• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New (Full) Kì Tài Giáo Chủ (7 Viewers)

  • Chương 1121-1125

Chương 1121 Kiêu ngạo tột độ

Nói đến đây, Đoan Mộc Thiên Sơn đột nhiên mở mắt, lớn tiếng nói: “Ta chỉ muốn hỏi đại long thủ ngươi một chút, bao năm như vậy ta đã từng có ý làm phản ngươi hay chưa?

Mọi việc ta làm đều là vì nghĩ cho Thanh Long Hội.

Thế nhưng đại long thủ ngươi lại tùy tiện làm bậy, không nghe lời khuyên nhủ, khiến Thanh Long Hội dính đầy nhân quả.

Lần trước vì sao phân đà Thiên Tội bị diệt, chẳng lẽ chính đại long thủ ngươi không biết hay sao?

Thế nhưng ngươi vẫn tự mình tới tìm người của Đại Quang Minh Tự báo thù, lại dính vào nhân quả nặng nề hơn!

Đại long thủ, ta còn nhớ khi xưa ngươi vừa chấp chưởng Thanh Long Hội, mặc dù tính cách quái dị nhưng ngươi đâu phải như bây giờ!”

Bộ Thiên Nam thần sắc âm trầm nói: “Ngươi hỏi ta vì sao lại như vậy. Được, ta trả lời cho ngươi vì sao! Bởi vì ta, mới là đại long thủ của Thanh Long Hội!

Thanh Long Hội tốt hay xấu là chuyện của ta, nhân quả ta gây ra do ta tự gánh chịu, do ta tự giải quyết. Chỉ cần ta còn sống một ngày sẽ không để Thanh Long Hội xảy ra vấn đề gì.

Nhưng ta không thể tha thứ cho chuyện trong Thanh Long Hội có người còn có tiếng nói lớn hơn ta!”

Đoan Mộc Thiên Sơn cười khổ một tiếng. Hiểu rồi, hắn hiểu rồi.

Phải nói từ đầu hắn đã sai.

Bộ Thiên Nam là người cực kỳ tự ngạo, trước nay luôn vậy.

Trước kia Bộ Thiên Nam làm sát thủ, không phải không ai nói với hắn chuyện phải dùng một số mưu kế thủ đoạn, như vậy khi chấp hành nhiệm vụ sẽ đơn giảm bớt tốn sức hơn nhiều.

Nhưng trước nay Bộ Thiên Nam không làm theo.

Bởi vì đây là cách của người khác, Bộ Thiên Nam hắn làm việc cần gì người khác chỉ dạy?

Giờ hắn làm đại long thủ cũng vậy, bất luận chuyện hắn làm là tốt hay xấu, cần gì Đoan Mộc Thiên Sơn khoa chân múa tay?

Cho dù chuyện hắn làm là sai, vậy cũng phải sai đến cùng!

Một người cố chấp trong một số chuyện sẽ có tiềm năng trở thành cường giả. Bộ Thiên Nam chính là người như vậy, nhưng hiển nhiên đây không phải chuyện tốt lành gì đối với Thanh Long Hội.

Đoan Mộc Thiên Sơn thở dài một tiếng nói: “Đại long thủ, ngươi không sai, nhưng ta cũng không sai, toàn bộ Thanh Long Hội càng không sai.

Chỉ có điều ngươi quên mất một việc. Đó là Thanh Long Hội không phải Thanh Long Hội của một mình ngươi mà là Thanh Long Hội của tất cả mọi người trong Thanh Long Hội!”

Bộ Thiên Nam lạnh nhạt nói: “Ngươi nói xong chưa? Nói xong thì tìm cách nào chết cho có thể diện một chút đi, ta cho ngươi cơ hội lựa chọn.”

Mọi người ở đây nghe xong câu này lập tức biến sắc.

Mấy năm nay Đoan Mộc Thiên Sơn làm bao chuyện cho Thanh Long Hội, mọi người đều chứng kiến. Thậm chí phần lớn mọi người ở đây đều do Đoan Mộc Thiên Sơn đề bạt lên.

Những người được Đoan Mộc Thiên Sơn đề bạt không phải do quan hệ, chỉ dựa vào thực lực.

Nếu Đoan Mộc Thiên Sơn chết, Thanh Long Hội sẽ tổn thất đầu não của mình.

Bộ Thiên Nam coi trọng Đoàn Thiên Lang, trên thực tế trước đây Đoàn Thiên Lang cũng là đà chủ của một trong ba mươi sáu phân đà Thiên Cương, bọn họ ai mà không biết nhau? Đoàn Thiên Lang hắn dựa vào cái gì mà đòi thay thế Đoan Mộc Thiên Sơn?

Cho nên mọi người lao nhao lên tiếng muốn khuyên bảo Bộ Thiên Nam bình tĩnh một chút vân vân.

“Tất cả im miệng cho bản tọa!”

Sát khí cường đại ầm ầm tỏa ra, khiến toàn bộ đại điện lập tức tĩnh lặng.

Nhưng đúng lúc này, một bóng người mặc áo đỏ máu ung dung đi ra dưới sát khí kia, vừa đi vừa lạnh nhạt nói: “Bộ Thiên Nam, ngươi là sát thủ đứng đầu, võ giả mạnh nhất, nhưng ngươi lại không thích hợp làm người chấp chưởng Thanh Long Hội này.

Đoan Mộc tiền bối nói không sai, Thanh Long Hội không phải Thanh Long Hội của một mình ngươi. Vị trí này ngươi làm không tốt, vậy đổi lại người khác lên làm!”

Mọi người ở đây đưa mắt nhìn sang Sở Hưu, Bộ Thiên Nam lại cau mày lạnh lùng nói: “Ngươi là ai? Đoan Mộc Thiên Sơn bồi dưỡng ngươi để ngươi lên tự tìm đường chết à?”

Hắn có thể cảm giác rõ ràng, người trước mặt chỉ có cảnh giới Chân Đan, nhưng toàn thân hắn lại tạo cho Bộ Thiên Nam một cảm giác cực kỳ không thoải mái, thậm chí còn có phần quen thuộc.

“Ta là ai? Ta là người tới đòi nợ! Bộ Thiên Nam, không phải ngươi đã nói nhân quả do ngươi gây ra ngươi sẽ giải quyết, ngươi sẽ gánh chịu ư? Vậy giờ nhân quả giữa ngươi và ta cũng nên kết thúc thôi!”

Tiếp đó Sở Hưu lấy mặt nạ xuống, mọi người xung quanh lập tức hít một hơi lạnh.

Mặc dù đã qua hơn nửa năm, nhưng y từng là kẻ khuấy động phong vân khắp giang hồ, có ai không nhận ra Sở Hưu?

Có điều mấy vị long thủ ở đây đều cực kỳ trấn tĩnh, rõ ràng bọn họ đã sớm biết tin, bọn họ cũng là người sẽ đứng về phía Đoan Mộc Thiên Sơn.

Bộ Thiên Nam nhìn Sở Hưu trước mặt, với định lực của hắn lúc này cũng không khỏi kinh hãi.

“Sở Hưu, ngươi còn chưa chết!”

Chuyện khởi tử hồi sinh mặc dù nghe có phần khó tin, có điều vẫn có một số bí pháp trên giang hồ làm được.

Có điều cho dù có làm được, điều kiện cũng cực kỳ hà khắc, còn phải bảo tồn lại một số thứ mới được.

Nhưng Bộ Thiên Nam đã tận mắt chứng kiến uy thế của trận chiến đó, trực tiếp đánh ra uy thế của cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, tất cả đều bị đánh sập, Tịnh Thiền Trí Tàng cùng Sở Hưu đã chết tới mức không còn cặn bã. Làm sao y phục sinh được?

Đương nhiên giờ không phải lúc lo nghĩ chuyện này, Bộ Thiên Nam đưa mắt nhìn sang Đoan Mộc Thiên Sơn, ánh mắt lạnh lùng nói: “Đoan Mộc Thiên Sơn! Không ngờ ngươi lại cấu kết với người ngoài muốn giết ta!”

Đoan Mộc Thiên Sơn lạnh nhạt đáp: “Sở Hưu đại nhân không tính là người ngoài, ban đầu hắn chính là người của Thanh Long Hội chúng ta!

Nhưng chính do quyết định của đại long thủ nhà ngươi dẫn tới việc quản lý của tổng bộ đối với ba mươi sáu phân đà Thiên Cương trở lên lỏng lẻo, khiến cho tên tiểu nhân hèn hạ Đoàn Thiên Lang kia làm chuyện hãm hại thuộc hạ, bức Sở Hưu đại nhân rời khỏi Thanh Long Hội. Cũng là bức người đứng đầu trong thế hệ trẻ phải ra đi.

Đại long thủ, sai lầm của ngươi quá nhiều. Ta không muốn giết ngươi, nhưng vì Thanh Long Hội, ta không thể không giết ngươi!”

Sau khi Đoan Mộc Thiên Sơn dứt lời, toàn bộ đại điện Thanh Long Hội sáng lên ánh sáng trận đạo, từng tiếng long ngâm vang vọng. Cánh cửa đại điện hoàn toàn khóa chặt, giam tất cả mọi người vào trong.

Bộ Thiên Nam chợt nhìn về phía Đoàn Thiên Lang: “Có chuyện gì vậy?”

Đại trận hộ tông thường được giao cho tâm phúc của người chấp chưởng thế lực.

Trước kia chìa khóa đại trận hộ tông do Đoan Mộc Thiên Sơn quản lý, giờ đã bị Bộ Thiên Nam tước đoạt giao lại cho Đoàn Thiên Lang.

Đoàn Thiên Lang vẻ mặt bối rối: “Ta cũng không biết, chìa khóa đang trong tay ta. Không có chìa khóa làm sao bọn họ khởi động trận pháp?”

Đoan Mộc Thiên Sơn lạnh nhạt nói: “Ngươi mới quản lý mọi chuyện lớn nhỏ của Thanh Long Hội được mấy năm? Ta đã quản lý Thanh Long Hội cả đời rồi, ai nói đại trận hộ tông không có chìa khóa thì không khởi động được?”

Bộ Thiên Nam đưa mắt nhìn sang bốn vị long thủ còn lại.

Bốn người này đều là sát thủ đứng đầu cảnh giới Chân Đan, trong Thanh Long Hội, địa vị của bọn họ gần với Đoan Mộc Thiên Sơn và Bộ Thiên Nam.

“Các ngươi cũng định phản bội ta ư?”

Trong bốn người chỉ có ba kiên định đứng sang bên cạnh Đoan Mộc Thiên Sơn, chỉ có một người không biết làm thế nào, có vẻ còn chưa khôi phục từ cơn chấn động.

Một người trong đó thở dài một cái nói: “Đại long thủ, không phải chúng ta muốn phản bội ngài mà là Thanh Long Hội cứ tiếp tục phát triển như vậy sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện lớn.

Chúng ta dù sao cũng là một thành viên của Thanh Long Hội, thật sự không đành lòng nhìn Thanh Long Hội bị phá hủy sụp đổ như vậy.”

Bộ Thiên Nam cười lạnh một tiếng, đảo mắt một vòng nói: “Thiên la địa võng, thập diện mai phục. Các ngươi chuẩn bị nhiều như vậy, xem ra hôm nay đã nghĩ ăn chắc được ta?

Sở Hưu, ngươi có thể liều mình giết chết lão hòa thượng Tịnh Thiền Trí Tàng kia. Nhưng ngươi nghĩ giờ ngươi có thể liều mạng giết chết được ta chắc?”

Sau khi Bộ Thiên Nam dứt lời, sát cơ sát khí quanh người Bộ Thiên Nam ầm ầm bộc phát, trong đó còn mơ hồ mang theo tiếng thanh long gầm lên vang vọng khắp nơi.
Chương 1122 Máu của Thanh Long 1

Đúng như trước đó Bộ Thiên Nam nói với Đoàn Thiên Lang, hắn biết chắc chắn Đoan Mộc Thiên Sơn chắc chắn sẽ làm một số chuyện, sẽ không bó tay chịu trói.

Giờ Sở Hưu xuất hiện mặc dù ngoài dự liệu của hắn, nhưng Bộ Thiên Nam không sợ.

Đối với Bộ Thiên Nam mà nói, thủ đoạn xử lý mọi chuyện của hắn trước nay luôn đơn giản thô bạo tới cực điểm.

Bất luận âm mưu quỷ kế gì, cứ giết sạch là được.

Sát khí nồng nặc như thực chất ngưng tụ, Bộ Thiên Nam đột nhiên xuất trảo đánh về phía Đoan Mộc Thiên Sơn gần mình nhất. Giữa không trung vang lên tiếng nổ phá tan tốc độ âm thanh, long trảo màu xanh sinh động như thật, chỉ chớp mắt đã khóa chặt mọi đường né tránh của Đoan Mộc Thiên Sơn.

Đoan Mộc Thiên Sơn mặc dù đã già nhưng vẫn có sức đánh một trận.

Trong tay hắn hiện lên thanh Bàn Long Côn mạ vàng, nghênh tiếp thế trảo của Bộ Thiên Nam. một tiếng nổ vang lên, một luồng chấn động cực hạn truyền ra khiến mọi người xung quanh vội vàng né tránh.

Sở Hưu không ngờ ông lão Đoan Mộc Thiên Sơn này bình thường ôn hòa nho nhã nhưng võ đạo lại cương mãnh như vậy.

Đặc biệt là hắn chọn dùng côn làm binh khí, võ đạo theo hướng mạnh mẽ hùng hồn, cương mãnh vô song. Xem ra khi còn trẻ tuổi tính cách Đoan Mộc Thiên Sơn cũng rất nóng nảy.

Chỉ giao thủ một chiêu, Đoan Mộc Thiên Sơn đã bị Bộ Thiên Nam đánh bay, cánh tay cầm Bàn Long Côn vàng kim bắt đầu run lên nhè nhẹ.

Đoan Mộc Thiên Sơn cười khổ một tiếng, cuối cùng thì hắn cũng đã già, lại thêm nhiều năm không ra tay, thực lực hiện giờ thậm chí không bằng nửa thời điểm đỉnh cao.

Huống chi cho dù hắn trong thời điểm đỉnh cao cũng không đánh nổi Bộ Thiên Nam. Đây cũng là lý do vì sao khi đó cả thâm niên uy tín đều cao hơn Bộ Thiên Nam, hắn còn nhường lại vị trí đại long thủ cho Bộ Thiên Nam. Chính vì hắn tin rằng thực lực của Bộ Thiên Nam có thể mang tới đủ lợi ích cho Thanh Long Hội.

Thế nhưng nào ngờ lợi ích còn chưa thấy, phiền toái lại không ngừng.

Sau khi Bộ Thiên Nam xuất thủ, Sở Hưu cũng bước ra một bước, chỉ chớp mắt đã tới trước người Bộ Thiên Nam. Y xuất quyền đánh ra, khí thế như dời non lấp biển, quyền ý dâng lên, thẳng tiến không lùi.

Sơn Hải Quyền Kinh!

Bộ Thiên Nam xoay người cũng đấm ra một quyền, sát ý ngưng tụ nồng nặc, như lưỡi đao sắc xé tan hết thảy

Hai quyền giao nhau, lực lượng đôi bên ầm ầm bộc phát. Ánh sáng trận đạo trong đại điên lưu chuyển điên cuồng, hiển nhiên lực lượng hai người đã uy hiếp tới trận pháp trong đại điện này.

Vốn Bộ Thiên Nam cho rằng cho dù thực lực Sở Hưu có mạnh hơn nữa cũng chỉ là cảnh giới Chân Đan, so đấu lực lượng với hắn rõ ràng là tự chui đầu vào chỗ chết.

Thế nhưng ai ngờ dưới quyền này, hai bên đều lui lại phía sau vài bước, về mặt lực lượng đơn thuần hai bên ngang nhau.

Nhìn ngọn lửa vàng bạc mỏng manh trên người Sở Hưu, Bộ Thiên Nam híp mắt nói: “Chân Hỏa Luyện Thân? Không ngờ ngươi lại đi theo con đường giống Trần Thanh Đế!”

Sau khi Huyễn Hư Lục Cảnh kết thúc, trừ chuyện Sở Hưu và Tịnh Thiền Trí Tàng đồng quy vu tận chấn động giang hồ, còn một người khác uy danh vang dội, chính là Trần Thanh Đế.

Không ngờ vị này lại khai phá một con đường độc nhất vô nhị, hoàn toàn xứng danh tông sư thiên hạ vô song.

Đương nhiên sau chuyện này cũng có người thử nghiệm dùng nội lực chân hỏa rèn luyện cơ thể, có điều bọn họ lại phát hiện có làm vậy cũng vô dụng.

Nói chính xác hơn không phải vô dụng mà là được không bù nổi mất.

Chân Hỏa Luyện Thân khác với Chân Hỏa Luyện Thần, người sau chỉ cần tích lũy cảm ngộ thiên địa, trong thời gian ngắn có thể hoàn thành.

Còn người trước lại cần dùng thời gian dài đem nội lực chân hỏa rèn luyện thân thể, rèn luyện tới từng giọt máu từng bắp thịt từng sợi kinh mạch, tất cả đều như thần binh.

Phải chịu đựng nỗi đau này hơn mười năm, thậm chí mấy chục năm, người thường căn bản không cách nào chịu nổi.

Huống chi cho dù ngươi có chịu nổi, trong cơn đau này ngươi có thể điều khiển chân hỏa rèn luyện chính xác từng chỗ máu thịt hay không? Một khi xảy ra vấn đề, người bị thương chính là bản thân mình.

Hơn nữa cho dù ngươi có làm được hai điểm này, thời gian vài chục năm như vậy người có ngộ tính đã sớm bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, sao phải khổ công đi một con đường gian nan không kết quả như vậy?

Cho nên hiện giờ trong giang hồ vẫn chỉ có mình Trần Thanh Đế đi theo con đường này.

Chỉ có Sở Hưu nhân lúc tái tạo thân thể gian lận, trong thời gian ngắn hoàn thành con đường mà người khác phải đi tới mấy chục năm.

Mặc dù Bộ Thiên Nam cũng hết sức kinh ngạc vì Sở Hưu có thể đi tới nước này, nhưng sau đó hắn cười lạnh nói: “Chân Hỏa Luyện Thân thì đã sao? Nếu là Trần Thanh Đế đích thân tới có lẽ bản tọa còn kiêng kỵ, nhưng cho dù ngươi có tu luyện thành công Chân Hỏa Luyện Thân, ngươi cũng không phải Trần

Thanh Đế!”

Sau lưng Bộ Thiên Nam, ánh sáng màu xanh lưu chuyển, khí tức cường đại như hung thú hàng lâm.

Một pháp tướng Thanh Long sinh động như thật hiện lên sau lưng hắn, cứ như thật sự có thượng cổ thần thú Thanh Long hàng lâm.

Pháp tướng Thanh Long kia không trực tiếp tấn công Sở Hưu và Đoan Mộc Thiên Sơn, ngược lại dung nhập vào cơ thể Bộ Thiên Nam. Chỉ trong chớp mắt khí tức quanh người Bộ Thiên Nam trở nên vô cùng hung ác, Thanh Long Cương Khí màu xanh ngưng tụ quanh người hắn, mơ hồ tạo thành long trảo long vĩ, thậm chí hai mắt hắn cũng biến thành màu vàng, đồng tử hóa dọc như mắt rắn.

Sở Hưu cũng từng thấy biến hóa như vậy ở Diệp Thiên Tà từng luyện hóa nội đan Huyết Giao, vậy bên Bộ Thiên Nam là sao?

Đoan Mộc Thiên Sơn đi tới hạ giọng nói: “Cẩn thận một chút, ngày trước Bộ Thiên Nam từng nhận được một giọt máu của Thanh Long thời thượng cổ. Đương nhiên vật đó rốt cuộc là máu của Thanh Long hay hung thú giao xà cường đại gì đó, giờ đã không ai biết.

Nhưng thứ này quả thật khiến hắn cùng công pháp Thanh Long Hội xảy ra chút dị biến. Một khi tiến vào trạng thái hóa rồng này không chỉ thực lực tăng vọt, ngay cả tính cách của hắn cũng trở nên vô cùng điên cuồng, khát máu hiếu chiến.

Ta cũng nghi hoặc, tính cách của hắn trở thành như vậy liệu có liên quan tới máu của Thanh Long không.”

Sau khi Đoan Mộc Thiên Sơn dứt lời, Bộ Thiên Nam đã lao thẳng về phía Đoan Mộc Thiên Sơn và Sở Hưu, hắn tiện tay xuất trảo, cương khí màu xanh ngưng tụ thành một Thanh Long Yển Nguyệt Đao sinh động như thật, lưỡi đao đỏ máu do sát cơ sát khí ngưng tụ thành.

Không thể không nói dưới trạng thái này năng lực khống chế lực lượng của Bộ Thiên Nam đã tới mức cực hạn.

Bản lãnh ngưng khí hóa vật chỉ cần phóng thích được cương khí ra ngoài cơ thể là có thể làm được, điểm khác biệt chỉ là ngươi có thể làm được tới mức nào.

Ví dụ cùng là kiếm khí, võ giả vừa tới Ngoại Cương cảnh phóng ra kiếm khí căn bản không gọi là kiếm khí, chỉ có thể gọi là khí kình mà thôi.

Thực lực càng mạnh, cương khí ngưng luyện càng thực chất, càng cường đại.

Bộ Thiên Nam ngưng tụ ra Thanh Long Yển Nguyệt Đao, cương khí trong đó đã ngưng thực tới mức không cách nào tưởng tượng. Hắn xuất đao chém xuống mà khiến cả không gian trước mặt như bị xé tan.
Chương 1124 Bất luận thắng thua, chỉ nhìn thành bại

Năng lực khống chế khí huyết của Huyết Thần Ma Công đã đạt tới cực hạn, với khí huyết của bất cứ ai cũng vậy.

Chỉ hấp thu một giọt máu tươi thôi, Sở Hưu đã lập tức hiểu ra tình hình của Bộ Thiên Nam rốt cuộc ra sao.

Chẳng trách mọi người trong giang hồ đều gọi hắn là tên điên. Chẳng trách lần trước Bộ Thiên Nam chạy tới Đại Quang Minh Tự, rõ ràng thực lực Hư Vân mạnh hơn hắn rất nhiều lại không giết hắn. Nguyên nhân thật sự là vì bọn họ sợ ép Bộ Thiên Nam tới phát điên, tạo ra một con quái vật tà ma chân chính!

Con đường võ đạo mặc dù rất thường dựa vào ngoại vật, thậm chí ngày bình thường mọi người tu luyện đều phải dùng đan dược, cũng coi như ngoại vật. Thế nhưng đối với những lực lượng không phải do bản thân tu luyện ra, mọi người đều cực kỳ cẩn thận.

Như Diệp Thiên Tà, nuốt nội đan Huyết Giao tu luyện công pháp yêu thú đã là cực kỳ to gan lớn mật.

Nhưng Bộ Thiên Nam lại khác, đây đã không phải là to gan, rõ ràng là điên cuồng.

Ngày trước không phải hắn luyện hóa giọt máy Thanh Long kia mà là dung hợp, truy bản tố nguyên, khiến giọt máu Thanh Long kia đồng hóa chính hắn.

Nói đơn giản hơn, Bộ Thiên Nam không ngờ lại muốn dùng giọt máu Thanh Long kia biến bản thân thành thân thể Thanh Long chân chính!

Chuyện này đừng nói tới làm, chỉ suy nghĩ thôi cũng thấy hão huyền.

NHưng Bộ Thiên Nam lại làm như vậy, mặc dù không thành công nhưng cũng không thất bại.

Giờ máu tươi trong cơ thể hắn, thậm chí xương cốt kinh mạch trong cơ thể đã có một bộ phận chuyển hóa thành giống như hung thú.

Lực lượng của hung thú bắt nguồn từ thiên địa của bản thân, lực lượng căn cơ tích lũy đều vượt xa võ giả nhân tộc.

Loại đồng hóa này đã sâu tới tận xương tủy của Bộ Thiên Nam, lúc bình thường có thể còn không lộ ra ngoài, nhưng một khi hắn dùng toàn lực như bây giờ, tính cách hung ác điên cuồng của hung thú sẽ chiếm cứ lấy hắn. Đến lúc đó Bộ Thiên Nam sẽ thật sự biến thành quái vật, hơn nữa còn là một con quái vật không bị khống chế.

Sở Hưu tin chắc Bộ Thiên Nam cũng biết mọi chuyện, nhưng hắn vẫn chọn cách tu luyện như vậy, tên này đúng là điên rồi, đi một con đường điên cuồng tới cùng cực!

Lúc này Lục Giang Hà cũng không nhịn được líu lưỡi: “Tiểu tử, không thì tạm thời rút lui đi. Đụng phải kẻ điên như vậy đúng là khó giải quyết, tên này thậm chí không quan tâm tới mạng của mình, ngươi đánh với hắn thế nào đây?”

“Sao lại không đánh được? Hắn dám liều mạng, ta cũng dám!”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, y không lùi mà tiến. Huyền Vũ Thần Chường trong Huyền Vũ Chân Công được thi triển, kình lực cường đại như núi lở ngăn cản thế công của Bộ Thiên Nam. Mặc dù y không thể ngăn cản hoàn toàn nhưng có Bất Diệt Ma Đan, không ngăn được thì cứng rắn chống chọi.

Cùng lúc đó, quanh người Sở Hưu bùng lên một lần sương máu lớn, bao phủ xung quanh Bộ Thiên Nam.

Luồng sương máu này không phải dùng để tấn công, cho dù Bộ Thiên Nam tiện tay xé tan một mảng lớn, chỗ sương máu này vẫn không ngừng lôi kéo lực lượng khí huyết trong cơ thể Bộ Thiên Nam.

Huyết Thần Ma Công có năng lực điều khiển cực kỳ tinh vi đối với khí huyết, Sở Hưu đang dùng máu tươi của mình lôi kéo khí huyết trong cơ thể Bộ Thiên Nam.

Giờ lực lượng khí huyết trong cơ thể Bộ Thiên Nam đã chia làm hai luồng, một là thuộc về chính hắn, một lại là máu của Thanh Long.

Mặc dù hai bên dung hợp một chút nhưng lại chưa hoàn toàn dung hợp. Trên thực tế hai loại huyết dịch này có thể dung hợp hoàn toàn hay không, ngay chính Bộ Thiên Nam cũng không biết.

Cho nên bị Huyết Thần Ma Công lôi kéo, cảm giác xé rách kịch liệt đó khiến Bộ Thiên Nam rên khẽ một tiếng, ánh mắt lộ vẻ hung ác, thế công trong tay càng thêm điên cuồng.

Lúc này Sở Hưu cũng chẳng để ý tới gì khác, dường như chỉ muốn tử chiến tới cùng với Bộ Thiên Nam.

Làn sương máu kia đã nồng nặc tới cực hạn, ngưng tụ thành một kén máu khổng lồ. Mỗi lần nó bùng lên đều lôi kéo khí huyết Bộ Thiên Nam ra ngoài.

Lúc này sắc mặt Sở Hưu đã trắng bệch như tờ giấy.

Bất Diệt Ma Đan không chịu nổi tiêu hao thời gian dài như vậy, đồng thời Huyết Thần Ma Công cũng rút ra khí huyết quanh người y.

Giờ y đang so đấu tiêu hao với Bộ Thiên Nam, xem xem rốt cuộc ai không chịu nổi trước!

Đúng lúc này thân hình Đoan Mộc Thiên Sơn xuất hiện sau lưng Bộ Thiên Nam.

Tất cả lực lượng quanh người hắn dồn hết vào thanh Bàn Long Côn vàng kim kia. Một côn đánh xuống, lực lượng lay chuyển núi non. Toàn bộ Bàn Long Côn vàng kim xuất hiện từng vết rạn, Một tiếng nổ lớn vang lên, đập vỡ cương khí phòng ngự quanh người Bộ Thiên Nam, bản thân hắn cùng thanh Bàn Long Côn đã vỡ vụn trực tiếp bắn ngược lại phía sau.

Một đòn hội tụ toàn bộ lực lượng của Đoan Mộc Thiên Sơn rốt cuộc gây ra phản ứng dây chuyền, một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng Bộ Thiên Nam, không còn màu vàng xanh nữa mà là màu đỏ thẫm.

Nhân cơ hội này, kén máu khổng lồ ầm ầm nổ tung, lượng lớn máu tươi trên người Bộ Thiên Nam phun ra ngoài. Cùng lúc đó, cương khí màu xanh quanh người hắn tiêu tán, pháp tướng Thanh Long cũng dần dần sụp đổ, ngay cả con mắt cũng khôi phục lại bình thường.

Thiên Đạo Chiến Hạp trong tay Sở Hưu lập tức chuyển hóa thành Vấn Thiên Bá Thương trực tiếp đâm thẳng vào người Bộ Thiên Nam. Một tiếng nổ lớn vang lên, mũi thương xuyên qua lồng ngực hắn, ghim hắn lên bức tường.

Nhưng ngay khi Sở Hưu xuất thủ, tay phải của Bộ Thiên Nam cũng ngưng tụ chút lực lượng cuối cùng hóa thành vuốt rồng, trực tiếp xuyên qua ngực Sở Hưu.

Thấy cảnh này Mục Tử Y kinh hãi hét lên một tiếng, không quan tâm tới điều gì chỉ một lòng muốn lao tới nhưng lại bị Hàn Khốc cùng Tống Tiếu giữ chặt lại.

Giờ hai người đó giao thủ có vẻ đã sắp kết thúc, nhưng chỉ một chút chấn động thôi cũng đủ đoạt mạng!

“Tiểu thư! Tỉnh táo một chút! Sở đại nhân không dễ chết như vậy đâu, đừng quên trước đó Sở đại nhân bị đánh tới mức không còn cả thân thể nhưng hắn vẫn sống cơ mà.”

Quả nhiên Sở Hưu sắc mặt trắng bệch như tờ giấy rút tay Bộ Thiên Nam ra khỏi ngực mình, mặc dù máu tươi không ngừng chảy ra khiến Sở Hưu đứng cũng không vững nhưng vẫn có một luồng lực lượng bảo vệ tâm mạch của y, khiến cơ thể y từ từ khép lại.

Bộ Thiên Nam không có Bất Diệt Ma Đan, cho nên chắc chắn hắn phải chết. Nhưng không biết có phải do máu huyết hung thú hay không, lực lượng sinh mệnh của Bộ Thiên Nam cực kỳ cường đại. Cho dù lúc này hắn đã bị mũi thương của Sở Hưu đâm xuyên qua tim nhưng vẫn không chết.

Nhìn Sở Hưu trước mặt, Bộ Thiên Nam chợt cười lớn một tiếng, mỗi tiếng cười của hắn lại có lượng lớn máu tươi phun ra khỏi miệng.

“Sở Hưu, mặc dù ngươi giết ta, nhưng lại không thắng được ta!”

Bộ Thiên Nam nói không sai, Sở Hưu giết chết Bộ Thiên Nam, nhưng nếu không có chiêu côn cuối cùng của Đoan Mộc Thiên Sơn tạo cơ hội cho y, thắng bại còn chưa biết. Nếu thật sự liều mạng Sở Hưu quả thật không thắng Bộ Thiên Nam.

“Nhưng ta không cần thắng ngươi, ta chỉ cần giết ngươi, cho dù không từ thủ đoạn!”

Lúc này Bộ Thiên Nam đã sắp chết nhưng giọng điệu hắn vẫn không chút sợ hãi trước tử vong sắp đến, cũng không chút hận ý hay phẫn nộ đối với Sở Hưu.

“Bất luận thắng thua, chỉ nhìn thành bại? Ha ha ha! Sở Hưu, ngươi thật vô sỉ, ngươi càng thích hợp với giang hồ này hơn ta!

Trong tay ngươi có lẽ Thanh Long Hội sẽ tốt hơn trong tay ta, nhưng cũng có thể sẽ càng thảm hại.

Nhưng bản tọa không thua, cũng không sai!”

Câu nói sau cùng thốt lên, trong cơ thể Bộ Thiên Nam, một giọt máu hiện lên ánh sáng vàng xanh nổ tung, đồng thời mang theo chút sinh cơ cuối cùng của hắn.

PS: Đoạn này tác giả nhớ ra nhầm lẫn về thực lực của Đoan Mộc Thiên Sơn ở đoạn trước. Dịch giả cũng sẽ tìm lại + sửa đổi.
Chương 1125 Tiếp quản Thanh Long Hội 1

Trong số những giết Sở Hưu giết chết, Bộ Thiên Nam là người duy nhất không có thù oán với y nhưng lại không thể không giết.

Người Sở Hưu thật sự muốn giết thật ra là tên tiểu nhân Đoàn Thiên Lang đã tính kế y. Nhưng chì vì một Đoàn Thiên Lang mà Sở Hưu phải đánh nhau sống chết với Bộ Thiên Nam, thật ra cũng rất nực cười.

Đúng như Bộ Thiên Nam đã nói trước lúc chết, hắn không thua, cũng không làm sai. Đây là một người cố chấp tới cực hạn, cho dù trước khi chết hắn cũng không nghĩ rằng mình đã làm sai.

Trong lòng Bộ Thiên Nam không có bất cứ đường rẽ quanh co gì, không có đường vòng đường sống, chỉ có một con đường đi tới chết, đen tới cùng.

Hắn nhận nhiệm vụ giết người, vậy những ai ngăn cản trước mặt hắn đều phải chết.

Hắn làm đại long thủ, bất kể quyết định của hắn là đúng hay sai cũng không cho phép bất cứ ai phản bác, không cho phép bất cứ ai can thiệp, cho dù người ta làm vậy thật ra là đúng.

Đoàn Thiên Lang trở thành thủ hạ của hắn, cho dù hắn biết Đoàn Thiên Lang từng lừa dối người dưới quyền, nhưng hắn đã là thủ hạ của mình, vậy mình tuyệt đối không cho phép Sở Hưu giết của hắn.

Thị phi thành bại rất khó đánh giá một con người, chỉ có thể nói Bộ Thiên Nam là người cố chấp tới cực hạn.

Dù hắn không chết trong tay Sở Hưu nhưng với tính cách của hắn, một khi chọc phải cường giả chí cường Thiên Địa Thông Huyền, vậy cũng chỉ có đường chết.

Bộ Thiên Nam chỉ có một câu nói đúng, Sở Hưu vô sỉ hơn hắn, càng thích hợp với giang hồ này hơn.

Phần lớn thời điểm, muốn sinh tồn trong giang hồ này không chỉ phải mạnh hơn, còn phải không để ý tới liêm sỉ.

Giờ khắc này Đoàn Thiên Lang đứng ngoài rìa đầu đã đầy mồ hôi, ánh mắt phủ kín vẻ hoảng sợ.

Bộ Thiên Nam đã chết, Bộ Thiên Nam đứng trong mười hạng đầu Phong Vân Bảng không ngờ lại chết trong tay Sở Hưu!

Trước đó khi Sở Hưu còn sống, mỗi ngày hắn đều mơ thấy ác mộng, sợ Sở Hưu tới giết hắn.

Mãi tới sau khi Sở Hưu chết hắn mới có chút ngày tháng bình an, không cần lúc nào cũng phải lo lắng có người tới giết mình.

Nhưng tới tận lúc vừa rồi Sở Hưu bộc lộ thân phận hắn cũng không dám tin tưởng Sở Hưu vẫn còn sống, sao y có thể sống được?

Bất kể Đoàn Thiên Lang có tin hay không, Sở Hưu cứ thế xuất hiện trước mặt hắn.

Hơn nữa Đoàn Thiên Lang biết, thân là tâm phúc của Bộ Thiên Nam, thời gian vừa rồi rốt cuộc mình đã làm những gì.

Chuyện hãm hại thuộc hạ coi như còn nhẹ, trong Thanh Long Hội hắn trắng trợn loại trừ phe đối lập, tranh quyền đoạt lợi, đắc tội với không chỉ một hai người.

Không có Bộ Thiên Nam che chở, cho dù không có Sở Hưu, chắc chắn hắn cũng phải chết.

Lúc này trận pháp vòng ngoài như khẽ buông lỏng, cánh cửa lại được mở ra.

Chỉ trong tích tắc, sương máu quanh người Đoàn Thiên Lang bộc phát. Hắn thật sự hết sức quả quyết, không ngờ lại lựa chọn thiêu đốt tinh huyết bỏ trốn.

Có điều ngay lúc hắn trốn, một luồng huyết ảnh lại đột nhiên xuất hiện trên cạnh hắn, cuốn hắn tới bên cạnh Sở Hưu.

Sắc mặt Sở Hưu vẫn tái nhợt, thân hình thậm chí lung lay như sắp đổ, nhưng cánh tay bóp lấy cổ Đoàn Thiên Lang lại cứng rắn như sắt thép, mặc cho Đoàn Thiên Lang bộc phát chân khí toàn thân cũng không cách nào tránh khỏi.

Đoàn Thiên Lang còn định nói gì đó, nhưng Sở Hưu không buồn cho hắn cơ hội nói năng gì.

Một khắc sau, Sở Hưu dùng lực trực tiếp bẻ gãy cổ Đoàn Thiên Lang.

Thậm chí trước lúc chết ánh mắt Đoàn Thiên Lang còn lộ vẻ giải thoát. Trong ác mộng của hắn cảnh tượng này đã xuất hiện không phải chỉ một lần.

Nhìn thân thể Sở Hưu hơi run run, Mục Tử Y bên dưới lập tức xông lên đỡ lấy Sở Hưu.

Sở Hưu nhẹ nhàng xua tay. Có Bất Diệt Ma Đan, giờ chuyện y không cần lo lắng nhất chính là thương thế. Chỉ cần Sở Hưu có lực lượng tu bổ, chẳng mấy chốc y sẽ hồi phục.

Sở Hưu nhìn Đoan Mộc Thiên Sơn, Đoan Mộc Thiên Sơn cũng thở dài một tiếng nói: “Giết!”

Sau khi hắn dứt lời, vô số võ giả đột nhiên xuất thủ, bắt đầu trắng trợn đồ sát thanh tẩy những võ giả Thanh Long Hội khác.

Mặc dù hiện tại Bộ Thiên Nam đã chết, nhưng không ai cam đoan được bọn họ có thật tâm hàng phục hay không.

Chuyện xâu xé quyền lực cực kỳ máu lạnh vô tình, chỉ cần ngươi đứng vào một phe, vậy chỉ có hai kết cục, một là phú quý thăng quan, hai là xuống đất đầu thai.

Đoan Mộc Thiên Sơn lại liếc mắt nhìn vị long thủ vẫn chọn trung lập. Đối phương run rẩy, vội vàng nói: “Nhị long thủ, mặc dù lúc trước ta không lên tiếng nhưng ta cũng không ưa cách làm việc của Bộ Thiên Nam. Nhưng ai

cũng biết tính cách của Bộ Thiên Nam mà, cho dù ta có nói hắn cũng không nghe vào tai.”

Đoan Mộc Thiên Sơn lạnh nhạt nói: “Thời gian tới ngươi tạm thời từ chức tứ long thủ đi, sau này hãng nói”

Giờ thế cục đang mẫn cảm, Đoan Mộc Thiên Sơn sẽ không để một người kẻ không chọn theo phe mình tiếp tục làm một trong Thất Đại Long Thủ.

Vị tứ long thủ kia thở dài một tiếng, ngược lại rất thống khoái tháo mặt nạ cùng mũ rộng vành ra, đứng sang một bên chờ xử lý.

Hắn cũng biết lúc này giữ được một mạng đã xem như Đoan Mộc Thiên Sơn nhân từ rộng lượng lắm rồi.

Đang lúc mọi người ở đây cho rằng Đoan Mộc Thiên Sơn sẽ tuyên bố từ nay trở đi hắn chính là đại long thủ, Đoan Mộc Thiên Sơn lại chỉ vào Sở Hưu trầm giọng nói: “Bắt đầu từ hôm nay trở đi, Sở Hưu đại nhân chính là đại long thủ tân nhiệm của Thanh Long Hội ta.”

Xung quanh ngoại trừ những tâm phúc của Đoan Mộc Thiên Sơn đã biết tin từ trước, những người còn lại lập tức xôn xao, bàn tán ầm ĩ.

Không phải bọn họ muốn phản đối Sở Hưu mà là chuyện này tới quá đột ngột.

Đoan Mộc Thiên Sơn tới làm đại long thủ, đương nhiên bọn họ không kháng cự.

Bởi vi vị trí này vốn thuộc về Đoan Mộc Thiên Sơn, hơn nữa bao năm bọn họ cũng đã chứng kiến Đoan Mộc Thiên Sơn cống hiến đến mức nào cho Thanh Long Hội.

Nhưng Sở Hưu, nói một lời không dễ nghe thì dẫu sao y cũng chỉ là người ngoài mà thôi. Cho dù y xuất thân Thanh Long Hội, trước đó đã xử lý Trường Sinh Kiếm Tông, có điều mọi người đều cảm thấy kháng cự.

Đoan Mộc Thiên Sơn thở dài một tiếng lắc đầu nói: “Ta biết tạm thời chư vị không tiếp thu được tin tức này, nhưng giờ ở đây trừ Sở Hưu đại nhân ai có tư cách lên làm đại long thủ?

Xét theo thân phận, Sở Hưu đại nhân vốn là người của Thanh Long Hội ta, có thể nói nếu không có tên tiểu nhân âm thầm gây rối, giờ Sở Hưu đại nhân hẳn đã là một trong Thất Đại Long Thủ của Thanh Long Hội ta.

Xét theo thực lực, vừa rồi chư vị cũng đã thấy rồi đó, Sở Hưu đại nhân vừa giết chết Bộ Thiên Nam, thực lực như vậy còn chưa đủ hay sao?”

Thấy mọi người bên dưới còn định nói gì đó, Đoan Mộc Thiên Sơn nhanh chóng khoát tay áo nói: “Ta biết chư vị muốn nói gì, đơn giản là để ta lên chức đại long thủ này.”

Đoan Mộc Thiên Sơn cười khổ chỉ chỉ vào mình nói: “Chư vị còn chưa thấy rõ trạng thái hiện tại của ta ư? Ta đã già rồi, không đánh nổi nữa. Chiến đấu trong cùng cảnh giới ta chỉ có thể đứng bên đánh lén. Nếu giao thủ chính diện làm sao ta có thể đấu với những cường giả tuấn kiệt trên Phong Vân Bảng kia chứ? Ta không có tư cách này, Sở đại nhân mới có.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom