánh mắt chợt nhìn về phía cái hố sâu nằm ngay ở phía trước thân thể của hắn....
- Đao Linh, rốt cuộc ở trong hố sâu này đang che giấu gia hỏa nào đây?
Năng lượng ở nơi này không ngờ có khả năng bị Cổ Đế Điện hút lấy, điều này rất làm cho người ta ngạc nhiên.
- Cụ thể, ta cũng không rõ ràng lắm, là Cổ Đế Điện đưa lại tin tức cho ta.
Đao Linh có hơi dừng lại, rồi tiếp tục nói:
- Chủ nhân, có lẽ phải nghĩ ra biện pháp để xuống hố này một cách thần không biết quỷ không hay!
- Ta biết!
Đám người Thu Chấn, rõ ràng đã dừng lại ở chỗ này trong một thời gian rất lâu. Mặc dù nói, Thu Chấn là đang dùng cột sáng đỏ như lửa để chữa thương. Nhưng nếu có cơ hội, và cũng có chuẩn bị đủ thì bọn họ nhất định không ngại vào dưới hố đi nhìn một cái. Dù sao, mới chỉ một cột sáng mà đã có tác dụng như thế này. Vậy thì thứ ở phía dưới nhất định sẽ là đồ tốt.
Loại bảo bối, không ai sẽ không mong muốn có được!
Có Thiên Đao tương trợ, Thần Dạ tất nhiên không phải lo lắng điều gì. Nhưng nếu để cho bọn họ biết chính mình vào hố sâu, không dám đảm bảo những người này sẽ không sinh ra tâm tư khác.
Nhiệt độ nóng rực y như sóng biển cuồn cuộn xâm nhập đến. Thời gian mà chỉ lấy tu vi bản thân để cho Thần Dạ có khả năng đủ kiên trì đã đến. Nếu như hắn không rời đi, lại không có Thiên Đao hỗ trợ thì không thể không chết!
- Đúng rồi, Thu gia chủ. Không biết dưới này có vật gì vậy, làm thế nào phát ra cột sáng như vậy, nói không chừng là núi lửa? Nhưng nếu mà là núi lửa thì lại không đúng a, không có khả năng mỗi một lần cột sáng xuất hiện đều đúng lúc như vậy?
Sau khi ngồi xuống, Thần Dạ liền không thể chờ đợi được liền lên tiếng hỏi.
Nghe vậy, Thu Chấn cất tiếng cười gượng, rồi đáp:
- Nói thật, lão phu cũng tịnh không rõ lắm, xem dưới hố sâu này rốt cuộc có vật gì. Chỉ là nếu như đã ngẫu nhiên phát hiện nơi này, rồi vừa vặn có thể dùng để chữa thương cho lão phu, cho nên chúng ta đã tới đây.
- A, thì ra Thu gia chủ cũng không biết, cái này rất kỳ quái.
Thần Dạ gãi gãi đầu, lại hỏi:
- Thu gia chủ, ngươi không hề nghĩ tới đi vào dò xét một phen? Với tu vi của ngươi, hẳn là không có việc gì. Nếu như phía dưới thật sự có thiên tài địa bảo gì đó, vậy đó chính là cám dỗ rất lớn.
- Ha hả, tiểu huynh đệ, sau khi nán lại bên cạnh cột sáng đỏ như lửa kia lúc nó xuất hiện, ngươi liền sẽ biết. Cảm giác nóng bỏng kia bức bách ra sao, ngay cả lão phu nếu như không phải dựa vào một kiện Linh Bảo thì cũng không có khả năng che chở bọn họ, hơn nữa lại còn lợi dụng năng lượng này để chữa thương.
Thần Dạ nhẹ nhàng nhướn mày một cái. Linh Bảo, ở trong xếp hạng binh khí bảo bối, tất nhiên Linh Bảo trừ những món phàm khí bình thường nhất ra, thì nó đứng ở thứ bậc thấp nhất, nhưng mà vẫn có được linh tính nhất định. So ra nó còn kém Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng cũng hiếm có.
Một kiện Linh Bảo, ngay cả là ở trong mỗi nhà đại quyền thế tại đế đô Hoàng Thành thì cũng là cực kỳ trân quý.
Thiên hạ đều nói có báu vật thì không thể để lộ ra. Nhưng Thu Chấn này, vào lúc chưa phải đã quen thuộc gì lắm với chính mình mà nói thẳng ra Linh Bảo. Cái này cho thấy đây mới thật là lão ta rất yên tâm đối với chính mình a!
Dừng một chút, Thu Chấn tiếp tục nói:
- Tiểu huynh đệ, Linh Bảo của lão phu, uy lực cũng không phải rất lớn. Cho nên, cũng chỉ có thể đủ bảo vệ năm người, nán lại được một lát....
- Thu gia chủ yên tâm, ta cũng chỉ là đến tiếp thu một phen xem nơi này có chỗ nào không giống bình thường. Cho nên các ngươi cũng không cần quản ta. Chỉ cần đến lúc đó khi mà ta không chịu nổi, các ngươi giúp ta nhanh chóng đưa ta đi ra ngoài là xong.
- Ha hả, đó là đương nhiên, tiểu huynh đệ yên tâm.
- Gia gia, sắp bắt đầu rồi, ngài đừng nói nhiều, tĩnh khí yên thần đi!
Nàng kia vừa nói nhỏ, còn không quên trợn mắt liếc nhìn Thần Dạ.
- Tiểu huynh đệ, thật không tiện lắm....
