Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Em Muốn Ly Hôn - Chương 3: Tận cùng của sự đau lòng
Nhìn An Tử Song hốc hác nằm trên giường bệnh,đây là lần đầu tiên Lạc Băng nhìn thấy bộ dạng khi ngủ của anh. Lúc nghe bác sĩ và Mộ Lâm trao đổi mới biết, An Tử Song cả năm nay ăn ngủ không đủ giấc, mỗi đêm đến anh đều phải dùng đến thuốc an thần hoặc dùng rượu để đưa mình vào giấc ngủ.Một tuần nay sốt rất cao nhưng vẫn không chịu nhập viện, uống thuốc qua loa.1
Chắc chắn đây là giới hạn cuối cùng của anh rồi. Lúc nào anh cũng tỏ ra mạnh mẽ không một ai có quyền xâm phạm.Nhưng vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc, cô luôn dùng vẻ ngoài lạnh nhạt để đối đãi với anh.Thế mà anh không trách cô còn đem tình cảm sâu nặng này đặt trên người cô..1
Lạc Băng nhìn anh nhợt nhạt nằm yên đó, nước mắt ân hận lại rơi.1
- Tại sao anh lại ngốc như vậy chứ,tại sao chứ....?1
Tang lễ của Lạc Băng diễn ra rất long trọng, đường đường là phu nhân của tập đoàn An Thị.Người đến dập dìu dòng người áo đen đầy tang thương,trên tay mỗi người đều là cành hoa cúc trắng...1
Trên bia mộ là hình ảnh của cô nở nụ cười thật xinh đẹp.An Tử Song trên người bộ đồ vest đen trang nghiêm anh đứng yên đối diện bia mộ cô.Không nói câu gì, chỉ lặng lẵng đứng đó...
Khiến Lạc Băng đau lòng, cô quay mặt nhìn ba của mình ngồi trên xe lăn, mắt ông đỏ hoe, chỉ mới mấy ngày qua mà hốc hác ốm đi thấy rõ. Đứng phía sau ông chính là mẹ kế của cô Tô Tuyết Giao.1
Cô bây giờ chỉ là một linh hồn vô dụng, với việc muốn ôm người thân mình vào lòng cũng không thể làm được..
Lúc này cô đưa mắt nhìn từng người đến tham dự lễ tang.Bạn thân của cô Ân Tố Như nước mắt dàn dụa rõ ràng là rất đau lòng.Chỉ có một người không đến, chắc chắn Tô Triết sợ đối mặt với An Tử Song lúc này cho nên có thể đến lúc khác.1
Khi Tô Triết biết cô mất đi anh ta có đau lòng,khổ sở như An Tử Song lúc này hay không?
Do mấy ngày qua linh hồn của cô cứ ở bên cạnh An Tử Song.Dù sức khỏe anh vẫn còn yếu nhưng từ lúc ở giường bệnh đến khi tỉnh dậy anh vẫn ngày đêm túc trực bên linh cửu của cô.Với tình trạng này còn tiếp tục, chắc chắn anh sẽ không thể trụ nổi..1
Mặt trời xuống núi, dòng người lặng lẽ ra về, ánh hoàng hồn cũng tắt lịm.
Lạc Băng muốn đưa ba cô ra ngoài xe, cô thơ thẩn theo sau ba mình, mấy ai hiểu được cảm giác này.Khi sự tồn tại của bản thân không một ai nhìn thấy là một sự sợ hãi đến tột cùng. Từ khi xảy tai nạn sức khỏe của ba cô đã không còn tốt,giờ không còn cô bên cạnh nữa ông phải sống như thế nào đây..
Nhìn tài xế đỡ ông vào xe, dòng xe cũng nhanh chóng rời đi..Lạc Băng thẩn thờ xoay người, cô nhìn thấy Ân Tố Như không ngồi vào xe mình mà đi về một chiếc xe khác ở cuối bãi đậu xe..Mà dĩ nhiên chiếc xe này Lạc Băng rất quen thuộc, là của Tô Triết.1
Anh ta đến đây nhưng không vào sao?
Nhưng từ khi nào Ân Tố Như và Tô Triết lại thân thiết đến mức ngồi chung một chiếc xe. Trước đây không có chuyện gì cô giấu giếm Ân Tô Như cả.Chuyện của cô và Tô Triết lén lúc yêu nhau vì Tô Triết là con trai của Tô Tuyết Giao cũng chính là mẹ kế của cô.1
Từ khi mẹ của cô mất đi , năm mười tám tuổi ba cô đưa một người phụ nữ dắt theo một thanh niên vào Lạc gia.Ông nói với cô bà ta sau này sẽ là mẹ của cô, lúc đầu cô cứ ngỡ Tô Triết chính là con ruột của ông nhưng hỏi ra mới biết là con riêng của Tô Tuyết Giao.
Dĩ nhiên với tính tình cố chấp của Lạc Băng cô nào chấp nhận mối quan hệ và sự xuất hiện của hai người lạ này.Nhưng dần rồi khi ở chung đụng sớm chiều Tô Tuyết Giao dường như rất an phận, bà ta luôn làm tròn bổn phận người làm vợ chăm sóc tỉ mỉ cho ba cô cũng như khiến sự phòng bị trong lòng Lạc Băng ngày càng biến mất.1
Cũng từ khi nào chẳng rõ cô và Tô Triết phát sinh tình cảm với nhau. Tô Triết dùng mọi sự bao dung,ôn nhu nhất để cảm hóa tính tình có phần sắc sảo còn rất bốc đồng cố tình kiếm chuyện của cô. Mọi thứ cứ nhẹ nhàng phát triển, đến khi Tô Triết vào Lạc Thị,hai người thường xuyến tiếp xúc với nhau.Tô Triết thường tạo mọi tình huống khiến cô phải cảm động có những lần cô giận anh ta, Tô Triết không ngại đứng ngoài mưa ba tiếng đồng hồ để được cô tha thứ.Cho nên trong lòng Lạc Băng luôn chấp niệm anh ta rất yêu cô.Cho đến khi Lạc Thị gặp biến cố cần vốn đầu tư từ An Thị. Ba cô muốn cô chấp nhận liên hôn với An Thị để cứu lấy Lạc Thị và Lạc gia.1
Thời gian đó cô và Tô Triết vô cùng đau khổ, dĩ nhiên cô không muốn làm vợ người mà mình không yêu. Huống hồ cái tên An Tử Song trên thương trường khi nhắc đến ai cũng bảo đó là một quái nhân không tình người thì làm gì biết yêu thương ai là gì.1
Khiến Lạc Băng từ một nữ cường nhân mạnh mẽ không sợ trời không sợ đất lại rơi vào tuyệt vọng. Nhưng lạ thay Tô Triết lại khuyên cô hãy chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt kia,khi nào khủng hoảng qua đi cô hãy ly hôn.Anh ta sẽ ở đây luôn chờ đợi cô trở về.1
Có phải thời gian đó tình yêu làm cô mù mịt rồi không, sao bây giờ cảm nhận lại cô lại thấy có gì đó không đúng.1
Lạc Băng ngồi vào ghế sau, lẵng lặng quan sát hai người đang ngồi phía trước.
- Về thôi, An Tử Song còn ở trong đó,anh không vào được đâu..
Chắc chắn đây là giới hạn cuối cùng của anh rồi. Lúc nào anh cũng tỏ ra mạnh mẽ không một ai có quyền xâm phạm.Nhưng vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc, cô luôn dùng vẻ ngoài lạnh nhạt để đối đãi với anh.Thế mà anh không trách cô còn đem tình cảm sâu nặng này đặt trên người cô..1
Lạc Băng nhìn anh nhợt nhạt nằm yên đó, nước mắt ân hận lại rơi.1
- Tại sao anh lại ngốc như vậy chứ,tại sao chứ....?1
Tang lễ của Lạc Băng diễn ra rất long trọng, đường đường là phu nhân của tập đoàn An Thị.Người đến dập dìu dòng người áo đen đầy tang thương,trên tay mỗi người đều là cành hoa cúc trắng...1
Trên bia mộ là hình ảnh của cô nở nụ cười thật xinh đẹp.An Tử Song trên người bộ đồ vest đen trang nghiêm anh đứng yên đối diện bia mộ cô.Không nói câu gì, chỉ lặng lẵng đứng đó...
Khiến Lạc Băng đau lòng, cô quay mặt nhìn ba của mình ngồi trên xe lăn, mắt ông đỏ hoe, chỉ mới mấy ngày qua mà hốc hác ốm đi thấy rõ. Đứng phía sau ông chính là mẹ kế của cô Tô Tuyết Giao.1
Cô bây giờ chỉ là một linh hồn vô dụng, với việc muốn ôm người thân mình vào lòng cũng không thể làm được..
Lúc này cô đưa mắt nhìn từng người đến tham dự lễ tang.Bạn thân của cô Ân Tố Như nước mắt dàn dụa rõ ràng là rất đau lòng.Chỉ có một người không đến, chắc chắn Tô Triết sợ đối mặt với An Tử Song lúc này cho nên có thể đến lúc khác.1
Khi Tô Triết biết cô mất đi anh ta có đau lòng,khổ sở như An Tử Song lúc này hay không?
Do mấy ngày qua linh hồn của cô cứ ở bên cạnh An Tử Song.Dù sức khỏe anh vẫn còn yếu nhưng từ lúc ở giường bệnh đến khi tỉnh dậy anh vẫn ngày đêm túc trực bên linh cửu của cô.Với tình trạng này còn tiếp tục, chắc chắn anh sẽ không thể trụ nổi..1
Mặt trời xuống núi, dòng người lặng lẽ ra về, ánh hoàng hồn cũng tắt lịm.
Lạc Băng muốn đưa ba cô ra ngoài xe, cô thơ thẩn theo sau ba mình, mấy ai hiểu được cảm giác này.Khi sự tồn tại của bản thân không một ai nhìn thấy là một sự sợ hãi đến tột cùng. Từ khi xảy tai nạn sức khỏe của ba cô đã không còn tốt,giờ không còn cô bên cạnh nữa ông phải sống như thế nào đây..
Nhìn tài xế đỡ ông vào xe, dòng xe cũng nhanh chóng rời đi..Lạc Băng thẩn thờ xoay người, cô nhìn thấy Ân Tố Như không ngồi vào xe mình mà đi về một chiếc xe khác ở cuối bãi đậu xe..Mà dĩ nhiên chiếc xe này Lạc Băng rất quen thuộc, là của Tô Triết.1
Anh ta đến đây nhưng không vào sao?
Nhưng từ khi nào Ân Tố Như và Tô Triết lại thân thiết đến mức ngồi chung một chiếc xe. Trước đây không có chuyện gì cô giấu giếm Ân Tô Như cả.Chuyện của cô và Tô Triết lén lúc yêu nhau vì Tô Triết là con trai của Tô Tuyết Giao cũng chính là mẹ kế của cô.1
Từ khi mẹ của cô mất đi , năm mười tám tuổi ba cô đưa một người phụ nữ dắt theo một thanh niên vào Lạc gia.Ông nói với cô bà ta sau này sẽ là mẹ của cô, lúc đầu cô cứ ngỡ Tô Triết chính là con ruột của ông nhưng hỏi ra mới biết là con riêng của Tô Tuyết Giao.
Dĩ nhiên với tính tình cố chấp của Lạc Băng cô nào chấp nhận mối quan hệ và sự xuất hiện của hai người lạ này.Nhưng dần rồi khi ở chung đụng sớm chiều Tô Tuyết Giao dường như rất an phận, bà ta luôn làm tròn bổn phận người làm vợ chăm sóc tỉ mỉ cho ba cô cũng như khiến sự phòng bị trong lòng Lạc Băng ngày càng biến mất.1
Cũng từ khi nào chẳng rõ cô và Tô Triết phát sinh tình cảm với nhau. Tô Triết dùng mọi sự bao dung,ôn nhu nhất để cảm hóa tính tình có phần sắc sảo còn rất bốc đồng cố tình kiếm chuyện của cô. Mọi thứ cứ nhẹ nhàng phát triển, đến khi Tô Triết vào Lạc Thị,hai người thường xuyến tiếp xúc với nhau.Tô Triết thường tạo mọi tình huống khiến cô phải cảm động có những lần cô giận anh ta, Tô Triết không ngại đứng ngoài mưa ba tiếng đồng hồ để được cô tha thứ.Cho nên trong lòng Lạc Băng luôn chấp niệm anh ta rất yêu cô.Cho đến khi Lạc Thị gặp biến cố cần vốn đầu tư từ An Thị. Ba cô muốn cô chấp nhận liên hôn với An Thị để cứu lấy Lạc Thị và Lạc gia.1
Thời gian đó cô và Tô Triết vô cùng đau khổ, dĩ nhiên cô không muốn làm vợ người mà mình không yêu. Huống hồ cái tên An Tử Song trên thương trường khi nhắc đến ai cũng bảo đó là một quái nhân không tình người thì làm gì biết yêu thương ai là gì.1
Khiến Lạc Băng từ một nữ cường nhân mạnh mẽ không sợ trời không sợ đất lại rơi vào tuyệt vọng. Nhưng lạ thay Tô Triết lại khuyên cô hãy chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt kia,khi nào khủng hoảng qua đi cô hãy ly hôn.Anh ta sẽ ở đây luôn chờ đợi cô trở về.1
Có phải thời gian đó tình yêu làm cô mù mịt rồi không, sao bây giờ cảm nhận lại cô lại thấy có gì đó không đúng.1
Lạc Băng ngồi vào ghế sau, lẵng lặng quan sát hai người đang ngồi phía trước.
- Về thôi, An Tử Song còn ở trong đó,anh không vào được đâu..
Bình luận facebook