Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đêm thứ 1: Chương 15 + 16
Đêm thứ nhất 15. Một phát không đủ, lại thêm phát nữa
“Vương gia, bây giờ đã sắp tới phủ Thượng thư…” Phu xe ngồi ngoài xe ngựa tập trung lái xe, đã đi đến đường lớn, cách phủ Thượng thư một con đường. Hắn thở dài một hơi, bận bịu lớn tiếng bẩm báo với vương gia. Xa phu vẫn luôn lo lắng đề phòng nên không hay ở trong xe cách một cánh cửa xảy ra chuyện gì.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Đường nhỏ, vũng bùn khó đi. Hắn chỉ chú ý tập trung tinh thần để điều khiển xe ngựa. Trong khoảnh khắc, cảm giác siết chặt ấm áp khiến hắn vô cùng thoải mái, chỗ kia co giãn rất tốt khiến cho hắn chìm sâu đến mức không thể nào tự kiềm chế được. Thỉnh thoảng, hắn thay đổi góc độ đâm mạnh vào lớp lớp thịt mềm mại kia.
Tiểu nữ nhân mảnh mai cất tiếng rên rỉ, nước mắt rơi xuống càng quyến rũ động lòng người khiến hắn không thể nào khống chế được. Vốn định tiếc thương cho tấm thân xử nữ mảnh mai, nhưng mà khi đụng vào nơi có thể khiến người ta mất hồn thì sao có thể khống chế được. Hắn không thể kìm lòng được, tùy ý ra vào trong đóa hoa mềm mại uốn nếp, phát tiết dục võng mãnh liệt và thứ đặc thù chỉ nam nhân mới có.
“Ưm… Cái gì… Thành thân… A… Ưm…” Thư Khuynh Mặc bị vương gia tấn công dồn dập làm cho hai mắt đẫm lệ mơ hồ. Miệng nhỏ của nàng rên rỉ cũng mang theo mấy phần khóc than và nghẹn ngào, giống như khoái cảm mãnh liệt vô cùng tận kia khiến ý thức của nàng tan ra. Mà lần kia, khi hắn đâm vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm, cũng khiến nàng đạt đến cực khoái. Nàng cảm thấy khó chịu lại vui thích, cảm giác thích thú khó tả làm cho nàng cuộn mình thành một đoàn dựa lên người nam nhân. Nàng đã không phân biệt rõ bây giờ thân thể mềm mại run rẩy là vì xe ngựa hay bởi vì vương gia, hay bởi vì bản thân co rút…
Nhưng mà bỗng nhiên hai chữ kia truyền vào lỗ tai nàng làm cho cả người nàng chấn động, như bị sét đánh, thành thân…
Thành thân, là có ý gì, là nàng… Và vương gia sao? Là thật sao…
Đang lúc nàng không hiểu chuyện gì, đầu nhỏ đang choáng váng, thì cự vật cứng rắn nóng bỏng mang theo tình dục ngập trời đâm vào tiểu huyệt một lần nữa. Hắn cắm mạnh vào, đong đưa ra vào, giống như muốn khiến tử cung mở ra. Thân thể và linh hồn cùng chấn động, trong phút chốc, tiểu huyệt bỗng nhiễn siết chặt lại, cao trào tới vừa nhanh lại mạnh mẽ, một làn xuân thủy tiết ra, phun thẳng ra ngoài…
“Ưm… Tiểu yêu tinh… Là, thành thân…” Ngay lúc đang tiến công mãnh liệt, Hoa Tỉ Thần không nghĩ đến tiểu mỹ nhân lại đột nhiên đạt đến cao trào mãnh liệt như thế. Xuân thủy liên tục đổ ập xuống, giống như mưa to gió lớn bên ngoài và cao trào tình dục cùng nhau đánh tới.
Hắn miễn cưỡng giữ vững mặt trận, tiếp tục đâm vào thịt mềm trong đóa hoa nhỏ. Ôi, nước mênh mông làm cho cánh hoa trong đóa hoa nhỏ rung động không thôi, thậm chí khiến cho cự vật dời vị trí, khi cắm sâu lần kế tiếp cũng đẩy trở về.
Hắn nhìn tiểu mỹ nhân đang ở trên người rơi nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn mờ mịt luống cống, miệng nhỏ cất giọng thét lên. Tiểu huyệt lại nghênh đón cao trào một lần nữa, hắn đâm sâu vào đóa hoa nhỏ đang ướt đẫm mấy lần, cũng lên cao trào, sau đó phóng thích dục vọng tích trữ trong cơ thể đã lâu ra ngoài…
Đêm thứ nhất 15. Một phát không đủ, lại thêm phát nữa
“Vương gia, bây giờ đã sắp tới phủ Thượng thư…” Phu xe ngồi ngoài xe ngựa tập trung lái xe, đã đi đến đường lớn, cách phủ Thượng thư một con đường. Hắn thở dài một hơi, bận bịu lớn tiếng bẩm báo với vương gia. Xa phu vẫn luôn lo lắng đề phòng nên không hay ở trong xe cách một cánh cửa xảy ra chuyện gì.
Đường nhỏ, vũng bùn khó đi. Hắn chỉ chú ý tập trung tinh thần để điều khiển xe ngựa. Vốn không nghe được tiếng mưa rơi tí tách xe lẫn âm thanh như có như không trong xe. Huống chi mưa rào tầm tã tạt vào những tán cây lớn ven đường, tạt vào nhà, mái hiên lách cách hoàn toàn phủ kín tiếng gầm nhẹ triền miên.
