• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Đô Thị Tàng Kiều (2 Viewers)

  • Chương 106

Hàn Đình Đình bước hụt chân, may mà có Diệp Lăng Phi ôm vào thắt lưng nàng, tránh cho nàng không bị ngã sấp xuống. Hàn Đình Đình cảm nhận được cánh tay mạnh mẽ của Diệp Lăng Phi ôm lấy thắt lưng mình, gương mặt nàng thoáng chốc đã đỏ bừng.

- Đình Đình, làm sao vậy?

Tần Dao đỡ chủ nhà đi đằng trước, thấy Hàn Đình Đình xảy ra chuyện, nàng lo lắng hỏi.

- Không…không có việc gì.

Hàn Đình Đình hơi bối rối, trả lời.

- Vừa nãy mình bước hụt thôi, cảm ơn Diệp đại ca.

Nói xong Hàn Đình Đình vội vàng đuổi theo Tần Dao.

- Ừ, cẩn thận một chút, ở đây tối lắm, nhất định phải chú ý dưới chân.

Tần Dao nhắc nhở Hàn Đình Đình chú ý dưới chân, nàng không hề có ý nghĩ gì khác, tiếp tục đỡ bà cụ lên lầu.

Diệp Lăng Phi chỉ cảm giác mông của Hàn Đình Đình hết sức đàn hồi, vừa nãy chạm vào bụng dưới của hắn đã chứng tỏ điều đó là đúng. Hắn thấy Hàn Đình Đình vội vàng chạy lên, khóe miệng nở nụ cười thầm nghĩ:

- Chắc là tiểu nha đầu này chưa từng bị người đàn ông nào chạm vào, mình chỉ là giúp nàng, ôm nàng một chút mà đã khiến cho nàng phải lúng túng đến như vậy.

Diệp Lăng Phi lắc đầu, hắn phát hiện ra rằng càng ngày hắn càng không hiểu những cô gái suy nghĩ cái gì.

Phòng Tần Dao thuê ở trên tầng bốn, bên ngoài thì trông có vẻ rất cũ kĩ nhưng các thiết bị, đồ đạc bên trong thì cũng không tệ. Sàn nhà và tường đều rất sạch sẽ, trong nhà thì có đầy đủ tiện nghi, có tủ lạnh, tivi và các thiết bị điện khác.

Bà cụ kiểm tra số trên đồng hồ điện, nước, ga rồi ghi vào hợp đồng.

- Vậy là 600 đồng một tháng, một năm là 7200 đồng. Các cô nộp trước tiền nhà một năm cộng với tiền thế chấp, những thiết bị này vừa mới được lắp đặt không lâu, nếu như các cô làm hư hỏng sẽ khấu trừ vào tiền thế chấp, và bồi thường theo giá gốc.

Thoạt nhìn thì thấy bà cụ rất có kinh nghiệm, bà đem hợp đồng ra nói lại một lần.

Diệp Lăng Phi cầm lấy hợp đồng, đọc kỹ lại một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề gì trong hợp đồng hắn rút ra 4200 đồng giao vào tay bà cụ, cười nói:

- Bà cụ, bà đếm lại xem.

Bà cụ đếm rất cẩn thận, nhìn bộ dạng đếm tiền của bà cụ, Diệp Lăng Phi cười thầm, nghĩ:

- Người càng già, càng cẩn thận.

Sau khi bà cụ đếm đi đếm lại ba lần để xem có tiền giả bên trong hay không mới thỏa mãn nở nụ cười. Trước tiên là ký tên vào hợp đồng, sau đó bà lấy một tờ biên lai đưa cho Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi đưa biên lai cho Tần Dao, sau đó vỗ vỗ tay, đi vào phòng khách mở ti vi lên. Trên ti vi đang đưa tin Auner tới Vọng Hải. Nhìn Auner xuất hiện trên ti vi, Diệp Lăng Phi khẽ nhíu mày, thầm nghĩ:

- Lão già này xem ra không có gì thay đổi, vẫn giống như lúc hắn gặp mình mấy năm trước.

Tần Dao xác nhận không có sai lầm gì rồi nàng tiễn chủ nhà ra cửa. Nàng xoay người lại thấy Diệp Lăng Phi đang xem ti vi, Tần Dao chọc Hàn Đình Đình một cái, Hàn Đình Đình cảm thấy sửng sốt, nhưng tức thì nghe thấy giọng nói của Tần Dao sát bên tai:

- Đình Đình, chúng ta mời Diệp đại ca ở lại ăn cơm đi, hai người chúng ta cùng vào bếp nấu, thế nào?

Hàn Đình Đình cũng vừa nghĩ đến chuyện này, nhưng nàng có chút lo lắng. Dù sao thì Diệp Lăng Phi cũng là người hào phóng, lại bỏ tiền ra thuê nhà cho mình, nếu như chỉ mời ăn ở nhà, hình như hơi có chút bủn xỉn. Nàng đang lo lắng chuyện này thì Tần Dao lại đề nghị, nàng cũng không biết Tần Dao và Diệp Lăng Phi có quan hệ thân mật tới mức nào nhưng không còn cách gì hơn đành đồng ý.

Tần Dao vốn muốn nói chuyện cùng với Diệp Lăng Phi một lúc thì Hàn Đình Đình chủ động đi mua đồ ăn, rất hợp với ý nàng. Chờ cho Hàn Đình Đình đi ra khỏi cửa, Tần Dao đến ngồi cạnh Diệp Lăng Phi, vừa cười vừa nói:

- Diệp đại ca, trưa nay anh ăn cơm ở đây nhé, em với Đình Đình xuống bếp, cho anh nếm thử tay nghề của bọn em.

- Ừ, rất tốt.

Diệp Lăng Phi cười cười, hai mắt rời khỏi màn hình ti vi, hắn dựa người về phía sau, tay phải rất tự nhiên khoác lên vai Tần Dao, hỏi:

- Các em định khi nào thì chuyển đồ?

- Em đã bàn với Đình Đình rồi, bọn em định chiều nay sẽ chuyển đồ.

Tần Dao nhích mông lại gần người Diệp Lăng Phi.

- Buổi chiều à, để anh giúp các em chuyển đồ, những việc này phải để những người đàn ông có sức khỏe làm, hai em là con gái sao làm được.

Nói đến đây, Diệp Lăng Phi cười hề hề:

- Nói không chừng, anh còn có thể nhìn thấy được nội y của hai người đẹp nữa đấy.

- Diệp đại ca, anh thật là xấu.

Tần Dao đỏ mặt lên, nắm chặt đôi bàn tay trắng như tuyết đấm vào ngực Diệp Lăng Phi, nàng nũng nịu nói:

- Người ta không thèm để ý tới anh nữa.

Nói rồi nàng đứng lên khỏi ghế sô pha.

Diệp Lăng Phi cười ha hả, kéo tay Tần Dao xuống, tuy Diệp Lăng Phi không dùng lực nhưng thân thể mềm mại của Tần Dao thoáng chốc đã nằm trong lòng Diệp Lăng Phi. Điều này quả là ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, trong lòng ôm một mỹ nhân như vậy thì ai mà chịu nổi, huống chi Diệp Lăng Phi lại không phải là loại chính nhân quân tử, mỹ nữ nằm trong vòng tay, tay chân hắn tự nhiên là không tự chủ được.

Tần Dao vẫn còn giả bộ chống cự liền bị Diệp Lăng Phi nắm lấy tay. Thân thể quyến rũ của Tần Dao thiếu chút nữa Diệp Lăng Phi đã được thưởng thức tại đỉnh núi tối hôm trước. Nhân tiện lúc này không có ai, mà Tần Dao thì lại đang có ý quyến rũ Diệp Lăng Phi, bất giác trong lúc đó, Diệp Lăng Phi không tự chủ được, dục vọng bỗng trỗi dậy.

Trong trường hợp này thì quả thật là Diệp Lăng Phi chỉ xúc động nhất thời chứ không có ý muốn làm gì Tần Dao. Phải biết rằng Tần Dao không giống như những cô gái khác, nếu một ngày nào đó Diệp Lăng Phi rời khỏi thành phố Vọng Hải, nói không chừng sẽ làm hại cả đời Tần Dao. Hắn cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng thân thể nóng bỏng, khuôn mặt động lòng người của Tần Dao khiến cho hắn không thể kìm chế được bản thân.

Từ đêm lãng mạn cùng với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi càng ngày càng muốn định cư vĩnh viễn ở Vọng Hải. Nếu như có thể được như vậy thì Diệp Lăng Phi sẽ không hề do dự trước Tần Dao.

Diệp Lăng Phi vừa đấu tranh tâm lý vừa bị Tần Dao kích thích. Nàng xấu hổ ghé môi vào tai Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:

- Diệp đại ca, em….em muốn mãi mãi được ở cùng một chỗ với anh, em….trong lòng em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

Nói xong câu này, Tần Dao liền rúc đầu vào ngực Diệp Lăng Phi, tay phải nàng đặt trên ngực Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng vuốt ve ngực hắn.

Điều này rõ ràng là ám chỉ Tần Dao đã sẵn sàng tiếp nhận Diệp Lăng Phi. Lần trước là bởi vì Tần Dao sợ nên mới không thể làm được chuyện đó.

Những lời này của Tần Dao không khác gì những liều thuốc xuân dược, kích thích nội tâm vốn đang xảy ra mâu thuẫn của Diệp Lăng Phi. Hắn nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mại của Tần Dao, tay phải luồn vào trong áo của nàng vuốt ve bộ ngực mềm mại ấy. Những hành động này của Diệp Lăng Phi như một liều thuốc tăng lực khiến cho Tần Dao thở gấp.

Đúng lúc Tần Dao nghĩ rằng Diệp Lăng Phi sẽ tiếp tục âu yếm nàng thì đột nhiên Diệp Lăng Phi rút tay phải ra, chăm chú nhìn vào mặt Tần Dao, hắn nói:

- Tần Dao, có thật là em muốn không?

- Vâng.

Tần Dao xấu hổ, gật đầu.

- Nếu như anh nói anh đã có lão bà rồi thì sao?

Diệp Lăng Phi bất ngờ hỏi như vậy.

Câu hỏi này của Diệp Lăng Phi như một gáo nước lạnh dội lên đầu Tần Dao, lúc này nàng cảm thấy hết sức choáng váng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Đô Thị Cực Phẩm Y Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom