Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đêm thứ 1: Chương 3 + 4
Đêm thứ nhất 3
Thấy vương gia tự hạ thấp địa vị của mình mà dâng trà, Thư Khuynh Mặc vội vàng đứng dậy khỏi giường, cẩn thận dè dặt xoay người, dùng hai tay đón nhận chén trà mà vương gia đưa tới: “Tiểu nữ, tiểu nữ vừa mới cập kê, tuổi vừa mới mười lăm… Tiểu nữ ngưỡng mộ… Ngưỡng mộ vương gia… Ừm…”
Vừa đón chén trà, vừa đang suy nghĩ nên trả lời câu hỏi của vương gia thế nào. Nàng thuận miệng nói “Ngưỡng mộ” chẳng qua là từ chối khách sáo, nhưng mà vương gia lại càng dựa vào việc đó mà hỏi tới…
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Đúng vào lúc này, ban đầu xe ngựa vẫn đang chạy ổn định trên đất, đột nhiên lúc này xe ngựa chợt xóc nảy một cái. Lúc này, Thư Khuynh Mặc cung kính khom người nhận chén trà nên trọng tâm không ổn định, lần này nghiêng ngã khiến cho thân thể nhỏ nhắn đang run rẩy vì lạnh của nàng ngã về phía Hoa Tỉ Thần đang ngồi trên giường êm. Chén trà trong tay cũng không cầm chắc, “Loảng xoảng” một tiếng rồi rớt xuống.
Ôn hương nhuyễn ngọc chủ động ôm ấp yêu thương, sao lại có thể từ chối được?
Hoa Tỉ Thần né người sang một bên, tránh thoát chén trà nóng đổ vào người hắn. Hắn duỗi cánh tay ra đỡ được thân thể mềm mại kia, cau mày nói: “Thư tiểu thư ngưỡng mộ bổn vương… Ái mộ bổn vương… Cho nên muốn ôm ấp yêu thương có đúng không…”
Nhìn thấy gương mặt nhỏ bị dọa đến sợ hãi, đôi mi dài run rẩy khép chặt lại, Hoa Tỉ Thần cố ý dùng lời nói mập mờ để đùa tiểu thư Thư gia rất thận trọng này, lại phát hiện quần áo của nàng đúng là ướt đẫm…
Trong phút chốc, Thư Khuynh Mặc bất chấp chuyện mình té xuống, trong lòng và trong suy nghĩ của nàng đều nghĩ đến chén nước đổ ra trong tay mình. Thế mà nàng lại trơ mắt nhìn chén trà nóng hôi hổi kia tạt vào phía thân dưới của Hoa Tỉ Thần. Nàng đã từng nghe nói qua vương gia có tính cách tùy ý, nổi tiếng ngang ngược. Lần này lại làm bỏng hắn, khiến hắn tức giận thì chẳng phải ngay cả phụ thân cũng bị dính líu vào sao?
Nàng bị dọa sợ đến nhắm mắt lại, nàng vốn phải ngã trên giường êm thì bây gườ lại ngã vào lồng ngực cứng rắn ấm áp. Nghe được giọng nói rõ ràng của vương gia vang lên bên tai, giống như không hề tức giận, lại còn dùng lời nói trêu đùa nàng, nàng vội vàng khoát tay giải thích: “Vương gia đã bị bỏng rồi, tiểu nữ không phải cố ý… Tiểu nữ không có ngưỡng mộ vương gia… Không phải, không có ái mộ… Không…”
Không không không, sao vương gia có thể trêu đùa tiểu cô nương như nàng được chứ, nhất định là hắn hiểu lầm ý của nàng rồi…
Nhưng mà thân thể vương gia đáng giá ngàn vàng, nếu thật sự bị nàng làm phỏng thì phải làm thế nào bây giờ. Vương gia không nói, chẳng lẽ là nam tử quen ẩn nhẫn sao?
Bất chấp việc mình đang nằm trong khuỷu tay của vương gia, bàn tay nhỏ tìm toi trong quần áo màu trắng kia, nhìn xem có dấu vết nóng hổi, nóng ướt hay không.
Trong lúc lơ đãng, nàng ngẩng đầu nhìn gương mặt vô cùng tuấn lãng với khoảng cách rất gần. Đột nhiên khuôn mặt nhỏ giống như bị thiêu đốt đỏ ửng lên, đầu óc như bị chấn động trở ên mơ hồ. Chiếc miệng nhỏ nhắn càng giải thích, càng nói thì càng loạn, giống như giải thích thế nào cũng không thích hợp…
Hoa Tỉ Thần nhìn giai nhân yểu điệu lả lướt trong ngực, tiếp xúc càng gần, nét đẹp mỹ lệ động lòng người kia lại chui vào trong lòng hắn. Gò má trơn nhẵn như bạch ngọc lại hơi ửng đỏ, nhan sắc so với hoa đào tháng ba càng kiều diễm lại càng mê người. Giọng điệu của hắn có vẻ trêu chọc: “Thư tiểu thư… Ngươi thật là miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo. Miệng thì phủ nhận, nhưng tay nhỏ lại vô cùng thành thật… Không bàn chuyện ngươi ôm ấp yêu thương, lúc này lại táy máy tay chân với bổn thương. Đúng là tiểu thư khuê các hiếm khi có tính cách ngay thẳng…”
Giờ phút này, núi non chập trùng tròn trịa lại áp sát vào lồng ngực to lớn của hắn. Càng nhìn xuống dưới, khuôn ngực đôi kia cao ngất đẫy đà kia càng làm cho hắn miệng lưỡi khô khốc. Trang phục ướt đẫm càng làm cho khối thịt mềm càng đứng thẳng lên, lung lay run run giống như muốn nhảy khỏi cổ áo.
Hơn nữa, y phục ẩm ướt vốn không che được nụ hoa đỏ tươi xinh đẹp trên tuyết trắng đẫy đà, vết tích màu hồng phấn xinh đẹp quyến rũ như ẩn như hiện, nó thẳng tắp cao ngất đứng thẳng đỏ bừng. Nó giống như một bông sen tươi đẹp nở trong sương sớm.
Hoa Dương vương gia cao cao tại thượng không nghĩ tới có một ngày thân thể của mình có phản ứng giống như tiểu tử ngốc miệng còn hôi sữa. Hơi thở nặng nề, ngọn lửa nóng dưới bụng ngo ngoe muốn động, thủ thế chờ đợi.
Hơn nữa đôi tay mềm nhỏ kia lại chuyển động tìm kiếm trên người hắn. Tay nhỏ hơi lạnh kia di chuyển cách lớp quần áo của hắn, càng làm cho vật dưới hông của hắn bừng lên nóng bỏng. Mà đôi mông đẹp vểnh cao đẩy đà lại đặt dưới bụng hắn, nhẹ nhàng vuốt ve khiến cho tiểu huynh đệ đã cứng rắn bị kích thích càng sưng to hơn.
Càng sốt ruột lại càng nghẹn lời, đặc biệt là sau một lúc nàng mới phát hiện cả người mình đang tựa vào trong khuỷu tay của vương gia. Thư Khuynh Mặc vội la lên: “Ừm… Vương gia… Vương gia nói đùa… Tiểu nữ… Không phải… Cố ý…”
Quanh thân bị một loại lửa nóng bao vây, cộng thêm hơi thở nặng nề của nam nhân, còn thêm vài phần mùi hương nhàn nhạt của hoa cỏ ẩn chứa trong đó. Thư Khuynh Mặc là thiếu nữ ở bên trong khuê phòng, chưa từng tiếp xúc gần với nam nhân trưởng thành như thế.
Nàng chỉ vội vàng xem xét vương gia có bị thương hay không, lại không nghĩ rằng vương gia nói mình động tay động chân với hắn. Nàng còn được khen và tính cách thẳng thắn, quả nhiên người có tính cách ngại ngùng sống nội tâm như nàng lại đỏ bừng cả mặt.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Tay nhỏ vẫn đang đặt trên áo trắng như tuyết vội vàng nâng lên giống như bị điện giật, lại cúi đầu xuống phát hiện y phục ẩm ướt của mình dường như chẳng che chắn được thứ gì.
Thịt mềm trắng mịn căng tròn, nàng không suy nghĩ được nhiều, dưới tình huống như thế, nàng vội vàng đứng dậy thoát khỏi lồng ngực nóng bỏng kia. Trong lúc vội vàng chỉ có thể vòng hai tay che khuất kiều nhũ đẫy đà như ẩn như hiện kia.
Đêm thứ nhất 4
“Thư tiểu thư xuất thân đại gia khuê tú, sao lời nói và việc làm lại khác nhau đến thế… Nếu không phải hâm mộ bổn vương, thì cần gì phải nương nhờ trong ngực bổn vương không dậy nổi. Rõ ràng đã ép sát vào thân thể bổn vương… Nhưng trong miệng Thư tiểu thư lại từ chối mập mờ, cho nên chắc là muốn trêu ghẹo bổn vương rồi rời đi…”
Đột nhiên giọng nói của Hoa Tỉ Thần trầm xuống, trong giọng nói cũng mang theo vẻ bất mãn và tức giận, vẻ bề lại hiện ra rõ ràng. Giọng điệu lại hung hăng càn quấy, liên tục cẩn thận chụp mấy cái mũ lên đầu Thư tiểu thư.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Hắn chưa từng nghĩ tới, sẽ có một nữ nhân chỉ với vài động tác tùy ý lại có thể khơi gợi dục vọng ngập trời của hắn dễ như trở bàn tay. Là một vương gia cao quý, với hắn mà nói nữ nhân chỉ là công cụ để giải phóng dục vọng mà thôi. Ngay cả vương phi đã chết kia cũng chỉ là làm theo thông lệ để nối dõi tông đường mà thôi.
Tiểu thư Thư gia rõ ràng chỉ là một tiểu thư khuê các có nhan sắc tuyệt vời lại e sợ xấu hổ mà thôi. Nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt của hắn lại không thể dút khỏi gương mặt xinh đẹp với sắc đẹp tuyệt trần kia, còn dáng người mềm mại kia nữa.
Chỉ tiếp xúc chưa được một khắc đồng hồ, đã để hắn thầm hạ quyết tâm dùng mưu kế lục đục trên quan trường để bắt lấy nàng.
Nữ tử nhát gan e lệ như thế, nhất định không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Không có đồ vật nào mà Hoa Tỉ Thần hắn không có được, người cũng giống như thế…
Những khuê tú bình thường kín đáo, e lệ cẩn thận dè dặt thì trong mắt hắn chỉ là nhạt nhẽo vô vị, nhưng trong mắt hắn, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng cũng rất phong tình. Đặc biệt là thân thể chỉ mới mười lăm tuổi lại phát dục chín muồi, làm cho cổ họng hắn khô khốc, dưới hông lại cứng rắn…
Cho dù lúc này đây, nàng dùng hai tay che ngực sữa đẫy đà vô cùng sống động, nhưng mà tiếc là ngực sữa kia quá lớn, bàn tay lại quá nhỏ. Dù cho có thể che được nụ hoa đỏ bừng mềm mại, thì cũng không che được thịt trắng phình lên dưới lớp áo mỏng ẩm ướt.
Lại thêm tay trắng che dưới ngực, cứ thể mà nâng kiều nhũ đẩy đà to lớn kia lên. Nhũ phong đong đưa lại hơi run rẩy làm cho lòng người rung động.
Cứ che lấp như thế quả thật là làm lộ ra nhũ phong to lớn vô cùng. Nhũ phong mềm mại nổi lên cao vút, càng cho eo theo tinh tế như không chịu nổi gập lại…
Đúng là chỉ nhìn xem mà trong lòng đã khô nóng, vật dưới hông cũng trở nên nóng bừng lên. Vì muốn để cho bớt nóng, hắn giả vờ cứng nhắc khẽ di chuyển thân thể mềm mại trong ngực vài lần.
Ngón tay đang ôm trọn lưng đẹp làm như khẽ nhúc nhích, thừa cơ chậm chạp mà xoa nắn ngực sữa mấy lần. Vật cứng như lửa nóng ở dưới hông cũng mượn thân thể lắc lư mà cắm vào mông thịt mềm mại kia vài cái.
Mặc dù chỉ có mấy cái giống như là trong lúc lơ đãng lướt qua mà thôi, nhưng mà ít cũng còn hơn không… Đương nhiên, Hoa Dương vương gia cảm thấy rất thoải mái, nhưng hắn lại giả vờ giận dữ, sắc mặt tối đen.
“Không không không… Sao tiểu nữ lại dám trêu đùa vương gia… A…”
Rõ ràng Thư Khuynh Mặc đã nghe được sự tức giận trong lời nói của vương gia. Nhớ đến Hoa Dương vương gia hỉ nộ vô thường, tính cách gian xảo trong lời đồn đại, có phải vương gia đã tức giận rồi không. Nàng vội vàng khoát tay phủ nhận, hơi thở trở nên gấp rút, trái tim nhỏ cũng lo lắng mà đập “Thình thịch”…
Tuy rằng nàng cũng có nhớ nhung một chút về vị công tử tuấn lãng như tranh này, nhưng có bao nhiêu vị thiếu nữ khuê các đang tuổi mơ mộng không ngưỡng mộ chứ. Nàng chỉ là nữ nhi của một vị quan nho nhỏ, cũng không dám đùa giỡn với vương gia đương triều. Chỉ sơ sẩy một chút sẽ khiến cho mũ ô sa của phụ thân khó giữ được…
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Tuy là giải thích trong bất an sợ hãi, nhưng đầu óc đang căng thẳng lại phát hiện sự khác lạ dưới thân.
Dường như bàn tay nóng bỏng của vương gia đã mò tới ngực sữa của nàng, cách lớp quần áo mỏng manh có thể cảm nhận được nhiệt độ của đầu ngón tay, hơi ngứa một chút, mềm mại, thật mắc cỡ.
Thấy vương gia tự hạ thấp địa vị của mình mà dâng trà, Thư Khuynh Mặc vội vàng đứng dậy khỏi giường, cẩn thận dè dặt xoay người, dùng hai tay đón nhận chén trà mà vương gia đưa tới: “Tiểu nữ, tiểu nữ vừa mới cập kê, tuổi vừa mới mười lăm… Tiểu nữ ngưỡng mộ… Ngưỡng mộ vương gia… Ừm…”
Vừa đón chén trà, vừa đang suy nghĩ nên trả lời câu hỏi của vương gia thế nào. Nàng thuận miệng nói “Ngưỡng mộ” chẳng qua là từ chối khách sáo, nhưng mà vương gia lại càng dựa vào việc đó mà hỏi tới…
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Đúng vào lúc này, ban đầu xe ngựa vẫn đang chạy ổn định trên đất, đột nhiên lúc này xe ngựa chợt xóc nảy một cái. Lúc này, Thư Khuynh Mặc cung kính khom người nhận chén trà nên trọng tâm không ổn định, lần này nghiêng ngã khiến cho thân thể nhỏ nhắn đang run rẩy vì lạnh của nàng ngã về phía Hoa Tỉ Thần đang ngồi trên giường êm. Chén trà trong tay cũng không cầm chắc, “Loảng xoảng” một tiếng rồi rớt xuống.
Ôn hương nhuyễn ngọc chủ động ôm ấp yêu thương, sao lại có thể từ chối được?
Hoa Tỉ Thần né người sang một bên, tránh thoát chén trà nóng đổ vào người hắn. Hắn duỗi cánh tay ra đỡ được thân thể mềm mại kia, cau mày nói: “Thư tiểu thư ngưỡng mộ bổn vương… Ái mộ bổn vương… Cho nên muốn ôm ấp yêu thương có đúng không…”
Nhìn thấy gương mặt nhỏ bị dọa đến sợ hãi, đôi mi dài run rẩy khép chặt lại, Hoa Tỉ Thần cố ý dùng lời nói mập mờ để đùa tiểu thư Thư gia rất thận trọng này, lại phát hiện quần áo của nàng đúng là ướt đẫm…
Trong phút chốc, Thư Khuynh Mặc bất chấp chuyện mình té xuống, trong lòng và trong suy nghĩ của nàng đều nghĩ đến chén nước đổ ra trong tay mình. Thế mà nàng lại trơ mắt nhìn chén trà nóng hôi hổi kia tạt vào phía thân dưới của Hoa Tỉ Thần. Nàng đã từng nghe nói qua vương gia có tính cách tùy ý, nổi tiếng ngang ngược. Lần này lại làm bỏng hắn, khiến hắn tức giận thì chẳng phải ngay cả phụ thân cũng bị dính líu vào sao?
Nàng bị dọa sợ đến nhắm mắt lại, nàng vốn phải ngã trên giường êm thì bây gườ lại ngã vào lồng ngực cứng rắn ấm áp. Nghe được giọng nói rõ ràng của vương gia vang lên bên tai, giống như không hề tức giận, lại còn dùng lời nói trêu đùa nàng, nàng vội vàng khoát tay giải thích: “Vương gia đã bị bỏng rồi, tiểu nữ không phải cố ý… Tiểu nữ không có ngưỡng mộ vương gia… Không phải, không có ái mộ… Không…”
Không không không, sao vương gia có thể trêu đùa tiểu cô nương như nàng được chứ, nhất định là hắn hiểu lầm ý của nàng rồi…
Nhưng mà thân thể vương gia đáng giá ngàn vàng, nếu thật sự bị nàng làm phỏng thì phải làm thế nào bây giờ. Vương gia không nói, chẳng lẽ là nam tử quen ẩn nhẫn sao?
Bất chấp việc mình đang nằm trong khuỷu tay của vương gia, bàn tay nhỏ tìm toi trong quần áo màu trắng kia, nhìn xem có dấu vết nóng hổi, nóng ướt hay không.
Trong lúc lơ đãng, nàng ngẩng đầu nhìn gương mặt vô cùng tuấn lãng với khoảng cách rất gần. Đột nhiên khuôn mặt nhỏ giống như bị thiêu đốt đỏ ửng lên, đầu óc như bị chấn động trở ên mơ hồ. Chiếc miệng nhỏ nhắn càng giải thích, càng nói thì càng loạn, giống như giải thích thế nào cũng không thích hợp…
Hoa Tỉ Thần nhìn giai nhân yểu điệu lả lướt trong ngực, tiếp xúc càng gần, nét đẹp mỹ lệ động lòng người kia lại chui vào trong lòng hắn. Gò má trơn nhẵn như bạch ngọc lại hơi ửng đỏ, nhan sắc so với hoa đào tháng ba càng kiều diễm lại càng mê người. Giọng điệu của hắn có vẻ trêu chọc: “Thư tiểu thư… Ngươi thật là miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo. Miệng thì phủ nhận, nhưng tay nhỏ lại vô cùng thành thật… Không bàn chuyện ngươi ôm ấp yêu thương, lúc này lại táy máy tay chân với bổn thương. Đúng là tiểu thư khuê các hiếm khi có tính cách ngay thẳng…”
Giờ phút này, núi non chập trùng tròn trịa lại áp sát vào lồng ngực to lớn của hắn. Càng nhìn xuống dưới, khuôn ngực đôi kia cao ngất đẫy đà kia càng làm cho hắn miệng lưỡi khô khốc. Trang phục ướt đẫm càng làm cho khối thịt mềm càng đứng thẳng lên, lung lay run run giống như muốn nhảy khỏi cổ áo.
Hơn nữa, y phục ẩm ướt vốn không che được nụ hoa đỏ tươi xinh đẹp trên tuyết trắng đẫy đà, vết tích màu hồng phấn xinh đẹp quyến rũ như ẩn như hiện, nó thẳng tắp cao ngất đứng thẳng đỏ bừng. Nó giống như một bông sen tươi đẹp nở trong sương sớm.
Hoa Dương vương gia cao cao tại thượng không nghĩ tới có một ngày thân thể của mình có phản ứng giống như tiểu tử ngốc miệng còn hôi sữa. Hơi thở nặng nề, ngọn lửa nóng dưới bụng ngo ngoe muốn động, thủ thế chờ đợi.
Hơn nữa đôi tay mềm nhỏ kia lại chuyển động tìm kiếm trên người hắn. Tay nhỏ hơi lạnh kia di chuyển cách lớp quần áo của hắn, càng làm cho vật dưới hông của hắn bừng lên nóng bỏng. Mà đôi mông đẹp vểnh cao đẩy đà lại đặt dưới bụng hắn, nhẹ nhàng vuốt ve khiến cho tiểu huynh đệ đã cứng rắn bị kích thích càng sưng to hơn.
Càng sốt ruột lại càng nghẹn lời, đặc biệt là sau một lúc nàng mới phát hiện cả người mình đang tựa vào trong khuỷu tay của vương gia. Thư Khuynh Mặc vội la lên: “Ừm… Vương gia… Vương gia nói đùa… Tiểu nữ… Không phải… Cố ý…”
Quanh thân bị một loại lửa nóng bao vây, cộng thêm hơi thở nặng nề của nam nhân, còn thêm vài phần mùi hương nhàn nhạt của hoa cỏ ẩn chứa trong đó. Thư Khuynh Mặc là thiếu nữ ở bên trong khuê phòng, chưa từng tiếp xúc gần với nam nhân trưởng thành như thế.
Nàng chỉ vội vàng xem xét vương gia có bị thương hay không, lại không nghĩ rằng vương gia nói mình động tay động chân với hắn. Nàng còn được khen và tính cách thẳng thắn, quả nhiên người có tính cách ngại ngùng sống nội tâm như nàng lại đỏ bừng cả mặt.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Tay nhỏ vẫn đang đặt trên áo trắng như tuyết vội vàng nâng lên giống như bị điện giật, lại cúi đầu xuống phát hiện y phục ẩm ướt của mình dường như chẳng che chắn được thứ gì.
Thịt mềm trắng mịn căng tròn, nàng không suy nghĩ được nhiều, dưới tình huống như thế, nàng vội vàng đứng dậy thoát khỏi lồng ngực nóng bỏng kia. Trong lúc vội vàng chỉ có thể vòng hai tay che khuất kiều nhũ đẫy đà như ẩn như hiện kia.
Đêm thứ nhất 4
“Thư tiểu thư xuất thân đại gia khuê tú, sao lời nói và việc làm lại khác nhau đến thế… Nếu không phải hâm mộ bổn vương, thì cần gì phải nương nhờ trong ngực bổn vương không dậy nổi. Rõ ràng đã ép sát vào thân thể bổn vương… Nhưng trong miệng Thư tiểu thư lại từ chối mập mờ, cho nên chắc là muốn trêu ghẹo bổn vương rồi rời đi…”
Đột nhiên giọng nói của Hoa Tỉ Thần trầm xuống, trong giọng nói cũng mang theo vẻ bất mãn và tức giận, vẻ bề lại hiện ra rõ ràng. Giọng điệu lại hung hăng càn quấy, liên tục cẩn thận chụp mấy cái mũ lên đầu Thư tiểu thư.
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Hắn chưa từng nghĩ tới, sẽ có một nữ nhân chỉ với vài động tác tùy ý lại có thể khơi gợi dục vọng ngập trời của hắn dễ như trở bàn tay. Là một vương gia cao quý, với hắn mà nói nữ nhân chỉ là công cụ để giải phóng dục vọng mà thôi. Ngay cả vương phi đã chết kia cũng chỉ là làm theo thông lệ để nối dõi tông đường mà thôi.
Tiểu thư Thư gia rõ ràng chỉ là một tiểu thư khuê các có nhan sắc tuyệt vời lại e sợ xấu hổ mà thôi. Nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt của hắn lại không thể dút khỏi gương mặt xinh đẹp với sắc đẹp tuyệt trần kia, còn dáng người mềm mại kia nữa.
Chỉ tiếp xúc chưa được một khắc đồng hồ, đã để hắn thầm hạ quyết tâm dùng mưu kế lục đục trên quan trường để bắt lấy nàng.
Nữ tử nhát gan e lệ như thế, nhất định không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Không có đồ vật nào mà Hoa Tỉ Thần hắn không có được, người cũng giống như thế…
Những khuê tú bình thường kín đáo, e lệ cẩn thận dè dặt thì trong mắt hắn chỉ là nhạt nhẽo vô vị, nhưng trong mắt hắn, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng cũng rất phong tình. Đặc biệt là thân thể chỉ mới mười lăm tuổi lại phát dục chín muồi, làm cho cổ họng hắn khô khốc, dưới hông lại cứng rắn…
Cho dù lúc này đây, nàng dùng hai tay che ngực sữa đẫy đà vô cùng sống động, nhưng mà tiếc là ngực sữa kia quá lớn, bàn tay lại quá nhỏ. Dù cho có thể che được nụ hoa đỏ bừng mềm mại, thì cũng không che được thịt trắng phình lên dưới lớp áo mỏng ẩm ướt.
Lại thêm tay trắng che dưới ngực, cứ thể mà nâng kiều nhũ đẩy đà to lớn kia lên. Nhũ phong đong đưa lại hơi run rẩy làm cho lòng người rung động.
Cứ che lấp như thế quả thật là làm lộ ra nhũ phong to lớn vô cùng. Nhũ phong mềm mại nổi lên cao vút, càng cho eo theo tinh tế như không chịu nổi gập lại…
Đúng là chỉ nhìn xem mà trong lòng đã khô nóng, vật dưới hông cũng trở nên nóng bừng lên. Vì muốn để cho bớt nóng, hắn giả vờ cứng nhắc khẽ di chuyển thân thể mềm mại trong ngực vài lần.
Ngón tay đang ôm trọn lưng đẹp làm như khẽ nhúc nhích, thừa cơ chậm chạp mà xoa nắn ngực sữa mấy lần. Vật cứng như lửa nóng ở dưới hông cũng mượn thân thể lắc lư mà cắm vào mông thịt mềm mại kia vài cái.
Mặc dù chỉ có mấy cái giống như là trong lúc lơ đãng lướt qua mà thôi, nhưng mà ít cũng còn hơn không… Đương nhiên, Hoa Dương vương gia cảm thấy rất thoải mái, nhưng hắn lại giả vờ giận dữ, sắc mặt tối đen.
“Không không không… Sao tiểu nữ lại dám trêu đùa vương gia… A…”
Rõ ràng Thư Khuynh Mặc đã nghe được sự tức giận trong lời nói của vương gia. Nhớ đến Hoa Dương vương gia hỉ nộ vô thường, tính cách gian xảo trong lời đồn đại, có phải vương gia đã tức giận rồi không. Nàng vội vàng khoát tay phủ nhận, hơi thở trở nên gấp rút, trái tim nhỏ cũng lo lắng mà đập “Thình thịch”…
Tuy rằng nàng cũng có nhớ nhung một chút về vị công tử tuấn lãng như tranh này, nhưng có bao nhiêu vị thiếu nữ khuê các đang tuổi mơ mộng không ngưỡng mộ chứ. Nàng chỉ là nữ nhi của một vị quan nho nhỏ, cũng không dám đùa giỡn với vương gia đương triều. Chỉ sơ sẩy một chút sẽ khiến cho mũ ô sa của phụ thân khó giữ được…
///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Tuy là giải thích trong bất an sợ hãi, nhưng đầu óc đang căng thẳng lại phát hiện sự khác lạ dưới thân.
Dường như bàn tay nóng bỏng của vương gia đã mò tới ngực sữa của nàng, cách lớp quần áo mỏng manh có thể cảm nhận được nhiệt độ của đầu ngón tay, hơi ngứa một chút, mềm mại, thật mắc cỡ.
Bình luận facebook