Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42
Sau khi ông cụ nhà Phương Quan hỗ trợ ông cụ phục hồi dị năng hai lần liền cùng mấy thanh niên lên xe huyền phù trở về.
Lục Tranh lúc này dùng kim hệ dị năng tạo ra một tấm lưới kim loại cực lớn bao quanh toàn bộ các bên và phía trên biệt thự Lục gia. Tấm lưới này với mắt lưới to bằng quả trứng gà, hơn nữa Lục Tranh đã đạt đỉnh cấp sơ kì, tấm lưới bằng kim loại này cũng không phải muốn phá liền phá.
Biến dị thực vật của ông cụ, bây giờ thêm lưới kim loại của Lục Tranh, bây giờ tầng bảo vệ có thể tự trang bị đã có hai.
Lục gia không chỉ có hệ thống an ninh mà còn có màng chắn bằng năng lượng bảo vệ, chỉ cần mở màng chắn thì sẽ cản được sự tấn công và các tác nhân từ bên ngoài. Chỉ có điều màng chắn khởi động là bao phủ khắp biệt thự, một khi cần ra ngoài và hạ màng chắn cũng có nghĩa Lục gia không có bất kì sự an toàn nào. Chung quy con người đều cần đến những nhu yếu phẩm phục vụ những nhu cầu tối thiểu nhất. Cứ cho là bên trong Lục gia có không ít đồ ăn thức uống cùng vật dụng hằng ngày chăng nữa cũng không đại biểu nó có thể duy trì rất lâu. Mà cuộc tấn công này lại không biết diễn ra trong bao lâu, cũng không ai biết đến thời điểm nào mới chấm dứt. Màng chắn hoàn hảo như thế nhưng có một khuyết điểm, màng chắn này cần rất nhiều năng lượng nên duy trì không quá lâu, nhiều nhất chỉ khoảng mười giờ liên tục.
Bây giờ hầu như toàn bộ cây cối ở Lục gia đã biến dị và trong trạng thái sẵn sàng tấn công. Chỉ duy có một vài cây cỏ hoặc cây con thì không bị ông cụ dùng dị năng biến dị chúng. Cũng phải thôi, cây lớn thì dẻo dai hơn, khỏe hơn, có ưu thế hình thể hơn, biến dị chúng cần cung cấp ít năng lượng hơn trong khi đó cây nhỏ muốn biến dị cần cho chúng một lượng năng lượng để chúng vừa lớn nhanh vừa biến dị theo ý muốn của dị năng giả.
Lục Tranh dùng kim hệ tạo ra một loạt các gậy, roi, đao kiếm ngay giữa sảnh. Ở đây không phải là mọi người không biết dùng súng ống đạn dược mà là do Đế quốc cấm tàng trữ súng đạn và các loại vũ khí nóng cho nên sẽ không mấy ai có được đặc quyền cầm súng, kể cả Lục gia. Thường thì người không sở hữu dị năng sẽ giỏi dùng các loại vũ khí hơn người có dị năng một chút, bởi vì họ không có ưu thế dị năng nên thường muốn biết nhiều hơn về các loại vũ khí. Chỉ tiếc để đảm bảo an ninh, Đế quốc cấm tàng trữ vũ khí và thứ duy nhất được gọi là súng lại là súng được thiết kế để gây mê hoặc tiêm thuốc ức chế từ khoảng cách xa. Mà những thứ này có tác dụng với đám côn trùng và động vật biến dị hay không lại là một chuyện khác.
Lục Tranh cũng chẳng hi vọng mọi người ở đây có cơ hội dùng mấy thứ vũ khí lạnh kiểu này, chẳng qua là để phòng trường hợp xấu nhất thôi.
Lục Tranh bước ra ngoài sảnh, vươn tay ra ngoắt lên một cái, năng lượng mộc hệ thoát ra tác động vào mấy cây cỏ đang ở hình thái tự nhiên khiến chúng biến dị trong chớp mắt. Vốn chỉ cao không đến nửa gang tay, cây cỏ đã biến thành cao ba mét có hơn, các sợi lông ở thân cây và lá trở thành dạng gai vừa dài vừa cứng, hình dạng như móc câu dày chi chít. Cành lá và cả thân cây cỏ đều trở nên mềm dẻo lạ thường, tưởng như một nhúm sợi dây đang đung đưa theo gió chứ không phải một cái cây cao hơn ba mét. Hoa cỏ từ đóa hoa nhỏ xinh liền biến thành bông hoa ăn thịt, mở ra những cái miệng to như chậu máu.
Phất tay vài cái cho dị năng mộc hệ tràn ra, chỉ trong vài giây một loạt các cây cỏ chưa biến dị liền trở thành biến dị thực vật ăn thịt. Rễ cây tự nhổ lên, các cây cỏ bị biến dị tách ra bao quanh khu nhà. Nếu chỉ cần tự vệ và chiến đấu một mình thì Lục Tranh chỉ cần một cái cây biến dị đi theo trợ trận là được nhưng đây lại là góp sức để bảo vệ những người trong Lục gia nên không thể không tạo ra nhiều biến dị thực vật rồi ra lệnh cho chúng tự hành động.
Không phải Lục Tranh không nghĩ tới việc dùng tinh hạch để tăng cường dị năng cho những người có dị năng để họ có sức chiến đấu cao hơn, chính cậu và ông cụ cũng sẽ nhàn tay nhàn chân hơn. Cậu cũng không tiếc tinh hạch bởi bãi săn Khiết gia không thiếu tinh hạch thú, săn bao nhiêu chẳng được. Vấn đề là phải giải thích như thế nào, người Đế quốc không ai biết Khiết gia có một bãi săn, bản thân Lục Tranh không giàu đến mức có thể mua, tồn trữ và tung tinh hạch vô tội vạ như vậy.
Hơn nữa theo như cảnh báo thì những côn trùng và động vật biến dị này mặc dù rất đông và lực phá hoại không nhỏ nhưng mỗi con khi tách ra lại không quá mạnh, một người khỏe mạnh bình thường cũng có thể đánh hạ, đối với dị năng giả lại càng dễ dàng. Dị năng có thể tăng trưởng bằng tinh hạch và cũng tăng trưởng bằng tập luyện chiến đấu, cách sau lại tốt hơn cách trước.
Lục Tranh cho biến dị thực vật bao quanh căn biệt thự, trên ban công các tầng và sân thượng. Một số khác lại đứng xen kẽ trong hàng biến dị thực vật của ông cụ trong khuôn viên.
Cứ ngỡ đã có một lớp lưới kim loại bảo vệ thì côn trùng và động vật biến dị sẽ khó lòng vào đây, ai ngờ Đế quốc lại phát ra một thông báo mới, trong những con côn trùng và động vật biến dị có một phần trong đó có khả năng ăn mòn kim loại, theo đó cứ mười con sẽ có hai con có khả năng ăn mòn kim loại.
Tinh thần mọi người lại có chút chùng xuống.
Ông cụ lập tức cho người mở cửa tầng hầm để đưa toàn bộ xe huyền phù vào, giảm hư hại đến mức tối đa.
Lục Tranh lại dùng dị năng, lần này là băng hệ tạo thành một bức tường băng thật dày bao bên ngoài tấm lưới kim loại. Cậu vẫn có độ tự tin nhất định với lớp lưới kim loại nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Những thành viên khác có người yếu quá không chiến đấu được thì chuẩn bị mấy thứ đồ cứu thương và lui vào trong sẵn sàng công tác hậu cần tránh làm gánh nặng cho những người bên ngoài. Nhận thấy thời gian vẫn còn, đại đa số người mặc lễ phục rườm rà đều đã thay bộ đồ thoải mái dễ vận động rồi tập hợp lại ngay sảnh chuẩn bị ứng chiến. Người có dị năng thì không nói, người không có dị năng thì cầm vũ khí lạnh, cứ cái nào vừa tay thì cầm.
Có lẽ chưa tới nửa tiếng sau, báo động của Lục gia vang lên. Mọi người liền đề cao tinh thần.
Một góc chân trời, côn trùng biến dị với kích thước như phần đùi người trưởng thành bay đến đen kịt, dưới đất lại không ít động vật biến dị chạy trên đường nhưng trái ngược với kích thước to đột phá của côn trùng thì những động vật này có kích thước chỉ to hơn côn trùng biến dị gấp đôi gấp ba. Khách quan mà nói, đây cũng là kích thước dễ đánh nhất.
Không ít động vật và côn trùng biến dị tiến đến Lục gia đều bị tường băng và lưới kim loại cản lại. Tiếp theo tường băng thủng một lỗ, lưới kim loại liền thất thủ ngay sau đó không lâu. Bây giờ hai lớp bảo vệ đã bị một số con côn trùng ăn mòn thành mấy lỗ thủng phía trên, phía dưới cũng bị động vật biến dị ăn mòn mấy lỗ. Lục Tranh dùng dị năng gia cố lại mấy lỗ thủng thì mấy lỗ thủng càng bị thủng nhanh hơn. Các lỗ thủng này ngày càng to, ngày càng nhiều, côn trùng và động vật biến dị xông vào bên trong với số lượng ngày càng lớn.
Biến dị thực vật nhanh chóng bắt lấy những con trùng và động vật biến dị gần mình nhất, siết chết hoặc sử dụng chúng như thức ăn.
Tình cảnh trước mắt khiến Lục Tranh không khỏi nhíu mày, nếu lực tấn công mỗi con là không lớn vậy tại sao lại có thể ăn mòn tấm lưới nhanh như vậy. Trên hết tiền đề tấm lưới này là dị năng kim hệ và băng hệ đỉnh cấp sơ kì tạo thành, theo lý thuyết không phải nói phá là phá được, cho dù có là dị năng giả cấp cao, tất nhiên không kể đến những người có cấp bậc bằng hoặc cao hơn cậu. Nhưng hiện tại thì sao, hai lớp bảo vệ cậu tạo ra lại bị phá rất nhanh, không những nhanh mà lại còn là bị phá bởi những con trùng và động vật biến dị không quá mạnh và không có dị năng.
- ------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!
Lục Tranh lúc này dùng kim hệ dị năng tạo ra một tấm lưới kim loại cực lớn bao quanh toàn bộ các bên và phía trên biệt thự Lục gia. Tấm lưới này với mắt lưới to bằng quả trứng gà, hơn nữa Lục Tranh đã đạt đỉnh cấp sơ kì, tấm lưới bằng kim loại này cũng không phải muốn phá liền phá.
Biến dị thực vật của ông cụ, bây giờ thêm lưới kim loại của Lục Tranh, bây giờ tầng bảo vệ có thể tự trang bị đã có hai.
Lục gia không chỉ có hệ thống an ninh mà còn có màng chắn bằng năng lượng bảo vệ, chỉ cần mở màng chắn thì sẽ cản được sự tấn công và các tác nhân từ bên ngoài. Chỉ có điều màng chắn khởi động là bao phủ khắp biệt thự, một khi cần ra ngoài và hạ màng chắn cũng có nghĩa Lục gia không có bất kì sự an toàn nào. Chung quy con người đều cần đến những nhu yếu phẩm phục vụ những nhu cầu tối thiểu nhất. Cứ cho là bên trong Lục gia có không ít đồ ăn thức uống cùng vật dụng hằng ngày chăng nữa cũng không đại biểu nó có thể duy trì rất lâu. Mà cuộc tấn công này lại không biết diễn ra trong bao lâu, cũng không ai biết đến thời điểm nào mới chấm dứt. Màng chắn hoàn hảo như thế nhưng có một khuyết điểm, màng chắn này cần rất nhiều năng lượng nên duy trì không quá lâu, nhiều nhất chỉ khoảng mười giờ liên tục.
Bây giờ hầu như toàn bộ cây cối ở Lục gia đã biến dị và trong trạng thái sẵn sàng tấn công. Chỉ duy có một vài cây cỏ hoặc cây con thì không bị ông cụ dùng dị năng biến dị chúng. Cũng phải thôi, cây lớn thì dẻo dai hơn, khỏe hơn, có ưu thế hình thể hơn, biến dị chúng cần cung cấp ít năng lượng hơn trong khi đó cây nhỏ muốn biến dị cần cho chúng một lượng năng lượng để chúng vừa lớn nhanh vừa biến dị theo ý muốn của dị năng giả.
Lục Tranh dùng kim hệ tạo ra một loạt các gậy, roi, đao kiếm ngay giữa sảnh. Ở đây không phải là mọi người không biết dùng súng ống đạn dược mà là do Đế quốc cấm tàng trữ súng đạn và các loại vũ khí nóng cho nên sẽ không mấy ai có được đặc quyền cầm súng, kể cả Lục gia. Thường thì người không sở hữu dị năng sẽ giỏi dùng các loại vũ khí hơn người có dị năng một chút, bởi vì họ không có ưu thế dị năng nên thường muốn biết nhiều hơn về các loại vũ khí. Chỉ tiếc để đảm bảo an ninh, Đế quốc cấm tàng trữ vũ khí và thứ duy nhất được gọi là súng lại là súng được thiết kế để gây mê hoặc tiêm thuốc ức chế từ khoảng cách xa. Mà những thứ này có tác dụng với đám côn trùng và động vật biến dị hay không lại là một chuyện khác.
Lục Tranh cũng chẳng hi vọng mọi người ở đây có cơ hội dùng mấy thứ vũ khí lạnh kiểu này, chẳng qua là để phòng trường hợp xấu nhất thôi.
Lục Tranh bước ra ngoài sảnh, vươn tay ra ngoắt lên một cái, năng lượng mộc hệ thoát ra tác động vào mấy cây cỏ đang ở hình thái tự nhiên khiến chúng biến dị trong chớp mắt. Vốn chỉ cao không đến nửa gang tay, cây cỏ đã biến thành cao ba mét có hơn, các sợi lông ở thân cây và lá trở thành dạng gai vừa dài vừa cứng, hình dạng như móc câu dày chi chít. Cành lá và cả thân cây cỏ đều trở nên mềm dẻo lạ thường, tưởng như một nhúm sợi dây đang đung đưa theo gió chứ không phải một cái cây cao hơn ba mét. Hoa cỏ từ đóa hoa nhỏ xinh liền biến thành bông hoa ăn thịt, mở ra những cái miệng to như chậu máu.
Phất tay vài cái cho dị năng mộc hệ tràn ra, chỉ trong vài giây một loạt các cây cỏ chưa biến dị liền trở thành biến dị thực vật ăn thịt. Rễ cây tự nhổ lên, các cây cỏ bị biến dị tách ra bao quanh khu nhà. Nếu chỉ cần tự vệ và chiến đấu một mình thì Lục Tranh chỉ cần một cái cây biến dị đi theo trợ trận là được nhưng đây lại là góp sức để bảo vệ những người trong Lục gia nên không thể không tạo ra nhiều biến dị thực vật rồi ra lệnh cho chúng tự hành động.
Không phải Lục Tranh không nghĩ tới việc dùng tinh hạch để tăng cường dị năng cho những người có dị năng để họ có sức chiến đấu cao hơn, chính cậu và ông cụ cũng sẽ nhàn tay nhàn chân hơn. Cậu cũng không tiếc tinh hạch bởi bãi săn Khiết gia không thiếu tinh hạch thú, săn bao nhiêu chẳng được. Vấn đề là phải giải thích như thế nào, người Đế quốc không ai biết Khiết gia có một bãi săn, bản thân Lục Tranh không giàu đến mức có thể mua, tồn trữ và tung tinh hạch vô tội vạ như vậy.
Hơn nữa theo như cảnh báo thì những côn trùng và động vật biến dị này mặc dù rất đông và lực phá hoại không nhỏ nhưng mỗi con khi tách ra lại không quá mạnh, một người khỏe mạnh bình thường cũng có thể đánh hạ, đối với dị năng giả lại càng dễ dàng. Dị năng có thể tăng trưởng bằng tinh hạch và cũng tăng trưởng bằng tập luyện chiến đấu, cách sau lại tốt hơn cách trước.
Lục Tranh cho biến dị thực vật bao quanh căn biệt thự, trên ban công các tầng và sân thượng. Một số khác lại đứng xen kẽ trong hàng biến dị thực vật của ông cụ trong khuôn viên.
Cứ ngỡ đã có một lớp lưới kim loại bảo vệ thì côn trùng và động vật biến dị sẽ khó lòng vào đây, ai ngờ Đế quốc lại phát ra một thông báo mới, trong những con côn trùng và động vật biến dị có một phần trong đó có khả năng ăn mòn kim loại, theo đó cứ mười con sẽ có hai con có khả năng ăn mòn kim loại.
Tinh thần mọi người lại có chút chùng xuống.
Ông cụ lập tức cho người mở cửa tầng hầm để đưa toàn bộ xe huyền phù vào, giảm hư hại đến mức tối đa.
Lục Tranh lại dùng dị năng, lần này là băng hệ tạo thành một bức tường băng thật dày bao bên ngoài tấm lưới kim loại. Cậu vẫn có độ tự tin nhất định với lớp lưới kim loại nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Những thành viên khác có người yếu quá không chiến đấu được thì chuẩn bị mấy thứ đồ cứu thương và lui vào trong sẵn sàng công tác hậu cần tránh làm gánh nặng cho những người bên ngoài. Nhận thấy thời gian vẫn còn, đại đa số người mặc lễ phục rườm rà đều đã thay bộ đồ thoải mái dễ vận động rồi tập hợp lại ngay sảnh chuẩn bị ứng chiến. Người có dị năng thì không nói, người không có dị năng thì cầm vũ khí lạnh, cứ cái nào vừa tay thì cầm.
Có lẽ chưa tới nửa tiếng sau, báo động của Lục gia vang lên. Mọi người liền đề cao tinh thần.
Một góc chân trời, côn trùng biến dị với kích thước như phần đùi người trưởng thành bay đến đen kịt, dưới đất lại không ít động vật biến dị chạy trên đường nhưng trái ngược với kích thước to đột phá của côn trùng thì những động vật này có kích thước chỉ to hơn côn trùng biến dị gấp đôi gấp ba. Khách quan mà nói, đây cũng là kích thước dễ đánh nhất.
Không ít động vật và côn trùng biến dị tiến đến Lục gia đều bị tường băng và lưới kim loại cản lại. Tiếp theo tường băng thủng một lỗ, lưới kim loại liền thất thủ ngay sau đó không lâu. Bây giờ hai lớp bảo vệ đã bị một số con côn trùng ăn mòn thành mấy lỗ thủng phía trên, phía dưới cũng bị động vật biến dị ăn mòn mấy lỗ. Lục Tranh dùng dị năng gia cố lại mấy lỗ thủng thì mấy lỗ thủng càng bị thủng nhanh hơn. Các lỗ thủng này ngày càng to, ngày càng nhiều, côn trùng và động vật biến dị xông vào bên trong với số lượng ngày càng lớn.
Biến dị thực vật nhanh chóng bắt lấy những con trùng và động vật biến dị gần mình nhất, siết chết hoặc sử dụng chúng như thức ăn.
Tình cảnh trước mắt khiến Lục Tranh không khỏi nhíu mày, nếu lực tấn công mỗi con là không lớn vậy tại sao lại có thể ăn mòn tấm lưới nhanh như vậy. Trên hết tiền đề tấm lưới này là dị năng kim hệ và băng hệ đỉnh cấp sơ kì tạo thành, theo lý thuyết không phải nói phá là phá được, cho dù có là dị năng giả cấp cao, tất nhiên không kể đến những người có cấp bậc bằng hoặc cao hơn cậu. Nhưng hiện tại thì sao, hai lớp bảo vệ cậu tạo ra lại bị phá rất nhanh, không những nhanh mà lại còn là bị phá bởi những con trùng và động vật biến dị không quá mạnh và không có dị năng.
- ------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!
Bình luận facebook