Thu Chấn còn chưa nói xong lời này thì mặt đất đã liền run rẩy một phen. Bởi vì liền ở bên trên hố sâu, giờ khắc này, Thần Dạ đầu tiên cảm ứng được một cỗ khí tức nóng rực phảng phất từ trong lòng đất chỗ hắn ngồi trực tiếp xuất hiện. Sau đó mới là cột sáng đỏ như lửa kia bốc thẳng lên giữa không trung.
Với cột sáng như thế, nhiệt độ của không gian chung quanh nhanh chóng tăng cao, mà Thu Chấn cũng nói không sai. Linh Bảo của lão chỉ có thể đủ bảo vệ năm người bọn họ....
Trực tiếp xuất hiện ở dưới cột sáng đỏ như lửa kia chiếu rọi. Một cơn nóng rực như sóng biển cuồn cuộn, đợt nọ tiếp theo đợt kia cực kì nhanh chóng ập thẳng về hướng tới Thần Dạ.
Vào lúc bị xâm nhập đến trên người, Thần Dạ cảm giác được đó không chỉ là cái nóng khó nhịn kia, còn có một lực lượng công kích như những đợt sóng triều thực sự đập vào thân mình....
- Hừ!
Với tính cách của Thần Dạ mà vào giờ khắc này cũng không nhịn được thốt ra tiếng rên rỉ. Hắn chợt vội vàng vận hành công pháp, Huyền Khí bắt đầu khởi động để đi ngăn cản những làn sóng nhiệt đánh sâu vào.
Vào những lúc như thế này, Thần Dạ cũng rốt cục tin lời Thu Chấn đã nói, chùm tia sáng đỏ như lửa đích thật có công dụng kích thích tu vi người ta.
Với nhiệt độ cao như thế vây quanh, nếu mà không có Linh Bảo hay các loại báu vật linh tinh hộ thân, như vậy, liền chỉ có thể dựa vào chính tu vi của bản thân mình. Ở trong cả quá trình này, sóng nhiệt trực tiếp kích thích tốc độ Huyền Khí lưu động, tương đương chính là biến thành tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Chỗ tốt là không nhỏ, Thần Dạ tính ra. Nếu như không đạt được cảnh giới Thượng Huyền thì tuyệt đối vô phương thản nhiên tiến hành tu luyện ở chỗ này. Nếu như Thần Dạ không có được Thiên Đao hộ thân, thì thời gian nán lại nhiều nhất tính bằng phút đồng hồ. Còn nếu mà tiến vào trong chùm tia sáng kia thì chỉ hơn mười giây....
Còn không đến thời gian tính bằng phút đồng hồ, Thần Dạ liền tính toán muốn rút lui. Thứ này mặc dù là tốt, nhưng cũng phải còn mạng thì mới hưởng thụ được. Hơn nữa, bên cạnh còn có những người khác, thật sự đây không phải là nơi an toàn.
- Chủ nhân,.v..v...!
Âm thanh của Đao Linh vang lên mãnh liệt:
- Chủ nhân, năng lượng ở nơi này, tựa hồ Cổ Đế Điện có thể hấp thu!
- Thật sự?
Thần Dạ vui mừng. Từ lúc có được Cổ Đế Điện đến bây giờ, sự xuất hiện của nó mới chỉ ít ỏi một đôi lần, trong đó có một lần chủ động xuất hiện để hấp thu Thái Âm Chi Lực của Tiểu Nha.... Sau một lần đó, Cổ Đế Điện liền khôi phục một chút, còn như hiện tại?
- Chủ nhân, ngươi cũng đừng rất cao hứng. Ta chỉ là nói tựa hồ. Hơn nữa, ngay cả có thể được Cổ Đế Điện hút lấy thì một chùm tia sáng như vậy có được năng lượng hàm chứa bên trong cũng thật sự quá ít, không dẫn động được Cổ Đế Điện.
- Năng lượng ở nơi này quá ít sao?
Thần Dạ cười cười, ánh mắt chợt nhìn về phía cái hố sâu nằm ngay ở phía trước thân thể của hắn....
- Đao Linh, rốt cuộc ở trong hố sâu này đang che giấu gia hỏa nào đây?
Năng lượng ở nơi này không ngờ có khả năng bị Cổ Đế Điện hút lấy, điều này rất làm cho người ta ngạc nhiên.
- Cụ thể, ta cũng không rõ ràng lắm, là Cổ Đế Điện đưa lại tin tức cho ta.
Đao Linh có hơi dừng lại, rồi tiếp tục nói:
- Chủ nhân, có lẽ phải nghĩ ra biện pháp để xuống hố này một cách thần không biết quỷ không hay!
- Ta biết!
Đám người Thu Chấn, rõ ràng đã dừng lại ở chỗ này trong một thời gian rất lâu. Mặc dù nói, Thu Chấn là đang dùng cột sáng đỏ như lửa để chữa thương. Nhưng nếu có cơ hội, và cũng có chuẩn bị đủ thì bọn họ nhất định không ngại vào dưới hố đi nhìn một cái. Dù sao, mới chỉ một cột sáng mà đã có tác dụng như thế này. Vậy thì thứ ở phía dưới nhất định sẽ là đồ tốt.
Loại bảo bối, không ai sẽ không mong muốn có được!
Có Thiên Đao tương trợ, Thần Dạ tất nhiên không phải lo lắng điều gì. Nhưng nếu để cho bọn họ biết chính mình vào hố sâu, không dám đảm bảo những người này sẽ không sinh ra tâm tư khác.
Nhiệt độ nóng rực y như sóng biển cuồn cuộn xâm nhập đến. Thời gian mà chỉ lấy tu vi bản thân để cho Thần Dạ có khả năng đủ kiên trì đã đến. Nếu như hắn không rời đi, lại không có Thiên Đao hỗ trợ thì không thể không chết!
Bình luận facebook