Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Tôi cùng An Bình cáo biệt về nhà mình, trên đường tôi còn đang suy nghĩ về sự tình của Vương Hồng Duệ.
Lúc về tới nhà, tôi mới nhớ tới một chuyện hết sức quan trọng!
Tôi không có phương thức liên lạc với Vương Hồng Duệ!
Lần này thật phiền toái …… Đột nhiên, tôi mới hồi tưởng lại, nha đầu An Bình kia có sổ điện thoại của hắn bên trên cuốn sách kí tên,.
Hành động của An Bình tại thời điểm đó đã góp phần vào khả năng của chúng tôi để giúp Vương Hồng Duệ dễ dàng hơn!
Dù vậy, nha đầu kia đến bây giờ cũng còn không ý thức được điều đó.
Sắc quỷ trên đường không nói gì, tôi nhịn không được lên tiếng:” Ngươi biết hoạ sĩ huyền học là cái gì không?”
Hắn lắc đầu: “Đây đều là người và đồ vật dương gian, hơn nữa còn là hải ngoại, ta cũng không rõ “.
Hắn dừng lại, nói tiếp: “Kỳ thật ta không muốn nói cho nàng biết, Hoa nhi.”
Giọng nói ghiêm túc truyền đến: “Còn nhớ rõ lời tại sảnh triển lãm ta nói cùng nàng chứ, tình huống sáu bức họa kia rất phức tạp.”
Tôi nhìn hắn, liền đợi đến khi hắn nói xong, lòng bàn tay của hắn phát lạnh, tôi có thể cảm giác được.
“Không có quỷ bám vào bên trên những bức vẽ.”
“Cái gì?”
Tôi kinh ngạc không thôi, có chút khó có thể tin, vội vã không nén nổi mở miệng: “Không thể như vậy, nếu như không có ác quỷ ẩn thân bên trong những bức họa, Vương Hồng Duệ kia vì sao lại gặp phải những cơn ác mộng?”
Cái này nói cho rõ có được hay không, chân dung trong mơ của Vương Hồng Duệ giống hệt như sáu bức tranh trong đời thực, và ngay cả những con quái vật mà anh ta mơ cũng được vẽ trên tranh thật.
Sắc quỷ bây giờ nói không có ác quỷ trong tranh vẽ, vậy hắn làm sao lại có loại giấc mơ này?
Chẳng lẽ hắn lại thông linh? Nói đùa cái gì, anh ta không đặc biệt như hoàn cảnh của tôi, cũng không giống An Bình, trong nhà chính là gia đình trừ quỷ.
Nếu nói đó chỉ là lí do tôi sợ hãi trong lòng thì quá qua loa. Sự trùng hợp đó thậm chí còn khó hơn một sao chổi đâm vào trái đất.
Sắc quỷ giống bộ dáng có chút không xác định, chần chờ liên tục vẫn là không nói ra, mà là:” Ngày mai cùng âm dương sư kia trao đổi qua sau, mới có thể ra đáp án.”
Đôi tay của hắn sờ gò má trên mặt của tôi, an ủi: “Đừng suy nghĩ nhiều, ngày mai khả năng sẽ có đáp án.”
Tôi gật đầu, hướng phía nhà mình đi đến, mới cầm chìa khoá đem mở cửa ra, tôi liền thấy hai cái thân ảnh quen thuộc.
“Hoa nhi à! Chúng ta trở về rồi đây!”
Cha mẹ tôi đi chơi riêng xong đã về nhà, trở về vừa nhìn thấy tôi, xém chút bổ nhào vào trên người tôi.
“Nhanh cho mẹ nhìn xem, có mập lên chút nào không? Ôi, con có phải tại chúng ta không ở nhà, lại lười, không ăn cơm hay không? Nhìn gương mặt của con đều hóp má vào rồi nè”.
Tôi dở khóc dở cười, thời gian mới một tuần, còn có thể cho bọn họ nhìn ra tôi mập hay ốm rồi ư?
Mặc dù, mình đích thật không ăn đủ ngày ba bữa cơm, nhưng cũng không quá ít, nhưng cũng sẽ không gầy rõ ràng như vậy được.
“Con đã ăn rất ngon, ba mẹ chơi thế nào?”
Tôi thật là sợ bọn họ tiếp tục nắm lấy tôi, hỏi ăn no chưa, mặc ấm không, có ngủ ngon không, cho dù hết thảy mạnh khỏe, nhưng bọn họ cuối cùng sẽ bởi vì lo lắng mà phóng đại lên vô hạn.
Vì vậy, trước khi họ có động thái này, hãy nhanh chóng thay đổi chủ đề!
Một chiêu này tôi dùng một cách trơn tru! Trước kia còn thường xuyên lấy ra đối phó với hai người rồi.
“Tạm được, chúng ta già rồi, cha con đó nha, không có thay đổi đâu, tính tình vẫn như cũ, dùng thế hệ người trẻ tụi con mà hình dung, nói thế nào… Người đàn ông thẳng thắn, đúng không! Người thẳng thắn. “.
Mẹ tựa như còn thiếu nữ cùng cha tôi nói yêu thương, đem tôi kéo tới, ngồi ở trên ghế sa lon, sắc quỷ tới gần phía sau của tôi.
Đến bên tai của tôi, nói khẽ: “Hoa nhi, chờ ta, ta về âm phủ một lần.”
Một chuỗi gió mát thổi hai bên cổ tôi khẽ ngứa, tôi không khỏi rùng mình một cái, sắc quỷ biến mất.
Mẹ đang nói chuyện, và đột nhiên thấy những cử động của tôi, nghĩ rằng máy điều hòa trong phòng khách quá lạnh, và quay sang để bố bật điều hòa lên cao hơn một chút.
Sắc quỷ gần đây một mực bên cạnh tôi, mặc dù mỗi ngày cũng có một đoạn thời gian ngắn sẽ trở lại âm phủ, nhưng phần lớn thời gian đều tại dương gian.
Bây giờ hắn rời đi, cũng là hi vọng tôi có thể cùng cha mẹ nói chuyện phiếm quên đi thời gian đơn độc một mình, thừa dịp khoảng thời gian này, quay lại công việc bận bịu mỗi ngày.
Bất quá, vì sao hắn chọn thời gian này đi làm việc, tôi có lẽ đã nghĩ đến một khả năng.
Ban đêm……
Mặt tôi gò má đỏ lên, trong lòng giận mắng mình một tiếng: Ngươi đang chờ mong một chút cái gì vậy! Dung hoa!
Mẹ bên cạnh tôi kích động nói về chuyện lúc bọn họ du lịch bên ngoài.
“Tiểu Hoa, con biết mẹ vì cái gì nói cha là người đàn ông thẳng thắn hay không, ngày đó, mẹ cố ý bôi cây son mới mua, ông ấy thây cũng mười phần thích cái nhan sắc kia, ”
Khụ khụ.
Cha có chút lúng túng ho lên tiếng, trên mặt ngượng ngùng nói: “Những lời này cũng đem đi kể cho con bé, bà vợ này”.
“ông kêu không nói? Tôi lại càng muốn nói, tôi muốn làm ông tức chết!”
Mẹ vốn còn muốn hạ lưu tình, nhưng sau khi nghe được lời này từ cha, bà liền trực tiếp không cần suy nghĩ, nói thẳng ra.
“Ngày đó lúc đang ăn điểm tâm, ta bôi son môi, cố ý hỏi ông ấy, miệng của ta đỏ có đẹp hay không.”
Mẹ một mặt phẫn nộ và buồn cười: “con đoán xem ông ấy làm gì?”
Tôi lắc đầu, miệng hơi cười, kỳ thật trong lòng đã có đáp án, nhưng vì mặt mũi ba ba đại nhân nhà mình nên giả bộ như không biết.
Ông ấy nói: ‘ bà bôi son môi sao?’.
Sặc ——
Tôi nhịn không được, trực tiếp cười phun ra.
Quả nhiên cùng suy nghĩ trong lòng tôi giống nhau như đúc! Khi mẹ mua thỏi son vào thời điểm đó, tôi cũng đặc biệt đi cùng mẹ đến quầy để kiểm tra màu. Khi tôi sử dụng, tôi thấy rằng màu sắc thực sự tự nhiên và gần với màu môi hơn.
Cha nhìn không ra, cũng rất bình thường thôi.
Tôi thấy vẻ mặt ngượng ngùng của ông, và nụ cười trên khóe miệng không thể nhịn được nữa. mẹ còn bắt lấy tôi, giống như là mở máy hát, có vẻ như còn thật nhiều chuyện lý thú chưa hề nói.
Tôi ngồi ở trên ghế sa lon, nghe bà kể chuyện, cười đến lật ngửa ra sau, xém chút từ trên ghế sa lon rơi xuống, cha đã lặng lặng chui vào gian phòng, hẳn là chơi game.
Thời gian ngắn ngủi sung sướng, để cho tôi tạm thời quên đi chuyện buổi sáng ở triễn lãm nghệ thuật của Vương Hồng Duệ.
Ấn tượng sáu bức vẽ kia trong đầu của tôi cũng dần dần mơ hồ.
Tôi cũng không cố gắng nghĩ về bọn chúng, mà là đưa chúng hoàn toàn che giấu, một lòng nhập tâm vào những câu chuyện mẹ kể.
Một tuần không gặp, giữa hai mẹ con tình cảm ngược lại càng chặt chẽ hơn, tôi cũng nói cho bà nghe trong thời gian bọn họ rời đi tôi đã gặp những chuyện gì.
Bà ngồi nghe tôi kể về chuyện Lâm Miêu Miêu, đương nhiên, quá trình trừ quỷ tôi tuyệt đối sẽ không để lộ ra một chút nào.
Trên mặt của bà lộ ra vẻ tiếc nuối.
“Phụ nữ á mà, khi tìm kiếm một người đàn ông, con phải mở to mắt ra. Mẹ hy vọng rằng con sẽ yêu để kết hôn và tìm một người đàn ông không làm tổn thương con. Đây là nguyên tắc tối thiểu để trở thành bạn trai hoặc chồng.”
“Rõ ràng, Lâm Miêu Miêu,, người mà con nói đã không mở mắt ra nhìn cho kĩ, đã tìm thấy một cái thùng rác và đặt chính mình vào nó.
Vô tình còn hại chết con mình.”
Tôi có chút bất mãn, nói: “Mẹ, muốn trách khẳng định không phải chị Miêu Miêu, muốn trách cũng là gã đàn ông cặn bã kia, không có chị Miêu, hắn vẫn là sẽ tìm những người phụ nữ khác kết hôn, rồi lại sẽ có Lâm Miêu Miêu khác, một Vân Á khác, một Mao Mao khác, thậm chí sẽ liên luỵ càng nhiều người.”
Mẹ tỉ mỉ nghĩ lại, đồng ý với suy nghĩ của tôi, mang theo chút áy náy nhìn tôi.
“Là mẹ nghĩ đơn giản rồi”.
Bà vỗ vỗ bờ vai của tôi, nhìn tôi chân thành nói:” Con gái à,con cũng là sinh viên đại học, nếu như gặp được người đàn ông tốt, con hãy nói, cha mẹ sẽ tôn trọng lựa chọn của con”.
Khóe miệng tôi không khỏi nhếch lên, cười nhìn mẹ: “Mẹ quên sao, con đã gả cho Diêm Vương.”
Mặt của bà nhất thời tối sầm lại, tức giận:” Nói bậy! Đây đều là mê tín!”
Tôi lắc đầu, ánh mắt nhu hòa nhìn bà nói:” Mẹ, trước kia con và mẹ nghĩ giống nhau, thế nhưng, con nghĩ về lần trước hai người về nhà, khẳng định gặp lão thái bà bên kia lấy được chút tin tức.”
“Đây không phải mê tín, cũng không phải giả.”
Lòng tôi đột nhiên dâng lên dũng khí, tôi cả gan, mơ hồ thổ lộ: “Mẹ, nếu như con nói, sắc…… Diêm Vương đại nhân đối với con rất tốt, một mực bảo vệ con, ngươi có tin hay không?”
Quả nhiên, trên mặt của bà ngay lập tức thấy được vẻ hoảng sợ, khó có thể tin, thậm chí là bối rối, tôi có thể cảm nhận được, bà tưởng chừng lúc nào cũng có thể gọi to lên, đem cha từ trong phòng chạy ra.
“Kỳ thật, ngày đó con nói cho mẹ chuyện về trấn quỷ kia, thì con quả thật đã chấp nhận chuyện minh hôn là thật. Cho nên, hôm nay con nói ra lời như vậy,mẹ chắc chắn sẽ không cảm thấy kỳ quái.”
“Tiểu Hoa, mẹ……”
Tôi giữ tay bà lại, nhìn thẳng vào mắt mẹ:” Mẹ, con không dám trăm phần trăm khẳng định nói với mẹ, con đối với hắn có tình cảm, nhưng con có thể cam đoan chính là, hắn đối với con rất tốt.”
Một đôi bàn tay thô ráp, chai sần chạm vào má tôi.
“Tốt, mẹ tin tưởng con, … hắn đối con tốt là được rồi, haizzz……”
Cuối cùng, bà vẫn thở dài, tôi ôm lấy mẹ: “khi con ở cùng hắn, rất có cảm giác an toàn, mẹ không cần lo lắng, ba ba cũng không cần lo lắng.”
Tôi không thấy, cha đã đứng ở đằng sau tôi cách đó không xa, mới từ gian phòng bên trong ra, chuẩn bị rót nước uống.
Lại nghe được những lời nói này.
“Muốn lấy được sự chấp thuận của chúng ta, hãy để Diêm Vương đại nhân ra đây, làm con rể của ta, vẫn là phải đến thông qua xét duyệt chúng ta.”
Thanh âm nghiêm nghị từ phía sau truyền đến, trong giọng nói mang theo chút tức giận, tôi vì âm thanh đó, dọa đến thân thể chấn động, bỗng nhiên quay người.
Tôi thấy trong đôi mắt ông ấy, thấy được ngoài sự nghiêm túc đó ra còn….
bất hạnh và đau lòng
Cha ra lúc nào? Tôi kinh ngạc nhìn ông ấy, lại nhìn mẹ, ánh mắt cọn họ kiên quyết, tôi nhẹ gật đầu, trong lòng lại có chút đau đớn nghĩ đến sắc quỷ.
Không biết nếu là hắn biết được tôi bán đứng hắn, hắn sẽ nghĩ như thế nào?
Không phải nói nàng dâu xấu gặp mẹ chồng, hiện tại chính là con rể đẹp trai gặp cha vợ đó à?
Tôi không khỏi tưởng tượng sắc quỷ nghe được tôi muốn để hắn đi gặp cha mẹ tôi, hắn sẽ như thế nào đây.
Lúc về tới nhà, tôi mới nhớ tới một chuyện hết sức quan trọng!
Tôi không có phương thức liên lạc với Vương Hồng Duệ!
Lần này thật phiền toái …… Đột nhiên, tôi mới hồi tưởng lại, nha đầu An Bình kia có sổ điện thoại của hắn bên trên cuốn sách kí tên,.
Hành động của An Bình tại thời điểm đó đã góp phần vào khả năng của chúng tôi để giúp Vương Hồng Duệ dễ dàng hơn!
Dù vậy, nha đầu kia đến bây giờ cũng còn không ý thức được điều đó.
Sắc quỷ trên đường không nói gì, tôi nhịn không được lên tiếng:” Ngươi biết hoạ sĩ huyền học là cái gì không?”
Hắn lắc đầu: “Đây đều là người và đồ vật dương gian, hơn nữa còn là hải ngoại, ta cũng không rõ “.
Hắn dừng lại, nói tiếp: “Kỳ thật ta không muốn nói cho nàng biết, Hoa nhi.”
Giọng nói ghiêm túc truyền đến: “Còn nhớ rõ lời tại sảnh triển lãm ta nói cùng nàng chứ, tình huống sáu bức họa kia rất phức tạp.”
Tôi nhìn hắn, liền đợi đến khi hắn nói xong, lòng bàn tay của hắn phát lạnh, tôi có thể cảm giác được.
“Không có quỷ bám vào bên trên những bức vẽ.”
“Cái gì?”
Tôi kinh ngạc không thôi, có chút khó có thể tin, vội vã không nén nổi mở miệng: “Không thể như vậy, nếu như không có ác quỷ ẩn thân bên trong những bức họa, Vương Hồng Duệ kia vì sao lại gặp phải những cơn ác mộng?”
Cái này nói cho rõ có được hay không, chân dung trong mơ của Vương Hồng Duệ giống hệt như sáu bức tranh trong đời thực, và ngay cả những con quái vật mà anh ta mơ cũng được vẽ trên tranh thật.
Sắc quỷ bây giờ nói không có ác quỷ trong tranh vẽ, vậy hắn làm sao lại có loại giấc mơ này?
Chẳng lẽ hắn lại thông linh? Nói đùa cái gì, anh ta không đặc biệt như hoàn cảnh của tôi, cũng không giống An Bình, trong nhà chính là gia đình trừ quỷ.
Nếu nói đó chỉ là lí do tôi sợ hãi trong lòng thì quá qua loa. Sự trùng hợp đó thậm chí còn khó hơn một sao chổi đâm vào trái đất.
Sắc quỷ giống bộ dáng có chút không xác định, chần chờ liên tục vẫn là không nói ra, mà là:” Ngày mai cùng âm dương sư kia trao đổi qua sau, mới có thể ra đáp án.”
Đôi tay của hắn sờ gò má trên mặt của tôi, an ủi: “Đừng suy nghĩ nhiều, ngày mai khả năng sẽ có đáp án.”
Tôi gật đầu, hướng phía nhà mình đi đến, mới cầm chìa khoá đem mở cửa ra, tôi liền thấy hai cái thân ảnh quen thuộc.
“Hoa nhi à! Chúng ta trở về rồi đây!”
Cha mẹ tôi đi chơi riêng xong đã về nhà, trở về vừa nhìn thấy tôi, xém chút bổ nhào vào trên người tôi.
“Nhanh cho mẹ nhìn xem, có mập lên chút nào không? Ôi, con có phải tại chúng ta không ở nhà, lại lười, không ăn cơm hay không? Nhìn gương mặt của con đều hóp má vào rồi nè”.
Tôi dở khóc dở cười, thời gian mới một tuần, còn có thể cho bọn họ nhìn ra tôi mập hay ốm rồi ư?
Mặc dù, mình đích thật không ăn đủ ngày ba bữa cơm, nhưng cũng không quá ít, nhưng cũng sẽ không gầy rõ ràng như vậy được.
“Con đã ăn rất ngon, ba mẹ chơi thế nào?”
Tôi thật là sợ bọn họ tiếp tục nắm lấy tôi, hỏi ăn no chưa, mặc ấm không, có ngủ ngon không, cho dù hết thảy mạnh khỏe, nhưng bọn họ cuối cùng sẽ bởi vì lo lắng mà phóng đại lên vô hạn.
Vì vậy, trước khi họ có động thái này, hãy nhanh chóng thay đổi chủ đề!
Một chiêu này tôi dùng một cách trơn tru! Trước kia còn thường xuyên lấy ra đối phó với hai người rồi.
“Tạm được, chúng ta già rồi, cha con đó nha, không có thay đổi đâu, tính tình vẫn như cũ, dùng thế hệ người trẻ tụi con mà hình dung, nói thế nào… Người đàn ông thẳng thắn, đúng không! Người thẳng thắn. “.
Mẹ tựa như còn thiếu nữ cùng cha tôi nói yêu thương, đem tôi kéo tới, ngồi ở trên ghế sa lon, sắc quỷ tới gần phía sau của tôi.
Đến bên tai của tôi, nói khẽ: “Hoa nhi, chờ ta, ta về âm phủ một lần.”
Một chuỗi gió mát thổi hai bên cổ tôi khẽ ngứa, tôi không khỏi rùng mình một cái, sắc quỷ biến mất.
Mẹ đang nói chuyện, và đột nhiên thấy những cử động của tôi, nghĩ rằng máy điều hòa trong phòng khách quá lạnh, và quay sang để bố bật điều hòa lên cao hơn một chút.
Sắc quỷ gần đây một mực bên cạnh tôi, mặc dù mỗi ngày cũng có một đoạn thời gian ngắn sẽ trở lại âm phủ, nhưng phần lớn thời gian đều tại dương gian.
Bây giờ hắn rời đi, cũng là hi vọng tôi có thể cùng cha mẹ nói chuyện phiếm quên đi thời gian đơn độc một mình, thừa dịp khoảng thời gian này, quay lại công việc bận bịu mỗi ngày.
Bất quá, vì sao hắn chọn thời gian này đi làm việc, tôi có lẽ đã nghĩ đến một khả năng.
Ban đêm……
Mặt tôi gò má đỏ lên, trong lòng giận mắng mình một tiếng: Ngươi đang chờ mong một chút cái gì vậy! Dung hoa!
Mẹ bên cạnh tôi kích động nói về chuyện lúc bọn họ du lịch bên ngoài.
“Tiểu Hoa, con biết mẹ vì cái gì nói cha là người đàn ông thẳng thắn hay không, ngày đó, mẹ cố ý bôi cây son mới mua, ông ấy thây cũng mười phần thích cái nhan sắc kia, ”
Khụ khụ.
Cha có chút lúng túng ho lên tiếng, trên mặt ngượng ngùng nói: “Những lời này cũng đem đi kể cho con bé, bà vợ này”.
“ông kêu không nói? Tôi lại càng muốn nói, tôi muốn làm ông tức chết!”
Mẹ vốn còn muốn hạ lưu tình, nhưng sau khi nghe được lời này từ cha, bà liền trực tiếp không cần suy nghĩ, nói thẳng ra.
“Ngày đó lúc đang ăn điểm tâm, ta bôi son môi, cố ý hỏi ông ấy, miệng của ta đỏ có đẹp hay không.”
Mẹ một mặt phẫn nộ và buồn cười: “con đoán xem ông ấy làm gì?”
Tôi lắc đầu, miệng hơi cười, kỳ thật trong lòng đã có đáp án, nhưng vì mặt mũi ba ba đại nhân nhà mình nên giả bộ như không biết.
Ông ấy nói: ‘ bà bôi son môi sao?’.
Sặc ——
Tôi nhịn không được, trực tiếp cười phun ra.
Quả nhiên cùng suy nghĩ trong lòng tôi giống nhau như đúc! Khi mẹ mua thỏi son vào thời điểm đó, tôi cũng đặc biệt đi cùng mẹ đến quầy để kiểm tra màu. Khi tôi sử dụng, tôi thấy rằng màu sắc thực sự tự nhiên và gần với màu môi hơn.
Cha nhìn không ra, cũng rất bình thường thôi.
Tôi thấy vẻ mặt ngượng ngùng của ông, và nụ cười trên khóe miệng không thể nhịn được nữa. mẹ còn bắt lấy tôi, giống như là mở máy hát, có vẻ như còn thật nhiều chuyện lý thú chưa hề nói.
Tôi ngồi ở trên ghế sa lon, nghe bà kể chuyện, cười đến lật ngửa ra sau, xém chút từ trên ghế sa lon rơi xuống, cha đã lặng lặng chui vào gian phòng, hẳn là chơi game.
Thời gian ngắn ngủi sung sướng, để cho tôi tạm thời quên đi chuyện buổi sáng ở triễn lãm nghệ thuật của Vương Hồng Duệ.
Ấn tượng sáu bức vẽ kia trong đầu của tôi cũng dần dần mơ hồ.
Tôi cũng không cố gắng nghĩ về bọn chúng, mà là đưa chúng hoàn toàn che giấu, một lòng nhập tâm vào những câu chuyện mẹ kể.
Một tuần không gặp, giữa hai mẹ con tình cảm ngược lại càng chặt chẽ hơn, tôi cũng nói cho bà nghe trong thời gian bọn họ rời đi tôi đã gặp những chuyện gì.
Bà ngồi nghe tôi kể về chuyện Lâm Miêu Miêu, đương nhiên, quá trình trừ quỷ tôi tuyệt đối sẽ không để lộ ra một chút nào.
Trên mặt của bà lộ ra vẻ tiếc nuối.
“Phụ nữ á mà, khi tìm kiếm một người đàn ông, con phải mở to mắt ra. Mẹ hy vọng rằng con sẽ yêu để kết hôn và tìm một người đàn ông không làm tổn thương con. Đây là nguyên tắc tối thiểu để trở thành bạn trai hoặc chồng.”
“Rõ ràng, Lâm Miêu Miêu,, người mà con nói đã không mở mắt ra nhìn cho kĩ, đã tìm thấy một cái thùng rác và đặt chính mình vào nó.
Vô tình còn hại chết con mình.”
Tôi có chút bất mãn, nói: “Mẹ, muốn trách khẳng định không phải chị Miêu Miêu, muốn trách cũng là gã đàn ông cặn bã kia, không có chị Miêu, hắn vẫn là sẽ tìm những người phụ nữ khác kết hôn, rồi lại sẽ có Lâm Miêu Miêu khác, một Vân Á khác, một Mao Mao khác, thậm chí sẽ liên luỵ càng nhiều người.”
Mẹ tỉ mỉ nghĩ lại, đồng ý với suy nghĩ của tôi, mang theo chút áy náy nhìn tôi.
“Là mẹ nghĩ đơn giản rồi”.
Bà vỗ vỗ bờ vai của tôi, nhìn tôi chân thành nói:” Con gái à,con cũng là sinh viên đại học, nếu như gặp được người đàn ông tốt, con hãy nói, cha mẹ sẽ tôn trọng lựa chọn của con”.
Khóe miệng tôi không khỏi nhếch lên, cười nhìn mẹ: “Mẹ quên sao, con đã gả cho Diêm Vương.”
Mặt của bà nhất thời tối sầm lại, tức giận:” Nói bậy! Đây đều là mê tín!”
Tôi lắc đầu, ánh mắt nhu hòa nhìn bà nói:” Mẹ, trước kia con và mẹ nghĩ giống nhau, thế nhưng, con nghĩ về lần trước hai người về nhà, khẳng định gặp lão thái bà bên kia lấy được chút tin tức.”
“Đây không phải mê tín, cũng không phải giả.”
Lòng tôi đột nhiên dâng lên dũng khí, tôi cả gan, mơ hồ thổ lộ: “Mẹ, nếu như con nói, sắc…… Diêm Vương đại nhân đối với con rất tốt, một mực bảo vệ con, ngươi có tin hay không?”
Quả nhiên, trên mặt của bà ngay lập tức thấy được vẻ hoảng sợ, khó có thể tin, thậm chí là bối rối, tôi có thể cảm nhận được, bà tưởng chừng lúc nào cũng có thể gọi to lên, đem cha từ trong phòng chạy ra.
“Kỳ thật, ngày đó con nói cho mẹ chuyện về trấn quỷ kia, thì con quả thật đã chấp nhận chuyện minh hôn là thật. Cho nên, hôm nay con nói ra lời như vậy,mẹ chắc chắn sẽ không cảm thấy kỳ quái.”
“Tiểu Hoa, mẹ……”
Tôi giữ tay bà lại, nhìn thẳng vào mắt mẹ:” Mẹ, con không dám trăm phần trăm khẳng định nói với mẹ, con đối với hắn có tình cảm, nhưng con có thể cam đoan chính là, hắn đối với con rất tốt.”
Một đôi bàn tay thô ráp, chai sần chạm vào má tôi.
“Tốt, mẹ tin tưởng con, … hắn đối con tốt là được rồi, haizzz……”
Cuối cùng, bà vẫn thở dài, tôi ôm lấy mẹ: “khi con ở cùng hắn, rất có cảm giác an toàn, mẹ không cần lo lắng, ba ba cũng không cần lo lắng.”
Tôi không thấy, cha đã đứng ở đằng sau tôi cách đó không xa, mới từ gian phòng bên trong ra, chuẩn bị rót nước uống.
Lại nghe được những lời nói này.
“Muốn lấy được sự chấp thuận của chúng ta, hãy để Diêm Vương đại nhân ra đây, làm con rể của ta, vẫn là phải đến thông qua xét duyệt chúng ta.”
Thanh âm nghiêm nghị từ phía sau truyền đến, trong giọng nói mang theo chút tức giận, tôi vì âm thanh đó, dọa đến thân thể chấn động, bỗng nhiên quay người.
Tôi thấy trong đôi mắt ông ấy, thấy được ngoài sự nghiêm túc đó ra còn….
bất hạnh và đau lòng
Cha ra lúc nào? Tôi kinh ngạc nhìn ông ấy, lại nhìn mẹ, ánh mắt cọn họ kiên quyết, tôi nhẹ gật đầu, trong lòng lại có chút đau đớn nghĩ đến sắc quỷ.
Không biết nếu là hắn biết được tôi bán đứng hắn, hắn sẽ nghĩ như thế nào?
Không phải nói nàng dâu xấu gặp mẹ chồng, hiện tại chính là con rể đẹp trai gặp cha vợ đó à?
Tôi không khỏi tưởng tượng sắc quỷ nghe được tôi muốn để hắn đi gặp cha mẹ tôi, hắn sẽ như thế nào đây.
Bình luận facebook