-
Chương 66
Nói là chiều sẽ về, nhưng đã qua hai ngày, Đồng Nhiên vẫn còn ở London xử lý công sự và việc riêng.
Cho đến khi Cảnh Giai Tuệ gọi điện thoại nói với hắn là cô muốn về nước, hắn mới vội vã trở về gấp.
Sau khi tài xế lái xe đưa Cảnh Giai Tuệ đến sân bay, Đồng Nhiên mới xuất hiện, đi cùng hắn là Huỳnh Kỳ Kỳ.
“Huỳnh tổng đến London có việc, vừa vặn đi cùng anh về.” Đồng Nhiên giải thích xong, Cảnh Giai Tuệ liền quay ra gật đầu cười với Huỳnh Kỳ Kỳ.Máy bay là của Đồng Nhiên, muốn cùng ai bay trên bầu trời xanh kia cũng là quyền lựa chọn của hắn.
Ít ra thì, càng đông càng vui, hành trình mấy giờ đồng hồ cũng sẽ không trở nên nhàm chán.
Đồng Nhiên có vẻ như đang gặp một số việc quan trọng, ở trên máy bay cũng phải tổ chức hội nghị từ xa trên máy tính, sắc mặt vô cùng tập trung.
Cảnh Giai Tuệ và Huỳnh Kỳ Kỳ ngồi ở khoang trước, hai mắt nhìn nhau.
“Tôi nghe Eric nói, hai người sẽ tổ chức đám cưới, chúc mừng cô.” Huỳnh Kỳ Kỳ vừa cười vừa lấy trong túi ra một cái hộp tinh xảo, “Đây là quà mừng tôi tặng cô trước, cô mở ra xem xem có thích không?”
Cảnh Giai Tuệ chậm rãi đưa tay ra tiếp nhận, mở ra, là một chiếc nhẫn đuôi cáo bằng kim cương, giao thoa với nhau giống như những giọt nước…
Đuôi cáo? Tượng trưng cho sự tự do và độc thân?
Món quà tặng này thật sự rất đẹp và quý giá, nhưng lại không mấy thích hợp dùng làm quà tặng tân hôn.Bất quá người đàn ông kia sẽ không bao giờ quan tâm đến ý nghĩa hàm ẩn của những món đồ, cho dù trong lòng không thoải mái, cô cũng không thể lao tới mà khóc lóc kể lể với hắn, Huỳnh tổng thật sự là một người lão luyện đến ghê tởm!
Cảnh Giai Tuệ cũng không quá để ý, cô cầm lên rồi đeo lên tay, mỉm cười với Huỳnh Kỳ Kỳ : “Cám ơn cô, Huỳnh tổng, mặc dù kim cương trên chiếc nhẫn này hơi nhỏ, nhưng rất phù hợp để phối với các món đồ trang sức rực rỡ khác, cũng rất xứng với ngôi sao màu xanh lam mà Đồng Nhiên tặng cho tôi.”
Nụ cười của Huỳnh Kỳ Kỳ sau câu nói không mấy để tâm của Cảnh Giai Tuệ bỗng trở nên gượng gạo, ngôi sao xanh lam? Mới đầu cô chỉ nghe bạn bè nói qua, khối đá màu xanh ngọc vô cùng quý giá đã được Đồng Nhiên đấu với giá cao, khi đó, trong lòng cô còn cảm thấy rất vui vẻ, trực giác nhận định, viên ngọc xanh này sẽ được Đồng Nhiên đưa đến trước mặt mình trong một lần hẹn hò lãng mạn nào đó.
Thế nhưng thiên tính vạn toán, cô không ngờ lại xuất hiện thêm một Cảnh Giai Tuệ, chỉ trong một thời gian ngắn mà đã có thể làm ột người đàn ông kiêu ngạo như Đồng Nhiên cam tâm tình nguyện tiến tới hôn nhân.Hơn nữa, còn dùng viên kim cương kia làm nhẫn cưới…
“Sao lại nhỏ vậy? Đây là bông tai hay nhẫn đây? Huỳnh tổng, quà tặng của cô không phải quá mức hẹp hòi sao?” Vừa đúng lúc này, Đồng Nhiên cũng đi tới, nhìn thấy chiếc nhẫn kia thì bắt đầu vui vẻ hỏi han.
Huỳnh Kỳ Kỳ thu hồi vẻ cứng nhắc trên mặt, mỉm cười nói : “Nhẫn lớn phải để cho chú rể tặng, tôi không dám giành việc của Đồng Nhiên, nên chỉ có thể tặng cô một chiếc nhỏ!”
Đồng Nhiên cười cười, cúi đầu xuống lơ đãng nói với Cảnh Giai Tuệ : “Huỳnh tổng là muốn tặng quà cho hai đứa con gái của chúng ta đây mà, cái này trẻ con đeo thì có vẻ hợp hơn…” Nói xong liền tháo chiếc nhẫn đuôi cáo trên tay Cảnh Giai Tuệ xuống.
Huỳnh Kỳ Kỳ khẽ nhếch miệng, hỏi : “Eric, việc đàm phán với tập đoàn Walker thế nào rồi?”
Đồng Nhiên không nói gì, chỉ khẽ cười.
Huỳnh Kỳ Kỳ đột nhiên cảm thấy có chút lo sợ, suy nghĩ một chút, nét mặt lại thu hồi vẻ tự nhiên.
Kế hoạch hợp tác buôn bán của Đồng Nhiên và tập đoàn Walker không phải mới diễn ra ngày một ngày hai, tập đoàn bia nổi tiếng Walker dự định mượn mạng lưới internet của hãng bia mới để tiến vào thị trường Trung Hoa.Mà Đồng Nhiên cũng có thể dùng cơ hội này, đem kinh phí đầu tư thu hồi về bình thường, nhanh chóng tiến đến mục đích lợi nhuận.
Nhưng mà, sao cô có thể để cho Đồng Nhiên đạt được mục đích chứ? Việc quan trọng bây giờ là rút sạch hoạt động tài chính của tập đoàn, chặn lại đôi cánh đang sắp cất cao của Đồng Nhiên, hơn nữa còn có thể lót đường cho nhà máy bia của Hằng Thái ở nước ngoài.
Song ban đầu cô vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc được thành công, nhưng bây giờ, từ sự căng thẳng giữa cha con Đồng gia và Đồng Nhiên, còn thêm Thượng Thiết tham gia vào, mục đích của cô liền tăng lên mười lần thắng!
Bởi vì có sự nhúng tay từ phía sau của cô, nên hiện tại việc đàm phán của Đồng Nhiên và tập đoàn Walker đang rơi vào bế tắc, rất nhanh nguồn tài chính của tập đoàn Triệu Dương sẽ rơi vào trạng thái quay vòng mất ổn định…
Hôn lễ ư? Cô ngược lại đang muốn xác định xem, Eric của cô sẽ chọn lựa thế nào giữa giang sơn và mỹ nhân?
Huỳnh Kỳ Kỳ từ từ ổn định lại tinh thần, cầm ly nước trái cây trên bàn lên uống một ngụm…
Máy bay chở đầy những mưu kế đã hạ cánh an toàn.
Lúc máy bay hạ cánh, Đồng Nhiên lại không vội vã quay về công ty mà nói với Cảnh Giai Tuệ : “Dông dài không bằng trực tiếp, hôm nay hai chúng ta về gặp ba mẹ em đi.”
Cảnh Giai Tuệ dừng lại, cô biết nếu cô càng ngăn cản thì người này sẽ càng cố chấp làm theo ý mình : “Chuyện của anh trai em vừa mới được giải quyết, trong lòng ba mẹ đều rất phiền muộn, đột nhiên anh tới đó, em sợ mọi người sẽ trở nên lúng túng, không bằng đợi thêm vài ngày nữa, em sẽ cùng ba mẹ nói qua một chút, tuần sau chúng ta đến cũng được…”
Giọng điệu thương lượng hòa hoãn của cô đã thành công lừa được tên ma vương này đồng ý.
Nhưng Cảnh Giai Tuệ biết, thời gian của mình không còn nhiều, phải hành động thật nhanh mới được!
Cho đến khi Cảnh Giai Tuệ gọi điện thoại nói với hắn là cô muốn về nước, hắn mới vội vã trở về gấp.
Sau khi tài xế lái xe đưa Cảnh Giai Tuệ đến sân bay, Đồng Nhiên mới xuất hiện, đi cùng hắn là Huỳnh Kỳ Kỳ.
“Huỳnh tổng đến London có việc, vừa vặn đi cùng anh về.” Đồng Nhiên giải thích xong, Cảnh Giai Tuệ liền quay ra gật đầu cười với Huỳnh Kỳ Kỳ.Máy bay là của Đồng Nhiên, muốn cùng ai bay trên bầu trời xanh kia cũng là quyền lựa chọn của hắn.
Ít ra thì, càng đông càng vui, hành trình mấy giờ đồng hồ cũng sẽ không trở nên nhàm chán.
Đồng Nhiên có vẻ như đang gặp một số việc quan trọng, ở trên máy bay cũng phải tổ chức hội nghị từ xa trên máy tính, sắc mặt vô cùng tập trung.
Cảnh Giai Tuệ và Huỳnh Kỳ Kỳ ngồi ở khoang trước, hai mắt nhìn nhau.
“Tôi nghe Eric nói, hai người sẽ tổ chức đám cưới, chúc mừng cô.” Huỳnh Kỳ Kỳ vừa cười vừa lấy trong túi ra một cái hộp tinh xảo, “Đây là quà mừng tôi tặng cô trước, cô mở ra xem xem có thích không?”
Cảnh Giai Tuệ chậm rãi đưa tay ra tiếp nhận, mở ra, là một chiếc nhẫn đuôi cáo bằng kim cương, giao thoa với nhau giống như những giọt nước…
Đuôi cáo? Tượng trưng cho sự tự do và độc thân?
Món quà tặng này thật sự rất đẹp và quý giá, nhưng lại không mấy thích hợp dùng làm quà tặng tân hôn.Bất quá người đàn ông kia sẽ không bao giờ quan tâm đến ý nghĩa hàm ẩn của những món đồ, cho dù trong lòng không thoải mái, cô cũng không thể lao tới mà khóc lóc kể lể với hắn, Huỳnh tổng thật sự là một người lão luyện đến ghê tởm!
Cảnh Giai Tuệ cũng không quá để ý, cô cầm lên rồi đeo lên tay, mỉm cười với Huỳnh Kỳ Kỳ : “Cám ơn cô, Huỳnh tổng, mặc dù kim cương trên chiếc nhẫn này hơi nhỏ, nhưng rất phù hợp để phối với các món đồ trang sức rực rỡ khác, cũng rất xứng với ngôi sao màu xanh lam mà Đồng Nhiên tặng cho tôi.”
Nụ cười của Huỳnh Kỳ Kỳ sau câu nói không mấy để tâm của Cảnh Giai Tuệ bỗng trở nên gượng gạo, ngôi sao xanh lam? Mới đầu cô chỉ nghe bạn bè nói qua, khối đá màu xanh ngọc vô cùng quý giá đã được Đồng Nhiên đấu với giá cao, khi đó, trong lòng cô còn cảm thấy rất vui vẻ, trực giác nhận định, viên ngọc xanh này sẽ được Đồng Nhiên đưa đến trước mặt mình trong một lần hẹn hò lãng mạn nào đó.
Thế nhưng thiên tính vạn toán, cô không ngờ lại xuất hiện thêm một Cảnh Giai Tuệ, chỉ trong một thời gian ngắn mà đã có thể làm ột người đàn ông kiêu ngạo như Đồng Nhiên cam tâm tình nguyện tiến tới hôn nhân.Hơn nữa, còn dùng viên kim cương kia làm nhẫn cưới…
“Sao lại nhỏ vậy? Đây là bông tai hay nhẫn đây? Huỳnh tổng, quà tặng của cô không phải quá mức hẹp hòi sao?” Vừa đúng lúc này, Đồng Nhiên cũng đi tới, nhìn thấy chiếc nhẫn kia thì bắt đầu vui vẻ hỏi han.
Huỳnh Kỳ Kỳ thu hồi vẻ cứng nhắc trên mặt, mỉm cười nói : “Nhẫn lớn phải để cho chú rể tặng, tôi không dám giành việc của Đồng Nhiên, nên chỉ có thể tặng cô một chiếc nhỏ!”
Đồng Nhiên cười cười, cúi đầu xuống lơ đãng nói với Cảnh Giai Tuệ : “Huỳnh tổng là muốn tặng quà cho hai đứa con gái của chúng ta đây mà, cái này trẻ con đeo thì có vẻ hợp hơn…” Nói xong liền tháo chiếc nhẫn đuôi cáo trên tay Cảnh Giai Tuệ xuống.
Huỳnh Kỳ Kỳ khẽ nhếch miệng, hỏi : “Eric, việc đàm phán với tập đoàn Walker thế nào rồi?”
Đồng Nhiên không nói gì, chỉ khẽ cười.
Huỳnh Kỳ Kỳ đột nhiên cảm thấy có chút lo sợ, suy nghĩ một chút, nét mặt lại thu hồi vẻ tự nhiên.
Kế hoạch hợp tác buôn bán của Đồng Nhiên và tập đoàn Walker không phải mới diễn ra ngày một ngày hai, tập đoàn bia nổi tiếng Walker dự định mượn mạng lưới internet của hãng bia mới để tiến vào thị trường Trung Hoa.Mà Đồng Nhiên cũng có thể dùng cơ hội này, đem kinh phí đầu tư thu hồi về bình thường, nhanh chóng tiến đến mục đích lợi nhuận.
Nhưng mà, sao cô có thể để cho Đồng Nhiên đạt được mục đích chứ? Việc quan trọng bây giờ là rút sạch hoạt động tài chính của tập đoàn, chặn lại đôi cánh đang sắp cất cao của Đồng Nhiên, hơn nữa còn có thể lót đường cho nhà máy bia của Hằng Thái ở nước ngoài.
Song ban đầu cô vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc được thành công, nhưng bây giờ, từ sự căng thẳng giữa cha con Đồng gia và Đồng Nhiên, còn thêm Thượng Thiết tham gia vào, mục đích của cô liền tăng lên mười lần thắng!
Bởi vì có sự nhúng tay từ phía sau của cô, nên hiện tại việc đàm phán của Đồng Nhiên và tập đoàn Walker đang rơi vào bế tắc, rất nhanh nguồn tài chính của tập đoàn Triệu Dương sẽ rơi vào trạng thái quay vòng mất ổn định…
Hôn lễ ư? Cô ngược lại đang muốn xác định xem, Eric của cô sẽ chọn lựa thế nào giữa giang sơn và mỹ nhân?
Huỳnh Kỳ Kỳ từ từ ổn định lại tinh thần, cầm ly nước trái cây trên bàn lên uống một ngụm…
Máy bay chở đầy những mưu kế đã hạ cánh an toàn.
Lúc máy bay hạ cánh, Đồng Nhiên lại không vội vã quay về công ty mà nói với Cảnh Giai Tuệ : “Dông dài không bằng trực tiếp, hôm nay hai chúng ta về gặp ba mẹ em đi.”
Cảnh Giai Tuệ dừng lại, cô biết nếu cô càng ngăn cản thì người này sẽ càng cố chấp làm theo ý mình : “Chuyện của anh trai em vừa mới được giải quyết, trong lòng ba mẹ đều rất phiền muộn, đột nhiên anh tới đó, em sợ mọi người sẽ trở nên lúng túng, không bằng đợi thêm vài ngày nữa, em sẽ cùng ba mẹ nói qua một chút, tuần sau chúng ta đến cũng được…”
Giọng điệu thương lượng hòa hoãn của cô đã thành công lừa được tên ma vương này đồng ý.
Nhưng Cảnh Giai Tuệ biết, thời gian của mình không còn nhiều, phải hành động thật nhanh mới được!
Bình luận facebook