-
Chương 2281-2283
Chương 2281: Thật giả Diệp Bắc Minh!
Nghe thấy lời này, Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền đưa mắt nhìn nhau!
"Minh Nhi, con không đùa chứ?"
"Mẹ! Sao con có thể lấy chuyện này ra đùa được?"
"Vậy..."
Mặt Diệp Thanh Lam biến sắc: "Có người giả mạo con?"
"Vậy mục đích của hắn là gì? Tại sao hắn lại dẫn các sư tỷ của con và Nhược Giai đi, lẽ nào hắn định dùng họ để uy hiếp con?"
Diệp Bắc Minh nhíu chặt chân mày!
"E rằng chuyện này không đơn giản là uy hiếp!"
"Người mạo danh con dẫn các sư tỷ và Nhược Giai đi, chắc chắn có mục đích khác!"
Diệp Thanh Lam sốt ruột: "Liệu chúng có gặp nguy hiểm không?"
Diệp Bắc Minh suy tư vài giây, sau đó mỉm cười lắc đầu: "Mẹ, mẹ yên tâm!"
"Nếu đối phương đã mạo danh con, dẫn các sư tỷ và Nhược Giai đi, vậy chứng tỏ hắn không muốn bị lộ thân phận!"
"Vả lại, nếu người này là địch, hắn đã liên hệ với con từ lâu rồi!"
"Không cần thiết phải nhằm vào họ, nên, con nghi là có nguyên do khác!"
"Mẹ, bố mẹ dưỡng thương trước đi!"
Anh dìu Diệp Thanh Lam ngồi xuống.
Sau đó thi triển ngân châm, phối với đan dược, giúp bà ấy phục hồi khí huyết!"
Lại qua một canh giờ nữa.
Hai người tạm phục hồi được hơn nửa sức lực, họ cảm thán, y thuật của Diệp Bắc Minh tiến bộ thần tốc!
"Phải rồi, Minh Nhi, rốt cuộc khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?"
Diệp Thanh Lam không kìm được hỏi.
Trong lòng bà ấy có nhiều nghi vấn lắm!
Thế giới mình sống đang yên ổn tốt lành, sao đột nhiên lại sụp đổ!
Không gian xuất hiện rất nhiều khe nứt khủng bố, bà ấy trơ mắt nhìn từng mảnh đại lục này đến mảnh đại lục khác rớt vào khe nứt không gian, dọa người thật sự!
"Mẹ, thực ra thế giới đó của chúng ta là một vị diện cấp bảy!"
"Vị diện cấp bảy?"
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền đưa mắt nhìn nhau.
Diệp Bắc Minh giải thích cho họ nghe về các cấp vị diện một lượt!
Sau đó anh lại kể một loạt những việc đã xảy ra sau khi anh rời đi!
Kể đến chỗ nguy hiểm, hai vợ chồng nghe mà hết hồn!
Xong lại kể tiếp đến Nguyên Thủy Chân Giới, nhà họ Diệp, Diệp Thí Thiên!
Kể cả chuyện về vị diện phía trên, Côn Luân Điện, Hoa tộc, anh đều kể hết!
"Nguyên Thủy Chân Giới còn có một nhà họ Diệp nữa? Con trở thành người có thể chất Hỗn Độn rồi á?"
"Côn Luân Điện? Hoa tộc?"
"Lẽ nào nơi đó có liên quan với núi Côn Luân ở Hoa Hạ chúng ta?"
"Hơn nữa còn có Hoa tộc... liệu có trùng hợp quá không?"
Diệp Thanh Lam kinh ngạc đưa ra rất nhiều câu hỏi.
Diệp Bắc Minh tán thành với lời mẹ anh nói: "Con cũng cho rằng, chuyện này quá trùng hợp!"
"Cách xa hàng tỷ dặm, trái đất cùng lắm chỉ được tính là vị diện cấp một, Côn Luân Điện và Hoa tộc ở vị diện cấp chín!"
"Vậy mà giữa hai bên, lại có mối liên hệ như này, con cảm thấy chuyện này không đơn giản, nhưng con lại không biết vấn đề xuất hiện ở đâu!"
Nói xong.
Diệp Bắc Minh cảm thấy, trong lòng đang bao phủ một lớp sương mù!
"Thôi bỏ đi, Minh Nhi!"
Dạ Huyền lắc đầu: "Xe đến núi ắt có đường, chưa nghĩ ra thì tạm thời đừng nghĩ nữa!"
"Cả nhà chúng ta đoàn tụ, mới là điều quan trọng nhất!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Bố mẹ, chúng ta rời khỏi đây trước đã!"
"Được!"
Hai vợ chồng đứng dậy, đang chuẩn bị đi.
Gào!
Một tiếng rồng ngâm vang lên!
Huyết long từ xa lao đến!
Dạ Huyền bước ra một bước chắn trước người Diệp Thanh Lam!
"Bố, mẹ, đây là huyết long! Là người bạn đồng hành con mới thu nhận!"
"Tuy trông nó dữ tợn, nhưng không có lệnh của con, nó sẽ không làm hại bất kỳ ai!"
Bố mẹ anh thở phào một hơi.
"Sao thế?"
Diệp Bắc Minh nhìn huyết long.
"Chủ nhân, tôi phát hiện có một số tảng đá ở sâu trong Mỏ ma!"
Huyết long há miệng, nhổ ra mấy cục đá.
Nó chủ to bằng nắm đấm, nhưng bên trong lại ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ!
Diệp Bắc Minh cầm một cục trong số đó lên, anh cảm giác như mình đang cầm một trạm năng lượng nguyên tử vậy: "Năng lượng mạnh mẽ quá, năng lượng trong đây còn hùng hậu hơn năng lượng ẩn chứa trong tinh thạch vũ trụ gấp mười lần!"
"Minh Nhi, cho bố xem cục đá này!"
Dạ Huyền chợt lên tiếng.
Diệp Bắc Minh có suy nghĩ, lẽ nào bố nhận ra vật này?
Anh đưa cho ông ấy một cục đá!
Dạ Huyền nắm lấy, quan sát kỹ, sau đó nét mặt ông ấy cực kỳ kinh ngạc!
"Này... sao có thể chứ..."
"Bố, sao thế ạ?"
"Anh Huyền, cục đá này có gì không ổn sao?"
Hai mẹ con đồng thanh nói.
Ánh mắt Dạ Huyền trở nên ngưng trọng: "Lam Nhi, em có nhớ anh từng kể với em rằng!"
"Tộc Thiên Ma ta, được truyền thừa lại từ thời thượng cổ, có một loại 'nguyên thạch' đồng âm với 'nguyên thạch' hiện giờ!"
"Nhưng năng lượng hàm chứa trong 'nguyên thạch' thời thượng cổ phải hơn gấp trăm vạn lần so với 'nguyên tại' hiện đại!"
Diệp Thanh Lam chợt hiểu ra: "Anh Huyền, lẽ nào đây chính là nguyên thạch mà anh nói?"
"Đúng vậy!"
Dạ Huyền gật đầu chắc nịch.
"Hồi nhỏ, anh từng thấy phụ hoàng anh dùng một cục nguyên thạch to bằng móng tay, khởi động cả một trận truyền tống hư không!"
"Anh còn tưởng, đó đã là cục nguyên thạch cuối cùng còn sót lại trên thế giới rồi, không ngờ dưới mỏ ma ở đây, còn có sự tồn tại của nguyên thạch!"
Nghe được cuộc đối thoại của bố mẹ.
Diệp Bắc Minh thấy hứng thú: "Bố, cái cục đá này không phải chỉ là đá năng lượng thôi à?"
"Chắc là nó cũng tương tự tinh thạch vụ trũ và nguyên thạch nhỉ!"
Dạ Huyền nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu.
Ông lắc đầu: "Minh Nhi, nếu con coi nguyên thạch thành đá năng lượng, cũng không sai."
"Nhưng tác dụng lớn nhất của nguyên thạch, là khởi động trận pháp thời thượng cổ!"
"Ồ?"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh khẽ dao động.
Dạ Huyền nói tiếp: "Ở một số trận pháp thời thượng cổ, chỉ có rót nguyeen thạch vào thì mới khởi động được cơ quan mấu chốt!"
"Một số di tích cổ cũng phải dùng nguyên thạch làm năng lượng mở cửa!"
"Nếu cưỡng chế mở ra, khả năng cao là sẽ dẫn đến làm sập cả di tích!"
