Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-54
Chương 54: Lo lắng cho hắn?
(54)
Hả?
Harvey còn chưa kịp load xong câu nói của Trầm Uyển thì đã thấy cô reo lên một tiếng. Nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của cô lóe lên tia vui mừng, Harvey ngẩn người ra khi lần đầu được thấy bộ dáng như nhận được kẹo của cô.
Quả thực rất đáng yêu.
Lần này, Harvey sẽ không để vụt mất cơ hội nữa, nhất định phải theo đuổi cô cho bằng được.
Trầm Uyển cuối cùng cũng tìm thấy Ngưng Tịnh đứng một mình ở phía xa xa, cô liền đẩy Harvey đi và chạy tới bên Ngưng Tịnh:
- Chị ơi, chị ơi!
Ngưng Tịnh đang chuẩn bị đi thì nghe thấy tiếng có người gọi mình, cô liền quay sang và thấy Trầm Uyển vui mừng chạy tới. Ngưng Tịnh khẽ mỉm cười, cuối cùng cô cũng được thấy biểu cảm vui vẻ trên khuôn mặt Trầm Uyển rồi. Hi vọng là Trầm Uyển vẫn sống tốt, và sẽ hạnh phúc bên Ngự Trầm Quân.
- Trầm Uyển, em cũng tới đây sao?
Ngưng Tịnh vui vẻ hỏi han Trầm Uyển. Hôm nay Hoắc Thường Nghị tùy tiện đưa cô tới dự tiệc, không ngờ cũng trùng hợp gặp Trầm Uyển ở đây.
- Chúng ta tới một nơi nào đó nói chuyện đi, ở đây đông người quá.
Trầm Uyển kéo kéo tay Ngưng Tịnh, thần thần bí bí nói. Ngưng Tịnh cũng cảm thấy tò mò về câu chuyện mà Trầm Uyển sắp kể, nên để mặc cho Trầm Uyển kéo mình đi. Cả hai tiến về phía ban công vắng người, bỏ lại ai đó đang méo mó mặt mày.
Harvey bất mãn khi Trầm Uyển đẩy mình ra, nhưng cậu cũng không vội đuổi theo cô. Hôm nay có duyên gặp lại cô ở đây, sau này nhất định sẽ còn nhiều cơ hội gặp lại nữa. Thời gian còn nhiều, việc theo đuổi cô còn phải từ từ tính kế lâu dài.
Với lại Harvey cũng đang có việc gấp cần làm. Nhìn bóng dáng nhỏ bé của Trầm Uyển xa dần rổi khuất hẳn, Harvey mới bước về phía bên kia, nơi có một cô gái nhỏ mặc váy dạ hội màu trắng tinh khôi đang đứng.
Thượng Quan Diệp nhìn thấy Harvey thì hơi cúi đầu hành lễ, vì đây là ở ngoài nên cô cũng không thể hành động tùy tiện được. Thân phận con cháu của gia tộc Cung gia, phải được bảo mật tuyệt đối. Vì Cung gia cũng giống như Ngự gia và Hoắc gia, có số lượng kẻ thù nhiều vô số kể. Thân phận của Harvey ngoài Cung gia và dòng họ bên nội Hiddleston của Anh ra thì không hề có ai biết.
- Thiếu gia!
- Cậu nói muốn gặp tôi, bây giờ cậu ở đâu rồi?
Và người mà Harvey gọi bằng cậu không ai khác chính là Cung Mặc. Chị gái của Cung Mặc là Cung Thanh Thanh đã kết hôn với một thương nhân giàu có ở Anh và hạ sinh ra Harvey Hiddleston.
Cung Mặc coi Harvey giống như con trai ruột mình vậy.
Nghe Harvey hỏi, Thượng Quan Diệp lập tức trả lời:
- Chủ thượng đang chờ thiếu gia, xin mời đi theo tôi ạ.
...
Ban công, hai cô gái đang vui vẻ trò chuyện...
Trầm Uyển vô cùng thích thú khi kể với Ngưng Tịnh câu chuyện của mình, chưa bao giờ cô cảm thấy bản thân mình thoải mái tâm sự với một ai đó như vậy. Có bạn bè thật là tốt, ít ra cô không phải cô đơn chống chọi một mình với tên ác ma Ngự Trầm Quân. Mà Ngưng Tịnh, cũng cùng hoàn cảnh như cô.
Ngưng Tịnh vô cùng ngạc nhiên mà thốt lên:
- Thật sao, anh ta đồng ý cho em làm việc ư?
Theo như Ngưng Tịnh được biết, Ngự Trầm Quân một khi đã quyết định việc gì đó thì sẽ không bao giờ thay đổi. Mà cô có thể nhìn ra được, Ngự Trầm Quân nhất định sẽ không đồng ý để cho Trầm Uyển đi tìm kiếm việc làm. Thật không ngờ hắn lại vì Trầm Uyển mà phá vỡ nguyên tắc vốn có của mình. Có thể thấy rằng, Ngự Trầm Quân này thật sự rất quan tâm tới Trầm Uyển.
Trầm Uyển là một người cực kì quan trọng trong lòng Ngự Trầm Quân. Vậy tại sao nhìn hai họ người bên nhau lại chẳng mấy vui vẻ?
Mà Trầm Uyển không hề nhận ra rằng Ngưng Tịnh đang trầm tư suy nghĩ, cô vui vẻ hỏi Ngưng Tịnh:
- Cho nên em mới nhờ chị tư vấn việc làm. Em thật sự không biết mình thích hợp với công việc gì nữa.
- Vậy em cảm thấy mình có những tài năng gì, kể cho chị nghe để chị tư vấn cho em.
Ngưng Tịnh rời khỏi những dòng suy nghĩ miên man, cô nắm lấy bàn tay của Trầm Uyển. Trầm Uyển không chút che giấu mà nói thật với Ngưng Tịnh:
- Thật ra trước kia em có định đi thử giọng, em từng có ước mơ là làm ca sĩ. Nhưng mà về sau xảy ra một số chuyện, nên em...
Một số chuyện đó chính là Trầm Uyển đang ám chỉ Ngự Trầm Quân. Nếu như không phải bắt đầu từ đêm định mệnh ngày hôm đó, có phải bây giờ cô vẫn là một cô gái hồn nhiên vô tư, vô lo vô nghĩ không? Cô vẫn sẽ có một ước mơ bình dị như bao người khác, được yêu, được làm những việc mình thích? Ông trời thật là trớ trêu, tại sao lại đối xử với cô như vậy?
Nhìn thấy Trầm Uyển đau khổ khi nhớ lại một số việc không vui, Ngưng Tịnh đau lòng vô cùng. Cô nhẹ nhàng khuyên nhủ:
- Nếu em thực sự thích làm ca sĩ, thì hãy cứ làm. Thời buổi bây giờ, làm ca sĩ đâu cần thiết phải công khai trước công chúng? Nếu em không muốn ra mắt trước công chúng, em có thể làm một ca sĩ bí mật chẳng hạn.
Những lời nơi của Ngưng Tịnh như ngấm sâu vào trong trí óc Trầm Uyển. Cô suy nghĩ một lát rồi trả lời:
- Vâng, vậy em sẽ cân nhắc chuyện này. Cảm ơn chị nha.
...
Từ bữa tiệc trở về, là Vũ tới đón Trầm Uyển. Cô không nhìn thấy Ngự Trầm Quân đâu cả, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác lo lắng. Không biết hắn đã đi đâu rồi, và mục đích hắn tới dự bữa tiệc này là gì? Người như Ngự Trầm Quân, chưa bao giờ những làm việc mà không có nguyên do của nó, càng không nói tới việc để mình chịu thua lỗ trong vụ làm ăn nào đó.
Bầu không khí trong xe im lặng vô cùng, không ai nói gì với ai cả. Vũ chỉ nhận mệnh lệnh, lặng lẽ đưa Trầm Uyển về Ngự Uyển Viên. Còn ông chủ đi đâu, Vũ thực sự không biết.
Khi về tới Ngự Uyển Viên, Trầm Uyển phát giác ra một số điều rất kì lạ. Cô không chút chần chừ mà nhanh chóng bước nhanh về phía căn phòng bí mật của Ngự Trầm Quân. Không hiểu sao, linh cảm đang mách bảo cô rằng có chuyện không hay đang xảy ra.
Lần đầu tiên trong đời, cô cảm thấy bản thân mình lại lo lắng cho Ngự Trầm Quân như vậy.
(54)
Hả?
Harvey còn chưa kịp load xong câu nói của Trầm Uyển thì đã thấy cô reo lên một tiếng. Nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của cô lóe lên tia vui mừng, Harvey ngẩn người ra khi lần đầu được thấy bộ dáng như nhận được kẹo của cô.
Quả thực rất đáng yêu.
Lần này, Harvey sẽ không để vụt mất cơ hội nữa, nhất định phải theo đuổi cô cho bằng được.
Trầm Uyển cuối cùng cũng tìm thấy Ngưng Tịnh đứng một mình ở phía xa xa, cô liền đẩy Harvey đi và chạy tới bên Ngưng Tịnh:
- Chị ơi, chị ơi!
Ngưng Tịnh đang chuẩn bị đi thì nghe thấy tiếng có người gọi mình, cô liền quay sang và thấy Trầm Uyển vui mừng chạy tới. Ngưng Tịnh khẽ mỉm cười, cuối cùng cô cũng được thấy biểu cảm vui vẻ trên khuôn mặt Trầm Uyển rồi. Hi vọng là Trầm Uyển vẫn sống tốt, và sẽ hạnh phúc bên Ngự Trầm Quân.
- Trầm Uyển, em cũng tới đây sao?
Ngưng Tịnh vui vẻ hỏi han Trầm Uyển. Hôm nay Hoắc Thường Nghị tùy tiện đưa cô tới dự tiệc, không ngờ cũng trùng hợp gặp Trầm Uyển ở đây.
- Chúng ta tới một nơi nào đó nói chuyện đi, ở đây đông người quá.
Trầm Uyển kéo kéo tay Ngưng Tịnh, thần thần bí bí nói. Ngưng Tịnh cũng cảm thấy tò mò về câu chuyện mà Trầm Uyển sắp kể, nên để mặc cho Trầm Uyển kéo mình đi. Cả hai tiến về phía ban công vắng người, bỏ lại ai đó đang méo mó mặt mày.
Harvey bất mãn khi Trầm Uyển đẩy mình ra, nhưng cậu cũng không vội đuổi theo cô. Hôm nay có duyên gặp lại cô ở đây, sau này nhất định sẽ còn nhiều cơ hội gặp lại nữa. Thời gian còn nhiều, việc theo đuổi cô còn phải từ từ tính kế lâu dài.
Với lại Harvey cũng đang có việc gấp cần làm. Nhìn bóng dáng nhỏ bé của Trầm Uyển xa dần rổi khuất hẳn, Harvey mới bước về phía bên kia, nơi có một cô gái nhỏ mặc váy dạ hội màu trắng tinh khôi đang đứng.
Thượng Quan Diệp nhìn thấy Harvey thì hơi cúi đầu hành lễ, vì đây là ở ngoài nên cô cũng không thể hành động tùy tiện được. Thân phận con cháu của gia tộc Cung gia, phải được bảo mật tuyệt đối. Vì Cung gia cũng giống như Ngự gia và Hoắc gia, có số lượng kẻ thù nhiều vô số kể. Thân phận của Harvey ngoài Cung gia và dòng họ bên nội Hiddleston của Anh ra thì không hề có ai biết.
- Thiếu gia!
- Cậu nói muốn gặp tôi, bây giờ cậu ở đâu rồi?
Và người mà Harvey gọi bằng cậu không ai khác chính là Cung Mặc. Chị gái của Cung Mặc là Cung Thanh Thanh đã kết hôn với một thương nhân giàu có ở Anh và hạ sinh ra Harvey Hiddleston.
Cung Mặc coi Harvey giống như con trai ruột mình vậy.
Nghe Harvey hỏi, Thượng Quan Diệp lập tức trả lời:
- Chủ thượng đang chờ thiếu gia, xin mời đi theo tôi ạ.
...
Ban công, hai cô gái đang vui vẻ trò chuyện...
Trầm Uyển vô cùng thích thú khi kể với Ngưng Tịnh câu chuyện của mình, chưa bao giờ cô cảm thấy bản thân mình thoải mái tâm sự với một ai đó như vậy. Có bạn bè thật là tốt, ít ra cô không phải cô đơn chống chọi một mình với tên ác ma Ngự Trầm Quân. Mà Ngưng Tịnh, cũng cùng hoàn cảnh như cô.
Ngưng Tịnh vô cùng ngạc nhiên mà thốt lên:
- Thật sao, anh ta đồng ý cho em làm việc ư?
Theo như Ngưng Tịnh được biết, Ngự Trầm Quân một khi đã quyết định việc gì đó thì sẽ không bao giờ thay đổi. Mà cô có thể nhìn ra được, Ngự Trầm Quân nhất định sẽ không đồng ý để cho Trầm Uyển đi tìm kiếm việc làm. Thật không ngờ hắn lại vì Trầm Uyển mà phá vỡ nguyên tắc vốn có của mình. Có thể thấy rằng, Ngự Trầm Quân này thật sự rất quan tâm tới Trầm Uyển.
Trầm Uyển là một người cực kì quan trọng trong lòng Ngự Trầm Quân. Vậy tại sao nhìn hai họ người bên nhau lại chẳng mấy vui vẻ?
Mà Trầm Uyển không hề nhận ra rằng Ngưng Tịnh đang trầm tư suy nghĩ, cô vui vẻ hỏi Ngưng Tịnh:
- Cho nên em mới nhờ chị tư vấn việc làm. Em thật sự không biết mình thích hợp với công việc gì nữa.
- Vậy em cảm thấy mình có những tài năng gì, kể cho chị nghe để chị tư vấn cho em.
Ngưng Tịnh rời khỏi những dòng suy nghĩ miên man, cô nắm lấy bàn tay của Trầm Uyển. Trầm Uyển không chút che giấu mà nói thật với Ngưng Tịnh:
- Thật ra trước kia em có định đi thử giọng, em từng có ước mơ là làm ca sĩ. Nhưng mà về sau xảy ra một số chuyện, nên em...
Một số chuyện đó chính là Trầm Uyển đang ám chỉ Ngự Trầm Quân. Nếu như không phải bắt đầu từ đêm định mệnh ngày hôm đó, có phải bây giờ cô vẫn là một cô gái hồn nhiên vô tư, vô lo vô nghĩ không? Cô vẫn sẽ có một ước mơ bình dị như bao người khác, được yêu, được làm những việc mình thích? Ông trời thật là trớ trêu, tại sao lại đối xử với cô như vậy?
Nhìn thấy Trầm Uyển đau khổ khi nhớ lại một số việc không vui, Ngưng Tịnh đau lòng vô cùng. Cô nhẹ nhàng khuyên nhủ:
- Nếu em thực sự thích làm ca sĩ, thì hãy cứ làm. Thời buổi bây giờ, làm ca sĩ đâu cần thiết phải công khai trước công chúng? Nếu em không muốn ra mắt trước công chúng, em có thể làm một ca sĩ bí mật chẳng hạn.
Những lời nơi của Ngưng Tịnh như ngấm sâu vào trong trí óc Trầm Uyển. Cô suy nghĩ một lát rồi trả lời:
- Vâng, vậy em sẽ cân nhắc chuyện này. Cảm ơn chị nha.
...
Từ bữa tiệc trở về, là Vũ tới đón Trầm Uyển. Cô không nhìn thấy Ngự Trầm Quân đâu cả, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác lo lắng. Không biết hắn đã đi đâu rồi, và mục đích hắn tới dự bữa tiệc này là gì? Người như Ngự Trầm Quân, chưa bao giờ những làm việc mà không có nguyên do của nó, càng không nói tới việc để mình chịu thua lỗ trong vụ làm ăn nào đó.
Bầu không khí trong xe im lặng vô cùng, không ai nói gì với ai cả. Vũ chỉ nhận mệnh lệnh, lặng lẽ đưa Trầm Uyển về Ngự Uyển Viên. Còn ông chủ đi đâu, Vũ thực sự không biết.
Khi về tới Ngự Uyển Viên, Trầm Uyển phát giác ra một số điều rất kì lạ. Cô không chút chần chừ mà nhanh chóng bước nhanh về phía căn phòng bí mật của Ngự Trầm Quân. Không hiểu sao, linh cảm đang mách bảo cô rằng có chuyện không hay đang xảy ra.
Lần đầu tiên trong đời, cô cảm thấy bản thân mình lại lo lắng cho Ngự Trầm Quân như vậy.
Bình luận facebook