Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-181
Chương 181: Báo tin
Mộ Dung Tuyết cũng vừa mới biết chuyện, sốt ruột muốn đi tìm Hàn Kỳ Âm, lại muốn báo cho Mộ Dung Nham. Bây giờ trong bụng cô ấy còn mang thai, lỡ như nghĩ quẩn là trúng bẫy của Ella rồi.
Đều tại cô...không để ý gì đến cô ấy. Mà tên Cố Thâm kia nữa, sao không đuổi Ella đi lại còn để gây ra cớ sự này, nếu là cô thì xông vào cho bọn họ hai cái bạt tai rồi mới đi. Nhưng suy đi tính lại, Cố Thâm không phải là người đàn ông bình thường, càng không phải dạng đàn ông có thể bị mắc bẫy, vậy thì chẳng lẽ đúng là anh ta 'cắm sừng' Hàn Kỳ Âm sao?
Đúng là không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi...
Cô nóng ruột quá cứ đi đi lại lại, đến lúc Mạc Tư Huyền về phòng nhìn thấy cô, anh ta hơi cau mày
"Sao cô lại ở đây?"
Mộ Dung Tuyết lao đến nắm lấy tay áo anh
"Mạc Tư Huyền, Kỳ Âm đang ở đâu? Cô ấy sao rồi? Tại sao lại xảy ra chuyện này?"
"Cô bình tĩnh lại đi."
"Làm sao mà tôi bình tĩnh được? Cô ấy còn đang mang thai đó!"
"Cô nói cái gì?"
Mạc Tư Huyền ngạc nhiên.
Mộ Dung Tuyết che mồm lại, anh không biết sao? Vậy là cô đã lỡ mồm nói ra mất rồi...
"Cô nói gì?"
"Kỳ Âm...cô ấy có thai với lão đại của các anh..."
Mạc Tư Huyền thở dài, thảo nào mà Cố Thâm lại kích động đến nỗi thế, còn đày cả Tư Duệ sang Châu Phi. Hàn Kỳ Âm có thai, vị trí nữ chủ nhân của Cố gia khỏi bàn đến nữa rồi, hơn nữa bây giờ cô ta một thân một mình bên ngoài, mang theo đứa con, mà vụ bắt cóc lần trước bọn chúng nhắm vào Hàn Kỳ Âm mà bắt nhầm Mộ Dung Tuyết. Nếu chẳng may Hàn Kỳ Âm rơi vào tay bọn chúng, e rằng lão đại...sẽ phát điên.
"Anh đang nghĩ gì vậy?"
Mộ Dung Tuyết trông thấy bộ dạng Mạc Tư Huyền lo lắng thấy rõ ra mặt.
"Dung Tuyết...cô thử nghĩ lại xem, Hàn Kỳ Âm đã từng nói với cô rằng cô ta muốn đi đâu chưa?"
"Chưa..."
"A! Có một lần...cô ấy nói rằng rất nhớ ba mẹ của mình.."
Mộ Dung Tuyết sực nhớ ra "Nhưng tôi không chắc cô ấy sẽ ở đó..."
Mạc Tư Huyền nghe xong đã chạy vụt đi, Mộ Dung Tuyết gọi lại nhưng không được. mà có bao giờ anh thèm để ý tới cô đâu, trong lòng không yên tâm, ngầm muốn đi báo tin cho Mộ Dung Nham biết.
Nhưng mà...Hàn Kỳ Âm đang mang thai con của Cố Thâm, thôi! Không quan trọng nữa, tìm ra được cô ấy là quan trọng nhất!
Nếu có cả Mộ Dung Nham đi tìm, có lẽ sẽ mau chóng sớm tìm được cô.
Mộ Dung Tuyết lẻn lẻn ra ngoài, thuộc hạ của Cố Thâm biết mặt cô nên không cản. Đã một thời gian cô ở Cố gia rồi, không biết tình hình Mộ gia bây giờ thế nào?
Mộ Dung Tuyết nhấn số gọi cho Mộ Dung Nham, lúc này anh đang họp nên không nghe máy, thấy số lạ cũng tắt đi. Tưởng là cánh nhà báo lại gọi điện làm phiền. nhưng điện thoại lại đổ chuông rất dai, Mộ Dung Nham đành gật đầu cáo lỗi với các lãnh đạo công ty bước ra ngoài nghe điện thoại
"Alo?"
"Dung Nham! "
Giọng điệu cáu gắt của Mộ Dung Nham khi nghe thấy giọng em gái chuyển sang ngạc nhiên vui mừng
"Mộ Dung Tuyết? "
"Đúng, là em."
"Anh, bây giờ chuyện rất gấp, Hàn Kỳ Âm rời khỏi Cố gia rồi, không biết cô ấy đi đâu...hơn nữa trong bụng còn đang mang thai."
Mộ Dung Nham sững người.
"Anh...bây giờ Cố Thâm đang ráo riết tìm cô ấy nhưng không tìm thấy, em lo Kỳ Âm xảy ra chuyện. Lần trước vụ em bị bắt cóc, bọn chúng nhầm em với cô ấy. còn lấy cô ấy để uy hiếp Cố Thâm. Anh...bây giờ anh đi tìm cô ấy ngay đi..."
"Được. Em yên tâm."
Mộ Dung Nham nói.
"Còn nữa..cô ấy từng nói rất nhớ ba mẹ, em đoán cô ấy đang ở Trung Quốc..."
"Được."
"Dung Nham...còn nữa...nhắn với ba mẹ, em rất khỏe, mong họ đừng lo."
"...Được."
Mộ Dung Tuyết an tâm cúp máy. Mộ Dung Nham đã nhận được tin, chắc chắn sẽ đi tìm Hàn Kỳ Âm, cô chỉ mong cô ấy sẽ không gặp chuyện gì.
Mộ Dung Nham nắm chặt điện thoại, tâm trạng xen lẫn vui buồn,vui vì cô đã rời khỏi Cố gia, còn buồn vì bây giờ cô đã mang thai con của Cố Thâm. Hắn ta làm sao mà chịu buông tha cho cô?
Anh mặc kệ không chần chừ nữa, báo với trợ lý dời cuộc họp sang ngày khác, còn bảo người đi điều tra thông tin về cô, lên máy bay riêng đến thẳng Trung Quốc.
Ông Mộ nhận được tin, đập bàn tức giận. Hai đứa con này của ông đẻ ra không biết giống ai, một người vì tình yêu mà đoạn tuyệt với ông, một người vì người phụ nữ của kẻ khác mà không màng đến danh dự và bỏ dở công việc, tức tốc bay đi tìm.
Mộ Dung Tuyết cũng vừa mới biết chuyện, sốt ruột muốn đi tìm Hàn Kỳ Âm, lại muốn báo cho Mộ Dung Nham. Bây giờ trong bụng cô ấy còn mang thai, lỡ như nghĩ quẩn là trúng bẫy của Ella rồi.
Đều tại cô...không để ý gì đến cô ấy. Mà tên Cố Thâm kia nữa, sao không đuổi Ella đi lại còn để gây ra cớ sự này, nếu là cô thì xông vào cho bọn họ hai cái bạt tai rồi mới đi. Nhưng suy đi tính lại, Cố Thâm không phải là người đàn ông bình thường, càng không phải dạng đàn ông có thể bị mắc bẫy, vậy thì chẳng lẽ đúng là anh ta 'cắm sừng' Hàn Kỳ Âm sao?
Đúng là không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi...
Cô nóng ruột quá cứ đi đi lại lại, đến lúc Mạc Tư Huyền về phòng nhìn thấy cô, anh ta hơi cau mày
"Sao cô lại ở đây?"
Mộ Dung Tuyết lao đến nắm lấy tay áo anh
"Mạc Tư Huyền, Kỳ Âm đang ở đâu? Cô ấy sao rồi? Tại sao lại xảy ra chuyện này?"
"Cô bình tĩnh lại đi."
"Làm sao mà tôi bình tĩnh được? Cô ấy còn đang mang thai đó!"
"Cô nói cái gì?"
Mạc Tư Huyền ngạc nhiên.
Mộ Dung Tuyết che mồm lại, anh không biết sao? Vậy là cô đã lỡ mồm nói ra mất rồi...
"Cô nói gì?"
"Kỳ Âm...cô ấy có thai với lão đại của các anh..."
Mạc Tư Huyền thở dài, thảo nào mà Cố Thâm lại kích động đến nỗi thế, còn đày cả Tư Duệ sang Châu Phi. Hàn Kỳ Âm có thai, vị trí nữ chủ nhân của Cố gia khỏi bàn đến nữa rồi, hơn nữa bây giờ cô ta một thân một mình bên ngoài, mang theo đứa con, mà vụ bắt cóc lần trước bọn chúng nhắm vào Hàn Kỳ Âm mà bắt nhầm Mộ Dung Tuyết. Nếu chẳng may Hàn Kỳ Âm rơi vào tay bọn chúng, e rằng lão đại...sẽ phát điên.
"Anh đang nghĩ gì vậy?"
Mộ Dung Tuyết trông thấy bộ dạng Mạc Tư Huyền lo lắng thấy rõ ra mặt.
"Dung Tuyết...cô thử nghĩ lại xem, Hàn Kỳ Âm đã từng nói với cô rằng cô ta muốn đi đâu chưa?"
"Chưa..."
"A! Có một lần...cô ấy nói rằng rất nhớ ba mẹ của mình.."
Mộ Dung Tuyết sực nhớ ra "Nhưng tôi không chắc cô ấy sẽ ở đó..."
Mạc Tư Huyền nghe xong đã chạy vụt đi, Mộ Dung Tuyết gọi lại nhưng không được. mà có bao giờ anh thèm để ý tới cô đâu, trong lòng không yên tâm, ngầm muốn đi báo tin cho Mộ Dung Nham biết.
Nhưng mà...Hàn Kỳ Âm đang mang thai con của Cố Thâm, thôi! Không quan trọng nữa, tìm ra được cô ấy là quan trọng nhất!
Nếu có cả Mộ Dung Nham đi tìm, có lẽ sẽ mau chóng sớm tìm được cô.
Mộ Dung Tuyết lẻn lẻn ra ngoài, thuộc hạ của Cố Thâm biết mặt cô nên không cản. Đã một thời gian cô ở Cố gia rồi, không biết tình hình Mộ gia bây giờ thế nào?
Mộ Dung Tuyết nhấn số gọi cho Mộ Dung Nham, lúc này anh đang họp nên không nghe máy, thấy số lạ cũng tắt đi. Tưởng là cánh nhà báo lại gọi điện làm phiền. nhưng điện thoại lại đổ chuông rất dai, Mộ Dung Nham đành gật đầu cáo lỗi với các lãnh đạo công ty bước ra ngoài nghe điện thoại
"Alo?"
"Dung Nham! "
Giọng điệu cáu gắt của Mộ Dung Nham khi nghe thấy giọng em gái chuyển sang ngạc nhiên vui mừng
"Mộ Dung Tuyết? "
"Đúng, là em."
"Anh, bây giờ chuyện rất gấp, Hàn Kỳ Âm rời khỏi Cố gia rồi, không biết cô ấy đi đâu...hơn nữa trong bụng còn đang mang thai."
Mộ Dung Nham sững người.
"Anh...bây giờ Cố Thâm đang ráo riết tìm cô ấy nhưng không tìm thấy, em lo Kỳ Âm xảy ra chuyện. Lần trước vụ em bị bắt cóc, bọn chúng nhầm em với cô ấy. còn lấy cô ấy để uy hiếp Cố Thâm. Anh...bây giờ anh đi tìm cô ấy ngay đi..."
"Được. Em yên tâm."
Mộ Dung Nham nói.
"Còn nữa..cô ấy từng nói rất nhớ ba mẹ, em đoán cô ấy đang ở Trung Quốc..."
"Được."
"Dung Nham...còn nữa...nhắn với ba mẹ, em rất khỏe, mong họ đừng lo."
"...Được."
Mộ Dung Tuyết an tâm cúp máy. Mộ Dung Nham đã nhận được tin, chắc chắn sẽ đi tìm Hàn Kỳ Âm, cô chỉ mong cô ấy sẽ không gặp chuyện gì.
Mộ Dung Nham nắm chặt điện thoại, tâm trạng xen lẫn vui buồn,vui vì cô đã rời khỏi Cố gia, còn buồn vì bây giờ cô đã mang thai con của Cố Thâm. Hắn ta làm sao mà chịu buông tha cho cô?
Anh mặc kệ không chần chừ nữa, báo với trợ lý dời cuộc họp sang ngày khác, còn bảo người đi điều tra thông tin về cô, lên máy bay riêng đến thẳng Trung Quốc.
Ông Mộ nhận được tin, đập bàn tức giận. Hai đứa con này của ông đẻ ra không biết giống ai, một người vì tình yêu mà đoạn tuyệt với ông, một người vì người phụ nữ của kẻ khác mà không màng đến danh dự và bỏ dở công việc, tức tốc bay đi tìm.
Bình luận facebook