Mà trong xe ngựa. tiểu nữ nhân bị phu xe ở ngoài lớn tiếng gọi bị dọa cho nhảy dựng. Tiểu nữ nhân bị hù sợ hãi không tự chủ mà co rút bụng dưới, siết chặt lấy vật cứng rắn đang rút ra rút vào trong tiểu huyệt. Nàng dùng đôi mắt hoa đào mông lung nhìn chằm chằm vào Hoa Dương vương gia. Tiểu nữ nhân vừa mới xác định vương gia muốn cưới mình, giờ phút này lại vô cùng đáng yêu.
Nàng hạ giọng khẽ hỏi: “Vương gia, phu xe hắn có nghe được âm thanh là lạ của ta không. Mắc cỡ chết người ta rồi, vừa rồi ta còn bị vương gia ngài làm cho khóc sướt mướt, xa phu hắn có cười cợt ta không. Cười ta lớn thế này mà còn khóc nhè nữa…”
Mà cự vật của Hoa Dương vương suýt nữa xụi lơ đang sửng sốt, nghe được lời này không kiềm được sắc mặt.
Khi đó bị nha đầu này co bóp làm cho đạt đến cao trào, mặc dù so với người ngoài cũng xem như bền bỉ không ngã, nhưng so với lúc bình thường thì cũng hơi mất thể diện. Cự vật mềm nhũn lập tức sừng sững, tiếp tục xông pha chiến đấu. Tiểu nha đầu này trời sinh phóng đãng, tiểu huyệt kia vô cùng co dãn, thủy quang đặc dính, thân thể nho nhỏ bị sờ vài cái đã mẫn cảm mềm như bùn, thật sự khiến hắn yêu thích không buông tay.
Lá gan của tiểu nha đầu này quá nhỏ, luôn sợ này sợ nọ, nhưng hắn lại rất thích dáng vẻ rụt rè kia. Đôi mắt to ngập nước nhìn qua, thật sự khiến cho người ta không nhịn được muốn che chở yêu thương, cũng làm dục vọng của người ta tăng cao.
Trước đó xe ngựa xóc nảy, bây giờ đã vững vàng hơn mấy phần. Lúc này đã đến đường lớn, cũng đến lúc sửa soạn một chút, hắn đành phải cắm nhanh vào trong đóa hoa hút hồn kia mấy lần, một lần nữa cho tinh hoa nồng đậm vào chỗ sâu nhất trong đóa hoa nhỏ. Nếu thành thân thì tốt biết bao, cũng không cần chịu đụng kiềm chế gian nan như thế.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Đã được toại nguyện, hắn nhìn xem thân thể nho nhỏ trong ngực mình run rẩy không thôi. Mà miệng nhỏ của tiểu nữ nhân cũng cong lên, môi đỏ cong lên, nước mắt đầm đìa, đôi mắt ngập nước mắt mới thôi. Hắn yêu thường sờ lên mái tóc dài, cúi đầu hôn khẽ lên cánh tôi kiều diễm khẽ nhếch lên, mới khẽ dụ dỗ mà nói: “Đồ ngốc ta đã nói muốn cưới nàng. Hắn là hạ nhân của vương phủ, sao lại dám bất kính với vương phi tương lai. Hơn nữa, nàng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài lớn như thế, phu xe phải gân cổ kêu lên. Nàng lại rên rỉ như mèo con, sao hắn có thể nghe được…”
“Vương gia, ngài, ngài có thể dừng dùng sức như thế không, vừa rồi ngài muốn làm cho ta bay lên. Bình thường ta không thích khóc, nhưng mà không biết vì sao ngài làm ta như thế, nước mắt của ta không thể ngăn được mà rơi xuống. Trong miệng cũng sẽ phát ra âm thanh kì lạ, rất không thoải mái, thân thể cũng trở nên mềm nhũn, không biết ta có bị bệnh gì không… Khi trở về có nên bảo mẹ mời đại phu xem không…” Bị vương gia vụng trộm hôn, gương mặt Thư Khuynh Mặc đỏ lên, vô cùng mê người.
Nàng không hiểu sự đời mới nghiêm túc hỏi những chuyện nàng không hiểu. Tới bây giờ đây nàng còn cảm thấy chóng mặt, rõ ràng là nàng đắc tội vương gia, vương gia muốn trừng phạt nàng, nhưng mà không hiểu vì sao vương gia lại muốn cưới nàng. Vừa rồi, vương gia nói là vương phi tương lai, nói rõ vương gia muốn cưới nàng làm chính thê, là sẽ là vương phi chính thức trong hoàng thất. Giờ phút này, nàng vẫn cảm thấy như mình lọt vào trong sương mù, ngây ngốc mà hỏi: “Vương gia, ta thật sự sẽ trở thành Hoa Dương vương phi sao, cảm giác thật kỳ lạ…”
“Hoa Dương vương ta Hoa Tỉ Thần nhất ngôn cửu đỉnh, chưa từng nuốt lời… Một hồi sẽ đi gặp nhạc phụ bàn về chuyện cầu hôn, chọn ngày lành tháng tốt để hoàng huynh tứ hôn. Bảo bối đến đây nào, ta giúp nàng mặc quần áo…” Hoa Tỉ Thần cưng chiều cầm lấy quần áo đã chuẩn bị xong, cẩn thận mặc vào giúp tiểu mỹ nhân. Nghĩ đến vấn đề tiểu mỹ nhân hỏi, không quên giải thích: “Nàng không phải bị ngã bệnh, cũng không cần xem đại phu, chờ sau khi gả vào vương phủ sẽ tốt hơn. Không được nói cho nhạc mẫu biết, đây là bí mật của hai chúng ta có được hay không. Nếu để nhạc mẫu biết nàng đắc tội vương gia ta đây, suýt chút nữa còn ảnh hưởng đến đường làm quan của phụ thân nàng, sợ rằng nhạc mẫu sẽ dùng gia pháp trừng trị nàng đó…”
Chuyện này nếu giải thích không xong, để nhạc phụ nhạc mẫu tương lại biết mình đã chiếm thân thể của nữ nhi bảo bối, cho dù phải gả đi, nhưng sau này cũng sẽ không vui vẻ với mình. Hơn nữa, nếu tiểu mỹ nhân biết khi nãy mình vừa ức hiếp nàng, sợ là nước mắt sẽ rơi không ngừng…
Hắn lưu luyến rút cự vật mềm nhũn ra khỏi tiểu huyệt, tiểu huyệt kia đã đạt đến cao trào nhiều lần, nhưng vẫn mềm mại siết chặt vô cùng. Nếu như không phải hắn dùng sức mạnh, thì có lẽ cự vật mềm nhũn không thể ra được. Nếu không phải sắp tới nhà nàng, hắn sẵn lòng để cự vật dưới hông chôn trong hoa huyệt mềm mại kia cả đêm.
Từ trước đến nay, hắn không thích những tiểu thư mềm yếu như thế, nhưng khi đụng tới Thư tiểu thư này, thì lại làm thay đổi khẩu vị của hắn. Ngay khi nàng yểu điệu, tính tình dịu dàng thì hắn cũng vô cùng thích. Thậm chí hắn không tiếc nói những lời lừa gạt mà xưa nay mình không hay nói, không thể đánh không thể mắng, chỉ có thể đặt nàng vào lòng bàn tay mà dỗ dành. Giống như là nuông chiều một bé gái từ nhỏ, cũng rất thú vị.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Về phần vị trí vương phi, đối với người mình yêu thích thì đó chỉ là phân vị mà thôi, có gì mà không cho được. Đến nay, hắn có quyền lực ngập trời, không cần phải làm thông gia với ai, người hắn sủng ái thì có thể để vào lòng mà sủng ái yêu thương. Từ trước đến nay, những thiếp thất hầu hạ trong vương phủ cũng chỉ để giải tỏa dục vọng của hắn, sau đó đều được ban thưởng một chén canh tránh thai. Nhưng mà đối với tiểu mỹ nhân này, hắn lại có chút chờ mong nàng sẽ sinh cho hắn một hài tử…
Đêm thứ nhất 16
“Chưa gì ngài đã gọi là nhạc phụ nhạc mẫu, kêu thật nhanh… Ừm, hơn nữa ta sẽ nghe lời, không nói không nói. Ngài không biết gia pháp nhà ta nghiêm thế nào đó, có lúc ta không thích đọc sách, mẫu thân đã đánh vào lòng bàn tay ta, đánh cho đỏ lên…” Thư Khuynh Mặc nghe thấy Hoa Dương vương gọi mẫu thân là nhạc mẫu thì vô cùng ngượng ngùng.
Nàng không nghĩ đến vương gia thân thể ngàn vàng sẽ chủ động mặc quần áo cho nàng, trong lòng cảm thấy ngọt ngào. Lúc nãy, nàng còn nghĩ vương gia muốn cưới nàng chỉ là lừa gạt nàng mà thôi, bây giờ ngài ấy lại tự hạ thấp địa vị mà mặc quần áo cho nàng, trái lại nàng thật sự tin vương gia yêu thích nàng, muốn cưới nàng.
Hơn nữa, vương gia nghe nói nàng bị đánh vào lòng bàn tay, còn kéo lòng bàn tay nàng cẩn thận nhìn xem có dấu vết hay không, thật sự là thân mật làm người ta vui vẻ. Nhưng mà khi vương gia rút “Bảo bối” to lớn biến thành mềm nhũn ra ngoài, ngoại trừ giữa chân tràn đầy vết nước thì lại có cảm giác trống rỗng khó hiểu, dường như không bỏ được “Bảo bối” kia.
Hơn nữa, nàng còn chưa thấy rõ toàn cảnh đã bị vương gia dùng khăn tay phủ lên, tiện tay nhanh chóng thả vào trong quần lót. Nàng vẫn hơi tò mò, chờ sau này thành thân với vương gia, nàng phải cầu xin vương gia cho nàng xem để mở mang tầm mắt. Vật kia vừa lớn lại vừa cứng, lại còn biến mềm được, quan trọng nhất nó biết giày vò người, nhất định nàng phải trừng trị nó. Nó khiến nàng khóc sướt mướt, thật mất mặt.
Mặc dù không hiểu vì sao mình lọt vào mắt xanh của vương gia, nhưng được người mình ái mộ cũng yêu thích mình cũng la một chuyện vui. Nhưng mà cảm giác khi vương gia mặc quần áo cho mình thì tay chân lại vụng về. Hơn nữa tay kia không yên phận cứ liên tục sờ vào ngực mình, làm cho thân thể mình vừa nóng vừa mềm, rất khó chịu.
Nơi giữa hai chân kia chảy ra rất nhiều nước, hoa với thứ đặc dính mà bảo bối của vương gia lưu lại tiểu hoa làm nàng khó nhịn lắc lư thân thể, ngón tay kéo dây buộc, nhanh chóng cột lại chiếc yếm. Nàng khó chịu nói: “Vương gia, để chính ta mặc. Ngài không biết mặc quần áo cho nữ tử… Ta tự mình mặc…”
“Được. lần này để tự mình nàng mặc…” Không lay chuyển được tiểu nữ nhân, Hoa Tỉ Thần chỉ có thể dời tay khỏi bầu ngực đầy đặn kia. Hắn cười khổ một cái, liếc nhìn cự vật trong quần lót của mình. Chỉ vừa sợ mấy cái mà cự vật lại muốn dựng lên, nếu hắn tiếp tục mặc quần áo giúp nàng, sợ tiểu nữ nhân này sẽ không thể trở về nhà được.
Nhẹ nhàng thả giai nhân lên giường em, Hoa Tỉ Thần cũng bắt đầu chỉnh lại quần áo của mình, tùy ý phủ thêm ngoại bào lúc nãy mặc lên người nữ nhân. Hắn khẽ ngửi một cái, dường như đã bám mùi hương thoang thoảng ngọt ngào trên người giai nhân.
Nhưng mà so ra, trong xe ngựa càng nhiều mùi hương tình dục ấm áp hơn. Từ trước đến nay, hắn ghét những mùi khác lạ, nhưng bây giờ lại không cảm thấy gay mũi khó ngửi, ngược lại mũi khẽ động đậy, vô cùng hưởng thì không khí ấm áp xen lẫn mùi thơm cơ thể thiếu nữ.
Rất nhanh, Thư Khuynh Mặc đã mặc xong quần áo, xe ngựa cũng đã đi đến trước cửa lớn phủ Thượng thư. Hoa Tỉ Thần cất gấm Vân Thủy trên giường êm vào, trên đó còn lưu lại vết ướt mà dịch màu trắng sữa. Miếng vải gấm trên giường êm ở xe ngựa của hắn còn có lạc hồng, cần phải cất kỹ lại.
Sau đó, hắn do dự dặn tiểu nữ nhân vài câu, lại đưa cho nàng một bình sứ nhỏ: “Ngoan, một lát ta sẽ đi gặp nhạc phụ cầu hôn. Nàng ngoan ngoãn trở về phòng nghỉ ngơi, tắm rửa xong thì âm thầm bôi thuốc này vào nơi bị đau giữa hai chân… Ngoan, nàng phải nhớ kỹ đã đồng ý điều gì với ta. Chuyện đêm nay xảy ra trên xe ngựa là bí mật của hai chúng ta, không thể nói cho nhạc phụ, nhạc mẫu biết…”
“Ừm, biết rồi. ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời… Tiểu nữ sẽ giữ kín…” Thư Khuynh Mặc nhìn dáng vẻ nghiêm túc của vương gia, ngoan ngoãn khẽ gật đầu. Nàng không vâng lời vương gia sẽ liên lụy đến phụ thân, nàng đứng lên muốn cung kính vái chào, nhưng không nghĩ đến chân mềm nhũn, lại ngã vào trong lồng ngực của vương gia. Nàng hơi ủy khuất khẽ nói: “Vương gia, lần này không thể trách ta. Không biết vì sao chân ta như nhũn ra, đúng không vững. Hơn nữa giữa hai chân còn hơi dính dính, giống như muốn chảy ra. Một lát hồi phủ không thể đi được thì biết làm sao bây giờ…”
“Ha ha, không sao…” Hoa Tỉ Thần cười to, hắn cầm dù gỗ đưa vào tay Thư Khuynh Mặc. Tay kéo đầu gối tiểu mỹ nhân, một tay ôm người nàng: “Chuyện này đơn giản thôi, ta ôm nàng trở về phòng. Nàng chỉ cần chỉ đường cho ta, bung dù cho ta là được…”
Quả nhiên, Hoa Tỉ Thần ôm Thư Khuynh Mặc đi vào cửa lớn thư phủ, khiến cho phu xe của vương phủ và người gác cổng của Thư phủ sợ ngây người.
Nghe nói vương gia giá lâm, còn đích thân đưa nữ nhi nhà mình hồi phủ. Thượng Thư đại nhân và Thượng thư phu nhân vội vàng chạy tới chuẩn bị tạ ơn, lại nhìn thấy vương gia tôn quý vô cùng ngang ngược ôm tiểu nhi nữ về tới khuê phòng của nàng. Trong phút chốc, bọn họ hoảng sợ đến há to miệng.
Mà không đợi bọn họ kịp suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, vương gia đã nói một câu: “Thư tiểu thư gặp mưa nên sợ hãi, phân phó hạ nhân chuẩn bị nước nóng.” Sau đó mời hai vợ chồng đang trợn mắt hốc mồm đi vào chính sảnh, nói là có chuyện quan trọng cần bàn.
Chuyện sau đó Thư Khuynh Mặc không được biết rồi. Nàng nhìn thấy Lục nhi cũng đã trở về phủ, sau khi phân phó Lục nhi đi nghỉ ngơi, nàng nghe lời ngoan ngoãn tắm rửa. Nhưng mà nghĩ đến dấu vết dinh dính giữa chân, còn có vết xanh tím nho nhỏ trên thân, mặc dù chỉ lớn cỡ đồng tiền, nhưng nàng vẫn vô cùng thẹn thùng, nên cho tỳ nữ thiếp thân hầu hạ lui xuống.
Nàng rất nghe lời, mặc dù hôm nay vương gia ngang ngược ức hiếp nàng, còn cắn đến thân thể nàng xanh một mảnh, đỏ một mảnh. Nhưng mà nàng đã sắp thành thê tử của vương gia, đương nhiên phải xem phu quân là trời, ngoan ngoãn nghe lời.
Hắn nói không thể nói cho người ngoài biết, vậy chứng cứ khi hắn khi dễ nàng cũng phải tránh cho người ngoài biết. Nếu bị tỳ nữ nhìn thấy cảm thấy vương gia là người xấu thì không tốt lắm.
Phu quân tương lai của nàng, cũng không thể cho người bên ngoài nói phu quân nàng không tốt. Cho nên nàng tự tắm rửa sạch sẽ, bôi cao thơm, thay đổi quần áo ngủ sạch sẽ, ngoan ngoãn lên giường nghỉ ngơi. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, khi vừa nằm lên gối, cả người an tâm chìm vào mộng đẹp.
“Vương gia, bây giờ đã sắp tới phủ Thượng thư…” Phu xe ngồi ngoài xe ngựa tập trung lái xe, đã đi đến đường lớn, cách phủ Thượng thư một con đường. Hắn thở dài một hơi, bận bịu lớn tiếng bẩm báo với vương gia. Xa phu vẫn luôn lo lắng đề phòng nên không hay ở trong xe cách một cánh cửa xảy ra chuyện gì.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Đường nhỏ, vũng bùn khó đi. Hắn chỉ chú ý tập trung tinh thần để điều khiển xe ngựa. Trong khoảnh khắc, cảm giác siết chặt ấm áp khiến hắn vô cùng thoải mái, chỗ kia co giãn rất tốt khiến cho hắn chìm sâu đến mức không thể nào tự kiềm chế được. Thỉnh thoảng, hắn thay đổi góc độ đâm mạnh vào lớp lớp thịt mềm mại kia.
Tiểu nữ nhân mảnh mai cất tiếng rên rỉ, nước mắt rơi xuống càng quyến rũ động lòng người khiến hắn không thể nào khống chế được. Vốn định tiếc thương cho tấm thân xử nữ mảnh mai, nhưng mà khi đụng vào nơi có thể khiến người ta mất hồn thì sao có thể khống chế được. Hắn không thể kìm lòng được, tùy ý ra vào trong đóa hoa mềm mại uốn nếp, phát tiết dục võng mãnh liệt và thứ đặc thù chỉ nam nhân mới có.
“Ưm… Cái gì… Thành thân… A… Ưm…” Thư Khuynh Mặc bị vương gia tấn công dồn dập làm cho hai mắt đẫm lệ mơ hồ. Miệng nhỏ của nàng rên rỉ cũng mang theo mấy phần khóc than và nghẹn ngào, giống như khoái cảm mãnh liệt vô cùng tận kia khiến ý thức của nàng tan ra. Mà lần kia, khi hắn đâm vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm, cũng khiến nàng đạt đến cực khoái. Nàng cảm thấy khó chịu lại vui thích, cảm giác thích thú khó tả làm cho nàng cuộn mình thành một đoàn dựa lên người nam nhân. Nàng đã không phân biệt rõ bây giờ thân thể mềm mại run rẩy là vì xe ngựa hay bởi vì vương gia, hay bởi vì bản thân co rút…
Nhưng mà bỗng nhiên hai chữ kia truyền vào lỗ tai nàng làm cho cả người nàng chấn động, như bị sét đánh, thành thân…
Thành thân, là có ý gì, là nàng… Và vương gia sao? Là thật sao…
Đang lúc nàng không hiểu chuyện gì, đầu nhỏ đang choáng váng, thì cự vật cứng rắn nóng bỏng mang theo tình dục ngập trời đâm vào tiểu huyệt một lần nữa. Hắn cắm mạnh vào, đong đưa ra vào, giống như muốn khiến tử cung mở ra. Thân thể và linh hồn cùng chấn động, trong phút chốc, tiểu huyệt bỗng nhiễn siết chặt lại, cao trào tới vừa nhanh lại mạnh mẽ, một làn xuân thủy tiết ra, phun thẳng ra ngoài…
“Ưm… Tiểu yêu tinh… Là, thành thân…” Ngay lúc đang tiến công mãnh liệt, Hoa Tỉ Thần không nghĩ đến tiểu mỹ nhân lại đột nhiên đạt đến cao trào mãnh liệt như thế. Xuân thủy liên tục đổ ập xuống, giống như mưa to gió lớn bên ngoài và cao trào tình dục cùng nhau đánh tới.
Hắn miễn cưỡng giữ vững mặt trận, tiếp tục đâm vào thịt mềm trong đóa hoa nhỏ. Ôi, nước mênh mông làm cho cánh hoa trong đóa hoa nhỏ rung động không thôi, thậm chí khiến cho cự vật dời vị trí, khi cắm sâu lần kế tiếp cũng đẩy trở về.
Hắn nhìn tiểu mỹ nhân đang ở trên người rơi nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn mờ mịt luống cống, miệng nhỏ cất giọng thét lên. Tiểu huyệt lại nghênh đón cao trào một lần nữa, hắn đâm sâu vào đóa hoa nhỏ đang ướt đẫm mấy lần, cũng lên cao trào, sau đó phóng thích dục vọng tích trữ trong cơ thể đã lâu ra ngoài…
Đêm thứ nhất 15. Một phát không đủ, lại thêm phát nữa
“Vương gia, bây giờ đã sắp tới phủ Thượng thư…” Phu xe ngồi ngoài xe ngựa tập trung lái xe, đã đi đến đường lớn, cách phủ Thượng thư một con đường. Hắn thở dài một hơi, bận bịu lớn tiếng bẩm báo với vương gia. Xa phu vẫn luôn lo lắng đề phòng nên không hay ở trong xe cách một cánh cửa xảy ra chuyện gì.
Đường nhỏ, vũng bùn khó đi. Hắn chỉ chú ý tập trung tinh thần để điều khiển xe ngựa. Vốn không nghe được tiếng mưa rơi tí tách xe lẫn âm thanh như có như không trong xe. Huống chi mưa rào tầm tã tạt vào những tán cây lớn ven đường, tạt vào nhà, mái hiên lách cách hoàn toàn phủ kín tiếng gầm nhẹ triền miên.
