Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9 Cuộc thi đấu quyết định.
Ông Jay Đặng vừa cười vừa nói, giọng nói của ông rất lớn:
“Tôi có tuổi rồi không nói, cậu Phong còn trẻ phải học hỏi cậu Nam kìa”.
Thanh Phong đáp lại lời của ông Jay Đặng:
“Sau đợt này tôi sẽ rút được nhiều kinh nghiệm hơn”.
Lời nói của Thanh Phong mọi người nghe thì có vẻ bình thường nhưng với Ánh Dương đó lại là lời nói châm biếm đầy sâu cay. Cô hé mở mắt ra thì thấy bốn người ông Jay Đặng, Thu Trang, Thanh Phong và Minh Nguyệt đang ngồi ở căn chòi phía trước biệt thự của bọn họ.
Cô ước lúc này mình có thể biến hình để cô có thể biến khỏi đây ngay lập tức.
Gái bao ở cùng khách hàng nói chuyện không quan hệ đã khó tin, hiện tại Hải Nam còn bế cô rất thân mật, không những vậy cô còn đang mặc áo của anh còn Hải Nam lại đang cởi trần. Chỉ cần nhìn vào là họ nghĩ tới chuyện gì vừa xảy ra, người ta nói tình ngay lý gian là vậy. Cô sẽ phải giải thích với Thanh Phong như thế nào?
Đang miên man suy nghĩ lại nghe giọng của ông Jay Đặng:
“Hai người nhanh ra ăn sáng cùng chúng tôi một thể”.
Hải Nam vừa bế Ánh Dương đi vào biệt thự vừa đáp lại lời của ông Jay Đặng:
“Vâng chúng tôi sẽ ra ngay”.
Lúc Hải Nam và Ánh Dương quay trở lại căn chòi trước biệt thự cùng mọi người thì đồ ăn sáng đã được nhân viên của resort bưng lên.
Hải Nam kéo ghế cho Ánh Dương ngồi xuống rồi anh ngồi xuống bên cạnh. Vị trí ngồi của Ánh Dương đối diện với Thu Trang, cũng may vị trí này cách Thanh Phong bởi Minh Nguyệt nếu không bị kẹp giữa hai người đàn ông một là khách làng chơi mà cô phải phục vụ, một là người yêu thì cô không phải làm thế nào.
Suốt bữa ăn Ánh Dương như một đứa trẻ phạm tội không dám ngẩng mặt lên.
Thu trang rất áy náy vì mình nên Ánh Dương mới có mặt ở đây nên cô cũng lặng lẽ ngồi ăn.
Chỉ có ba người đàn ông nói chuyện với nhau.
“Nếu hôm nay Hải Nam thắng cuộc chơi của chúng ta sẽ kết thúc, còn một trong hai chúng tôi thắng cuộc chơi sẽ còn kéo dài”, ông Jay Đặng lên tiếng.
Ông Jay Đặng dứt lời, Hải Nam bất giác nhìn Ánh Dương. Ánh mắt của anh như muốn nói thắng hay thua đều phụ thuộc vào cô.
Ánh Dương bỗng nhiên cảm giác vô cùng nặng nề. Cùng người khác thi đấu với người mình yêu trong thế buộc phải thắng khiến cô rất áp lực.
Ánh Dương khó khăn ăn xong bữa sáng trong vô vị.
Sau khi ăn sáng mọi người nghỉ ngơi một lát rồi ra hồ bơi lớn của resort để thực hiện phần thi bơi tiếp sức.
Theo thể lệ của cuộc thi, nữ sẽ thi đấu một vòng hồ trước và nam sẽ tiếp sức thi một vòng hồ tiếp theo. Cặp nào có thời gian bơi nhanh nhất sẽ là đội chiến thắng.
Thành phần trọng tài không có gì thay đổi so với ngày hôm trước.
Hiệu lệnh của của trọng tài vừa kết thúc ba cô gái Ánh Dương, Thu Trang và Minh Nguyệt bắt đầu thực hiện phần bơi của mình.
Ánh Dương rất thích bơi, nếu là quãng đường một trăm mét của một vòng hồ cô chỉ mất thời gian khoảng hơn một phút. Mặc dù không nhanh như vận động viên bơi lội nhưng cũng xem như tạm được.
Còn hôm nay không hiểu sao cô có cảm giác như mình mang chì ở chân. Lúc Thanh Phong và ông Jay Đặng bơi tiếp sức được nửa hồ cô mới về tới đích. Có lẽ đó là lý do Hải Nam cán đích sau Thanh Phong chỉ hai giây, anh về đích trước cả ông Jay Đặng.
Ánh Dương không dám nhìn mặt Hải Nam. Cô biết vì cô anh mới thua cuộc. Mặc dù vậy cô lại có cảm giác vui vẻ khi Thanh Phong dành phần thắng. Cô rất muốn đi tới nói lời chúc mừng với anh.
Theo bản năng chân cô bước về phía Thanh Phong, chỉ còn ba bước chân nữa là tới chỗ anh. Cô hít một hơi để lấy dũng khí nói lời chúc mừng nhưng nhìn cảnh trước mắt khiến miệng lưỡi cô cứng đờ.
Minh Nguyệt phấn khích ôm hôn Thanh Phong ngay trước mặt Ánh Dương.
Ánh Dương lập tức xoay mặt, cô khó khăn bước về phía Hải Nam:
“Xin lỗi”.
Hải Nam vỗ vai Ánh Dương:
“Không phải lỗi của cô”.
Hải Nam biết Ánh Dương đã cố gắng hết sức vì sáng sớm nay cô vừa trải qua một chuyện không may, lúc đó anh còn tưởng cô không thể thi đấu.
“Tối nay chúng ta có mặt tại bar để thi đấu một trận quyết định. Tôi phá lệ tiết lộ cho mọi người biết trò chơi tối nay không cần dùng sức”, Ông Jay Đặng thông báo với mọi người lịch trình tiếp theo.
Chín giờ tối mọi người có mặt đông đủ tại bar của resort.
Ánh Dương mặc dù là sinh viên nhưng những địa điểm như thế này không phải là xa lạ đối với cô.
Vì được ông Jay Đặng bao trọn hòn đảo nên bar lúc này cũng chỉ có sáu người bọn họ. Trên sân khấu đèn flash nhấp nháy kết hợp với ca sĩ và DJ biểu diễn rất sôi động vì thế không khí của bar vẫn náo nhiệt như thường.
Sáu người ngồi vào chiếc bàn dài đối diện với sân khấu. Ánh Dương và Hải Nam ngồi giữa. Không may mắn như buổi sáng, Ánh Dương bị kẹp giữa bởi Hải Nam và Thanh Phong.
Hôm nay Ánh Dương mặc chiếc váy công chúa màu trắng dài tới đùi gối, phần thân váy ôm sát cơ thể để lộ đường cong mê người của cô. Nhìn cô như một nàng tiên không hề vướng bụi trần, vô cùng tinh khiết, vô cùng trong sáng.
Thu Trang thì ngược lại, cô mặc chiếc váy body cúp ngực màu đen. Toàn thân cô toát lên một vẻ xexy huyền bí.
Còn Minh Nguyệt lại mặc chiếc váy hai dây màu đỏ khá rộng, phần thân váy khá ngắn lại thêm cô tô son môi màu đỏ trông càng xexy.
Bartender rót chai rượu ngoại đắt tiền có nồng độ rất cao vào sáu ly cho sáu người. Sau khi cụng ly, tất cả mọi người đều dễ dàng uống cạn.
Riêng Ánh Dương chỉ nhấp môi, một lượng nhỏ rượu nuốt xuống cô đã có cảm giác muốn cháy cổ họng. Nếu uống hết ly này không cháy chết cô mới lạ.
Trước đây mỗi lần đi chơi với bạn bè phải uống rượu Thanh Phong đều uống thay cô. Hiện tại có anh ở đây anh lại nhìn cô với ánh mắt cợt nhã, đã thế anh còn hôn lên môi Minh Nguyệt tán thưởng vì cô ta một hơi uống hết ly rượu.
Hải Nam thấy Ánh Dương khó khăn uống ly rượu, anh cầm lấy ly rượu trong tay cô: “Để tôi uống giúp cô”, dứt lời anh nâng ly uống cạn.
“Ly này cậu có thể uống dùm nhưng ly sau cậu mà uống là phạm luật đấy nhé”, Ông Jay Đặng nhìn Hải Nam cười nói.
Hải Nam đặt ly rượu vừa uống hết xuống nói đỡ cho Ánh Dương:
“Tôi muốn thể hiện sự ga lăng của mình một chút nhưng bị ông bắt thóp rồi”.
Ông Jay Đặng lắc đầu: “Bởi vì ly sau sẽ liên quan đến cuộc thi của chúng ta”, Ông Jay Đặng chỉ vào hai chiếc ly lớn gấp đôi ly rượu họ vừa uống. Bartender đang rót rượu vào trên sân khấu rồi nói tiếp:
“Tôi rút khỏi cuộc thi, chỉ còn lại lai cậu tham gia thi đấu. Trận thi đấu này là trận quyết định”.
Ông Jay Đặng búng tay ra hiệu cho nhân viên của bar đến gần, ông nói gì đó với anh ta một lát sau anh ta quay lại với hai bó ống hút.
Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì thì ông Jay Đặng liền cầm hai bó ống hút đưa cho Hải Nam và Thanh Phong mỗi người một bó.
“Trò chơi của chúng ta rất đơn giản, người phụ nữ của hai cậu không được di chuyển, cũng không được nâng ly rượu lên mà phải uống hết hai ly rượu trên sân khấu kia. Với hai bó ống hút này các cậu có nhiệm vụ hỗ trợ họ uống hết rượu trong ly nhưng điều kiện vẫn là không được nâng ly lên. Các cậu hiểu luật chơi chưa?”
Thanh Phong và Hải Nam đều gật đầu.
Ông Jay Đặng búng tay ra hô lớn:
“Cuộc thi bắt đầu”.
“Tôi có tuổi rồi không nói, cậu Phong còn trẻ phải học hỏi cậu Nam kìa”.
Thanh Phong đáp lại lời của ông Jay Đặng:
“Sau đợt này tôi sẽ rút được nhiều kinh nghiệm hơn”.
Lời nói của Thanh Phong mọi người nghe thì có vẻ bình thường nhưng với Ánh Dương đó lại là lời nói châm biếm đầy sâu cay. Cô hé mở mắt ra thì thấy bốn người ông Jay Đặng, Thu Trang, Thanh Phong và Minh Nguyệt đang ngồi ở căn chòi phía trước biệt thự của bọn họ.
Cô ước lúc này mình có thể biến hình để cô có thể biến khỏi đây ngay lập tức.
Gái bao ở cùng khách hàng nói chuyện không quan hệ đã khó tin, hiện tại Hải Nam còn bế cô rất thân mật, không những vậy cô còn đang mặc áo của anh còn Hải Nam lại đang cởi trần. Chỉ cần nhìn vào là họ nghĩ tới chuyện gì vừa xảy ra, người ta nói tình ngay lý gian là vậy. Cô sẽ phải giải thích với Thanh Phong như thế nào?
Đang miên man suy nghĩ lại nghe giọng của ông Jay Đặng:
“Hai người nhanh ra ăn sáng cùng chúng tôi một thể”.
Hải Nam vừa bế Ánh Dương đi vào biệt thự vừa đáp lại lời của ông Jay Đặng:
“Vâng chúng tôi sẽ ra ngay”.
Lúc Hải Nam và Ánh Dương quay trở lại căn chòi trước biệt thự cùng mọi người thì đồ ăn sáng đã được nhân viên của resort bưng lên.
Hải Nam kéo ghế cho Ánh Dương ngồi xuống rồi anh ngồi xuống bên cạnh. Vị trí ngồi của Ánh Dương đối diện với Thu Trang, cũng may vị trí này cách Thanh Phong bởi Minh Nguyệt nếu không bị kẹp giữa hai người đàn ông một là khách làng chơi mà cô phải phục vụ, một là người yêu thì cô không phải làm thế nào.
Suốt bữa ăn Ánh Dương như một đứa trẻ phạm tội không dám ngẩng mặt lên.
Thu trang rất áy náy vì mình nên Ánh Dương mới có mặt ở đây nên cô cũng lặng lẽ ngồi ăn.
Chỉ có ba người đàn ông nói chuyện với nhau.
“Nếu hôm nay Hải Nam thắng cuộc chơi của chúng ta sẽ kết thúc, còn một trong hai chúng tôi thắng cuộc chơi sẽ còn kéo dài”, ông Jay Đặng lên tiếng.
Ông Jay Đặng dứt lời, Hải Nam bất giác nhìn Ánh Dương. Ánh mắt của anh như muốn nói thắng hay thua đều phụ thuộc vào cô.
Ánh Dương bỗng nhiên cảm giác vô cùng nặng nề. Cùng người khác thi đấu với người mình yêu trong thế buộc phải thắng khiến cô rất áp lực.
Ánh Dương khó khăn ăn xong bữa sáng trong vô vị.
Sau khi ăn sáng mọi người nghỉ ngơi một lát rồi ra hồ bơi lớn của resort để thực hiện phần thi bơi tiếp sức.
Theo thể lệ của cuộc thi, nữ sẽ thi đấu một vòng hồ trước và nam sẽ tiếp sức thi một vòng hồ tiếp theo. Cặp nào có thời gian bơi nhanh nhất sẽ là đội chiến thắng.
Thành phần trọng tài không có gì thay đổi so với ngày hôm trước.
Hiệu lệnh của của trọng tài vừa kết thúc ba cô gái Ánh Dương, Thu Trang và Minh Nguyệt bắt đầu thực hiện phần bơi của mình.
Ánh Dương rất thích bơi, nếu là quãng đường một trăm mét của một vòng hồ cô chỉ mất thời gian khoảng hơn một phút. Mặc dù không nhanh như vận động viên bơi lội nhưng cũng xem như tạm được.
Còn hôm nay không hiểu sao cô có cảm giác như mình mang chì ở chân. Lúc Thanh Phong và ông Jay Đặng bơi tiếp sức được nửa hồ cô mới về tới đích. Có lẽ đó là lý do Hải Nam cán đích sau Thanh Phong chỉ hai giây, anh về đích trước cả ông Jay Đặng.
Ánh Dương không dám nhìn mặt Hải Nam. Cô biết vì cô anh mới thua cuộc. Mặc dù vậy cô lại có cảm giác vui vẻ khi Thanh Phong dành phần thắng. Cô rất muốn đi tới nói lời chúc mừng với anh.
Theo bản năng chân cô bước về phía Thanh Phong, chỉ còn ba bước chân nữa là tới chỗ anh. Cô hít một hơi để lấy dũng khí nói lời chúc mừng nhưng nhìn cảnh trước mắt khiến miệng lưỡi cô cứng đờ.
Minh Nguyệt phấn khích ôm hôn Thanh Phong ngay trước mặt Ánh Dương.
Ánh Dương lập tức xoay mặt, cô khó khăn bước về phía Hải Nam:
“Xin lỗi”.
Hải Nam vỗ vai Ánh Dương:
“Không phải lỗi của cô”.
Hải Nam biết Ánh Dương đã cố gắng hết sức vì sáng sớm nay cô vừa trải qua một chuyện không may, lúc đó anh còn tưởng cô không thể thi đấu.
“Tối nay chúng ta có mặt tại bar để thi đấu một trận quyết định. Tôi phá lệ tiết lộ cho mọi người biết trò chơi tối nay không cần dùng sức”, Ông Jay Đặng thông báo với mọi người lịch trình tiếp theo.
Chín giờ tối mọi người có mặt đông đủ tại bar của resort.
Ánh Dương mặc dù là sinh viên nhưng những địa điểm như thế này không phải là xa lạ đối với cô.
Vì được ông Jay Đặng bao trọn hòn đảo nên bar lúc này cũng chỉ có sáu người bọn họ. Trên sân khấu đèn flash nhấp nháy kết hợp với ca sĩ và DJ biểu diễn rất sôi động vì thế không khí của bar vẫn náo nhiệt như thường.
Sáu người ngồi vào chiếc bàn dài đối diện với sân khấu. Ánh Dương và Hải Nam ngồi giữa. Không may mắn như buổi sáng, Ánh Dương bị kẹp giữa bởi Hải Nam và Thanh Phong.
Hôm nay Ánh Dương mặc chiếc váy công chúa màu trắng dài tới đùi gối, phần thân váy ôm sát cơ thể để lộ đường cong mê người của cô. Nhìn cô như một nàng tiên không hề vướng bụi trần, vô cùng tinh khiết, vô cùng trong sáng.
Thu Trang thì ngược lại, cô mặc chiếc váy body cúp ngực màu đen. Toàn thân cô toát lên một vẻ xexy huyền bí.
Còn Minh Nguyệt lại mặc chiếc váy hai dây màu đỏ khá rộng, phần thân váy khá ngắn lại thêm cô tô son môi màu đỏ trông càng xexy.
Bartender rót chai rượu ngoại đắt tiền có nồng độ rất cao vào sáu ly cho sáu người. Sau khi cụng ly, tất cả mọi người đều dễ dàng uống cạn.
Riêng Ánh Dương chỉ nhấp môi, một lượng nhỏ rượu nuốt xuống cô đã có cảm giác muốn cháy cổ họng. Nếu uống hết ly này không cháy chết cô mới lạ.
Trước đây mỗi lần đi chơi với bạn bè phải uống rượu Thanh Phong đều uống thay cô. Hiện tại có anh ở đây anh lại nhìn cô với ánh mắt cợt nhã, đã thế anh còn hôn lên môi Minh Nguyệt tán thưởng vì cô ta một hơi uống hết ly rượu.
Hải Nam thấy Ánh Dương khó khăn uống ly rượu, anh cầm lấy ly rượu trong tay cô: “Để tôi uống giúp cô”, dứt lời anh nâng ly uống cạn.
“Ly này cậu có thể uống dùm nhưng ly sau cậu mà uống là phạm luật đấy nhé”, Ông Jay Đặng nhìn Hải Nam cười nói.
Hải Nam đặt ly rượu vừa uống hết xuống nói đỡ cho Ánh Dương:
“Tôi muốn thể hiện sự ga lăng của mình một chút nhưng bị ông bắt thóp rồi”.
Ông Jay Đặng lắc đầu: “Bởi vì ly sau sẽ liên quan đến cuộc thi của chúng ta”, Ông Jay Đặng chỉ vào hai chiếc ly lớn gấp đôi ly rượu họ vừa uống. Bartender đang rót rượu vào trên sân khấu rồi nói tiếp:
“Tôi rút khỏi cuộc thi, chỉ còn lại lai cậu tham gia thi đấu. Trận thi đấu này là trận quyết định”.
Ông Jay Đặng búng tay ra hiệu cho nhân viên của bar đến gần, ông nói gì đó với anh ta một lát sau anh ta quay lại với hai bó ống hút.
Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì thì ông Jay Đặng liền cầm hai bó ống hút đưa cho Hải Nam và Thanh Phong mỗi người một bó.
“Trò chơi của chúng ta rất đơn giản, người phụ nữ của hai cậu không được di chuyển, cũng không được nâng ly rượu lên mà phải uống hết hai ly rượu trên sân khấu kia. Với hai bó ống hút này các cậu có nhiệm vụ hỗ trợ họ uống hết rượu trong ly nhưng điều kiện vẫn là không được nâng ly lên. Các cậu hiểu luật chơi chưa?”
Thanh Phong và Hải Nam đều gật đầu.
Ông Jay Đặng búng tay ra hô lớn:
“Cuộc thi bắt đầu”.
Bình luận facebook