• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Độc nhất sủng hôn (1 Viewer)

  • 2-64.html

Truyện được đăng tại Vietwriter.com


Độc nhất sủng hôn - Chương 64: Tôi Và Cô Ấy Uống Say




Mấy ngày nay trên mặt Tân Tình đều cười hì hì, ai cũng có thể cảm thấy được tâm tình cô đang tốt. Mà Doanh Kình Thương lại rối rắm, là vì có một ngày Tân Tình bỗng nhiên muốn ăn đậu hủ thúi ven đường, hắn cảm thấy mua đồ ăn vặt ven đường cho người phụ nữ của mình là chuyện rất quan trọng, nhất định phải tự mình làm lấy, vì vậy liền kéo Tân Tình từ trên xe xuống cùng đi mua.





Kết quả lúc người bán đậu hủ thúi trả tiền dư, thuận miệng nói câu “Tiên sinh, em gái ngài thật xinh đẹp.”





Mặt Doanh Kình Thương sau đó liền đen lại.





"Tối hôm nay cậu phải theo tôi." Buổi chiều cậu Thẩm chạy đến tòa cao ốc Doanh thị.





Doanh Kình Thương không lên tiếng, chợt nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, sau đó hỏi A Nam bên cạnh:





"Tôi với cậu ta ai già hơn?"





A Nam: "..."





Cái này hắn phải trả lời làm sao đây.





"Khụ khụ, thiếu gia, người vốn so với cậu Thẩm lớn hơn hai tuổi." A Nam nói ra đáp án hiển nhiên.





Doanh Kình Thương đen mặt lại không lên tiếng, cậu Thẩm nói:





"Tối nay cùng tôi đi ra ngoài chơi đi! Lúc trước tôi nói cho cậu chuyện của tiểu Tình Tình cùng Trần Minh, cậu thiếu tôi ân tình, nên cậu phải đi theo bồi tôi."





"Hôm nay là đêm trăng tròn, tôi phải về bồi Tình Tình."





Doanh Kình Thương không muốn cùng hắn đi, kết quả A Nam nhắc nhở hắn: "Thiếu gia, người quên tối hôm nay tiểu thư phải lên trường tham dự buổi tổng kết trước khi nghỉ hè.”





"Ha ha, vậy thì tốt quá!"





Cậu Thẩm vỗ bàn: "Chúng ta trước đi chơi, sau đó thuận tiện cậu đón tiểu Tình tình về nhà!"





Nơi cậu Thẩm muốn đi, tất nhiên phải là nơi có nhiều phụ nữ nhất. Ngồi trong quán bar, Doanh Kình Thương cau mày nhìn cậu Thẩm ôm người phụ nữ vừa quen biết mười phút trước.





"Cậu xem, nơi này nhiều phụ nữ như vậy, cậu có cảm giác gì không?" Cậu Thẩm hỏi hắn.





Doanh Kình Thương mím môi: "Có."





"Ha ha, tôi đã nói rồi mà, cảm giác gì?"





"Bẩn."





Cậu Thẩm liếc hắn: "Tôi cảm thấy là, trước kia cậu luôn ghét phụ nữ, sau đó vì lý do bắt buộc nên mới cùng tiểu Tình tình dây dưa, đến bây giờ cậu cảm thấy yêu cô ấy. Có thể là vì cô ấy khiến cậu nghĩ thông suốt, nhưng cậu không thử một chút sao cậu biết chính là cô ấy?"





"Đúng lúc hôm nay chúng ta có thể thử một lần."





Cậu Thẩm không có ý tốt, cười ha ha, sau đó đem cô gái hắn đang ôm đẩy qua Doanh Kình Thương. Đến đây đa số đều là phụ nữ phóng túng, thấy Doanh Kình Thương vừa có tiền vừa đẹp trai, dĩ nhiên là thuận thế nhào vào trong ngực hắn, cả người giống như rắn quấn lên người Doanh Kình Thương.





Doanh Kình Thương đang trầm tư, hắn cảm thấy cậu Thẩm nói không đúng, cảm giác của hắn đối với Tân Tình, chỉ có chính hắn biết. Kết quả thoáng thất thần chốc lát, người phụ nữ kia liền nhào đến, một cổ nước hoa xông vào mũi, lông mày Doanh Kình Thương nhíu lại, đẩy người phụ nữ ra.





"Hôi chết." Mặt hắn đầy chán ghét đứng lên.





Cậu Thẩm vội đỡ người đẹp đầy ủy khuất dưới đất lên, an ủi một phen rồi đuổi người ta đi, vừa quay người nụ cười liền biến mất.





"Tiểu... Tiểu Tình Tình?"





Doanh Kình Thương con ngươi co rúc, nghiêng đầu liền thấy Tân Tình đứng cách đó không xa nhìn hắn, bên cạnh là vẻ mặt đầy tức giận của Trương Mật.





"Xong rồi..."





Cậu Thẩm ôm đầu: "Bị bắt tại trận."





Doanh Kình Thương một cước đá hắn: "Cút ngay."





Sau đó bước nhanh rời đi, tiến lên đón Tân Tình bị Trương Mật kéo đến: "Tình Tình, là cậu ta kéo anh đến đây."





Câu nói của Doanh Kình Thương khiến Tân Tình cười hì hì, người đàn ông này ở phương diện nam nữ chỉ số thông minh rất thấp.





Trương Mật châm chọc hắn: "Vậy để người phụ nữ kia ngồi trên người anh là anh ta làm hay sao?"





Lúc Tân Tình ở trường nhận được điện thoại của Trương Mật, kêu cô bỏ lại người lái xe, ra ngoài trước khi kết thúc hội nghị. Hôm nay Trương Mật cùng bạn đi chơi, kết quả để cho cô thấy Doanh Kình Thương cùng cậu Thẩm từ cửa đi vào. Đàn ông đến đây đều là tìm tình một đêm, Trương Mật liền cho thông báo cho Tân Tình, lúc Tân Tình đến, đúng dịp thấy một màn Doanh Kình Thương đẩy người phụ nữ kia xuống đất.





"Ha ha, tiểu Tình Tình đến rồi, ngồi xuống uống một ly."





Cậu Thẩm cười đùa hí hửng kêu mọi người ngồi xuống: "Anh mới vừa thay em thử nghiệm hắn, như thế nào? Biểu hiện không tệ đi."





Tân Tình biết mấy ngày nay Doanh Kình Thương vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện người khác nói rằng hắn là anh trai cô, cô đang suy nghĩ không biết nói như thế nào, bỗng thấy Trương Mật nhìn chằm chằm người phụ nữ dáng vẻ xinh đẹp như nam sinh, cau mày nói:





"Anh thích cái loại giống nam sinh này?"





"Không tệ! Rất đẹp trai, giống nam thần trong truyện tranh vậy." Trương Mật đánh giá.





Tân Tình bỉu môi: "Một chút cũng không đẹp, tớ thích người đàn ông thành thục lớn tuổi, thế mới có cảm giác an toàn."





Cậu Thẩm len lén giơ ly rượu với Tân Tình, buồn phiền nhiều ngày nay của Doanh Kình Thương bỗng tan thành mây khói, hắn ôm người vào ngực, tâm tình rất tốt nói:





"Chúng ta trở về thôi, nơi này không khí không tốt."





"A! Được."





Tân Tình cùng Doanh Kình Thương đứng lên, Trương Mật chưa hết giận nói: "Cậu không phạt anh ta sao? Tới chỗ như vậy."





"Nơi này thế nào? Uống rượu nói chuyện không được sao?" Cậu Thẩm bất mãn.





Tân Tình sợ bọn họ cãi nhau, liền vội nói: "Phạt, về nhà tớ sẽ phạt, cậu có đi hay không?"





"Cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu!" Trương Mật lắc tay.





