• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New (Full) Kì Tài Giáo Chủ (11 Viewers)

  • Chương 731-735

Chương 731 Hiệp rất “tham” 2

Sát Sinh Ma Phật Tướng sau lưng Sở Hưu tiêu tán, đồng thời tay y cũng nắm lên Tham Đao phía sau.

Bảy thanh ma đao hại người hại mình, vốn dĩ Sở Hưu không định tùy tiện vận dụng thứ này.

Có điều giờ y đang cần nhanh chóng đánh bại đám người Liễu Tiệm Hồng, cho nên Sở Hưu chỉ có thể vận dụng sát chiêu bảy thanh ma đao.

Bảy thanh ma đao nhắm vào thất tình lục dục của con người, với thực lực hiện giờ của Sở Hưu, bất luận y vận dụng thanh đao nào cũng chỉ có thể chém ra một đao. Cho nên y nhất định phải lựa chọn thanh đao có thể hoàn toàn nhắm vào cảm xúc trong nội tâm Liễu Tiệm Hồng, bằng không y sẽ lãng phí một cơ hội.

Tham sân si hận ái ác dục, trong thất tình này, phần lớn mọi người không tránh khỏi chữ tham.

Có người tham tài, có kẻ tham sắc, có người tham luyến quyền thế lực lượng.

Liễu Tiệm Hồng là người ưa danh lợi, chữ tham này hắn trốn không thoát!

Tham Đao rời vỏ, chỉ trong chớp mắt, một luồng ma khí quỷ dị tru gào phóng ra, hấp thu tất cả lực lượng, dẫn dắt tâm ma của Liễu Tiệm Hồng.

Chỉ trong khoảnh khắc, hai mắt Liễu Tiệm Hồng đã ửng đỏ, tham lam trong lòng thậm chí đã hiện rõ lên mặt, khiến dung mạo vốn cứng rắn mạnh mẽ giờ vặn vẹo cực kỳ đáng sợ.

Tham lam trong lòng Liễu Tiệm Hồng rất nặng, thậm chí còn nặng hơn tưởng tượng của Sở Hưu.

Hắn là người tham lam, tham tiếng tăm, tham địa vị , tham quyền thế!

Bắc có Tụ Nghĩa Trang quật khởi từ dân gian, Nhiếp Nhân Long tụ nghĩa cao thủ dân dã khắp thiên hạ mới có Tụ Nghĩa Trang danh chấn giang ngày nay.

Còn Liễu Tiệm Hồng hắn tự nhận không kém gì Nhiếp Nhân Long!

Hắn vẫn luôn muốn gây dựng Hồng Diệp Sơn Trang thành Tụ Nghĩa Trang ở Đông Tề. Vì chuyện này hắn đã mưu tính vô số năm, sau khi bước vào cảnh giới tông sư võ đạo còn thiết lập vô số kế sách mưu đồ.

Cho nên hôm nay hắn không thể chết ở đây, cũng không muốn chết ở đây!

Theo Tham Đao chém tới, cương khí quanh người Liễu Tiệm Hồng thậm chí đã hơi thay đổi.

Cương khí của hắn vốn có màu đỏ rực, mặc dù Sở Hưu không nhận ra chủng loại cương khí, nhưng y có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải của của Ma đạo.

Còn giờ cương khí quanh người Liễu Tiệm Hồng đã biến thành màu đen đỏ, tỏa ra một luồng khí tức tà ác quỷ dị, đây là dấu hiệu đã nhập ma!

Tham đao chém xuống, thôn tính hấp thu hết thảy.

Cương khí bị đao đó hấp thu, nhát kiếm mang theo ánh lửa tịch diệt kia không bị Tham Đao hấp thu hoàn toàn, nhưng theo ánh đao chém xuống, ma diễm vô tận bao phủ lấy nó, thậm chí cương khí quanh người Liễu Tiệm Hồng cũng vặn vẹo, không tự chủ được tràn vào trong Tham Đao, không ngờ lại trợ giúp Tham Đao áp chế chiêu kiếm của bản thân.

Ma khí chém xuống, đao cương tứ tán.

Trường kiếm trong tay Liễu Tiệm Hồng vỡ vụn, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngực lại phía sau, đập nát một loạt bàn ghế.

Hai mắt Sở Hưu cũng hơi đỏ, có điều y dùng tinh thần lực cường đại của mình chế trụ phản phệ của Tham Đao sau đó hời hợt cắm Tham Đao vào vỏ.

Linh cảm của bảy thanh ma đao bắt nguồn từ đao pháp chí tôn thời Thượng cổ, Thất Đại Hạn. Mặc dù nó không dẫn dắt được uy thế thiên địa như Thất Đại Hạn nhưng lực lượng thất tình của con người cũng cực kỳ kinh khủng.

Chỉ cần ngươi không phải thánh nhân thanh tâm quả dục, khi đối mặt với bảy thanh ma đao này chắc chắn sẽ bị bảy thanh ma đao ảnh hưởng. Khác biệt chỉ là ảnh hưởng lớn hay nhỏ mà thôi.

Liễu Tiệm Hồng danh hiệu là Phong Vũ Kiếm Hiệp, chữ ‘hiệp’ này của hắn không biết thật sự là do người khác tặng cho hắn hay do chính hắn tìm người tung ra ngoài. Có điều hôm nay dưới Tham Đao, Liễu Tiệm Hồng xem như lộ rõ nguyên hình.

Hắn có lẽ là hiệp, chẳng qua là một tên ‘hiệp’ rất tham.

Liễu Tiệm Hồng che vùng ngực đau đớn từng cơn, ánh mắt nhìn Sở Hưu đầy tuyệt vọng.

Hắn vừa bước vào cảnh giới tông sư võ đạo một năm, đang vô cùng đắc ý, nghĩ cách biến Hồng Diệp Sơn Trang thành Tụ Nghĩa Trang ở Đông Tề, để Hồng Diệp Sơn Trang hoàn toàn quật khởi, đứng trong ca dao giang hồ.

Thế nhưng ai mà ngờ, tất cả đều bị hủy diệt vào ngày hôm nay.

Thậm chí Liễu Tiệm Hồng còn âm thầm oán hận tiên tổ chưa từng gặp kia, vì sao lúc trước lại tham gia tiêu diệt liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn gì đó?

Với thực lực tiềm lực của mình, cho dù không có vốn liếng mà tiên tổ lưu lại, mình cũng có thể tu luyện tới cảnh giới tông sư võ đạo!

Mắt thấy Sở Hưu bước từng bước một tới, trường kiếm trong tay Liễu Tiệm Hồng đã vỡ, có điều dù sao hắn cũng là tông sư võ đạo, còn có sức đánh một trận.

Thân là võ giả, đại đa số đều rất rắn rỏi, đối mặt với đường cùng cũng không mấy ai quỳ xuống đất xin tha, phần lớn mọi người đều lựa chọn liều mạng

Ngay lúc Liễu Tiệm Hồng chuẩn bị liều mạng, Sở Hưu lại dừng lại trước mặt hắn, lạnh nhạt nói: “Liễu đại hiệu, ngươi chinh chiến bao năm mới có thực lực địa vị như hiện tại, cứ thế chết đi không thấy đáng tiếc ư?”

Liễu Tiệm Hồng nghe Sở Hưu nói vậy lập tức động tâm, hắn giãy dụa đứng lên nói: “Ngươi muốn sao?”

Giờ nếu Lâm Diệp muốn giết hắn báo thù, vậy căn bản không cần nói nhiều, bồi thêm một đao là được.

Có điều giờ nghe ý tên Lâm Diệp này có vẻ còn đường sống?

Sở Hưu nói: “Ta nghĩ trước đó ta đã nói với Liễu đại hiệp rồi mà.

Liễu đạo hiệp, muốn thanh danh có thanh danh, muốn thực lực có thực lực. Ngươi có thể triệu tập các thế lực khác sắp bị nhánh Ẩn Ma trả thù, tạo thành liên minh cùng ngăn cản nhánh Ẩn Ma.”

Liễu Tiệm Hồng nghe vậy giọng run run hỏi lại: “Rốt cuộc ngươi định làm gì?”

Ý tưởng này của Lâm Diệp rất tốt, thậm chí có thể nói là phương pháp tuyệt hảo để phá cục, nhưng vì sao chính y lại nói ra? Rốt cuộc y là người phe nào?

Đáy lòng Liễu Tiệm Hồng như có một suy đoán, nhưng hắn lại không dám nói ra.

Sở Hưu cúi đầu, nhìn Liễu Tiệm Hồng, trầm giọng nói: “Làm gì ư? Với tâm trí thủ đoạn của Liễu đại hiệp chẳng lẽ không đoán ra ư?

Những thế lực tham gia trận chiến Cửu Thiên Sơn phân bố khắp giang hồ, tìm từng nhà một thì vừa tốn công vừa mất thời gian, chẳng bằng tập trung hết lại một chỗ, giết cũng tiện. Phải không?”

“Không thể nào!”

Liễu Tiệm Hồng gầm lên một tiếng, hét lớn: “Cho dù ngươi giết ta, ta cũng không làm chó săn cho đám Ma đạo các ngươi, không làm chuyện vô sỉ khốn nạn như vậy. Ngươi đang hại ta vào chốn vạn kiếp bất phục, khiến Liễu Tiệm Hồng ta bị toàn bộ giang hồ phỉ nhổ!”

Liễu Tiệm Hồng có thể tưởng tượng nếu mình đáp ứng Lâm Diệp này, mọi chuyện sẽ diễn biến ra sao.

Tại Đông Tề hắn đang có thanh danh hiệp nghĩa không nhỏ, nhưng lúc đó sẽ thân bại danh liệt, bị toàn bộ giang hồ phỉ nhổ.

Trở thành chó săn cho Ma đạo, trợ giúp nhánh Ẩn Ma lừa giết nhiều đồng liêu như vậy, từ đó trở đi cho dù hắn không chết cũng chẳng còn đất dung thân trên giang hồ.

Liễu Tiệm Hồng đúng là người tham lam, ham danh lợi, nhưng hắn cũng có giới hạn của mình.

Mấy chục thế lực, cho dù bọn họ chỉ phái tinh nhuệ tới cũng phải hơn nghìn người. Hắn làm thế tương đương với giúp Lâm Diệp lừa giết hơn nghìn người. Chỉ sợ cả đời này hắn cũng chẳng giết nhiều người như vậy.
Chương 732 Nhập ma

Sở Hưu nheo mắt nhìn Liễu Tiệm Hồng. Vị ‘Liễu đại hiệp’ này thật ra sống rất thất bại, hắn không phải đại hiệp thật sự nhưng cũng không tính là ngụy quân tử.

Chuyện này nếu đổi thành Nhiếp Nhân Long, giữa cái chết của người khác và cái chết của mình, Nhiếp Nhân Long chắc chắn sẽ chọn người khác chết.

Nhưng rõ ràng, giờ Liễu Tiệm Hồng còn không qua được cửa ải trong lòng mình.

Sở Hưu nhìn Liễu Tiệm Hồng, lắc đầu thở dài nói: “Liễu trang chủ, ngươi vẫn chưa nghĩ thông à. Sống trên đời nên ích kỷ một chút thì hơn, ngươi bảo vệ được tính mạng những người kia thì được cái gì? Ngươi tưởng ngươi khẳng khái hy sinh thì kiếm được danh tiếng hiệp nghĩa chắc? Đừng có mơ, ngươi chẳng nhận được gì cả!”

Câu cuối cùng Sở Hưu quát lớn đồng thời âm thầm thi triển Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp cùng Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp. Tinh thần lực nhỏ bé không cưỡng ép điều khiển tư tưởng của Liễu Tiệm Hồng mà xây dựng một bầu không khí, dẫn dắt suy nghĩ của hắn.

“Lần này ngoại trừ ngươi ta ra không ai biết mục đích ta xuất thủ với Hồng Diệp Sơn Trang của ngươi. Ngươi không đáp ứng, ta sẽ giết ngươi, người ngoài cũng chỉ nghĩ đây là kế hoạch đánh lén của Ma đạo chúng ta. Ngươi chết cũng là chết vô ích, bị diệt môn cũng chẳng được tích sự gì.

Thậm chí có người còn cười trên nỗi đau của ngươi, còn nghĩ Hồng Diệp Sơn Trang ngươi có gây dựng suốt ba trăm năm thì sao, cuối cùng cũng phải gặp xui xẻo cả thôi.

Liễu trang chủ, đừng bao giờ đánh giá thấp ác ý của người trên giang hồ. Ngươi chết, Hồng Diệp Sơn Trang bị diệt, ta dám nói số người vỗ tay khen hay còn nhiều hơn số người cảm thông cho Hồng Diệp Sơn Trang ngươi nhiều!”

Những lời này của Sở Hưu chỉ thẳng vào lòng người. Liễu Tiệm Hồng cũng không phải tân nhân vừa bước vào giang hồ, đương nhiên hắn biết trên giang hồ phần nhiều không phải là hiệp khách cứu khốn trợ nguy, cũng không phải ma đầu giết người như ngóe. Chủ yếu là đám ngụy quân tử vẻ ngoài đạo mạo, bên trong âm hiểm; cùng đám chân tiểu nhân không quen thấy người khác được tốt, không chấp nhận chỗ giỏi của người ta.

Sở Hưu hạ giọng nói bên tai Liễu Tiệm Hồng: “Liễu trang chủ, Chính đạo với Ma đạo có quan trọng vậy không? Ngươi muốn biến Hồng Diệp Sơn Trang thành Tụ Nghĩa Trang, muốn danh tiếng, vậy gia nhập Ma đạo ngươi cũng có uy danh như vậy! Uy danh là phải dùng thực lực đánh ra chứ không phải tính toán kiếm ra.”

Liễu Tiệm Hồng nhìn Sở Hưu một chút rồi dùng giọng khàn khàn nhỏ tiếng nói: “Gia nhập Ma đạo, thứ lấy được không phải uy danh mà là tiếng xấu!”

Sở Hưu vung tay lên, hừ lạnh nói: “Tiếng xấu? Chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, bất luận ngươi là Chính hay là Ma, thứ ngươi nhận được đều là uy danh!”

Sở Hưu chỉ sang một hướng khác, đám La Tam Thông còn đang xuất thủ, mọi người trong Liễu gia đều đã bị chế trụ, trước mặt hơn hai trăm tinh nhuệ của Ma đạo, bọn họ vốn không hề có sức phản kháng.

Đây là do Sở Hưu căn dặn La Tam Thông đừng giết người, nếu không đám người này đã bị giết sạch không còn một ai.

“Liễu trang chủ, nhìn cho kỹ đi, đây là tộc nhân của Liễu gia ngươi, trên người có huyết mạch Liễu gia.

Kia là đệ đệ của ngươi? Liễu trang chủ, ngươi có một đệ đệ tốt đấy, mặc dù hắn không nhỏ hơn ngươi bao nhiêu nhưng từ bé đến lớn luôn nghe lời ngươi, trước nay chưa từng tranh đoạt chức vị gia chủ với ngươi. Một người thân thiết đến vậy, ngươi nỡ lòng nào bỏ mặc hắn mất mạng?

Người trẻ tuổi kia là con trai ngươi đúng không? Lệnh công tử thiên phú không tệ, đã bước vào Nội Cương cảnh, đợi một thời gian nữa, bồi dưỡng thêm không khéo có cơ hội bước lên Long Hổ Bảng.

Ngươi muốn phát triển Hồng Diệp Sơn Trang chẳng phải vì con ngươi ngươi, vì đời sau của ngươi ư? Giờ nếu con trai ngươi chết, Liễu trang chủ ngươi cho dù nhận được danh tiếng thì lưu lại được cho ai?”

Sở Hưu chỉ vào đám người của Liễu gia đang ôm vẻ sợ hãi, nói khẽ với với Liễu Tiệm Hồng: “Liễu trang chủ, cơ hội chỉ có một. Nghĩ kỹ rồi hẵng nói. Rốt cuộc ngươi có chịu làm việc cho ta, làm việc cho nhánh Ẩn Ma không?

Rốt cuộc là người khác đổ máu, nhà người khác khóc; hay là để nhà mình đổ máu nhà mình tự khóc? Quyền lựa chọn trong tay ngươi.

Nhìn những người này đi, đây đều là người thân của ngươi. Chỉ cần ngươi nói một chữ ‘không’ thôi, ta sẽ đưa ngươi cùng bọn họ xuống suối vàng đoàn tụ.

Yên tâm, ta sẽ ra tay nhanh gọn, mặc dù có kẻ thích bôi đen người trong Ma đạo chúng ta, nói chúng ta thủ đoạn tàn khốc, thích lấy việc tra tấn người khác làm vui.

Nhưng thực ra những kẻ thích tra tấn là lũ điên chứ không phải người trong ma đạo.

Phong Vũ Kiếm Hiệp, ha ha, vì một chữ hiệp đó mà Liễu trang chủ trả giá không ít. Nhưng sao không nghĩ kỹ lại, đổi chữ hiệp thành chữ ma cũng đâu có tệ. Đúng không?”

Gương mặt Liễu Tiệm Hồng vặn vẹo đắn đo, hai mắt đỏ bừng, cương khí quanh người bắt đầu có phần bất ổn, thậm chí đã chuyển thành màu đỏ sậm, rõ ràng là dấu hiệu nhập ma!

Sở Hưu không dùng Tham Đao nhưng y lại vận dụng tinh thần lực bất tri bất giác đào bới ác ý ẩn sâu trong nội tâm Liễu Tiệm Hồng. Đây là tâm ma, tâm ma

của Liễu Tiệm Hồng.

Nửa ngày sau, khí tức trên người Liễu Tiệm Hồng vững vàng trở lại, hắn nhìn Sở Hưu, hai mắt đỏ bừng mang theo thần sắc khó tả, giọng nói trầm trầm khàn khàn: “Ngươi là ma quỷ ư?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Là ma không phải quỷ, phải nói là trong lòng ngươi có quỷ. Liễu trang chủ, thật ra ngươi đã lựa chọn, đúng không?”

Gương mặt Liễu Tiệm Hồng lộ vẻ chán nản, hắn nhìn người nhà một chút, thấy bọn họ không nghe được lời của mình mới hạ giọng nói với Sở Hưu: “Ngươi cho ta lựa chọn chắc? Chuyện này vốn không có đường lựa chọn!

Được rồi, ta đáp ứng ngươi, giúp ngươi bố trí dẫn những người khác tới đây. Có điều ta muốn giả chết!

Sau khi mọi chuyện thành công, ngươi giả bộ giết ta. Từ đó về sau trên giang hồ không còn Liễu Tiệm Hồng này nữa.”

Sở Hưu nhíu mày nói: “Sao phải vẽ vời thêm việc? Ngươi chết thì không ai chửi mắng ngươi chắc?”

Liễu Tiệm Hồng mặt không biểu cảm nói: “Ta chết đi, bọn họ chỉ mắng ta nhất thời chứ không mắng ta cả đời. Ta chỉ không muốn tổ tiên quá mức hổ thẹn mà thôi.”

Sở Hưu càng nhíu mày: “Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, yêu cầu nhỏ ấy của Liễu trang chủ không phải vấn đề lớn gì, ta đáp ứng. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Liễu trang chủ phải diễn cho tốt vở kịch này, nếu diễn hỏng, vậy hậu quả mọi người đều không muốn thấy đâu.”

Liễu Tiệm Hồng mặt không biểu cảm nói: “Yên tâm, giờ tính mạng cả nhà ta đều nằm trong tay ngươi, ta còn đường lui ư?”

Sở Hưu đi qua, vỗ vỗ vai Liễu Tiệm Hồng nói: “Liễu trang chủ không cần bi quan như vậy, Hồng Diệp Sơn Trang có chuyển vào bóng tối cũng vẫn là Hồng Diệp Sơn Trang. Ngươi gia nhập nhánh Ẩn Ma không khéo còn có nhiều đường ra hơn.

Thật ra Liễu trang chủ nên cảm thấy may mắn mới đúng, vì ngươi còn có quyền lựa chọn.

Trong số những thế lực trên danh sách, mặc dù Hồng Diệp Sơn Trang các ngươi không phải mạnh nhất nhưng danh tiếng của ngươi lại là lớn nhất, cho nên ta mới chọn ngươi làm mục tiêu.

Ngươi nghĩ thử đi. Ngay khi ngươi đáp ứng, vận mệnh của những người khác đã định sẵn, bọn họ thậm chí không có quyền lựa chọn!”
Chương 733 Ứng đối 1

Liễu Tiệm Hồng rơi vào Ma đạo, bất kể hắn thật tâm hay bất đắc dĩ, đây cũng là một con đường không có lối về, hắn không có lựa chọn nào khác.

Trong Hồng Diệp Sơn Trang, người của Liễu gia trước khi hoàn thành kế hoạch không được phép rời khỏi Hồng Diệp Sơn Trang, cho nên Sở Hưu chỉ để lại vài người trông coi, sau đó lựa chọn một vị trí hoang vu không người ở tại Đông Tề làm nơi ở của liên minh, đồng thời tìm vài người am hiểu về trận pháp nhất trong nhánh Ẩn Ma bố trí một sát trận, một sát trận khổng lồ.

Đồng thời Liễu Tiệm Hồng cũng lấy danh nghĩa bản thân truyền tin đi các nơi, triệu tập các thế lực có liên quan tới trận chiến liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn ngày trước tới Đông Tề tổ chức hội nghị, bàn bạc đối sách.

Khi Liễu Tiệm Hồng chưa phát tin cho người khác, đám người này ai nấy bàng hoàng, có quan hệ thì tìm quan hệ, nghĩ phương pháp đối phó với kẻ địch, nhưng đều không tìm được cách nào tốt để ngăn cản nhánh Ẩn Ma.

Nhưng giờ Liễu Tiệm Hồng xuất hiện lại mang cho bọn họ một hy vọng mới.

Mỗi thế lực đơn lẻ bọn họ quả thật không ngăn được nhánh Ẩn Ma.

Nhưng giờ nhiều thế lực như vậy liên hợp lại một chỗ, chỉ với hai mươi thủ hạ của tên Lâm Diệp kia làm sao ngăn nổi cả nghìn người? Giết ngược lại còn tạm được.

Hơn nữa quan trọng nhất là bọn họ làm to chuyện như vậy, lẽ nào những đại phái kia lại không có hành động gì. Thậm chí bản thân liên minh của bọn họ tập hợp lại đã có thể địch nổi những thế lực võ lâm tương đối yếu trong ca dao giang hổ, tỷ như Thương Lan Kiếm Tông hoặc Ba Sơn Kiếm Phái.

Kết quả quả là bất kể bọn họ có ý tưởng gì, sau khi nhận được tin từ Liễu Tiệm Hồng hầu như không có ai từ chối, mọi người đều phái tinh nhuệ tới Đông Tề, tập trung cùng Liễu Tiệm Hồng.

Đám người này gây động tĩnh lớn như vậy đương nhiên các môn phái lớn cũng nghe được tiếng đồn, có điều có nơi hành động, có nơi lại không hành động.

Những thế lực có hành động đa số là có ý đồ với liên minh mà Liễu Tiệm Hồng xây dựng, định phái người tới tiếp xúc. Còn những thế lực không có hành động hoặc không hứng thú hoặc thậm chí không để ý tới.

Lúc này trong một đình viện nhỏ tại Vọng Niệm Thiên Đường của Đại Quang Minh Tự, hai tăng nhân mặc đồ hòa thượng màu xanh nhạt đang ngồi đối diện đánh cờ trước một gốc cây bồ đề.

Trong đó một tăng nhân trung niên tướng mạo cương mãnh uy vũ chính là thủ tọa Kim Cương Viện trong Lục Đại Võ Viện, Vi Đà Tôn Giả - Hư Ngôn.

Còn người đối diện với hòa thượng này lại có vẻ rất kỳ quái.

Tướng mạo hắn rất trẻ, như chỉ khoảng hơn hai mươi nhưng nhìn kỹ lại như ba bốn mươi tuổi.

Liễu Tiệm Hồng rơi vào Ma đạo, bất kể hắn thật tâm hay bất đắc dĩ, đây cũng là một con đường không có lối về, hắn không có lựa chọn nào khác.

Trong Hồng Diệp Sơn Trang, người của Liễu gia trước khi hoàn thành kế hoạch không được phép rời khỏi Hồng Diệp Sơn Trang, cho nên Sở Hưu chỉ để lại vài người trông coi, sau đó lựa chọn một vị trí hoang vu không người ở tại Đông Tề làm nơi ở của liên minh, đồng thời tìm vài người am hiểu về trận pháp nhất trong nhánh Ẩn Ma bố trí một sát trận, một sát trận khổng lồ.

Đồng thời Liễu Tiệm Hồng cũng lấy danh nghĩa bản thân truyền tin đi các nơi, triệu tập các thế lực có liên quan tới trận chiến liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn ngày trước tới Đông Tề tổ chức hội nghị, bàn bạc đối sách.

Khi Liễu Tiệm Hồng chưa phát tin cho người khác, đám người này ai nấy bàng hoàng, có quan hệ thì tìm quan hệ, nghĩ phương pháp đối phó với kẻ địch, nhưng đều không tìm được cách nào tốt để ngăn cản nhánh Ẩn Ma.

Nhưng giờ Liễu Tiệm Hồng xuất hiện lại mang cho bọn họ một hy vọng mới.

Mỗi thế lực đơn lẻ bọn họ quả thật không ngăn được nhánh Ẩn Ma.

Nhưng giờ nhiều thế lực như vậy liên hợp lại một chỗ, chỉ với hai mươi thủ hạ của tên Lâm Diệp kia làm sao ngăn nổi cả nghìn người? Giết ngược lại còn tạm được.

Hơn nữa quan trọng nhất là bọn họ làm to chuyện như vậy, lẽ nào những đại phái kia lại không có hành động gì. Thậm chí bản thân liên minh của bọn họ tập hợp lại đã có thể địch nổi những thế lực võ lâm tương đối yếu trong ca dao giang hổ, tỷ như Thương Lan Kiếm Tông hoặc Ba Sơn Kiếm Phái.

Kết quả quả là bất kể bọn họ có ý tưởng gì, sau khi nhận được tin từ Liễu Tiệm Hồng hầu như không có ai từ chối, mọi người đều phái tinh nhuệ tới Đông Tề, tập trung cùng Liễu Tiệm Hồng.

Đám người này gây động tĩnh lớn như vậy đương nhiên các môn phái lớn cũng nghe được tiếng đồn, có điều có nơi hành động, có nơi lại không hành động.

Những thế lực có hành động đa số là có ý đồ với liên minh mà Liễu Tiệm Hồng xây dựng, định phái người tới tiếp xúc. Còn những thế lực không có hành động hoặc không hứng thú hoặc thậm chí không để ý tới.

Lúc này trong một đình viện nhỏ tại Vọng Niệm Thiên Đường của Đại Quang Minh Tự, hai tăng nhân mặc đồ hòa thượng màu xanh nhạt đang ngồi đối diện đánh cờ trước một gốc cây bồ đề.

Trong đó một tăng nhân trung niên tướng mạo cương mãnh uy vũ chính là thủ tọa Kim Cương Viện trong Lục Đại Võ Viện, Vi Đà Tôn Giả - Hư Ngôn.

Còn người đối diện với hòa thượng này lại có vẻ rất kỳ quái.

Tướng mạo hắn rất trẻ, như chỉ khoảng hơn hai mươi nhưng nhìn kỹ lại như ba bốn mươi tuổi.
Chương 734 Ứng đối 2

Kkết quả xấu nhất là Lâm Diệp trọng thương hoặc bị giết, nhánh Ẩn Ma cực kỳ phẫn nộ, phái càng nhiều cường giả ra hủy diệt liên minh của Liễu Tiệm Hồng.

Tới lúc đó tông môn Chính đạo chúng ta há có thể khoanh tay đứng nhìn? Nhưng nếu nhúng tay vào, ngươi nói xem liệu có dẫn tới xung đột Chính Ma hay không?”

Hư Ngôn lau mồ hôi trên đầu, hắn quả thật không nghĩ sâu xa như vậy.

Hư Ngôn đã biết những tài liệu này từ lâu, thế nhưng hắn nghiên cứu nửa ngày vẫn không nghĩ ra gì. Hư Vân chỉ nghe một lần đã nghĩ ra lợi và hại, nhân và quả trong đó, đây chính là chênh lệch.

Trong Đại Quang Minh Tự, thật ra nếu xét theo cái nhìn đại cục, ngoại trừ Hư Tĩnh của Nhân Quả Thiện Đường chuyên tu đạo nhân quả luân hồi ra, Hư Vân là người mạnh nhất.

Đương nhiên nói chính xác thì Hư Vân xét theo phương diện nào cũng rất mạnh.

Hư Ngôn lấy lại bình tĩnh nói: “Vậy Hư Vân sư huynh, chúng ta nên đứng về phía nào? Cần giúp Liễu Tiệm Hồng giết đám người Ma đạo kia không?”

Hư Vân không quan tâm khoát tay nói: “Giết hay không giết cũng không sao, chỉ cần người của Đại Quang Minh Tự chúng ta tới thể hiện thái độ là được. Đến lúc đó chỉ cần tên Lâm Diệp kia không phải hạng ngu ngốc đương nhiên sẽ biết khó mà lui.

Nhánh Ẩn Ma năm bè bảy mảng, trừ một số ít lão ma đầu như Ngụy Thư Nhai cùng đệ tử tân sinh như Lâm Diệp; những người còn lại không chịu nổi một đòn, không thể tạo nên uy hiếp. Tạm thời không cần xung đột kịch liệt với bọn chúng, không cần quan tâm tới bọn chúng.

Giờ bất luận Đại Quang Minh Tự ta hay Thiên Sư Phủ đều để mắt tới Bái Nguyệt Giáo, tới Dạ Thiều Nam, đó mới là đại địch!”

Hư Ngôn chần chừ nói: “Sư huynh, chẳng lẽ ngươi cũng không đánh nổi tên Dạ Thiều Nam kia sao?”

Trong suy nghĩ của Hư Ngôn, thực lực sư huynh Hư Vân cao thâm bất khả trắc, thậm chí còn thâm sâu hơn phương trượng.

Mặc dù Hư Ngôn không phải Chân Hỏa Luyện Thần, không cách nào phỏng đón thực lực cảnh giới này, nhưng hắn vẫn cho rằng Hư Vân rất mạnh, mạnh tới đáng sợ.

Trước đây vì chuyện phân đà Thiên Tội ở Bắc Yên bị hủy diệt, Bộ Thiên Nam của Thanh Long Hội đã đánh tới cửa, chính Hư Vân là người ra tay đẩy lùi, chỉ dùng không tới mười chiêu.

Theo người ngoài thấy, Hư Vân chỉ hơn Bộ Thiên Nam vài hạng trên Phong Vân Bảng, nhưng theo Hư Ngôn, thực lực hai bên chênh lệch rất xa.

Dạ Thiều Nam giáo chủ Bái Nguyệt Giáo mặc dù có danh tiếng rất lớn nhưng Hư Ngôn lại không cho rằng Hư Vân kém hơn Dạ Thiều Nam.

Hư Vân giơ một bàn tay về phía Hư Ngôn, vẫy vẫy.

“Năm thắng năm thua?” Hư Ngôn chần chừ nói.

Hư Vân lắc đầu nói: “Năm chiêu, ta nắm chắc ngăn cản được năm chiêu của Dạ Thiều Nam mà không bại, không rơi vào thế hạ phong. Sau năm chiêu thành bại sinh tử đều do ý trời.

Đó là ta tính ra khi Bổ Thiên Tâm Kinh của Dạ Thiều Nam chưa đại thành. Giờ Bổ Thiên Tâm Kinh của Dạ Thiều Nam đã đại thành, tình hình ra sao ta cũng không biết.”

Hư Ngôn nghe vậy hít một hơi lạnh, hắn cũng không ngờ Hư Vân lại đánh giá Dạ Thiều Nam cao tới mức này. Chẳng lẽ trên giang hồ lại xuất hiện một đại ma đầu Độc Cô Duy Ngã hay sao?

Lắc đầu, Hư Ngôn quăng ý nghĩ kinh khủng này ra sau đầu hỏi: “Hư Vân sư huynh, vậy Đại Quang Minh Tự chúng ta nên phái ai tới đây? Thật ra người thích hợp nhất đại biểu cho Đại Quang Minh Tự chúng ta là Tông Huyền.

Có điều hắn bị Sở Hưu đánh bại, lúc này đang bế quan tu luyện. Ta cũng không tiện ngắt đứt chuyện tu luyện của hắn.”

Hư Vân tùy tiện vung tay lên nói: “Bảo Hư Hành đi là được. Vừa hay gần đây Đạt Ma Viện không có chuyện gì, hắn đang rảnh rỗi.”

Hư Ngôn chần chừ: “Để Hư Hành sư đệ đi? Nhưng trong Tiểu Phàm Thiên hắn vừa bị Lâm Diệp dùng bảy thanh ma đao đánh trọng thương, lại thêm tính cách hắn nóng nảy, ta sợ hắn sẽ ra tay đánh nhau với tên Lâm Diệp kia.”

Hư Vân thần sắc lạnh nhật: “Võ lâm Chính đạo không muốn xung đột cùng nhánh Ẩn Ma vào lúc này, nhưng không nghĩa là chúng ta sợ nhánh Ẩn Ma.

Nếu Nhiếp Đông Lưu kia thông minh, hắn nên biết khó mà lui, hai bên thậm chí không hề gặp mặt.

Ngược lại nếu hắn nhất quyết phải tới, cũng vừa hay cho nhánh Ẩn Ma một bài học.

Bọn họ ở dưới mặt đất, chúng ta mặc kệ. Nếu dám thò đầu ra vậy đánh bọn chúng xuống!”

Nơi Liễu Tiệm Hồng bố trí liên minh là ở Hồng Phong Cốc, cách Hồng Diệp Sơn Trang không xa.

Giờ Hồng Diệp Sơn Trang bị Sở Hưu phái người khống chế, đương nhiên không thể lựa chọn nơi đó, huống hồ địa hình của Hồng Diệp Sơn Trang cũng không tiện.

Lâm An Quận của Đông Tề đặc sản là cây phong, Hồng Diệp Sơn Trang tên là Hồng Diệp Sơn Trang chính là vì Hồng Diệp Sơn Trang xây trong khu rừng phong, mỗi khi mùa thu tới, toàn bộ sơn trang được bao phủ trong một rừng lá đỏ.

Còn Hồng Phong Cốc này cũng vậy, bên trong trồng đầy cây phong, lúc này đang vào mùa thu, lá phong đỏ rực rỡ, không biết vì sao còn lờ mờ lộ ra chút đỏ máu quỷ dị.

Có điều lúc này không ai quan tâm tới cảnh tượng đó, số võ giả qua lại trong Hồng Diệp Sơn Trang lên tới hơn nghìn người, đều là những tinh nhuệ từ thế lực khắp nơi chạy tới.

Liễu Tiệm Hồng thân là người đề xuất, hắn cũng mang theo nụ cười nghênh tiếp tại cửa cốc, có điều những người khác lại không hề phát hiện trong nụ cười của Liễu Tiệm Hồng lại mang theo chút bất đắc dĩ cùng lạnh lẽo xa cách.

Lúc này một võ giả trung niên mang theo một đám đệ tử đi vào trong sơn cốc, còn lên tiếng chào Liễu Tiệm Hồng: “Liễu huynh, hai ta lâu rồi không gặp, không ngờ ngươi đã bước vào cảnh giới tông sư võ đạo. Quả thật đáng mừng, lần này ngươi dẫn đầu xây dựng liên minh, chắc chắn sẽ hốt gọn đám hung đồ ma đạo kia!”

Liễu Tiệm Hồng cười cười nói: “Tôn gia chủ quá khen rồi. Nếu không phải bị ép bất đắc dĩ ta cũng không muốn đứng ra đối địch với toàn bộ nhánh Ẩn Ma, dù sao đây cũng là một con quái vật khổng lồ.”

Tôn gia chủ kia hừ lạnh nói: “Cái gì mà nhánh Ẩn Ma? Rõ ràng là một đám chuột nhắt hiếp yếu sợ mạnh mà thôi!

Lúc trước đâu chỉ có tiên tổ chúng ta tham gia diệt trừ liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn, còn cả Đại Quang Minh Tự cùng Kiếm Vương Thành nữa, sao bọn chúng không tìm những người đó báo thù? Rõ ràng là chỉ tìm người dễ ức hiếp mà thôi!”

Chửi rủa vài câu xong, Tôn gia chủ bèn đi vào trong sơn cốc.

Lúc này có vài võ giả qua lại, trong đó có võ giả Đông Tề quen biết với Liễu Tiệm Hồng bèn tới nói chuyện phiếm vài câu, còn có người lấy làm lạ: “Đúng rồi, Liễu gia chủ, đệ đệ ngươi Liễu Tiệm viễn cùng lệnh công tử đâu rồi? Sao không thấy bóng dáng bọn họ?”

Liễu Tiệm Hồng nở một nụ cười mất tự nhiên nói: “Bọn họ đều đang lưu thủ trong Hồng Diệp Sơn Trang, ta sợ người của nhánh Ẩn Ma đánh lén cho nên để lại một phần lực lượng rất lớn bảo hộ trong sơn trang.”

Những người khác nghe Liễu Tiệm Hồng nói vậy cũng không nghi ngờ gì.

Hơn nữa còn có người chú ý thấy đệ tử trong Hồng Diệp Sơn Trang có vẻ mạnh hơn trước rất nhiều, đại đa số đều rất lạ mặt?

Có điều không ai mở miệng hỏi chuyện này. Nếu bọn họ mở miệng ra hỏi vậy có vẻ như không muốn thấy Hồng Diệp Sơn Trang có chuyện tốt, không muốn thực lực Hồng Diệp Sơn Trang mạnh mẽ hơn.

Đương nhiên số người ôm tâm tình như vậy thật ra cũng không ít.
Chương 735 Bị ép ất đắc dĩ

Hồng Diệp Sơn Trang thực lực đúng là rất mạnh, nhưng nhiều thế lực tới đây như vậy, có một số thật ra không yếu hơn Hồng Diệp Sơn Trang.

Đợi sau khi Liễu Tiệm Hồng đưa tin, bọn họ bắt đầu hối hận, vì sao mình không nghĩ ra cách tốt như vậy? Vừa thoát được nguy cơ vừa kiếm được tiếng tăm, cuối cùng còn trở thành minh chủ liên minh, lợi ích nhiều tới không cách nào tưởng tượng.

Đáng tiếc chuyện như vậy chỉ người đầu tiên đề xuất mới có tác dụng, nếu bọn họ làm theo sẽ thành bắt chước. Hơn nữa kẻ địch đang ngay trước mặt, tranh chấp vì chuyện như vậy thật quá ngu ngốc.

Có điều mặc dù không tranh đấu nhưng khi quy hoạch được liên minh, phân phối quyền lực cùng lợi ích, bọn họ cũng rất hứng thú.

Cảm thấy người đã tới gần đủ, Liễu Tiệm Hồng trực tiếp đi lên trên đài cao chính giữa Hồng Diệp Sơn Trang, xung quanh hắn là những võ giả từ các nơi đi tới.

Nhìn mọi người xung quanh, Liễu Tiệm Hồng trầm giọng nói: “Chư vị, trước mắt nhánh Ẩn Ma đã quật khởi trở lại, muốn báo mối thù ba trăm năm trước. Không ít thế lực có thân thế tương tự như chúng ta đã gặp độc thủ của nhánh Ẩn Ma.

Giờ ta gọi chư vị tới đây là muốn tập hợp lực lượng mọi người, cùng vượt qua kiếp nạn lần này.

Ba trăm năm trước chúng ta liên thủ vây giết liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn, còn giờ chúng ta có thể liên thủ cùng vượt qua kiếp nạn lần này.

Ta biết chư vị cũng vận dụng mối quan hệ của mình tới cầu cạnh những đại phái kia ra tay hỗ trợ. Có điều cầu người không bằng cầu mình. So với việc đợi người khác đến cứu, chẳng bằng chúng ta tự cứu!”

Lời vừa nói xong, bên dưới lập tức có người hô lớn: “Nói hay lắm!”

Có điều không đợi Liễu Tiệm Hồng phụ họa, bên dưới có một ông lão đứng ra, thản nhiên nói: “Liễu trang chủ nói không sai, cầu người không bằng cầu mình. Liên minh này người khác ra sao không nói chứ lão hủ tán thành cả hai tay!”

Thấy ông lão này ra mặt, mọi người xung quanh lập tức tránh chỗ, ánh mắt cũng mang theo vẻ cung kính.

Trong số hậu duệ của những người ba trăm năm trước, số người bước vào tông sư võ đạo chỉ như lông phượng sừng lân, người đang trong thời tráng niên thậm chí chỉ mình Liễu Tiệm Hồng.

Nhưng cũng có tông sư võ đạo tuổi tác khá cao, tỷ như vị lão tổ Dương gia bảo ở Bắc Yên, Dương Quy Nguyên.

Chỉ có điều vị lão tổ Dương gia này quả thật rất già, hắn đã hơn mười năm không xuất hiện trên giang hồ. Nói chính xác hơn thậm chí trong Dương gia

bảo cũng không mấy đệ tử từng gặp hắn.

Lão tổ Dương gia vẫn luôn bế quan, có điều không phải tu hành mà muốn bồi dưỡng khí huyết để bảo tồn thọ nguyên không còn lại bao nhiêu của mình.

Nếu không phải chuyện lần này liên quan tới an nguy của Dương gia bọn họ, lão tổ Dương gia chắc chắn sẽ không ra mặt.

Trong số những người ở đây, nếu luận thực lực chắn chắn là Liễu Tiệm Hồng đang lúc tráng niên mạnh mẽ nhất. Nhưng nếu luận tuổi tác kinh nghiệm, ở đây không ai hơn được lão tổ Dương gia, ai cũng muốn gọi hắn một tiếng tiền bối.

Lúc này Liễu Tiệm Hồng cũng chắp tay nói với lão tổ Dương gia một câu: “Đa tạ Dương tiền bối đã ủng hộ.”

Ngay lúc Liễu Tiệm Hồng định nói thêm gì đó, lão tổ Dương gia lại đột nhiên giơ tay nói: “Đợi đã, Liễu trang chủ có thể cho cho lão hủ chút thời gian, trả lời lão hủ một vài vấn đề không?”

Liễu Tiệm Hồng khẽ cau mày, sau đó bèn hỏi: “Dương lão tiền bối mời nói.”

Lão tổ Dương gia chậm rãi nói: “Liễu trang chủ muốn xây dựng liên minh để ngăn cản nhánh Ẩn Ma. Đây là chuyện tốt. Nhưng liên minh cũng không phải chuyện miệng lưỡi là xong được, cần bàn bạc không ít chuyện đâu.

Tỷ như nếu đã là liên minh vậy đương nhiên phải có minh chủ, minh chủ phải điều động lực lượng, phải làm việc công bằng. Hơn nữa trong liên minh minh chủ cũng không thể làm việc một mình được, còn cần những người khác giúp đỡ điều hành, đề xuất ý tưởng, phải không?”

Theo lão tổ Dương gia vừa nói xong, xung quanh lập tức yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều là kẻ lão luyện, trong đây cũng không ai ngốc. Bọn họ nhanh chóng nghe ra ý ngầm trong lời lão tổ Dương gia, .

Hắn muốn phân quyền!

Đúng là chuyện liên minh do Liễu Tiệm Hồng ngươi nói ra, ngươi muốn làm minh chủ cũng được thôi, nhưng liên minh này không thể chỉ do mình ngươi điều hành được.

Với thân phận của lão tổ Dương gia, nếu hắn gia nhập liên minh, chẳng lẽ lại nghe một tên tiểu bối như ngươi phân công chắc? Chắc chắn muốn chia một phần quyền lực rồi.

Còn những người danh tiếng thực lực gần với Liễu Tiệm Hồng thì sao? Đương nhiên bọn họ cũng muốn một chút quyền lực.

Nói tóm lại đúng như lão tổ Dương gia đã nói, chuyện phức tạp như liên minh không phải chỉ một câu nói là xong.

Lợi ích ngay trước mặt, cho dù nguy cơ đã cách mình không xa, đám người này vẫn không thể thật sự đoàn kết được.

Liễu Tiệm Hồng mặt không biểu cảm nhìn mọi người bên dưới, trong lòng cười lạnh không thôi, đồng thời cũng cảm thấy rất đáng buồn.

Trước đó trong lòng hắn còn chút băn khoăn, không bước ra được bước cuối cùng, có điều giờ nhìn bộ dạng đám người này Liễu Tiệm Hồng lại đột nhiên nghĩ thông.

Với thực lực Lâm Diệp cùng toàn bộ nhánh Ẩn Ma, muốn đối phó với đám người năm bè bảy đảng này quả thật dễ như trở bàn tay.

Đã tới nước này rồi bọn họ còn ngồi đó tính toán, suy nghĩ chuyện tranh quyền đoạt lợi, kiếm lợi lộc cho mình. Đám người này không chết thì ai chết đây?

Mọi người thấy Liễu Tiệm Hồng đứng trên đài không nói gì, ai nấy đều thấy nghi hoặc, Liễu Tiệm Hồng có ý gì đây?

Lão tổ Dương gia cau mày nói: “Liễu trang chủ, nói chút đi, rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào? Cho dù ngươi không đồng ý với ý kiến của lão hủ vậy cũng phải nói một kế hoạch khác mới được chứ?”

Mọi người ở đây đều cho rằng Liễu Tiệm Hồng không muốn chia quyền minh chủ này cho người khác nên đang tức giận, có điều Liễu Tiệm Hồng lại mặt không biểu cảm nói: “Chuẩn bị xong chưa?”

Mọi xung quanh sửng sốt, chuẩn bị cái gì xong? Bọn họ chuẩn bị cái gì?

“Chuẩn bị xong từ lâu rồi, chẳng qua ta muốn để ngươi nhìn thấy bộ mặt thật của đám người này mà thôi.

Liễu trang chủ, ta đã nói rồi mà, mỹ danh hay bêu danh đâu có đáng kể. Uy danh mới là quan trọng nhất.

Nếu hôm nay ngươi có thực lực hoàn toàn áp đảo bọn họ, đám ngu ngốc này liệu có dám ngang nhiên làm trái ý ngươi, có muốn chia cắt quyền lực của ngươi không?”

Theo giọng nói vang lên, Sở Hưu từ phía sau bước từng bước một lên đài, mọi người xung quanh lặng ngắt như tờ nhìn Sở Hưu, ánh mắt đều lộ vẻ kinh hãi cùng hoảng sợ tột độ.

Tại Tây Sở, Sở Hưu đã giết không ít người, tin tức đã lan rộng khắp nơi. Đương nhiên bọn họ biết Lâm Diệp của nhánh Ẩn Ma trông ra sao.

Thế nhưng giờ Lâm Diệp vốn nên ở Tây Sở lại xuất hiện tại đây, của òn đường hoàng đứng chung một chỗ với Liễu Tiệm Hồng. Cho dù là kẻ ngu ngốc cũng biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

Lão tổ Dương gia run rẩy chỉ vào Liễu Tiệm Hồng, nổi giận gầm lên: “LIỄU TIỆM HỒNG! Không ngờ ngươi lại cấu kết với Ma đạo hãm hai chúng ta! Đáng chết, đáng chết! Ngươi đáng chết!”

Những người khác có thế nào cũng không ngờ Liễu Tiệm Hồng thân là trang chủ Hồng Diệp Sơn Trang, cũng là người thực lực mạnh nhất trong bọn họ vậy mà lại liên thủ với nhánh Ẩn Ma, chủ động lừa gạt bọn họ.

Liễu Tiệm Hồng mặt không biểu cảm nói: “Ta cũng bị ép bất đắc dĩ thôi!”

Mọi người xung quanh ai quan tâm tới chuyện này, lao nhao chửi mắng Liễu Tiệm Hồng.

Lúc này Sở Hưu lại xuất chưởng đánh thẳng vào chính giữa hậu tâm Liễu Tiệm Hồng. Chỉ trong chớp mắt Liễu Tiệm Hồng đã ngã xuống đất, không còn sinh cơ.

Mọi người xung quanh sửng sốt, chẳng phải tên này liên thủ với giới Ma đạo ư? Sao cũng bị giết?

Sở Hưu nhún vai nói: “Giới Ma đạo cũng chẳng ưa kẻ phản bội, ta lừa hắn mà thôi.

Các ngươi hận hắn đến thế, vậy giờ ta sẽ tiễn các ngươi xuống dưới. Xuống đó các ngươi lại tiếp tục tìm hắn báo thù là được.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Vô thượng luân hồi
(Full) Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Chương 946-950

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom