-
Chương 676-680
Chương 676 Vưu vật nhân gian (2)
Ly Miêu nhất tộc sức chiến đấu tuy không phải rất mạnh, nhưng chúng am hiểu phụ trợ chiến đấu, thực tế am hiểu chế tạo ảo cảnh mê hoặc địch nhân. Những ly miêu này thực lực tăng lên đối với Tinh Điện mà nói có ý nghĩa phi phàm.
Nghĩ đến trước khi A Ly vì mình suýt chết đi, trong nội tâm Diệp Vân càng kiên định trở nên mạnh mẽ hơn nữa, về sau không thể khiến người thân bên cạnh mình lâm vào nguy hiểm!
Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang, Tây Viêm bốn đại lục này có nhiều hồn thú qua lại, chứng minh hồn thú thú triều không phải phát ra từ Trấn Hồn Tháp, hoặc là đơn giản không chỉ có Trấn Hồn Tháp, như thế đến nay muốn tìm nơi phát ra hồn thú lâm vào khốn cảnh, không biết nên tìm kiếm ở nơi nào.
Nếu như hồn thú trở nên mạnh mẽ, hồn thú thú triều sớm muộn gì cũng tiêu diệt cả đại lục, Tinh Điện cũng khó thoát khỏi.
Nghĩ đến hồn thú Thị Huyết Kim Giáp thì không biết ở đông đại lục có bao nhiêu con Thị Huyết Kim Giáp, chúng một khi ra khỏi sào huyệt sẽ dẫn phát tai nạn to lớn, chỉ có không ngừng tăng cường thực lực của mình mới là mấu chốt quan trọng nhất.
Do thiên nguyên cổ tệ,Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, Thiên Nguyên cổ lục..., Diệp Vân nghĩ đến quỳnh lâu trong lòng đất, có lẽ quỳnh lâu trong lòng đất có thể giải bí mật này!
- A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực, Diệp Mông, Tuyền nhi, đại ca, nhị ca... Chuẩn bị một chút, chúng ta có việc cần làm.
Diệp Vân truyền âm cho mọi người, Diệp Vân, Nhất Khối đều là Vô Thủy Cảnh, A Ly có lẽ đã tới Vô Thủy Cảnh, ba Vô Thủy Cảnh cộng thêm Tiểu Dực, nhất mao, nhị mo, tam mao, tứ mao, ngũ mao sáu Yêu Vương, cộng thêm đám người Diệp Mông có được lôi đình chiến giáp và Tam Hợp Kiếm Trận phòng thân, Diệp Vân chuẩn bị đi thăm dò quỳnh lâu dưới đất.
Khi Diệp Vân đang ra lệnh, một đoàn người đều kích động, tùy thời chuẩn bị xuất phát.
- Trong thời gian ta không có mặt, Tinh Điện xin nhờ sư vương.
iệp Thần truyền âm cho Thông Thiên Sư Vương nói ra.
Sâu trong Liên Vân Sơn còn có một động phủ, Thông Thiên Sư Vương đang ngồi xếp bằng tu luyện khẽ gật đầu, nói:
- Diệp Vân huynh đệ xin yên tâm, chỉ cần ta còn một hơi thì Tinh Điện sẽ vô sự.
- Trong vòng ba ngày ta sẽ quay về, nếu như phát sinh tình huống gì, sư vương có thể kéo dài.
- Hiểu rồi.
Diệp Vân trao đổi với Thông Thiên Sư Vương xong, đột nhiên cảm nhận được một đạo khí túc đặc biệt thì biến sắc, lập tức thi triển Bôn Lôi Thiểm, "Vèo" một tiếng Diệp Vân đã xuất hiện trong sơn cốc Diệp gia.
Sơn cốc Diệp gia, bên cạnh hồ nước thanh tịnh, dưới một gốc cây lớn, đây chính là linh mộc mà Diệp Vân mua được trên hội đấu giá.
Trải qua sinh trưởng thời gian dài, gốc linh mộc này cực kỳ cao lớn, cành lá rậm rạp, từng phiến lá xanh như ngọc, xanh tươi ướt át, dưới lá cây ẩn ẩn có những quả to như nắm tay, những trái cây này ban đầu còn xanh, nhưng dường như cách thành thục còn rất xa, mỗi một quả trái cây màu sắc không giống nhau, đỏ thẫm, màu da cam, lam nhạt... Cả gốc linh mộc này như được trang trí năm màu, mỗi một quả trái cây đều sáng long lanh, giống như đọng trên lá cây ngọc, rất mê người.
Trong cả sơn cốc có được hương thơm thấm lòng người, ai ngửi cũng cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Lúc này dưới táng cây có một bóng dáng uyển chuyển đang đứng.
Nhìn thấy thân ảnh váy đỏ quen thuộc, Diệp Vân lại cảm thấy nhức đầu, tại sao nàng tìm tới cửa?
Người nọ cảm ứng được Diệp Vân đã đến, cười nhẹ xoay người lại, nhìn qua Diệp Vân, tướng mạo của nàng xinh đẹp tới cực điểm, mắt hạnh hàm xuân, cặp môi đỏ mọng gợi cảm, mỗi nụ cười mỗi cái nhíu mày khiến người ta phải điên đảo, dáng người của nàng càng nóng bỏng, hai ngọn núi cao và tròn vươn lên, quần đỏ lung linh, cổ áo khoét sâu, eo nhỏ nhắn dịu dàng xiết chặc, mềm mại không xương, mông tròn ngạo nghễ no đủ ưỡn ra, bờ mông theo mỗi bước chân của nàng đều vặn vẹo mê người, cặp đùi ngọc như ẩn như hiện dưới váy càng khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Vưu vật nhân gian như thế, lúc này đứng trước linh mộc, đôi mắt đẹp tĩnh mịch nhìn qua Diệp Vân, không phải Bệ Linh là ai?
- Tiểu đệ đệ, ngươi khiến tỷ tỷ khó tìm đấy.
Bệ Linh khẽ hé đôi môi đỏ mộng gắt giọng, âm thanh nhu nhuyễn gợi cảm, làm cho người nghe cảm thấy nội tâm xao động.
Nhìn thấy Bệ Linh phong tình vạn chủng, Diệp Vân lúc này không có tâm tư dư thừa, chỉ cảm thấy đầu đau đớn, nếu như Bệ Linh chỉ có một người, Diệp Vân cũng không sợ, nhưng mà phía sau Bệ Linh lại đại biểu cho Lôi Thú nhất mạch, hẳn là Lôi Thú nhất mạch đã chú ý tới Tinh Điện? Bệ Linh tới nơi này có dụng ý gì?
Dùng thực lực Tinh Điện bây giờ, nếu như là địch với Lôi Thú nhất mạch, không khác lấy trứng chọi đá.
- Tiểu đệ đệ có cây to này thật kỳ lạ nha, cái cây này ẩn chứa một tia bổn nguyên huyền khí, người bình thường rất khó phát giác được, nhưng mà ngồi dưới tán cây này tu luyện rất ít lợi, cây này đã kết quả, không biết khi nào nó sẽ thành thục, đợi đến lúc trái cây thành thục thì nó là linh dược không tệ.
Bệ Linh thấy Diệp Vân mặt lạnh, cũng không tức giận, duỗi bàn tay trắng như ngọc ra vỗ thân cây, tán thưởng một tiếng, tư thái thướt tha, thần sắc mập mờ, làm cho không ai biết nàng đang nghĩ cái gì.
- Nếu tỷ tỷ đúng là hứng thú với trái cây này, đợi khi nó thành thục ta cho tỷ tỷ một ít là được.
Diệp Vân cười cười nói, thần hồn nhanh chóng tìm kiếm phạm vi hai ngàn dặm, không biết sau Bệ Linh có người nào của Lôi Thú nhất mạch theo tới không.
- Khanh khách, đệ đệ thật sự là khách khí.
Bệ Linh che miệng cười khẽ một tiếng, sóng mắt lưu chuyển, ngực của nàng dao động mãnh liệt, xuân quang hiện ra.
- Tiểu đệ đệ dùng hồn niệm tìm tòi, đang lo lắng tỷ tỷ mang theo người tới sao? Yên tâm đi, tỷ tỷ độc thân đến đây, không có những người khác trông thấy, tiểu đệ đệ sẽ không muốn làm gì đó với tỷ tỷ đấy chứ?
Nói xong Bệ Linh lắc eo mềm mại của mình, phong tình vô hạn đi tới trước mặt Diệp Vân, đứng gần hắn, hương thơm ưu nhã bao phủ.
- Nếu như tiểu đệ đệ muốn tỷ tỷ làm chút gì đó, cần phải ôn nhu một chút nha.
Bệ Linh mập mờ chớp chớp đôi mắt như thu thủy của mình, âm thanh từ tính mập mờ nói ra, thần thái mang theo mị thái đáng yêu không thôi.
Nếu như người bình thường nhìn thấy Bệ Linh lúc này chỉ sợ không nhịn được, đối mặt với "Con gái yếu ớt" trước mặt mà không ra tay, nhưng mà Diệp Vân biết rõ, Bệ Linh nữ nhân này từ trước tới nay ưa thích mập mờ, lại không phải nữ nhân dễ dãi gì đó, nội tâm thậm chí có vài phần cao ngạo, loại mập mờ này không chịu nổi, nếu như hắn tin là thật thì thiệt lớn!
- Tỷ tỷ nói giỡn, ta làm sao dám làm gì với tỷ tỷ chứ? Không biết tỷ tỷ ngàn dặm xa xôi tới nơi này tìm ta có chuyện gì?
Diệp Vân bất vi sở động, thăm dò.
- Chẳng lẽ không có việc gì không thể đến tìm đệ đệ sao? Tiểu đệ đệ lần trước đùa nghịch tỷ tỷ thật thảm đấy...
Bệ Linh đáng thương che miệng nhỏ nhắn, vạn phần u oán nhìn qua Diệp Vân, giống như Diệp Vân thực làm cái gì xin lỗi nàng vậy.
Chương 677 ảo cảnh!
- Chuyện lần trước đúng là ngoài ý muốn, ta cũng vì mạng sống nên bất đắc dĩ.
Diệp Vân pha trò, tâm niệm thay đổi thật nhanh, chẳng lẽ Bệ Linh tới đây là vì tinh thần chi thạch sao? Khoát tay bất đắc dĩ nói.
- Những tinh thần chi thạch kia đã bị ta dùng hết, không bằng như vậy, ta lại đi tìm một ít tinh thần chi thạch bồi thường tổn thất cho tỷ tỷ nhé.
- Ngươi tiểu tử này, tuổi còn trẻ nhưng lại rất dối trá, tỷ tỷ ta là người thua không nổi sao?
Bệ Linh oán trách trừng Diệp Vân, lại duỗi bàn tay như ngó sen ra, nhẹ nhàng phật qua vai Diệp Vân, dần dần dời tới ngực Diệp Vân. Đầu ngón tay lượn vòng,
- Những tinh thần chi thạch kia xem như lễ vật tỷ tỷ tặng ngươi đi.
Bệ Linh ở quá gần, Diệp Vân ngửi được hương thơm ngọt ngào xông vào trong mũi, Diệp Vân một cúi đầu nhìn thấy khe rãnh trắng sáng giữa núi đôi của nàng, không thể không nói, Bệ Linh nữ nhân này quá hấp dẫn.
Diệp Vân cũng không nguyện ý vạch mặt với Bệ Linh, dù sao Bệ Linh sau lưng có cả Lôi Thú nhất mạch, Bệ Linh không phải vì tinh thần chi thạch mà đến, chẳng lẽ là chưởng khống giả Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt biết rõ hắn tiến vào nội điện của Đạm Thai Lăng cho nên tới đây dò xét mình?
Tuy Bệ Linh khiến người t phạm tội, nhưng mà trên người không có khí tức nguy hiểm, Diệp Vân thu hồi tâm tư, cẩn thận đề phòng. cười nói:
- Vậy đa tạ hảo ý của tỷ tỷ.
- Không nghĩ tới mấy tháng không thấy, thực lực của tiểu đệ đệ tăng lên nhanh như vậy, thật sự càng ngày càng có khí chất nam tử.
Bệ Linh than nhẹ, liên tiếp thổ lan khí vào tai Diệp Vân, ngón tay ngọc mơn trơn ngực của Diệp Vân, đưa mắt đánh giá Diệp Vân, trên mặt Diệp Vân mang thei chút râu ria, gương mặt non nớt mang theo vài phần nghiêm nghị.
- Bệ Linh tỷ tỷ quá khen.
Diệp Vân sờ mò râu ria, không chút dấu vết kéo dài khoảng cách với Bệ Linh, lại bị yêu tinh kia hấp dẫn thì hắn rất khó bảo toàn mình không nhịn được mà làm cái gì đó, Bệ Linh đến bây giờ vẫn không nói ý đồ tới, đến cuối cùng tính toán cái gì? Hắn thần hồn khẽ động, dò xét núi rừng chung quanh, thấy có bóng trắng lao tới, đúng là A Ly, A Ly giống như tinh linh trong rừng, thân hình nhẹ nhàng nhanh chóng lao qua bên này.
- Tiểu đệ đệ, trước kia ngươi tìm cái này đúng không?
Bệ Linh phát giác được Diệp Vân đang tận lực kéo dài khoảng cách, cũng không có tự đòi mất mặt, tươi cười có thâm ý khác, trong tay đột nhiên xuất hiện Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, phóng thích khí nóng rực rỡ.
Nhìn thấy trong tay Bệ Linh cầm Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, đồng tử Diệp Vân đột nhiên co rút lại, thì ra Bệ Linh vì thế mà tới! Đúng lúc này đầu của Diệp Vân đột nhiên mơ hồ, thân thể nhuyễn xuống, trong nội tâm thầm mắng mình, mình đã thập phần đề phòng, không nghĩ tới vẫn trúng chiêu!
- Khanh khách, tiểu đệ đệ, ngủ đi, yên tâm đi, tỷ tỷ sẽ rất ôn nhu.
Bệ Linh đặt Diệp Vân lên mặt đất, nháy mắt mấy cái, che miệng cười khẽ, cười run rẩy hết cả người, bộ ngực run lên, gương mặt vũ mị mang theo nụ cười thắng lợi.
Diệp Vân lúc này đã phát hiện vấn đề, trong hương thơm thân thể của Bệ Linh có một loại thuốc mê, vô sắc vô vị, bản thân mình không phát giác ra, hắn nỗ lực vận chuyển huyền khí, muốn dùng huyền khí trung hòa thuốc mê này. Bệ Linh dùng thuốc mê không chứa độc tố, xem ra nàng cũng không muốn mạng của mình, khả năng chỉ là vì Thiên Nguyên kiếm tàn phiến mà đến.
Chớp mắt sau, huyền khí của Diệp Vân trung hòa thuốc mê trong người, nhưng hắn vẫn nhắm mắt lại, nằm bất động tại chỗ, nếu Bệ Linh không lấy kiếm thể tàn phiến, vậy sẽ thế nào? Kiếm thể tàn phiến đặt trong bao tay không gian, Bệ Linh tuyệt đối không có khả năng tìm được.
Bệ Linh tay phải vung lên, lập tức bố trí cấm chế ở chung quanh.
Nàng ngồi xổm người xuống, một tay vuốt má Diệp Vân, mang theo cảm xúc ôn nhu như ngọc, sau đó sờ hông Diệp Vân, cười vũ mị, nói:
- Tiểu đệ đệ bộ dáng đúng là anh tuấn, có bao nhiêu nam nhân đều bị tỷ tỷ mị hoặc, ta bảo bọn họ đi hướng đông, bọn họ không dám đi tây, mỗi lần nhìn ta với bộ dáng cười híp mắt, những nam nhân kia đúng là ngu xuẩn, Bệ Linh ta làm sao cho chúng chiếm tiện nghi chứ? Ngược lại là tiểu đệ đệ ngươi, huyết khí phương cương nhưng vẫn bảo trì thanh tỉnh, thật sự là khó được, ngay cả tỷ tỷ ta cũng không nỡ giết ngươi.
Bệ Linh cầm túi càn khôn của Diệp Vân, nhìn vào trong túi càn khôn lại phát hiện túi càn khôn này trừ một ít thứ như Ngưng Khí Đan thì không có vật khác, đừng nói Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, ngay cả Diệp Vân vẫn sử dụng Chấn Thiên Đỉnh, Trấn Ma Chung cũng không có.
Bệ Linh không nghĩ tới bản thân mình làm việc cả buổi, đúng là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, cái gì đều không tìm được, nhìn qua Diệp Vân ngủ say, lại đột nhiên cười rộ lên, mị nhãn như tơ nói:
- Tiểu đệ đệ, ngươi sớm có chuẩn bị đúng hay không? Tỷ tỷ ta lại bị ngươi đùa nghịch, đừng giả bộ mê man, mau dậy đi.
Sau khi Bệ Linh nói xong, Diệp Vân đã mở to mắt, ngửa đầu nhìn qua Bệ Linh, nói:
- Tỷ tỷ chỉ vì Thiên Nguyên kiếm tàn phiến mà đến?
- Không sai!
Bệ Linh khẽ gật đầu, cười nói:
- Đương nhiên, nếu như có thể lấy được Chấn Thiên Đỉnh thì càng tốt.
Bệ Linh không che dấu ý đồ tới của mình.
Trong tay của hứn có vài đồ vật xác thực là bị người khác ngấp nghé, Bệ Linh không muốn giết chính mình, Diệp Vân và Bệ Linh không có địch ý gì, hắn hỏi:
- Có phải tỷ tỷ biết tác dụng của Thiên Nguyên kiếm tàn phiến đúng không?
Bệ Linh duỗi ngón nhẹ nhàng điểm lên trán Diệp Vân, chu cái miệng nhỏ nhắn gắt giọng:
- Ngươi lấy được ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, còn không biết Thiên Nguyên kiếm có thể làm gì sao? Tuổi còn nhỏ lại hay dối trá nha.
- Ta thật không biết.
Diệp Vân vẻ mặt người vô tội nhìn qua Bệ Linh, nhưng trong lòng có chút cảm khái, Lôi Thú nhất mạch quả nhiên cường đại, ngay cả việc hắn có ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cũng điều tra ra.
- Hừ, Tiểu hoạt đầu.
Bệ Linh phong tình vạn chủng nhìn qua Diệp Vân, cũng không có so đo với hắn, nói:
- Ta cũng không tin ngươi không biết Thiên Nguyên kiếm là tồn tại cường đại hơn chí bảo! Chỉ cần gom góp sáu khối liền có thể dùng một ít phương pháp tổ hợp lại. Lôi Thú nhất mạch của ta có được hai khối.
- Cho dù tăng thêm ta cũng chỉ có năm khối tàn phiến, cũng không thể gom góp thành Thiên Nguyên kiếm ah.
Diệp Vân bất đắc dĩ nói, thì raLôi Thú nhất mạch đã có được hai tàn phiến.
- Tuy chỉ có năm khối tàn phiến, nhưng mà ta biết tàn phiến còn lại ở đâu, tiểu đệ đệ có nguyện ý giao ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cho ta hay không, tỷ tỷ ta có thể cầm đồ vật trao đổi với ngươi.
Bệ Linh ném mị nhãn cho Diệp Vân, hết sức hấp dẫn .
- Thiên Nguyên kiếm là thượng cổ thần vật, tỷ tỷ muốn dùng cái gì trao đổi?
Diệp Vân bình tĩnh mỉm cười nói.
- Cầm tỷ tỷ ta trao đổi, như thế nào?
Bệ Linh híp mắt, cúi đầu xuống, đôi má cách xa Diệp Vân không tới một tấc, hô hấp cũng rõ ràng.
Chương 678 Bí pháp không khống chế được (1)
Cảm giác được cấm chế bao phủ chung quanh linh mộc, Diệp gia các tộc nhân vây quanh muốn đột phá cấm chế, nhưng đều bị cấm chế ngăn cản được, cho dù thúc dục Tam Hợp Kiếm Trận cũng không cách nào công phá, bọn họ không thấy trong cấm chế xảy ra chuyện gì, cũng gọi tên Diệp Vân nhưng âm thanh không thể truyền ra cấm chế.
Một thân ảnh màu trắng xuất hiện bên ngoài cấm chế, đúng là A Ly, chín cái đuôi của nàng lắc lư, chỉ có thể lờ mờ cảm ứng được tình huống trong cấm chế, nhưng mà A Ly không am hiểu công kích, cũng không cách nào phá cấm chế.
- A Ly, chúng ta làm sao bây giờ? Diệp Vân ca ở bên trong, hình như còn có một nữ nhân.
Diệp Tuyền lo lắng nói, nữ nhân kia cũng không phải người Tinh Điện, rất có thể là địch nhân của Tinh Điện, bọn họ căn bản không biết trong cấm chế xảy ra cái gì, lo lắng Diệp Vân gặp nguy hiểm.
Tuy A Lycó thể cảm giác được, Diệp Vân tạm thời không có việc gì, nhưng mà nàng vẫn lo lắng, Bệ Linh đã dùng thuốc mê với Diệp Vân, vạn nhất Bệ Linh không chiếm được thứ nàng muốn, ra tay với Diệp Vân, không biết Diệp Vân có gặp nguy hiểm hay không.
Trầm mặc một lát, muốn lướt qua cấm chế không chế Bệ Linh, nàng chỉ có thể thi triển bí pháp không khống chế được.
Thiên La bí pháp ảo cảnh!
Quanh người A Ly xuát hiện khói huỳnh quang màu trắng, thân thể nàng bị bạch quang bao phủ, từng đạo lưu quang hiện ra bao phủ bên ngoài cấm chế.
Này Thiên La bí pháp ảo cảnh A Ly hiện tại khó mà khống chế được, dù sao đây là bí pháp nàng mới vừa tu luyện, mấy vị ly miêu lão tổ tông khi còn sống thậm chí có thể dùng Thiên La bí pháp ảo cảnh tập trung người ở ngoài ngàn dặm, mê hoặc người đó, làm cho người đó không cách nào điều khiển được, lâm vào trong ảo cảnh, cấm chế bình thường cũng khó ngăn cản được.
- A Ly tỷ tỷ đang thi triển bí pháp!
Tiểu Dực xiết chặt nắm tay nhỏ, khẩn trương nhìn chằm chằm vào cấm chế đang biến hóa.
Nghe được Tiểu Dực nói thế thì đám người Diệp gia nhao nhao nhìn qua A Ly.
Trên người A Ly tỏa ra ánh sáng trắng thuần khiết, bao trọn cấm chế vào trong, tỏa ra hào quang đủ màu, khiến cho khu vực này tràn ngập sắc thái như mộng ảo.
Trong cấm chế Diệp Vân không muốn sinh ra xung đột quá lớn với Bệ Linh, mà một phương diện là do Bệ Linh cũng không phải người xấu, mặt khác Bệ Linh là trưởng lão của Lôi Thú nhất mạch, Tinh Điện đã trêu chọc Thương Lan nhất mạch cùng Chấp Pháp Điện, không thể tiếp tục trêu chọc thêm Lôi Thú nhất mạch.
Hắn không nghĩ tới Bệ Linh lại nói ra lời khiêu khích như vậy, đương nhiên hắn sẽ không cho rằng lời này là đúng, tuy Bệ Linh vũ mị xinh đẹp, luôn mê hoặc người, lại không phải là người phóng đãng gì đó. Bệ Linh chỉ muốn mê hoặc hắn, thật dễ dàng đạt được ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến a.
Tuy hiểu được thật sự muốn làm cái gì Bệ Linh, nhưng mà vưu vật như thế ở gần, nói ra lời khiêu khích như vậy, Diệp Vân cũng có chút quẫn bách.
Bệ Linh nhìn thấy Diệp Vân bối rối, che miệng cười rộ lên, Diệp Vân quả nhiên vân còn quá non, mới có chút như vậy đã xấu hổ đỏ mặt lên rồi.
Thời điểm Diệp Vân nghĩ làm như thế nào đẩy Bệ Linh ra thì thấy đồng tử của Bệ Linh bỗng nhiên mở ra. Có cảm giác tiêu cự biến mất.
Xảy ra chuyện gì? Diệp Vân thấy Bệ Linh trạng thái quái dị, không biết phát sinh cái gì.
Lúc này Bệ Linh kiều mỵ mang theo thần sắc thống khổ trên mặt, hình như đang tiến hành chiến đấu kịch liệt.
- Bệ Linh tỷ tỷ, ngươi như thế nào?
Diệp Vân thử thăm dò mở miệng hỏi, nghi hoặc nhìn qua phía Bệ Linh, thân ở trong cấm chế do Bệ Linh bố trí, Diệp Vân cũng khó điều tra được tình huống bên ngoài, cũng không biết A Ly đang thi triển bí pháp.
Bệ Linh không có trả lời, đang gian nan đối kháng với ảo thuật của A Ly. Trên gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ ửng, trên trán bạch ngọc của nàng đổ mồ hôi, có thể thấy được đối kháng kịch liệt.
Bên ngoài cấm chế A Ly cũng cảm thấy cố hết sức, thân hình run nhè nhẹ, hào qung trên người càng chói mắt, toàn lực thi triển ảo cảnh bí pháp, dùng thực lực của A Ly khống chế cường giả Vô Thủy Cảnh nhị tam trọng không có vấn đề gì, nhưng mà khống chế Vô Thủy Cảnh ngũ trọng Bệ Linh thì độ khó tăng lên không ít, huống chi bây giờ còn có cấm chế che chắn!
Song phương đang đối kháng mạnh mẽ, dần dần A Ly cảm giác có chút không chống nổi, dù sao Thiên La bí pháp - ảo cảnh là bí pháp nàng vừa mới học mà thôi, thi triển ra còn có chút khó khăn. Nhưng nàng vẫn cố gắng thao túng tư tưởng của Bệ Linh, muốn cho Bệ Linh mở cấm chế.
Nhưng mà ý niệm của Bệ Linh dốc sức liều mạng giãy dụa, ý đồ thoát khỏi bí pháp của A Ly.
Không tốt, khống chế không nổi!
Bành một tiếng, A Ly bị lực lượng to lớn bắn ngược trở về.
Nhưng mà cũng may nàng quay người trên không trung, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất. Cũng không có bị thương.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đồng tử Bệ Linh biến hóa đủ loại trạng thái.
Bệ Linh nữ nhân này sẽ không trúng ảo thuật của A Ly a? Diệp Vân bỗng nhiên nghĩ tới khả năng này, ảo thuạt của A Ly cường đại như thế, không ngờ có thể khống chế cường giả như Bệ Linh.
Bệ Linh lắc đầu, cúi đầu nhìn qua Diệp Vân, trong đôi mắt vẫn ở trạng thái mờ mịt.
Diệp Vân đang chuẩn bị đứng dậy, không nghĩ tới Bệ Linh thò tay ra, khí tức thàn bí tỏa ra ngoài, một đạo khí cơ cường đại tập trung Diệp Vân trên mặt đất, là bí pháp của Lôi Thú nhất mạch!
- Nữ nhân này muốn làm gì?
Diệp Vân có chút rùng mình, nhanh chóng vận chuyển huyền khí, thần hồn đã nhanh chóng dung hợp với thân thể, nếu hắn đánh ra một quyền, ở khoảng cách gần như thế thì Bệ Linh nói không chừng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Diệp Vân không có cảm nhận được sát khí của Bệ Linh, cho nên không có ra tay, vạn nhất khiến cho Bệ Linh đối kháng, hậu quả khó liệu.
Trong đôi mắt mị hoặc của Bệ Linh không có thanh minh như lúc trước, vẫn mê mang.
Bệ Linh lúc này đã hoàn toàn lâm vào trong ảo cảnh, A Ly dùng Thiên La bí pháp - ảo cảnh tuy không khống chế nàng, làm cho nàng cởi bỏ cấm chế, nhưng mà thần trí của nàng vẫn thác loạn. Nàng lúc này đang cảm giác mình đang ở bờ biển, đứng bên cạnh nàng là một tuyệt thế mỹ nữ, là nữ tử Lôi Thú nhất mạch tên là Bệ Âm, gió nhẹ mơn trớn gò má của nàng, trong không khí đều tràn ngập khí tức mập mờ. Tất cả mọi người biết rõ Bệ Linh nàng mị hoặc chúng sinh, làm cho vô số nam nhân phải điên cuồng, lại không có ai biế, Bệ Linh chính thức ưa thích là nữ nhân, nhưng mà nàng bình thường không biểu hiện ra mà thôi.
Bệ Linh dùng bí pháp Lôi Thú phi thường cường đại, nếu Diệp Vân muốn tránh né bí pháp trói buộc, nhất định phải xuất quyền công kích, mới có thể đánh phá nó, nhưng mà xuất quyền sẽ khiến Bệ Linh đang mê mang bị thương.
Thật sự là đau đầu!
Chương 679 Bí pháp không khống chế được (2)
Diệp Vân vận chuyển huyền khí bảo vệ quanh thân, ngẩng đầu nhìn lên, hắn xuất nữa phun máu mũi ra ngoài, chỉ thấy động tác của Bệ Linh ưu nhã mà mị hoặc cởi bỏ quần áo, đôi ngọc thố trắng bóng của nàng hiện ra, nó dựng thẳng cao ngất, còn hơn cả A Ly cùng Đạm Thai Lăng lúc trước, nhìn qua vô cùng chói mắt, làm cho người ta có xúc động mãnh liệt, mà giữa bộ ngực cao ngất của nàng là hạt đậu màu hồng phấn, càng cực kỳ mê người.
Dáng người của Bệ Linh tuyệt đối nóng bỏng, đường cong hoàn mỹ khiến người ta động lòng.
Nhưng mà vưu vật như thế lúc này lại đang khiêu khích cởi quần áo ra, Diệp Vân chỉ cảm thấy mũi của mình đã chảy máu mũi rồi.
Nàng muốn làm gì?
Diệp Vân hoàn toàn ngây người, tuy Bệ Linh tiếp tục khiêu khích hắn, nhưng cho tới nay không có làm ra cử động khác lạ gì, hắn vẫn đang ngây người, quả thực làm cho hắn không biết phải làm sao.
A Ly rốt cuộc thi triển ảo thuật gì với Bệ Linh? Tại sao có thể như vậy?
Thời điểm Diệp Vân ngu ngơ một lát, Bệ Linh trên người đã không còn vật gì, bộ ngực cao trắng như tuyết, cái eo nhỏ nhắn, cặp đùi đẹp nở nang, vùng cỏ thơm với khe suối như ẩn như hiện, cảm giác trùng kích thị giác khiến Diệp Vân có chút choáng váng. Không thể không nói, Bệ Linh dáng người quả thực có thể nói là hoàn mỹ vô khuyết, da thịt tinh tế trắng như ngọc ngà, tỏa ra hào quang sáng ngời như bảo thạch.
Còn không chờ Diệp Vân có phản ứng gì, Bệ Linh đã chủ động nhào vào người Diệp Vân trên.
Đôi tay của nàng giống như linh xà, vờn quanh người Diệp Vân sau đó lại vuốt ve khiêu khích, xẹt qua ngực bụng, dần dần xuống, bờ mông mượt mà của nàng đang cọt vào tiểu đệ Diệp Vân, cảm giác này rất tròn và mềm mại, trong bụng Diệp Vân có tà hỏa không cách nào áp chế được.
Bệ Linh lúc này hoàn toàn mất đi lý trí rồi, động tác cử chỉ đều mang theo vẻ tùy ý và điên cuồng.
Nữ nhân này trong ảo cảnh nhìn thấy cái gì? Nếu nàng tỉnh lại trong ảo cảnh, phát hiện bản thân mình như thế có phát điên với hắn hay không?
Diệp Vân còn đang do dự thì quần áo trên người của hắn bị Bệ Linh xé tan.
Được rồi, phiền toái lớn...
Diệp Vân đang chuẩn bị ra tay phá vỡ cấm chế, Bệ Linh đột nhiên áp xuống tớivà bộ ngực đầy đặn của nàng áp vào ngực Diệp Vân, nàng đè hai tay của Diệp Vân, bờ môi khẽ cắn vành tai Diệp Vân, đầu lưỡi linh hoạt chuyển động, thổ khí như lan nói:
- WOW, không cho phép giãy dụa, Linh nhi sẽ hảo hảo sủng hạnh ngươi.
Ngọc thể ngang dọc, dây dưa lẫn nhau, cảm xúc này khiến Diệp Vân ngẩn ngơ, nhưng nghe đến hai chữ "Sủng hạnh" thì Diệp Vân lại im lặng, trước đó Chân Ngạn hỏi ý kiến hỏi hắn lại dùng từ "Sủng hạnh ", lúc này Bệ Linh lại dùng "Sủng hạnh", chẳng lẽ nữ nhân trên đời đều như thế sao?
Bộ ngực nở nan của Bệ Linh áp xuống ngực Diệp Vân, mông của nàng đang đè lên bộ phận mấu chốt của hắn, làm cho Diệp Vân sinh ra cảm giác kích thích, bị bí pháp trói buộc, hắn giãy dụa cũng khó khăn, chẳng lẽ hôm nay hắn thật sự bị Bệ Linh "Sủng hạnh" ?
- Ân...
Trong cổ họng Bệ Linh lúc này có tiếng nỉ non vang lên, âm thanh khàn khàn mà mị hoặc, đôi mi của nàng nhíu lại, hơi đau đớn lại thỏa mãn.
Diệp Vân còn chưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác này, không nghĩ tới lần đầu tiên của hắn là bị Bệ Linh ‘ sủng hạnh ’ . Bệ Linh dường như cũng là lần đầu tiên, động tác có vài phần không lưu loát.
Tuy Bệ Linh không có bị ảo cảnh của A Ly khống chế, nhưng mà ý thức của nàng rối loạn, nàng căn bản không biết mình hiện tại đang đặt lên người Diệp Vân, sau khi thống khổ qua đi là dục vọng mãnh liệt ập tới, thân thể nàng không tự chủ được lắc lư.
Diệp Vân không nghĩ tới Bệ Linh lúc này đã động thật sự, cũng gầm nhẹ lên, cảm giác kích thích mãnh liệt khiến hắn trống rỗng.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thấy Bệ Linh đang say mê trong dục vọng, từ động tác cuồng dã của nàng hắn cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn cả trước kia.
Bệ Linh cuồng dã lại mang theo phong tình vạn chủng, thân thể nàng tràn ngập mị lực thành thục, bất luận là nam nhân nào nhìn thấy cảnh này chỉ sợ cũng khó khăn áp chế xao động trên người của mình.
Diệp Vân vẫn bị bí pháp Lôi Thú làm khó khăn, thân thể không cách nào nhúc nhích, bị Bệ Linh chủ đạo.
Bệ Linh nữ nhân này hình như là hoàn toàn không biết mệt mỏi là gì, hoàn toàn cuồng dã không nói nổi.
Thời điểm hai người làm tình, từng đạo lực lượng lôi hệ mạnh mẽ tiến vào trong người của Diệp Vân, Diệp Vân nhíu mày một cái, một bộ phận tu vị của Bệ Linh đã hoàn toàn dung nhập vào đan điền Cửu Tinh, huyền khí mãnh liệt, thần hồn cũng cảm nhận được khí tức hồn niệm của Bệ Linh cho nên xao động không thôi.
Mặc kệ huyền khí hay thần hồn đều giao nhau.
Diệp Vân cảm giác thân thể của mình tăng cường nhanh chóng, một đạo khí tức cường đại truyền vào người, hắn đã từ Vô Thủy Cảnh nhị trọng nhanh chóng nhảy tới Vô Thủy Cảnh tam trọng!
Tu vị tăng lên thật nhanh, tu vị của Bệ Linh có bộ phận lớn bị hắn hấp thu.
Thời gian trôi qua từng chút, trong cấm chế thỉnh thoảng truyền ra âm thanh mị hoặc động lòng người, đại khái qua một giờ Bệ Linh mở mắt ra, đôi mắt thanh tịnh, sau khi nàng nhìn thấy rõ một màn trước mặt thì toàn thân chấn động giống như bị sét đánh, trên mặt không còn thần thái mị hoặc như ngày thường, trong mắt hiện lên vẻ bối rối, cảm giác đau đớn xé rách làm cho đầu óc của nàng thanh tỉnh, giờ phút này thân thể nàng có vài phần mệt mỏi, mềm mại vô lực, tu vị từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống còn Vô Thủy Cảnh tứ trọng.
Nhớ lại cảnh trong mơ vừa rồi, nàng lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới trong sạch từ trước tới giờ của nàng, hôm nay lại xảy ra chuyện này và mất đi!
Nữ tử Lôi Thú nhất mạch một khi phát sinh chuyện này thì tu vị giảm xuống thật lớn, mang một phần tu vị truyền cho nam nhân, sau này tu luyện cũng khó tiến thêm một bước. Mà Bệ Linh nàng tuy vô cùng cường thế trong mắt người khác, nhưng kì thực nội tâm của nàng lại cao ngập chấp nhất và có tâm cường giả, bằng không nàng cũng không có đạt tới độ cao này.
Nhưng mà tất cả đã bị hủy hoại cả rồi, Bệ Linh nhìn qua Diệp Vân, ánh mắt phục tạp khó hiểu, lúc này Diệp Vân vẫn bị bí pháp Lôi Thú bí pháp khống chế, căn bản không phải Diệp Vân sai, trong nội tâm Bệ Linh tuy oán hận nhưng dù thế nào thì Diệp Vân cũng là nam nhân đầu tiên của nàng, đây là chuyện không sửa được.
Trong nội tâm Bệ Linh rất phức tạp.
Diệp Vân thấy Bệ Linh dừng lại, ngẩng đầu nhìn qua Bệ Linh, đã thấy đồng tử của Bệ Linh đã thanh tịnh, ánh mắt phức tạp nhìn mình, trong nội tâm cả kinh, Bệ Linh thanh tỉnh. Hắn không biết nên xử lý thế nào, nhìn qua Bệ Linh, hắn lúc này không thể nhìn Bệ Linh như người qua đường, nhưng mà Diệp Vân tự hỏi, hắn cũng không có khả năng lấy Bệ Linh làm thê tử, bởi vì trong lòng hắn chứa đầy hình ảnh của A Ly.
Chương 680 Bệ Linh lựa chọn
Bệ Linh cúi người xuống, lại cắn vành tai của Diệp Vân, có chút nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lúc này ngươi thoải msi rồi, tỷ tỷ bị ngươi chiếm tiện nghi. Ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?
- Chuyện này thực sự không quan hệ tới ta, ta đến bây giờ cũng bị bí pháp của tỷ tỷ trói buộc. Căn bản là thân bất do kỷ.
Diệp Vân đau nhức kêu một tiếng, vẻ mặt người vô tội địa đạo : mà nói.
- Ta không tin dùng thực lực của ngươi lại không phá được bí pháp, ngươi chỉ sợ là rất thích thú a?
Bệ Linh hừ hừ hai tiếng, việc đã đến nước này, mặc dù trong nội tâm không cam lòng, nàng cũng không thể làm gì. Hận Diệp Vân nghiến răng.
- Nếu ta phá bí pháp của tỷ tỷ, tất nhiên sẽ khiến tỷ tỷ trọng thương, cho nên ta mới không động thủ. Vạn nhất tỷ tỷ tỉnh lại, phát hiện bị ta gây thương tích, khẳng định còn liều mạng với ta, lại nói dù ta giết tỷ tỷ, vậy thì người của Lôi Thú nhất mạch sẽ san bằng Tinh Điện, ta không gánh nổi nguy hiểm như thế.
Diệp Vân bất đắc dĩ nói ra, hai người trần trụi và thân thể vẫn đang tiếp xúc với nhau, cũng nói rõ chuyện diễn ra, làm cho nội tâm Diệp Vân có vài phần quái dị.
- Tạm thời buông tha vấn đề này.
Bệ Linh hầm hừ nói ra, lúc này cho dù giết Diệp Vân cũng vô dụng, dù sao cũng là nàng chủ động, trong lúc nhất thời nàng cũng không biết nên xử trí Diệp Vân như thế nào, cảm giác kích thích khác thường khiến nàng không biết nên nói sao.
- Nữ tử Lôi Thú nhất tộc chúng ta một khi phát sinh quan hệ với nam nhân, tu vị sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn, tỷ tỷ ta hiện tại đã từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống còn Vô Thủy Cảnh tứ trọng, mấy ngày nữa càng sẽ giảm tới Vô Thủy Cảnh tam trọng, nhị trọng, mà nữ tử Lôi Thú nhất mạch chúng ta không được phép kết hợp với tộc khác, một khi ta trở lại trong tộc, nhất định sẽ bị người ta phát hiện, đến lúc đó ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?
- Tỷ tỷ có thể ở lại Tinh Điện, tuy thực lực của ta thấp kém, nhưng nhất định sẽ che chở cho tỷ tỷ.
Diệp Vân không chút do dự mở miệng, với tư cách là nam nhân, thời điểm này không thể chần chờ, trong nội tâm bừng tỉnh đại ngộ, thì ra nữ tử Lôi Thú nhất tộc còn có bí mật như thế, trách không được tu vị của mình lại đột phá.
Bệ Linh thấy Diệp Vân trả lời kiên quyết như thế, thần sắc trên mặt hòa hoãn một ít, nói:
- Lôi Thú nhất mạch nếu muốn tiêu diệt Tinh Điện các ngươi chỉ trong nháy mắt mà thôi, tính toán. Xem chân tâm của ngươi, tỷ tỷ ta cũng không làm khó Tinh Điện. Cầm ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cho ta đi, yêu cầu này không quá phận chứ?
- Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, tỷ tỷ cứ cầm đi.
Diệp Vân gật đầu nói, nếu như Bệ Linh trở về sinh tử khó liệu, Diệp Vân cũng sẽ không biết tiếc rẻ ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến.
- Coi như ngươi còn có chút lương tâm.
Bệ Linh chỉ vào trán Diệp Vân, đôi mắt ướt át đầy tình ý
- Sau khi tỷ tỷ quay về phải làm sao bây giờ?
Diệp Vân có chút bận tâm, bất kể như thế nào, hắn vẫn không hy vọng Bệ Linh gặp được phiền toái.
- Ngươi đang lo lắng cho tỷ tỷ ta, hay lo lắng cho ngươi? Yên tâm đi, tỷ tỷ ta sẽ không nói ra ngươi đâu.
Bệ Linh thở dài, có chút oán hận nói:
- Đàn ông các ngươi không có một thứ tốt, ăn xong thì lau sạch miệng rời đi.
- Ta không phải ý tứ này, nếu như tỷ tỷ nguyện ý rời khỏi Lôi Thú nhất mạch, Tinh Điện ta sẽ thu!
Diệp Vân nghiêm túc nói ra.
Bệ Linh cùng Diệp Vân đối mắt, nhìn thấy Diệp Vân thần sắc chắc chắn thì trái tim băng giá cũng hòa tan. Tinh Điện nếu như đối kháng với Lôi Thú nhất mạch thì tất nhiên sẽ gặp tai hoạ ngập đầu, Diệp Vân thực nguyện ý gặp nguy hiểm lớn như vậy sao?
- Tính toán, cùng lắm ta trở về tùy tiện tìm nam nhân Lôi Thú nhất mạch là được, sau đó làm tiểu nữ nhân, an tâm sống là được, không có người phát hiện.
Bệ Linh cười nhạt một tiếng, thần sắc tiêu điều.
Trong lòng Diệp Vân căng thẳng, hắn có cảm tình phức tạp với Bệ Linh, dù sao Bệ Linh là nữ nhân của hắn, chẳng lẻ trơ mắt nhìn Bệ Linh ở cùng nam nhân khác? Mặc dù đây là Bệ Linh lựa chọn, nhưng Diệp Vân biết rõ đây là hành động bất đắc dĩ của Bệ Linh, trong lòng Bệ Linh không muốn sống như vậy cả đời.
Ngẩng đầu nhìn Bệ Linh, Bệ Linh rất đẹp, so với A Ly và Đạm Thai Lăng cũng không kém cỏi bao nhiêu, có phong tình không ai sánh bằng, nhìn nàng mềm mại đáng yêu nhưng nội tâm lại có rất quật cường, tự phụ cùng cao ngạo.
- Tiểu nam nhân, nghe được tỷ tỷ nói muốn ở với nam nhân khác thì ghen sao?
Nhìn thấy biểu lộ của Diệp Vân thì Bệ Linh cúi người nói bên tai Diệp Vân, mềm mại liếm vành tai Diệp Vân, thoáng khàn khàn nói:
- Cuối cùng nên yêu tỷ tỷ thật tốt đi.
Nói xong Bệ Linh cởi bỏ bí pháp trói buộc Diệp Vân.
Trong lòng Diệp Vân có áp lực và phẫn uất không nói nên lời, không chỗ thổ lộ.
Nếu như hắn có thực lực cường đại, Bệ Linh cũng không cần quay trở lại Lôi Thú nhất mạch, dù Bệ Linh quyết liệt với Lôi Thú nhất mạch thì hắn cũng bảo vệ được nàng.
Rốt cuộc tứ chi Diệp Vân có thể nhúc nhích, thò tay ôm lấy Bệ Linh, tay phải vuốt ve bộ ngực ngọc của Bệ Linh, cảm giác rất mềm mại, càng không ngừng vuốt ve, sau đó lại mơn trớn da thịt trắng bóng của Bệ Linh, Bệ Linh lúc này rên rỉ khoan khaois.
Diệp Vân dùng sức, thoáng cái áp Bệ Linh dưới thân, lại đâm mạnh một cái vào...
Hai người càng không ngừng biến ảo tư thế, không ngừng vờn quanh linh mộc
Bệ Linh lúc này rên rỉ cao vút, trong cảm giác đau đớn lại mang theo khoái cảm không nói nên lời.
Bệ Linh đòi hỏi được phi thường kịch liệt, Diệp Vân cũng cảm thấy nội tâm buồn khổ của Bệ Linh.
Bệ Linh nâng đôi má Diệp Vân lên, nhìn qua Diệp Vân, cảm thụ được trùng kích cuồng phong bạo vũ, nếu nàng quay về Lôi Thú nhất mạch, chỉ có hai con đường, một là bị thái thượng trưởng lão của Lôi Thú nhất mạch thẩm lí và phán quyết, mặt khác chính là tìm nam nhân sống qua cả đời.
Nhưng mà hai con đường này không phải nàng muốn.
Nữ tử Lôi Thú nhất mạch một khi bắt đầu sinh dục, tu vị của nàng sẽ từ từ truyền thâu cho nam nhân, cho đến khi tất cả tu vị biến mất. Cho nên Lôi Thú nhất mạch, vĩnh viễn là do nam nhân chấp chưởng quyền hành. Trong nội tâm Bệ Linh không cam lòng, nàng vô số lần nghĩ phải thoát khỏi vận mệnh này, nhưng vẫn thua vận mệnh.
Nội tâm của Bệ Linh vô cùng phức tạp, nữ tử Lôi Thú nhất mạch bình thường chỉ trung trinh với một nam nhân, thế nhưng mà nàng không có lựa chọn khác.
Lúc này Diệp Vân căn bản không biết Bệ Linh nghĩ nhiều như vậy, hắn suy nghĩ nếu như thực lực của Bệ Linh không có hạ thấp, mặc dù trở lại Lôi Thú nhất mạch cũng không bị phát hiện a?
Hắn có thể làm gì giúp Bệ Linh?
Nghĩ tới đây Diệp Vân sinh ra ý niệm khác trong đầu, hắn vận chuyển Lôi Đế Quyết, huyền khí bàng bạc trong phi đao chuyển hóa thành vô cùng huyền khí lôi hệ truyền vào trong người của Bệ Linh.
Trong cấm chế tiếng sấm vang lên, hoàn toàn bao phủ trong huyền khí lôi hệ.
Ly Miêu nhất tộc sức chiến đấu tuy không phải rất mạnh, nhưng chúng am hiểu phụ trợ chiến đấu, thực tế am hiểu chế tạo ảo cảnh mê hoặc địch nhân. Những ly miêu này thực lực tăng lên đối với Tinh Điện mà nói có ý nghĩa phi phàm.
Nghĩ đến trước khi A Ly vì mình suýt chết đi, trong nội tâm Diệp Vân càng kiên định trở nên mạnh mẽ hơn nữa, về sau không thể khiến người thân bên cạnh mình lâm vào nguy hiểm!
Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang, Tây Viêm bốn đại lục này có nhiều hồn thú qua lại, chứng minh hồn thú thú triều không phải phát ra từ Trấn Hồn Tháp, hoặc là đơn giản không chỉ có Trấn Hồn Tháp, như thế đến nay muốn tìm nơi phát ra hồn thú lâm vào khốn cảnh, không biết nên tìm kiếm ở nơi nào.
Nếu như hồn thú trở nên mạnh mẽ, hồn thú thú triều sớm muộn gì cũng tiêu diệt cả đại lục, Tinh Điện cũng khó thoát khỏi.
Nghĩ đến hồn thú Thị Huyết Kim Giáp thì không biết ở đông đại lục có bao nhiêu con Thị Huyết Kim Giáp, chúng một khi ra khỏi sào huyệt sẽ dẫn phát tai nạn to lớn, chỉ có không ngừng tăng cường thực lực của mình mới là mấu chốt quan trọng nhất.
Do thiên nguyên cổ tệ,Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, Thiên Nguyên cổ lục..., Diệp Vân nghĩ đến quỳnh lâu trong lòng đất, có lẽ quỳnh lâu trong lòng đất có thể giải bí mật này!
- A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực, Diệp Mông, Tuyền nhi, đại ca, nhị ca... Chuẩn bị một chút, chúng ta có việc cần làm.
Diệp Vân truyền âm cho mọi người, Diệp Vân, Nhất Khối đều là Vô Thủy Cảnh, A Ly có lẽ đã tới Vô Thủy Cảnh, ba Vô Thủy Cảnh cộng thêm Tiểu Dực, nhất mao, nhị mo, tam mao, tứ mao, ngũ mao sáu Yêu Vương, cộng thêm đám người Diệp Mông có được lôi đình chiến giáp và Tam Hợp Kiếm Trận phòng thân, Diệp Vân chuẩn bị đi thăm dò quỳnh lâu dưới đất.
Khi Diệp Vân đang ra lệnh, một đoàn người đều kích động, tùy thời chuẩn bị xuất phát.
- Trong thời gian ta không có mặt, Tinh Điện xin nhờ sư vương.
iệp Thần truyền âm cho Thông Thiên Sư Vương nói ra.
Sâu trong Liên Vân Sơn còn có một động phủ, Thông Thiên Sư Vương đang ngồi xếp bằng tu luyện khẽ gật đầu, nói:
- Diệp Vân huynh đệ xin yên tâm, chỉ cần ta còn một hơi thì Tinh Điện sẽ vô sự.
- Trong vòng ba ngày ta sẽ quay về, nếu như phát sinh tình huống gì, sư vương có thể kéo dài.
- Hiểu rồi.
Diệp Vân trao đổi với Thông Thiên Sư Vương xong, đột nhiên cảm nhận được một đạo khí túc đặc biệt thì biến sắc, lập tức thi triển Bôn Lôi Thiểm, "Vèo" một tiếng Diệp Vân đã xuất hiện trong sơn cốc Diệp gia.
Sơn cốc Diệp gia, bên cạnh hồ nước thanh tịnh, dưới một gốc cây lớn, đây chính là linh mộc mà Diệp Vân mua được trên hội đấu giá.
Trải qua sinh trưởng thời gian dài, gốc linh mộc này cực kỳ cao lớn, cành lá rậm rạp, từng phiến lá xanh như ngọc, xanh tươi ướt át, dưới lá cây ẩn ẩn có những quả to như nắm tay, những trái cây này ban đầu còn xanh, nhưng dường như cách thành thục còn rất xa, mỗi một quả trái cây màu sắc không giống nhau, đỏ thẫm, màu da cam, lam nhạt... Cả gốc linh mộc này như được trang trí năm màu, mỗi một quả trái cây đều sáng long lanh, giống như đọng trên lá cây ngọc, rất mê người.
Trong cả sơn cốc có được hương thơm thấm lòng người, ai ngửi cũng cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Lúc này dưới táng cây có một bóng dáng uyển chuyển đang đứng.
Nhìn thấy thân ảnh váy đỏ quen thuộc, Diệp Vân lại cảm thấy nhức đầu, tại sao nàng tìm tới cửa?
Người nọ cảm ứng được Diệp Vân đã đến, cười nhẹ xoay người lại, nhìn qua Diệp Vân, tướng mạo của nàng xinh đẹp tới cực điểm, mắt hạnh hàm xuân, cặp môi đỏ mọng gợi cảm, mỗi nụ cười mỗi cái nhíu mày khiến người ta phải điên đảo, dáng người của nàng càng nóng bỏng, hai ngọn núi cao và tròn vươn lên, quần đỏ lung linh, cổ áo khoét sâu, eo nhỏ nhắn dịu dàng xiết chặc, mềm mại không xương, mông tròn ngạo nghễ no đủ ưỡn ra, bờ mông theo mỗi bước chân của nàng đều vặn vẹo mê người, cặp đùi ngọc như ẩn như hiện dưới váy càng khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Vưu vật nhân gian như thế, lúc này đứng trước linh mộc, đôi mắt đẹp tĩnh mịch nhìn qua Diệp Vân, không phải Bệ Linh là ai?
- Tiểu đệ đệ, ngươi khiến tỷ tỷ khó tìm đấy.
Bệ Linh khẽ hé đôi môi đỏ mộng gắt giọng, âm thanh nhu nhuyễn gợi cảm, làm cho người nghe cảm thấy nội tâm xao động.
Nhìn thấy Bệ Linh phong tình vạn chủng, Diệp Vân lúc này không có tâm tư dư thừa, chỉ cảm thấy đầu đau đớn, nếu như Bệ Linh chỉ có một người, Diệp Vân cũng không sợ, nhưng mà phía sau Bệ Linh lại đại biểu cho Lôi Thú nhất mạch, hẳn là Lôi Thú nhất mạch đã chú ý tới Tinh Điện? Bệ Linh tới nơi này có dụng ý gì?
Dùng thực lực Tinh Điện bây giờ, nếu như là địch với Lôi Thú nhất mạch, không khác lấy trứng chọi đá.
- Tiểu đệ đệ có cây to này thật kỳ lạ nha, cái cây này ẩn chứa một tia bổn nguyên huyền khí, người bình thường rất khó phát giác được, nhưng mà ngồi dưới tán cây này tu luyện rất ít lợi, cây này đã kết quả, không biết khi nào nó sẽ thành thục, đợi đến lúc trái cây thành thục thì nó là linh dược không tệ.
Bệ Linh thấy Diệp Vân mặt lạnh, cũng không tức giận, duỗi bàn tay trắng như ngọc ra vỗ thân cây, tán thưởng một tiếng, tư thái thướt tha, thần sắc mập mờ, làm cho không ai biết nàng đang nghĩ cái gì.
- Nếu tỷ tỷ đúng là hứng thú với trái cây này, đợi khi nó thành thục ta cho tỷ tỷ một ít là được.
Diệp Vân cười cười nói, thần hồn nhanh chóng tìm kiếm phạm vi hai ngàn dặm, không biết sau Bệ Linh có người nào của Lôi Thú nhất mạch theo tới không.
- Khanh khách, đệ đệ thật sự là khách khí.
Bệ Linh che miệng cười khẽ một tiếng, sóng mắt lưu chuyển, ngực của nàng dao động mãnh liệt, xuân quang hiện ra.
- Tiểu đệ đệ dùng hồn niệm tìm tòi, đang lo lắng tỷ tỷ mang theo người tới sao? Yên tâm đi, tỷ tỷ độc thân đến đây, không có những người khác trông thấy, tiểu đệ đệ sẽ không muốn làm gì đó với tỷ tỷ đấy chứ?
Nói xong Bệ Linh lắc eo mềm mại của mình, phong tình vô hạn đi tới trước mặt Diệp Vân, đứng gần hắn, hương thơm ưu nhã bao phủ.
- Nếu như tiểu đệ đệ muốn tỷ tỷ làm chút gì đó, cần phải ôn nhu một chút nha.
Bệ Linh mập mờ chớp chớp đôi mắt như thu thủy của mình, âm thanh từ tính mập mờ nói ra, thần thái mang theo mị thái đáng yêu không thôi.
Nếu như người bình thường nhìn thấy Bệ Linh lúc này chỉ sợ không nhịn được, đối mặt với "Con gái yếu ớt" trước mặt mà không ra tay, nhưng mà Diệp Vân biết rõ, Bệ Linh nữ nhân này từ trước tới nay ưa thích mập mờ, lại không phải nữ nhân dễ dãi gì đó, nội tâm thậm chí có vài phần cao ngạo, loại mập mờ này không chịu nổi, nếu như hắn tin là thật thì thiệt lớn!
- Tỷ tỷ nói giỡn, ta làm sao dám làm gì với tỷ tỷ chứ? Không biết tỷ tỷ ngàn dặm xa xôi tới nơi này tìm ta có chuyện gì?
Diệp Vân bất vi sở động, thăm dò.
- Chẳng lẽ không có việc gì không thể đến tìm đệ đệ sao? Tiểu đệ đệ lần trước đùa nghịch tỷ tỷ thật thảm đấy...
Bệ Linh đáng thương che miệng nhỏ nhắn, vạn phần u oán nhìn qua Diệp Vân, giống như Diệp Vân thực làm cái gì xin lỗi nàng vậy.
Chương 677 ảo cảnh!
- Chuyện lần trước đúng là ngoài ý muốn, ta cũng vì mạng sống nên bất đắc dĩ.
Diệp Vân pha trò, tâm niệm thay đổi thật nhanh, chẳng lẽ Bệ Linh tới đây là vì tinh thần chi thạch sao? Khoát tay bất đắc dĩ nói.
- Những tinh thần chi thạch kia đã bị ta dùng hết, không bằng như vậy, ta lại đi tìm một ít tinh thần chi thạch bồi thường tổn thất cho tỷ tỷ nhé.
- Ngươi tiểu tử này, tuổi còn trẻ nhưng lại rất dối trá, tỷ tỷ ta là người thua không nổi sao?
Bệ Linh oán trách trừng Diệp Vân, lại duỗi bàn tay như ngó sen ra, nhẹ nhàng phật qua vai Diệp Vân, dần dần dời tới ngực Diệp Vân. Đầu ngón tay lượn vòng,
- Những tinh thần chi thạch kia xem như lễ vật tỷ tỷ tặng ngươi đi.
Bệ Linh ở quá gần, Diệp Vân ngửi được hương thơm ngọt ngào xông vào trong mũi, Diệp Vân một cúi đầu nhìn thấy khe rãnh trắng sáng giữa núi đôi của nàng, không thể không nói, Bệ Linh nữ nhân này quá hấp dẫn.
Diệp Vân cũng không nguyện ý vạch mặt với Bệ Linh, dù sao Bệ Linh sau lưng có cả Lôi Thú nhất mạch, Bệ Linh không phải vì tinh thần chi thạch mà đến, chẳng lẽ là chưởng khống giả Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt biết rõ hắn tiến vào nội điện của Đạm Thai Lăng cho nên tới đây dò xét mình?
Tuy Bệ Linh khiến người t phạm tội, nhưng mà trên người không có khí tức nguy hiểm, Diệp Vân thu hồi tâm tư, cẩn thận đề phòng. cười nói:
- Vậy đa tạ hảo ý của tỷ tỷ.
- Không nghĩ tới mấy tháng không thấy, thực lực của tiểu đệ đệ tăng lên nhanh như vậy, thật sự càng ngày càng có khí chất nam tử.
Bệ Linh than nhẹ, liên tiếp thổ lan khí vào tai Diệp Vân, ngón tay ngọc mơn trơn ngực của Diệp Vân, đưa mắt đánh giá Diệp Vân, trên mặt Diệp Vân mang thei chút râu ria, gương mặt non nớt mang theo vài phần nghiêm nghị.
- Bệ Linh tỷ tỷ quá khen.
Diệp Vân sờ mò râu ria, không chút dấu vết kéo dài khoảng cách với Bệ Linh, lại bị yêu tinh kia hấp dẫn thì hắn rất khó bảo toàn mình không nhịn được mà làm cái gì đó, Bệ Linh đến bây giờ vẫn không nói ý đồ tới, đến cuối cùng tính toán cái gì? Hắn thần hồn khẽ động, dò xét núi rừng chung quanh, thấy có bóng trắng lao tới, đúng là A Ly, A Ly giống như tinh linh trong rừng, thân hình nhẹ nhàng nhanh chóng lao qua bên này.
- Tiểu đệ đệ, trước kia ngươi tìm cái này đúng không?
Bệ Linh phát giác được Diệp Vân đang tận lực kéo dài khoảng cách, cũng không có tự đòi mất mặt, tươi cười có thâm ý khác, trong tay đột nhiên xuất hiện Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, phóng thích khí nóng rực rỡ.
Nhìn thấy trong tay Bệ Linh cầm Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, đồng tử Diệp Vân đột nhiên co rút lại, thì ra Bệ Linh vì thế mà tới! Đúng lúc này đầu của Diệp Vân đột nhiên mơ hồ, thân thể nhuyễn xuống, trong nội tâm thầm mắng mình, mình đã thập phần đề phòng, không nghĩ tới vẫn trúng chiêu!
- Khanh khách, tiểu đệ đệ, ngủ đi, yên tâm đi, tỷ tỷ sẽ rất ôn nhu.
Bệ Linh đặt Diệp Vân lên mặt đất, nháy mắt mấy cái, che miệng cười khẽ, cười run rẩy hết cả người, bộ ngực run lên, gương mặt vũ mị mang theo nụ cười thắng lợi.
Diệp Vân lúc này đã phát hiện vấn đề, trong hương thơm thân thể của Bệ Linh có một loại thuốc mê, vô sắc vô vị, bản thân mình không phát giác ra, hắn nỗ lực vận chuyển huyền khí, muốn dùng huyền khí trung hòa thuốc mê này. Bệ Linh dùng thuốc mê không chứa độc tố, xem ra nàng cũng không muốn mạng của mình, khả năng chỉ là vì Thiên Nguyên kiếm tàn phiến mà đến.
Chớp mắt sau, huyền khí của Diệp Vân trung hòa thuốc mê trong người, nhưng hắn vẫn nhắm mắt lại, nằm bất động tại chỗ, nếu Bệ Linh không lấy kiếm thể tàn phiến, vậy sẽ thế nào? Kiếm thể tàn phiến đặt trong bao tay không gian, Bệ Linh tuyệt đối không có khả năng tìm được.
Bệ Linh tay phải vung lên, lập tức bố trí cấm chế ở chung quanh.
Nàng ngồi xổm người xuống, một tay vuốt má Diệp Vân, mang theo cảm xúc ôn nhu như ngọc, sau đó sờ hông Diệp Vân, cười vũ mị, nói:
- Tiểu đệ đệ bộ dáng đúng là anh tuấn, có bao nhiêu nam nhân đều bị tỷ tỷ mị hoặc, ta bảo bọn họ đi hướng đông, bọn họ không dám đi tây, mỗi lần nhìn ta với bộ dáng cười híp mắt, những nam nhân kia đúng là ngu xuẩn, Bệ Linh ta làm sao cho chúng chiếm tiện nghi chứ? Ngược lại là tiểu đệ đệ ngươi, huyết khí phương cương nhưng vẫn bảo trì thanh tỉnh, thật sự là khó được, ngay cả tỷ tỷ ta cũng không nỡ giết ngươi.
Bệ Linh cầm túi càn khôn của Diệp Vân, nhìn vào trong túi càn khôn lại phát hiện túi càn khôn này trừ một ít thứ như Ngưng Khí Đan thì không có vật khác, đừng nói Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, ngay cả Diệp Vân vẫn sử dụng Chấn Thiên Đỉnh, Trấn Ma Chung cũng không có.
Bệ Linh không nghĩ tới bản thân mình làm việc cả buổi, đúng là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, cái gì đều không tìm được, nhìn qua Diệp Vân ngủ say, lại đột nhiên cười rộ lên, mị nhãn như tơ nói:
- Tiểu đệ đệ, ngươi sớm có chuẩn bị đúng hay không? Tỷ tỷ ta lại bị ngươi đùa nghịch, đừng giả bộ mê man, mau dậy đi.
Sau khi Bệ Linh nói xong, Diệp Vân đã mở to mắt, ngửa đầu nhìn qua Bệ Linh, nói:
- Tỷ tỷ chỉ vì Thiên Nguyên kiếm tàn phiến mà đến?
- Không sai!
Bệ Linh khẽ gật đầu, cười nói:
- Đương nhiên, nếu như có thể lấy được Chấn Thiên Đỉnh thì càng tốt.
Bệ Linh không che dấu ý đồ tới của mình.
Trong tay của hứn có vài đồ vật xác thực là bị người khác ngấp nghé, Bệ Linh không muốn giết chính mình, Diệp Vân và Bệ Linh không có địch ý gì, hắn hỏi:
- Có phải tỷ tỷ biết tác dụng của Thiên Nguyên kiếm tàn phiến đúng không?
Bệ Linh duỗi ngón nhẹ nhàng điểm lên trán Diệp Vân, chu cái miệng nhỏ nhắn gắt giọng:
- Ngươi lấy được ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, còn không biết Thiên Nguyên kiếm có thể làm gì sao? Tuổi còn nhỏ lại hay dối trá nha.
- Ta thật không biết.
Diệp Vân vẻ mặt người vô tội nhìn qua Bệ Linh, nhưng trong lòng có chút cảm khái, Lôi Thú nhất mạch quả nhiên cường đại, ngay cả việc hắn có ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cũng điều tra ra.
- Hừ, Tiểu hoạt đầu.
Bệ Linh phong tình vạn chủng nhìn qua Diệp Vân, cũng không có so đo với hắn, nói:
- Ta cũng không tin ngươi không biết Thiên Nguyên kiếm là tồn tại cường đại hơn chí bảo! Chỉ cần gom góp sáu khối liền có thể dùng một ít phương pháp tổ hợp lại. Lôi Thú nhất mạch của ta có được hai khối.
- Cho dù tăng thêm ta cũng chỉ có năm khối tàn phiến, cũng không thể gom góp thành Thiên Nguyên kiếm ah.
Diệp Vân bất đắc dĩ nói, thì raLôi Thú nhất mạch đã có được hai tàn phiến.
- Tuy chỉ có năm khối tàn phiến, nhưng mà ta biết tàn phiến còn lại ở đâu, tiểu đệ đệ có nguyện ý giao ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cho ta hay không, tỷ tỷ ta có thể cầm đồ vật trao đổi với ngươi.
Bệ Linh ném mị nhãn cho Diệp Vân, hết sức hấp dẫn .
- Thiên Nguyên kiếm là thượng cổ thần vật, tỷ tỷ muốn dùng cái gì trao đổi?
Diệp Vân bình tĩnh mỉm cười nói.
- Cầm tỷ tỷ ta trao đổi, như thế nào?
Bệ Linh híp mắt, cúi đầu xuống, đôi má cách xa Diệp Vân không tới một tấc, hô hấp cũng rõ ràng.
Chương 678 Bí pháp không khống chế được (1)
Cảm giác được cấm chế bao phủ chung quanh linh mộc, Diệp gia các tộc nhân vây quanh muốn đột phá cấm chế, nhưng đều bị cấm chế ngăn cản được, cho dù thúc dục Tam Hợp Kiếm Trận cũng không cách nào công phá, bọn họ không thấy trong cấm chế xảy ra chuyện gì, cũng gọi tên Diệp Vân nhưng âm thanh không thể truyền ra cấm chế.
Một thân ảnh màu trắng xuất hiện bên ngoài cấm chế, đúng là A Ly, chín cái đuôi của nàng lắc lư, chỉ có thể lờ mờ cảm ứng được tình huống trong cấm chế, nhưng mà A Ly không am hiểu công kích, cũng không cách nào phá cấm chế.
- A Ly, chúng ta làm sao bây giờ? Diệp Vân ca ở bên trong, hình như còn có một nữ nhân.
Diệp Tuyền lo lắng nói, nữ nhân kia cũng không phải người Tinh Điện, rất có thể là địch nhân của Tinh Điện, bọn họ căn bản không biết trong cấm chế xảy ra cái gì, lo lắng Diệp Vân gặp nguy hiểm.
Tuy A Lycó thể cảm giác được, Diệp Vân tạm thời không có việc gì, nhưng mà nàng vẫn lo lắng, Bệ Linh đã dùng thuốc mê với Diệp Vân, vạn nhất Bệ Linh không chiếm được thứ nàng muốn, ra tay với Diệp Vân, không biết Diệp Vân có gặp nguy hiểm hay không.
Trầm mặc một lát, muốn lướt qua cấm chế không chế Bệ Linh, nàng chỉ có thể thi triển bí pháp không khống chế được.
Thiên La bí pháp ảo cảnh!
Quanh người A Ly xuát hiện khói huỳnh quang màu trắng, thân thể nàng bị bạch quang bao phủ, từng đạo lưu quang hiện ra bao phủ bên ngoài cấm chế.
Này Thiên La bí pháp ảo cảnh A Ly hiện tại khó mà khống chế được, dù sao đây là bí pháp nàng mới vừa tu luyện, mấy vị ly miêu lão tổ tông khi còn sống thậm chí có thể dùng Thiên La bí pháp ảo cảnh tập trung người ở ngoài ngàn dặm, mê hoặc người đó, làm cho người đó không cách nào điều khiển được, lâm vào trong ảo cảnh, cấm chế bình thường cũng khó ngăn cản được.
- A Ly tỷ tỷ đang thi triển bí pháp!
Tiểu Dực xiết chặt nắm tay nhỏ, khẩn trương nhìn chằm chằm vào cấm chế đang biến hóa.
Nghe được Tiểu Dực nói thế thì đám người Diệp gia nhao nhao nhìn qua A Ly.
Trên người A Ly tỏa ra ánh sáng trắng thuần khiết, bao trọn cấm chế vào trong, tỏa ra hào quang đủ màu, khiến cho khu vực này tràn ngập sắc thái như mộng ảo.
Trong cấm chế Diệp Vân không muốn sinh ra xung đột quá lớn với Bệ Linh, mà một phương diện là do Bệ Linh cũng không phải người xấu, mặt khác Bệ Linh là trưởng lão của Lôi Thú nhất mạch, Tinh Điện đã trêu chọc Thương Lan nhất mạch cùng Chấp Pháp Điện, không thể tiếp tục trêu chọc thêm Lôi Thú nhất mạch.
Hắn không nghĩ tới Bệ Linh lại nói ra lời khiêu khích như vậy, đương nhiên hắn sẽ không cho rằng lời này là đúng, tuy Bệ Linh vũ mị xinh đẹp, luôn mê hoặc người, lại không phải là người phóng đãng gì đó. Bệ Linh chỉ muốn mê hoặc hắn, thật dễ dàng đạt được ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến a.
Tuy hiểu được thật sự muốn làm cái gì Bệ Linh, nhưng mà vưu vật như thế ở gần, nói ra lời khiêu khích như vậy, Diệp Vân cũng có chút quẫn bách.
Bệ Linh nhìn thấy Diệp Vân bối rối, che miệng cười rộ lên, Diệp Vân quả nhiên vân còn quá non, mới có chút như vậy đã xấu hổ đỏ mặt lên rồi.
Thời điểm Diệp Vân nghĩ làm như thế nào đẩy Bệ Linh ra thì thấy đồng tử của Bệ Linh bỗng nhiên mở ra. Có cảm giác tiêu cự biến mất.
Xảy ra chuyện gì? Diệp Vân thấy Bệ Linh trạng thái quái dị, không biết phát sinh cái gì.
Lúc này Bệ Linh kiều mỵ mang theo thần sắc thống khổ trên mặt, hình như đang tiến hành chiến đấu kịch liệt.
- Bệ Linh tỷ tỷ, ngươi như thế nào?
Diệp Vân thử thăm dò mở miệng hỏi, nghi hoặc nhìn qua phía Bệ Linh, thân ở trong cấm chế do Bệ Linh bố trí, Diệp Vân cũng khó điều tra được tình huống bên ngoài, cũng không biết A Ly đang thi triển bí pháp.
Bệ Linh không có trả lời, đang gian nan đối kháng với ảo thuật của A Ly. Trên gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ ửng, trên trán bạch ngọc của nàng đổ mồ hôi, có thể thấy được đối kháng kịch liệt.
Bên ngoài cấm chế A Ly cũng cảm thấy cố hết sức, thân hình run nhè nhẹ, hào qung trên người càng chói mắt, toàn lực thi triển ảo cảnh bí pháp, dùng thực lực của A Ly khống chế cường giả Vô Thủy Cảnh nhị tam trọng không có vấn đề gì, nhưng mà khống chế Vô Thủy Cảnh ngũ trọng Bệ Linh thì độ khó tăng lên không ít, huống chi bây giờ còn có cấm chế che chắn!
Song phương đang đối kháng mạnh mẽ, dần dần A Ly cảm giác có chút không chống nổi, dù sao Thiên La bí pháp - ảo cảnh là bí pháp nàng vừa mới học mà thôi, thi triển ra còn có chút khó khăn. Nhưng nàng vẫn cố gắng thao túng tư tưởng của Bệ Linh, muốn cho Bệ Linh mở cấm chế.
Nhưng mà ý niệm của Bệ Linh dốc sức liều mạng giãy dụa, ý đồ thoát khỏi bí pháp của A Ly.
Không tốt, khống chế không nổi!
Bành một tiếng, A Ly bị lực lượng to lớn bắn ngược trở về.
Nhưng mà cũng may nàng quay người trên không trung, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất. Cũng không có bị thương.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đồng tử Bệ Linh biến hóa đủ loại trạng thái.
Bệ Linh nữ nhân này sẽ không trúng ảo thuật của A Ly a? Diệp Vân bỗng nhiên nghĩ tới khả năng này, ảo thuạt của A Ly cường đại như thế, không ngờ có thể khống chế cường giả như Bệ Linh.
Bệ Linh lắc đầu, cúi đầu nhìn qua Diệp Vân, trong đôi mắt vẫn ở trạng thái mờ mịt.
Diệp Vân đang chuẩn bị đứng dậy, không nghĩ tới Bệ Linh thò tay ra, khí tức thàn bí tỏa ra ngoài, một đạo khí cơ cường đại tập trung Diệp Vân trên mặt đất, là bí pháp của Lôi Thú nhất mạch!
- Nữ nhân này muốn làm gì?
Diệp Vân có chút rùng mình, nhanh chóng vận chuyển huyền khí, thần hồn đã nhanh chóng dung hợp với thân thể, nếu hắn đánh ra một quyền, ở khoảng cách gần như thế thì Bệ Linh nói không chừng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Diệp Vân không có cảm nhận được sát khí của Bệ Linh, cho nên không có ra tay, vạn nhất khiến cho Bệ Linh đối kháng, hậu quả khó liệu.
Trong đôi mắt mị hoặc của Bệ Linh không có thanh minh như lúc trước, vẫn mê mang.
Bệ Linh lúc này đã hoàn toàn lâm vào trong ảo cảnh, A Ly dùng Thiên La bí pháp - ảo cảnh tuy không khống chế nàng, làm cho nàng cởi bỏ cấm chế, nhưng mà thần trí của nàng vẫn thác loạn. Nàng lúc này đang cảm giác mình đang ở bờ biển, đứng bên cạnh nàng là một tuyệt thế mỹ nữ, là nữ tử Lôi Thú nhất mạch tên là Bệ Âm, gió nhẹ mơn trớn gò má của nàng, trong không khí đều tràn ngập khí tức mập mờ. Tất cả mọi người biết rõ Bệ Linh nàng mị hoặc chúng sinh, làm cho vô số nam nhân phải điên cuồng, lại không có ai biế, Bệ Linh chính thức ưa thích là nữ nhân, nhưng mà nàng bình thường không biểu hiện ra mà thôi.
Bệ Linh dùng bí pháp Lôi Thú phi thường cường đại, nếu Diệp Vân muốn tránh né bí pháp trói buộc, nhất định phải xuất quyền công kích, mới có thể đánh phá nó, nhưng mà xuất quyền sẽ khiến Bệ Linh đang mê mang bị thương.
Thật sự là đau đầu!
Chương 679 Bí pháp không khống chế được (2)
Diệp Vân vận chuyển huyền khí bảo vệ quanh thân, ngẩng đầu nhìn lên, hắn xuất nữa phun máu mũi ra ngoài, chỉ thấy động tác của Bệ Linh ưu nhã mà mị hoặc cởi bỏ quần áo, đôi ngọc thố trắng bóng của nàng hiện ra, nó dựng thẳng cao ngất, còn hơn cả A Ly cùng Đạm Thai Lăng lúc trước, nhìn qua vô cùng chói mắt, làm cho người ta có xúc động mãnh liệt, mà giữa bộ ngực cao ngất của nàng là hạt đậu màu hồng phấn, càng cực kỳ mê người.
Dáng người của Bệ Linh tuyệt đối nóng bỏng, đường cong hoàn mỹ khiến người ta động lòng.
Nhưng mà vưu vật như thế lúc này lại đang khiêu khích cởi quần áo ra, Diệp Vân chỉ cảm thấy mũi của mình đã chảy máu mũi rồi.
Nàng muốn làm gì?
Diệp Vân hoàn toàn ngây người, tuy Bệ Linh tiếp tục khiêu khích hắn, nhưng cho tới nay không có làm ra cử động khác lạ gì, hắn vẫn đang ngây người, quả thực làm cho hắn không biết phải làm sao.
A Ly rốt cuộc thi triển ảo thuật gì với Bệ Linh? Tại sao có thể như vậy?
Thời điểm Diệp Vân ngu ngơ một lát, Bệ Linh trên người đã không còn vật gì, bộ ngực cao trắng như tuyết, cái eo nhỏ nhắn, cặp đùi đẹp nở nang, vùng cỏ thơm với khe suối như ẩn như hiện, cảm giác trùng kích thị giác khiến Diệp Vân có chút choáng váng. Không thể không nói, Bệ Linh dáng người quả thực có thể nói là hoàn mỹ vô khuyết, da thịt tinh tế trắng như ngọc ngà, tỏa ra hào quang sáng ngời như bảo thạch.
Còn không chờ Diệp Vân có phản ứng gì, Bệ Linh đã chủ động nhào vào người Diệp Vân trên.
Đôi tay của nàng giống như linh xà, vờn quanh người Diệp Vân sau đó lại vuốt ve khiêu khích, xẹt qua ngực bụng, dần dần xuống, bờ mông mượt mà của nàng đang cọt vào tiểu đệ Diệp Vân, cảm giác này rất tròn và mềm mại, trong bụng Diệp Vân có tà hỏa không cách nào áp chế được.
Bệ Linh lúc này hoàn toàn mất đi lý trí rồi, động tác cử chỉ đều mang theo vẻ tùy ý và điên cuồng.
Nữ nhân này trong ảo cảnh nhìn thấy cái gì? Nếu nàng tỉnh lại trong ảo cảnh, phát hiện bản thân mình như thế có phát điên với hắn hay không?
Diệp Vân còn đang do dự thì quần áo trên người của hắn bị Bệ Linh xé tan.
Được rồi, phiền toái lớn...
Diệp Vân đang chuẩn bị ra tay phá vỡ cấm chế, Bệ Linh đột nhiên áp xuống tớivà bộ ngực đầy đặn của nàng áp vào ngực Diệp Vân, nàng đè hai tay của Diệp Vân, bờ môi khẽ cắn vành tai Diệp Vân, đầu lưỡi linh hoạt chuyển động, thổ khí như lan nói:
- WOW, không cho phép giãy dụa, Linh nhi sẽ hảo hảo sủng hạnh ngươi.
Ngọc thể ngang dọc, dây dưa lẫn nhau, cảm xúc này khiến Diệp Vân ngẩn ngơ, nhưng nghe đến hai chữ "Sủng hạnh" thì Diệp Vân lại im lặng, trước đó Chân Ngạn hỏi ý kiến hỏi hắn lại dùng từ "Sủng hạnh ", lúc này Bệ Linh lại dùng "Sủng hạnh", chẳng lẽ nữ nhân trên đời đều như thế sao?
Bộ ngực nở nan của Bệ Linh áp xuống ngực Diệp Vân, mông của nàng đang đè lên bộ phận mấu chốt của hắn, làm cho Diệp Vân sinh ra cảm giác kích thích, bị bí pháp trói buộc, hắn giãy dụa cũng khó khăn, chẳng lẽ hôm nay hắn thật sự bị Bệ Linh "Sủng hạnh" ?
- Ân...
Trong cổ họng Bệ Linh lúc này có tiếng nỉ non vang lên, âm thanh khàn khàn mà mị hoặc, đôi mi của nàng nhíu lại, hơi đau đớn lại thỏa mãn.
Diệp Vân còn chưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác này, không nghĩ tới lần đầu tiên của hắn là bị Bệ Linh ‘ sủng hạnh ’ . Bệ Linh dường như cũng là lần đầu tiên, động tác có vài phần không lưu loát.
Tuy Bệ Linh không có bị ảo cảnh của A Ly khống chế, nhưng mà ý thức của nàng rối loạn, nàng căn bản không biết mình hiện tại đang đặt lên người Diệp Vân, sau khi thống khổ qua đi là dục vọng mãnh liệt ập tới, thân thể nàng không tự chủ được lắc lư.
Diệp Vân không nghĩ tới Bệ Linh lúc này đã động thật sự, cũng gầm nhẹ lên, cảm giác kích thích mãnh liệt khiến hắn trống rỗng.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thấy Bệ Linh đang say mê trong dục vọng, từ động tác cuồng dã của nàng hắn cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn cả trước kia.
Bệ Linh cuồng dã lại mang theo phong tình vạn chủng, thân thể nàng tràn ngập mị lực thành thục, bất luận là nam nhân nào nhìn thấy cảnh này chỉ sợ cũng khó khăn áp chế xao động trên người của mình.
Diệp Vân vẫn bị bí pháp Lôi Thú làm khó khăn, thân thể không cách nào nhúc nhích, bị Bệ Linh chủ đạo.
Bệ Linh nữ nhân này hình như là hoàn toàn không biết mệt mỏi là gì, hoàn toàn cuồng dã không nói nổi.
Thời điểm hai người làm tình, từng đạo lực lượng lôi hệ mạnh mẽ tiến vào trong người của Diệp Vân, Diệp Vân nhíu mày một cái, một bộ phận tu vị của Bệ Linh đã hoàn toàn dung nhập vào đan điền Cửu Tinh, huyền khí mãnh liệt, thần hồn cũng cảm nhận được khí tức hồn niệm của Bệ Linh cho nên xao động không thôi.
Mặc kệ huyền khí hay thần hồn đều giao nhau.
Diệp Vân cảm giác thân thể của mình tăng cường nhanh chóng, một đạo khí tức cường đại truyền vào người, hắn đã từ Vô Thủy Cảnh nhị trọng nhanh chóng nhảy tới Vô Thủy Cảnh tam trọng!
Tu vị tăng lên thật nhanh, tu vị của Bệ Linh có bộ phận lớn bị hắn hấp thu.
Thời gian trôi qua từng chút, trong cấm chế thỉnh thoảng truyền ra âm thanh mị hoặc động lòng người, đại khái qua một giờ Bệ Linh mở mắt ra, đôi mắt thanh tịnh, sau khi nàng nhìn thấy rõ một màn trước mặt thì toàn thân chấn động giống như bị sét đánh, trên mặt không còn thần thái mị hoặc như ngày thường, trong mắt hiện lên vẻ bối rối, cảm giác đau đớn xé rách làm cho đầu óc của nàng thanh tỉnh, giờ phút này thân thể nàng có vài phần mệt mỏi, mềm mại vô lực, tu vị từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống còn Vô Thủy Cảnh tứ trọng.
Nhớ lại cảnh trong mơ vừa rồi, nàng lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới trong sạch từ trước tới giờ của nàng, hôm nay lại xảy ra chuyện này và mất đi!
Nữ tử Lôi Thú nhất mạch một khi phát sinh chuyện này thì tu vị giảm xuống thật lớn, mang một phần tu vị truyền cho nam nhân, sau này tu luyện cũng khó tiến thêm một bước. Mà Bệ Linh nàng tuy vô cùng cường thế trong mắt người khác, nhưng kì thực nội tâm của nàng lại cao ngập chấp nhất và có tâm cường giả, bằng không nàng cũng không có đạt tới độ cao này.
Nhưng mà tất cả đã bị hủy hoại cả rồi, Bệ Linh nhìn qua Diệp Vân, ánh mắt phục tạp khó hiểu, lúc này Diệp Vân vẫn bị bí pháp Lôi Thú bí pháp khống chế, căn bản không phải Diệp Vân sai, trong nội tâm Bệ Linh tuy oán hận nhưng dù thế nào thì Diệp Vân cũng là nam nhân đầu tiên của nàng, đây là chuyện không sửa được.
Trong nội tâm Bệ Linh rất phức tạp.
Diệp Vân thấy Bệ Linh dừng lại, ngẩng đầu nhìn qua Bệ Linh, đã thấy đồng tử của Bệ Linh đã thanh tịnh, ánh mắt phức tạp nhìn mình, trong nội tâm cả kinh, Bệ Linh thanh tỉnh. Hắn không biết nên xử lý thế nào, nhìn qua Bệ Linh, hắn lúc này không thể nhìn Bệ Linh như người qua đường, nhưng mà Diệp Vân tự hỏi, hắn cũng không có khả năng lấy Bệ Linh làm thê tử, bởi vì trong lòng hắn chứa đầy hình ảnh của A Ly.
Chương 680 Bệ Linh lựa chọn
Bệ Linh cúi người xuống, lại cắn vành tai của Diệp Vân, có chút nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lúc này ngươi thoải msi rồi, tỷ tỷ bị ngươi chiếm tiện nghi. Ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?
- Chuyện này thực sự không quan hệ tới ta, ta đến bây giờ cũng bị bí pháp của tỷ tỷ trói buộc. Căn bản là thân bất do kỷ.
Diệp Vân đau nhức kêu một tiếng, vẻ mặt người vô tội địa đạo : mà nói.
- Ta không tin dùng thực lực của ngươi lại không phá được bí pháp, ngươi chỉ sợ là rất thích thú a?
Bệ Linh hừ hừ hai tiếng, việc đã đến nước này, mặc dù trong nội tâm không cam lòng, nàng cũng không thể làm gì. Hận Diệp Vân nghiến răng.
- Nếu ta phá bí pháp của tỷ tỷ, tất nhiên sẽ khiến tỷ tỷ trọng thương, cho nên ta mới không động thủ. Vạn nhất tỷ tỷ tỉnh lại, phát hiện bị ta gây thương tích, khẳng định còn liều mạng với ta, lại nói dù ta giết tỷ tỷ, vậy thì người của Lôi Thú nhất mạch sẽ san bằng Tinh Điện, ta không gánh nổi nguy hiểm như thế.
Diệp Vân bất đắc dĩ nói ra, hai người trần trụi và thân thể vẫn đang tiếp xúc với nhau, cũng nói rõ chuyện diễn ra, làm cho nội tâm Diệp Vân có vài phần quái dị.
- Tạm thời buông tha vấn đề này.
Bệ Linh hầm hừ nói ra, lúc này cho dù giết Diệp Vân cũng vô dụng, dù sao cũng là nàng chủ động, trong lúc nhất thời nàng cũng không biết nên xử trí Diệp Vân như thế nào, cảm giác kích thích khác thường khiến nàng không biết nên nói sao.
- Nữ tử Lôi Thú nhất tộc chúng ta một khi phát sinh quan hệ với nam nhân, tu vị sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn, tỷ tỷ ta hiện tại đã từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống còn Vô Thủy Cảnh tứ trọng, mấy ngày nữa càng sẽ giảm tới Vô Thủy Cảnh tam trọng, nhị trọng, mà nữ tử Lôi Thú nhất mạch chúng ta không được phép kết hợp với tộc khác, một khi ta trở lại trong tộc, nhất định sẽ bị người ta phát hiện, đến lúc đó ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?
- Tỷ tỷ có thể ở lại Tinh Điện, tuy thực lực của ta thấp kém, nhưng nhất định sẽ che chở cho tỷ tỷ.
Diệp Vân không chút do dự mở miệng, với tư cách là nam nhân, thời điểm này không thể chần chờ, trong nội tâm bừng tỉnh đại ngộ, thì ra nữ tử Lôi Thú nhất tộc còn có bí mật như thế, trách không được tu vị của mình lại đột phá.
Bệ Linh thấy Diệp Vân trả lời kiên quyết như thế, thần sắc trên mặt hòa hoãn một ít, nói:
- Lôi Thú nhất mạch nếu muốn tiêu diệt Tinh Điện các ngươi chỉ trong nháy mắt mà thôi, tính toán. Xem chân tâm của ngươi, tỷ tỷ ta cũng không làm khó Tinh Điện. Cầm ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cho ta đi, yêu cầu này không quá phận chứ?
- Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, tỷ tỷ cứ cầm đi.
Diệp Vân gật đầu nói, nếu như Bệ Linh trở về sinh tử khó liệu, Diệp Vân cũng sẽ không biết tiếc rẻ ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến.
- Coi như ngươi còn có chút lương tâm.
Bệ Linh chỉ vào trán Diệp Vân, đôi mắt ướt át đầy tình ý
- Sau khi tỷ tỷ quay về phải làm sao bây giờ?
Diệp Vân có chút bận tâm, bất kể như thế nào, hắn vẫn không hy vọng Bệ Linh gặp được phiền toái.
- Ngươi đang lo lắng cho tỷ tỷ ta, hay lo lắng cho ngươi? Yên tâm đi, tỷ tỷ ta sẽ không nói ra ngươi đâu.
Bệ Linh thở dài, có chút oán hận nói:
- Đàn ông các ngươi không có một thứ tốt, ăn xong thì lau sạch miệng rời đi.
- Ta không phải ý tứ này, nếu như tỷ tỷ nguyện ý rời khỏi Lôi Thú nhất mạch, Tinh Điện ta sẽ thu!
Diệp Vân nghiêm túc nói ra.
Bệ Linh cùng Diệp Vân đối mắt, nhìn thấy Diệp Vân thần sắc chắc chắn thì trái tim băng giá cũng hòa tan. Tinh Điện nếu như đối kháng với Lôi Thú nhất mạch thì tất nhiên sẽ gặp tai hoạ ngập đầu, Diệp Vân thực nguyện ý gặp nguy hiểm lớn như vậy sao?
- Tính toán, cùng lắm ta trở về tùy tiện tìm nam nhân Lôi Thú nhất mạch là được, sau đó làm tiểu nữ nhân, an tâm sống là được, không có người phát hiện.
Bệ Linh cười nhạt một tiếng, thần sắc tiêu điều.
Trong lòng Diệp Vân căng thẳng, hắn có cảm tình phức tạp với Bệ Linh, dù sao Bệ Linh là nữ nhân của hắn, chẳng lẻ trơ mắt nhìn Bệ Linh ở cùng nam nhân khác? Mặc dù đây là Bệ Linh lựa chọn, nhưng Diệp Vân biết rõ đây là hành động bất đắc dĩ của Bệ Linh, trong lòng Bệ Linh không muốn sống như vậy cả đời.
Ngẩng đầu nhìn Bệ Linh, Bệ Linh rất đẹp, so với A Ly và Đạm Thai Lăng cũng không kém cỏi bao nhiêu, có phong tình không ai sánh bằng, nhìn nàng mềm mại đáng yêu nhưng nội tâm lại có rất quật cường, tự phụ cùng cao ngạo.
- Tiểu nam nhân, nghe được tỷ tỷ nói muốn ở với nam nhân khác thì ghen sao?
Nhìn thấy biểu lộ của Diệp Vân thì Bệ Linh cúi người nói bên tai Diệp Vân, mềm mại liếm vành tai Diệp Vân, thoáng khàn khàn nói:
- Cuối cùng nên yêu tỷ tỷ thật tốt đi.
Nói xong Bệ Linh cởi bỏ bí pháp trói buộc Diệp Vân.
Trong lòng Diệp Vân có áp lực và phẫn uất không nói nên lời, không chỗ thổ lộ.
Nếu như hắn có thực lực cường đại, Bệ Linh cũng không cần quay trở lại Lôi Thú nhất mạch, dù Bệ Linh quyết liệt với Lôi Thú nhất mạch thì hắn cũng bảo vệ được nàng.
Rốt cuộc tứ chi Diệp Vân có thể nhúc nhích, thò tay ôm lấy Bệ Linh, tay phải vuốt ve bộ ngực ngọc của Bệ Linh, cảm giác rất mềm mại, càng không ngừng vuốt ve, sau đó lại mơn trớn da thịt trắng bóng của Bệ Linh, Bệ Linh lúc này rên rỉ khoan khaois.
Diệp Vân dùng sức, thoáng cái áp Bệ Linh dưới thân, lại đâm mạnh một cái vào...
Hai người càng không ngừng biến ảo tư thế, không ngừng vờn quanh linh mộc
Bệ Linh lúc này rên rỉ cao vút, trong cảm giác đau đớn lại mang theo khoái cảm không nói nên lời.
Bệ Linh đòi hỏi được phi thường kịch liệt, Diệp Vân cũng cảm thấy nội tâm buồn khổ của Bệ Linh.
Bệ Linh nâng đôi má Diệp Vân lên, nhìn qua Diệp Vân, cảm thụ được trùng kích cuồng phong bạo vũ, nếu nàng quay về Lôi Thú nhất mạch, chỉ có hai con đường, một là bị thái thượng trưởng lão của Lôi Thú nhất mạch thẩm lí và phán quyết, mặt khác chính là tìm nam nhân sống qua cả đời.
Nhưng mà hai con đường này không phải nàng muốn.
Nữ tử Lôi Thú nhất mạch một khi bắt đầu sinh dục, tu vị của nàng sẽ từ từ truyền thâu cho nam nhân, cho đến khi tất cả tu vị biến mất. Cho nên Lôi Thú nhất mạch, vĩnh viễn là do nam nhân chấp chưởng quyền hành. Trong nội tâm Bệ Linh không cam lòng, nàng vô số lần nghĩ phải thoát khỏi vận mệnh này, nhưng vẫn thua vận mệnh.
Nội tâm của Bệ Linh vô cùng phức tạp, nữ tử Lôi Thú nhất mạch bình thường chỉ trung trinh với một nam nhân, thế nhưng mà nàng không có lựa chọn khác.
Lúc này Diệp Vân căn bản không biết Bệ Linh nghĩ nhiều như vậy, hắn suy nghĩ nếu như thực lực của Bệ Linh không có hạ thấp, mặc dù trở lại Lôi Thú nhất mạch cũng không bị phát hiện a?
Hắn có thể làm gì giúp Bệ Linh?
Nghĩ tới đây Diệp Vân sinh ra ý niệm khác trong đầu, hắn vận chuyển Lôi Đế Quyết, huyền khí bàng bạc trong phi đao chuyển hóa thành vô cùng huyền khí lôi hệ truyền vào trong người của Bệ Linh.
Trong cấm chế tiếng sấm vang lên, hoàn toàn bao phủ trong huyền khí lôi hệ.
Bình luận facebook