Lúc này cậu Thẩm ngược lại phụ họa: "Ha ha, không sai."





Tân Tình cùng Doanh Kình Thương về đến nhà, sau khi cô tắm xong, Doanh Kình Thương liền đến giúp cô sấy tóc, sau đó trên cổ cô ngửi thật sâu.





"Vẫn là mùi của em thơm!"





Tân Tình liếc hắn: "Là mùi gì?"





"Mùi gì của em anh đều thích."





Doanh Kình Thương ôm người lên giường: "Ngày mốt chúng ta đi Anh quốc."





Tân Tình bất ngờ: "Nhanh như vậy? Em còn chưa chuẩn bị xong!"





"Em có cái gì để chuẩn bị, chỉ cần em là tốt rồi." Doanh Kình Thương bắt đầu cởi quần áo cô.





Tân Tình bỉu môi nói: "Lần đầu gặp làm sao có thể tay không mà đi, dù sao cũng phải mang lễ vật gì chứ!"





"Không cần, không cần phí tâm với ông ấy như vậy."





Doanh Kình Thương đem quần áo hai người đều cởi sạch, bắt đầu giở trò. Tân Tình bỗng xoay mình ngồi ngang hông hắn:





"Nói muốn trừng phạt anh, không được nhúc nhích."





Nói xong cô cầm dây áo ngủ, trói tay Doanh Kình Thương lên đầu giường. Doanh Kình Thương nhìn thân thể lắc lư trước mặt mình, chỉ có thể dùng miệng, chờ Tân Tình cột chắc sợi dây, cả người mềm mại nằm trên người hắn.





Kết quả Doanh Kình Thương không đợi được, dùng chút sức liền đem dây lưng cô vất vả trói xé rách, xoay người đè cô xuống.





"A... Không được..."





Tân Tình lời còn chưa nói hết, liền bị Doanh Kình Thương nuốt xuống, đành mặc cho hắn dày vò mình, cho đến lúc gần ngủ, cô thật muốn có thể dày vò người đàn ông này một lần, khiến hắn cũng cảm nhận tư vị giống cô.





Đồng hồ sinh học của Tân Tình hoàn toàn bị Doanh Kình Thương làm xáo trộn, bây giờ cô đã hình thành thói quen tự động tỉnh, ngủ đến buổi chiều liền tỉnh, nghĩ có nên gọi điện cho Thi Thiên Thiên cùng Trương Mật hay không, nói cho các cô biết ngày mai mình đi Anh quốc, kết quả làm thế nào cũng không liên lạc được với Trương Mật.





Trong lúc này, cậu Thẩm đang trong phòng làm việc Doanh Kình Thương khóc lóc kể lể: "Tôi nên làm cái gì đây? Tiểu Tình tình sẽ tha thứ cho tôi sao?"





Cậu Thẩm vẻ mặt buồn hiu, Doanh Kình Thương cười trên sự đau khổ của người khác: "Đáng đời, ai kêu cậu cùng cô ấy uống rượu."





Cậu Thẩm thật muốn khóc: "Tôi ở quán bar đó gặp cô ấy rất nhiều lần, cô ấy chịu chơi như vậy, tôi làm sao nghĩ cô ấy còn là xử nữ?"





Ngày hôm qua sau khi Tân Tình cùng Doanh Kình Thương rời đi, Trương Mật tiếp tục châm chọc hắn, hai người tranh cãi, sau đó bắt đầu uống rượu, sau đó không biết thế nào liền đến trên giường. Buổi sáng cậu Thẩm tỉnh dậy thì không thấy người đâu, nhưng phát hiện vệt máu đỏ trên giường, nhớ lại chuyện tối qua mà cả người đầy mồ hôi lạnh.





Trương Mật vậy mà là xử nữ...





Hắn cùng phụ nữ lên giường đều là cam tâm tình nguyện, hắn chưa từng chạm vào xử nữ, bây giờ chẳng những chạm, còn là bạn thân nhất của Tân Tình.





"Cậu nói xem, có phải hiện tại cô ấy đã đi cáo trạng với tiểu Tình Tình rồi không?" Cậu Thẩm thấp thỏm hỏi.





Doanh Kình Thương bỗng nghĩ đến, quan hệ giữa Tân Tình với Trương Mật tốt như vậy, có thể hay không vì chuyện này mà giận cá chém thớt lên hắn? Nghĩ tới đây hắn nhìn cậu Thẩm càng không vừa mắt.





"Nếu cậu liên lụy đến tôi, tôi liền đem cậu đóng gói ném về New York."





Cậu Thẩm trợn mắt nhìn hắn: "Bây giờ trọng điểm là tôi phải làm sao đây, rốt cuộc cậu có giúp tôi hay không?"





Doanh Kình Thương đang muốn nói, thì điện thoại hắn reo lên, cậu Thẩm nhanh chóng đoạt lấy, vừa thấy người gọi, giống như cầm củ khoai nóng, ném cho Doanh Kình Thương: "Xong rồi, xong rồi... là tiểu Tình tình gọi tới."





"A lô!" Doanh Kình Thương ấn nút nghe.





"Đừng lo lắng, có lẽ hôm qua chơi quá muộn, còn chưa dậy nổi."





"A, đúng vậy!"





"Tốt! Buổi tối gặp."





Cậu Thẩm khẩn trương nhìn hắn: "Cô ấy nói gì? Muốn tới giết tôi sao?"





"Trương Mật không nghe máy, cô ấy còn chưa tìm được người."





"Chưa tìm được?"





Cậu Thẩm chợt đứng lên: "Sẽ không nghĩ luẩn quẩn trong đầu chứ?"





Doanh Kình Thương vừa nghe cũng ngẩn ra, sau đó lắc đầu: "Cô ấy không phải loại người như vậy."





"Cậu không hiểu rõ cô ấy, làm sao biết cô ấy sẽ không?"





Cẩu Thẩm càng rơi vào hoảng loạn, cuối cùng Doanh Kình Thương ngại hắn phiền, kêu A Nam ném người ra ngoài. Vào buổi sáng thứ hai, hắn cùng Tân Tình đang trên đường đi sân bay, thì Trương Mật gọi điện tới.





"Tiểu Tình, tớ và bạn đi Las Vegas chơi, cậu ở Anh quốc cũng phải chơi vui vẻ, lúc nào cũng phải gọi cho tớ đấy!" Trương Mật nói xong liền cúp.





Tân Tình yên lòng, Doanh Kình Thương liếc nhìn A Nam, A Nam hiểu ý gật đầu. Đến khi Doanh Kình Thương cùng Tân Tình lên máy bay, hắn gọi cho cậu Thẩm.





"Cậu Thẩm, thiếu gia nhà chúng ta kêu cậu yên tâm, tiểu thư Trương Mật một chút phản ứng cũng không có, bây giờ đã đi Las Vegas chơi."





Vì thế cậu Thẩm cả đêm lo lắng đắp chăn đi ngủ.





Tân Tình khẩn trương ngồi trên máy bay, Doanh Kình Thương trấn an làm sao cũng vô dụng, cuối cùng uy hiếp cô, nếu khẩn trương như vậy thì làm chút chuyện khác dời đi sự chú ý của cô. Tân Tình tự nhiên biết hắn nói chuyện khác là chuyện gì, vừa nghe hắn nhắc đến, lại nghĩ tới thời điểm bọn họ mới quen nhau, lần đó Doanh Kình Thương ở trên máy bay đối xử thô lỗ với cô.





"Vậy anh để em trả thù lại!"





Doanh Kình Thương vô sỉ nói, sau đó liền muốn động thủ cởi quần, Tân Tình vội vàng đè lại hắn:





"Anh điên sao?"





Doanh Kình Thương đứng dậy đi kiểm tra cửa khoang thuyền.





"Đã khóa kỹ!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom