Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đêm thứ 2: Chương 13 + 14
Đêm thứ hai 13 cuối cùng cũng kết thúc.
“Hửm? Ư?” Lý trí của Thư Khuynh Mặc đã trên bờ sụp đổ, lần đầu tiên kéo dài và mãnh liệt thế này, nàng của hiện tại căn bản nói không ra hơi.
Cánh tay mạnh mẽ có lực luồn từ eo vào dưới váy, mạnh mẽ đỡ lấy cặp mông hồng hào rồi từng chút từng chút đưa cây gậy thịt nóng rực đó nuốt vào bên trong, trấp thủy bị ép bên trong xì xì tràn ra từ kẽ hở miệng hang, nhẹ nhàng chảy dọc háng cô, bên dưới mông dính rõ một vũng nước. Thậm chí còn có một ít chảy ra và trượt xuống cây trụ thịt thẳng đứng, rơi vào đám rừng rậm đen của người đàn ông.
Trong quá trình ra vào nhanh chóng, các thớ thịt dường như đều bị lật kéo cùng nhau, tiếng nước “Bong bong” bên trong thậm chí còn có cả tiếng vỗ của túi dịch hoàn khổng lồ?
Cô cảm thấy mình như một con thuyền nhỏ giữa cơn giông bão, mỗi lần vật khổng lồ thô ráp đó tiến vào sâu trong cơ thể, vào ra dữ dội mà không kiềm được chòng chành lắc lư, khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể như núi lửa phun trào hết đợt này đến đợt khác. Giống như cảm giác bồng bềnh mất đi trọng lượng khiến cô không biết nên làm thế nào, cả người vô lực. Cơ thể của cô run rẩy rồi lại cơ giật và run rẩy, bông hoa non nớt ở hạ thân cũng không chịu khống chế mà co xoắn không ngừng, mật hoa cuộn trào mãnh liệt rồi phun ra??
Chính vào lúc này, Thư Khuynh Mặc lại đột nhiên bị Hoa Tỉ Thần che lại cái miệng nhỏ đang thấp giọng rên rỉ, Hoa Tỉ Thần cũng không cố ý che giấu tiếng thở dốc. Sự ra vào mãnh liệt và chạm đỉnh cũng dừng lại, cây thịt lớn cũng bị ép chặt bên trong tiểu hoa non mềm.
Không còn tiếng hai người ái muội thở hổn hển và la hét, căn phòng rơi vào tĩnh lặng, tiếng bước chân ngoài cửa ở lầu trên càng nghe rõ ràng hơn. Lúc tiếng bước chân càng lúc càng gần, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cốc cốc cốc, còn có tiếng gọi lớn của dì bảo mẫu thân thiết, “Khuynh Mặc, Tỉ Thần, hôm nay mẹ con đích thân xuống bếp nấu rất nhiều món ngon mà Tỉ Thần thích ăn, còn một món cuối cùng nữa. Bà ấy bảo dì đi gọi các con ăn cơm, nói hai người cũng học lâu rồi, cũng rất mệt rồi, bảo các con lập tức xuống lầu, còn một món nữa là xong rồi?”
Nhờ chất liệu cách âm phòng tốt, dì bảo mẫu trước giờ cũng không thể tự tiện vào phòng chủ nhà mà không có sự cho phép, căn bản chính là không biết cảnh tượng xuân sắc kiều diễm bên trong phòng của nàng, thông báo xong thì nghe thấy một tiếng biết rồi mơ hồ, rồi bà cũng xuống lầu.
Hai người ở trong phòng có lớn gan cũng không dám ra, Thư Khuynh Mặc kinh hồn còn chưa ổn định lại nhìn người nào đó vẻ mặt lộ rõ vẻ xuân tình đầm đìa mồ hôi vừa trả lời dì bảo mẫu xong thì nặng nề thở ra một hơi. Giọng nói từ tính trầm thấp bình thản trả lời, thật là không thể trấn định hơn, cô thở dài thườn thượt, “May không phải là mẹ, là mẹ thì khẳng định là mở cửa vào luôn? Em? Sao một chút cũng không căng thẳng, còn có thể bình thản thế này??”
“Em bình tĩnh lúc nào, rõ là căng thẳng muốn chết?? Tiểu yêu tinh, chị kẹp chặt thế này em căng thẳng muốn chết được không, thật là muốn lấy mạng người??” Hoa Tỉ Thần vỗ mạnh cái mông nhỏ hơi vểnh lên đó, khúc thịt lớn lâu không phát tiết sớm đã thế suy sức yếu, vừa nãy mạnh mẽ phát tiết qua cái hang nhỏ co lại mà ngoằn nghèo, sau đó còn bị lời nói của dì bảo mẫu dọa cho hết hồn, Thư Khuynh Mặc càng vô thức mà kẹp chặt, máu cả người đều thống khoái thoải mái mà tụ lại ở đó, vừa nãy hắn cũng giả vờ bình tĩnh, bây giờ dì đi rồi, hắn cũng không kiềm chế dục vọng mãnh liệt nữa, gầm giọng rồi phun một lượng lớn nóng hổi vào trong tiểu hoa nhỏ bé đó?
Thư Khuynh Mặc run rẩy bị động đón nhận lượng lớn chất lỏng mạnh mẽ nóng hổi đó, thấp giọng yêu kiều thở ra, nàng bỏ cái chân tê cứng của mình xuống, cả người mềm nhũn nằm sấp trên vai người đàn ông. Nhìn Hoa Tỉ Thần vui sướng thở hổn hển, nàng không kiềm được mà đánh hắn một cái, ra vẻ chị đại, “Em trai nhỏ A Tỉ, nhóc muốn lật trời à, đều nói để nhóc chậm một chút nhẹ một chút, sao nhóc lại nhanh thế này?? Còn nữa, vừa nãy thế mà nhóc dám đánh mông của chị Mặc?? Còn nữa, cái gì mà tiểu yêu tinh, đây là lời để nhóc nói à??”
Cả hai người đều một người đầy mồ hôi, hai thân thể ướt át và nhớp nháp dựa vào nhau, Hoa Tỉ Thần có chút ưa sạch sẽ lại không có chút phản cảm nào, ngược lại còn cảm thấy rất ấm áp, hắn cũng giở trò vô lại, “Mặc Nhi, là chị ăn em sạch sẽ mà không thừa nhận, vốn dĩ chính là chị câu dẫn em trước, bây giờ chúng ta vẫn là một, chị lại vô tình thế này. Không phải có câu mặc quần áo lên là không thừa nhận, chị còn chưa mặc quần áo mà đã nói thế này?”
“Nhóc? Ây da, nó sao lại to lên nữa rồi, Hoa Tỉ Thần người mau rút ra?” Thư Khuynh Mặc hổn hển, tên A Tỉ này sao lại vô lại như này, cảm nhận được thứ bên trong tiểu hoa lại bắt đầu biến to ra, trời ạ, rõ ràng vừa nãy mới bắn ra nhiều như thế sao lại có thể bắt đầu thế này, “Không được, mẹ gọi chúng ta ăn cơm rồi?? Không được, không được?”
Cô tranh thủ lúc vật đó chưa triệt để biến lớn liền vội vàng leo xuống người Hoa Tỉ Thần, cô vẫn còn có thể nghe rõ tiếng “Bong” lưu luyến lúc hai người tách ra, chất lỏng sệt trắng đục ở trong hang hoa quá nhiều rồi, thậm chí có chút còn chảy dọc xuống chân dài của cô, với đôi chân mềm nhũn cô loạng choạng xém chút là ngã mất.
“Chị không cần biết, cục diện rối rắm này em tự thu dọn đi??” Cô xấu hổ muốn chết, không dám quay đầu nhìn Hoa Tỉ Thần trên ghế sô pha, chân trần nhỏ lộc cộc chạy vào nhà tắm, bỏ lại một câu, đóng “rầm” cửa.
Thư Khuynh Mặc chạy trốn, trốn vào trong phòng tắm, Hoa Tỉ Thần không thể nhịn cười, Mặc Nhi, chị vẫn đáng yêu thế này, có điều?
Cục diện rối rắm này? Anh nhìn áo sơ mi thấm đẫm mồ hôi của mình, chiếc quần lộn xộn, quan trọng nhất là, còn có tiểu huynh đệ lại vểnh lên lần nữa??
Thật sự là tự mình thu dọn! Dáng vẻ này, sao có thể cùng nhạc phụ nhạc mẫu tương lai cùng ăn cơm đây!
Đêm thứ hai 14
Biết mẹ chút nữa sẽ gọi cô ấy ăn cơm, lo sợ bị phát hiện manh mối, Thư Khuynh Mặc tắm qua loa rồi quấn khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm. Cô rón ra rón rén thò đầu ra, mới phát hiện tên khốn từng ở trên người cô ra vào vô số lần đó đã đi rồi, hừm, ăn sạch sẽ rồi phủi mông đi mất!
Cô mở tủ chuẩn bị thay áo quần, sau khi mặc đồ nội y xong, đang định lấy một chiếc áo hoạt hình ngắn tay với chiếc quần đùi jeans để mặc lên, đột nhiên nghĩ đến những vết tích xanh tím loang lỗ trên người mình, còn có hơi mất tự nhiên vì một số lý do không thể giải thích được. Nếu mặc quần đùi sẽ lộ ra đôi chân dài, mẹ cô là người từng trải, không phải thoáng một phát sẽ không nhận ra ngay sao??
Trong đầu cô bỗng chốc nhớ lại chuyện ân ái vừa rồi với Hoa Tỉ Thần trên chiếc ghế sô pha nhỏ, không khỏi ôm mặt xấu hổ một lúc. Trên lý thuyết, khi cô quyến rũ thiếu niên tuấn tú hàng xóm bên cạnh, rõ cô phải mạnh mẽ hơn em trai hàng xóm, cuối cùng tại sao lại bị đối phương phản công? Nghĩ đến những lời tán tỉnh trần trụi kia, thật đúng là khiến cho chị phi công già đây xấu hổ, xem ra dường như đẳng cấp của A Tỉ nhà cô có đẳng cấp rất cao! Chờ đã, từ lúc nào mà A Tỉ lại của nhà cô thế?
“Phù??” Thư Khuynh Mặc hít thở sâu vài cái, vỗ nhẹ lên khuôn mặt đỏ bừng của mình, cuối cùng vẫn phải quay lại chuyện chính là đi chọn quần áo.
Nhìn cái này, so sánh với cái kia, cuối cùng cô miễn cưỡng nhặt một bộ quần áo cũ ở dưới đáy tủ, đó là món quà mà mẹ mang về khi bà ấy khi du lịch ở Cổ Trấn nào đó.
Một chiếc váy dài Chu Sa màu đỏ mang phong cách bohemian với những bông hoa to rực rỡ. Chất liệu váy khá mỏng nhẹ, nhưng màu sắc, hoa văn của hoa mẫu đơn đỏ rực thật chói mắt, chỉ có điều váy dài đến mắt cá chân không mỏng manh cho lắm, tay áo loe bảy phân và cổ chữ V gượng gạo có thể che chắn được vòng một, vòng hai. May mà tên bại hoại kia vẫn chưa phát điên mà để lại dấu vết lên cổ cô, nhưng mà
Thư Khuynh Mặc cau mày, nhưng màu sắc và hoa văn lộng lẫy này thực sự không phải là phong cách trẻ trung, thơ ngây của cô. Mà thôi, mặc hay không thì cũng như nhau, cứ mặc cái này.
“Khuynh Mặc, không phải con chê con mắt thẩm mỹ của mẹ không tốt à, nói gì mà chiếc váy xinh đẹp này là váy của phụ nữ trung niên nhảy múa trên vũ trường mới mặc hay sao? Sao hôm nay trời trở gió hay sao, từ xưa tới nay chưa thấy con mặc như thế?” Mẹ Thư đang phụ giúp dì giúp việc để thức ăn trên bàn, vừa nhìn thấy Thư Khuynh Mặc đi xuống lầu liền không khỏi trêu đùa, nhân tiện tán thưởng con mắt thẩm mỹ của bản thân: “Con vẫn là bảo bối trẻ mãi không già của mẹ, con mắt chọn quần áo trước sau như một, cục cưng nhà mẹ vẫn có thể kìm nén được mà chọn màu sắc rực rỡ như vậy? Quả nhiên chỉ có mẹ mới có thể sinh ra một đứa con gái xinh đẹp như vậy!”
“Được rồi mẹ, mẹ đừng buôn dưa tám chuyện tự khoe khoang bản thân giống bà Vương nữa được không? Con hiểu ý của mẹ việc tự khen mình xinh đẹp, được rồi, được rồi, mẹ vẫn còn dư âm mình là người phụ nữ trung niên trẻ tuổi còn đa tình sao?” Thư Khuynh Mặc bằng mọi cách khó chịu như lúc đầu, cô cảm giác như hai chân mình mềm nhũn, đau nhức, lúc này lại còn đang mặc một chiếc váy dài gần như kéo lê cả sàn nhà, cô đi suýt chút nữa vấp ngã: “Mẹ, mẹ làm món gì mà ngon thế? Con muốn thử trước được không?”
“Nói bậy bạ gì đó con bé xấu xa, cái gì mà gọi mẹ là phụ nữ trung niên trẻ tuổi còn đa tình?? Con còn dám trêu chọc mẹ con sao?” Mẹ Thư hờn dỗi, tức giận nói, thấy con gái đến gần, đưa tay ra định bốc một miếng xương sườn vội ăn. Bà tiến đến vỗ một cái: “Con mèo nhỏ tham ăn, không được ăn vụng, con đã rửa tay chưa? Vẫn còn khách chưa đến, không lễ độ chút nào! Vừa rồi, Tỉ Thần vội vàng cầm cặp sách chào hỏi mẹ, nói rằng có chuyện phải về nhà một chuyến, lập tức sẽ đến đây ăn cơm, sao bây giờ vẫn còn chưa tới, con đi xem xem em ấy bận xong chưa? Gọi em ấy mau đến ăn cơm!”
“Đương nhiên là con rửa tay rồi, còn A Tỉ mà tính là khách cái gì. Không phải em ấy chân dài sao? Một lát nữa em ấy nhất định sẽ tới thôi, làm gì mà con phải đi mời em ấy chứ!” Thư Khuynh Mặc né đòn roi của mẹ Thư, bàn tay nhỏ khẽ ném xương sườn trong tay vào miệng, nhân tiện nguýt một cái.
Tên cặn bã đó, trông thật thà, ngoan hiền, ai mà biết được anhta có ý đồ xấu như thế, cô còn nhớ vừa rồi khi đó hư chết đi được, còn đeo lấy cô, quả thật không biết xấu hổ, cuối cùng còn lẳng lặng chuồn đi, đây có phải là một người đàn ông không!
Không cần phải mời anh ấy, hơn nữa bây giờ cô vẫn không muốn ở một mình với anh ta, từ nhà cô đến nhà anh ta còn cách một vườn hoa nhỏ, khoảng chừng mấy chục mét, có ma mới biết giao lưu như thế nào!
“Nói thế nào nhỉ! Mẹ còn nhớ lúc nhỏ con với A Tỉ còn là bạn chơi rất thân mà? Không phải là lại giận dỗi đấy chứ? Hai đứa con từ nhỏ đã cãi nhau ầm ĩ, Khuynh Mặc, con là chị lớn, sao lại cứ giận dỗi với em trai thế?” Mẹ Thư tận tình khuyên bảo dạy dỗ con nhỏ, bà giương mắt liếc nhìn qua, lại thấy con mắt con gái mình đỏ hoe. “Chờ đã, Khuynh Mặc, sao mắt con lại hơi sưng thế kia, vừa rồi không phải là con khóc đó chứ? Sao thế, vừa rồi con với A Tỉ không phải là học bù mà, sao lại khóc thế??”
Không được, trong lòng Thư Khuynh Mặc vang lên tiếng chuông cảnh báo, cả người đều có chút cứng đờ.
Đúng vậy, vừa rồi cái tên A Tỉ không biết xấu hổ kia, mặc cho cô có la hét như thế nào cũng không chậm một chút, nhẹ một chút, trái lại càng thêm hưng phấn. Cô không chịu được sức lực hung mãnh như thế, giống như bị anh ta làm cho khóc, hơn nữa lại rất mất mặt, giống như cô đã khóc khóc lâu rồi??
Lúc vừa mới tắm xong tràn ngập hơi nước, cô không nhìn rõ mắt mình đỏ cả lên, bây giờ lại bị mẹ phát hiện! Làm thế nào bây giờ! Giải thích thế nào đây!
Bị cát bay vào mắt? Xem phim Hàn Quốc cảm động quá? Chân giống như đứng không vững, cô cười xấu hổ, cười ha ha nói: “Mẹ, mẹ thật quê mùa, đây là kiểu trang điểm Hàn Quốc phổ biến thịnh hành nhất, được gọi là trang điểm kiểu nước mắt?”
“Hửm? Ư?” Lý trí của Thư Khuynh Mặc đã trên bờ sụp đổ, lần đầu tiên kéo dài và mãnh liệt thế này, nàng của hiện tại căn bản nói không ra hơi.
Cánh tay mạnh mẽ có lực luồn từ eo vào dưới váy, mạnh mẽ đỡ lấy cặp mông hồng hào rồi từng chút từng chút đưa cây gậy thịt nóng rực đó nuốt vào bên trong, trấp thủy bị ép bên trong xì xì tràn ra từ kẽ hở miệng hang, nhẹ nhàng chảy dọc háng cô, bên dưới mông dính rõ một vũng nước. Thậm chí còn có một ít chảy ra và trượt xuống cây trụ thịt thẳng đứng, rơi vào đám rừng rậm đen của người đàn ông.
Trong quá trình ra vào nhanh chóng, các thớ thịt dường như đều bị lật kéo cùng nhau, tiếng nước “Bong bong” bên trong thậm chí còn có cả tiếng vỗ của túi dịch hoàn khổng lồ?
Cô cảm thấy mình như một con thuyền nhỏ giữa cơn giông bão, mỗi lần vật khổng lồ thô ráp đó tiến vào sâu trong cơ thể, vào ra dữ dội mà không kiềm được chòng chành lắc lư, khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể như núi lửa phun trào hết đợt này đến đợt khác. Giống như cảm giác bồng bềnh mất đi trọng lượng khiến cô không biết nên làm thế nào, cả người vô lực. Cơ thể của cô run rẩy rồi lại cơ giật và run rẩy, bông hoa non nớt ở hạ thân cũng không chịu khống chế mà co xoắn không ngừng, mật hoa cuộn trào mãnh liệt rồi phun ra??
Chính vào lúc này, Thư Khuynh Mặc lại đột nhiên bị Hoa Tỉ Thần che lại cái miệng nhỏ đang thấp giọng rên rỉ, Hoa Tỉ Thần cũng không cố ý che giấu tiếng thở dốc. Sự ra vào mãnh liệt và chạm đỉnh cũng dừng lại, cây thịt lớn cũng bị ép chặt bên trong tiểu hoa non mềm.
Không còn tiếng hai người ái muội thở hổn hển và la hét, căn phòng rơi vào tĩnh lặng, tiếng bước chân ngoài cửa ở lầu trên càng nghe rõ ràng hơn. Lúc tiếng bước chân càng lúc càng gần, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cốc cốc cốc, còn có tiếng gọi lớn của dì bảo mẫu thân thiết, “Khuynh Mặc, Tỉ Thần, hôm nay mẹ con đích thân xuống bếp nấu rất nhiều món ngon mà Tỉ Thần thích ăn, còn một món cuối cùng nữa. Bà ấy bảo dì đi gọi các con ăn cơm, nói hai người cũng học lâu rồi, cũng rất mệt rồi, bảo các con lập tức xuống lầu, còn một món nữa là xong rồi?”
Nhờ chất liệu cách âm phòng tốt, dì bảo mẫu trước giờ cũng không thể tự tiện vào phòng chủ nhà mà không có sự cho phép, căn bản chính là không biết cảnh tượng xuân sắc kiều diễm bên trong phòng của nàng, thông báo xong thì nghe thấy một tiếng biết rồi mơ hồ, rồi bà cũng xuống lầu.
Hai người ở trong phòng có lớn gan cũng không dám ra, Thư Khuynh Mặc kinh hồn còn chưa ổn định lại nhìn người nào đó vẻ mặt lộ rõ vẻ xuân tình đầm đìa mồ hôi vừa trả lời dì bảo mẫu xong thì nặng nề thở ra một hơi. Giọng nói từ tính trầm thấp bình thản trả lời, thật là không thể trấn định hơn, cô thở dài thườn thượt, “May không phải là mẹ, là mẹ thì khẳng định là mở cửa vào luôn? Em? Sao một chút cũng không căng thẳng, còn có thể bình thản thế này??”
“Em bình tĩnh lúc nào, rõ là căng thẳng muốn chết?? Tiểu yêu tinh, chị kẹp chặt thế này em căng thẳng muốn chết được không, thật là muốn lấy mạng người??” Hoa Tỉ Thần vỗ mạnh cái mông nhỏ hơi vểnh lên đó, khúc thịt lớn lâu không phát tiết sớm đã thế suy sức yếu, vừa nãy mạnh mẽ phát tiết qua cái hang nhỏ co lại mà ngoằn nghèo, sau đó còn bị lời nói của dì bảo mẫu dọa cho hết hồn, Thư Khuynh Mặc càng vô thức mà kẹp chặt, máu cả người đều thống khoái thoải mái mà tụ lại ở đó, vừa nãy hắn cũng giả vờ bình tĩnh, bây giờ dì đi rồi, hắn cũng không kiềm chế dục vọng mãnh liệt nữa, gầm giọng rồi phun một lượng lớn nóng hổi vào trong tiểu hoa nhỏ bé đó?
Thư Khuynh Mặc run rẩy bị động đón nhận lượng lớn chất lỏng mạnh mẽ nóng hổi đó, thấp giọng yêu kiều thở ra, nàng bỏ cái chân tê cứng của mình xuống, cả người mềm nhũn nằm sấp trên vai người đàn ông. Nhìn Hoa Tỉ Thần vui sướng thở hổn hển, nàng không kiềm được mà đánh hắn một cái, ra vẻ chị đại, “Em trai nhỏ A Tỉ, nhóc muốn lật trời à, đều nói để nhóc chậm một chút nhẹ một chút, sao nhóc lại nhanh thế này?? Còn nữa, vừa nãy thế mà nhóc dám đánh mông của chị Mặc?? Còn nữa, cái gì mà tiểu yêu tinh, đây là lời để nhóc nói à??”
Cả hai người đều một người đầy mồ hôi, hai thân thể ướt át và nhớp nháp dựa vào nhau, Hoa Tỉ Thần có chút ưa sạch sẽ lại không có chút phản cảm nào, ngược lại còn cảm thấy rất ấm áp, hắn cũng giở trò vô lại, “Mặc Nhi, là chị ăn em sạch sẽ mà không thừa nhận, vốn dĩ chính là chị câu dẫn em trước, bây giờ chúng ta vẫn là một, chị lại vô tình thế này. Không phải có câu mặc quần áo lên là không thừa nhận, chị còn chưa mặc quần áo mà đã nói thế này?”
“Nhóc? Ây da, nó sao lại to lên nữa rồi, Hoa Tỉ Thần người mau rút ra?” Thư Khuynh Mặc hổn hển, tên A Tỉ này sao lại vô lại như này, cảm nhận được thứ bên trong tiểu hoa lại bắt đầu biến to ra, trời ạ, rõ ràng vừa nãy mới bắn ra nhiều như thế sao lại có thể bắt đầu thế này, “Không được, mẹ gọi chúng ta ăn cơm rồi?? Không được, không được?”
Cô tranh thủ lúc vật đó chưa triệt để biến lớn liền vội vàng leo xuống người Hoa Tỉ Thần, cô vẫn còn có thể nghe rõ tiếng “Bong” lưu luyến lúc hai người tách ra, chất lỏng sệt trắng đục ở trong hang hoa quá nhiều rồi, thậm chí có chút còn chảy dọc xuống chân dài của cô, với đôi chân mềm nhũn cô loạng choạng xém chút là ngã mất.
“Chị không cần biết, cục diện rối rắm này em tự thu dọn đi??” Cô xấu hổ muốn chết, không dám quay đầu nhìn Hoa Tỉ Thần trên ghế sô pha, chân trần nhỏ lộc cộc chạy vào nhà tắm, bỏ lại một câu, đóng “rầm” cửa.
Thư Khuynh Mặc chạy trốn, trốn vào trong phòng tắm, Hoa Tỉ Thần không thể nhịn cười, Mặc Nhi, chị vẫn đáng yêu thế này, có điều?
Cục diện rối rắm này? Anh nhìn áo sơ mi thấm đẫm mồ hôi của mình, chiếc quần lộn xộn, quan trọng nhất là, còn có tiểu huynh đệ lại vểnh lên lần nữa??
Thật sự là tự mình thu dọn! Dáng vẻ này, sao có thể cùng nhạc phụ nhạc mẫu tương lai cùng ăn cơm đây!
Đêm thứ hai 14
Biết mẹ chút nữa sẽ gọi cô ấy ăn cơm, lo sợ bị phát hiện manh mối, Thư Khuynh Mặc tắm qua loa rồi quấn khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm. Cô rón ra rón rén thò đầu ra, mới phát hiện tên khốn từng ở trên người cô ra vào vô số lần đó đã đi rồi, hừm, ăn sạch sẽ rồi phủi mông đi mất!
Cô mở tủ chuẩn bị thay áo quần, sau khi mặc đồ nội y xong, đang định lấy một chiếc áo hoạt hình ngắn tay với chiếc quần đùi jeans để mặc lên, đột nhiên nghĩ đến những vết tích xanh tím loang lỗ trên người mình, còn có hơi mất tự nhiên vì một số lý do không thể giải thích được. Nếu mặc quần đùi sẽ lộ ra đôi chân dài, mẹ cô là người từng trải, không phải thoáng một phát sẽ không nhận ra ngay sao??
Trong đầu cô bỗng chốc nhớ lại chuyện ân ái vừa rồi với Hoa Tỉ Thần trên chiếc ghế sô pha nhỏ, không khỏi ôm mặt xấu hổ một lúc. Trên lý thuyết, khi cô quyến rũ thiếu niên tuấn tú hàng xóm bên cạnh, rõ cô phải mạnh mẽ hơn em trai hàng xóm, cuối cùng tại sao lại bị đối phương phản công? Nghĩ đến những lời tán tỉnh trần trụi kia, thật đúng là khiến cho chị phi công già đây xấu hổ, xem ra dường như đẳng cấp của A Tỉ nhà cô có đẳng cấp rất cao! Chờ đã, từ lúc nào mà A Tỉ lại của nhà cô thế?
“Phù??” Thư Khuynh Mặc hít thở sâu vài cái, vỗ nhẹ lên khuôn mặt đỏ bừng của mình, cuối cùng vẫn phải quay lại chuyện chính là đi chọn quần áo.
Nhìn cái này, so sánh với cái kia, cuối cùng cô miễn cưỡng nhặt một bộ quần áo cũ ở dưới đáy tủ, đó là món quà mà mẹ mang về khi bà ấy khi du lịch ở Cổ Trấn nào đó.
Một chiếc váy dài Chu Sa màu đỏ mang phong cách bohemian với những bông hoa to rực rỡ. Chất liệu váy khá mỏng nhẹ, nhưng màu sắc, hoa văn của hoa mẫu đơn đỏ rực thật chói mắt, chỉ có điều váy dài đến mắt cá chân không mỏng manh cho lắm, tay áo loe bảy phân và cổ chữ V gượng gạo có thể che chắn được vòng một, vòng hai. May mà tên bại hoại kia vẫn chưa phát điên mà để lại dấu vết lên cổ cô, nhưng mà
Thư Khuynh Mặc cau mày, nhưng màu sắc và hoa văn lộng lẫy này thực sự không phải là phong cách trẻ trung, thơ ngây của cô. Mà thôi, mặc hay không thì cũng như nhau, cứ mặc cái này.
“Khuynh Mặc, không phải con chê con mắt thẩm mỹ của mẹ không tốt à, nói gì mà chiếc váy xinh đẹp này là váy của phụ nữ trung niên nhảy múa trên vũ trường mới mặc hay sao? Sao hôm nay trời trở gió hay sao, từ xưa tới nay chưa thấy con mặc như thế?” Mẹ Thư đang phụ giúp dì giúp việc để thức ăn trên bàn, vừa nhìn thấy Thư Khuynh Mặc đi xuống lầu liền không khỏi trêu đùa, nhân tiện tán thưởng con mắt thẩm mỹ của bản thân: “Con vẫn là bảo bối trẻ mãi không già của mẹ, con mắt chọn quần áo trước sau như một, cục cưng nhà mẹ vẫn có thể kìm nén được mà chọn màu sắc rực rỡ như vậy? Quả nhiên chỉ có mẹ mới có thể sinh ra một đứa con gái xinh đẹp như vậy!”
“Được rồi mẹ, mẹ đừng buôn dưa tám chuyện tự khoe khoang bản thân giống bà Vương nữa được không? Con hiểu ý của mẹ việc tự khen mình xinh đẹp, được rồi, được rồi, mẹ vẫn còn dư âm mình là người phụ nữ trung niên trẻ tuổi còn đa tình sao?” Thư Khuynh Mặc bằng mọi cách khó chịu như lúc đầu, cô cảm giác như hai chân mình mềm nhũn, đau nhức, lúc này lại còn đang mặc một chiếc váy dài gần như kéo lê cả sàn nhà, cô đi suýt chút nữa vấp ngã: “Mẹ, mẹ làm món gì mà ngon thế? Con muốn thử trước được không?”
“Nói bậy bạ gì đó con bé xấu xa, cái gì mà gọi mẹ là phụ nữ trung niên trẻ tuổi còn đa tình?? Con còn dám trêu chọc mẹ con sao?” Mẹ Thư hờn dỗi, tức giận nói, thấy con gái đến gần, đưa tay ra định bốc một miếng xương sườn vội ăn. Bà tiến đến vỗ một cái: “Con mèo nhỏ tham ăn, không được ăn vụng, con đã rửa tay chưa? Vẫn còn khách chưa đến, không lễ độ chút nào! Vừa rồi, Tỉ Thần vội vàng cầm cặp sách chào hỏi mẹ, nói rằng có chuyện phải về nhà một chuyến, lập tức sẽ đến đây ăn cơm, sao bây giờ vẫn còn chưa tới, con đi xem xem em ấy bận xong chưa? Gọi em ấy mau đến ăn cơm!”
“Đương nhiên là con rửa tay rồi, còn A Tỉ mà tính là khách cái gì. Không phải em ấy chân dài sao? Một lát nữa em ấy nhất định sẽ tới thôi, làm gì mà con phải đi mời em ấy chứ!” Thư Khuynh Mặc né đòn roi của mẹ Thư, bàn tay nhỏ khẽ ném xương sườn trong tay vào miệng, nhân tiện nguýt một cái.
Tên cặn bã đó, trông thật thà, ngoan hiền, ai mà biết được anhta có ý đồ xấu như thế, cô còn nhớ vừa rồi khi đó hư chết đi được, còn đeo lấy cô, quả thật không biết xấu hổ, cuối cùng còn lẳng lặng chuồn đi, đây có phải là một người đàn ông không!
Không cần phải mời anh ấy, hơn nữa bây giờ cô vẫn không muốn ở một mình với anh ta, từ nhà cô đến nhà anh ta còn cách một vườn hoa nhỏ, khoảng chừng mấy chục mét, có ma mới biết giao lưu như thế nào!
“Nói thế nào nhỉ! Mẹ còn nhớ lúc nhỏ con với A Tỉ còn là bạn chơi rất thân mà? Không phải là lại giận dỗi đấy chứ? Hai đứa con từ nhỏ đã cãi nhau ầm ĩ, Khuynh Mặc, con là chị lớn, sao lại cứ giận dỗi với em trai thế?” Mẹ Thư tận tình khuyên bảo dạy dỗ con nhỏ, bà giương mắt liếc nhìn qua, lại thấy con mắt con gái mình đỏ hoe. “Chờ đã, Khuynh Mặc, sao mắt con lại hơi sưng thế kia, vừa rồi không phải là con khóc đó chứ? Sao thế, vừa rồi con với A Tỉ không phải là học bù mà, sao lại khóc thế??”
Không được, trong lòng Thư Khuynh Mặc vang lên tiếng chuông cảnh báo, cả người đều có chút cứng đờ.
Đúng vậy, vừa rồi cái tên A Tỉ không biết xấu hổ kia, mặc cho cô có la hét như thế nào cũng không chậm một chút, nhẹ một chút, trái lại càng thêm hưng phấn. Cô không chịu được sức lực hung mãnh như thế, giống như bị anh ta làm cho khóc, hơn nữa lại rất mất mặt, giống như cô đã khóc khóc lâu rồi??
Lúc vừa mới tắm xong tràn ngập hơi nước, cô không nhìn rõ mắt mình đỏ cả lên, bây giờ lại bị mẹ phát hiện! Làm thế nào bây giờ! Giải thích thế nào đây!
Bị cát bay vào mắt? Xem phim Hàn Quốc cảm động quá? Chân giống như đứng không vững, cô cười xấu hổ, cười ha ha nói: “Mẹ, mẹ thật quê mùa, đây là kiểu trang điểm Hàn Quốc phổ biến thịnh hành nhất, được gọi là trang điểm kiểu nước mắt?”
Bình luận facebook