Nếu nguyên thạch này giống lời Dạ Huyền nói, vậy thì nó thật sự rất có giá trị!"
"Điều quan trọng hơn là..."
Dạ Huyền bổ sung thêm một ý: "Năng lượng bên trong nguyên thạch, cực kỳ tinh khiết!"
"Nếu tu võ giả cạn kiệt thần lực, mà tay cầm một cục nguyên thạch, thì có thể bổ sung lại số thần lực mà cơ thể đã tiêu hao!"
"Còn có chuyện này nữa ạ?"
Diệp Bắc Minh rung động thật sự.
Di tích thượng cổ gì gì đó, anh hoàn toàn không có hứng thú!
Nhưng.
Nếu trong lúc chiến đấu mà thần lực khô cạn, tay lại cầm mấy cục nguyên thạch!
Há chẳng phải sẽ có thể bổ sung thần lực vô hạn sao?
"Huyết long, đưa bọn ra đi tìm nguyên thạch!"
Diệp Bắc Minh ra lệnh.
Huyết long nằm rạp xuống đất, sau khi ba người ngồi lên lưng huyết long, nó tiến thẳng vào sâu trong mỏ ma!
Cùng lúc đó, chỗ lối vào mỏ ma.
"Mấy trăm nghìn công nhân đã bị tên nhóc đó thả đi hết rồi hả? Chết tiệt!"
"Khoáng thạch ở đây đóng góp một phần ba nguồn thu của Chiến Tông ta! Thế mà lại bị hắn cho nghỉ hết như thế? Bồi dưỡng đám công nhân đó đã tốn biết bao tâm huyết của Chiến Tông ta chứ!"
Tông chủ Chiến Tông tức gần chết.
Phụ cận còn có mấy chục công nhân xui xẻo, không chạy kịp!
Bị bắt về, họ quỳ trên mặt đất!
"Xử tử hết đi!"
Tông chủ Chiến Tông hạ lệnh.
"Vâng!"
Mấy trưởng lão tiến lên.
Tam hộ pháp lạnh lùng nói: "Đợi đã!"
Mấy người dừng lại, chán nản nhìn Tam hộ pháp đi tới, rồi kính cẩn lùi sang một bên!
Tam hộ pháp không nói câu nào, gã khống chế cơ thể Cổ Yên Tuyết!
Sau đó giơ bàn tay ngọc ngà lên, bóp một cái trong hư không!
Đồng tử của một thợ mỏ nổ ra một làn huyết mang!
Sau đó bị soát hồn!
Giây tiếp theo.
Trước mắt Tam hộ pháp hiện ra một loạt hình ảnh!
Một thanh niên, đứng trên huyết long mà tới...
Mười mấy giây sau, Tam hộ pháp điểm một ngón tay, người bị soát hồn kia run rẩy, sau đó cơ thể tan ra như băng tuyết!
Sau đó hóa thành một làn huyết vụ ngay tại chỗ!
"Sss...."
Mọi người ở Chiến Tông hít một ngụm khí lạnh!
Thủ đoạn đáng sợ quá!
Sau khi làm xong tất cả, Tam hộ pháp thản nhiên nói: "Tên nhóc đó đang đi tìm người, cậu ta đã vào sâu trong mỏ ma, chắc là tạm thời chưa ra đâu!"
Hoa Vũ Thần chủ động xin đi giết giặc: "Tôi sẽ đi bắt họ về!"
"Thể chất Hỗn Độn không đơn giản như cậu nghĩ đâu!" Tam hộ pháp lắc đầu.
Rồi lại nhìn về phía tông chủ Chiến Tông: "Mỏ ma này có mấy lối ra?"
Tông chủ Chiến tông trả lời: "Thưa đại nhân, chỉ có một ạ!"
Chương 2282: Huyền Tự Quyết!
Sâu trong mỏ ma.
Huyết long đưa gia đình ba người bay nhanh xuống theo con đường hầm!
Dọc đường đi cực kỳ yên tĩnh!
Diệp Thanh Lam thấy lạ: "Minh Nhi, mẹ với bố con ở khu mỏ mấy tháng nay."
"Nghe nói trong mỏ ma cực kỳ hung hiểm, sao không thấy con ma vật nào nhỉ?"
Diệp Bắc Minh cũng thấy lạ: "Lạ thật, lúc mới vào, con còn gặp mấy con chuột ma mà!"
Huyết long chợt lên tiếng: "À, là thế này."
"Vừa nãy lúc tôi xuống, tiện thể tôi ăn luôn đám ma vật quanh đây rồi."
"Thịt của bọn nó chua lè à, không ngon!"
Diệp Thanh Lam: "..."
Dạ Huyền: "..."
Diệp Bắc Minh: "..."
Qua một lúc lâu sau!
Diệp Thanh Lam mới yếu ớt bật ra một câu: "Minh Nhi, người bạn Huyết Long này của con, có vẻ thực lực không thường nhỉ!"
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Huyết long, thực lực của ông tương đương với tu võ giả nhân loại cấp mấy?"
Huyết long trả lời: "Khoảng tầm Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám á!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh cả kinh.
"Này..."
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền còn sững sờ hơn!
Tới thế giới này lâu vậy, đương nhiên họ biết, cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám nghĩa là gì!
Dù tính cả toàn bộ Chiến Tông, thì cũng không có tu võ giả nào ở cấp cảnh giới này!
Với thực lực của Huyết long, hoàn toàn có thể đi ngang ở Chân Võ Giới!
Huyết long còn tưởng ba người chê nó có cảnh giới quá thấp, thế là nó vội vàng bổ sung thêm một câu: "Nhưng chủ nhân đừng lo, hiện tại tôi mới tiến hóa có ba lần thôi!"
"Cha mẹ tôi bảo, chỉ cần tôi đi theo chủ nhân, thì có thể tiến hóa chín lần!"
"Rồi trở thành tổ tông của loài rồng! Chủ nhân đừng chê tôi nhá, tôi nhất định sẽ nỗ lực!"
Diệp Bắc Minh giật giật khóe miệng.
Anh nào dám chê!
Một khắc đồng hồ sau, huyết long tiến vào nơi sâu nhất trong mỏ ma!
Xung quanh cực kỳ rộng rãi, chỗ này phải rộng bằng một trăm sân bóng, khu trung tâm quảng trường dựng một tấm bia đá!
Xung quanh tấm bia đá!
Có những bộ hài cốt của ma thú!
Điều khiến người ta kinh ngạc là, chín bộ xương này đều vàng óng ánh!
Cứ như thể đúc bằng vàng vậy!
Xương rồng vàng!
Xương gấu vàng!
Xương rắn vàng!
Xương bọ cạp vàng!
... tổng cộng chín bộ nằm xung tấm bia!
Giống như một ngọn núi cao bao quanh tấm bia đá!
Dạ Huyền hít một ngụm khí lạnh: "Trời ơi! Xương ma thú vàng!"
Diệp Bắc Minh hiếu kỳ: "Bố, sao vậy?"
Ánh mắt Dạ Huyền ngưng trọng: "Minh Nhi, bố của bố! Tức ông nội con, thân là một thế hệ ma hoàng!"
"Ma cốt trong cơ thể, chính là màu vàng như này!"
"Chín bộ xương này đều là xương ma thú vàng!"
"Chứng tỏ có người đã dùng chín ma hoàng, canh giữ ở đây!"
Dạ Huyền khiếp sợ tột đỉnh!
Con ngươi không ngừng co rút!
Thậm chí, ông ấy còn không thèm quan tâm đến số nguyên thạch chất như núi trên quảng trường, ánh mắt ông ngưng trọng, nhìn lên tấm bia đá ở chính giữa!
"Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang!"
"Huyền tự xuất hiện, một lực áp đảo mười phương!"
Khi nhìn rõ chữ trên tấm bia đá, Dạ Huyền đọc luôn: "Trời ơi!"
Ông ấy nhảy cẫng lên!
Da đầu tê dại!
Hít thở dồn dập!
Hai mắt mở to!
"Đệt! Đậu mé! Trời ơi!"
Dạ Huyền không bình tĩnh nổi nữa, ông ấy kích động đến nỗi đỏ hồng mắt, văng tục mấy câu liền!
Diệp Thanh Lam nhíu mày: "Anh Huyền, anh sao vậy?"
Chưa bao giờ bà thấy Dạ Huyền phản ứng như này!
Rốt cuộc tấm bia đá này có lai lịch gì?
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Bố, tấm bia đá này có vấn đề gì à?"
Dạ Huyền quay đầu lại, con ngươi co lại, kích động đến nỗi môi run run: "Minh Nhi! Cmn đây chính là Huyền Tự Quyết!"
"Không ngờ chúng ta có thể phát hiện ra Huyền Tự Quyết ở đây!"
"Ôi trời ơi, may mắn, quá may mắn!"
"Đây là Huyền Tự Quyết đấy!"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam.
Nhíu mày, hai người đưa mắt nhìn nhau!
Rồi đồng thanh bảo: "Huyền Tự Quyết, đó là cái gì?"
Dạ Huyền kích động mất một lúc lâu, mới hít sâu một hơi, ổn định tâm lý: "Hai mẹ con không biết, thảo nào không kích động! Ha ha ha ha... Minh Nhi, bố chỉ có thể nói với con rằng, con quá may mắn!"
"Bố, bố đừng úp mở nữa!"
"Ông nói đi, Huyền Tự Quyết là cái gì?"
Diệp Thanh Lam một tay chống nạnh.
Tay còn lại véo tai Dạ Huyền: "Ông định làm hai mẹ con tôi sốt ruột chết à?"
"Tôi nói, tôi nói!"
Dạ Huyền giơ hai tay xin hàng.
Diệp Bắc Minh phì cười!
Bố mẹ anh đã ở tuổi này rồi mà vẫn còn ân ái thế này, anh thấy rất tốt!
"Con trai đang ở đây, em cho anh tí thể diện đi!"
"Hừ!"
Lúc này, Diệp Thanh Lam mới thả tay: "Nói mau!"
Dạ Huyền hắng giọng, ánh mắt vẫn kích động: "Sáng thế đời đầu, có tám bộ thiên quyết, nó vượt xa công pháp của cảnh giới Đại Đế!"
"Đó là: Thiên, địa, huyền, hoàng, vũ, trụ, hồng, hoang, tám tự quyết!"
Dạ Huyền quay đầu lại.
Chỉ vào tấm bia đá: "Trên tấm bia đá này viết, Huyền tự vừa xuất hiện, nhất lực áp đảo mười phương!"
"Chắc là đang chỉ Huyền Tự Quyết trong truyền thuyết!"
"Huyền Tự Quyết?"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam đưa mắt nhìn nhau: "Huyền Tự Quyết này lợi hại lắm sao?"
Dạ Huyền hít sâu một hơi: "Nhất lực áp đảo mười phương, đương nhiên là lợi hại rồi! Con xem trên tấm bia đá có giải thích rõ ràng này, Huyền Tự Quyết lấy việc thiêu đốt tinh huyết làm vật dẫn!"
"Nhưng trước khi tinh huyết cạn kiệt, lại tăng cường độ của cơ thể bắp thịt lên mười lên!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Bố, mới tăng có mười lần thôi mà, hình như cũng không lợi hại lắm!"
"Con trai nói đúng!"
Diệp Thanh Lam gật đầu: "Có một số bí thuật cấm kỵ, sau khi đốt cháy tinh huyết, cảnh giới cũng tăng lên bội lần!"
"Sức chiến đấu đó, cũng tăng lên không chỉ mười lần!"
Dạ Huyền trước giờ luôn tốt tính, thế mà giờ cũng mắng một câu: "Hai người chẳng biết cái qué gì!"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam mở to mắt: "Ông mắng ai đấy?"
Dạ Huyền rụt cổ, xấu hổ giải thích một câu: "Lam Nhi, tôi giận là vì hai mẹ con không hiểu chỗ đáng sợ của Huyền Tự Quyết!"
"Cơ thể máu thịt mạnh lên mười lần, đó không phải chuyện đùa đâu!"
"Giải thích thế này nhé, đây là sự tăng lên mười lần mà không gặp bất kỳ hạn chế nào!"
"Nếu bà chỉ ở cảnh giới Tế Đạo tầng một bình thường, bà dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có thể lập tức tăng lên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, vậy thì sức mạnh của bà chắc chắn không chỉ tăng lên mười lần!"
"Nhưng nếu bà ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín thì sao? Bà sử dụng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có tăng thực lực lên đến cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng được không?"
"Cảnh giới càng cao, tăng được một phần ba đã là tốt lắm rồi!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Con hiểu ý của bố rồi!"
"Ý bố là, cảnh giới càng cao, hiệu quả của việc dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết sẽ càng giảm!"
"Minh Nhi thông minh!"
Dạ Huyền giơ ngón cái với anh!
Diệp Thanh Lam tỏ vẻ kiêu ngạo: "Đương nhiên rồi, ông cũng không nhìn xem thằng bé là con ai!"
"Đợi đã!"
Diệp Bắc Minh phát hiện ra điểm mù: "Bố, lẽ nào việc tăng cảnh giới của Huyền Tự Quyết sẽ không bị hạn chế?"
Dạ Huyền gật đầu!
Diệp Bắc Minh ngẩn người: "Bố, bố nghiêm túc chứ?"
Hô hấp của anh bắt đầu trở nên dồn dập rồi!
Một ý tưởng đáng sợ nảy ra trong lòng: "Ực... bố! Nếu người sử dụng Huyền Tự Quyết có cảnh giới Đại Đế, chẳng lẽ người đó có thể tăng thực lực lên mười lần sao?"
"Đúng vậy!"
Dạ huyền nhếch môi cười, ông gật đầu quả quyết!
"Cho dù là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết thì cũng sẽ không bị giảm gì!"
"Tăng sức mạnh cơ bắp lên mười lần!"
"Đệt!"
Kể cả Diệp Bắc Minh cũng kinh ngạc đến nỗi nhảy dựng lên: "Cùng là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết tăng cảnh giới lên mười lần, há chẳng phải sẽ giết chết đại đế ở cùng cảnh giới trong nháy mắt sao?"
Dạ Huyền gật đầu: "Chính là ý này! Không thế thì bố kích động thế làm gì chứ?"
Chương 2283: Hỗn Độn Thể, sức mạnh thân thể gấp 10 lần!
Diệp Thanh Lam vội vàng nói: "Minh Nhi, còn đứng ngây ra đó làm gì?"
"Mau học thuộc lòng Huyền Tự Quyết này đi, học cho cẩn thận!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên!
Nhìn chằm chằm vào chữ viết trên bia đá!
"Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang!"
"Chữ Huyền vừa ra, một lực giáng mười hội…"
Khi Diệp Bắc Minh đang ghi nhớ những chữ trên bia đá, Dạ Huyền đột nhiên lên tiếng: "Khụ khụ... Minh Nhi, chờ đã, có lẽ cha còn chưa nói rõ ràng..."
Diệp Bắc Minh bối rối: "Cha, sao vậy?"
Diệp Thanh Lam cũng nhìn sang một cách kỳ lạ!
Dạ Huyền có chút gượng gạo: "Khụ khụ... Minh Nhi, nói với con thế này nhé!"
"Huyền Tự Quyết này, có thể con sẽ không học được!"
"Không học được?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam cau mày, có chút không vui: "Tiểu Huyền Tử, anh đang nói cái gì vậy?"
"Thiên phú võ đạo của con trai chúng ta, không nói là đệ nhất thiên hạ thì cũng là hiếm thấy trên đời!"
"Còn có cái mà con trai chúng ta không học được sao? Tiểu Huyền Tử, nói đi! Anh có ý đồ gì?"
Đưa tay ra nắm lấy tai Dạ Huyền!
"Vợ tha mạng!"
Dạ Huyền vội vàng cầu xin.
Không còn chút dáng vẻ gì của huyết thống Thiên Ma Hoàng Tộc!
Diệp Bắc Minh âm thầm nén cười, nhìn cha mẹ đùa giỡn, tâm trạng không khỏi cảm thấy trẻ lại một chút!
Nhìn một lúc.
Diệp Bắc Minh mới mở miệng nói: "Cha, lời cha vừa nói là có ý gì?"
"Huyền Tự Quyết này có chỗ nào khó học sao?"
Sắc mặt Dạ Huyền ngưng trọng: "Con trai, thực ra ở thời kỳ Thái Cổ, Bát Bộ Thiên Quyết còn có một tên gọi khác!"
"Thái Cổ Bát Quyết!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Diệp Thanh Lam cũng buông tay ra, đợi chồng nói tiếp!
Dạ Huyền liếc nhìn hai người: "Cha đã tìm thấy một số thông tin về Thái Cổ Bát Quyết này trong ghi chép lịch sử của Thiên Ma Tộc!"
"Thời đại Thái Cổ, Bát Tự Quyết gồm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang này, thực ra bất cứ ai cũng có thể học!"
"Bất cứ ai cũng có thể học?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam cau mày: "Tiểu Huyền Tử, Thái Cổ Bát Quyết nghịch thiên như vậy!"
"Làm sao mà ai cũng có thể học được? Lẽ nào đây là công pháp đường phố kém cỏi hay sao?"
"Không phải anh đang đùa giỡn với con trai chúng ta đấy chứ? Nói thật rõ ràng đi, nếu không em là người đầu tiên không đồng ý!"
Dạ Huyền có chút gượng gạo.
Ho khan hai tiếng: "Lam Nhi, nghe anh nói!"
"Nói mau!"
Diệp Thanh Lam chống tay lên hông, trông như một con hổ cái!
Dạ Huyền rụt đầu lại: "Lam Nhi, điều anh vừa nói không sai, Huyền Tự Quyết rất nghịch thiên!"
"Là loại cực kỳ nghịch thiên!"
"Hơn nữa, chỉ cần học được Huyền Tự Quyết, thực lực nhất định sẽ tăng vọt. Với sức mạnh Hỗn Độn Thể của Minh Nhi, sức mạnh thân thể sẽ tăng lên đến trình độ tuyệt đối đáng sợ!"
"Nhưng, Huyền Tự Quyết ở thời đại Thái Cổ thực sự là một công pháp đường phố kém cỏi!"
Một mặt, Huyền Tự Quyết rất mạnh!
Mặt khác, Huyền Tự Quyết, đường phố kém cỏi?
Đây không phải là một sự mâu thuẫn sao?
Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng thấy hồ đồ!
Diệp Bắc Minh cau mày: "Cha, lời này của cha là có ý gì?"
Vẻ mặt Diệp Thanh Lam cũng không mấy thân thiện!
Dạ Huyền đột nhiên im lặng vài giây.
Trong đầu ông lóe lên: "Cha đổi cách giải thích mà những người ở thời đại các con có thể hiểu nhé!"
"Lấy ví dụ đơn giản như này, bảng cửu chương 9X9 con có thể học thuộc được phải không?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đương nhiên!"
Dạ Huyền nói thêm: "Sách toán học vi tích phân của Newton có thể được tìm thấy ở khắp mọi nơi trên Internet!"
"Tại sao 8 tỷ người trên trái đất của các con đều vẫn chưa trở thành nhà toán học?"
"Các văn bản, lý luận và công thức của Einstein đều có ở đó. Bất cứ ai cũng có thể đọc và học!"
"Tất cả các lý thuyết và công thức cơ bản của vật lý, hóa học và toán học cũng đều ở đó!"
"Có bao nhiêu người có thể trở thành bậc thầy vật lý? Người điên hóa học? Thiên tài toán học?"
"Cái này……"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Trong đầu hiện lên ba chữ: "Không học được!"
"Đúng rồi!"
Dạ Huyền lộ ra nụ cười: "Huyền Tự Quyết rất mạnh, cực kỳ mạnh!"
"Nhưng, đầu tiên, con phải học được!"
Diệp Thanh Lam đột nhiên ý thức được: "Huyền ca, ý của anh là!"
"Thời đại Thái Cổ, Bát Tự Quyết này có ở khắp mọi nơi, mọi người đều biết tu luyện Bát Tự Quyết như thế nào!"
"Nhưng, những người đó đều không thể học được?"
Dạ Huyền gật đầu: "Là ý này, thứ này quá mạnh, mạnh đến đáng sợ!"
"Nhưng người có thể học được, trong tỷ người chỉ có một. Cha nghe nói cảnh giới Đại Đế trong thời đại Thái Cổ cũng không có mấy người học được Bát Tự Quyết!"
"Khoa trương như vậy sao?"
Diệp Thanh Lam há hốc mồm
Dạ Huyền thở dài: "Bây giờ em còn thấy Minh Nhi học được không?"
Diệp Thanh Lam hừ một tiếng: "Minh Nhi nhà ta là thiên tài trong thiên tài, sao lại không học được?"
"Minh Nhi, con làm gì đấy?"
Lúc này.
Diệp Bắc Minh đã đi tới bia đá, khoanh chân ngồi xuống!
Huyền Tự Quyết trên bia đá, mỗi chứ đều rất đơn giản!
Không phải là chữ viết thời đại Thái Cổ, mà là sau khi người hiện đại dịch lại rồi mới khắc lên bia đá!
Một giờ đã trôi qua!
"Phù……"
Diệp Bắc Minh mở mắt: "Thất bại rồi... Khó quá!"
Với thiên phú võ đạo của Diệp Bắc Minh, lại cảm thấy rất khó!
Diệp Thanh Lam lo lắng tâm võ đạo của Diệp Bắc Minh sẽ gặp cản trở: "Minh Nhi, chúng ta không vội!"
"Ghi lại Huyền Tự Quyết là được, sau này từ tử tu luyện!"
"Mẹ, con muốn thử lại một lần!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Nhắm mắt lại!
Tiến vào trong nhập định một lần nữa!
Lần này.
Hắn trực tiếp tiến vào tầng mười của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, lĩnh vực tuyệt đối!
Thời gian dừng lại!
Có thể một năm, có thể mười năm, có thể một trăm năm!
Máu Hỗn Độn sôi sục trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Buzz—!
Một làn sóng không khí cực kỳ mạnh mẽ rung chuyển tứ phía!
Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam cách Diệp Bắc Minh quá gần, nên bị ném bay ra!
Gào——!
Con huyết long phản ứng và gầm lên!
Lao về phía trước, dùng cơ thể của mình để chặn các làn sóng không khí, bảo vệ hai người họ khỏi bị thương!
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh mở to mắt, hét lớn: "Huyền Tự Quyết!"
Giơ tay lên và đấm ra!
Gào——! ! !
Một tiếng rồng gầm cực kỳ đáng sợ vang lên, Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam kinh hãi nhìn thấy!
Từ nắm đấm của Diệp Bắc Minh, một con huyết long gần như thực chất hóa lao ra!
Vẻ ngoài của con huyết long này giống hệt con huyết long đang bảo vệ hai người họ!
Uỳnh uỳnh! ! !
Huyết long lao ra, đập vào bức tường đá của hầm mỏ, như thép đập vào đậu phụ!
Bức tường đá biến thành bột và biến mất!
Chỉ còn lại một cái hố đen không thấy đáy!
"Cái... cái này..."
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền há hốc miệng!
Nổi da gà khắp người!
"Minh Nhi, Huyền Tự Quyết, con luyện thành công rồi vao?"
"Đúng vậy, cha mẹ!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
"Rít--!"
Dạ Huyền hít một hơi khí lạnh!
Diệp Thanh Lam càng kích động hơn, tiến tới ôm lấy Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, ha ha ha... Mẹ biết mà, con chắc chắn là mạnh nhất!"
Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên một tia cười lạnh: "Hỗn Độn Thể, sức mạnh thân thể gấp 10 lần!"
"Con bây giờ chắc là có thể đỡ được một đòn của binh khí Đại Đế rồi nhỉ?"
…
Lối vào mỏ ma.
"Âm thanh gì vậy?"
Tam Hộ Pháp ngẩng đầu lên, nhìn về phía sâu trong mỏ ma. Mặt đất rung chuyển dữ dội như một trận động đất!
"Đại nhân, hầm mỏ là như vậy, có thể sập bất cứ lúc nào!"
Tông chủ của Chiến Tông vội vàng giải thích: "Động tĩnh vừa rồi có thể là do bên ngoài mỏ bị sụp đổ gây ra!"
Hoa Du Nhiên mím môi: "Mẹ kiếp! Tiểu tử kia sao còn chưa ra?"
"Không phải chết trong đó rồi chứ!"
Cùng lúc đó, Tam Hộ Pháp đang khống chế cơ thể Cổ Yên Tuyết nheo mắt lại!
"Hắn đến rồi!"
Soạt——!
Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía lối vào của mỏ ma!
Một con huyết long sà tới, sau lưng con huyết long có ba bóng người đang ngồi!
