Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 25
EM LÀ TẤT CẢ ĐỐI VỚI ANH!
ánh nắng mặt trời len lỏi qua rèm cửa chiếu vào trong căn phòng đánh thức cô dậy. cô khẽ cựa mình thì toàn thân vô cùng đau nhức đặc biệt là phần hạ thân. cô liếc mắt sang bên là hình ảnh anh đang ngủ ngon giấc khi hành hạ cô cả buổi tối. giờ cô ngắm anh ở khoảng cách gần như vậy mới thấy được vẻ đẹp của anh thật hoàn hảo. đôi lông mày của anh vừa dài vừa cong còn hơn cả phụ nữ ấy chứ. cô đưa tay lên chạm nhẹ vào mũi anh nhưng dường như là anh biết được ngậm lấy tay cô.
cô giật mình rụt tay lại nhưng đã bị anh ngậm chặt trong miệng. anh mở mắt ra nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của co thì cười. anh vòng tay qua ôm cô vào lòng làn da mịn màng của cô cọ sát vào anh khiến cô đỏ mắt. cô lấy tay đẩy anh ra nhưng phần đùi của cô đã chạm vào vật gì đó.
khuân mặt gian xảo của anh nhìn cô một cách tà mị. anh rất thích ngắm nhìn hành động cùng khuôn mặt đỏ lên vì lúng túng nhìn thật đáng yêu quá mà.
anh ôm cô chặt hơn về đè cô xuống dưới hai tay anh đan vào tay cô đặt lên trên đỉnh đầu. anh cười tà mị nhìn cô rồi áp sát vào tai cô nói nhỏ:" là em làm đó " từng hơi thở lời nói của anh phả vào tai cô. vành tai cô nó đã đỏ lên từ lâu rồi.
sáng sớm anh dường như rất sung sức tách hai chân đang khép lại của cô ra mà đưa vật của anh ra ra vào vào trong cô khiến chô cô cảm thấy đau buốt. căn bản là nó đã đau từ hôm qua rồi anh thật biết hành hạ người khác mà.
vì đau mà không chịu được cô lên tiếng " đau...! "
anh hôn nhẹ lên trán cô rồi nói nhẹ " gọi tên anh!"
" Thiên... Thiên Vũ!"
" ngoan lắm!"
cô vì kiệt sức mà ngủ thiếp đi anh cũng tha cho cô. anh bế cô vào nhà tắm thay quần áo cho cô và lau người cho cô.
anh đặt cô xuống giường đắp chăn gọn gàng cho cô rồi mới đi đến công ty làm việc.
anh dạo này chỉ toàn quan tâm đến cô mà không quan tâm đến chuyện công ty, tập đoàn ngay cả trong bang Tử Hắc công việc bộn bề chồng chất như thế anh vẫn nhàn nhã thư giãn nhưng bao người khác. trong khi đó thì mọi việc công ty giao hết cho trợ lý của mình, bang phái thanh Hàn quản lý.
anh thật nhàn hạ mà. làm ông chủ lớn như thế người bình chắc bận tối mắt tối mũi không có thời gian nghỉ rồi còn anh thì ngược lại hoàn toàn. lúc nào cũng dành thời gian cho cô mọi việc trong công ty bang phái đều có ngươi thay anh quản lý. chỉ khi có việc quan trọng anh mới tự mình giải quyết.
anh lái xe nhanh đến tập đoàn TE tập đoàn đứng đầu thế giới.mặc dù anh là chủ tịch nhưng anh hầu như không có thường xuyên đến. số lần anh đến trong một năm tính trên đầu ngón tay. tập đoàn do Vương Nhất quản lý giúp anh. mọi người trong tập đoàn hầu như không ai biết chủ tịch nơi dây là ai cũng như không ai nhìn thấy chủ tịch ngoại trừ Vương Nhất cậu ra.
vì có việc gấp cũng như quan trọng cần anh giải quyết nên anh mới đến nếu không giờ này anh đang ôm cô mà ngủ rồi.
trước sảnh tập đoàn mọi nhân viên đồng loạt lau dọn tấp nập đi đi lại lại vì nghe nói hôm nay chủ tịch đến. một hàng nhân viên ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề xếp hàng dài chỉ trờ vị chủ tịch kia xuất hiện.
một chiếc xe sang trọng dừng ngay trước cửa tập đoàn. Bước ra là một người mặc âu phục màu đen được thiết kế riêng xung quanh rất nhiều thị vệ cùng thư kí cầm tài liệu trao đổi. nhân viên thấy vậy thì đồng loại cúi đầu chào. không ai giám ngẩng cao đầu nhìn vị chủ tịch kia lấy một cái
sau khi anh đi vào thang máy thì mọi người xung quanh mới thở phào nhẹ nhõm. anh đi đến phòng chủ tịch Vương Nhất đã chờ anh ở trong đó từ lâu.
đi vào anh ngồi xuống ghế lạnh giọng " có gì nói nhanh!"
" kế hoạch thu mua công ty bên Mỹ gặp trục trặc. có một tập đoàn lớn chen vào khiến chúng ta gặp trở ngại."
" điều tra rõ ngọn ngành tập đoàn nào nhúng tay vào."
" cái này tôi cũng cho người điều tra rồi nhưng dường như thông tin không chính xác cho lắm. tập đoàn này không đơn giản, chính xác là họ dang nhắm vào chúng ta."
" tiếp tục điều tra cho tôi "
sau khi trao đổi cong việc một lúc sau thì đứng dậy đi thì bị Vương Nhất ngăn lại.
" bạn bè lâu ngày gặp mặt ở lại trò chuyện lát đã. "
" không có chuyện." anh vẫn lạnh lùng không để ý
" thôi nào nghe Thanh Hàn nói cậu có vợ là sự thật chứ."
" ừm!"
" ừm! là có ý gì, dốt cuộc là có hay không."
" có "
" người như cậu mà cũng biết yêu á ha...ha.!
tôi không biết người nào mà làm cục băng ngàn năm như anh tan chảy. thật muốn gặp quá đi."
" không biết cô ấy có ưu điểm gì mà làm tảng băng như cậu tan chảy. nghe Thanh Hàn nói qua về cô gái đó rồi nhưng vẫn muốn gặp. "
" haha! cậu cho tôi cách đi để kiếm được em nào về làm vợ với."
mặc kệ cậu cứ ngồi đó anh đứng dậy cứ thế đi
"này này tôi còn chưa nói xong mà! "
ánh nắng mặt trời len lỏi qua rèm cửa chiếu vào trong căn phòng đánh thức cô dậy. cô khẽ cựa mình thì toàn thân vô cùng đau nhức đặc biệt là phần hạ thân. cô liếc mắt sang bên là hình ảnh anh đang ngủ ngon giấc khi hành hạ cô cả buổi tối. giờ cô ngắm anh ở khoảng cách gần như vậy mới thấy được vẻ đẹp của anh thật hoàn hảo. đôi lông mày của anh vừa dài vừa cong còn hơn cả phụ nữ ấy chứ. cô đưa tay lên chạm nhẹ vào mũi anh nhưng dường như là anh biết được ngậm lấy tay cô.
cô giật mình rụt tay lại nhưng đã bị anh ngậm chặt trong miệng. anh mở mắt ra nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của co thì cười. anh vòng tay qua ôm cô vào lòng làn da mịn màng của cô cọ sát vào anh khiến cô đỏ mắt. cô lấy tay đẩy anh ra nhưng phần đùi của cô đã chạm vào vật gì đó.
khuân mặt gian xảo của anh nhìn cô một cách tà mị. anh rất thích ngắm nhìn hành động cùng khuôn mặt đỏ lên vì lúng túng nhìn thật đáng yêu quá mà.
anh ôm cô chặt hơn về đè cô xuống dưới hai tay anh đan vào tay cô đặt lên trên đỉnh đầu. anh cười tà mị nhìn cô rồi áp sát vào tai cô nói nhỏ:" là em làm đó " từng hơi thở lời nói của anh phả vào tai cô. vành tai cô nó đã đỏ lên từ lâu rồi.
sáng sớm anh dường như rất sung sức tách hai chân đang khép lại của cô ra mà đưa vật của anh ra ra vào vào trong cô khiến chô cô cảm thấy đau buốt. căn bản là nó đã đau từ hôm qua rồi anh thật biết hành hạ người khác mà.
vì đau mà không chịu được cô lên tiếng " đau...! "
anh hôn nhẹ lên trán cô rồi nói nhẹ " gọi tên anh!"
" Thiên... Thiên Vũ!"
" ngoan lắm!"
cô vì kiệt sức mà ngủ thiếp đi anh cũng tha cho cô. anh bế cô vào nhà tắm thay quần áo cho cô và lau người cho cô.
anh đặt cô xuống giường đắp chăn gọn gàng cho cô rồi mới đi đến công ty làm việc.
anh dạo này chỉ toàn quan tâm đến cô mà không quan tâm đến chuyện công ty, tập đoàn ngay cả trong bang Tử Hắc công việc bộn bề chồng chất như thế anh vẫn nhàn nhã thư giãn nhưng bao người khác. trong khi đó thì mọi việc công ty giao hết cho trợ lý của mình, bang phái thanh Hàn quản lý.
anh thật nhàn hạ mà. làm ông chủ lớn như thế người bình chắc bận tối mắt tối mũi không có thời gian nghỉ rồi còn anh thì ngược lại hoàn toàn. lúc nào cũng dành thời gian cho cô mọi việc trong công ty bang phái đều có ngươi thay anh quản lý. chỉ khi có việc quan trọng anh mới tự mình giải quyết.
anh lái xe nhanh đến tập đoàn TE tập đoàn đứng đầu thế giới.mặc dù anh là chủ tịch nhưng anh hầu như không có thường xuyên đến. số lần anh đến trong một năm tính trên đầu ngón tay. tập đoàn do Vương Nhất quản lý giúp anh. mọi người trong tập đoàn hầu như không ai biết chủ tịch nơi dây là ai cũng như không ai nhìn thấy chủ tịch ngoại trừ Vương Nhất cậu ra.
vì có việc gấp cũng như quan trọng cần anh giải quyết nên anh mới đến nếu không giờ này anh đang ôm cô mà ngủ rồi.
trước sảnh tập đoàn mọi nhân viên đồng loạt lau dọn tấp nập đi đi lại lại vì nghe nói hôm nay chủ tịch đến. một hàng nhân viên ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề xếp hàng dài chỉ trờ vị chủ tịch kia xuất hiện.
một chiếc xe sang trọng dừng ngay trước cửa tập đoàn. Bước ra là một người mặc âu phục màu đen được thiết kế riêng xung quanh rất nhiều thị vệ cùng thư kí cầm tài liệu trao đổi. nhân viên thấy vậy thì đồng loại cúi đầu chào. không ai giám ngẩng cao đầu nhìn vị chủ tịch kia lấy một cái
sau khi anh đi vào thang máy thì mọi người xung quanh mới thở phào nhẹ nhõm. anh đi đến phòng chủ tịch Vương Nhất đã chờ anh ở trong đó từ lâu.
đi vào anh ngồi xuống ghế lạnh giọng " có gì nói nhanh!"
" kế hoạch thu mua công ty bên Mỹ gặp trục trặc. có một tập đoàn lớn chen vào khiến chúng ta gặp trở ngại."
" điều tra rõ ngọn ngành tập đoàn nào nhúng tay vào."
" cái này tôi cũng cho người điều tra rồi nhưng dường như thông tin không chính xác cho lắm. tập đoàn này không đơn giản, chính xác là họ dang nhắm vào chúng ta."
" tiếp tục điều tra cho tôi "
sau khi trao đổi cong việc một lúc sau thì đứng dậy đi thì bị Vương Nhất ngăn lại.
" bạn bè lâu ngày gặp mặt ở lại trò chuyện lát đã. "
" không có chuyện." anh vẫn lạnh lùng không để ý
" thôi nào nghe Thanh Hàn nói cậu có vợ là sự thật chứ."
" ừm!"
" ừm! là có ý gì, dốt cuộc là có hay không."
" có "
" người như cậu mà cũng biết yêu á ha...ha.!
tôi không biết người nào mà làm cục băng ngàn năm như anh tan chảy. thật muốn gặp quá đi."
" không biết cô ấy có ưu điểm gì mà làm tảng băng như cậu tan chảy. nghe Thanh Hàn nói qua về cô gái đó rồi nhưng vẫn muốn gặp. "
" haha! cậu cho tôi cách đi để kiếm được em nào về làm vợ với."
mặc kệ cậu cứ ngồi đó anh đứng dậy cứ thế đi
"này này tôi còn chưa nói xong mà! "
Bình luận facebook