Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 157
Vì thế nàng đành phải đi theo Tuyên Đế bước lên long liễn. Long liễn vừa mới khởi động, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lớn: "Đứng lại!"
Hoắc hộ pháp lao vút tới giống như một cơn gió, trực tiếp ngăn ở trước long liễn!
Hoắc hộ pháp có thân phận rất cao ở Cửu Tinh Tông, nhưng cho dù là tông chủ Cửu Tinh Tông ở trước mặt Tuyên Đế cũng chỉ ngang hàng mà thôi, vì vậy hắn vẫn phải tôn trọng ông.
Thậm chí ngay cả tông chủ Cửu Tinh Tông cũng không thể trực tiếp ngăn cản long liễn, khiến hoàng đế dừng lại như thế!
Đừng nói đối phương chỉ là một vị hộ pháp?
Tuyên Đế trầm mặt lại: "Hoắc hộ pháp đang muốn làm gì? Xa giá của trẫm mà ngươi cũng muốn ngăn cản?!" Giọng nói lạnh như băng giá!
Hoắc hộ pháp cuối cùng cũng có phản ứng lại, vội vàng lui về phía sau một bước khom người: "Bệ hạ, là thảo dân thất lễ, thảo dân đã trúng độc của Cố tiểu thư! Thảo dân hoảng loạn quá nên mới...... Thảo dân không phải cố ý mạo phạm long uy."
Trúng độc?
Tuyên Đế nhìn nhìn trên mặt của Hoắc hộ pháp, nhìn thấy da mặt của hắn vẫn có màu khỏe mạnh như cũ, nơi nào giống bị trúng độc?
"Ngươi nói ngươi bị trúng độc? Trẫm nhìn không ra."
"Bệ hạ, thảo dân bị trúng độc bên ngoài không nhìn ra được, nhưng...... nhưng chỗ trúng độc lại vô cùng ngứa......"
"Ngươi trúng độc chỗ nào?" Tuyên Đế đánh giá hắn từ đầu đến chân, lại đánh giá từ chân đến đầu, vẫn không nhìn ra hắn bị thương nơi nào.
Hoắc hộ pháp cắn răng: "Tim...... Ngực." Ngứa kia đã muốn xuyên tim!
Tuyên Đế liếc mắt nhìn ngự y đi theo bên người một cái: "Đi nhìn Hoắc hộ pháp một cái."
Hoắc hộ pháp rất ngạo kiều, cũng rất bảo thủ, ngày thường hiếm khi bị bệnh hay bị thương, ngẫu nhiên chỉ bị một chút thương thế nhỏ hắn có thể tự mình xử lý, vì vậy thân thể hắn gần như chưa từng bị người nhìn qua. Hiện tại sẽ bị một ngự y râu ria xồm xàm nhìn ngực......
Hắn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn biểu tình của Tuyên Đế rõ ràng không tin ——
Hắn đành phải xoay người, tránh đi vô số đôi mắt và đẩy vạt áo trước ngực ra, để cho ngự y nhìn vào.
Ngự y nhìn đi nhìn lại trên ngực hắn, sau đó còn sờ sờ mạch, nhưng vẫn không yên tâm nên lại tiếp tục vạch vạch mí mắt hắn.
Hoắc hộ pháp nổi điên: "Có thấy rõ ràng hay không?!"
"Thấy rõ ràng." Ngự y mặt không có biểu tình mở miệng, sau đó xoay người đúng sự thật bẩm báo với Tuyên Đế: "Bệ hạ, ngực Hoắc hộ pháp đúng thật là có vết xước nhỏ, vết xước đỏ lên, không có xuất huyết, không biến thành màu đen hay tím giống như bị trúng độc. Mạch tượng ổn định không khác người bình thường, tròng mắt cũng bình thường......"
Nói cách khác, Hoắc hộ pháp căn bản không giống như bị trúng độc!
Tuyên Đế lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoắc hộ pháp, càng nhìn càng cảm thấy hắn không vừa mắt!
Gia hỏa này gần đây từng nói, hắn nghi ngờ Cố Tích Cửu bị ác ma bám vào người. Hắn còn nói nếu như không thẩm tra, chỉ sợ toàn bộ Phi Tinh Quốc sẽ có nguy hiểm, nói đó không phải là nghiêm trọng bình thường.
Tuyên Đế thấy hắn nói chuyện rất trịnh trọng, hơn nữa ông cũng ngại với thân phận hộ pháp của Cửu Tinh Tông, lúc này mới miễn cưỡng đồng ý cho hắn bày bố pháp trận ở trong hoàng cung.
Kết quả chứng minh Cố Tích Cửu là nữ hài tử bình thường, căn bản không phải bị tà ma bám vào người!
Điều đó khiến ông đường đường là quốc quân phải trở thành người xấu ở trước mặt một hài tử......
Mặc dù Cố Tích Cửu không nói gì cả, nhưng Tuyên Đế rõ ràng cảm thấy tiểu cô nương có cảm giác bất mãn rất sâu với mình!
Tất cả đều do Hoắc hộ pháp gây ra!
Tuyên Đế nói giọng lạnh lùng: "Hoắc hộ pháp, ngươi có gì để nói?"
Hoắc hộ pháp lo lắng: "Bệ hạ, thảo dân thật sự đã bị trúng độc, nơi này ngứa xuyên tim! Mới vừa rồi bởi vì quá ngứa, thảo dân đã lỡ tay làm rơi một cây cột cửu tinh ngọc!" Đây mới là sự tình khiến hắn đau người nhất.
Hắn đơn giản nói rõ hơn một chút: "Bệ hạ, vừa rồi vị Cố tiểu thư suýt nữa bị ngã, ảnh hưởng tới cửu tinh ngọc, thảo dân đã vội vàng đỡ nó, nhưng lại bị nàng nhào vào trong lòng ngực. Cây trâm trên đầu nàng đâm trúng ngực thảo dân...... Chắc chắn cây trâm kia của nàng có độc! Nếu như bệ hạ không tin, xin hãy kiểm tra cây trâm của nàng một chút."
Hoắc hộ pháp lao vút tới giống như một cơn gió, trực tiếp ngăn ở trước long liễn!
Hoắc hộ pháp có thân phận rất cao ở Cửu Tinh Tông, nhưng cho dù là tông chủ Cửu Tinh Tông ở trước mặt Tuyên Đế cũng chỉ ngang hàng mà thôi, vì vậy hắn vẫn phải tôn trọng ông.
Thậm chí ngay cả tông chủ Cửu Tinh Tông cũng không thể trực tiếp ngăn cản long liễn, khiến hoàng đế dừng lại như thế!
Đừng nói đối phương chỉ là một vị hộ pháp?
Tuyên Đế trầm mặt lại: "Hoắc hộ pháp đang muốn làm gì? Xa giá của trẫm mà ngươi cũng muốn ngăn cản?!" Giọng nói lạnh như băng giá!
Hoắc hộ pháp cuối cùng cũng có phản ứng lại, vội vàng lui về phía sau một bước khom người: "Bệ hạ, là thảo dân thất lễ, thảo dân đã trúng độc của Cố tiểu thư! Thảo dân hoảng loạn quá nên mới...... Thảo dân không phải cố ý mạo phạm long uy."
Trúng độc?
Tuyên Đế nhìn nhìn trên mặt của Hoắc hộ pháp, nhìn thấy da mặt của hắn vẫn có màu khỏe mạnh như cũ, nơi nào giống bị trúng độc?
"Ngươi nói ngươi bị trúng độc? Trẫm nhìn không ra."
"Bệ hạ, thảo dân bị trúng độc bên ngoài không nhìn ra được, nhưng...... nhưng chỗ trúng độc lại vô cùng ngứa......"
"Ngươi trúng độc chỗ nào?" Tuyên Đế đánh giá hắn từ đầu đến chân, lại đánh giá từ chân đến đầu, vẫn không nhìn ra hắn bị thương nơi nào.
Hoắc hộ pháp cắn răng: "Tim...... Ngực." Ngứa kia đã muốn xuyên tim!
Tuyên Đế liếc mắt nhìn ngự y đi theo bên người một cái: "Đi nhìn Hoắc hộ pháp một cái."
Hoắc hộ pháp rất ngạo kiều, cũng rất bảo thủ, ngày thường hiếm khi bị bệnh hay bị thương, ngẫu nhiên chỉ bị một chút thương thế nhỏ hắn có thể tự mình xử lý, vì vậy thân thể hắn gần như chưa từng bị người nhìn qua. Hiện tại sẽ bị một ngự y râu ria xồm xàm nhìn ngực......
Hắn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn biểu tình của Tuyên Đế rõ ràng không tin ——
Hắn đành phải xoay người, tránh đi vô số đôi mắt và đẩy vạt áo trước ngực ra, để cho ngự y nhìn vào.
Ngự y nhìn đi nhìn lại trên ngực hắn, sau đó còn sờ sờ mạch, nhưng vẫn không yên tâm nên lại tiếp tục vạch vạch mí mắt hắn.
Hoắc hộ pháp nổi điên: "Có thấy rõ ràng hay không?!"
"Thấy rõ ràng." Ngự y mặt không có biểu tình mở miệng, sau đó xoay người đúng sự thật bẩm báo với Tuyên Đế: "Bệ hạ, ngực Hoắc hộ pháp đúng thật là có vết xước nhỏ, vết xước đỏ lên, không có xuất huyết, không biến thành màu đen hay tím giống như bị trúng độc. Mạch tượng ổn định không khác người bình thường, tròng mắt cũng bình thường......"
Nói cách khác, Hoắc hộ pháp căn bản không giống như bị trúng độc!
Tuyên Đế lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoắc hộ pháp, càng nhìn càng cảm thấy hắn không vừa mắt!
Gia hỏa này gần đây từng nói, hắn nghi ngờ Cố Tích Cửu bị ác ma bám vào người. Hắn còn nói nếu như không thẩm tra, chỉ sợ toàn bộ Phi Tinh Quốc sẽ có nguy hiểm, nói đó không phải là nghiêm trọng bình thường.
Tuyên Đế thấy hắn nói chuyện rất trịnh trọng, hơn nữa ông cũng ngại với thân phận hộ pháp của Cửu Tinh Tông, lúc này mới miễn cưỡng đồng ý cho hắn bày bố pháp trận ở trong hoàng cung.
Kết quả chứng minh Cố Tích Cửu là nữ hài tử bình thường, căn bản không phải bị tà ma bám vào người!
Điều đó khiến ông đường đường là quốc quân phải trở thành người xấu ở trước mặt một hài tử......
Mặc dù Cố Tích Cửu không nói gì cả, nhưng Tuyên Đế rõ ràng cảm thấy tiểu cô nương có cảm giác bất mãn rất sâu với mình!
Tất cả đều do Hoắc hộ pháp gây ra!
Tuyên Đế nói giọng lạnh lùng: "Hoắc hộ pháp, ngươi có gì để nói?"
Hoắc hộ pháp lo lắng: "Bệ hạ, thảo dân thật sự đã bị trúng độc, nơi này ngứa xuyên tim! Mới vừa rồi bởi vì quá ngứa, thảo dân đã lỡ tay làm rơi một cây cột cửu tinh ngọc!" Đây mới là sự tình khiến hắn đau người nhất.
Hắn đơn giản nói rõ hơn một chút: "Bệ hạ, vừa rồi vị Cố tiểu thư suýt nữa bị ngã, ảnh hưởng tới cửu tinh ngọc, thảo dân đã vội vàng đỡ nó, nhưng lại bị nàng nhào vào trong lòng ngực. Cây trâm trên đầu nàng đâm trúng ngực thảo dân...... Chắc chắn cây trâm kia của nàng có độc! Nếu như bệ hạ không tin, xin hãy kiểm tra cây trâm của nàng một chút."