Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 155: Tam tiêm tuyệt kích
Cư như vậy, giá trị của Đoạn Hồn Câu không ngừng được đẩy lên cao, đến hiện tại thì đã vượt qua con số năm trăm vạn hạ phẩm linh thạch, hơn gấp mười lần mức giá khởi điểm.
Tâm trạng của Cao Minh hiện giờ có thể nói là vô cùng tồi tệ. Ban đầu, hắn rất tự tin dựa vào thân gia của mình thì tranh lấy Đoạn Hồn Câu cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Nhưng hắn đã đánh giá thấp người khác, hay đúng hơn là đã tự đánh giá mình quá cao. Trong không gian giới chỉ của hắn lúc này, dù có gom hết tất cả lại cũng không vượt quá sáu trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mà mức giá của Đoạn Hồn Câu bây giờ đã là năm trăm bốn mươi vạn rồi. Hơn nữa, trông bộ dáng của Lê Hiển kia thì dường như vẫn không có ý định rút lui.
Chẳng lẽ phải từ bỏ sao? Cơ hội lập công ngay trước mắt như vậy?
Suy đi tính lại một lúc, Cao Minh cắn răng hô giá:
"Năm trăm sáu mươi vạn."
"Năm trăm bảy mươi vạn."
"Năm trăm chín mươi vạn."
Nghe mức giá này, Lê Hiển hơi cau mày. Thật ra thân gia của hắn không phải là quá nhiều, quy đổi ra tất cả cũng chỉ được khoảng chừng sáu trăm hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch là cùng.
Thấy không ai tăng giá nữa, Tinh nữ dõng dạc nói:
"Năm trăm chín mươi vạn, còn có ai ra giá cao hơn nữa không?"
"Năm trăm chín mươi vạn lần một."
"Năm trăm chín mươi vạn lần hai."
"Năm trăm chín mươi vạn..."
"Bảy trăm vạn."
Tinh nữ nhìn xuống hàng ghế đầu bên trái mình, một vị trí được giữ khoảng cách với những người xung quanh. Đó là chỗ của Thái Trác Linh, người vừa ra mức giá bảy trăm vạn chính là nàng.
"Thái đạo hữu đã ra bảy trăm vạn, còn có ai ra giá cao hơn không?"
Cả phòng đấu giá đều im lặng. Bảy trăm vạn, con số này không phải ai cũng có thể tùy tiện cầm ra được, hơn nữa nó đã vượt qua giá trị thật sự của Đoạn Hồn Câu rồi. Kể cả người theo đuổi từ đầu tới giờ là Cao Minh của Âm Dương Tông cũng chỉ có thể từ bỏ, mặc dù rất không cam lòng.
"Bảy trăm vạn lần thứ nhất."
"Bảy trăm vạn lần thứ hai."
"Bảy trăm vạn lần thứ ba... Thành giá."
Tinh nữ hướng Thái Trác Linh, dưới tấm mạn che nở một nụ cười thiện ý:
"Tiểu nữ xin được chúc mừng La Sát Phái vật quy nguyên chủ."
Nói xong, nàng bảo nữ đệ tử bên cạnh mình đem Đoạn Hồn Câu qua cho Thái Trác Linh.
...
"Đây là vật phẩm đấu giá thứ hai, Thanh Linh Đan..."
...
"Đây là vật phẩm đấu giá thứ năm..."
...
Những vật phẩm đấu giá lần lượt được mang ra: đan dược, pháp bảo, phù lục, thậm chí là công pháp. Có thể nói tất cả chúng đều là bảo vật khó tìm, nhưng nếu đem so với vật phẩm đầu tiên là Đoạn Hồn Câu thì vẫn còn kém một bậc. Tuy vậy thì tất cả chúng đều ít nhiều gây chú ý cho mọi người và hiển nhiên đều đã được bán ra với một giá không hề thấp. Giang Lưu Nhi cũng có tham gia đấu giá một trương gồm hơn mười tấm phù lục cấp bậc hạ phẩm linh phù và ba tấm trung phẩm linh phù. Việc hắn mua được thì đã là chuyện không cần đề cập.
"Các vị. Buổi đấu giá hôm nay cũng đã sắp kết thúc. Tiểu nữ nghĩ có vài vị đạo hữu vẫn chưa hài lòng lắm về những vật phẩm đấu giá vừa rồi. Nhưng, với ba kiện vật phẩm sau đây, tiểu nữ đảm bảo sẽ khiến cho các vị đạo hữu thỏa mãn và không thấy lãng phí thời gian vì đã nhận lời mời tham dự buổi đấu giá này."
Câu nói của Tinh nữ ngay lập tức làm cho mọi người cảm thấy tò mò. Theo lời nàng thì ba kiện vật phẩm sau cùng này mới là trọng tâm của buổi đấu giá hôm nay. Nhưng nếu vậy thì Đoạn Hồn Câu - kiện vật phẩm đầu tiên - đã khiến cho mọi người kinh ngạc và dẫn đến cuộc tranh giành giữa Âm Dương Tông và La Sát Phái lại chỉ là kiện vật phẩm làm nền thôi sao?
Tuy chưa biết thật giả thế nào nhưng tất cả mọi người tham dự buổi đấu giá đều đang rất chờ mong, kể cả Giang Lưu Nhi cũng không khỏi sinh lòng hiếu kỳ.
Không phải chờ lâu, kiện vật phẩm đầu tiên trong ba kiện đã được mang ra.
Tinh nữ cầm kiện vật phẩm kia lên, cắm mạnh xuống sàn.
Đó là một kiện binh khí vừa giống đao vừa giống thương lại có nét tương đồng với kích.
Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao!
Thân đao dài sáu thước (hai mét tư), màu đen tuyền; mũi đao thì dài gần một thước rưỡi (gần sáu mươi centimet), chia làm ba, mũi đao ở giữa hơi cao lên giống như kiếm, hai lưỡi ở hai bên thì thấp hơn, hai mặt vô cùng sắc bén; phần chuôi đao thì có đúng mười chiếc gai nhọn hoắt, dài khoảng hai tấc đâm ra.
"Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao hay còn được biết đến với tên Tam Tiêm Tuyệt Kích, từng là bổn mạng pháp khí trứ danh của Thiết Diệm La Hán."
Tinh nữ giới thiệu kiện binh khí trong tay.
"Tam Tiêm Tuyệt Kích! Quả nhiên là Tam Tiêm Tuyệt Kích!"
Một tu sĩ Lam Nguyệt Cung cảm thán.
"Thật không ngờ ta lại có cơ hội được tận mắt nhìn thấy kiện binh khí này. Nếu ta nhớ không lầm thì nó đã biến mất khỏi tu tiên giới hơn năm trăm năm rồi."
Một người khác lẩm bẩm.
...
Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao hay còn gọi Tam Tiêm Tuyệt Kích là kiện pháp khí trứ danh một thời. Với nó, Thiết Diệm La Hán đã từng tung hoành khắp tu tiên giới, trảm sát vô số tà tu, đến nỗi chỉ cần nghe nhắc đến cái tên Tam Tiêm Tuyệt Kích thì đã khiến cho đại đa số tà đạo ma nhân run sợ.
Về sau, khi Thiết Diệm La Hán viên tịch, Tam Tiêm Tuyệt Kích của ông được niêm phong ở Binh Khí Các của Đà La Tự. Nghe nói mấy năm sau đó nữa, có một vị tăng nhân đã âm thầm đánh cắp Tam Tiêm Tuyệt Kích rồi bỏ trốn khỏi chùa. Lời đồn là vậy, cũng chẳng rõ thật giả ra sao, chỉ biết kể từ đó thì Tam Tiêm Tuyệt Kích đã không còn xuất hiện ở tu tiên giới nữa.
Thế nhưng hôm nay, một lần nữa nó đã xuất thế sau hơn năm trăm năm biệt tích. Đây là việc khiến không ít kẻ ngoài ý muốn, nhất là Âm Dương Tông và La Sát Phái.
Trên bục, Tinh nữ cất tiếng:
"Giá khởi điểm của thanh Tam Tiêm Tuyệt Kích này là một trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn hai mươi vạn."
"Ta ra một trăm năm mươi vạn."
"Ta ra một trăm bảy mươi vạn."
"Một trăm chín mươi vạn."
Giá cả mà mọi người đưa ra không ngừng tăng lên, chỉ chốc lát đã vượt qua ba trăm vạn. Có thể thấy được so với Đoạn Hồn Câu thì thanh Tam Tiêm Tuyệt Kích này có sức hấp dẫn hơn khá nhiều.
"Lý mỗ ra ba trăm năm mươi vạn."
"Bốn trăm vạn."
"Ta ra năm trăm vạn."
Con số đó khiến cho không ít kẻ chùn bước. Đa số mọi người đều bắt đầu lưỡng lự.
Thấy vậy, Tinh nữ lên tiếng:
"Các vị có ai ra giá cao hơn năm trăm vạn không? Tiểu nữ tin giá trị của Tam Tiêm Tuyệt Kích không chỉ là con số này."
"Tinh nữ nói không sai. Tam Tiêm Tuyệt Kích há có thể chỉ đáng giá bấy nhiêu! Lê Hiển ta ra năm trăm năm mươi vạn."
"Hừ! Năm trăm năm mươi vạn mà muốn mua Tam Tiêm Tuyệt Kích! Ta ra giá... sáu trăm năm mươi vạn!"
Người mới vừa hô giá là một trưởng lão của Lam Nguyệt Cung.
Sắc mặt Lê Hiển hết sức khó coi. Hắn khẽ "Hừ" một tiếng, không tăng giá nữa. Hắn rất muốn nhưng tiếc là linh thạch lại chẳng đủ.
"Còn có vị đạo hữu nào ra giá cao hơn sáu trăm năm mươi vạn không?"
"Sáu trăm năm mươi vạn lần thứ nhất."
"Sáu trăm năm mươi vạn lần thứ hai."
"Sáu trăm năm mươi vạn lần thứ..."
"Khoan đã!"
Tâm trạng của Cao Minh hiện giờ có thể nói là vô cùng tồi tệ. Ban đầu, hắn rất tự tin dựa vào thân gia của mình thì tranh lấy Đoạn Hồn Câu cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Nhưng hắn đã đánh giá thấp người khác, hay đúng hơn là đã tự đánh giá mình quá cao. Trong không gian giới chỉ của hắn lúc này, dù có gom hết tất cả lại cũng không vượt quá sáu trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mà mức giá của Đoạn Hồn Câu bây giờ đã là năm trăm bốn mươi vạn rồi. Hơn nữa, trông bộ dáng của Lê Hiển kia thì dường như vẫn không có ý định rút lui.
Chẳng lẽ phải từ bỏ sao? Cơ hội lập công ngay trước mắt như vậy?
Suy đi tính lại một lúc, Cao Minh cắn răng hô giá:
"Năm trăm sáu mươi vạn."
"Năm trăm bảy mươi vạn."
"Năm trăm chín mươi vạn."
Nghe mức giá này, Lê Hiển hơi cau mày. Thật ra thân gia của hắn không phải là quá nhiều, quy đổi ra tất cả cũng chỉ được khoảng chừng sáu trăm hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch là cùng.
Thấy không ai tăng giá nữa, Tinh nữ dõng dạc nói:
"Năm trăm chín mươi vạn, còn có ai ra giá cao hơn nữa không?"
"Năm trăm chín mươi vạn lần một."
"Năm trăm chín mươi vạn lần hai."
"Năm trăm chín mươi vạn..."
"Bảy trăm vạn."
Tinh nữ nhìn xuống hàng ghế đầu bên trái mình, một vị trí được giữ khoảng cách với những người xung quanh. Đó là chỗ của Thái Trác Linh, người vừa ra mức giá bảy trăm vạn chính là nàng.
"Thái đạo hữu đã ra bảy trăm vạn, còn có ai ra giá cao hơn không?"
Cả phòng đấu giá đều im lặng. Bảy trăm vạn, con số này không phải ai cũng có thể tùy tiện cầm ra được, hơn nữa nó đã vượt qua giá trị thật sự của Đoạn Hồn Câu rồi. Kể cả người theo đuổi từ đầu tới giờ là Cao Minh của Âm Dương Tông cũng chỉ có thể từ bỏ, mặc dù rất không cam lòng.
"Bảy trăm vạn lần thứ nhất."
"Bảy trăm vạn lần thứ hai."
"Bảy trăm vạn lần thứ ba... Thành giá."
Tinh nữ hướng Thái Trác Linh, dưới tấm mạn che nở một nụ cười thiện ý:
"Tiểu nữ xin được chúc mừng La Sát Phái vật quy nguyên chủ."
Nói xong, nàng bảo nữ đệ tử bên cạnh mình đem Đoạn Hồn Câu qua cho Thái Trác Linh.
...
"Đây là vật phẩm đấu giá thứ hai, Thanh Linh Đan..."
...
"Đây là vật phẩm đấu giá thứ năm..."
...
Những vật phẩm đấu giá lần lượt được mang ra: đan dược, pháp bảo, phù lục, thậm chí là công pháp. Có thể nói tất cả chúng đều là bảo vật khó tìm, nhưng nếu đem so với vật phẩm đầu tiên là Đoạn Hồn Câu thì vẫn còn kém một bậc. Tuy vậy thì tất cả chúng đều ít nhiều gây chú ý cho mọi người và hiển nhiên đều đã được bán ra với một giá không hề thấp. Giang Lưu Nhi cũng có tham gia đấu giá một trương gồm hơn mười tấm phù lục cấp bậc hạ phẩm linh phù và ba tấm trung phẩm linh phù. Việc hắn mua được thì đã là chuyện không cần đề cập.
"Các vị. Buổi đấu giá hôm nay cũng đã sắp kết thúc. Tiểu nữ nghĩ có vài vị đạo hữu vẫn chưa hài lòng lắm về những vật phẩm đấu giá vừa rồi. Nhưng, với ba kiện vật phẩm sau đây, tiểu nữ đảm bảo sẽ khiến cho các vị đạo hữu thỏa mãn và không thấy lãng phí thời gian vì đã nhận lời mời tham dự buổi đấu giá này."
Câu nói của Tinh nữ ngay lập tức làm cho mọi người cảm thấy tò mò. Theo lời nàng thì ba kiện vật phẩm sau cùng này mới là trọng tâm của buổi đấu giá hôm nay. Nhưng nếu vậy thì Đoạn Hồn Câu - kiện vật phẩm đầu tiên - đã khiến cho mọi người kinh ngạc và dẫn đến cuộc tranh giành giữa Âm Dương Tông và La Sát Phái lại chỉ là kiện vật phẩm làm nền thôi sao?
Tuy chưa biết thật giả thế nào nhưng tất cả mọi người tham dự buổi đấu giá đều đang rất chờ mong, kể cả Giang Lưu Nhi cũng không khỏi sinh lòng hiếu kỳ.
Không phải chờ lâu, kiện vật phẩm đầu tiên trong ba kiện đã được mang ra.
Tinh nữ cầm kiện vật phẩm kia lên, cắm mạnh xuống sàn.
Đó là một kiện binh khí vừa giống đao vừa giống thương lại có nét tương đồng với kích.
Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao!
Thân đao dài sáu thước (hai mét tư), màu đen tuyền; mũi đao thì dài gần một thước rưỡi (gần sáu mươi centimet), chia làm ba, mũi đao ở giữa hơi cao lên giống như kiếm, hai lưỡi ở hai bên thì thấp hơn, hai mặt vô cùng sắc bén; phần chuôi đao thì có đúng mười chiếc gai nhọn hoắt, dài khoảng hai tấc đâm ra.
"Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao hay còn được biết đến với tên Tam Tiêm Tuyệt Kích, từng là bổn mạng pháp khí trứ danh của Thiết Diệm La Hán."
Tinh nữ giới thiệu kiện binh khí trong tay.
"Tam Tiêm Tuyệt Kích! Quả nhiên là Tam Tiêm Tuyệt Kích!"
Một tu sĩ Lam Nguyệt Cung cảm thán.
"Thật không ngờ ta lại có cơ hội được tận mắt nhìn thấy kiện binh khí này. Nếu ta nhớ không lầm thì nó đã biến mất khỏi tu tiên giới hơn năm trăm năm rồi."
Một người khác lẩm bẩm.
...
Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao hay còn gọi Tam Tiêm Tuyệt Kích là kiện pháp khí trứ danh một thời. Với nó, Thiết Diệm La Hán đã từng tung hoành khắp tu tiên giới, trảm sát vô số tà tu, đến nỗi chỉ cần nghe nhắc đến cái tên Tam Tiêm Tuyệt Kích thì đã khiến cho đại đa số tà đạo ma nhân run sợ.
Về sau, khi Thiết Diệm La Hán viên tịch, Tam Tiêm Tuyệt Kích của ông được niêm phong ở Binh Khí Các của Đà La Tự. Nghe nói mấy năm sau đó nữa, có một vị tăng nhân đã âm thầm đánh cắp Tam Tiêm Tuyệt Kích rồi bỏ trốn khỏi chùa. Lời đồn là vậy, cũng chẳng rõ thật giả ra sao, chỉ biết kể từ đó thì Tam Tiêm Tuyệt Kích đã không còn xuất hiện ở tu tiên giới nữa.
Thế nhưng hôm nay, một lần nữa nó đã xuất thế sau hơn năm trăm năm biệt tích. Đây là việc khiến không ít kẻ ngoài ý muốn, nhất là Âm Dương Tông và La Sát Phái.
Trên bục, Tinh nữ cất tiếng:
"Giá khởi điểm của thanh Tam Tiêm Tuyệt Kích này là một trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn hai mươi vạn."
"Ta ra một trăm năm mươi vạn."
"Ta ra một trăm bảy mươi vạn."
"Một trăm chín mươi vạn."
Giá cả mà mọi người đưa ra không ngừng tăng lên, chỉ chốc lát đã vượt qua ba trăm vạn. Có thể thấy được so với Đoạn Hồn Câu thì thanh Tam Tiêm Tuyệt Kích này có sức hấp dẫn hơn khá nhiều.
"Lý mỗ ra ba trăm năm mươi vạn."
"Bốn trăm vạn."
"Ta ra năm trăm vạn."
Con số đó khiến cho không ít kẻ chùn bước. Đa số mọi người đều bắt đầu lưỡng lự.
Thấy vậy, Tinh nữ lên tiếng:
"Các vị có ai ra giá cao hơn năm trăm vạn không? Tiểu nữ tin giá trị của Tam Tiêm Tuyệt Kích không chỉ là con số này."
"Tinh nữ nói không sai. Tam Tiêm Tuyệt Kích há có thể chỉ đáng giá bấy nhiêu! Lê Hiển ta ra năm trăm năm mươi vạn."
"Hừ! Năm trăm năm mươi vạn mà muốn mua Tam Tiêm Tuyệt Kích! Ta ra giá... sáu trăm năm mươi vạn!"
Người mới vừa hô giá là một trưởng lão của Lam Nguyệt Cung.
Sắc mặt Lê Hiển hết sức khó coi. Hắn khẽ "Hừ" một tiếng, không tăng giá nữa. Hắn rất muốn nhưng tiếc là linh thạch lại chẳng đủ.
"Còn có vị đạo hữu nào ra giá cao hơn sáu trăm năm mươi vạn không?"
"Sáu trăm năm mươi vạn lần thứ nhất."
"Sáu trăm năm mươi vạn lần thứ hai."
"Sáu trăm năm mươi vạn lần thứ..."
"Khoan đã!"
Bình luận facebook