Nghe thấy lời này, Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền đưa mắt nhìn nhau!
"Minh Nhi, con không đùa chứ?"
"Mẹ! Sao con có thể lấy chuyện này ra đùa được?"
"Vậy..."
Mặt Diệp Thanh Lam biến sắc: "Có người giả mạo con?"
"Vậy mục đích của hắn là gì? Tại sao hắn lại dẫn các sư tỷ của con và Nhược Giai đi, lẽ nào hắn định dùng họ để uy hiếp con?"
Diệp Bắc Minh nhíu chặt chân mày!
"E rằng chuyện này không đơn giản là uy hiếp!"
"Người mạo danh con dẫn các sư tỷ và Nhược Giai đi, chắc chắn có mục đích khác!"
Diệp Thanh Lam sốt ruột: "Liệu chúng có gặp nguy hiểm không?"
Diệp Bắc Minh suy tư vài giây, sau đó mỉm cười lắc đầu: "Mẹ, mẹ yên tâm!"
"Nếu đối phương đã mạo danh con, dẫn các sư tỷ và Nhược Giai đi, vậy chứng tỏ hắn không muốn bị lộ thân phận!"
"Vả lại, nếu người này là địch, hắn đã liên hệ với con từ lâu rồi!"
"Không cần thiết phải nhằm vào họ, nên, con nghi là có nguyên do khác!"
"Mẹ, bố mẹ dưỡng thương trước đi!"
Anh dìu Diệp Thanh Lam ngồi xuống.
Sau đó thi triển ngân châm, phối với đan dược, giúp bà ấy phục hồi khí huyết!"
Lại qua một canh giờ nữa.
Hai người tạm phục hồi được hơn nửa sức lực, họ cảm thán, y thuật của Diệp Bắc Minh tiến bộ thần tốc!
"Phải rồi, Minh Nhi, rốt cuộc khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?"
Diệp Thanh Lam không kìm được hỏi.
Trong lòng bà ấy có nhiều nghi vấn lắm!
Thế giới mình sống đang yên ổn tốt lành, sao đột nhiên lại sụp đổ!
Không gian xuất hiện rất nhiều khe nứt khủng bố, bà ấy trơ mắt nhìn từng mảnh đại lục này đến mảnh đại lục khác rớt vào khe nứt không gian, dọa người thật sự!
"Mẹ, thực ra thế giới đó của chúng ta là một vị diện cấp bảy!"
"Vị diện cấp bảy?"
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền đưa mắt nhìn nhau.
Diệp Bắc Minh giải thích cho họ nghe về các cấp vị diện một lượt!
Sau đó anh lại kể một loạt những việc đã xảy ra sau khi anh rời đi!
Kể đến chỗ nguy hiểm, hai vợ chồng nghe mà hết hồn!
Xong lại kể tiếp đến Nguyên Thủy Chân Giới, nhà họ Diệp, Diệp Thí Thiên!
Kể cả chuyện về vị diện phía trên, Côn Luân Điện, Hoa tộc, anh đều kể hết!
"Nguyên Thủy Chân Giới còn có một nhà họ Diệp nữa? Con trở thành người có thể chất Hỗn Độn rồi á?"
"Côn Luân Điện? Hoa tộc?"
"Lẽ nào nơi đó có liên quan với núi Côn Luân ở Hoa Hạ chúng ta?"
"Hơn nữa còn có Hoa tộc... liệu có trùng hợp quá không?"
Diệp Thanh Lam kinh ngạc đưa ra rất nhiều câu hỏi.
Diệp Bắc Minh tán thành với lời mẹ anh nói: "Con cũng cho rằng, chuyện này quá trùng hợp!"
"Cách xa hàng tỷ dặm, trái đất cùng lắm chỉ được tính là vị diện cấp một, Côn Luân Điện và Hoa tộc ở vị diện cấp chín!"
"Vậy mà giữa hai bên, lại có mối liên hệ như này, con cảm thấy chuyện này không đơn giản, nhưng con lại không biết vấn đề xuất hiện ở đâu!"
Nói xong.
Diệp Bắc Minh cảm thấy, trong lòng đang bao phủ một lớp sương mù!
"Thôi bỏ đi, Minh Nhi!"
Dạ Huyền lắc đầu: "Xe đến núi ắt có đường, chưa nghĩ ra thì tạm thời đừng nghĩ nữa!"
"Cả nhà chúng ta đoàn tụ, mới là điều quan trọng nhất!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Bố mẹ, chúng ta rời khỏi đây trước đã!"
"Được!"
Hai vợ chồng đứng dậy, đang chuẩn bị đi.
Gào!
Một tiếng rồng ngâm vang lên!
Huyết long từ xa lao đến!
Dạ Huyền bước ra một bước chắn trước người Diệp Thanh Lam!
"Bố, mẹ, đây là huyết long! Là người bạn đồng hành con mới thu nhận!"
"Tuy trông nó dữ tợn, nhưng không có lệnh của con, nó sẽ không làm hại bất kỳ ai!"
Bố mẹ anh thở phào một hơi.
"Sao thế?"
Diệp Bắc Minh nhìn huyết long.
"Chủ nhân, tôi phát hiện có một số tảng đá ở sâu trong Mỏ ma!"
Huyết long há miệng, nhổ ra mấy cục đá.
Nó chủ to bằng nắm đấm, nhưng bên trong lại ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ!
Diệp Bắc Minh cầm một cục trong số đó lên, anh cảm giác như mình đang cầm một trạm năng lượng nguyên tử vậy: "Năng lượng mạnh mẽ quá, năng lượng trong đây còn hùng hậu hơn năng lượng ẩn chứa trong tinh thạch vũ trụ gấp mười lần!"
"Minh Nhi, cho bố xem cục đá này!"
Dạ Huyền chợt lên tiếng.
Diệp Bắc Minh có suy nghĩ, lẽ nào bố nhận ra vật này?
Anh đưa cho ông ấy một cục đá!
Dạ Huyền nắm lấy, quan sát kỹ, sau đó nét mặt ông ấy cực kỳ kinh ngạc!
"Này... sao có thể chứ..."
"Bố, sao thế ạ?"
"Anh Huyền, cục đá này có gì không ổn sao?"
Hai mẹ con đồng thanh nói.
Ánh mắt Dạ Huyền trở nên ngưng trọng: "Lam Nhi, em có nhớ anh từng kể với em rằng!"
"Tộc Thiên Ma ta, được truyền thừa lại từ thời thượng cổ, có một loại 'nguyên thạch' đồng âm với 'nguyên thạch' hiện giờ!"
"Nhưng năng lượng hàm chứa trong 'nguyên thạch' thời thượng cổ phải hơn gấp trăm vạn lần so với 'nguyên tại' hiện đại!"
Diệp Thanh Lam chợt hiểu ra: "Anh Huyền, lẽ nào đây chính là nguyên thạch mà anh nói?"
"Đúng vậy!"
Dạ Huyền gật đầu chắc nịch.
"Hồi nhỏ, anh từng thấy phụ hoàng anh dùng một cục nguyên thạch to bằng móng tay, khởi động cả một trận truyền tống hư không!"
"Anh còn tưởng, đó đã là cục nguyên thạch cuối cùng còn sót lại trên thế giới rồi, không ngờ dưới mỏ ma ở đây, còn có sự tồn tại của nguyên thạch!"
Nghe được cuộc đối thoại của bố mẹ.
Diệp Bắc Minh thấy hứng thú: "Bố, cái cục đá này không phải chỉ là đá năng lượng thôi à?"
"Chắc là nó cũng tương tự tinh thạch vụ trũ và nguyên thạch nhỉ!"
Dạ Huyền nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu.
Ông lắc đầu: "Minh Nhi, nếu con coi nguyên thạch thành đá năng lượng, cũng không sai."
"Nhưng tác dụng lớn nhất của nguyên thạch, là khởi động trận pháp thời thượng cổ!"
"Ồ?"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh khẽ dao động.
Dạ Huyền nói tiếp: "Ở một số trận pháp thời thượng cổ, chỉ có rót nguyeen thạch vào thì mới khởi động được cơ quan mấu chốt!"
"Một số di tích cổ cũng phải dùng nguyên thạch làm năng lượng mở cửa!"
"Nếu cưỡng chế mở ra, khả năng cao là sẽ dẫn đến làm sập cả di tích!"
Nếu nguyên thạch này giống lời Dạ Huyền nói, vậy thì nó thật sự rất có giá trị!"
"Điều quan trọng hơn là..."
Dạ Huyền bổ sung thêm một ý: "Năng lượng bên trong nguyên thạch, cực kỳ tinh khiết!"
"Nếu tu võ giả cạn kiệt thần lực, mà tay cầm một cục nguyên thạch, thì có thể bổ sung lại số thần lực mà cơ thể đã tiêu hao!"
"Còn có chuyện này nữa ạ?"
Diệp Bắc Minh rung động thật sự.
Di tích thượng cổ gì gì đó, anh hoàn toàn không có hứng thú!
Nhưng.
Nếu trong lúc chiến đấu mà thần lực khô cạn, tay lại cầm mấy cục nguyên thạch!
Há chẳng phải sẽ có thể bổ sung thần lực vô hạn sao?
"Huyết long, đưa bọn ra đi tìm nguyên thạch!"
Diệp Bắc Minh ra lệnh.
Huyết long nằm rạp xuống đất, sau khi ba người ngồi lên lưng huyết long, nó tiến thẳng vào sâu trong mỏ ma!
Cùng lúc đó, chỗ lối vào mỏ ma.
"Mấy trăm nghìn công nhân đã bị tên nhóc đó thả đi hết rồi hả? Chết tiệt!"
"Khoáng thạch ở đây đóng góp một phần ba nguồn thu của Chiến Tông ta! Thế mà lại bị hắn cho nghỉ hết như thế? Bồi dưỡng đám công nhân đó đã tốn biết bao tâm huyết của Chiến Tông ta chứ!"
Tông chủ Chiến Tông tức gần chết.
Phụ cận còn có mấy chục công nhân xui xẻo, không chạy kịp!
Bị bắt về, họ quỳ trên mặt đất!
"Xử tử hết đi!"
Tông chủ Chiến Tông hạ lệnh.
"Vâng!"
Mấy trưởng lão tiến lên.
Tam hộ pháp lạnh lùng nói: "Đợi đã!"
Mấy người dừng lại, chán nản nhìn Tam hộ pháp đi tới, rồi kính cẩn lùi sang một bên!
Tam hộ pháp không nói câu nào, gã khống chế cơ thể Cổ Yên Tuyết!
Sau đó giơ bàn tay ngọc ngà lên, bóp một cái trong hư không!
Đồng tử của một thợ mỏ nổ ra một làn huyết mang!
Sau đó bị soát hồn!
Giây tiếp theo.
Trước mắt Tam hộ pháp hiện ra một loạt hình ảnh!
Một thanh niên, đứng trên huyết long mà tới...
Mười mấy giây sau, Tam hộ pháp điểm một ngón tay, người bị soát hồn kia run rẩy, sau đó cơ thể tan ra như băng tuyết!
Sau đó hóa thành một làn huyết vụ ngay tại chỗ!
"Sss...."
Mọi người ở Chiến Tông hít một ngụm khí lạnh!
Thủ đoạn đáng sợ quá!
Sau khi làm xong tất cả, Tam hộ pháp thản nhiên nói: "Tên nhóc đó đang đi tìm người, cậu ta đã vào sâu trong mỏ ma, chắc là tạm thời chưa ra đâu!"
Hoa Vũ Thần chủ động xin đi giết giặc: "Tôi sẽ đi bắt họ về!"
"Thể chất Hỗn Độn không đơn giản như cậu nghĩ đâu!" Tam hộ pháp lắc đầu.
Rồi lại nhìn về phía tông chủ Chiến Tông: "Mỏ ma này có mấy lối ra?"
Tông chủ Chiến tông trả lời: "Thưa đại nhân, chỉ có một ạ!"
Chương 2282: Huyền Tự Quyết!
Sâu trong mỏ ma.
Huyết long đưa gia đình ba người bay nhanh xuống theo con đường hầm!
Dọc đường đi cực kỳ yên tĩnh!
Diệp Thanh Lam thấy lạ: "Minh Nhi, mẹ với bố con ở khu mỏ mấy tháng nay."
"Nghe nói trong mỏ ma cực kỳ hung hiểm, sao không thấy con ma vật nào nhỉ?"
Diệp Bắc Minh cũng thấy lạ: "Lạ thật, lúc mới vào, con còn gặp mấy con chuột ma mà!"
Huyết long chợt lên tiếng: "À, là thế này."
"Vừa nãy lúc tôi xuống, tiện thể tôi ăn luôn đám ma vật quanh đây rồi."
"Thịt của bọn nó chua lè à, không ngon!"
Diệp Thanh Lam: "..."
Dạ Huyền: "..."
Diệp Bắc Minh: "..."
Qua một lúc lâu sau!
Diệp Thanh Lam mới yếu ớt bật ra một câu: "Minh Nhi, người bạn Huyết Long này của con, có vẻ thực lực không thường nhỉ!"
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Huyết long, thực lực của ông tương đương với tu võ giả nhân loại cấp mấy?"
Huyết long trả lời: "Khoảng tầm Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám á!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh cả kinh.
"Này..."
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền còn sững sờ hơn!
Tới thế giới này lâu vậy, đương nhiên họ biết, cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám nghĩa là gì!
Dù tính cả toàn bộ Chiến Tông, thì cũng không có tu võ giả nào ở cấp cảnh giới này!
Với thực lực của Huyết long, hoàn toàn có thể đi ngang ở Chân Võ Giới!
Huyết long còn tưởng ba người chê nó có cảnh giới quá thấp, thế là nó vội vàng bổ sung thêm một câu: "Nhưng chủ nhân đừng lo, hiện tại tôi mới tiến hóa có ba lần thôi!"
"Cha mẹ tôi bảo, chỉ cần tôi đi theo chủ nhân, thì có thể tiến hóa chín lần!"
"Rồi trở thành tổ tông của loài rồng! Chủ nhân đừng chê tôi nhá, tôi nhất định sẽ nỗ lực!"
Diệp Bắc Minh giật giật khóe miệng.
Anh nào dám chê!
Một khắc đồng hồ sau, huyết long tiến vào nơi sâu nhất trong mỏ ma!
Xung quanh cực kỳ rộng rãi, chỗ này phải rộng bằng một trăm sân bóng, khu trung tâm quảng trường dựng một tấm bia đá!
Xung quanh tấm bia đá!
Có những bộ hài cốt của ma thú!
Điều khiến người ta kinh ngạc là, chín bộ xương này đều vàng óng ánh!
Cứ như thể đúc bằng vàng vậy!
Xương rồng vàng!
Xương gấu vàng!
Xương rắn vàng!
Xương bọ cạp vàng!
... tổng cộng chín bộ nằm xung tấm bia!
Giống như một ngọn núi cao bao quanh tấm bia đá!
Dạ Huyền hít một ngụm khí lạnh: "Trời ơi! Xương ma thú vàng!"
Diệp Bắc Minh hiếu kỳ: "Bố, sao vậy?"
Ánh mắt Dạ Huyền ngưng trọng: "Minh Nhi, bố của bố! Tức ông nội con, thân là một thế hệ ma hoàng!"
"Ma cốt trong cơ thể, chính là màu vàng như này!"
"Chín bộ xương này đều là xương ma thú vàng!"
"Chứng tỏ có người đã dùng chín ma hoàng, canh giữ ở đây!"
Dạ Huyền khiếp sợ tột đỉnh!
Con ngươi không ngừng co rút!
Thậm chí, ông ấy còn không thèm quan tâm đến số nguyên thạch chất như núi trên quảng trường, ánh mắt ông ngưng trọng, nhìn lên tấm bia đá ở chính giữa!
"Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang!"
"Huyền tự xuất hiện, một lực áp đảo mười phương!"
Khi nhìn rõ chữ trên tấm bia đá, Dạ Huyền đọc luôn: "Trời ơi!"
Ông ấy nhảy cẫng lên!
Da đầu tê dại!
Hít thở dồn dập!
Hai mắt mở to!
"Đệt! Đậu mé! Trời ơi!"
Dạ Huyền không bình tĩnh nổi nữa, ông ấy kích động đến nỗi đỏ hồng mắt, văng tục mấy câu liền!
Diệp Thanh Lam nhíu mày: "Anh Huyền, anh sao vậy?"
Chưa bao giờ bà thấy Dạ Huyền phản ứng như này!
Rốt cuộc tấm bia đá này có lai lịch gì?
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Bố, tấm bia đá này có vấn đề gì à?"
Dạ Huyền quay đầu lại, con ngươi co lại, kích động đến nỗi môi run run: "Minh Nhi! Cmn đây chính là Huyền Tự Quyết!"
"Không ngờ chúng ta có thể phát hiện ra Huyền Tự Quyết ở đây!"
"Ôi trời ơi, may mắn, quá may mắn!"
"Đây là Huyền Tự Quyết đấy!"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam.
Nhíu mày, hai người đưa mắt nhìn nhau!
Rồi đồng thanh bảo: "Huyền Tự Quyết, đó là cái gì?"
Dạ Huyền kích động mất một lúc lâu, mới hít sâu một hơi, ổn định tâm lý: "Hai mẹ con không biết, thảo nào không kích động! Ha ha ha ha... Minh Nhi, bố chỉ có thể nói với con rằng, con quá may mắn!"
"Bố, bố đừng úp mở nữa!"
"Ông nói đi, Huyền Tự Quyết là cái gì?"
Diệp Thanh Lam một tay chống nạnh.
Tay còn lại véo tai Dạ Huyền: "Ông định làm hai mẹ con tôi sốt ruột chết à?"
"Tôi nói, tôi nói!"
Dạ Huyền giơ hai tay xin hàng.
Diệp Bắc Minh phì cười!
Bố mẹ anh đã ở tuổi này rồi mà vẫn còn ân ái thế này, anh thấy rất tốt!
"Con trai đang ở đây, em cho anh tí thể diện đi!"
"Hừ!"
Lúc này, Diệp Thanh Lam mới thả tay: "Nói mau!"
Dạ Huyền hắng giọng, ánh mắt vẫn kích động: "Sáng thế đời đầu, có tám bộ thiên quyết, nó vượt xa công pháp của cảnh giới Đại Đế!"
"Đó là: Thiên, địa, huyền, hoàng, vũ, trụ, hồng, hoang, tám tự quyết!"
Dạ Huyền quay đầu lại.
Chỉ vào tấm bia đá: "Trên tấm bia đá này viết, Huyền tự vừa xuất hiện, nhất lực áp đảo mười phương!"
"Chắc là đang chỉ Huyền Tự Quyết trong truyền thuyết!"
"Huyền Tự Quyết?"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam đưa mắt nhìn nhau: "Huyền Tự Quyết này lợi hại lắm sao?"
Dạ Huyền hít sâu một hơi: "Nhất lực áp đảo mười phương, đương nhiên là lợi hại rồi! Con xem trên tấm bia đá có giải thích rõ ràng này, Huyền Tự Quyết lấy việc thiêu đốt tinh huyết làm vật dẫn!"
"Nhưng trước khi tinh huyết cạn kiệt, lại tăng cường độ của cơ thể bắp thịt lên mười lên!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Bố, mới tăng có mười lần thôi mà, hình như cũng không lợi hại lắm!"
"Con trai nói đúng!"
Diệp Thanh Lam gật đầu: "Có một số bí thuật cấm kỵ, sau khi đốt cháy tinh huyết, cảnh giới cũng tăng lên bội lần!"
"Sức chiến đấu đó, cũng tăng lên không chỉ mười lần!"
Dạ Huyền trước giờ luôn tốt tính, thế mà giờ cũng mắng một câu: "Hai người chẳng biết cái qué gì!"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam mở to mắt: "Ông mắng ai đấy?"
Dạ Huyền rụt cổ, xấu hổ giải thích một câu: "Lam Nhi, tôi giận là vì hai mẹ con không hiểu chỗ đáng sợ của Huyền Tự Quyết!"
"Cơ thể máu thịt mạnh lên mười lần, đó không phải chuyện đùa đâu!"
"Giải thích thế này nhé, đây là sự tăng lên mười lần mà không gặp bất kỳ hạn chế nào!"
"Nếu bà chỉ ở cảnh giới Tế Đạo tầng một bình thường, bà dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có thể lập tức tăng lên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, vậy thì sức mạnh của bà chắc chắn không chỉ tăng lên mười lần!"
"Nhưng nếu bà ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín thì sao? Bà sử dụng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có tăng thực lực lên đến cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng được không?"
"Cảnh giới càng cao, tăng được một phần ba đã là tốt lắm rồi!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Con hiểu ý của bố rồi!"
"Ý bố là, cảnh giới càng cao, hiệu quả của việc dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết sẽ càng giảm!"
"Minh Nhi thông minh!"
Dạ Huyền giơ ngón cái với anh!
Diệp Thanh Lam tỏ vẻ kiêu ngạo: "Đương nhiên rồi, ông cũng không nhìn xem thằng bé là con ai!"
"Đợi đã!"
Diệp Bắc Minh phát hiện ra điểm mù: "Bố, lẽ nào việc tăng cảnh giới của Huyền Tự Quyết sẽ không bị hạn chế?"
Dạ Huyền gật đầu!
Diệp Bắc Minh ngẩn người: "Bố, bố nghiêm túc chứ?"
Hô hấp của anh bắt đầu trở nên dồn dập rồi!
Một ý tưởng đáng sợ nảy ra trong lòng: "Ực... bố! Nếu người sử dụng Huyền Tự Quyết có cảnh giới Đại Đế, chẳng lẽ người đó có thể tăng thực lực lên mười lần sao?"
"Đúng vậy!"
Dạ huyền nhếch môi cười, ông gật đầu quả quyết!
"Cho dù là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết thì cũng sẽ không bị giảm gì!"
"Tăng sức mạnh cơ bắp lên mười lần!"
"Đệt!"
Kể cả Diệp Bắc Minh cũng kinh ngạc đến nỗi nhảy dựng lên: "Cùng là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết tăng cảnh giới lên mười lần, há chẳng phải sẽ giết chết đại đế ở cùng cảnh giới trong nháy mắt sao?"
Dạ Huyền gật đầu: "Chính là ý này! Không thế thì bố kích động thế làm gì chứ?"
Chương 2283: Hỗn Độn Thể, sức mạnh thân thể gấp 10 lần!
Diệp Thanh Lam vội vàng nói: "Minh Nhi, còn đứng ngây ra đó làm gì?"
"Mau học thuộc lòng Huyền Tự Quyết này đi, học cho cẩn thận!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên!
Nhìn chằm chằm vào chữ viết trên bia đá!
"Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang!"
"Chữ Huyền vừa ra, một lực giáng mười hội…"
Khi Diệp Bắc Minh đang ghi nhớ những chữ trên bia đá, Dạ Huyền đột nhiên lên tiếng: "Khụ khụ... Minh Nhi, chờ đã, có lẽ cha còn chưa nói rõ ràng..."
Diệp Bắc Minh bối rối: "Cha, sao vậy?"
Diệp Thanh Lam cũng nhìn sang một cách kỳ lạ!
Dạ Huyền có chút gượng gạo: "Khụ khụ... Minh Nhi, nói với con thế này nhé!"
"Huyền Tự Quyết này, có thể con sẽ không học được!"
"Không học được?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam cau mày, có chút không vui: "Tiểu Huyền Tử, anh đang nói cái gì vậy?"
"Thiên phú võ đạo của con trai chúng ta, không nói là đệ nhất thiên hạ thì cũng là hiếm thấy trên đời!"
"Còn có cái mà con trai chúng ta không học được sao? Tiểu Huyền Tử, nói đi! Anh có ý đồ gì?"
Đưa tay ra nắm lấy tai Dạ Huyền!
"Vợ tha mạng!"
Dạ Huyền vội vàng cầu xin.
Không còn chút dáng vẻ gì của huyết thống Thiên Ma Hoàng Tộc!
Diệp Bắc Minh âm thầm nén cười, nhìn cha mẹ đùa giỡn, tâm trạng không khỏi cảm thấy trẻ lại một chút!
Nhìn một lúc.
Diệp Bắc Minh mới mở miệng nói: "Cha, lời cha vừa nói là có ý gì?"
"Huyền Tự Quyết này có chỗ nào khó học sao?"
Sắc mặt Dạ Huyền ngưng trọng: "Con trai, thực ra ở thời kỳ Thái Cổ, Bát Bộ Thiên Quyết còn có một tên gọi khác!"
"Thái Cổ Bát Quyết!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Diệp Thanh Lam cũng buông tay ra, đợi chồng nói tiếp!
Dạ Huyền liếc nhìn hai người: "Cha đã tìm thấy một số thông tin về Thái Cổ Bát Quyết này trong ghi chép lịch sử của Thiên Ma Tộc!"
"Thời đại Thái Cổ, Bát Tự Quyết gồm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang này, thực ra bất cứ ai cũng có thể học!"
"Bất cứ ai cũng có thể học?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam cau mày: "Tiểu Huyền Tử, Thái Cổ Bát Quyết nghịch thiên như vậy!"
"Làm sao mà ai cũng có thể học được? Lẽ nào đây là công pháp đường phố kém cỏi hay sao?"
"Không phải anh đang đùa giỡn với con trai chúng ta đấy chứ? Nói thật rõ ràng đi, nếu không em là người đầu tiên không đồng ý!"
Dạ Huyền có chút gượng gạo.
Ho khan hai tiếng: "Lam Nhi, nghe anh nói!"
"Nói mau!"
Diệp Thanh Lam chống tay lên hông, trông như một con hổ cái!
Dạ Huyền rụt đầu lại: "Lam Nhi, điều anh vừa nói không sai, Huyền Tự Quyết rất nghịch thiên!"
"Là loại cực kỳ nghịch thiên!"
"Hơn nữa, chỉ cần học được Huyền Tự Quyết, thực lực nhất định sẽ tăng vọt. Với sức mạnh Hỗn Độn Thể của Minh Nhi, sức mạnh thân thể sẽ tăng lên đến trình độ tuyệt đối đáng sợ!"
"Nhưng, Huyền Tự Quyết ở thời đại Thái Cổ thực sự là một công pháp đường phố kém cỏi!"
Một mặt, Huyền Tự Quyết rất mạnh!
Mặt khác, Huyền Tự Quyết, đường phố kém cỏi?
Đây không phải là một sự mâu thuẫn sao?
Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng thấy hồ đồ!
Diệp Bắc Minh cau mày: "Cha, lời này của cha là có ý gì?"
Vẻ mặt Diệp Thanh Lam cũng không mấy thân thiện!
Dạ Huyền đột nhiên im lặng vài giây.
Trong đầu ông lóe lên: "Cha đổi cách giải thích mà những người ở thời đại các con có thể hiểu nhé!"
"Lấy ví dụ đơn giản như này, bảng cửu chương 9X9 con có thể học thuộc được phải không?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đương nhiên!"
Dạ Huyền nói thêm: "Sách toán học vi tích phân của Newton có thể được tìm thấy ở khắp mọi nơi trên Internet!"
"Tại sao 8 tỷ người trên trái đất của các con đều vẫn chưa trở thành nhà toán học?"
"Các văn bản, lý luận và công thức của Einstein đều có ở đó. Bất cứ ai cũng có thể đọc và học!"
"Tất cả các lý thuyết và công thức cơ bản của vật lý, hóa học và toán học cũng đều ở đó!"
"Có bao nhiêu người có thể trở thành bậc thầy vật lý? Người điên hóa học? Thiên tài toán học?"
"Cái này……"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Trong đầu hiện lên ba chữ: "Không học được!"
"Đúng rồi!"
Dạ Huyền lộ ra nụ cười: "Huyền Tự Quyết rất mạnh, cực kỳ mạnh!"
"Nhưng, đầu tiên, con phải học được!"
Diệp Thanh Lam đột nhiên ý thức được: "Huyền ca, ý của anh là!"
"Thời đại Thái Cổ, Bát Tự Quyết này có ở khắp mọi nơi, mọi người đều biết tu luyện Bát Tự Quyết như thế nào!"
"Nhưng, những người đó đều không thể học được?"
Dạ Huyền gật đầu: "Là ý này, thứ này quá mạnh, mạnh đến đáng sợ!"
"Nhưng người có thể học được, trong tỷ người chỉ có một. Cha nghe nói cảnh giới Đại Đế trong thời đại Thái Cổ cũng không có mấy người học được Bát Tự Quyết!"
"Khoa trương như vậy sao?"
Diệp Thanh Lam há hốc mồm
Dạ Huyền thở dài: "Bây giờ em còn thấy Minh Nhi học được không?"
Diệp Thanh Lam hừ một tiếng: "Minh Nhi nhà ta là thiên tài trong thiên tài, sao lại không học được?"
"Minh Nhi, con làm gì đấy?"
Lúc này.
Diệp Bắc Minh đã đi tới bia đá, khoanh chân ngồi xuống!
Huyền Tự Quyết trên bia đá, mỗi chứ đều rất đơn giản!
Không phải là chữ viết thời đại Thái Cổ, mà là sau khi người hiện đại dịch lại rồi mới khắc lên bia đá!
Một giờ đã trôi qua!
"Phù……"
Diệp Bắc Minh mở mắt: "Thất bại rồi... Khó quá!"
Với thiên phú võ đạo của Diệp Bắc Minh, lại cảm thấy rất khó!
Diệp Thanh Lam lo lắng tâm võ đạo của Diệp Bắc Minh sẽ gặp cản trở: "Minh Nhi, chúng ta không vội!"
"Ghi lại Huyền Tự Quyết là được, sau này từ tử tu luyện!"
"Mẹ, con muốn thử lại một lần!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Nhắm mắt lại!
Tiến vào trong nhập định một lần nữa!
Lần này.
Hắn trực tiếp tiến vào tầng mười của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, lĩnh vực tuyệt đối!
Thời gian dừng lại!
Có thể một năm, có thể mười năm, có thể một trăm năm!
Máu Hỗn Độn sôi sục trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Buzz—!
Một làn sóng không khí cực kỳ mạnh mẽ rung chuyển tứ phía!
Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam cách Diệp Bắc Minh quá gần, nên bị ném bay ra!
Gào——!
Con huyết long phản ứng và gầm lên!
Lao về phía trước, dùng cơ thể của mình để chặn các làn sóng không khí, bảo vệ hai người họ khỏi bị thương!
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh mở to mắt, hét lớn: "Huyền Tự Quyết!"
Giơ tay lên và đấm ra!
Gào——! ! !
Một tiếng rồng gầm cực kỳ đáng sợ vang lên, Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam kinh hãi nhìn thấy!
Từ nắm đấm của Diệp Bắc Minh, một con huyết long gần như thực chất hóa lao ra!
Vẻ ngoài của con huyết long này giống hệt con huyết long đang bảo vệ hai người họ!
Uỳnh uỳnh! ! !
Huyết long lao ra, đập vào bức tường đá của hầm mỏ, như thép đập vào đậu phụ!
Bức tường đá biến thành bột và biến mất!
Chỉ còn lại một cái hố đen không thấy đáy!
"Cái... cái này..."
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền há hốc miệng!
Nổi da gà khắp người!
"Minh Nhi, Huyền Tự Quyết, con luyện thành công rồi vao?"
"Đúng vậy, cha mẹ!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
"Rít--!"
Dạ Huyền hít một hơi khí lạnh!
Diệp Thanh Lam càng kích động hơn, tiến tới ôm lấy Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, ha ha ha... Mẹ biết mà, con chắc chắn là mạnh nhất!"
Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên một tia cười lạnh: "Hỗn Độn Thể, sức mạnh thân thể gấp 10 lần!"
"Con bây giờ chắc là có thể đỡ được một đòn của binh khí Đại Đế rồi nhỉ?"
…
Lối vào mỏ ma.
"Âm thanh gì vậy?"
Tam Hộ Pháp ngẩng đầu lên, nhìn về phía sâu trong mỏ ma. Mặt đất rung chuyển dữ dội như một trận động đất!
"Đại nhân, hầm mỏ là như vậy, có thể sập bất cứ lúc nào!"
Tông chủ của Chiến Tông vội vàng giải thích: "Động tĩnh vừa rồi có thể là do bên ngoài mỏ bị sụp đổ gây ra!"
Hoa Du Nhiên mím môi: "Mẹ kiếp! Tiểu tử kia sao còn chưa ra?"
"Không phải chết trong đó rồi chứ!"
Cùng lúc đó, Tam Hộ Pháp đang khống chế cơ thể Cổ Yên Tuyết nheo mắt lại!
"Hắn đến rồi!"
Soạt——!
Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía lối vào của mỏ ma!
Một con huyết long sà tới, sau lưng con huyết long có ba bóng người đang ngồi!
Bình luận facebook