Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-90
CHƯƠNG 90:
Cố Uyên bị Tiêu Tuyết ấn xuống ghế. Bình thường cô không hề thích náo nhiệt, nhưng nhìn ánh mắt vui vẻ của Sở Vận và Tiêu Tuyết, hai người họ coi mình như bạn, tới mời mình cùng tham gia tụ họp, Cố Uyên nghĩ một chút rồi gật đầu.
Khóe môi cong lên.
"Được, tùy mọi người."
"Vậy, T, giao cô ấy cho anh đấy." Tiêu Tuyết kéo Sở Vận đi chọn quần áo. Một nam thanh niên trẻ đứng bên cạnh Cố Uyên, nhìn khuôn mặt mịn màng không tỳ vết của cô: "Cô Lưu, làn da của cô đẹp quá, bình thường cô chăm sóc da như thế nào vậy?"
"Tôi đã gặp rất nhiều ngôi sao, khi lên hình da của họ đều đã được chỉnh sửa cho mịn màng, chứ làn da thực rất thô ráp. . ."
Một giờ sau.
T hài lòng gật đầu, nhìn Cố Uyên như nhìn một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, nói với Tiêu Tuyết bên cạnh: "Tuyết, cô thấy sao, có hài lòng không?"
“T, anh lợi hại quá." Tiêu Tuyết mở to mắt, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên. Cô tiến lên khoác cánh tay Cố Uyên, hai người cùng đứng trước gương.
Tiêu Tuyết mặc cả bộ màu trắng, dung mạo vô cùng xinh đẹp, da trắng như tuyết, cao quý vô cùng, như nữ hoàng Băng Tuyết.
Còn Cố Uyên mặc lễ phục màu tím ánh đen, đội mũ dạ kiểu Tây, hơi che khuất gương mặt, chỉ lộ ra đôi môi đỏ tinh tế gợi cảm như yêu tinh trong đêm tối, mà trong vòng yêu khí này lại lộ ra vẻ trong sáng, thuần khiết tự nhiên, trong lúc vô hình hấp dẫn tầm mắt mọi người.
Như nữ hoàng bóng đêm.
Không ngờ phong cách nữ hoàng bóng đêm lại thích hợp với Cố Uyên như thế.
Cố Uyên lần đầu thử tạo hình như vậy, nhìn mình trong gương, cô hơi giật mình, Tiêu Tuyết liên tục gật đầu: "Thanh Vũ, kiểu này rất thích hợp với cô, không được, tôi muốn selfie một bức."
Dứt lời, Tiêu Tuyết kéo Sở Vận tới, ba người cùng chụp.
Sở Vận giơ ngón tay hình V, cô mặc váy liền áo màu hồng như là nụ hoa hồng đang chớm nở.
Khi chụp, Cố Uyên hơi cúi đầu, vành mũ che khuất gương mặt, chỉ lộ ra đôi môi đỏ gợi cảm và chiếc cằm thon, còn có sống mũi thẳng thanh tú.
Như là nữ hoàng thần bí, tao nhã.
Ảnh selfie của Tiêu Tuyết vừa đăng lên.
Lập tức đã lên hot search, dấy lên một trận sóng.
Dù FB của Tiêu Tuyết đã đóng bình luận, nhưng lại được chia sẻ rất nhiều, lập tức thu hút rất nhiều người bình luận.
"Tôi bị sự xinh đẹp của Tiêu Tuyết mê muội rồi."
"Tiêu Tuyết quá đẹp rồi, người phụ nữ đội mũ dạ bên cạnh cô ấy là ai vậy, thật khí chất quá."
"Đúng vậy, người phụ nữ đội mũ dạ là ai, đẹp quá, đúng là nữ hoàng."
Đương nhiên còn có không ít bình luận của fan hâm mộ Tống Ánh San, nhưng phần lớn đều bị bình luận của quần chúng a dua, người đi đường làm cho chìm nghỉm.
Đăng lên FB xong, Tiêu Tuyết đặt luôn điện thoại vào túi xách, rồi kéo tay Cố Uyên và Sở Vận chào T, sau đó rời khỏi phòng trang điểm.
Bóng tối vừa ập đến.
Trên bầu trời, một vầng trăng tròn chiếu xuống ánh trăng dịu dàng, trong màn đêm mơ hồ, trên chiếc du thuyền bên bờ biển.
Tối nay tổ chức vũ hội mặt nạ.
Tới tham gia đều là những công tử quyền quý, có tiếng tăm của thành phố Hải Châu, Tiêu Tuyết đưa ra ba thiệp mời, bảo vệ cho các cô đi đi vào.
Một nhân viên phục vụ bưng khay đi tới: "Ba cô gái, các cô có thể chọn một mặt nạ”. Tiêu Tuyết chọn mặt nạ hồ ly, chọn cho Cố Uyên một mặt nạ bằng bạc, phía trên khắc hoa văn tinh xảo, chỉ che khuất nửa gương mặt, lộ ra vành môi rõ ràng và cánh môi đầy đặn. Cố Uyên nhận lấy đeo lên, cô rất hài lòng với mặt nạ này, che được mặt, lại thêm vành mũ dạ thấp, sẽ không có ai nhận ra cô.
Mắt Tiêu Tuyết lấp lánh: "Cái này rất thích hợp với cô, Thanh Vũ, nếu tôi là đàn ông, tôi nhất định sẽ theo đuổi cô!"
"Đừng trêu chọc tôi." Dù thời gian quen Tiêu Tuyết không dài, nhưng Cố Uyên cũng biết tính cách Tiêu Tuyết, Tiêu Tuyết tính tình ngay thẳng, là một người đáng để kết bạn.
"Chúng ta mau vào thôi."
Cố Uyên đi vào boong tàu, vô số ánh mắt dừng trên người cô. Ánh mắt đàn ông nhìn cô đều là đánh giá, ánh mắt phụ nữ thì là. . . ghen ghét không che đậy.
Cô giả vờ như không nhìn thấy.
Bên tai mơ hồ truyền đến âm thanh xì xào, bàn tán.
Có mấy gã đàn ông đi tới muốn bắt chuyện với Cố Uyên, đều bị Tiêu Tuyết chặn lại, Tiêu Tuyết ghé sát tai Cố Uyên: "Cô xem, những người này đều đang nhìn cô. Còn có những người gọi là tiểu thư nhà quyền thế, đoán chừng trong lòng đều ghen tỵ nghiến răng. Tôi đã nói dáng vẻ cô thế này, nhất định sẽ khiến mọi người ngạc nhiên, rung động."
Cố Uyên hơi ngẩng đầu, ánh mắt phụ nữ nhìn cô cơ bản đều không có thiện ý. Cô cúi đầu nhìn bộ trang phục của mình, trang phục tối nay hoàn toàn không phải gu của Cố Uyên, trước kia cô chưa từng nghĩ sẽ mặc lễ phục nữ hoàng bóng đêm, trong đầu cô đột nhiên lóe lên một tia sáng.
Cố Uyên bị Tiêu Tuyết ấn xuống ghế. Bình thường cô không hề thích náo nhiệt, nhưng nhìn ánh mắt vui vẻ của Sở Vận và Tiêu Tuyết, hai người họ coi mình như bạn, tới mời mình cùng tham gia tụ họp, Cố Uyên nghĩ một chút rồi gật đầu.
Khóe môi cong lên.
"Được, tùy mọi người."
"Vậy, T, giao cô ấy cho anh đấy." Tiêu Tuyết kéo Sở Vận đi chọn quần áo. Một nam thanh niên trẻ đứng bên cạnh Cố Uyên, nhìn khuôn mặt mịn màng không tỳ vết của cô: "Cô Lưu, làn da của cô đẹp quá, bình thường cô chăm sóc da như thế nào vậy?"
"Tôi đã gặp rất nhiều ngôi sao, khi lên hình da của họ đều đã được chỉnh sửa cho mịn màng, chứ làn da thực rất thô ráp. . ."
Một giờ sau.
T hài lòng gật đầu, nhìn Cố Uyên như nhìn một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, nói với Tiêu Tuyết bên cạnh: "Tuyết, cô thấy sao, có hài lòng không?"
“T, anh lợi hại quá." Tiêu Tuyết mở to mắt, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên. Cô tiến lên khoác cánh tay Cố Uyên, hai người cùng đứng trước gương.
Tiêu Tuyết mặc cả bộ màu trắng, dung mạo vô cùng xinh đẹp, da trắng như tuyết, cao quý vô cùng, như nữ hoàng Băng Tuyết.
Còn Cố Uyên mặc lễ phục màu tím ánh đen, đội mũ dạ kiểu Tây, hơi che khuất gương mặt, chỉ lộ ra đôi môi đỏ tinh tế gợi cảm như yêu tinh trong đêm tối, mà trong vòng yêu khí này lại lộ ra vẻ trong sáng, thuần khiết tự nhiên, trong lúc vô hình hấp dẫn tầm mắt mọi người.
Như nữ hoàng bóng đêm.
Không ngờ phong cách nữ hoàng bóng đêm lại thích hợp với Cố Uyên như thế.
Cố Uyên lần đầu thử tạo hình như vậy, nhìn mình trong gương, cô hơi giật mình, Tiêu Tuyết liên tục gật đầu: "Thanh Vũ, kiểu này rất thích hợp với cô, không được, tôi muốn selfie một bức."
Dứt lời, Tiêu Tuyết kéo Sở Vận tới, ba người cùng chụp.
Sở Vận giơ ngón tay hình V, cô mặc váy liền áo màu hồng như là nụ hoa hồng đang chớm nở.
Khi chụp, Cố Uyên hơi cúi đầu, vành mũ che khuất gương mặt, chỉ lộ ra đôi môi đỏ gợi cảm và chiếc cằm thon, còn có sống mũi thẳng thanh tú.
Như là nữ hoàng thần bí, tao nhã.
Ảnh selfie của Tiêu Tuyết vừa đăng lên.
Lập tức đã lên hot search, dấy lên một trận sóng.
Dù FB của Tiêu Tuyết đã đóng bình luận, nhưng lại được chia sẻ rất nhiều, lập tức thu hút rất nhiều người bình luận.
"Tôi bị sự xinh đẹp của Tiêu Tuyết mê muội rồi."
"Tiêu Tuyết quá đẹp rồi, người phụ nữ đội mũ dạ bên cạnh cô ấy là ai vậy, thật khí chất quá."
"Đúng vậy, người phụ nữ đội mũ dạ là ai, đẹp quá, đúng là nữ hoàng."
Đương nhiên còn có không ít bình luận của fan hâm mộ Tống Ánh San, nhưng phần lớn đều bị bình luận của quần chúng a dua, người đi đường làm cho chìm nghỉm.
Đăng lên FB xong, Tiêu Tuyết đặt luôn điện thoại vào túi xách, rồi kéo tay Cố Uyên và Sở Vận chào T, sau đó rời khỏi phòng trang điểm.
Bóng tối vừa ập đến.
Trên bầu trời, một vầng trăng tròn chiếu xuống ánh trăng dịu dàng, trong màn đêm mơ hồ, trên chiếc du thuyền bên bờ biển.
Tối nay tổ chức vũ hội mặt nạ.
Tới tham gia đều là những công tử quyền quý, có tiếng tăm của thành phố Hải Châu, Tiêu Tuyết đưa ra ba thiệp mời, bảo vệ cho các cô đi đi vào.
Một nhân viên phục vụ bưng khay đi tới: "Ba cô gái, các cô có thể chọn một mặt nạ”. Tiêu Tuyết chọn mặt nạ hồ ly, chọn cho Cố Uyên một mặt nạ bằng bạc, phía trên khắc hoa văn tinh xảo, chỉ che khuất nửa gương mặt, lộ ra vành môi rõ ràng và cánh môi đầy đặn. Cố Uyên nhận lấy đeo lên, cô rất hài lòng với mặt nạ này, che được mặt, lại thêm vành mũ dạ thấp, sẽ không có ai nhận ra cô.
Mắt Tiêu Tuyết lấp lánh: "Cái này rất thích hợp với cô, Thanh Vũ, nếu tôi là đàn ông, tôi nhất định sẽ theo đuổi cô!"
"Đừng trêu chọc tôi." Dù thời gian quen Tiêu Tuyết không dài, nhưng Cố Uyên cũng biết tính cách Tiêu Tuyết, Tiêu Tuyết tính tình ngay thẳng, là một người đáng để kết bạn.
"Chúng ta mau vào thôi."
Cố Uyên đi vào boong tàu, vô số ánh mắt dừng trên người cô. Ánh mắt đàn ông nhìn cô đều là đánh giá, ánh mắt phụ nữ thì là. . . ghen ghét không che đậy.
Cô giả vờ như không nhìn thấy.
Bên tai mơ hồ truyền đến âm thanh xì xào, bàn tán.
Có mấy gã đàn ông đi tới muốn bắt chuyện với Cố Uyên, đều bị Tiêu Tuyết chặn lại, Tiêu Tuyết ghé sát tai Cố Uyên: "Cô xem, những người này đều đang nhìn cô. Còn có những người gọi là tiểu thư nhà quyền thế, đoán chừng trong lòng đều ghen tỵ nghiến răng. Tôi đã nói dáng vẻ cô thế này, nhất định sẽ khiến mọi người ngạc nhiên, rung động."
Cố Uyên hơi ngẩng đầu, ánh mắt phụ nữ nhìn cô cơ bản đều không có thiện ý. Cô cúi đầu nhìn bộ trang phục của mình, trang phục tối nay hoàn toàn không phải gu của Cố Uyên, trước kia cô chưa từng nghĩ sẽ mặc lễ phục nữ hoàng bóng đêm, trong đầu cô đột nhiên lóe lên một tia sáng.
Bình luận facebook