• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến (2 Viewers)

  • Đêm thứ 1: Chương 5 + 6

Đêm thứ nhất 5


Còn giống như có thứ gì đó cắm dưới mông của nàng.


Vật hơi ấm nóng, cứng rắn như côn gậy là thứ gì thế?


Sao mà khi nãy không phát hiện ra, bây giờ lại vừa vặn cắm ở nơi đó, thật cảm thấy không thoải mái. Rõ ràng cái vật kia cấn dưới mông thịt, nhưng sao nơi mềm mại giữa hai chân lại có cảm giác kì lạ, cảm giác giống như có cái gì muốn chảy ra thế này?


Nàng không dám suy nghĩ nhiều, vừa giải thích vừa giãy dụa khỏi người của vương gia. Nếu đứng dậy và ngồi xa ra, có lẽ vương gia sẽ không cảm thấy mình trêu đùa ngài ấy.


///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Nhưng không ngờ, nàng mới lắp bắp giải thích hai ba câu đã bị vương gia chặn lại. Thân thể nhỏ mềm mại muốn vùng vẫy đứng lên, vừa xiêu vẹo bò lên đạ nặng nề ngã vào lồng ngực vô cùng rắn chắc kia. Trong lúc vô tình, tay nhỏ của nàng lại vô tình đụng vào cổ áo trắng kia.


“Thư tiểu thư giả vờ đứng dậy, nhưng lại ngã vào ngực bổn vương một lần nữa, háo sắc đến mức muốn giật quần áo của bổn vương xuống, như thế mà còn không gọi là ăn đậu hủ sao? Mặc dù bổn vương chỉ là một vương gia nho nhỏ, nhưng cũng không có đạo lý mặc cho người ta đùa giỡn mà không đánh trả lại…” Khi nàng đứng dậy, Hoa Tỉ Thần cố ý dùng chút sức lực đè nàng lại, thân thể mềm mại nhỏ nhắn kia lại nằm ngang trong ngực hắn.


Tay chân hắn dài nhưng lại không giúp đỡ.


Tây chân hắn dài nhưng lại không giúp đỡ, chân nhỏ mang giày thêu chỉ có thể khua vô ích, vốn không thể chạm vào sàn xe ngựa. Dưới chân không có trọng tâm chống đỡ để Thư Khuynh Mặc có thể đứng dậy thoát khỏi ngực hắn, chỉ có thể vùng vẫy mấy lần rồi trở về trong ngực của hắn một lần nữa.


Ngay lúc nàng đang cố sức đứng dậy, hắn chỉ cần vô tình lắc lư thân thể một chút, thì có thể để khiến cho tay nhỏ của tiểu nữ nhân chạm vào ngực của mình. Còn hắn thì có thể để vật thô to nặng nề như sắt ở giữa đùi ngọc kia, cách váy sam mỏng ướt mà cọ nhẹ vào đóa hoa nhỏ non mềm kia…


Hắn vẫn không quên để bàn tay nhỏ bé chạm vào vạt áo của mình, dáng vẻ chứng cứ phạm tội xác thực. Lúc đang lôi kéo còn khéo léo để bàn tay nhỏ Mặc dù hắn đang sàm sỡ nàng, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ lạnh lùng mệt mỏi. Miệng lại mạnh mẽ đảo ngược lại thành nàng là người sàm sỡ hắn, một phen lấy lui làm tiến có thể nói là đã dày công tôi luyện.


Tiểu thư bên trong khuê phòng đương nhiên không đấu lại người từng trải trên quan trường, nghe Hoa Tỉ Thần nói chuyện như thế, nàng suýt chút nữa đã khóc lên. Trong lòng càng tức giận khi thân thể và tay nhỏ của mình lại không nghe lời.


Sao mà ở trong không trung loay hoay đứng dậy mấy lần lại ngồi xuống, sao ngón tay lại chạm vào cổ áo tuyết trắng kia, đã thế còn kéo cổ áo tạo thành một lỗ hỏng thật to. Ngón tay ngọc thuận theo lồng ngực trần trụi cứng chắc mà lướt xuống.


Bộ ngực nóng bỏng bằng phẳng vững chãi kia không giống với bộ ngực mềm mại của nàng. Tạm thời không đề cập tới cảm giác, chỉ là cảm nhận cũng đủ khiến cho nàng nàng mặt đỏ tim run. Từ góc độ của nàng có thể vô ý nhìn thấy da thịt màu mật ong dưới lớp áo trắng, còn có cơ bắp cứng rắn…


Mặc dù đã vội vàng dời mắt đi, nhưng lần này chứng cứ vô cùng xác thật, vốn không thể nào chống chế được, nên chỉ có thể thừa nhận vừa nhìn vừa sờ. Khuôn mặt nhỏ của Thư Khuynh Mặc càng đỏ lên: “Vương gia, tiểu nữ thật sự không có… Vương gia kim tôn ngọc quý, không nên so đo với tiểu nữ. Mong rằng vương gia nể mặt quận chúa mà tha cho tiểu nữ. Nếu thật sự muốn trách tội tiểu nữ thì mong rằng vương gia khoan dung độ lượng, chỉ xử phạt tiểu nữ mà thôi, đừng làm phụ thân tiểu nữ liên luy… Còn nữa, trên người vương gia có đeo bảo vật hiếm có, lại bị tiểu nữ đè ép, cũng không biết có đè hư hay không? Tiểu nữ vừa dùng tay chạm nó, vương gia hãy mau cất nó đi…”


Hừ, sao mà thứ có vẻ giống cây côn kia vừa mới đâm vào giữa chân mình, bắp đùi trắng nõn đã kẹp lấy đồ vật nóng hổi kia…


Đây là bảo vật hiếm lạ gì thế, vì sao vật kia càng lúc càng lớn, càng lúc càng cứng rắn, càng lúc càng nóng?


Vật giữa hai chân ngọc rục rịch sừng sững, cắm vào y phục ẩm ướt dưới nơi thịt mềm khiến cho nàng cảm giác hơi ngứa, xương cốt cả người đều trở nên mềm mại hơn mấy phần. Nàng không chịu được mà nhích mông trắng lên cọ sát mấy lần, muốn khiến cho vật lớn kia để qua một bên, nhưng càng cọ thì vật kia lại càng lớn.


Đồ vật này thật kỳ lạ, tám chín phần là bảo vật nước ngoài tiến cống tới, lại còn biết biến hóa nữa. Nàng vội vàng dùng tay nhỏ đỡ lấy côn vật nóng bỏng kia, vật kia bị mình đụng một cái lại cứng hơn mấy phần!


Nếu bảo vật như thế lại bị mình ép hỏng, nhất định vương gia sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình. Còn không bằng dùng tay đỡ lấy, mau chóng bảo vương gia lấy nó đi. Nếu một lát mình không cẩn thận làm hỏng bảo bối, sợ là một cái mạng nhỏ của mình cũng không bồi thường được.


“… Bổn vương không phải là người giận chó đánh mèo, chuyện của ta và ngươi thì ta và ngươi giải quyết là được. Hôm nay, bốn vương vốn được Hoa Dương nhờ vả đưa Thư tiểu thư về nhà. Bây giờ chưa đi được nửa đường, mà Thư tiểu thư đã quẳng chén trà cầm trong tay, ôm lấy, còn xé quần áo của bổn vương, lại còn sờ bảo bối trên người bổn vương nữa… Bổn vương thật sự đã coi thường Thư tiểu thư rồi, cũng không biết nếu bổn vương trừng phạt thì ngươi có chịu không?” Thật là không nghĩ tới tay nhỏ kia lại sờ lên vật dưới hông mà mình đang cố gắng chịu đựng, tiểu nữ nhân kia còn nghiêm túc nói sợ đè hư bảo bối hiếm lạ của mình. Trong phút chốc cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có vật dưới hông càng lúc càng nóng, lại cứng rắn phồng to đau đớn.


Cơn đau kia đã làm mất chút lý trí của hắn, giọng nói trở nên khàn khàn, hơi thở cũng gấp gáp hơn vài phần. Hắn tiếp tục im lặng lừa nàng vào hố.


Nếu nàng mở miệng đồng ý, vậy cũng không thể trách hắn làm vài chuyện không nên làm. Xưa nay hắn làm việc tùy ý ngang ngược đã quen, thế mà hôm nay lại muốn dụ dỗ một tiểu cô nương tuổi tác gần bằng nữ nhi nhà mình. Dường như có vẻ không bằng cầm thú…


Nhưng mà…


Nhìn gương mặt như thần tiên này, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại nước mắt rưng rưng, trong đôi mắt tràn ngập sóng nước mênh mông.


Đang muốn nói chuyện, nhìn dáng vẻ tội nghiệp yểu điệu thanh tú động lòng người. Trên da thịt tuyết trắng còn hiện lên màu đỏ ửng, quyến rũ mê người, đôi môi ẩm ướt bóng loáng hơi cong lên, vô cùng xinh đẹp.


///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Nơi mềm mại cao ngất kia theo hơi thở dồn dập của nàng mà phập phồng. Vốn dĩ nó đã mềm mại đẫy đà trắng nõn thẳng tắp làm người ta hoa mắt nhưng lúc này lại khẽ động, mềm mại dựa vào lồng ngực trần trụi của hắn. Trên đời có mấy nam nhân có thể chịu được sự quyến rũ thế này.


Quả thật là cả người và cổ họng cảm thấy khô rang, vật dưới hông động tình không thôi, sưng to đến mức hơi đau đớn, lại càng trở nên nóng bỏng. Muốn dùng sức cọ nhẹ nó vào nơi mềm mại kia để làm bớt vài phần khô nóng.


Đêm thứ nhất 6. Ngươi có thể sờ ngực bổn vương, thì bổn vương có thể sờ ngược lại.


“Cảm tạ tấm lòng rộng lượng của vương gia. Không liên lụy đến phụ mẫu thì tiểu nữ đã vô cùng cảm kích, cho dù bị vương gia đánh, phạt hay là giết, róc thịt thì tiểu nữ cũng cam tâm tình nguyện chịu phạt…”


Thư Khuynh Mặc chỉ nghe lọt câu nói “Bổn vương không phải là người giận chó đánh mèo, chuyện của ta và ngươi thì ta và ngươi giải quyết là được”, nàng hớn hở ra mặt. Nhưng nàng lại không để ý đến việc vương gia nói về đống “Việc ác” mà nàng liên tục phạm phải. Đã không liên lụy đến phụ thân, ngược lại trái tim nàng cũng thả lỏng xuống…


///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Vì muốn biểu lộ rõ quyết tâm, nàng vẫn thẳng thắn nhắm hai mắt lại, dáng vẻ kiên cường dù cho vương gia muốn chém giết muốn róc thịt, muốn làm gì cũng được. Nàng cố giả vờ bình tĩnh, nhưng lại không biết khi mình nói những câu kia thì lông mi dài kia lại khẽ rung động, nó đã để lộ sự sợ hãi trong lòng của nàng…


Cũng không biết lúc này gương mặt nàng xinh đẹp đến mức khiến người ta choáng váng, khuôn mặt ửng đỏ khiến cho nét đẹp ẩn giấu đều lộ ra. Dưới ánh nến, quần áo ẩm ướt mỏng manh lại làm nổi bật đường cong tinh tế tuyệt mỹ như ẩn như hiện. Còn có hai tiểu hoa lôi, vì nàng khẽ động tình mà lộ ra ngoài. Hơi thở phập phồng mà lại run rẩy, lại giống như quả nhỏ đang chờ hài xuống…


Bên trong chiếc váy bị mưa tạt ướt nhẹp, có thể thấy được cặp chân dài kia kẹp lấy quái vật khổng lồ đang đứng thẳng lên. Bảo bối kia bị tay nhỏ hơi lạnh vuốt ve mà liên tục biến thành vật to lớn cứng ngắc. Côn thịt kia không chỉ đẩy vạt áo của hắn, mà khiến quần lót rộng lớn của hắn nhô cao tạo thành sườn núi cao ngất. Nó dao động vọt qua nơi mềm mại giữa hai chân cứng rắn, đâm nhẹ vào chỗ mềm mại của cánh hoa nhỏ. Không chỉ biến lớn dài ra đâm xuyên giữa hai chân nàng, mà khiến cho đáy váy ẩm ướt ngay chỗ tiếp xúc tạo thành hình dáng sườn núi nhỏ…


Ngón tay dài như hoa tươi lại cẩn thận cầm đầu nấm cách một lớp vải đang ngày càng to lớn, nhìn kỹ một chút, dường như có thể thấy chân dài đang kẹp cự vật hơi run rẩy. Bởi vì ướt mà có thể nhìn thấy một đám cỏ đen mềm mại xuyên qua lớp vải mỏng manh…


“Thư tiểu thư đã thẳng thắn như thế, bổn vương cũng không phải là người cầm quyền ngang ngược, cũng vô cùng công bằng…”


Cảnh xuân chọc người kia như ẩn như hiện, nửa ẩn nữa lộ. Nếu như Hoa Tỉ Thần có thể nhịn xuống không hành động thì hắn không phải là Hoa Dương vương gia muốn gì làm nấy nữa. Hơn nữa, dù cho hắn nhịn được, nhưng cự vật nóng bỏng dưới miệng dịu dàng kia lại không nhịn được đã đến cửa mà không vào…


Nhưng mà mọi thứ vẫn cần phải từ từ mưu tính, mới là tình thú…


Nếu như hắn dùng quyền thế cưỡng ép Thư gia tiểu thư này, sợ là Thượng thư Thư gia cũng chỉ có thể mắt rưng rưng, miệng hơi cười mà cung kính đem nữ nhi đưa vào phủ của hắn làm thiếp. Nhưng mà như thế lại mất tình thú, lại nói, nữ tử có thể làm cho hắn có phản ứng lớn như thế thì làm vương phi cũng không phải không thể…”


Tay lớn thử nắm lấy bộ ngực sữa đầy đặn cao ngất đang khẽ run, lại không nghĩ đến tay hắn lại không thể nắm trọn nơi mềm mại kia. Đúng là không thể dùng một tay để nắm hết bộ ngực sữa kia được, hắn đã chạm qua rất nhiều người, nhưng cảm giác đầy đặn này không có mấy người có được. Cũng không phải là chỉ sờ một cái ở nơi mềm mại kia làm hắn mất hồn, nhưng mà tiểu thư Thư gia này chỉ mới mười lăm tuổi, vậy mà đã phát dục khiến cho người ta muốn chảy máu mũi…


“A… Vương gia, ngài…”


Mặc dù đã nhắm hai mắt lại, nhưng giác quan của Thư Khuynh Mặc vẫn rất nhạy cảm, cảm nhận được ánh mắt như lửa nóng đang nhìn nàng từ trên xuống dưới. Chẳng hiểu sao lại giống như khơi lên vài đốm lửa nhỏ trong thân thể của nàng, vải vóc ướt sũng ôm lấy thân thể càng làm nàng cảm thấy không thoải mái…


Nàng đã quen với cảm giác trơn ướt, lạnh lẽo kia dính vào da, giờ phút này lại giống như có lửa nóng dần dần bốc lên trong thân thể. Đúng là vô cùng quái dị, nàng cố gắng giả vờ bình tĩnh chờ vương gia nói ra câu trừng phạt…


Lại không nghĩ đến có một bàn tay đặt lên ngọc nhũ của nàng, bàn tay ấy mang theo nhiệt độ và sức mạnh, cách một lớp áo bao lại nơi đầy đặn của nàng…


Bất chấp cảm nhận thế nào, nàng hoảng sợ lập tức mở hai mắt ra, đập vào mắt chính là gương mặt tuấn tú được phóng to…


Nàng nơm nớp lo sợ mở miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì…


Trong nháy mắt đầu rối như tơ về, lại chỉ có thể ngơ ngác trừng to mắt, nhưng cũng không dám đẩy Hoa Dương vương nổi tiếng này ra…


///Truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Đầu óc nàng vốn thông minh, làm thơ ngâm thơ vốn không thành vấn đề. Nhưng vào tối nay, trong xe ngựa này đầu óc lại như cục bột nhão, chính mình cũng không biết phản ứng ra sao. Nàng lại nghe được giọng nói vang vang của vương gia ở đối diện, nói với xa phu ở phía bên ngoài:


“Vương xa phu, ngừng xa liễn ở chỗ trống trải ven đường, tắt đèn lưu ly sau đó hồi phủ điều khiển xa liễn của quận chúa tới đây… Mặt khác, phân phó tỳ nữ chuẩn bị một bộ quần áo mới, mang đến cho tiểu thư Thư gia…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom