Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đêm thứ 6: Chương 7 + 8
Đêm thứ sáu (7) Ngoan, đừng kẹp chân chặt như vậy, để nó đi vào có được không?
Ban đầu Thư Khuynh Mặc nhìn thấy Hoa Tỷ Thần tỉnh lại, cô sợ đến mức ngẩn ra ngay lập tức.
Cũng bất chấp không so đo chuyện người đàn ông xấu xa này gặm môi anh đào của cô mấy cái, trong đầu hỗn loạn nhanh chóng chuyển động, đang nghĩ phải giải thích nửa đêm mình trần trụi nằm bên cạnh người ta như thế nào, kết quả Hoa Tỷ Thần ngủ đến đầu óc mơ màng vốn dĩ không cần nghe câu trả lời, đã nhắm mắt lại quay về giấc mơ đẹp.
Còn chưa kịp may mắn mình đã trốn được một lần, toàn thân Thư Khuynh Mặc đã bị đôi tay cường tráng của Hoa Tỷ Thần siết chặt vào lồng ngực, nghe lớp trưởng thường ngày nghiêm túc khiêm tốn nhất nằm mơ nói ra những lời thì thầm sắc tình trắng trợn như vậy, Thư Khuynh Mặc cảm thấy hai gò má nóng rực như sắp bỏng vậy, dường như chỉ một giây sau cô sẽ biến thành một quả pháo hoa rực rỡ bắn lên trời nổ tung!
Anh, anh, anh, nói cái gì vậy? Cái gì mà chim to, cái gì mà quỷ nhỏ gây sự… Cái gì mà thèm bị làm, những từ ngữ khó mở miệng như vậy, làm sao, làm sao anh lại nói ra tự nhiên như vậy, quỷ nhỏ gây sự là đang nói cô sao? Đó không phải là nói cô… A a a a! Hư hỏng! Đàn ông xấu xa không biết xấu hổ!
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Bình thường tại sao không nhận ra thằng ranh này lại có thể chứa đầy những suy nghĩ hư hỏng như vậy trong đầu chứ, bình thường giả vờ lịch sự lễ độ cũng ra dáng lắm, kết quả khi nằm mơ lại nói toàn những lời bỉ ổi! Vô liêm sỉ! Cầm thú!
Thư Khuynh Mặc vừa xấu hổ vừa tức giận hận không thể tát cho đại sắc lang vô cùng háo sắc này một cái ngay lập tức, rồi lại hung dữ đạp tên hư hỏng này xuống giường…
Đáng tiếc bây giờ tay chân mệt mỏi không tránh ra được, cô chỉ có thể tạm thời khoe tốc độ võ miệng, hung dữ mắng mấy câu: “Ai là quỷ nhỏ gây sự, ai thèm ngấp nghé của anh… Cái thứ kia của anh, Hoa Tỷ Thần anh là đại sắc lang, anh không biết xấu hổ, anh, anh vô liêm sỉ, anh… Anh ăn nói linh tinh… Đại sắc lang anh buông tay ra, đừng ôm tôi…”
Đến lúc cần dùng mới thấy mình đọc ít sách, Thư Khuynh Mặc muốn mắng chửi Hoa Tỷ Thần một trận, nhưng khi lắp bắp mắng chửi không thành câu mới phát hiện ra lượng từ ngữ của mình thiếu thốn, quả thật quá mất mặt…
Mà càng mất mặt hơn nữa chính là cô phát hiện thân thể mình nhạy cảm quá thua kém rồi, chẳng qua chỉ là đôi vú mềm đẫy đà căng phồng trước ngực kia đụng phải cơ ngực rắn chắc nóng như lửa của người nào đó thôi, đã khiến cô cảm thấy xương mềm gân xốp, dưới bụng một dòng nước nóng vô cùng mãnh liệt muốn trào ra ngoài, kích thích khiến cô liều mạng cắn môi kiềm chế tiếng rên rỉ yêu kiều sắp bật ra khỏi miệng, cũng không kiềm được kẹp chặt hai chân thêm một chút…
Hoa Tỷ Thần ngủ đến mơ màng ôm cô gái mềm mại thơm ngát trong lòng, nhẹ nhàng hít hà hương thơm cơ thể ngào ngạt mà dường như lại trong vắt, cảm giác người đẹp trong lòng này lại càng cực kỳ chân thật, nhất là lúc nửa tỉnh nửa mê còn có thể nghe thấy tiếng mắng chửi ầm ĩ ngọt ngào mềm mại của Thư Khuynh Mặc vang lên bên tai, thật sự hoàn toàn không giống giấc mơ chút nào, giống như…
Anh hơi hé mắt ra, nhìn người đẹp như ngọc dưới ánh sáng yếu ớt, gương mặt ẩn chứa ý xuân, trong ánh mắt lấp lánh dường như còn có vẻ quyến rũ trút xuống, trên hai gò má có ráng mây nhẹ nhàng bay lên đẹp như đào mận, cô còn cắn nhẹ đôi môi đỏ bừng mềm mại như hoa hồng dương như đang thở hổn hển khe khẽ, thật đúng là cực kỳ kiều diễm khiến người ta không dám nhìn thẳng, giống như yêu tinh câu mất hồn phách người khác.
Trước ngực dường như còn có hai vú mềm mại tuyết trắng co dãn đầy đặn dính sát vào, thân hình anh lắc nhẹ, chăn mỏng trượt xuống, lập tức nhìn thấy hai vú tuyết tròn trắng dịu dàng như cây hoa, còn bị cơ ngực rắn chắc của anh đè ép lộ ra rãnh giữa hai vú sâu sắc…
A, Hoa Tỷ Thần chưa từng nhìn thấy dáng vẻ Thư Khuynh Mặc như vậy bao giờ, vẻ mê hoặc kia quyến rũ đến mức Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy máu nóng toàn thân dâng trào, dưới háng bị bàn tay nhỏ bé mềm mại sờ lên rục rịch ngóc đầu dậy, lại càng sưng to khó nhịn được, nghẹn đến mức lâm râm đau đớn…
Hoa Tỷ Thần không tỉnh táo lắm, u mê nhớ lại một chút nội dung người đẹp vừa mắng trong giấc mơ, không kiềm được tức cười: “Đã ở trong giấc mơ của anh rồi, quỷ nhỏ gây sự em còn mạnh miệng như vậy! Anh chỉ muốn ngủ yên ổn một giấc, em còn vào giấc mơ của anh quấy nhiễu sự yên tĩnh… Cũng được, đêm xuân ngắn ngủi, mơ một chút cũng không sao, vất vả lắm mới mơ thấy Khuynh Mặc nhỏ bé của anh một lần, không dạy dỗ em một trận tử tế, làm sao xả được hết nỗi giận trong lòng anh… Em chủ động hôn anh sờ anh, trêu chọc đến mức anh muốn ngừng mà không được, bây giờ lại có thể mắng ngược anh là sắc lang? Vậy trong tay em sờ vào không phải chính là chim to cứng rắn của anh đây sao? Tiểu sắc nữ có phải em định càn quấy nói cách quần lót thì không tính không?”
Vốn dĩ chỉ muốn nói ra mấy câu trêu chọc quỷ gây sự tiểu khả ái trong giấc mơ, làm sao dự đoán được Khuynh Mặc nhỏ bé trong mơ lại chân thật như vậy, quả thật khơi dậy hăng hái nồng đậm của Hoa Tỷ Thần. Bàn tay anh lập tức nắm chặt bàn tay nhỏ bé mềm mại của Thư Khuynh Mặc, kéo tay cô xuống, duỗi vào trong quần lót anh, rất muốn tìm kiếm kết quả trong đó.
Dục vọng đã nghẹn đến mức sưng tấy đau đớn khó nhịn được bàn tay nhỏ bé ấm áp mềm mại sờ lên vỗ về, một cảm giác cực kỳ thoải mái tuyệt vời
khiến Hoa Tỷ Thần không kiềm được phát ra tiếng thở dài hài lòng, cảnh tượng mờ ảo trong giấc mơ lại có thể khiến người ta chìm đắm hưởng thụ như vậy, thật sự khiến người ta không muốn tỉnh lại chút nào!
Giọng nói Hoa Tỷ Thần hơi khàn, mang theo gợi cảm trầm thấp: “Vậy bây giờ thật sự sờ vào rồi nhé, coi như xong rồi… Tiểu sắc nữ em xem em yêu thích không buông tay như vậy, đã trêu chọc nó đến mức cứng như vậy to như vậy rồi, tiểu tiên nữ của anh, anh thích em… Chim to của anh cũng rất thích em, nó còn rất khao khát em… Em sờ nó có được không, để cho nó đừng hưng phấn như vậy nữa có được không… Nó quá kích động khiến anh nghẹn đau quá…”
Làm sao Thư Khuynh Mặc ngờ được Hoa Tỷ Thần nằm mơ lại buông thả bản thân không kiềm chế chút nào như vậy, nghe thấy lời nói đầy dục vọng xấu hổ như vậy, cô gấp gáp đến mức sắp rơi nước mắt luôn rồi.
Bàn tay nhỏ bé bị ép buộc nhét vào trong quần lót nhỏ hẹp, giờ phút này cảm nhận được thứ to lớn nóng bỏng hùng hổ dọa người trong lông mu thô cứng rậm rạp đen nhánh kia đang hiên ngang đứng thẳng lên.
Bàn tay nhỏ bé của cô hoàn toàn không nắm hết được thứ to lớn nóng bỏng này, thân dương vật cường tráng trướng lên có gân xanh quấn quanh, giống như nhung thiên nga thượng hạng bao quanh bàn là nóng hổi, rất to rất thô, không biết nếu nhét vào giữa hai chân cô, hẳn là sẽ bị rách mất… Vậy nếu làm chuyện yêu đương với anh, chắc chắn sẽ không có khoái cảm mất hồn gì hết, sợ rằng chỉ còn lại đau đớn! A… Sợ quá!
Hả? Cái gì đây? Cái gì ẩm ướt vậy?
Dường như cô cảm giác được đỉnh đầu trơn tròn to bằng trứng ngỗng như nấm đầu này lại hơi kỳ lạ, lỗ nhỏ bên trên hình như có chất lỏng trơn bóng ẩm ướt gì đó đang từ từ chảy ra, khiến lòng bàn tay cô dính sền sệt…
Cô theo bản năng định rút tay lại, nhưng vẫn còn mềm mại không có sức lực gì, hơn nữa cô giống như trúng tà hoàn toàn không cảm thấy lòng bàn tay dính chất dịch trong suốt kia đáng ghét buồn nôn, có lẽ vì giọng nói trầm thấp từ tính của Hoa Tỷ Thần quá mê hoặc, lần đầu tiên cô lại có thể cảm thấy câu nói “tiểu tiên nữ của anh, anh thích em” kia dễ dàng khiến trái tim cô rung động…
Thư Khuynh Mặc nhẹ nhàng lắc đầu cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, cô thử tránh khỏi ràng buộc vừa dịu dàng vừa cứng rắn của Hoa Tỷ Thần, cô hơi sợ hãi lại hơi tức giận, nhưng bây giờ người đứng dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, cô không thể không cầu xin tha thứ: “Tôi nào có cái gì yêu thích không nỡ buông tay… Anh, anh không được gọi tôi là tiểu sắc nữ! Tôi… Tôi không có! Tôi không cố tình chạm vào chỗ đó của anh… A… Hoa Tỷ Thần anh buông tay ra có được không, tôi không muốn sờ chỗ đó của anh, tôi sẽ không sờ, tôi không biết phải làm thế nào để nó không hưng phấn nữa, a, nó hình như, hình như còn chảy nước… Tôi không chủ động trêu chọc anh, đây là hiểu lầm! Thật đấy! Anh thả tôi ra có được không…”
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Cô cố gắng cho giọng nói của mình lạnh lùng một chút, nhưng cố tình nói ra lại ngọt mềm động lòng người như được chấm mật đường vậy, thậm chí còn có tiếng rên khẽ mê người mờ ám lẫn vào trong đó, chàng trai nhiệt huyết dâng trào nghe được, không giống cầu xin tha thứ cho lắm, ngược lại giống như đang quyến rũ mê hoặc lúc có lúc không…
Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy như mình đang ở trong một giấc mộng xuân tràn đầy sương mù, đương nhiên hành động hoàn toàn dựa vào bản năng không cố kỵ chút nào, anh nghe thấy tiếng cầu xin mềm mại yêu kiều của người trong lòng, đương nhiên ngọn lửa bùng lên không ngừng lại được.
Nói thật bàn tay nhỏ bé này quả thật không biết sờ thế nào, chỉ đặt lên không cử động, nhưng cho dù như vậy cũng khiến chim to của anh cực kỳ ứ máu hưng phấn, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy chỗ kia đã nghẹn đến sắp nổ tung, vất vả lắm mới mơ một giấc mộng xuân, làm sao có thể thỏa mãn với việc cô gái dùng tay sờ được chứ, đương nhiên là muốn thuận theo trái tim thật của mình, làm những chuyện đã muốn làm từ lâu nhưng lại không dám làm rồi!
Anh khàn giọng, âm thanh trầm thấp cẩn thận: “Không sờ cũng không sao, vậy chúng ta nhất định có thể tìm được cách khác khiến nó không còn hưng phấn như vậy nữa… Không phải chim to của anh chảy nước, cùng lắm chỉ hơi ứa nước ra thôi… Lại nói em đã sờ anh rồi, có phải anh cũng nên sờ em không… A, rất ẩm ướt, chỗ này của em mới là đang chảy nước…”
Nói xong anh vươn bàn tay to thử thăm dò sờ soạng nơi chân tâm cô gái đang kẹp rất chặt, đã sờ thấy ẩm ướt, ngay khi đầu ngón tay thô ráp của anh đụng phải hoa nhỏ chân tâm mềm mại dịu dàng ẩm ướt này, dường như có một dòng nước mùa xuân kích động tràn ra khiến tay anh nhiễm đầy chất lỏng thơm ngát.
Anh cười đổi giọng: “A, vừa nãy nói không đúng lắm, chỗ chân tâm của em phun nước rồi, huyệt mềm nhỏ của em phun nước này, ôi chao, phun tràn trề luôn… Trước đó em nói anh cái gì? Đại sắc lang vô liêm sỉ bỉ ổi sao? Vậy hẳn là coi như danh xứng với thực tế… Ngoan nào, đừng kẹp chân chặt như vậy, để nó đi vào có được không?”
Không đợi Thư Khuynh Mặc đáp lời, Hoa Tỷ Thần xoay người đè cô gái dưới thân thể mình, thân hình cường tráng cao to hoàn toàn phủ lên thân thể nhỏ nhắn của cô gái, đầu gối cứng rắn đẩy hai chân đang kẹp chặt của cô gái ra, bàn tay cởi quần lót xuống đỡ thứ thô dài nóng bỏng đang giương cung bạt kiếm chọc vào chỗ hoa nhỏ non nớt ướt sũng…
Đêm thứ sáu (8) A, chặt quá, chim to sắp bị huyệt mềm nhỏ của em kẹp gãy rồi
Thiếu niên nhiệt huyết vốn dĩ cực kỳ tin tưởng cho rằng có thể một đường xông thẳng vào, làm sao ngờ được nấm đầu trơn tròn kia của mình chẳng qua chỉ đi vào hoa kính thơm ngát chặt chẽ mềm mại, đã cảm thấy giống như hoàn toàn bị trói chặt lại, ấm áp tê dại rơi vào trong nơi non mềm như phấn như ngọc được nước làm trơn trượt, bị ấm áp và mềm ướt bên ngoài quấn quýt khiến nấm đầu hơi khựng lại không vào thêm được nữa.
Chàng trai không chịu thua làm sao có thể chịu được bị người ta khống chế như vậy, hơn nữa sau khi đi vào lại cảm nhận được nấm đầu bị thịt mềm ở cửa hoa quấn quýt mất hồn đến mức cực kỳ hưởng thụ, tinh thần lại càng phấn chấn, anh muốn đi vào nhiều hơn nữa, thoải mái hơn chút nữa, nghĩ như vậy lại càng anh dũng xông lên không hề chùn bước…
Vòng eo hẹp mạnh mẽ nặng nề đẩy về phía trước, cứ thế đẩy được hơn nửa thứ to lớn thô cứng nóng bỏng vẫn đang ở miệng huyệt vào bên trong, nhưng mà vẫn bị kẹt trong tầng tầng lớp lớp thịt mềm tường hoa vừa ấm vừa quấn chặt.
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Trong lúc Hoa Tỷ Thần mơ màng còn cảm thấy giữa đường dường như còn chọc phải một tầng ngăn cách như có như không, có điều giờ phút này chim to cứng rắn dưới háng mình lại bị kẹp cực kỳ chặt hoàn toàn không thể động đậy được, anh nhịn đau đến mức ngay cả trán cũng đổ mồ hôi, ngay cả khóe miệng cũng không kiềm được bật ra tiếng rên gợi cảm mang theo hơi thở nặng nề.
Lời nói mê sảng trầm thấp trong lúc mơ màng của Hoa Tỷ Thần vẫn còn mang theo chút nghi ngờ: “A… Tại sao giấc mộng xuân này không những không sảng khoái thỏa mãn, loại cảm giác đau đớn này cũng chân thật như vậy… A, Khuynh Mặc nhỏ bé ngoan nào, thả lỏng chút, tiểu yêu tinh đòi mạng này muốn kẹp đứt chim to của anh sao, kẹp đứt chim to của lớp trưởng anh đây, làm sao lớp trưởng anh đây còn có thể khiến em sảng khoái đến mức bay bổng sung sướng được nữa!”
Thư Khuynh Mặc bên này mới thật sự đau đến mất mạng, nghe thấy Hoa Tỷ Thần nói hận không thể đấm bay tên đại sắc lang này, mộng xuân cái gì hả, rõ ràng là đại sắc lang hư hỏng đến không thể hư hỏng hơn, háo sắc đến không thể háo sắc hơn này đã sàm sỡ cô quá mức quá mức rồi!
Vừa nãy chẳng qua là đại sắc lang ra vẻ nghiêm túc đột nhiên vươn tay sờ vào giữa hai chân cô, nhất thời đóa hoa nhỏ non mềm cực kỳ xấu hổ giữa hai chân chưa từng lộ ra ngoài bị đầu ngón tay thô ráp nóng như lửa này sờ vào vạch ra, hoa nhỏ không chịu hăng hái lại run lên phun mấy ngụm nước hoa trong suốt ra ngoài, thật sự khiến tiểu khả ái trong sạch Thư Khuynh Mặc chưa từng trải qua chuyện này bất ngờ không kịp đề phòng bị phản ứng bản năng của thân thể dọa cho sợ hãi…
Nhưng mà còn chưa đợi cô tỉnh lại, đã nghe thấy tên lớp trưởng đại sắc lang này tự quyết định, còn tự mình đẩy hai chân cô ra, một cây thô dài nóng bỏng cứng rắn dùng tốc độ nhanh như chớp, dán chặt vào da thịt bên đùi mềm mại của cô dùng khí thế sấm vang chớp giật không thể ngăn cản nặng nề chen vào giữa hai chân cô, trước khi đi vào còn cực kỳ hào phóng không kiềm chế cọ xát qua cánh hoa nhỏ ở miệng huyệt nhanh chóng như lướt qua hoa phất qua liễu, thậm chí còn hung hăng cọ xát đến hạt châu đài hoa chỉ to bằng trân châu đang dựng đứng ứ máu…
Thứ to lớn vừa nóng vừa cứng dừng lại ở cửa hoa hơi hé nhỏ hẹp mềm mại một chút, lại vô cùng cứng rắn hừng hực va đập chen vào tận sâu trong hoa nhỏ, loại đau đớn khủng khiếp dường như sắp xé rách này khiến đôi mắt hạnh như nước mùa thu của Thư Khuynh Mặc đột nhiên trợn tròn lên, đôi môi anh đào hơi run rẩy nhưng lại đau đớn đến mức hoàn toàn không thể phát ra một âm thanh nào, mà thịt mềm ở hoa kính giữa hai chân cũng không tự chủ được co rụt lại cuộn chặt, siết chặt lấy thứ thô dài đột nhiên xông vào tàn phá bừa bãi này không buông…
Đôi mắt đẹp lóng lánh như đang ẩn chứa nước mùa thu của Thư Khuynh Mặc tràn ra nước mắt, giống như chuỗi trân châu bị đứt dây tuôn xuống, rất lâu sau Thư Khuynh Mặc mới tìm lại được giọng nói của mình, đau đớn đến mức cô lập tức hít không khí nước mắt tràn trề, đôi bàn tay trắng như phấn không kiềm được nắm chặt đấm mạnh lên cơ ngực rắn chắc cường tráng của Hoa Tỷ Thần mấy cái…
Thư Khuynh Mặc còn chưa phát hiện ra mình đã bắt đầu từ từ khôi phục sức lực, vừa đánh vừa dùng tiếng khóc nghẹn ngào nức nở dày đặc lên án đại sắc lang không biết xấu hổ trên người mình: “…Đồ hư hỏng không biết xấu hổ, anh đau… Cái gì, tôi mới đau chết được đây này… Người ta cảm thấy chỗ đó, sắp bị… Tê dại… Xé rách… A, đau chết mất… To quá… Anh rút ra đi, rút ra có được không…”
Rút ra sao? Nói cứ nhẹ nhàng như rút củ cải lên vậy!
Hoa Tỷ Thần buồn cười, cũng vui vẻ chịu đựng đôi bàn tay trắng như phấn mềm mại đang không ngừng đấm lên lồng ngực mình cô gái…
Bàn tay to vuốt tóc mái mướt mồ hôi lên trên, lộ ra gương mặt tuấn tú rõ ràng lập thể xuất sắc, anh khàn giọng nhẹ nhàng nói với người đẹp đang khóc sướt mướt bên dưới mình: “Được… Được… Được, anh nghe bé ngoan, bé ngoan khóc thảm như vậy, anh sẽ đau lòng… Em đừng khóc, anh rút ra… Nhưng tiểu bảo bối huyệt mềm nhỏ của em kẹp anh chặt như vậy… Lớp trưởng anh đây làm sao rút chim to ra được… Nếu cứ thế rút ra, chim to sẽ bị bẻ gãy… Bé ngoan, nghe lời, thả lỏng chút…”
Nói qua nói lại, dường như muốn cô tin anh, anh còn cố tình cực kỳ chậm rãi cọ xát thứ nóng bỏng đang chôn sâu trong đó, giống như sắp rút ra ngoài vậy…
Lời nói vừa nãy đương nhiên chỉ để lừa gạt, ở trên giường, người đàn ông có nói bất kỳ câu nào, từ trước đến nay đều không thể tin được!
Trong lòng Hoa Tỷ Thần suy nghĩ, quỷ nhỏ gây sự không biết dáng vẻ cô lúc này, dáng vẻ khóc đến đôi mắt đầy ý xuân đáng thương sạch sẽ rốt cuộc khiến người ta yêu thương đến mức nào, anh yêu thương cô khóc lóc nức nở, nhưng mà thứ dưới háng kia lại càng yêu thương đến mức nổ tung…
Nhất là lỗ tai nghe tiếng kêu đau đớn oán giận không giấu được nũng nịu rên rỉ uyển chuyển mềm mại của cô bé này, Hoa Tỷ Thần cảm thấy chim to sưng tấy còn đang chôn sâu trong hoa kính mềm đầy nước lại hưng phấn ngẩng cao hơn một chút, giờ phút này vì kích thước vừa trướng thêm một chút mà bị thịt mềm vách hoa mấp máy co rút lại kẹp chặt đến phát đau, nhưng mặt khác lại bị trắng muốt trơn mềm bao quanh thật sảng khoái, thật sự giống như rơi xuống cảnh băng lửa cùng tấn công…
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Dù chỉ trong giấc mơ, sức ảnh hưởng của quỷ nhỏ gây sự này với anh vẫn lớn như vậy, bây giờ quỷ nhỏ gây sự còn dám tra tấn anh như vậy, lát nữa sẽ khiến cô phải ăn đủ, anh quả thật phải hung dữ làm cô chiếm lấy cô, khiến cô phải khóc đến khô cổ mới được…
“Thật sao? Vậy nói lời phải giữ lời đấy… Tôi thử xem… Thử thả lỏng một chút là được… Vậy anh, anh mau rút ra nhé…” Thư Khuynh Mặc hai mắt đẫm lệ mông lung mơ hồ nhìn Hoa Tỷ Thần, sau khi không còn tóc mái che khuất lại càng lộ ra đường nét đẹp trai khôi ngô hoang dã, chàng trai mồ hôi mỏng chảy ròng ròng dưới ánh đèn ảm đạm, ánh mắt sâu sắc đường nét cứng rắn, rất có tiềm năng của con người kiên cường, nội tiết tố nam ùng ục ùng ục tràn đầy ra bên ngoài dễ dàng giam cầm được trái tim mềm mại của thiếu nữ…
Tiểu khả ái trong sáng bị giá trị nhan sắc bùng nổ mê hoặc rất dễ dàng tin lời người đàn ông hư hỏng, đặc biệt thứ nóng bỏng ở kia cũng không còn đấu đá bừa bãi nữa, lại còn cọ xát qua lại cẩn thận dịu dàng trong hoa kính mềm mại, lúc có lúc không cọ xát cho tường hoa mềm mại mềm nhũn nũng nịu, cọ xát đến mức mật hoa róc rách…
Theo đó từng cơn sóng an ủi liên tiếp dâng lên, loại an ủi này dần dần giảm bớt đau đớn như toàn thân sắp bị xé rách do lần đầu tiên bị xâm phạm, khiến Thư Khuynh Mặc chậm rãi thả lỏng cảnh giác, thử thăm dò hơi… Hơi mở rộng nửa thân dưới, để cho thịt mềm tường hoa hơi thả lỏng ra…
Vừa thả lòng, lập tức giống như mở một chiếc van khác ra, a, Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy bụng dưới ấm áp trầm xuống, lại một dòng nước tràn trề chảy ra ngoài…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thừa dịp Thư Khuynh Mặc hơi thả lòng, Hoa Tỷ Thần nói năng không giữ lời quyết định nhanh chóng, bàn tay nắm chặt vòng eo mảnh mai dịu dàng, giữ nửa thân dưới mềm mại không xương của cô bé càng chặt chẽ hơn nữa, đồng thời hơi ưỡn thẳng lưng rút ra một chút, sau đó dựa vào lượng trơn trượt dính nước này, lại mạnh mẽ nặng nề hung dữ đập mạnh vào bên trong.
Ngay sau khi đụng phải một viên thịt mềm nhô ra khỏi hoa tâm, lại mạnh mẽ rút hơn nửa thứ thô dài cứng rắn kia, sau đó lại nặng nề va đập vào bên trong, cứ như vậy lặp đi lặp lại nhiều lần, tuy động tác duy nhất nhàm chán nhưng chàng trai cực kỳ nghiêm túc, lúc đẩy lúc rút giống như va đập quấy đảo tung hoành ngang dọc, chọc cho thân thể mềm mại của người đẹp như ngọc đột nhiên run rẩy, gần như nức nở rên rỉ bật khóc.
Ban đầu Thư Khuynh Mặc nhìn thấy Hoa Tỷ Thần tỉnh lại, cô sợ đến mức ngẩn ra ngay lập tức.
Cũng bất chấp không so đo chuyện người đàn ông xấu xa này gặm môi anh đào của cô mấy cái, trong đầu hỗn loạn nhanh chóng chuyển động, đang nghĩ phải giải thích nửa đêm mình trần trụi nằm bên cạnh người ta như thế nào, kết quả Hoa Tỷ Thần ngủ đến đầu óc mơ màng vốn dĩ không cần nghe câu trả lời, đã nhắm mắt lại quay về giấc mơ đẹp.
Còn chưa kịp may mắn mình đã trốn được một lần, toàn thân Thư Khuynh Mặc đã bị đôi tay cường tráng của Hoa Tỷ Thần siết chặt vào lồng ngực, nghe lớp trưởng thường ngày nghiêm túc khiêm tốn nhất nằm mơ nói ra những lời thì thầm sắc tình trắng trợn như vậy, Thư Khuynh Mặc cảm thấy hai gò má nóng rực như sắp bỏng vậy, dường như chỉ một giây sau cô sẽ biến thành một quả pháo hoa rực rỡ bắn lên trời nổ tung!
Anh, anh, anh, nói cái gì vậy? Cái gì mà chim to, cái gì mà quỷ nhỏ gây sự… Cái gì mà thèm bị làm, những từ ngữ khó mở miệng như vậy, làm sao, làm sao anh lại nói ra tự nhiên như vậy, quỷ nhỏ gây sự là đang nói cô sao? Đó không phải là nói cô… A a a a! Hư hỏng! Đàn ông xấu xa không biết xấu hổ!
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Bình thường tại sao không nhận ra thằng ranh này lại có thể chứa đầy những suy nghĩ hư hỏng như vậy trong đầu chứ, bình thường giả vờ lịch sự lễ độ cũng ra dáng lắm, kết quả khi nằm mơ lại nói toàn những lời bỉ ổi! Vô liêm sỉ! Cầm thú!
Thư Khuynh Mặc vừa xấu hổ vừa tức giận hận không thể tát cho đại sắc lang vô cùng háo sắc này một cái ngay lập tức, rồi lại hung dữ đạp tên hư hỏng này xuống giường…
Đáng tiếc bây giờ tay chân mệt mỏi không tránh ra được, cô chỉ có thể tạm thời khoe tốc độ võ miệng, hung dữ mắng mấy câu: “Ai là quỷ nhỏ gây sự, ai thèm ngấp nghé của anh… Cái thứ kia của anh, Hoa Tỷ Thần anh là đại sắc lang, anh không biết xấu hổ, anh, anh vô liêm sỉ, anh… Anh ăn nói linh tinh… Đại sắc lang anh buông tay ra, đừng ôm tôi…”
Đến lúc cần dùng mới thấy mình đọc ít sách, Thư Khuynh Mặc muốn mắng chửi Hoa Tỷ Thần một trận, nhưng khi lắp bắp mắng chửi không thành câu mới phát hiện ra lượng từ ngữ của mình thiếu thốn, quả thật quá mất mặt…
Mà càng mất mặt hơn nữa chính là cô phát hiện thân thể mình nhạy cảm quá thua kém rồi, chẳng qua chỉ là đôi vú mềm đẫy đà căng phồng trước ngực kia đụng phải cơ ngực rắn chắc nóng như lửa của người nào đó thôi, đã khiến cô cảm thấy xương mềm gân xốp, dưới bụng một dòng nước nóng vô cùng mãnh liệt muốn trào ra ngoài, kích thích khiến cô liều mạng cắn môi kiềm chế tiếng rên rỉ yêu kiều sắp bật ra khỏi miệng, cũng không kiềm được kẹp chặt hai chân thêm một chút…
Hoa Tỷ Thần ngủ đến mơ màng ôm cô gái mềm mại thơm ngát trong lòng, nhẹ nhàng hít hà hương thơm cơ thể ngào ngạt mà dường như lại trong vắt, cảm giác người đẹp trong lòng này lại càng cực kỳ chân thật, nhất là lúc nửa tỉnh nửa mê còn có thể nghe thấy tiếng mắng chửi ầm ĩ ngọt ngào mềm mại của Thư Khuynh Mặc vang lên bên tai, thật sự hoàn toàn không giống giấc mơ chút nào, giống như…
Anh hơi hé mắt ra, nhìn người đẹp như ngọc dưới ánh sáng yếu ớt, gương mặt ẩn chứa ý xuân, trong ánh mắt lấp lánh dường như còn có vẻ quyến rũ trút xuống, trên hai gò má có ráng mây nhẹ nhàng bay lên đẹp như đào mận, cô còn cắn nhẹ đôi môi đỏ bừng mềm mại như hoa hồng dương như đang thở hổn hển khe khẽ, thật đúng là cực kỳ kiều diễm khiến người ta không dám nhìn thẳng, giống như yêu tinh câu mất hồn phách người khác.
Trước ngực dường như còn có hai vú mềm mại tuyết trắng co dãn đầy đặn dính sát vào, thân hình anh lắc nhẹ, chăn mỏng trượt xuống, lập tức nhìn thấy hai vú tuyết tròn trắng dịu dàng như cây hoa, còn bị cơ ngực rắn chắc của anh đè ép lộ ra rãnh giữa hai vú sâu sắc…
A, Hoa Tỷ Thần chưa từng nhìn thấy dáng vẻ Thư Khuynh Mặc như vậy bao giờ, vẻ mê hoặc kia quyến rũ đến mức Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy máu nóng toàn thân dâng trào, dưới háng bị bàn tay nhỏ bé mềm mại sờ lên rục rịch ngóc đầu dậy, lại càng sưng to khó nhịn được, nghẹn đến mức lâm râm đau đớn…
Hoa Tỷ Thần không tỉnh táo lắm, u mê nhớ lại một chút nội dung người đẹp vừa mắng trong giấc mơ, không kiềm được tức cười: “Đã ở trong giấc mơ của anh rồi, quỷ nhỏ gây sự em còn mạnh miệng như vậy! Anh chỉ muốn ngủ yên ổn một giấc, em còn vào giấc mơ của anh quấy nhiễu sự yên tĩnh… Cũng được, đêm xuân ngắn ngủi, mơ một chút cũng không sao, vất vả lắm mới mơ thấy Khuynh Mặc nhỏ bé của anh một lần, không dạy dỗ em một trận tử tế, làm sao xả được hết nỗi giận trong lòng anh… Em chủ động hôn anh sờ anh, trêu chọc đến mức anh muốn ngừng mà không được, bây giờ lại có thể mắng ngược anh là sắc lang? Vậy trong tay em sờ vào không phải chính là chim to cứng rắn của anh đây sao? Tiểu sắc nữ có phải em định càn quấy nói cách quần lót thì không tính không?”
Vốn dĩ chỉ muốn nói ra mấy câu trêu chọc quỷ gây sự tiểu khả ái trong giấc mơ, làm sao dự đoán được Khuynh Mặc nhỏ bé trong mơ lại chân thật như vậy, quả thật khơi dậy hăng hái nồng đậm của Hoa Tỷ Thần. Bàn tay anh lập tức nắm chặt bàn tay nhỏ bé mềm mại của Thư Khuynh Mặc, kéo tay cô xuống, duỗi vào trong quần lót anh, rất muốn tìm kiếm kết quả trong đó.
Dục vọng đã nghẹn đến mức sưng tấy đau đớn khó nhịn được bàn tay nhỏ bé ấm áp mềm mại sờ lên vỗ về, một cảm giác cực kỳ thoải mái tuyệt vời
khiến Hoa Tỷ Thần không kiềm được phát ra tiếng thở dài hài lòng, cảnh tượng mờ ảo trong giấc mơ lại có thể khiến người ta chìm đắm hưởng thụ như vậy, thật sự khiến người ta không muốn tỉnh lại chút nào!
Giọng nói Hoa Tỷ Thần hơi khàn, mang theo gợi cảm trầm thấp: “Vậy bây giờ thật sự sờ vào rồi nhé, coi như xong rồi… Tiểu sắc nữ em xem em yêu thích không buông tay như vậy, đã trêu chọc nó đến mức cứng như vậy to như vậy rồi, tiểu tiên nữ của anh, anh thích em… Chim to của anh cũng rất thích em, nó còn rất khao khát em… Em sờ nó có được không, để cho nó đừng hưng phấn như vậy nữa có được không… Nó quá kích động khiến anh nghẹn đau quá…”
Làm sao Thư Khuynh Mặc ngờ được Hoa Tỷ Thần nằm mơ lại buông thả bản thân không kiềm chế chút nào như vậy, nghe thấy lời nói đầy dục vọng xấu hổ như vậy, cô gấp gáp đến mức sắp rơi nước mắt luôn rồi.
Bàn tay nhỏ bé bị ép buộc nhét vào trong quần lót nhỏ hẹp, giờ phút này cảm nhận được thứ to lớn nóng bỏng hùng hổ dọa người trong lông mu thô cứng rậm rạp đen nhánh kia đang hiên ngang đứng thẳng lên.
Bàn tay nhỏ bé của cô hoàn toàn không nắm hết được thứ to lớn nóng bỏng này, thân dương vật cường tráng trướng lên có gân xanh quấn quanh, giống như nhung thiên nga thượng hạng bao quanh bàn là nóng hổi, rất to rất thô, không biết nếu nhét vào giữa hai chân cô, hẳn là sẽ bị rách mất… Vậy nếu làm chuyện yêu đương với anh, chắc chắn sẽ không có khoái cảm mất hồn gì hết, sợ rằng chỉ còn lại đau đớn! A… Sợ quá!
Hả? Cái gì đây? Cái gì ẩm ướt vậy?
Dường như cô cảm giác được đỉnh đầu trơn tròn to bằng trứng ngỗng như nấm đầu này lại hơi kỳ lạ, lỗ nhỏ bên trên hình như có chất lỏng trơn bóng ẩm ướt gì đó đang từ từ chảy ra, khiến lòng bàn tay cô dính sền sệt…
Cô theo bản năng định rút tay lại, nhưng vẫn còn mềm mại không có sức lực gì, hơn nữa cô giống như trúng tà hoàn toàn không cảm thấy lòng bàn tay dính chất dịch trong suốt kia đáng ghét buồn nôn, có lẽ vì giọng nói trầm thấp từ tính của Hoa Tỷ Thần quá mê hoặc, lần đầu tiên cô lại có thể cảm thấy câu nói “tiểu tiên nữ của anh, anh thích em” kia dễ dàng khiến trái tim cô rung động…
Thư Khuynh Mặc nhẹ nhàng lắc đầu cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, cô thử tránh khỏi ràng buộc vừa dịu dàng vừa cứng rắn của Hoa Tỷ Thần, cô hơi sợ hãi lại hơi tức giận, nhưng bây giờ người đứng dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, cô không thể không cầu xin tha thứ: “Tôi nào có cái gì yêu thích không nỡ buông tay… Anh, anh không được gọi tôi là tiểu sắc nữ! Tôi… Tôi không có! Tôi không cố tình chạm vào chỗ đó của anh… A… Hoa Tỷ Thần anh buông tay ra có được không, tôi không muốn sờ chỗ đó của anh, tôi sẽ không sờ, tôi không biết phải làm thế nào để nó không hưng phấn nữa, a, nó hình như, hình như còn chảy nước… Tôi không chủ động trêu chọc anh, đây là hiểu lầm! Thật đấy! Anh thả tôi ra có được không…”
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Cô cố gắng cho giọng nói của mình lạnh lùng một chút, nhưng cố tình nói ra lại ngọt mềm động lòng người như được chấm mật đường vậy, thậm chí còn có tiếng rên khẽ mê người mờ ám lẫn vào trong đó, chàng trai nhiệt huyết dâng trào nghe được, không giống cầu xin tha thứ cho lắm, ngược lại giống như đang quyến rũ mê hoặc lúc có lúc không…
Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy như mình đang ở trong một giấc mộng xuân tràn đầy sương mù, đương nhiên hành động hoàn toàn dựa vào bản năng không cố kỵ chút nào, anh nghe thấy tiếng cầu xin mềm mại yêu kiều của người trong lòng, đương nhiên ngọn lửa bùng lên không ngừng lại được.
Nói thật bàn tay nhỏ bé này quả thật không biết sờ thế nào, chỉ đặt lên không cử động, nhưng cho dù như vậy cũng khiến chim to của anh cực kỳ ứ máu hưng phấn, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy chỗ kia đã nghẹn đến sắp nổ tung, vất vả lắm mới mơ một giấc mộng xuân, làm sao có thể thỏa mãn với việc cô gái dùng tay sờ được chứ, đương nhiên là muốn thuận theo trái tim thật của mình, làm những chuyện đã muốn làm từ lâu nhưng lại không dám làm rồi!
Anh khàn giọng, âm thanh trầm thấp cẩn thận: “Không sờ cũng không sao, vậy chúng ta nhất định có thể tìm được cách khác khiến nó không còn hưng phấn như vậy nữa… Không phải chim to của anh chảy nước, cùng lắm chỉ hơi ứa nước ra thôi… Lại nói em đã sờ anh rồi, có phải anh cũng nên sờ em không… A, rất ẩm ướt, chỗ này của em mới là đang chảy nước…”
Nói xong anh vươn bàn tay to thử thăm dò sờ soạng nơi chân tâm cô gái đang kẹp rất chặt, đã sờ thấy ẩm ướt, ngay khi đầu ngón tay thô ráp của anh đụng phải hoa nhỏ chân tâm mềm mại dịu dàng ẩm ướt này, dường như có một dòng nước mùa xuân kích động tràn ra khiến tay anh nhiễm đầy chất lỏng thơm ngát.
Anh cười đổi giọng: “A, vừa nãy nói không đúng lắm, chỗ chân tâm của em phun nước rồi, huyệt mềm nhỏ của em phun nước này, ôi chao, phun tràn trề luôn… Trước đó em nói anh cái gì? Đại sắc lang vô liêm sỉ bỉ ổi sao? Vậy hẳn là coi như danh xứng với thực tế… Ngoan nào, đừng kẹp chân chặt như vậy, để nó đi vào có được không?”
Không đợi Thư Khuynh Mặc đáp lời, Hoa Tỷ Thần xoay người đè cô gái dưới thân thể mình, thân hình cường tráng cao to hoàn toàn phủ lên thân thể nhỏ nhắn của cô gái, đầu gối cứng rắn đẩy hai chân đang kẹp chặt của cô gái ra, bàn tay cởi quần lót xuống đỡ thứ thô dài nóng bỏng đang giương cung bạt kiếm chọc vào chỗ hoa nhỏ non nớt ướt sũng…
Đêm thứ sáu (8) A, chặt quá, chim to sắp bị huyệt mềm nhỏ của em kẹp gãy rồi
Thiếu niên nhiệt huyết vốn dĩ cực kỳ tin tưởng cho rằng có thể một đường xông thẳng vào, làm sao ngờ được nấm đầu trơn tròn kia của mình chẳng qua chỉ đi vào hoa kính thơm ngát chặt chẽ mềm mại, đã cảm thấy giống như hoàn toàn bị trói chặt lại, ấm áp tê dại rơi vào trong nơi non mềm như phấn như ngọc được nước làm trơn trượt, bị ấm áp và mềm ướt bên ngoài quấn quýt khiến nấm đầu hơi khựng lại không vào thêm được nữa.
Chàng trai không chịu thua làm sao có thể chịu được bị người ta khống chế như vậy, hơn nữa sau khi đi vào lại cảm nhận được nấm đầu bị thịt mềm ở cửa hoa quấn quýt mất hồn đến mức cực kỳ hưởng thụ, tinh thần lại càng phấn chấn, anh muốn đi vào nhiều hơn nữa, thoải mái hơn chút nữa, nghĩ như vậy lại càng anh dũng xông lên không hề chùn bước…
Vòng eo hẹp mạnh mẽ nặng nề đẩy về phía trước, cứ thế đẩy được hơn nửa thứ to lớn thô cứng nóng bỏng vẫn đang ở miệng huyệt vào bên trong, nhưng mà vẫn bị kẹt trong tầng tầng lớp lớp thịt mềm tường hoa vừa ấm vừa quấn chặt.
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Trong lúc Hoa Tỷ Thần mơ màng còn cảm thấy giữa đường dường như còn chọc phải một tầng ngăn cách như có như không, có điều giờ phút này chim to cứng rắn dưới háng mình lại bị kẹp cực kỳ chặt hoàn toàn không thể động đậy được, anh nhịn đau đến mức ngay cả trán cũng đổ mồ hôi, ngay cả khóe miệng cũng không kiềm được bật ra tiếng rên gợi cảm mang theo hơi thở nặng nề.
Lời nói mê sảng trầm thấp trong lúc mơ màng của Hoa Tỷ Thần vẫn còn mang theo chút nghi ngờ: “A… Tại sao giấc mộng xuân này không những không sảng khoái thỏa mãn, loại cảm giác đau đớn này cũng chân thật như vậy… A, Khuynh Mặc nhỏ bé ngoan nào, thả lỏng chút, tiểu yêu tinh đòi mạng này muốn kẹp đứt chim to của anh sao, kẹp đứt chim to của lớp trưởng anh đây, làm sao lớp trưởng anh đây còn có thể khiến em sảng khoái đến mức bay bổng sung sướng được nữa!”
Thư Khuynh Mặc bên này mới thật sự đau đến mất mạng, nghe thấy Hoa Tỷ Thần nói hận không thể đấm bay tên đại sắc lang này, mộng xuân cái gì hả, rõ ràng là đại sắc lang hư hỏng đến không thể hư hỏng hơn, háo sắc đến không thể háo sắc hơn này đã sàm sỡ cô quá mức quá mức rồi!
Vừa nãy chẳng qua là đại sắc lang ra vẻ nghiêm túc đột nhiên vươn tay sờ vào giữa hai chân cô, nhất thời đóa hoa nhỏ non mềm cực kỳ xấu hổ giữa hai chân chưa từng lộ ra ngoài bị đầu ngón tay thô ráp nóng như lửa này sờ vào vạch ra, hoa nhỏ không chịu hăng hái lại run lên phun mấy ngụm nước hoa trong suốt ra ngoài, thật sự khiến tiểu khả ái trong sạch Thư Khuynh Mặc chưa từng trải qua chuyện này bất ngờ không kịp đề phòng bị phản ứng bản năng của thân thể dọa cho sợ hãi…
Nhưng mà còn chưa đợi cô tỉnh lại, đã nghe thấy tên lớp trưởng đại sắc lang này tự quyết định, còn tự mình đẩy hai chân cô ra, một cây thô dài nóng bỏng cứng rắn dùng tốc độ nhanh như chớp, dán chặt vào da thịt bên đùi mềm mại của cô dùng khí thế sấm vang chớp giật không thể ngăn cản nặng nề chen vào giữa hai chân cô, trước khi đi vào còn cực kỳ hào phóng không kiềm chế cọ xát qua cánh hoa nhỏ ở miệng huyệt nhanh chóng như lướt qua hoa phất qua liễu, thậm chí còn hung hăng cọ xát đến hạt châu đài hoa chỉ to bằng trân châu đang dựng đứng ứ máu…
Thứ to lớn vừa nóng vừa cứng dừng lại ở cửa hoa hơi hé nhỏ hẹp mềm mại một chút, lại vô cùng cứng rắn hừng hực va đập chen vào tận sâu trong hoa nhỏ, loại đau đớn khủng khiếp dường như sắp xé rách này khiến đôi mắt hạnh như nước mùa thu của Thư Khuynh Mặc đột nhiên trợn tròn lên, đôi môi anh đào hơi run rẩy nhưng lại đau đớn đến mức hoàn toàn không thể phát ra một âm thanh nào, mà thịt mềm ở hoa kính giữa hai chân cũng không tự chủ được co rụt lại cuộn chặt, siết chặt lấy thứ thô dài đột nhiên xông vào tàn phá bừa bãi này không buông…
Đôi mắt đẹp lóng lánh như đang ẩn chứa nước mùa thu của Thư Khuynh Mặc tràn ra nước mắt, giống như chuỗi trân châu bị đứt dây tuôn xuống, rất lâu sau Thư Khuynh Mặc mới tìm lại được giọng nói của mình, đau đớn đến mức cô lập tức hít không khí nước mắt tràn trề, đôi bàn tay trắng như phấn không kiềm được nắm chặt đấm mạnh lên cơ ngực rắn chắc cường tráng của Hoa Tỷ Thần mấy cái…
Thư Khuynh Mặc còn chưa phát hiện ra mình đã bắt đầu từ từ khôi phục sức lực, vừa đánh vừa dùng tiếng khóc nghẹn ngào nức nở dày đặc lên án đại sắc lang không biết xấu hổ trên người mình: “…Đồ hư hỏng không biết xấu hổ, anh đau… Cái gì, tôi mới đau chết được đây này… Người ta cảm thấy chỗ đó, sắp bị… Tê dại… Xé rách… A, đau chết mất… To quá… Anh rút ra đi, rút ra có được không…”
Rút ra sao? Nói cứ nhẹ nhàng như rút củ cải lên vậy!
Hoa Tỷ Thần buồn cười, cũng vui vẻ chịu đựng đôi bàn tay trắng như phấn mềm mại đang không ngừng đấm lên lồng ngực mình cô gái…
Bàn tay to vuốt tóc mái mướt mồ hôi lên trên, lộ ra gương mặt tuấn tú rõ ràng lập thể xuất sắc, anh khàn giọng nhẹ nhàng nói với người đẹp đang khóc sướt mướt bên dưới mình: “Được… Được… Được, anh nghe bé ngoan, bé ngoan khóc thảm như vậy, anh sẽ đau lòng… Em đừng khóc, anh rút ra… Nhưng tiểu bảo bối huyệt mềm nhỏ của em kẹp anh chặt như vậy… Lớp trưởng anh đây làm sao rút chim to ra được… Nếu cứ thế rút ra, chim to sẽ bị bẻ gãy… Bé ngoan, nghe lời, thả lỏng chút…”
Nói qua nói lại, dường như muốn cô tin anh, anh còn cố tình cực kỳ chậm rãi cọ xát thứ nóng bỏng đang chôn sâu trong đó, giống như sắp rút ra ngoài vậy…
Lời nói vừa nãy đương nhiên chỉ để lừa gạt, ở trên giường, người đàn ông có nói bất kỳ câu nào, từ trước đến nay đều không thể tin được!
Trong lòng Hoa Tỷ Thần suy nghĩ, quỷ nhỏ gây sự không biết dáng vẻ cô lúc này, dáng vẻ khóc đến đôi mắt đầy ý xuân đáng thương sạch sẽ rốt cuộc khiến người ta yêu thương đến mức nào, anh yêu thương cô khóc lóc nức nở, nhưng mà thứ dưới háng kia lại càng yêu thương đến mức nổ tung…
Nhất là lỗ tai nghe tiếng kêu đau đớn oán giận không giấu được nũng nịu rên rỉ uyển chuyển mềm mại của cô bé này, Hoa Tỷ Thần cảm thấy chim to sưng tấy còn đang chôn sâu trong hoa kính mềm đầy nước lại hưng phấn ngẩng cao hơn một chút, giờ phút này vì kích thước vừa trướng thêm một chút mà bị thịt mềm vách hoa mấp máy co rút lại kẹp chặt đến phát đau, nhưng mặt khác lại bị trắng muốt trơn mềm bao quanh thật sảng khoái, thật sự giống như rơi xuống cảnh băng lửa cùng tấn công…
///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///
Dù chỉ trong giấc mơ, sức ảnh hưởng của quỷ nhỏ gây sự này với anh vẫn lớn như vậy, bây giờ quỷ nhỏ gây sự còn dám tra tấn anh như vậy, lát nữa sẽ khiến cô phải ăn đủ, anh quả thật phải hung dữ làm cô chiếm lấy cô, khiến cô phải khóc đến khô cổ mới được…
“Thật sao? Vậy nói lời phải giữ lời đấy… Tôi thử xem… Thử thả lỏng một chút là được… Vậy anh, anh mau rút ra nhé…” Thư Khuynh Mặc hai mắt đẫm lệ mông lung mơ hồ nhìn Hoa Tỷ Thần, sau khi không còn tóc mái che khuất lại càng lộ ra đường nét đẹp trai khôi ngô hoang dã, chàng trai mồ hôi mỏng chảy ròng ròng dưới ánh đèn ảm đạm, ánh mắt sâu sắc đường nét cứng rắn, rất có tiềm năng của con người kiên cường, nội tiết tố nam ùng ục ùng ục tràn đầy ra bên ngoài dễ dàng giam cầm được trái tim mềm mại của thiếu nữ…
Tiểu khả ái trong sáng bị giá trị nhan sắc bùng nổ mê hoặc rất dễ dàng tin lời người đàn ông hư hỏng, đặc biệt thứ nóng bỏng ở kia cũng không còn đấu đá bừa bãi nữa, lại còn cọ xát qua lại cẩn thận dịu dàng trong hoa kính mềm mại, lúc có lúc không cọ xát cho tường hoa mềm mại mềm nhũn nũng nịu, cọ xát đến mức mật hoa róc rách…
Theo đó từng cơn sóng an ủi liên tiếp dâng lên, loại an ủi này dần dần giảm bớt đau đớn như toàn thân sắp bị xé rách do lần đầu tiên bị xâm phạm, khiến Thư Khuynh Mặc chậm rãi thả lỏng cảnh giác, thử thăm dò hơi… Hơi mở rộng nửa thân dưới, để cho thịt mềm tường hoa hơi thả lỏng ra…
Vừa thả lòng, lập tức giống như mở một chiếc van khác ra, a, Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy bụng dưới ấm áp trầm xuống, lại một dòng nước tràn trề chảy ra ngoài…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thừa dịp Thư Khuynh Mặc hơi thả lòng, Hoa Tỷ Thần nói năng không giữ lời quyết định nhanh chóng, bàn tay nắm chặt vòng eo mảnh mai dịu dàng, giữ nửa thân dưới mềm mại không xương của cô bé càng chặt chẽ hơn nữa, đồng thời hơi ưỡn thẳng lưng rút ra một chút, sau đó dựa vào lượng trơn trượt dính nước này, lại mạnh mẽ nặng nề hung dữ đập mạnh vào bên trong.
Ngay sau khi đụng phải một viên thịt mềm nhô ra khỏi hoa tâm, lại mạnh mẽ rút hơn nửa thứ thô dài cứng rắn kia, sau đó lại nặng nề va đập vào bên trong, cứ như vậy lặp đi lặp lại nhiều lần, tuy động tác duy nhất nhàm chán nhưng chàng trai cực kỳ nghiêm túc, lúc đẩy lúc rút giống như va đập quấy đảo tung hoành ngang dọc, chọc cho thân thể mềm mại của người đẹp như ngọc đột nhiên run rẩy, gần như nức nở rên rỉ bật khóc.
Bình luận facebook