Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
2-19.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Độc nhất sủng hôn - Chương 19: Bí mật không thể nói
“Tân Tình!”
Giọng Trương Mật từ xa xa truyền tới:
“Các cậu tránh ra, xem cái gì mà xem hả?”
Người xung quanh nghe được những lời Tân Tình thốt lên đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc rồi lại hiểu rõ, thì ra là màn kịch tiểu tam dẫn con gái trèo lên ngôi chính thất, có điều chẳng thể ngờ Tân Ngữ Điệp lại là con ngoài giá thú. Phần lớn các bạn học nữ đều đứng về phía Tân Tình, bắt đầu ồn ào chỉ trích Tân Ngữ Điệp.
Tân Ngữ Điệp cuống hết cả lên, cô ta chẳng thể ngờ Tân Tình lại dám nói thẳng chuyện đó trước mặt mọi người, giờ Tân Tình chỉ cười lạnh nhìn cô ta, vốn cô không muốn nói ra nhưng dù sao đều là bị vu oan, cứ thử xem rốt cuộc ai bẩn thỉu hơn đây!
Trương Mật và Thi Thiên đến bên cạnh Tân Tình:
“Cậu có sao không?”
Tân Tình đang định đáp lại thì đột nhiên Tân Ngữ Điệp lại gào khóc om sòm:
“Dù mẹ con chị sai nhưng em cũng không thể sa ngã rồi bỏ đi thế chứ, em có biết ba lo cho em nhiều lắm không?”
Nữa hả? Tân Tình nổi giận đùng đùng, cô tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Tân Ngữ Điệp:
“Người một nhà các người ở trong căn nhà của mẹ tôi, tôi đuổi các người cút đi không được lẽ nào còn không được tự đi sao? Chẳng lẽ muốn tôi nhìn một nhà ba người các người khoe khoang hạnh phúc à? Ai bảo tôi ở ngoài thì sa ngã chứ? Mẹ tôi không chỉ để lại cho tôi một căn nhà này, các người muốn ở thì cứ ở đi, nhưng xin các người đừng có quấy rầy cuộc sống của tôi nữa.”
Tân Ngữ Điệp lùi về phía sau hai bước, không ngờ Tân Tình lại dám bật lại mình, không phải tư liệu điều tra trước đây đều nói cô là người dịu dàng hướng nội sao? Tại sao lại thay đổi nhiều thế này...
“Chúng mình đi thôi.”
Tân Tình kéo hai người bạn tốt quay đi, lúc gần đi Trương Mật lại quay đầu, cười nói với Đỗ Trạch Khải:
“Không phải lúc trước cậu mới tỏ tình với Tân Tình à, giờ tôi thay mặt cậu ấy trả lời cậu luôn nhé, cái loại mắt mù tâm thối như cậu chẳng xứng với cậu ấy đâu, sau này cách xa bạn tôi một chút.”
Tân Tình ngồi trong ký túc xá mà mắt vẫn đỏ hoe, Thi Thiên đưa cho cô một cốc nước rồi nói:
“Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, giờ cậu đang ở nhà ai?”
Có thể người khác không biết nhưng các cô vẫn hiểu rõ, mẹ Tân Tình đâu có để lại căn nhà nào cho cô chứ.
“Tớ...”
Tân Tình không biết phải nói thế nào, chẳng lẽ cô phải kể chuyện mình bị bán rồi giờ lại được người ta bao nuôi sao?
“Chúng mình có phải là bạn tốt không?”
Trương Mật không thể chịu được chuyện cô cứ úp úp mở mở thế này.
“Chúng tớ lúc nào cũng ở bên cậu.”
Thi Thiên vẫn luôn là người tỉnh táo nhất.
Tân Tình nhìn cô bạn rồi hỏi lại:
“Các cậu tin tớ chứ?”
Hai người gật đầu, Tân Tình cười nói:
“Tớ đang ở cùng một người đàn ông, trước khi mẹ tớ qua đời có giao phó tớ cho anh ta chăm sóc.”
Cô không thể để bất cứ ai biết được quan hệ của mình và Doanh Kình Thương, đây là chút lòng tự trọng cuối cùng của cô.
“À! Hèn gì.”
Trương Mật trừng mắt với cô:
“Sao không nói sớm chứ, làm chúng tớ lo muốn chết.”
Thi Thiên nhìn cô chăm chú:
“Thế thôi hả?”
Tân Tình cố gắng thả lỏng rồi cười nói:
“Ừ, không thì thế nào được, hôm qua anh ta tới đón tớ thì bị Đỗ Trạch Khải nhìn thấy.”
“Sau này cậu tránh xa thằng cặn bã kia một chút, may là lúc trước không đồng ý lời tỏ tình của cậu ta.”
Trương Mật nói đầy tức tối.
Thi Thiên cau mày, nói với vẻ lo lắng:
“Ả Tân Ngữ Điệp kia mới là mấu chốt, cô ta đang muốn cậu không thể ngẩng đầu trong trường, rồi phải bỏ học mới chịu đấy.”
Vừa nghe thấy tên Tân Ngữ Điệp là ánh mắt Tân Tình lại mất dần dộ ấm, cô bảo:
“Đúng thế, chúng ta cứ thử xem ai mới là kẻ phải bỏ học đây!”
“Không được làm gì một mình đâu đấy!”
Trương Mật vỗ nhẹ đầu cô.
Thi Thiên cũng gật đầu:
“Có gì cần thì cứ bảo chúng tớ.”
Tân Tình cười rồi ôm chầm lấy hai cô bạn tốt:
“Ừ!”
Những chuyện Tân Tình gặp phải ở trường Doanh Kình Thương hoàn toàn chẳng hay biết, hắn giờ đang nghiêm túc nghe điện thoại của cha mình.
Độc nhất sủng hôn - Chương 19: Bí mật không thể nói
“Tân Tình!”
Giọng Trương Mật từ xa xa truyền tới:
“Các cậu tránh ra, xem cái gì mà xem hả?”
Người xung quanh nghe được những lời Tân Tình thốt lên đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc rồi lại hiểu rõ, thì ra là màn kịch tiểu tam dẫn con gái trèo lên ngôi chính thất, có điều chẳng thể ngờ Tân Ngữ Điệp lại là con ngoài giá thú. Phần lớn các bạn học nữ đều đứng về phía Tân Tình, bắt đầu ồn ào chỉ trích Tân Ngữ Điệp.
Tân Ngữ Điệp cuống hết cả lên, cô ta chẳng thể ngờ Tân Tình lại dám nói thẳng chuyện đó trước mặt mọi người, giờ Tân Tình chỉ cười lạnh nhìn cô ta, vốn cô không muốn nói ra nhưng dù sao đều là bị vu oan, cứ thử xem rốt cuộc ai bẩn thỉu hơn đây!
Trương Mật và Thi Thiên đến bên cạnh Tân Tình:
“Cậu có sao không?”
Tân Tình đang định đáp lại thì đột nhiên Tân Ngữ Điệp lại gào khóc om sòm:
“Dù mẹ con chị sai nhưng em cũng không thể sa ngã rồi bỏ đi thế chứ, em có biết ba lo cho em nhiều lắm không?”
Nữa hả? Tân Tình nổi giận đùng đùng, cô tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Tân Ngữ Điệp:
“Người một nhà các người ở trong căn nhà của mẹ tôi, tôi đuổi các người cút đi không được lẽ nào còn không được tự đi sao? Chẳng lẽ muốn tôi nhìn một nhà ba người các người khoe khoang hạnh phúc à? Ai bảo tôi ở ngoài thì sa ngã chứ? Mẹ tôi không chỉ để lại cho tôi một căn nhà này, các người muốn ở thì cứ ở đi, nhưng xin các người đừng có quấy rầy cuộc sống của tôi nữa.”
Tân Ngữ Điệp lùi về phía sau hai bước, không ngờ Tân Tình lại dám bật lại mình, không phải tư liệu điều tra trước đây đều nói cô là người dịu dàng hướng nội sao? Tại sao lại thay đổi nhiều thế này...
“Chúng mình đi thôi.”
Tân Tình kéo hai người bạn tốt quay đi, lúc gần đi Trương Mật lại quay đầu, cười nói với Đỗ Trạch Khải:
“Không phải lúc trước cậu mới tỏ tình với Tân Tình à, giờ tôi thay mặt cậu ấy trả lời cậu luôn nhé, cái loại mắt mù tâm thối như cậu chẳng xứng với cậu ấy đâu, sau này cách xa bạn tôi một chút.”
Tân Tình ngồi trong ký túc xá mà mắt vẫn đỏ hoe, Thi Thiên đưa cho cô một cốc nước rồi nói:
“Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, giờ cậu đang ở nhà ai?”
Có thể người khác không biết nhưng các cô vẫn hiểu rõ, mẹ Tân Tình đâu có để lại căn nhà nào cho cô chứ.
“Tớ...”
Tân Tình không biết phải nói thế nào, chẳng lẽ cô phải kể chuyện mình bị bán rồi giờ lại được người ta bao nuôi sao?
“Chúng mình có phải là bạn tốt không?”
Trương Mật không thể chịu được chuyện cô cứ úp úp mở mở thế này.
“Chúng tớ lúc nào cũng ở bên cậu.”
Thi Thiên vẫn luôn là người tỉnh táo nhất.
Tân Tình nhìn cô bạn rồi hỏi lại:
“Các cậu tin tớ chứ?”
Hai người gật đầu, Tân Tình cười nói:
“Tớ đang ở cùng một người đàn ông, trước khi mẹ tớ qua đời có giao phó tớ cho anh ta chăm sóc.”
Cô không thể để bất cứ ai biết được quan hệ của mình và Doanh Kình Thương, đây là chút lòng tự trọng cuối cùng của cô.
“À! Hèn gì.”
Trương Mật trừng mắt với cô:
“Sao không nói sớm chứ, làm chúng tớ lo muốn chết.”
Thi Thiên nhìn cô chăm chú:
“Thế thôi hả?”
Tân Tình cố gắng thả lỏng rồi cười nói:
“Ừ, không thì thế nào được, hôm qua anh ta tới đón tớ thì bị Đỗ Trạch Khải nhìn thấy.”
“Sau này cậu tránh xa thằng cặn bã kia một chút, may là lúc trước không đồng ý lời tỏ tình của cậu ta.”
Trương Mật nói đầy tức tối.
Thi Thiên cau mày, nói với vẻ lo lắng:
“Ả Tân Ngữ Điệp kia mới là mấu chốt, cô ta đang muốn cậu không thể ngẩng đầu trong trường, rồi phải bỏ học mới chịu đấy.”
Vừa nghe thấy tên Tân Ngữ Điệp là ánh mắt Tân Tình lại mất dần dộ ấm, cô bảo:
“Đúng thế, chúng ta cứ thử xem ai mới là kẻ phải bỏ học đây!”
“Không được làm gì một mình đâu đấy!”
Trương Mật vỗ nhẹ đầu cô.
Thi Thiên cũng gật đầu:
“Có gì cần thì cứ bảo chúng tớ.”
Tân Tình cười rồi ôm chầm lấy hai cô bạn tốt:
“Ừ!”
Những chuyện Tân Tình gặp phải ở trường Doanh Kình Thương hoàn toàn chẳng hay biết, hắn giờ đang nghiêm túc nghe điện thoại của cha mình.
Bình luận facebook