Mà trong xe ngựa. tiểu nữ nhân bị phu xe ở ngoài lớn tiếng gọi bị dọa cho nhảy dựng. Tiểu nữ nhân bị hù sợ hãi không tự chủ mà co rút bụng dưới, siết chặt lấy vật cứng rắn đang rút ra rút vào trong tiểu huyệt. Nàng dùng đôi mắt hoa đào mông lung nhìn chằm chằm vào Hoa Dương vương gia. Tiểu nữ nhân vừa mới xác định vương gia muốn cưới mình, giờ phút này lại vô cùng đáng yêu.
Nàng hạ giọng khẽ hỏi: “Vương gia, phu xe hắn có nghe được âm thanh là lạ của ta không. Mắc cỡ chết người ta rồi, vừa rồi ta còn bị vương gia ngài làm cho khóc sướt mướt, xa phu hắn có cười cợt ta không. Cười ta lớn thế này mà còn khóc nhè nữa…”
Mà cự vật của Hoa Dương vương suýt nữa xụi lơ đang sửng sốt, nghe được lời này không kiềm được sắc mặt.
Khi đó bị nha đầu này co bóp làm cho đạt đến cao trào, mặc dù so với người ngoài cũng xem như bền bỉ không ngã, nhưng so với lúc bình thường thì cũng hơi mất thể diện. Cự vật mềm nhũn lập tức sừng sững, tiếp tục xông pha chiến đấu. Tiểu nha đầu này trời sinh phóng đãng, tiểu huyệt kia vô cùng co dãn, thủy quang đặc dính, thân thể nho nhỏ bị sờ vài cái đã mẫn cảm mềm như bùn, thật sự khiến hắn yêu thích không buông tay.
Lá gan của tiểu nha đầu này quá nhỏ, luôn sợ này sợ nọ, nhưng hắn lại rất thích dáng vẻ rụt rè kia. Đôi mắt to ngập nước nhìn qua, thật sự khiến cho người ta không nhịn được muốn che chở yêu thương, cũng làm dục vọng của người ta tăng cao.
Trước đó xe ngựa xóc nảy, bây giờ đã vững vàng hơn mấy phần. Lúc này đã đến đường lớn, cũng đến lúc sửa soạn một chút, hắn đành phải cắm nhanh vào trong đóa hoa hút hồn kia mấy lần, một lần nữa cho tinh hoa nồng đậm vào chỗ sâu nhất trong đóa hoa nhỏ. Nếu thành thân thì tốt biết bao, cũng không cần chịu đụng kiềm chế gian nan như thế.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Đã được toại nguyện, hắn nhìn xem thân thể nho nhỏ trong ngực mình run rẩy không thôi. Mà miệng nhỏ của tiểu nữ nhân cũng cong lên, môi đỏ cong lên, nước mắt đầm đìa, đôi mắt ngập nước mắt mới thôi. Hắn yêu thường sờ lên mái tóc dài, cúi đầu hôn khẽ lên cánh tôi kiều diễm khẽ nhếch lên, mới khẽ dụ dỗ mà nói: “Đồ ngốc ta đã nói muốn cưới nàng. Hắn là hạ nhân của vương phủ, sao lại dám bất kính với vương phi tương lai. Hơn nữa, nàng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài lớn như thế, phu xe phải gân cổ kêu lên. Nàng lại rên rỉ như mèo con, sao hắn có thể nghe được…”
“Vương gia, ngài, ngài có thể dừng dùng sức như thế không, vừa rồi ngài muốn làm cho ta bay lên. Bình thường ta không thích khóc, nhưng mà không biết vì sao ngài làm ta như thế, nước mắt của ta không thể ngăn được mà rơi xuống. Trong miệng cũng sẽ phát ra âm thanh kì lạ, rất không thoải mái, thân thể cũng trở nên mềm nhũn, không biết ta có bị bệnh gì không… Khi trở về có nên bảo mẹ mời đại phu xem không…” Bị vương gia vụng trộm hôn, gương mặt Thư Khuynh Mặc đỏ lên, vô cùng mê người.
Nàng không hiểu sự đời mới nghiêm túc hỏi những chuyện nàng không hiểu. Tới bây giờ đây nàng còn cảm thấy chóng mặt, rõ ràng là nàng đắc tội vương gia, vương gia muốn trừng phạt nàng, nhưng mà không hiểu vì sao vương gia lại muốn cưới nàng. Vừa rồi, vương gia nói là vương phi tương lai, nói rõ vương gia muốn cưới nàng làm chính thê, là sẽ là vương phi chính thức trong hoàng thất. Giờ phút này, nàng vẫn cảm thấy như mình lọt vào trong sương mù, ngây ngốc mà hỏi: “Vương gia, ta thật sự sẽ trở thành Hoa Dương vương phi sao, cảm giác thật kỳ lạ…”
“Hoa Dương vương ta Hoa Tỉ Thần nhất ngôn cửu đỉnh, chưa từng nuốt lời… Một hồi sẽ đi gặp nhạc phụ bàn về chuyện cầu hôn, chọn ngày lành tháng tốt để hoàng huynh tứ hôn. Bảo bối đến đây nào, ta giúp nàng mặc quần áo…” Hoa Tỉ Thần cưng chiều cầm lấy quần áo đã chuẩn bị xong, cẩn thận mặc vào giúp tiểu mỹ nhân. Nghĩ đến vấn đề tiểu mỹ nhân hỏi, không quên giải thích: “Nàng không phải bị ngã bệnh, cũng không cần xem đại phu, chờ sau khi gả vào vương phủ sẽ tốt hơn. Không được nói cho nhạc mẫu biết, đây là bí mật của hai chúng ta có được hay không. Nếu để nhạc mẫu biết nàng đắc tội vương gia ta đây, suýt chút nữa còn ảnh hưởng đến đường làm quan của phụ thân nàng, sợ rằng nhạc mẫu sẽ dùng gia pháp trừng trị nàng đó…”
Chuyện này nếu giải thích không xong, để nhạc phụ nhạc mẫu tương lại biết mình đã chiếm thân thể của nữ nhi bảo bối, cho dù phải gả đi, nhưng sau này cũng sẽ không vui vẻ với mình. Hơn nữa, nếu tiểu mỹ nhân biết khi nãy mình vừa ức hiếp nàng, sợ là nước mắt sẽ rơi không ngừng…
Hắn lưu luyến rút cự vật mềm nhũn ra khỏi tiểu huyệt, tiểu huyệt kia đã đạt đến cao trào nhiều lần, nhưng vẫn mềm mại siết chặt vô cùng. Nếu như không phải hắn dùng sức mạnh, thì có lẽ cự vật mềm nhũn không thể ra được. Nếu không phải sắp tới nhà nàng, hắn sẵn lòng để cự vật dưới hông chôn trong hoa huyệt mềm mại kia cả đêm.
Từ trước đến nay, hắn không thích những tiểu thư mềm yếu như thế, nhưng khi đụng tới Thư tiểu thư này, thì lại làm thay đổi khẩu vị của hắn. Ngay khi nàng yểu điệu, tính tình dịu dàng thì hắn cũng vô cùng thích. Thậm chí hắn không tiếc nói những lời lừa gạt mà xưa nay mình không hay nói, không thể đánh không thể mắng, chỉ có thể đặt nàng vào lòng bàn tay mà dỗ dành. Giống như là nuông chiều một bé gái từ nhỏ, cũng rất thú vị.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Về phần vị trí vương phi, đối với người mình yêu thích thì đó chỉ là phân vị mà thôi, có gì mà không cho được. Đến nay, hắn có quyền lực ngập trời, không cần phải làm thông gia với ai, người hắn sủng ái thì có thể để vào lòng mà sủng ái yêu thương. Từ trước đến nay, những thiếp thất hầu hạ trong vương phủ cũng chỉ để giải tỏa dục vọng của hắn, sau đó đều được ban thưởng một chén canh tránh thai. Nhưng mà đối với tiểu mỹ nhân này, hắn lại có chút chờ mong nàng sẽ sinh cho hắn một hài tử…
Đêm thứ nhất 16
“Chưa gì ngài đã gọi là nhạc phụ nhạc mẫu, kêu thật nhanh… Ừm, hơn nữa ta sẽ nghe lời, không nói không nói. Ngài không biết gia pháp nhà ta nghiêm thế nào đó, có lúc ta không thích đọc sách, mẫu thân đã đánh vào lòng bàn tay ta, đánh cho đỏ lên…” Thư Khuynh Mặc nghe thấy Hoa Dương vương gọi mẫu thân là nhạc mẫu thì vô cùng ngượng ngùng.
Nàng không nghĩ đến vương gia thân thể ngàn vàng sẽ chủ động mặc quần áo cho nàng, trong lòng cảm thấy ngọt ngào. Lúc nãy, nàng còn nghĩ vương gia muốn cưới nàng chỉ là lừa gạt nàng mà thôi, bây giờ ngài ấy lại tự hạ thấp địa vị mà mặc quần áo cho nàng, trái lại nàng thật sự tin vương gia yêu thích nàng, muốn cưới nàng.
Hơn nữa, vương gia nghe nói nàng bị đánh vào lòng bàn tay, còn kéo lòng bàn tay nàng cẩn thận nhìn xem có dấu vết hay không, thật sự là thân mật làm người ta vui vẻ. Nhưng mà khi vương gia rút “Bảo bối” to lớn biến thành mềm nhũn ra ngoài, ngoại trừ giữa chân tràn đầy vết nước thì lại có cảm giác trống rỗng khó hiểu, dường như không bỏ được “Bảo bối” kia.
Hơn nữa, nàng còn chưa thấy rõ toàn cảnh đã bị vương gia dùng khăn tay phủ lên, tiện tay nhanh chóng thả vào trong quần lót. Nàng vẫn hơi tò mò, chờ sau này thành thân với vương gia, nàng phải cầu xin vương gia cho nàng xem để mở mang tầm mắt. Vật kia vừa lớn lại vừa cứng, lại còn biến mềm được, quan trọng nhất nó biết giày vò người, nhất định nàng phải trừng trị nó. Nó khiến nàng khóc sướt mướt, thật mất mặt.
Mặc dù không hiểu vì sao mình lọt vào mắt xanh của vương gia, nhưng được người mình ái mộ cũng yêu thích mình cũng la một chuyện vui. Nhưng mà cảm giác khi vương gia mặc quần áo cho mình thì tay chân lại vụng về. Hơn nữa tay kia không yên phận cứ liên tục sờ vào ngực mình, làm cho thân thể mình vừa nóng vừa mềm, rất khó chịu.
Nơi giữa hai chân kia chảy ra rất nhiều nước, hoa với thứ đặc dính mà bảo bối của vương gia lưu lại tiểu hoa làm nàng khó nhịn lắc lư thân thể, ngón tay kéo dây buộc, nhanh chóng cột lại chiếc yếm. Nàng khó chịu nói: “Vương gia, để chính ta mặc. Ngài không biết mặc quần áo cho nữ tử… Ta tự mình mặc…”
“Được. lần này để tự mình nàng mặc…” Không lay chuyển được tiểu nữ nhân, Hoa Tỉ Thần chỉ có thể dời tay khỏi bầu ngực đầy đặn kia. Hắn cười khổ một cái, liếc nhìn cự vật trong quần lót của mình. Chỉ vừa sợ mấy cái mà cự vật lại muốn dựng lên, nếu hắn tiếp tục mặc quần áo giúp nàng, sợ tiểu nữ nhân này sẽ không thể trở về nhà được.
Nhẹ nhàng thả giai nhân lên giường em, Hoa Tỉ Thần cũng bắt đầu chỉnh lại quần áo của mình, tùy ý phủ thêm ngoại bào lúc nãy mặc lên người nữ nhân. Hắn khẽ ngửi một cái, dường như đã bám mùi hương thoang thoảng ngọt ngào trên người giai nhân.
Nhưng mà so ra, trong xe ngựa càng nhiều mùi hương tình dục ấm áp hơn. Từ trước đến nay, hắn ghét những mùi khác lạ, nhưng bây giờ lại không cảm thấy gay mũi khó ngửi, ngược lại mũi khẽ động đậy, vô cùng hưởng thì không khí ấm áp xen lẫn mùi thơm cơ thể thiếu nữ.
Rất nhanh, Thư Khuynh Mặc đã mặc xong quần áo, xe ngựa cũng đã đi đến trước cửa lớn phủ Thượng thư. Hoa Tỉ Thần cất gấm Vân Thủy trên giường êm vào, trên đó còn lưu lại vết ướt mà dịch màu trắng sữa. Miếng vải gấm trên giường êm ở xe ngựa của hắn còn có lạc hồng, cần phải cất kỹ lại.
Sau đó, hắn do dự dặn tiểu nữ nhân vài câu, lại đưa cho nàng một bình sứ nhỏ: “Ngoan, một lát ta sẽ đi gặp nhạc phụ cầu hôn. Nàng ngoan ngoãn trở về phòng nghỉ ngơi, tắm rửa xong thì âm thầm bôi thuốc này vào nơi bị đau giữa hai chân… Ngoan, nàng phải nhớ kỹ đã đồng ý điều gì với ta. Chuyện đêm nay xảy ra trên xe ngựa là bí mật của hai chúng ta, không thể nói cho nhạc phụ, nhạc mẫu biết…”
“Ừm, biết rồi. ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời… Tiểu nữ sẽ giữ kín…” Thư Khuynh Mặc nhìn dáng vẻ nghiêm túc của vương gia, ngoan ngoãn khẽ gật đầu. Nàng không vâng lời vương gia sẽ liên lụy đến phụ thân, nàng đứng lên muốn cung kính vái chào, nhưng không nghĩ đến chân mềm nhũn, lại ngã vào trong lồng ngực của vương gia. Nàng hơi ủy khuất khẽ nói: “Vương gia, lần này không thể trách ta. Không biết vì sao chân ta như nhũn ra, đúng không vững. Hơn nữa giữa hai chân còn hơi dính dính, giống như muốn chảy ra. Một lát hồi phủ không thể đi được thì biết làm sao bây giờ…”
“Ha ha, không sao…” Hoa Tỉ Thần cười to, hắn cầm dù gỗ đưa vào tay Thư Khuynh Mặc. Tay kéo đầu gối tiểu mỹ nhân, một tay ôm người nàng: “Chuyện này đơn giản thôi, ta ôm nàng trở về phòng. Nàng chỉ cần chỉ đường cho ta, bung dù cho ta là được…”
Quả nhiên, Hoa Tỉ Thần ôm Thư Khuynh Mặc đi vào cửa lớn thư phủ, khiến cho phu xe của vương phủ và người gác cổng của Thư phủ sợ ngây người.
Nghe nói vương gia giá lâm, còn đích thân đưa nữ nhi nhà mình hồi phủ. Thượng Thư đại nhân và Thượng thư phu nhân vội vàng chạy tới chuẩn bị tạ ơn, lại nhìn thấy vương gia tôn quý vô cùng ngang ngược ôm tiểu nhi nữ về tới khuê phòng của nàng. Trong phút chốc, bọn họ hoảng sợ đến há to miệng.
Mà không đợi bọn họ kịp suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, vương gia đã nói một câu: “Thư tiểu thư gặp mưa nên sợ hãi, phân phó hạ nhân chuẩn bị nước nóng.” Sau đó mời hai vợ chồng đang trợn mắt hốc mồm đi vào chính sảnh, nói là có chuyện quan trọng cần bàn.
Chuyện sau đó Thư Khuynh Mặc không được biết rồi. Nàng nhìn thấy Lục nhi cũng đã trở về phủ, sau khi phân phó Lục nhi đi nghỉ ngơi, nàng nghe lời ngoan ngoãn tắm rửa. Nhưng mà nghĩ đến dấu vết dinh dính giữa chân, còn có vết xanh tím nho nhỏ trên thân, mặc dù chỉ lớn cỡ đồng tiền, nhưng nàng vẫn vô cùng thẹn thùng, nên cho tỳ nữ thiếp thân hầu hạ lui xuống.
Nàng rất nghe lời, mặc dù hôm nay vương gia ngang ngược ức hiếp nàng, còn cắn đến thân thể nàng xanh một mảnh, đỏ một mảnh. Nhưng mà nàng đã sắp thành thê tử của vương gia, đương nhiên phải xem phu quân là trời, ngoan ngoãn nghe lời.
Hắn nói không thể nói cho người ngoài biết, vậy chứng cứ khi hắn khi dễ nàng cũng phải tránh cho người ngoài biết. Nếu bị tỳ nữ nhìn thấy cảm thấy vương gia là người xấu thì không tốt lắm.
Phu quân tương lai của nàng, cũng không thể cho người bên ngoài nói phu quân nàng không tốt. Cho nên nàng tự tắm rửa sạch sẽ, bôi cao thơm, thay đổi quần áo ngủ sạch sẽ, ngoan ngoãn lên giường nghỉ ngơi. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, khi vừa nằm lên gối, cả người an tâm chìm vào mộng đẹp.
Bình luận facebook