• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến (1 Viewer)

  • Đêm thứ 6: Chương 9 + 10

Đêm thứ sáu (9) huyệt nhỏ lẳng lơ của em kẹp chặt như vậy chẳng phải là muốn ăn tinh dịch của anh đây sao? Vậy cho em là được


Động tác va chạm dưới háng Hoa Tỷ Thần không hề ngừng lại, ánh mắt tùy ý lướt qua đã nhìn thấy người đẹp bên dưới mặt mũi tràn đầy xuân tình, mà nơi tròn trịa phấn ngọc nặng trĩu trắng nõn trước ngực kia giống như hai con thỏ mập sống động nhảy lên, hai luồng đầy đặn tròn trịa đơn giản vì sức lực mạnh mẽ của anh va chạm đưa đẩy đến mức không ngừng sóng sánh, lắc lư tạo ra đường cong mê người trắng như tuyết.


Nhất là quầng vú màu hồng nhạt như trăng tròn rực rỡ dưới ánh sáng yếu ớt lại càng sáng loán mê hoặc, bao quanh hai nụ hoa yêu kiều non nớt nho nhỏ dáng dấp yểu điệu, trái cây màu hồng phấn đáng yêu run rẩy, vô cùng mê người muốn hái xuống…


Hầu kết anh di chuyển lên xuống, bàn tay không kiềm chế được dọc theo vòng eo mảnh mai dịu dàng không đủ một vòng tay của người đẹp trườn lên trên, cuối cùng mới đặt lên hình hài đẹp đẽ đầy đặn kia, năm ngón tay biến thành móng vuốt ve thành đủ các hình dạng dâm đãng, a, hình dáng vểnh cao đầy đặn, cảm giác trơn trượt mềm mại, thật sự cực kỳ đàn hồi khiến người ta yêu thích không rời tay được…


///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///





Hoa Tỷ Thần thở hổn hển nói: “Đừng sợ, Tiểu Mặc Nhi của anh… Để anh nếm thử bầu vú to của em có được không… Không ngờ được nhìn em không mập, nhưng dưới quần áo lại ẩn giấu hai bé thỏ mập đáng yêu như vậy… Mềm quá… Rất to… Lại còn rất vểnh nữa… Kích thước lớn như vậy một tay khó mà nắm hết được, cảm giác có lẽ còn chứa rất nhiều sữa tươi thơm ngọt… Để lớp trưởng mút xem có được không?”


Trong nháy mắt khi chữ cuối cùng vang lên, Hoa Tỷ Thần đã cúi đầu ngậm hai con thỏ tuyết mập mạp không ngừng nhảy lên trước ngực Hoa Tỷ Thần, môi lưỡi nóng ẩm đầu tiên trăn trở hôn nhẹ mấy cái lên đôi vú trắng mềm xốp như mỡ, lúc này mới mặc sức mút thịt vú trơn trượt thơm mềm non như tuyết này mấy lần, miệng lưỡi dịu dàng ngọt ngào lướt đến vú trắng cao ngất, hợp với va chạm bên dưới cũng không hề ngừng lại, thậm chí lần sau còn mạnh mẽ tàn nhẫn hơn lần trước một chút, giống như máy đóng cọc không biết mệt mỏi vậy…


Thư Khuynh Mặc bị liếm ngực cảm thấy cô thật khó chịu giống như đang phải chịu giày vò, Hoa Tỷ Thần hư hỏng quả thật là ánh mắt xấu xa, môi lưỡi linh hoạt ẩm ướt kia giống như chó con ăn kem vậy, biến trước ngực cô trở nên tràn đầy dấu vết nước bọt tỏa sáng lóng lánh, tê dại, ướt đẫm, thật đáng ghét buồn nôn…


Tên xấu xa bỉ ổi này, đại sắc lang!


Nói cái gì vậy! Lại còn dưới quần áo ẩn giấu hai con thỏ mập, so sánh ngu dốt gì vậy, cuồng tình dục! Sữa tươi cái gì, đây là cách nói gì thế hả, cô là con gái nhà lành còn chưa sinh con, sao có thể có sữa cho trẻ sơ sinh được chứ?


Mặc dù suy nghĩ lung tung mắng chửi tên đại sắc lang Hoa Tỷ Thần này giống như rất ghét bỏ, có điều Thư Khuynh Mặc không thừa nhận cũng không được, thân thể của cô vô cùng thành thật…


Chẳng biết tại sao thân thể mềm mại trơn trượt trắng như tuyết của cô luôn không tự chủ được theo tiết tấu va chạm của Hoa Tỷ Thần, cực kỳ chủ động hơi di chuyển về phía lồng ngực nóng như lửa của anh, tiếng rên rỉ uyển chuyển bật ra khỏi miệng cô dường như vì sự va chạm mãnh liệt của Hoa Tỷ Thần mà trở nên đứt quãng không liên tục được: “Đừng… Không được, không… Đừng… Anh nói linh tinh… Sao tôi lại, sao tôi lại có sữa được chứ… Không có, anh đừng mút… Nhẹ, nhẹ… Hoa, Hoa Tỷ Thần… Nhẹ một chút… Sắp bị đâm hỏng rồi… Cầu xin anh, xin anh… Nhẹ chút… A, anh đừng liếm… Ngứa quá… Không, đừng mà…”


Hơi thở của Thư Khuynh Mặc cũng biến thành vừa gấp vừa nhanh, Hoa Tỷ Thần hư hỏng, cô nói thế nào anh đều làm ngược lại.


Cô càng nói không muốn, không muốn thè lưỡi ra liếm vậy mà tên sắc lang này lại càng liếm điên cuồng hơn. A… Sao anh ta lại còn cắn chứ… Ư… Muốn chết à, tên khốn nạn này, cô sẽ không bao giờ bỏ qua cho anh ta…


Hoa Tỷ Tanh nghe thấy Thư Khuynh Mặc ngọt ngào nói không muốn không muốn, lúc này mới hiểu thì ra ý không muốn của nữ nhân là gì rồi…


Mật ngọt dụ nhân tâm như thế hiển nhiên là mồm từ chối còn thân thể thành thật rồi, rõ ràng trong giọng nói cực kỳ hưởng th!


Tiểu yêu tinh câu hồn đoạt phát còn khẩu thị tâm phi, khiến nam nhân hận không thể chết trên người cô!


Đồ yêu tinh dính người! Đến anh khi nằm trong mộng mà còn bị quyến rũ mà quấn lấy cô!


“Có muốn hay không thì đợi vú được mút thì sẽ biết… Không biết chừng còn có thể mút ra cái gì đấy…” Hoa Tỷ Thần hàm hồ nói xạo một câu. Đương nhiên anh biết Thư Khuynh Mặc không có sữa, anh chỉ vì muốn nhìn bộ dáng chu môi đáng yêu của nha đầu này mà thôi!


Anh không nhẹ không cô cắn nụ hoa hồng phấn xinh xắn, như là để hả giận mà liếm mút mạnh vào miệng. Cảm nhận được nhũ thịt tinh tế, tỉ mỉ, yếu mềm trơn mịn cùng tiểu quả sưng cứng rắn. Hoa Tỷ Thần chợt cảm thấy miệng mình thơm ngát, không kìm được bấu vào hai bên vú, ăn càng tận hứng. Tiếng nước miếng chép chép phun ra nuốt vào nghe đến là thích thú…


Theo cái liếm cắn châm lửa khắp nơi của Hoa Tỷ Thần, Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy chỗ ngực mình bị môi lưỡi nóng ướt phun ra nuốt vào, đến mức tê tê như bị một dòng điện nhỏ xoẹt qua. Mà tất cả dòng điện như đều tập hợp thành một dòng chạy từ ngực xuống nơi giữa chân. Cô không kiềm được rên rỉ một tiếng: “Ừm… Đừng liếm… A, đừng căn… Ừm… Hoa…”


Thư Khuynh Mặc chưa dứt lời, bông hoa ở giữa chân đã bị một đầu nấm khổng lồ không chút trắc trở đột nhiên nặng nề đâm vào đóa thịt mềm mại, eo trào ra một cỗ tê dại mãnh liệt, cùng lúc đó, dưới bụng cũng như bị pháo hoa bắn mạnh kích thích mãnh liệt như muốn nổ tung…


Toàn thân Thư Khuynh Mặc bắt đầu run sợ kịch liệt, cảm thấy giờ khắc này như đang ở đầu ngọn sóng của thất tình lục dục…


Đau đớn tan rã, từng đợt khoái cảm bốc lên xen lẫn tia khao khát dần dần chiếm trọn toàn bộ xương cốt tứ chi của cô để cuốn vào những cơn sóng cuồn cuộn mà Hoa Tỷ Thần mang đến bên trong cô. Con ngươi của cô ướt át, thần sắc tan rã, cao trào cố nén đã lâu lần nữa bất ngờ ập tới.


Giờ phút này Thư Khuynh Mặc không còn gì để nói, đôi mắt hạnh ngập nước như làn thu thủy bị buộc tràn ra nước mắt, thậm chí còn cắn thật chặt cánh hoa hồng môi dưới. A… Không nổi được… Cứu mạng! Cứu mạng!


Cái lưng tuyết trắng xinh đẹp của cô như một dây cung bị kéo căng cong lên căng cứng, trong hoa huyệt đột nhiên lại thêm một trận nước thơm nóng bỏng trào ra. Mị thịt trên vách hoa cũng há miệng run rẩy rung động, tầng tầng lớp lớp quấn quít xoắn chặt. Kẹp chặt cây gậy thịt nóng hổi sít sao.


Mà Hoa Tỷ Thần vẫn đang rất hưởng thụ cái vách hoa nõn nà yếu mềm ẩm ướt mà vẫy triền miên bên trong, không ngừng rút ra đút vào nơi mất hồn này. Nhưng một dòng hoa thủy thình lình phun trào, đổ ập vào đầu nấm của anh. Tiếp đó chính là mị thịt càng xoắn càng chặt, càng quấn càng xiết. Trời ạ! Tiểu yêu tinh dính người! Tiểu tao huyệt run rẩy lại còn quấn chặt như thế khiến anh tê dại cả da đầu, đúng là muốn chết!


Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy có vô số cơn sung sướng đột cùng kích thích từ xương cụt bay lên. A, như sắp bắn vậy.


Anh ra ngoài hít một ngụm khí trọc thật sâu, cắn răng nói: “Tiểu yêu tinh dính người nhà em! Muốn mạng của trưởng lớp tiểu ca ca này sao! A… Sảng khoái! Tiểu tao huyệt của tiểu yêu tinh kẹp chặt nhanh như thế, chẳng lẽ muốn ăn tinh dịch ư! Cho em, cho em hết…”


Rõ ràng bình thường anh rất bền bỉ, sao, sao lần này lại nhanh như vậy!


Tiểu yêu tinh dính người này đúng là quá hại người, tiểu tao huyệt nóng ấm ngập nước sẽ cắn rồi lại hấp, còn phun ra ngoài nước mật nữa chứ. Nhưng không đến mức câu người, dính người vô cùng, không làm anh nhất thời lơ đáng mà mắc lừa…


Hông cường tráng của Hoa Tỷ Thần nhanh chóng đứng thẳng động, bất chấp đâm thẳng vào trong vách tường mị thịt ngập tràn mật nước, nhưng chỉ mấy chục lần đã thành nỏ mạnh hết đà, cây gậy lớn nặng nề đâm lần cuối liền trào lên đỉnh cao dục vọng. Cây gậy nóng bịt chặt tại nơi sâu nhất của hoa huyệt, giữa làn da thịt mềm mại phun ngập tràn dịch thể trắng tuyết, nóng hổi đặc sệt…





Đêm thứ sáu 10


Nguyên bản Thư Khuynh Mặc còn đắm chìm trong gió lốc mà Hoa Tỷ Thần mang lại. Cô cảm thấy giờ phút này mình nằm dưới thân Hoa Tỷ Thần vô cùng nhỏ bé, như muối bỏ biển. Hoặc là như một cánh hoa nhỏ bé đang dập dìu trên đầu sóng ngọn gió.


Cánh hoa cô mềm nhũn đáng thương không có sức. Chỉ có thể bị cuốn theo cơn sóng cuồn cuộn, cứ lớp này đến lớp khác, đánh tới không ngừng. Cô chỉ có thể bị ép chuyển động theo, cơn sóng khoái cảm ùn ùn kéo đến không hề lưu tình chôn vùi cô trong đó…


Dày vò như vậy, lại mất hồn đến vô tận…


Thoải mái như vậy, lại đan xen những đau đớn khó bỏ qua…


Hai mắt sương mù đẫm lệ của Thư Khuynh Mặc đột nhiên phát hiện mình bất ngờ không kịp đề phòng bị đánh ngã xuống khỏi đầu sóng. Cơn sóng lớn cũng đột nhiên tĩnh lại, cô chỉ cảm giác sâu trong hoa tâm non mềm tinh xảo ở giữa hai chân bị một dòng nhiệt nóng hổi bắn thẳng vào trong. Mà khoái cảm mãnh liệt kích thích phun trào như núi lửa, bộc phát ở sâu trong bụng cô, nhưng chỉ giới hạn trong này mà thôi.


Cao trào bị chấm dứt bất ngờ không kịp đề phòng, Thư Khuynh Mặc vốn bị va chạm đến mức lung lay thân thể nay đột nhiên được an tĩnh lại, bỗng không biết phải làm sao. Chưa tỉnh lại trong làn sóng tình dục, con ngươi Thư Khuynh Mặc ướt át tan rã, giai nhân hơi thất vọng không khỏi ngập ngừng hàm hồ nói: “A… Ưm… Đã kết thúc rồi à… Nhanh như vậy…”


///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///


Hoa Tỷ Thần rút vũ khí tỏa sáng, nửa cứng ra, vốn đang nhìn đóa hoa nhỏ đáng thương của tiểu mỹ nhân. Hai bên môi của hoa nhỏ co giãn vô cùng tốt, vừa rút ra, lỗ tròn đã thu về thành khe hở mấp máy. Nhưng nơi cánh hoa hơi sưng lầy lội nước dịu, mang theo vài giọt lửa đâm đặc trắng tinh và đỏ tươi dâm mỹ, thật đáng thương!


Nam tử hán đang chuẩn bị ôm mỹ nhân đi đến phòng tắm thanh lý thì đột nhiên nghe thấy câu này: đã kết thúc rồi à?


Kết thúc rồi à? Kết thúc rồi à?


Kết thúc! Nhanh!


Nhanh như vậy!


Sao lại nhanh!


Nhanh, nhanh, nhanh! Chẳng lẽ là vậy!


Mỗi một chữ đều vang vọng trong đầu Hoa Tỷ Thần, Hoa Tỷ Thần chợt cảm thấy lòng tự trọng của nam tử hán là mình bị vũ nhục và khiêu chiến cực lớn. Tiếu yêu tình này còn dám nói ư. Nếu không phải tiểu huyệt ngập nước của cô kẹp chặt như vậy, ấm như vậy, làm gì có chuyện anh mất mặt như giờ: “A? Em nói gì cơ? Quá nhanh… Không lẽ là vậy…. Vậy nhỏ, em nên nhớ kỹ lời mình vừa nói…”


Vốn vừa rồi còn thấy hối hận vì mình làm càn quá thô lỗ, còn nổi lên lòng thương tiếc, lập tức lửa nóng của Hoa Tỷ Thần ứa ra. Tiểu yêu tinh này nói chuyện thật là phiền lòng. Chỉ trong mơ mới thế thôi, nằm mơ! A, giờ là đang nằm mơ mà, mơ thì cần gì phải kiêng kị cái gì chứ…


Tiểu yêu tinh đã nói thế, anh còn thương tiếc cái gì! Nằm mơ thì phải thả tự do cho mình, Làm thế nào để sảng khoái mới đúng! Tiểu yêu tinh câu nhân, câu đến tận trong mộng anh. Vậy thì sẽ cho cô nếm thử cái gọi là một đêm bảy lần!


Nói anh nhanh, anh muốn cho cô biết cái gì gọi là nhanh! Còn gì mà đã kết thúc rồi à! Hắn nhìn thứ dưới háng tiếp tục giương cung bạt kiếm, cứng rắn như sắt.


Cự vật to dài, huyết mạch dày đặc, sinh khí dồi dào! Hừ, ngay cả con cặc lớn này còn không nghe lọt khiêu khích của tiểu yêu tinh!


Cực kỳ muốn chứng minh bản thân.


Bàn tay to lớn của thiếu niên nâng cẳng chân trắng nõn thon dài của Thư Khuynh Mặc gác lên vai mình. Cây nấm to tròn thô đỏ nhẹ nhàng chắn trước đóa hoa đỏ tươi xinh đẹp, nhẹ nhàng nói: “Tiểu yêu tinh đã nghe qua câu một đêm bảy lần bao giờ chưa? Hôm nay anh sẽ khiến em trải nghiệm! Lỗ nhỏ đúng là thiếu thao mà, hôm nay anh lớp trưởng sẽ làm cho đến khi em khóc lóc xin tha, không phải là ngất mới thôi!”


Chưa dứt lời, vật to dài dưới bụng Hoa Tỷ Thần không hề nể mặt đâm thẳng vào. Đường nhỏ trong đóa hoa tràn đầy tinh dịch và hoa thủy khiến vật thô to đâm vào tận nơi sâu nhất. Ngang dọc hùng hổ lao vào, lúc này đã hoàn toàn chôn sâu vào trong.


Cây gậy to dài hùng tráng xông toàn thân tới, ma xát cực kỳ nhanh chóng. Cây nấm to lớn vọt tới đỉnh vào trong hoa tâm, ngang ngược đụng vào con đường nhỏ hẹp hòi nơi tử cung. Sau đó lại nhanh chóng rút ra. Mạch máu rần rật vừa hung ác vơ vét toàn bộ lấy nơi non mềm trong vách hoa. Cứ lặp lại như thế nhiều lần, biểu thị rõ sự dũng mãnh cường tráng của thiếu niên!


“A… Ưm… Anh làm gì! Không phải… không phải là kết thúc rồi à… Tại sao lại cứng như vậy, dài như vậy! Ôi chao, đừng, đừng… nhanh quá! Cứu mạng! Hoa Tỷ Thần.. Hoa Tỷ Thần vào sâu quá… A, đừng mà… lớp trưởng, lớp trưởng đại nhân, cầu anh! A!” Thư Khuynh Mặc đột nhiên bị đâm từ đông sang tây. Hơn nữa tư thế hiện tại còn khiến vật thô cứng kia càng đâm sâu vào tận cùng. Thân thể cô cũng theo đó như thể bị treo lên cao, không hề có cảm giác an toàn. Cô vừa kinh vừa sợ, kìm lòng không được cầu xin tha thứ!


Dù suy nghĩ của cô trống trơn lại chóng mặt nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ được nụ hoa giữa chân đã bị kéo căng đến cực hạn. Mà thứ cây trụ thô cứng nổi đầy gân xanh đang nặng nề ma xát vách tường hoa êm ái tràn ngập hoa thủy. Gân cốt gần như rụng rời lại run rẩy lần nữa. Thân thể lay động cực nhanh, gian truân run động. Như sắp đắm chìm trong bề khoái cảm tiêu hồn thực cốt.


Mà trong hoa nhỏ bị một vật khổng lồ rút ra đâm vào gần như không chịu nổi được nữa, nhưng vân còn dùng sức nhúc nhích cắn chặt côn thịt nóng rẫy đang vận động, đúng là không còn sức nào nữa rồi. Đóa hoa tại cửa huyệt trắng nõn không thể làm gì khác hơn mà miễn cưỡng ngậm cái kích thước dọa người đó. Hai cánh hoa bị kéo căng đến tận cùng chỉ có thể ủy khuất siết chặt, đáng thương bị kéo thành vòng tròn căng cứng. Nơi ấy đỏ tươi tràn ra từng dịch trong suốt…


///Truyện được Edit & đăng tại Vietwriter.vn///


“Thật ư? Thế mà lại nghe thấy hoa khôi của chúng ta chịu thua, thật đúng là trời đổ mưa máu… Em van cầu cô, không chừng cô sẽ mềm lòng đấy… Chậm chút rồi… Ngoan, em thích con cặc lớn của anh lớp trưởng không? Con cặc lớn này chọc em có sướng có thoải mái không!” Hoa Tỷ Thần nghe thấy tiếng gọi lớp trưởng thì rất hài lòng, động tác va chạm cũng càng lúc càng dũng mãnh.


Không để ý hoa thịt càng lúc càng quấn chặt người như muốn đòi mạng, Hoa Tỷ Thần cắn răng va chạm vào tận sâu trong nhụy hoa của đóa hoa đáng yêu. Mị thịt mất hồn tầng tầng lớp lớp ngậm chặt lấy hắn. Sung sướng vô hạn khiến hắn khó có thể ức chế bắt đầu tàn nhẫn ma sát…


Cắm thật mạnh vào, va chạm hung ác mãnh liệt…


Quy đầu thô nặng còn bất cẩn va chạm mạnh vào miệng cổ tử cung, vừa ngoi đầu vào đã bị động thịt mềm kẹp chặt một cái. Ừ, quá nhanh quá sướng. Cơn tê dại làm toàn thân hắn nóng lên, sảng khoái khó nhịn. Hoa Tỷ Thần mồ hôi đầm đề, cơ thể cường tráng áp lên tiểu mỹ nhân thở phì phò ra sức cày cắm, va chạm.


Thư Khuynh Mặc cũng đồng dạng là tê dại khó nhịn, sảng khoái và dày vò cũng tháo chạy từ bụng nhỏ lên bộ ngực. Cả cơ thể bị từng đợt khoái cảm xông lên, thân thể như mất đi sức mạnh mà bồng bềnh như đám mây. Cơ thể mềm mại da thịt tuyết ngọc cũng thấm ra mồ hôi ròng ròng.


Ngay khi miệng tử cung nhạy cảm nhất bị đụng vào, thân thể nhu nhược thơm mát của cô không nhịn được phát run, ngay cả ngón chân như bạch ngọc cũng cuộn lại. Hoa tâm phun ra nồng đặc hoa thủy. Cao trào thi nhau nổi lên, Thư Khuynh Mặc hoàn toàn không có sức nói chuyện, chỉ có thể rên rỉ nhỏ bé, miễn cưỡng cầu xin tha thứ: “Ưm… cầu anh, lớp… trưởng, đừng đụng… đụng chỗ đó… A… Ư…”


“Đừng đụng… đâu cơ? Anh không nghe hiểu… không hiểu ý gì cả… Anh không rõ… A… Tiểu yêu tinh lại phun nước rồi! Nước cứ tưới xuống thôi, dâm thủy ứa ra. Em làm bằng nước hay sao?” Hoa Tỷ Thần giả ngu, khó khăn lắm mới tìm được nơi mất hồn, quả thực như cá gặp nước. Sao có thể cứ thế buông tha được?


Vật to lớn không ngừng gây rối kia vẫn giữ nguyên thế công, không hề giảm. Ngược lại còn vì xuân thủy đầm đìa mà lặp đi lặp lại động tác. Nhưng cái gậy lớn này rút ra đâm vào quá mạnh, quấy đến mật hoa dinh dính vốn bị chặn trong khe hoa nay “bẹp bẹp bẹp” bị ép chảy ra ngoài…


Đặc biệt là khi cây gậy to lớn của Hoa Tỷ Thần sau khi đâm vào còn tìm đến nơi thâm sâu nhất, tập trung tinh thần cố ý nhắm vào cái miệng tử cung âm u chật hẹp, tốc độ xâm nhập càng ngày càng nhanh.


Thứ thô cứng nóng bỏng ra vào quấy rối, nặng nề đỉnh toàn bộ vào, lối hoa bất ngờ bị không kịp đề phòng bị nhét đầy lẳng lặng co lại. Như thể vì động tác quá kịch liệt và hung ác, ngay cả cái bụng nhỏ bằng phẳng cũng bị va chạm luân phiên mà gập ghềnh.


Thư Khuynh Mặc vuốt vuốt phần bụng thỉnh thoảng có hình dáng nhô lên, nước mắt gợn sóng muốn ngăn cũng không nổi: “A… Đừng… Lớp trưởng, anh lớp trưởng, bụng bị phá vỡ… sắp bị làm hỏng… cứu mạng… cứu…”


Cái loại khoái cảm mất hồn đến từ sâu trong xương tủy dần thẩm thấu ra, Thư Khuynh Mặc cảm thấy từ nơi nào đó bị va chạm hung mãnh, nơi mềm mại giữa chân bị thứ cứng rắn nóng hổi của Hoa Tỷ Thần chọc như muốn tan nát. Còn cả hai cái túi nặng trình trịch đập bành bạch vào giữa hai chân trắng tuyết của cô. Ngứa xen lẫn đau nhức, Thư Khuynh Mặc thầm nghĩ chắc chắn chỗ kia sẽ bị sưng đỏ cả một mảng lớn! Hoa Tỷ Thần chết tiệt, tên trứng thối, đại sắc lang!


Thậm chí, thậm chí cô còn cảm thấy hai bên mông trắng nõn đầy đặn cũng vì động tác mãnh liệt không ngừng ra vào cơ thể cô của nam nhân mà chấn động mông phát run. Không hiểu sao mà Thư Khuynh Mặc cảm giác như bị Hoa Tỷ Thần đánh vào bờ mông, cảm giác càng thêm nhục nhã. Giọt lệ như trân châu rơi xuống, Thư Khuynh Mặc cắn môi dưới. Cô chưa từng có ý nghĩ đánh chửi người, nhưng giờ phút này, hết lần này đến lần khác bị đối xử thô bạo đến dục tiên dục tử, người ở dưới mái hiên giờ phút này chỉ có thể cầu xin tha thứ, “túi khóc nhỏ” cố nén khoái ý ngập đầu và đè nén lửa giận lại, mị mị quyến rũ cầu xin: “Ư… Nhẹ… Sắp chết rồi… Lớp trưởng à, anh, anh Thần… Đừng mà… Em sai rồi… Về sau em không dám nữa… không bao giờ gây sự nữa…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom