Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 103
Chương 103
Bọ Cạp không trực tiếp trả lời mà thở dài nói: “Ông chủ, bây giờ ông phải mau chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt, ở đây sắp xảy ra một trận chiến lớn rồi!”
“Haha!”, người đàn ông mặc vest không tin, lạnh lùng cười: “Bọ cạp, cậu đã thay đổi rồi, chỉ mình cậu ta mà đã doạ cậu thành ra thế này rồi, trực tiếp xử cậu ta chẳng phải là được rồi sao”.
Bọ Cạp cười khổ: “Đâu chỉ có một mình anh ta, phải nói là thiên quân vạn mã mới đúng”.
Thiên quân vạn mã?
Người đàn ông mặc vest nhìn Bọ Cạp khó hiểu: “Cậu không đùa đấy chứ?”
“Ông chủ, nếu ông không đi, đến lúc đó chúng tôi không bảo vệ nổi ông đâu”, Bọ Cạp nghiêm túc nói.
“Được rồi!”
Người đàn ông mặc vest gật đầu lập tức rời đi.
Bọ Cạp trước giờ không thích khoa trương, người đàn ông mặc vest hiểu rất rõ con người hắn ta.
Sau khi người đàn ông mặc vest rời đi Bọ Cạp vẫy tay ra hiệu.
“Sói Đen, triệu tập các anh em chuẩn bị chiến đấu!”
Ngay lập tức, mười ba người đeo mặt nạ trang bị AK47 bắt đầu phục kích trong công xưởng bỏ hoang, chờ Lục Thần đến.
Trước đó trời mưa to, trên đường để lại dấu bánh xe, vì vậy Lục Thần đã lần theo dấu bánh xe tìm đến đây.
Lục Thần đậu xe ở cổng công xưởng, quan sát kĩ càng bên trong.
Đột nhiên, anh phát hiện có một chiếc camera trên cổng sắt.
Haiz! Sơ suất quá!
Chắc chắn đã bị bọn họ phát hiện rồi.
Lục Thần vội vàng mở cửa xe, trực tiếp nhảy vào một đám cỏ dại.
“Đoàng”.
Lục Thần vừa nhảy xuống xe, liền có tiếng súng nổ, kính xe vỡ tan.
Anh có khả năng dự cảm trước được nguy hiểm chính là nhờ kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm trên chiến trường.
“Mẹ nó!”
Sau một pha thất bại, Bọ Cạp tức giận đá mạnh vào tường.
“Bắn vào đám cỏ dại đó cho tôi”.
“Đoàng, đoàng”.
Tiếng súng lần nữa vang lên, bãi cỏ dại bị bắn tơi tả.
Chẳng mấy chốc, đám cỏ tươi tốt đã biến thành một vũng bùn.
“Chuyện này…”
“Anh ta… đâu?”
Bọ Cạp kinh ngạc nhìn đám cỏ dại khi phát hiện Lục Thần đã biến mất.
Mười ba người đàn ông đeo mặt nạ dò xét khắp các ngõ ngách mà Lục Thần có thể ẩn náu.
Lúc này, Lục Thần đang ngồi trên đường ống thoát nước bỏ hoang trong nhà máy, trên tay cầm một cây châm bạc.
Đột nhiên, một người đàn ông đeo mặt nạ mất kiên nhẫn tiến gần đến anh.
Bọ Cạp không trực tiếp trả lời mà thở dài nói: “Ông chủ, bây giờ ông phải mau chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt, ở đây sắp xảy ra một trận chiến lớn rồi!”
“Haha!”, người đàn ông mặc vest không tin, lạnh lùng cười: “Bọ cạp, cậu đã thay đổi rồi, chỉ mình cậu ta mà đã doạ cậu thành ra thế này rồi, trực tiếp xử cậu ta chẳng phải là được rồi sao”.
Bọ Cạp cười khổ: “Đâu chỉ có một mình anh ta, phải nói là thiên quân vạn mã mới đúng”.
Thiên quân vạn mã?
Người đàn ông mặc vest nhìn Bọ Cạp khó hiểu: “Cậu không đùa đấy chứ?”
“Ông chủ, nếu ông không đi, đến lúc đó chúng tôi không bảo vệ nổi ông đâu”, Bọ Cạp nghiêm túc nói.
“Được rồi!”
Người đàn ông mặc vest gật đầu lập tức rời đi.
Bọ Cạp trước giờ không thích khoa trương, người đàn ông mặc vest hiểu rất rõ con người hắn ta.
Sau khi người đàn ông mặc vest rời đi Bọ Cạp vẫy tay ra hiệu.
“Sói Đen, triệu tập các anh em chuẩn bị chiến đấu!”
Ngay lập tức, mười ba người đeo mặt nạ trang bị AK47 bắt đầu phục kích trong công xưởng bỏ hoang, chờ Lục Thần đến.
Trước đó trời mưa to, trên đường để lại dấu bánh xe, vì vậy Lục Thần đã lần theo dấu bánh xe tìm đến đây.
Lục Thần đậu xe ở cổng công xưởng, quan sát kĩ càng bên trong.
Đột nhiên, anh phát hiện có một chiếc camera trên cổng sắt.
Haiz! Sơ suất quá!
Chắc chắn đã bị bọn họ phát hiện rồi.
Lục Thần vội vàng mở cửa xe, trực tiếp nhảy vào một đám cỏ dại.
“Đoàng”.
Lục Thần vừa nhảy xuống xe, liền có tiếng súng nổ, kính xe vỡ tan.
Anh có khả năng dự cảm trước được nguy hiểm chính là nhờ kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm trên chiến trường.
“Mẹ nó!”
Sau một pha thất bại, Bọ Cạp tức giận đá mạnh vào tường.
“Bắn vào đám cỏ dại đó cho tôi”.
“Đoàng, đoàng”.
Tiếng súng lần nữa vang lên, bãi cỏ dại bị bắn tơi tả.
Chẳng mấy chốc, đám cỏ tươi tốt đã biến thành một vũng bùn.
“Chuyện này…”
“Anh ta… đâu?”
Bọ Cạp kinh ngạc nhìn đám cỏ dại khi phát hiện Lục Thần đã biến mất.
Mười ba người đàn ông đeo mặt nạ dò xét khắp các ngõ ngách mà Lục Thần có thể ẩn náu.
Lúc này, Lục Thần đang ngồi trên đường ống thoát nước bỏ hoang trong nhà máy, trên tay cầm một cây châm bạc.
Đột nhiên, một người đàn ông đeo mặt nạ mất kiên nhẫn tiến gần đến anh.
Bình luận facebook