Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 156
Trương quản đốc đến thở mạnh cũng không dám, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh to như hạt đậu trên trán chảy xuống, đây cũng không phải là nói đùa gì. Trương quản đốc cảm giác da mình đã bị dao găm sắc bén cứa vào, một tia hàn ý lạnh buốt truyền vào trong da thịt hắn.
- Ngươi..... Ngươi điên rồi.
- Ta vốn chính là kẻ điên, chẳng lẽ ngươi không biết sao, ta hỏi ngươi một câu, lời ngươi mới vừa nói có phải là thật hay không, nếu như ngươi dám nói dối, cổ của ngươi cũng không như bây giờ chỉ chảy ra một chút máu như vậy.
Vẻ mặt Diệp Lăng Phi lúc này làm cho người ta sợ hãi, sát khí đó không có nửa điểm ý tứ đùa giỡn, ở trước mắt bao người, hắn dám đem dao găm kề vào cổ Trương quản đốc, quả thật chỉ nhìn vào điểm ấy, cũng biết Diệp Lăng Phi là kẻ to gan lớn mật.
Trương quản đốc đã sớm sợ đến choáng váng, nhưng hắn là người trí thức, quá sợ hãi vì bị Diệp Lăng Phi hù dọa, cái gì cũng nói ra. Trước tiên bảo trụ tính mệnh mới là đúng đắn.
- Ta nói dối.
Trương quản đốc nói lắp nói ra.
- Thế này là được rồi, nói thật ra là tốt.
Diệp Lăng Phi đem dao găm rời khỏi cổ Trương quản đốc, tay vỗ vỗ bả vai Trương quản đốc, cười ha hả nói:
- Bây giờ ngươi có phải là cảm giác rất vui vẻ không, ngươi nói đúng nhiều như vậy, ừ, được rồi, ngươi hãy đem sự tình nói ra đi.
Diệp Lăng Phi này mặc dù lời nói còn mang theo vẻ tươi cười, nhưng dao găm hắn nắm còn đang lắc lư trước mặt Trương quản đốc trước. Trương quản đốc thấy dao găm dính máu trước mặt hắn như vậy, lắp bắp nói quá trình xảy ra sự việc.
Hóa ra Trương quản đốc này cũng là sau đó mới phát hiện cái đài thiết bị này có vấn đề, lúc ấy, hắn cũng không có nghiệm thu kết quả báo cáo thiết bị không có vấn đề. Nhưng sau khi gặp chuyện không may, hắn lại muốn thoát tội, lúc này mới đem trách nhiệm đổ lên đầu Trần Ngọc Đình.
Lời nói vừa dứt, Diệp Lăng Phi đem dao găm thu về. Hướng về phía những người kia đang trợn mắt há mồm cười nói:
- Mọi người hiện tại đều rõ ràng chưa. Tôi thấy chuyện này vốn chính là có người nghĩ hãm hại Trần phó tổng, về phần người này rốt cuộc là ai, tôi cũng không muốn nói. À, về phần cái dao găm này trong tay của tôi, mọi người không phải sợ, đây là tôi mượn được của Tiền phó tổng bên kia. Có thể nói hôm nay tôi dễ dàng làm được hết thảy đều là Tiền phó tổng chỉ điểm tôi, Tiền phó tổng. Ông nói có đúng hay không?
Tiễn Thường Nam lúc này đã sớm nói không nên lời, hắn thực sự cảm giác được sự lợi hại của Diệp Lăng Phi. Cái gia hỏa này nhìn như ngu ngốc lại to gan lớn mật như vậy, dám ở trước mắt mọi người dùng dao găm uy hiếp người ta. Tiễn Thường Nam ý thức được mình đã xem thường Diệp Lăng Phi, vốn đang suy nghĩ như thế nào lợi dụng chuyện tình lần này, đem Diệp Lăng Phi thanh trừ ra khỏi công ty, đột nhiên nghe được Diệp Lăng Phi nói đến chính mình, theo bản năng đáp:
- Ừ.
Tiễn Thường Nam tới khi đã thốt ra câu này mới kịp phản ứng. Định giải thích mình và chuyện này không có liên quan gì, nhưng Trương Tiếu Thiên đã nghe thấy lời đó, chợt nghe Trương Tiếu Thiên cười một hồi. Làm dịu đi bầu không khí khẩn trương vừa rồi Diệp Lăng Phi tạo ra.
- Tiền phó tổng, thì ra là như vậy đó. Tôi mới vừa rồi còn buồn bực, lá gan Diệp Lăng Phi sao lại lớn như vậy, nếu như không có cao nhân chỉ điểm, cũng không dám làm ra loại chuyện này. Hiện tại tôi mới hiểu ra, thì ra hết thảy mọi chuyện đều là Tiền phó tổng đứng sau bày ra. Ừ, làm rất tốt, bởi như vậy, không những chứng minh được Trần phó tổng trong sạch, còn có thể tìm ra kẻ thất trách trong công ty chúng ta. Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Chỉ có điều nói đi thì cũng phải nói lại, Tiền phó tổng à, cậu có thể nói là nhân viên lão thành của công ty, sao có thể dạy một công nhân viên mới loại phương pháp cực đoan này, nếu như Diệp Lăng Phi vừa rồi lỡ tay làm bị thương nhân mạng, đây chính là đại sự đó. Nhân mạng quan trọng. Vốn chuyện này tôi còn suy nghĩ khen ngợi Tiền phó tổng, tôi thấy coi như xong. Tiền phó tổng lần sau không nên làm như vậy.
Trương Tiếu Thiên nói ra những lời này, Tiễn Thường Nam thật là có khổ mà nói không nên lời. Hắn cười khổ một cái, bất đắc dĩ lắc đầu. Tiễn Thường Nam làm sao không rõ ý tứ Trương Tiếu Thiên làm như vậy, bày ra cái này là vì Diệp Lăng Phi thoát tội, bằng không chỉ bằng vào hành động của Diệp Lăng Phi, quả thật cũng đủ đem Diệp Lăng Phi khai trừ ra khỏi tập đoàn Tân Á. Hiện tại tốt hơn, đem hành động của Diệp Lăng Phi này toàn bộ đổ lên trên đầu hắn, cho dù hắn muốn giải thích, cũng không giải thích được rõ ràng.
Những người ở chỗ này, ngoại trừ mấy người Tiễn Thường Nam, người không biết chuyện thật đúng là bị những lời này của Trương Tiếu Thiên lừa gạt, cho rằng đây là biện pháp Tiễn Thường Nam nghĩ vì Trần Ngọc Đình chứng minh sự trong sạch. Vài lão cổ đông của công ty hay nói giỡn cũng nói:
- Tiền phó tổng, đây là cậu không đúng, quả thật ngay cả chúng ta đều sợ hãi, thực dọa chúng ta nhảy dựng hết lên.
Trương Tiếu Thiên thực sợ chuyện lại nảy ra một phiền phức khác, nên hắn lại tiếp tục nói:
- Tuy giám đốc Diệp là nhờ Tiền phó tổng bày mưu đặt kế, vì sự trong sạch của Trần phó tổng, nhưng cái thủ đoạn này lại quá cực đoan. Thực tế giám đốc Diệp còn là nhân viên cao tầng công ty, thân là nhân viên cao tầng không thể không chịu trách nhiệm, tôi thấy chuyện này không thể cứ như vậy bỏ qua.
Trương Tiếu Thiên nhìn thoáng qua Diệp Lăng Phi ngồi ở trên ghế, thầm nghĩ:
"Tên tiểu tử này thực là gây chuyện cho ta, cái sự tình đánh người buổi sáng nay ta còn chưa nghĩ ra xử lý như thế nào, ngươi lại chọc vào một chuyện khó xử cho ta, xem ra, từ nay về sau ta phải cho ngươi rảnh rỗi nhiều hơn, không có việc gì ngươi đừng tới công ty, ta cho ngươi tạm dừng chức vụ, ngươi ít gây chuyện cho ta thì đúng là phải niệm A Di Đà Phật rồi."
Trương Tiếu Thiên trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng cũng không có nói như vậy, hắn nói:
- Còn có chuyện khác, sáng hôm nay giám đốc Diệp xuất phát từ quan hệ công tác, ở tập đoàn tranh chấp với ngành quản lí của công ty, thậm chí suýt chút thì phát sinh đánh nhau. Tuy mục đích làm việc của giám đốc Diệp tốt, nhưng phương pháp làm việc này lại không đáng được tuyên dương, cho nên, lần này ta sẽ xử phạt nặng Diệp Lăng Phi để răn đe, hy vọng mọi người không được tái phạm. Tốt lắm, vấn đề của Trần phó tổng đã được giải quyết thỏa đáng, vấn đề này cũng không cần phải họp nữa, quyết định tạm dừng chức vị Trần phó tổng của ban giám đốc đưa ra, là chủ tịch, tôi đề nghị khôi phục chức vị Trần phó tổng, các vị đổng sự có vấn đề gì không?
Sự tình đã minh bạch, chuyện này cùng Trần Ngọc Đình không quan hệ, đã có lý do khôi phục chức vị Trần Ngọc Đình, bởi vậy thành viên ban giám đốc đều giơ tay lên tỏ vẻ đồng ý, mà ngay cả Tiễn Thường Nam cũng không thể không giơ tay lên, tỏ vẻ đồng ý cái nghị quyết này.
Trương Tiếu Thiên trên mặt rốt cục lộ ra vẻ tươi cười thoả mãn, hắn cười nói:
- Tất cả mọi người đã đồng ý, tôi tuyên bố khôi phục Trần Ngọc Đình chức vị phó tổng công ty, bộ nhân sự sẽ rất nhanh tuyên bố thông cáo về nhân sự. Tốt lắm, bây giờ tan họp.
Diệp Lăng Phi vừa nghe tan họp, liền đứng dậy tính rời khỏi phòng họp, lại nghe Trương Tiếu Thiên gọi:
- Giám đốc Diệp, phiền cậu mười phút sau đến văn phòng của tôi, tôi muốn cùng cậu nói chuyện.
- Được rồi, nhưng là bây giờ tôi cần đi WC, tôi đại tiện rất chậm, ít nhất cần hơn nửa giờ, nếu như mười phút nữa tôi không đến văn phòng ông, vậy chứng minh tôi còn ở trong WC.
Diệp Lăng Phi nói chuyện cùng Trương Tiếu Thiên cũng không có thái độ đứng đắn, bỏ lại những lời này, hắn là người đầu tiên đi ra khỏi phòng họp.
Trương Tiếu Thiên không thể làm gì được, lắc đầu, Diệp Lăng Phi này thậm chí ngay cả hắn cũng dám trêu đùa, bộ dạng bất cần này ở tập đoàn Tân Á cũng là chỉ có một mình hắn, đổi lại người khác, sớm đã bị đuổi khỏi tập đoàn Tân Á. Nhưng Trương Tiếu Thiên vẫn không thể làm cho những đồng nghiệp khác có cảm giác hắn không có biện pháp với Diệp Lăng Phi, đành phải dày mặt cười nói:
- Các vị đổng sự, công ty chúng ta từ nay về sau hẳn là nên đưa ra chính sách mới, nghiêm cấm công nhân viên ở trong buồng vệ sinh quá 20 phút.
Câu nói vui đùa này khiến cho những người khác cười to ầm ầm một hồi, tất cả mọi người vì Trương Tiếu Thiên nói vậy cảm thấy thoải mái cười to, chỉ có Tiễn Thường Nam mặt mũi âm trầm, vô cùng không vui, vốn tưởng rằng thông qua chuyện này đem hạ bệ Trần Ngọc Đình, người mà hắn ghét nhất, kết quả lại bị Diệp Lăng Phi làm cho hồ đồ, Trần Ngọc Đình ngược lại không có việc gì. Tiễn Thường Nam không phải đứa ngốc, nhìn ra Trương Tiếu Thiên tận lực bao che Diệp Lăng Phi. Tiễn Thường Nam là người thế nào, rất nhanh đã nghĩ ra, nói không chừng hành động của Diệp Lăng Phi đều là Trương Tiếu Thiên một tay an bài ra. Trần Ngọc Đình chính là thân tín Trương Tiếu Thiên một tay đề bạt, Trương Tiếu Thiên đương nhiên không muốn Trần Ngọc Đình gặp chuyện không may, nhưng vì ngại thân phận tổng tài, Trương Tiếu Thiên lại không tiện ra tay, chỉ có thể âm thầm sai khiến Diệp Lăng Phi đến làm sự tình này. Lại liên tưởng đến hành động của Diệp Lăng Phi lúc trước, Tiễn Thường Nam càng thêm tin tưởng Diệp Lăng Phi dựa vào cái hậu thuẫn
– Trương Tiếu Thiên này mới dám muốn làm gì thì làm
Trần Ngọc Đình cũng không nghĩ tới sự tình sẽ được giải quyết thuận lợi như vậy, cô vốn tưởng rằng Tiễn Thường Nam thật vất vả có cơ hội bắt được điểm yếu của mình, lần này nhất định sẽ không bỏ qua chính mình. Sự tiến triển của chuyện này xác thực cũng như thế, sau khi tạm dừng chức vụ phó tổng của Trần Ngọc Đình, Trần Ngọc Đình đã nghĩ đến hậu quả, nàng khả năng sẽ bị khai trừ ra khỏi tập đoàn Tân Á.
Trần Ngọc Đình đều đã tính toán xong cuộc sống từ nay về sau, tuy không thể đảm nhiệm phó tổng ở tập đoàn Tân Á, nhưng đổi lại đảm nhiệm quản lí công ty khác là vẫn có thể được, chỉ là cô đã quen công tác ở tập đoàn Tân Á, nếu để cho cô đến hoàn cảnh công tác mới, không nói đến phương diện tiền lương đãi ngộ sẽ bị hạ xuống, khả năng trong khi làm việc cũng sẽ không thuận buồm xuôi gió giống như ở tập đoàn Tân Á vậy.
Nhưng kết quả lại ra ngoài suy nghĩ của Trần Ngọc Đình, Diệp Lăng Phi quấy rối phen này, lại dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi để chứng minh cô trong sạch. Bây giờ trong lòng cô đối với Diệp Lăng Phi là có chút chán ghét, lại vừa cảm kích, còn có một ít cảm tình phức tạp khác, trong nháy mắt, làm cho trong lòng Trần Ngọc Đình trăm mối ngổn ngang, không biết đối mặt với Diệp Lăng Phi như thế nào.
- Ngươi..... Ngươi điên rồi.
- Ta vốn chính là kẻ điên, chẳng lẽ ngươi không biết sao, ta hỏi ngươi một câu, lời ngươi mới vừa nói có phải là thật hay không, nếu như ngươi dám nói dối, cổ của ngươi cũng không như bây giờ chỉ chảy ra một chút máu như vậy.
Vẻ mặt Diệp Lăng Phi lúc này làm cho người ta sợ hãi, sát khí đó không có nửa điểm ý tứ đùa giỡn, ở trước mắt bao người, hắn dám đem dao găm kề vào cổ Trương quản đốc, quả thật chỉ nhìn vào điểm ấy, cũng biết Diệp Lăng Phi là kẻ to gan lớn mật.
Trương quản đốc đã sớm sợ đến choáng váng, nhưng hắn là người trí thức, quá sợ hãi vì bị Diệp Lăng Phi hù dọa, cái gì cũng nói ra. Trước tiên bảo trụ tính mệnh mới là đúng đắn.
- Ta nói dối.
Trương quản đốc nói lắp nói ra.
- Thế này là được rồi, nói thật ra là tốt.
Diệp Lăng Phi đem dao găm rời khỏi cổ Trương quản đốc, tay vỗ vỗ bả vai Trương quản đốc, cười ha hả nói:
- Bây giờ ngươi có phải là cảm giác rất vui vẻ không, ngươi nói đúng nhiều như vậy, ừ, được rồi, ngươi hãy đem sự tình nói ra đi.
Diệp Lăng Phi này mặc dù lời nói còn mang theo vẻ tươi cười, nhưng dao găm hắn nắm còn đang lắc lư trước mặt Trương quản đốc trước. Trương quản đốc thấy dao găm dính máu trước mặt hắn như vậy, lắp bắp nói quá trình xảy ra sự việc.
Hóa ra Trương quản đốc này cũng là sau đó mới phát hiện cái đài thiết bị này có vấn đề, lúc ấy, hắn cũng không có nghiệm thu kết quả báo cáo thiết bị không có vấn đề. Nhưng sau khi gặp chuyện không may, hắn lại muốn thoát tội, lúc này mới đem trách nhiệm đổ lên đầu Trần Ngọc Đình.
Lời nói vừa dứt, Diệp Lăng Phi đem dao găm thu về. Hướng về phía những người kia đang trợn mắt há mồm cười nói:
- Mọi người hiện tại đều rõ ràng chưa. Tôi thấy chuyện này vốn chính là có người nghĩ hãm hại Trần phó tổng, về phần người này rốt cuộc là ai, tôi cũng không muốn nói. À, về phần cái dao găm này trong tay của tôi, mọi người không phải sợ, đây là tôi mượn được của Tiền phó tổng bên kia. Có thể nói hôm nay tôi dễ dàng làm được hết thảy đều là Tiền phó tổng chỉ điểm tôi, Tiền phó tổng. Ông nói có đúng hay không?
Tiễn Thường Nam lúc này đã sớm nói không nên lời, hắn thực sự cảm giác được sự lợi hại của Diệp Lăng Phi. Cái gia hỏa này nhìn như ngu ngốc lại to gan lớn mật như vậy, dám ở trước mắt mọi người dùng dao găm uy hiếp người ta. Tiễn Thường Nam ý thức được mình đã xem thường Diệp Lăng Phi, vốn đang suy nghĩ như thế nào lợi dụng chuyện tình lần này, đem Diệp Lăng Phi thanh trừ ra khỏi công ty, đột nhiên nghe được Diệp Lăng Phi nói đến chính mình, theo bản năng đáp:
- Ừ.
Tiễn Thường Nam tới khi đã thốt ra câu này mới kịp phản ứng. Định giải thích mình và chuyện này không có liên quan gì, nhưng Trương Tiếu Thiên đã nghe thấy lời đó, chợt nghe Trương Tiếu Thiên cười một hồi. Làm dịu đi bầu không khí khẩn trương vừa rồi Diệp Lăng Phi tạo ra.
- Tiền phó tổng, thì ra là như vậy đó. Tôi mới vừa rồi còn buồn bực, lá gan Diệp Lăng Phi sao lại lớn như vậy, nếu như không có cao nhân chỉ điểm, cũng không dám làm ra loại chuyện này. Hiện tại tôi mới hiểu ra, thì ra hết thảy mọi chuyện đều là Tiền phó tổng đứng sau bày ra. Ừ, làm rất tốt, bởi như vậy, không những chứng minh được Trần phó tổng trong sạch, còn có thể tìm ra kẻ thất trách trong công ty chúng ta. Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Chỉ có điều nói đi thì cũng phải nói lại, Tiền phó tổng à, cậu có thể nói là nhân viên lão thành của công ty, sao có thể dạy một công nhân viên mới loại phương pháp cực đoan này, nếu như Diệp Lăng Phi vừa rồi lỡ tay làm bị thương nhân mạng, đây chính là đại sự đó. Nhân mạng quan trọng. Vốn chuyện này tôi còn suy nghĩ khen ngợi Tiền phó tổng, tôi thấy coi như xong. Tiền phó tổng lần sau không nên làm như vậy.
Trương Tiếu Thiên nói ra những lời này, Tiễn Thường Nam thật là có khổ mà nói không nên lời. Hắn cười khổ một cái, bất đắc dĩ lắc đầu. Tiễn Thường Nam làm sao không rõ ý tứ Trương Tiếu Thiên làm như vậy, bày ra cái này là vì Diệp Lăng Phi thoát tội, bằng không chỉ bằng vào hành động của Diệp Lăng Phi, quả thật cũng đủ đem Diệp Lăng Phi khai trừ ra khỏi tập đoàn Tân Á. Hiện tại tốt hơn, đem hành động của Diệp Lăng Phi này toàn bộ đổ lên trên đầu hắn, cho dù hắn muốn giải thích, cũng không giải thích được rõ ràng.
Những người ở chỗ này, ngoại trừ mấy người Tiễn Thường Nam, người không biết chuyện thật đúng là bị những lời này của Trương Tiếu Thiên lừa gạt, cho rằng đây là biện pháp Tiễn Thường Nam nghĩ vì Trần Ngọc Đình chứng minh sự trong sạch. Vài lão cổ đông của công ty hay nói giỡn cũng nói:
- Tiền phó tổng, đây là cậu không đúng, quả thật ngay cả chúng ta đều sợ hãi, thực dọa chúng ta nhảy dựng hết lên.
Trương Tiếu Thiên thực sợ chuyện lại nảy ra một phiền phức khác, nên hắn lại tiếp tục nói:
- Tuy giám đốc Diệp là nhờ Tiền phó tổng bày mưu đặt kế, vì sự trong sạch của Trần phó tổng, nhưng cái thủ đoạn này lại quá cực đoan. Thực tế giám đốc Diệp còn là nhân viên cao tầng công ty, thân là nhân viên cao tầng không thể không chịu trách nhiệm, tôi thấy chuyện này không thể cứ như vậy bỏ qua.
Trương Tiếu Thiên nhìn thoáng qua Diệp Lăng Phi ngồi ở trên ghế, thầm nghĩ:
"Tên tiểu tử này thực là gây chuyện cho ta, cái sự tình đánh người buổi sáng nay ta còn chưa nghĩ ra xử lý như thế nào, ngươi lại chọc vào một chuyện khó xử cho ta, xem ra, từ nay về sau ta phải cho ngươi rảnh rỗi nhiều hơn, không có việc gì ngươi đừng tới công ty, ta cho ngươi tạm dừng chức vụ, ngươi ít gây chuyện cho ta thì đúng là phải niệm A Di Đà Phật rồi."
Trương Tiếu Thiên trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng cũng không có nói như vậy, hắn nói:
- Còn có chuyện khác, sáng hôm nay giám đốc Diệp xuất phát từ quan hệ công tác, ở tập đoàn tranh chấp với ngành quản lí của công ty, thậm chí suýt chút thì phát sinh đánh nhau. Tuy mục đích làm việc của giám đốc Diệp tốt, nhưng phương pháp làm việc này lại không đáng được tuyên dương, cho nên, lần này ta sẽ xử phạt nặng Diệp Lăng Phi để răn đe, hy vọng mọi người không được tái phạm. Tốt lắm, vấn đề của Trần phó tổng đã được giải quyết thỏa đáng, vấn đề này cũng không cần phải họp nữa, quyết định tạm dừng chức vị Trần phó tổng của ban giám đốc đưa ra, là chủ tịch, tôi đề nghị khôi phục chức vị Trần phó tổng, các vị đổng sự có vấn đề gì không?
Sự tình đã minh bạch, chuyện này cùng Trần Ngọc Đình không quan hệ, đã có lý do khôi phục chức vị Trần Ngọc Đình, bởi vậy thành viên ban giám đốc đều giơ tay lên tỏ vẻ đồng ý, mà ngay cả Tiễn Thường Nam cũng không thể không giơ tay lên, tỏ vẻ đồng ý cái nghị quyết này.
Trương Tiếu Thiên trên mặt rốt cục lộ ra vẻ tươi cười thoả mãn, hắn cười nói:
- Tất cả mọi người đã đồng ý, tôi tuyên bố khôi phục Trần Ngọc Đình chức vị phó tổng công ty, bộ nhân sự sẽ rất nhanh tuyên bố thông cáo về nhân sự. Tốt lắm, bây giờ tan họp.
Diệp Lăng Phi vừa nghe tan họp, liền đứng dậy tính rời khỏi phòng họp, lại nghe Trương Tiếu Thiên gọi:
- Giám đốc Diệp, phiền cậu mười phút sau đến văn phòng của tôi, tôi muốn cùng cậu nói chuyện.
- Được rồi, nhưng là bây giờ tôi cần đi WC, tôi đại tiện rất chậm, ít nhất cần hơn nửa giờ, nếu như mười phút nữa tôi không đến văn phòng ông, vậy chứng minh tôi còn ở trong WC.
Diệp Lăng Phi nói chuyện cùng Trương Tiếu Thiên cũng không có thái độ đứng đắn, bỏ lại những lời này, hắn là người đầu tiên đi ra khỏi phòng họp.
Trương Tiếu Thiên không thể làm gì được, lắc đầu, Diệp Lăng Phi này thậm chí ngay cả hắn cũng dám trêu đùa, bộ dạng bất cần này ở tập đoàn Tân Á cũng là chỉ có một mình hắn, đổi lại người khác, sớm đã bị đuổi khỏi tập đoàn Tân Á. Nhưng Trương Tiếu Thiên vẫn không thể làm cho những đồng nghiệp khác có cảm giác hắn không có biện pháp với Diệp Lăng Phi, đành phải dày mặt cười nói:
- Các vị đổng sự, công ty chúng ta từ nay về sau hẳn là nên đưa ra chính sách mới, nghiêm cấm công nhân viên ở trong buồng vệ sinh quá 20 phút.
Câu nói vui đùa này khiến cho những người khác cười to ầm ầm một hồi, tất cả mọi người vì Trương Tiếu Thiên nói vậy cảm thấy thoải mái cười to, chỉ có Tiễn Thường Nam mặt mũi âm trầm, vô cùng không vui, vốn tưởng rằng thông qua chuyện này đem hạ bệ Trần Ngọc Đình, người mà hắn ghét nhất, kết quả lại bị Diệp Lăng Phi làm cho hồ đồ, Trần Ngọc Đình ngược lại không có việc gì. Tiễn Thường Nam không phải đứa ngốc, nhìn ra Trương Tiếu Thiên tận lực bao che Diệp Lăng Phi. Tiễn Thường Nam là người thế nào, rất nhanh đã nghĩ ra, nói không chừng hành động của Diệp Lăng Phi đều là Trương Tiếu Thiên một tay an bài ra. Trần Ngọc Đình chính là thân tín Trương Tiếu Thiên một tay đề bạt, Trương Tiếu Thiên đương nhiên không muốn Trần Ngọc Đình gặp chuyện không may, nhưng vì ngại thân phận tổng tài, Trương Tiếu Thiên lại không tiện ra tay, chỉ có thể âm thầm sai khiến Diệp Lăng Phi đến làm sự tình này. Lại liên tưởng đến hành động của Diệp Lăng Phi lúc trước, Tiễn Thường Nam càng thêm tin tưởng Diệp Lăng Phi dựa vào cái hậu thuẫn
– Trương Tiếu Thiên này mới dám muốn làm gì thì làm
Trần Ngọc Đình cũng không nghĩ tới sự tình sẽ được giải quyết thuận lợi như vậy, cô vốn tưởng rằng Tiễn Thường Nam thật vất vả có cơ hội bắt được điểm yếu của mình, lần này nhất định sẽ không bỏ qua chính mình. Sự tiến triển của chuyện này xác thực cũng như thế, sau khi tạm dừng chức vụ phó tổng của Trần Ngọc Đình, Trần Ngọc Đình đã nghĩ đến hậu quả, nàng khả năng sẽ bị khai trừ ra khỏi tập đoàn Tân Á.
Trần Ngọc Đình đều đã tính toán xong cuộc sống từ nay về sau, tuy không thể đảm nhiệm phó tổng ở tập đoàn Tân Á, nhưng đổi lại đảm nhiệm quản lí công ty khác là vẫn có thể được, chỉ là cô đã quen công tác ở tập đoàn Tân Á, nếu để cho cô đến hoàn cảnh công tác mới, không nói đến phương diện tiền lương đãi ngộ sẽ bị hạ xuống, khả năng trong khi làm việc cũng sẽ không thuận buồm xuôi gió giống như ở tập đoàn Tân Á vậy.
Nhưng kết quả lại ra ngoài suy nghĩ của Trần Ngọc Đình, Diệp Lăng Phi quấy rối phen này, lại dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi để chứng minh cô trong sạch. Bây giờ trong lòng cô đối với Diệp Lăng Phi là có chút chán ghét, lại vừa cảm kích, còn có một ít cảm tình phức tạp khác, trong nháy mắt, làm cho trong lòng Trần Ngọc Đình trăm mối ngổn ngang, không biết đối mặt với Diệp Lăng Phi như thế nào.
Bình luận facebook