Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 0
Tám giờ tối.
Đại học Mỹ Thuật Công Nghiệp Hà Nội, ký túc xá, khu nam sinh.
Bên trong một căn phòng, có một tên thanh niên trẻ tuổi nằm dài trên giường, đeo tai nghe lắc lư, nhàm chán nghịch lấy điện thoại.
Hắn là Trương Tuấn, mười chín tuổi lẻ ba ngày, năm nay mới vừa vặn vào học đại học năm một.
Bình thường tân sinh viên như hắn, giờ này không phải vùi đầu học tập, thì chính là ra ngoài cùng bạn bè ngắm gái, bay nhảy khắp nơi, thưởng thức mỹ vị thanh xuân, nào có ai giống hắn một mình nằm ở phòng chơi trò chơi.
Trương Tuấn xấu trai nghèo khó, toàn thân phát ra khí tức hèn mọn, không người nào nguyện ý chơi đùa cùng sao?
Sai.
Trương Tuấn cao gầy mét tám, gương mặt được cho đẹp trai, dáng dấp có thể nói không tệ.
Hoàn cảnh nhà hắn cũng tạm được, không nói giàu có, nhưng cũng dư dả sinh hoạt, đủ cho hắn không phải phiền não ra ngoài làm thêm như mấy tên bạn học.
Trương Tuấn chỉ là ưa thích một mình, hơn nữa bản thân không có cái gì lý tưởng vĩ đại, nên hắn thuần túy chỉ là nằm ở phòng lười biếng chơi game như thế mà thôi.
Nói ngắn gọn, thì chính là một đầu cá ướp muối.
Lúc này, màn hình điện thoại của hắn đột nhiên trở nên đỏ rực, rồi chính giữa một cái chấm đen xuất hiện, bắt đầu biến to ra, vô cùng quỷ dị.
"Cái gì thế này!"
Trương Tuấn vô cùng bực bội, đang combat mà điện thoại tự nhiên dở chứng là sao.
"Bọn phát hành game này, làm ăn chán vãi lìn."
Trương Tuấn mắng, đoạn thử đủ mọi cách, bấm lung tung hồi lâu, vẫn không thể tắt được cái cảnh quỷ dị trước mắt.
Hắn hung ác bấm nút nguồn, nhưng phát hiện, cái chấm đen kia vẫn hiển hiện, lúc này nó đã nở to chiếm lĩnh gần hết màn hình.
"Mẹ nó, dính virus sao."
Trương Tuấn đau khổ nghĩ thầm, con Iphone 7 này hắn vừa mới mua không được bao lâu đây.
Lúc này, đột nhiên một tia thần quang lấp lánh ngũ sắc từ bên trong điện thoại bắn ra, sau đó chuẩn xác chui vào đầu Trương Tuấn, vô cùng quỷ dị.
"Kết nối thành công. Bắt đầu tiến hành dung hợp."
Âm thanh lạnh lẽo băng lãnh đột ngột vang lên trong đầu, Trương Tuấn giật mình, nhìn qua nhìn lại.
Căn phòng ký túc trống không vẫn một mình hắn, nào có bóng dáng bất luận kẻ nào.
Hắn cảm thấy da đầu có chút tê dại, thấp giọng hỏi.
"Mày, mày là ai?"
"Loading...99% ...100% Dung hợp hoàn tất."
Âm thanh kỳ lạ kia vẫn tiếp tục vang lên, giống như được lập trình một cách máy móc.
Trương Tuấn nội tâm lóe lên gì đó, làm một tên cá ướp muối hợp cách, tình huống này có thể nói là vô cùng quen thuộc, giống y hệt trong mấy bộ truyện trên mạng hắn thường đọc.
Hắn cẩn thận hỏi dò.
"Wee.. Mày có phải hệ thống ?"
"Đúng vậy."
Quả nhiên, như trong dự liệu.
Đọc qua cả đống truyện, manga, ghen tỵ với vô số tên nhân vật chính, rốt cuộc cơ duyên trong truyền thuyết cũng đến lượt mình.
Nhân sinh đỉnh cao, tiền tài gái gú, anh đến đây, muahaha!!
Càng nghĩ càng vui vẻ, Trương Tuấn không tự chủ được cười phá lên.
"Chào mừng ký chủ, thành viên số 28658 của binh đoàn hệ thống giả."
Âm thanh băng lãnh tiếp tục vang lên theo quy trình, vô cùng cứng ngắc, nhưng không làm giảm đi chút nào hào hứng của Trương Tuấn.
Hắn nhắm mắt, cố gắng hít thở thật sâu, tát tát vào mặt mình mấy phát, xác định không phải là mơ ngủ, liền vui vẻ hỏi.
"Hệ thống, mày từ đâu đến?"
"Cấp độ không đủ."
"Ưm, vậy binh đoàn hệ thống giả là gì?
"Cấp độ không đủ."
"Tao là thành viên số 28658, thế trước tao có tận cả đống người thế cơ á?"
"..."
"Rồi lấy đâu ra hệ thống mà lắm thế?"
"..."
"Mấy tên có hệ thống khác chết chưa?
"..."
Đáp lại hắn, là một sự tĩnh mịch đáng sợ, chỉ có âm thanh rên rỉ văng vẳng từ phim võ thuật đảo quốc của phòng bên truyền đến.
Xem ra là hệ thống cảm thấy buồn chán với những câu hỏi của hắn, nên khinh thường trả lời.
"Hệ thống, mày đâu rồi, ra đây!"
"Ê, giao lưu một chút đi mà.."
"Đâu rồi, ra đây nào, đừng đùa dai chứ.."
"X con mẹ nó.."
Trương Tuấn buồn bực ngồi dậy, nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng bước chân, hắn liền không nói nữa.
Đúng lúc này, cửa phòng bật mở.
Ba tên bạn học cười nói vui vẻ từ ngoài cửa đi vào, nhìn thấy Trương Tuấn gương mặt chán nản, liền mở miệng hỏi thăm.
"Ủa, sao ngồi đần thế ku, không chơi Liên Quân nữa à?"
"Chắc thua nhiều quá đây mà.."
"Thôi kệ nó, mà nãy mày có thấy, cái Linh đánh mắt đưa tình với tao không?"
"Bố thằng ảo tưởng, em Linh nhìn tao.."
Ba thằng này có gầy có béo, vui vẻ tám chuyện với nhau, rất nhanh bỏ mặc Trương Tuấn một mình, râm ran một chỗ.
Trương Tuấn thở dài, cũng kệ bọn nó, mấy con hàng này rủ hắn đi chơi nhiều, nhưng hắn đều từ chối, nên có vẻ cũng không ưa thích hắn cho lắm.
"Làm nốt trận rồi ngủ nào!"
Nội tâm thầm nghĩ, Trương Tuấn bật điện thoại lên, bắt đầu đăng nhập vào trò chơi moba Liên Quân.
Nói đến, trò chơi này Trương Tuấn cũng đã chơi một thời gian, hơn nữa trình độ hắn cũng thuộc hàng top cao thủ. Chỉ là, bình thường hắn ưa thích tự do, không muốn tham gia mấy cái đội tuyển, hay livestream trên mạng, nên thanh danh không hiện.
Một trận đấu thường rất dễ dàng trôi qua, Trương Tuấn lấy kỹ năng tuyệt đối áp đảo team bạn, gánh bốn tên heo đồng đội phá hủy nhà chính đối phương, nhàm chán chiến thắng.
"Ông anh, chơi gắt vậy, tuyển thủ chuyên nghiệp à.."
"Không sai, kết bạn dạy em vài chiêu."
"Đại ca có cày thuê không?"
..
Đủ loại âm thanh ngưỡng mộ truyền đến, quen thuộc đến mức Trương Tuấn không đề nổi hưởng thụ. Hắn chỉ cười nhạt, thuần thục thoát ra trò chơi, dự định đi ngủ.
"Ting, nhận được 30 điểm ngưỡng mộ, mở ra Siêu Sao hệ thống..."
Đang muốn nhắm mắt, âm thanh băng lãnh vừa xa lạ vừa quen thuộc hiện lên, khiến Trương Tuấn mừng rỡ nhảy cẫng, trên mặt tràn đầy vui sướng..
""Yeah!!!"
Đây rồi, người anh em, lão cha, ông nội hệ thống của hắn đây rồi.
Có hệ thống nơi tay, thiên hạ duy ta độc tôn, ha ha ha.
Tiếng hú của hắn kinh động đến đám bạn, ba tên kia khinh bỉ nhìn hắn, thấp giọng lẩm bẩm.
"Thắng một ván game, cần thiết vui vẻ vậy sao?"
Trương Tuấn hồn nhiên không để ý, hắn phát hiện, lúc này trước mắt hắn hiện ra một cái bảng điện tử cỡ lớn, tựa như những cái màn hình quen thuộc trong giao diện trò chơi.
Một cái ảnh chân dung toàn thân Trương Tuấn xuất hiện, bên cạnh la liệt các chữ số dòng chữ, viết ra đều là chỉ số hay thuộc tính bản thân hắn.
Nhân vật : Trương Tuấn.
Cấp độ : người bình thường.
Điểm hâm mộ : 30.
Chỉ số chính.
Máu : 50/50
Công : 6/10
Phép : 0/10
Nhanh nhẹn : 5/10
Phòng thủ : 4/10
Kỹ năng : không.
Nhìn đến đây, Trương Tuấn không kìm lòng được tự nhủ.
"Tao đánh Liên Quân hay thế, không được tính là một cái kỹ năng à?"
"Cặn bã."
Âm thanh khinh bỉ vang lên đáp lại, văng vẳng bên tai, khiến hắn rất thức thời im miệng.
Đại học Mỹ Thuật Công Nghiệp Hà Nội, ký túc xá, khu nam sinh.
Bên trong một căn phòng, có một tên thanh niên trẻ tuổi nằm dài trên giường, đeo tai nghe lắc lư, nhàm chán nghịch lấy điện thoại.
Hắn là Trương Tuấn, mười chín tuổi lẻ ba ngày, năm nay mới vừa vặn vào học đại học năm một.
Bình thường tân sinh viên như hắn, giờ này không phải vùi đầu học tập, thì chính là ra ngoài cùng bạn bè ngắm gái, bay nhảy khắp nơi, thưởng thức mỹ vị thanh xuân, nào có ai giống hắn một mình nằm ở phòng chơi trò chơi.
Trương Tuấn xấu trai nghèo khó, toàn thân phát ra khí tức hèn mọn, không người nào nguyện ý chơi đùa cùng sao?
Sai.
Trương Tuấn cao gầy mét tám, gương mặt được cho đẹp trai, dáng dấp có thể nói không tệ.
Hoàn cảnh nhà hắn cũng tạm được, không nói giàu có, nhưng cũng dư dả sinh hoạt, đủ cho hắn không phải phiền não ra ngoài làm thêm như mấy tên bạn học.
Trương Tuấn chỉ là ưa thích một mình, hơn nữa bản thân không có cái gì lý tưởng vĩ đại, nên hắn thuần túy chỉ là nằm ở phòng lười biếng chơi game như thế mà thôi.
Nói ngắn gọn, thì chính là một đầu cá ướp muối.
Lúc này, màn hình điện thoại của hắn đột nhiên trở nên đỏ rực, rồi chính giữa một cái chấm đen xuất hiện, bắt đầu biến to ra, vô cùng quỷ dị.
"Cái gì thế này!"
Trương Tuấn vô cùng bực bội, đang combat mà điện thoại tự nhiên dở chứng là sao.
"Bọn phát hành game này, làm ăn chán vãi lìn."
Trương Tuấn mắng, đoạn thử đủ mọi cách, bấm lung tung hồi lâu, vẫn không thể tắt được cái cảnh quỷ dị trước mắt.
Hắn hung ác bấm nút nguồn, nhưng phát hiện, cái chấm đen kia vẫn hiển hiện, lúc này nó đã nở to chiếm lĩnh gần hết màn hình.
"Mẹ nó, dính virus sao."
Trương Tuấn đau khổ nghĩ thầm, con Iphone 7 này hắn vừa mới mua không được bao lâu đây.
Lúc này, đột nhiên một tia thần quang lấp lánh ngũ sắc từ bên trong điện thoại bắn ra, sau đó chuẩn xác chui vào đầu Trương Tuấn, vô cùng quỷ dị.
"Kết nối thành công. Bắt đầu tiến hành dung hợp."
Âm thanh lạnh lẽo băng lãnh đột ngột vang lên trong đầu, Trương Tuấn giật mình, nhìn qua nhìn lại.
Căn phòng ký túc trống không vẫn một mình hắn, nào có bóng dáng bất luận kẻ nào.
Hắn cảm thấy da đầu có chút tê dại, thấp giọng hỏi.
"Mày, mày là ai?"
"Loading...99% ...100% Dung hợp hoàn tất."
Âm thanh kỳ lạ kia vẫn tiếp tục vang lên, giống như được lập trình một cách máy móc.
Trương Tuấn nội tâm lóe lên gì đó, làm một tên cá ướp muối hợp cách, tình huống này có thể nói là vô cùng quen thuộc, giống y hệt trong mấy bộ truyện trên mạng hắn thường đọc.
Hắn cẩn thận hỏi dò.
"Wee.. Mày có phải hệ thống ?"
"Đúng vậy."
Quả nhiên, như trong dự liệu.
Đọc qua cả đống truyện, manga, ghen tỵ với vô số tên nhân vật chính, rốt cuộc cơ duyên trong truyền thuyết cũng đến lượt mình.
Nhân sinh đỉnh cao, tiền tài gái gú, anh đến đây, muahaha!!
Càng nghĩ càng vui vẻ, Trương Tuấn không tự chủ được cười phá lên.
"Chào mừng ký chủ, thành viên số 28658 của binh đoàn hệ thống giả."
Âm thanh băng lãnh tiếp tục vang lên theo quy trình, vô cùng cứng ngắc, nhưng không làm giảm đi chút nào hào hứng của Trương Tuấn.
Hắn nhắm mắt, cố gắng hít thở thật sâu, tát tát vào mặt mình mấy phát, xác định không phải là mơ ngủ, liền vui vẻ hỏi.
"Hệ thống, mày từ đâu đến?"
"Cấp độ không đủ."
"Ưm, vậy binh đoàn hệ thống giả là gì?
"Cấp độ không đủ."
"Tao là thành viên số 28658, thế trước tao có tận cả đống người thế cơ á?"
"..."
"Rồi lấy đâu ra hệ thống mà lắm thế?"
"..."
"Mấy tên có hệ thống khác chết chưa?
"..."
Đáp lại hắn, là một sự tĩnh mịch đáng sợ, chỉ có âm thanh rên rỉ văng vẳng từ phim võ thuật đảo quốc của phòng bên truyền đến.
Xem ra là hệ thống cảm thấy buồn chán với những câu hỏi của hắn, nên khinh thường trả lời.
"Hệ thống, mày đâu rồi, ra đây!"
"Ê, giao lưu một chút đi mà.."
"Đâu rồi, ra đây nào, đừng đùa dai chứ.."
"X con mẹ nó.."
Trương Tuấn buồn bực ngồi dậy, nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng bước chân, hắn liền không nói nữa.
Đúng lúc này, cửa phòng bật mở.
Ba tên bạn học cười nói vui vẻ từ ngoài cửa đi vào, nhìn thấy Trương Tuấn gương mặt chán nản, liền mở miệng hỏi thăm.
"Ủa, sao ngồi đần thế ku, không chơi Liên Quân nữa à?"
"Chắc thua nhiều quá đây mà.."
"Thôi kệ nó, mà nãy mày có thấy, cái Linh đánh mắt đưa tình với tao không?"
"Bố thằng ảo tưởng, em Linh nhìn tao.."
Ba thằng này có gầy có béo, vui vẻ tám chuyện với nhau, rất nhanh bỏ mặc Trương Tuấn một mình, râm ran một chỗ.
Trương Tuấn thở dài, cũng kệ bọn nó, mấy con hàng này rủ hắn đi chơi nhiều, nhưng hắn đều từ chối, nên có vẻ cũng không ưa thích hắn cho lắm.
"Làm nốt trận rồi ngủ nào!"
Nội tâm thầm nghĩ, Trương Tuấn bật điện thoại lên, bắt đầu đăng nhập vào trò chơi moba Liên Quân.
Nói đến, trò chơi này Trương Tuấn cũng đã chơi một thời gian, hơn nữa trình độ hắn cũng thuộc hàng top cao thủ. Chỉ là, bình thường hắn ưa thích tự do, không muốn tham gia mấy cái đội tuyển, hay livestream trên mạng, nên thanh danh không hiện.
Một trận đấu thường rất dễ dàng trôi qua, Trương Tuấn lấy kỹ năng tuyệt đối áp đảo team bạn, gánh bốn tên heo đồng đội phá hủy nhà chính đối phương, nhàm chán chiến thắng.
"Ông anh, chơi gắt vậy, tuyển thủ chuyên nghiệp à.."
"Không sai, kết bạn dạy em vài chiêu."
"Đại ca có cày thuê không?"
..
Đủ loại âm thanh ngưỡng mộ truyền đến, quen thuộc đến mức Trương Tuấn không đề nổi hưởng thụ. Hắn chỉ cười nhạt, thuần thục thoát ra trò chơi, dự định đi ngủ.
"Ting, nhận được 30 điểm ngưỡng mộ, mở ra Siêu Sao hệ thống..."
Đang muốn nhắm mắt, âm thanh băng lãnh vừa xa lạ vừa quen thuộc hiện lên, khiến Trương Tuấn mừng rỡ nhảy cẫng, trên mặt tràn đầy vui sướng..
""Yeah!!!"
Đây rồi, người anh em, lão cha, ông nội hệ thống của hắn đây rồi.
Có hệ thống nơi tay, thiên hạ duy ta độc tôn, ha ha ha.
Tiếng hú của hắn kinh động đến đám bạn, ba tên kia khinh bỉ nhìn hắn, thấp giọng lẩm bẩm.
"Thắng một ván game, cần thiết vui vẻ vậy sao?"
Trương Tuấn hồn nhiên không để ý, hắn phát hiện, lúc này trước mắt hắn hiện ra một cái bảng điện tử cỡ lớn, tựa như những cái màn hình quen thuộc trong giao diện trò chơi.
Một cái ảnh chân dung toàn thân Trương Tuấn xuất hiện, bên cạnh la liệt các chữ số dòng chữ, viết ra đều là chỉ số hay thuộc tính bản thân hắn.
Nhân vật : Trương Tuấn.
Cấp độ : người bình thường.
Điểm hâm mộ : 30.
Chỉ số chính.
Máu : 50/50
Công : 6/10
Phép : 0/10
Nhanh nhẹn : 5/10
Phòng thủ : 4/10
Kỹ năng : không.
Nhìn đến đây, Trương Tuấn không kìm lòng được tự nhủ.
"Tao đánh Liên Quân hay thế, không được tính là một cái kỹ năng à?"
"Cặn bã."
Âm thanh khinh bỉ vang lên đáp lại, văng vẳng bên tai, khiến hắn rất thức thời im miệng.