-
Chương 681-685
Chương 681 Kích hoạt huyết mạch (1)
Huyền khí lôi hệ vô cùng bá đạo, hóa thành lôi quang bao phủ lấy hai người hóa thành lôi cầu.
Cảm giác được huyền khí lôi hệ này còn mạnh hơn cả lực lượng bổn nguyên của nàng, Bệ Linh có chút kinh ngạc đến ngây người, Diệp Vân đang làm gì? Trong người Diệp Vân có huyền khí lôi hệ mạnh như thế? Huyền khí lôi hệ này giống như sóng to gió lớn truyền tới làm cho Bệ Linh cảm giác mình như đắm chìm trong biển lôi điện.
Lôi Thú huyết mạch là do huyền khí lôi hệ biến thành, bọn họ cần rất nhiều huyền khí lôi hệ.
- Đến đây đi, rót huyền khí lôi hệ càng nhiều càng tốt.
Bệ Linh hiểu tâm ý của Diệp Vân, đem thân thể hoàn toàn buông lỏng, trong đôi mắt xuất hiện tỏa sáng kinh người.
Một luồng sóng huyền khí lôi hệ rót vào trong người Bệ Linh, đang gột rửa thân thể của nàng.
Huyền khí lôi hệ khiến cho Bệ Linh cảm nhận được lực lượng tương tác vô cùng.
Diệp Vân quả nhiên có rất nhiều bí mật, mặc dù là huyết mạch Lôi Thú nhất tộc tinh khiết nhất cũng không có được huyền khí lôi hệ tinh thuần như thế này.
- Ta cho tỷ tỷ một bộ bí pháp lôi hệ, không biết tỷ tỷ có thể tu luyện hay không.
Diệp Vân thần hồn khẽ nhúc nhích, đã mang mấy trọng trước của Lôi Đế Quyết truyền vào trong đầu Bệ Linh.
- Đệ đệ ngốc, công pháp nhân loại các ngươi sao Huyền thú chúng ta tu luyện được chứ?
Bệ Linh cười khổ nói ra, nàng còn chưa nói xong thì tinh tế cảm nhận Lôi Đế Quyết, lại chợt phát hiện bí pháp Lôi Đế Quyết vô cùng cao sua, mặc dù nàng là Huyền thú cũng có thể tu luyện, trong nội tâm kích động vạn phần.
- Công pháp này kính xin tỷ tỷ không nên truyền cho người Lôi Thú nhất mạch khác.
Diệp Vân nói bên tai của Bệ Linh.
- Yên tâm đi, tỷ tỷ hiểu rồi.
Bệ Linh có chút gật đầu, cảm thụ huyền khí lôi hệ đang rót vào người của mình, Bệ Linh cảm giác giờ phút này thân thể của mình đang thăng hoa, đang ở trạng thái rất cao, nghẹn ngào kêu lên.
- Tiểu đệ đệ, yêu chết tỷ tỷ đi!
Một đạo huyền khí lôi hệ như hóa thành dòng sông tiến vào trong đan điền của Bệ Linh, ngay sau đó chậm rãi thẩm thấu vào cột sống. Huyết mạch cổ xưa đang giấu trong cột sống cũng chậm rãi mở ra.
- Càng nhiều một ít, ah! Mau yêu chết tỷ tỷ đi!
Bệ Linh ôm chặt lấy Diệp Vân, kích động tột đỉnh, sau lưng Diệp Vân có mấy dấu móng tay.
Diệp Vân càng thúc dục huyền khí phi đao mạnh hơn, phi đao rót huyền khí mạnh hơn trước nhiều, trong cấm chế huyền khí lôi hệ giống như mặt trời hừng hực.
Bệ Linh rên rỉ cao vút. Cảm giác cột sống của nàng có mấy huyệt đạo phong bế bị huyền khí trùng kích mở ra. Lực lượng ngủ say trong đó chậm rãi thức tỉnh, phốc phốc phốc, sau lưng Bệ Linh có sáu cánh chim lôi điện mở ra, một đạo lực lượng lôi hệ tinh thuần cũng xuất hiện.
Thân thể Bệ Linh càng tinh khiết, da thịt óng ánh như thủy tinh. Tạp chất trong người của nàng đã bị thanh trừ, thân thể hóa thành lôi thể tinh khiết!
Bành một tiếng, lôi quang nổ tung, tu vị của Bệ Linh tăng lên thật nhiều!
Vốn tu vị của Bệ Linh từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống đến Vô Thủy Cảnh tứ trọng, nhưng mà tu vị của nàng là Vô Thủy Cảnh tứ trọng đã trở lại Vô Thủy Cảnh ngũ trọng, nhưng còn không có dấu hiệu dừng lại.
Bành, lôi quang lại nổ tung.
Vô Thủy Cảnh lục trọng!
Bành, bành, bành!
Vô Thủy Cảnh thất trọng!
Vô Thủy Cảnh bát trọng!
Vô Thủy Cảnh cửu trọng!
Tu vị của Bệ Linh tăng lên năm cảnh giới mới dừng lại. Tuy tu vị của nàng là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, nhưng mà về mặt lôi hệ thì không thua kém gì cường giả Vô Thủy Cảnh thập trọng.
Ngay cả Diệp Vân cũng vô cùng ngạc nhiên, tu vị của Bệ Linh sao có thể tăng nhanh như vậy.
- Tiểu đệ đệ. Ngươi đã kích hoạt huyết mạch thái cổ che dấu của Lôi Thú nhất mạch rồi đấy, tu vị của tỷ tỷ trong tương lai sẽ tiến nhanh, cám ơn ngươi! Tiểu đệ của ta, hôn một cái nào!
Bệ Linh vui vẻ hôn lên mặt của Diệp Vân một cái thật kêu, nàng là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, địa vị trong Lôi Thú nhất mạch sẽ tăng thêm một bậc, nói không chừng có thể tấn chức thái thượng trưởng lão, tới khi đó nàng không cần bị quy tắc trói buộc.
- Sau khi Bệ Linh tỷ tỷ trở về, sẽ không bị người Lôi Thú nhất mạch làm gì chứ?
Diệp Vân chần chờ một lát, lại hỏi một câu.
- Sẽ không, tỷ tỷ sau này chỉ thuộc về mình ngươi.
Bệ Linh mị nhãn như tơ, hôn lên má Diệp Vân, tươi cười chân thành.
- Tiểu nam nhân của ta!
Triền miên hồi lâu, qua một giờ Diệp Vân lại gầm nhẹ.
Tất cả đã khôi phục bình tĩnh.
- Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ nên trở về rồi.
Bệ Linh đứng lên, trên người không có quần áo, dáng người thon dài yểu điệu, làn da trên người lóng lánh, hiện ra nét ửng đỏ, làm cho người ta nhìn thấy mê mẩn, tay phải nàng vung lên, trên người đã có một kiện lôi giáp màu xanh da trời, tư thái của nàng càng thêm hiên ngang.
Diệp Vân ngồi xuống, tay phải khẽ động cũng lấy một bộ quần áo ra, lòng bàn tay phải xuất hiện hai thanh trường kiếm toàn thân hỏa diễm, còn có một khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến.
- Đây là tỷ tỷ muốn, trong đó có hai khối Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến dung nhập vào hai thanh kiếm này rồi, có thể lấy ra, cộng thêm một khối Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến, tổng cộng ba khối.
Diệp Vân đưa cho Bệ Linh.
Bệ Linh ngẩng đầu nhìn qua Diệp Vân, hơi kinh ngạc hỏi thăm:
- Thiên Nguyên kiếm là thượng cổ thần vật, ngươi thật không cần sao?
- Cầm ba khối Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến, tỷ tỷ trở về cũng dễ báo cáo kết quả.
Diệp Vân mỉm cười, đưa đồ vật vào trong tay Bệ Linh.
- Trong tay của ta đã có Chấn Thiên Đỉnh cùng Trấn Ma Chung, cũng không cần mấy cái tàn phiến này.
Bệ Linh nhìn qua Diệp Vân thật sâu, trong mắt đầy nhu tình, hé miệng cười nói:
- Nếu là lúc trước ta sẽ nghe lệnh mấy thái thượng trưởng lão Lôi Thú nhất mạch, nhưng mà hiện tại ta đã là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, thậm chí còn không kém gì cường giả Vô Thủy Cảnh thập trọng, trong Lôi Thú nhất mạch có thiên phú chỉ kém mỗi Bệ Diệt, hơn nữa huyết mạch càng thêm tinh khiết, hoàn toàn không cần để ý mấy lão gia hỏa kia, mặc dù không tìm được mấy Thiên Nguyên kiếm tàn phiến trở về cũng không sao.
Diệp Vân khẽ gật đầu, xem ra trong Lôi Thú nhất mạch cũng phân chia cấp bậc.
- Nhưng mà mấy thái thượng trưởng lão Lôi Thú nhất mạch đã chú ý tới Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến trong tay ngươi, nếu như ta không lấy trở về thì sẽ có người khác đi lấy, cho nên Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến vẫn nên giao cho tỷ tỷ đi, ta trước mang về, chờ ta tập hợp đủ Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến, trả lại cho ngươi một thanh Thiên Nguyên kiếm nguyên vẹn!
Bệ Linh vũ mị cười cười, tay phải vuốt ve gò má Diệp Vân.
- Nếu như hợp thành Thiên Nguyên kiếm nguyên vẹn, tỷ tỷ nên giữ cho mình đi, như vậy thực lực của tỷ tỷ sẽ nâng cao một bước, nói không chừng có thể đối kháng với cao thủ Linh Vọng Cảnh, đến lúc đó ta sẽ tìm tỷ tỷ che chở đấy.
Diệp Vân cười cười nói, hắn có nhiều bảo vật đỉnh cấp, Thiên Nguyên kiếm tàn phiến đưa cho Bệ Linh cũng không có gì, dù sao hiện tại Bệ Linh cũng có quan hệ đặc thù với hắn.
Chương 682 Kích hoạt huyết mạch (2)
Bệ Linh nhìn qua Diệp Vân thật sâu, sau khi sinh ra quan hệ với Diệp Vân, cánh cửa nội tâm của nàng đã mở ra với Diệp Vân.
- Trong Lôi Thú nhất mạch có quá nhiều trói buộc, nếu Tinh Điện là thế lực của tiểu đệ đệ, tỷ tỷ sẽ nghĩ biện pháp tăng cường thực lực cho Tinh Điện, huyền khí lôi hệ của ngươi có thể tăng cường huyết mạch của Lôi Thú nhất tộc, muốn tỷ tỷ đưa cho ngươi vài cô nương Lôi Thú nhất tộc hay không?
Bệ Linh như cười mà không cười nhìn qua Diệp Vân.
Diệp Vân bị nghẹn lại, cũng không biết Bệ Linh nói thjt hay giõn, vội vàng khoát tay nói:
- Vậy thì không cần!
Nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của Diệp Vân thì Bệ Linh che miệng cười duyên một tiếng, nói:
- Nói đùa với ngươi thôi, hồn thú thú triều hung mãnh như thế, tiểu đệ đệ nhớ bảo trọng thân thể, tỷ tỷ đi.
- Ngươi cũng bảo trọng thân thể.
Bệ Linh cuối cùng nhìn qua Diệp Vân, trong đôi mắt mang theo không bỏ biến mất, lập tức ngạo nghễ bay lên cao, sau lưng hóa ra sáu lôi dực, lôi dực vỗ nhẹ mang theo cuồng phong, "Hô" một tiếng, Bệ Linh bay lên trời và cấm chế được giải trừ, Bệ Linh bay lên không trung.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Bệ Linh phất tay với mình trên cao, quay quanh một vòng, sau đó vèo một tiếng hóa thành một đạo quang điểm biến mất.
Nhìn qua quang điểm này, Diệp Vân cảm xúc có chút phức tạp, nhất thời cũng không rõ tình cảm của mình với Bệ Linh.
- Diệp Vân tiểu tử, ngươi lời lớn rồi, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch một khi bị bắt phục, sẽ đặc biệt trung tâm. Vốn một khi các nàng quan hệ với nam nhân, tu vị sẽ từ từ biến mất, không nghĩ tới huyền khí lôi hệ của ngươi có thể kích hoạt huyết mạch của nàng, làm cho tu vị của nàng không lùi mà tăng lên, đột phá đến Vô Thủy Cảnh cửu trọng.
Sư Gia trong Thiên Tinh Ấn đang chế nhạo, lại ai oán nói:
- Diệp Vân tiểu tử, chính ngươi thoải mái rồi, thế nhưng mà Sư Gia ta còn nghẹn lắm, ái phi của ta căn bản không chịu nổi Sư Gia ta mưa móc.
Diệp Vân đầu đầy hắc tuyến, đối với "Năng lực" của Sư Gia thì im lặng, nói:
- Sư Gia yên tâm đi, Thông Thiên đại ca đã tìm được mấy tiểu mẫu sư tự nguyện phục thị cho Sư Gia rồi, tuyệt đối sẽ cho ngươi thoả mãn, ta cũng đưa các nàng qua.
Bị Sư Gia náo như vậy, Diệp Vân cũng thu hồi cảm xúc phức tạp, tạm thời không suy nghĩ tới chuyện này.
Lúc này vèo một tiếng, A Ly bay lên vai của Diệp Vân.
Nhìn thấy Bệ Linh rời khỏi, Diệp Vân không có việc gì, đám người Diệp gia cũng buông lỏng một hơi.
- Thần nhi, vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Diệp Chiến Thiên đi tới, quan tâm hỏi thăm:
- Nữ nhân kia là ai?
- Nàng là cường giả của Lôi Thú nhất mạch, khá tốt không có địch ý với chúng ta, chỉ là một ít tàn phiến trên tay của ta.
Diệp Vân tránh nặng tìm nhẹ, trên mặt có chút nóng lên, hắn không dám nói chuyện này kỹ càng, chỉ tùy tiện cho qua.
- Nếu nàng đã cầm đồ cầm tìm, chắc có lẽ không trở về a?
Advertisements
Diệp Chiến Thiên buông lỏng một hơi, vừa rồi nữ nhan bay lên tốc độ quá nhanh, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng, hẳn là cường đại hơn Diệp Vân nhiều, may mắn Diệp Vân không có xảy ra việc gì.
- Phụ thân, thúc công yên tâm đi, không có việc gì.
Diệp Vân an ủi mọi người.
Biết rõ bên này không có việc gì thì mọi người cũng tán đi.
Diệp Vân nắm chặt lỗ tai A Ly, giả bộ như hung dữ nói:
- A Ly, vừa rồ ngươi phóng thích bí pháp gì với Bệ Linh thế? Bệ Linh sao biến thành như vậy?
Tròng mắt A Ly tràn đầy ủy khuất, nàng dùng Thiên La bí pháp ảo cảnh với Bệ Linh căn bản không nghĩ tới biến thành như thế này, trong nội tâm nàng mới kêu khổ buồn bực, bản thân mình chỉ muốn khống chế Bệ Linh, làm cho nàng mở cấm chế ra, không nghĩ tới Bệ Linh đột nhiên không khống chế được và còn cho... Cho cái kia với Diệp Vân! Con nữ nhân lẳng lơ này! A Ly tiểu móng vuốt dùng sức vỗ vai Diệp Vân, rất là phẫn nộ, nhưng mà nàng có khổ không nói nên lời, dù sao bí pháp là do nàng phóng thích.
A Ly bẹt miệng, ảo não vạn phần.
Nhìn thấy A Ly bộ dáng đáng yêu như thế, Diệp Vân có chút bật cười, mình cũng không biết nên xử lý thế nào, dù sao hết thảy thuận theo tự nhiên a.
Sau khi Bệ Linh rời đi không bao lâu, trong bao tay của Diệp Vân có tinh thần thủy tinh phản ứng, Diệp Vân lấy ra, chỉ thấy phía trên có một ít hình ảnh, Bệ Diệt mang theo Lôi Thú nhất mạch, Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc, Lôi Viêm nhất tộc hơn ba mươi cao thủ tập kích sào huyệt Thị Huyết Kim Giáp.
Con Thị Huyết Kim Giáp sức chiến đấu vượt xa tưởng tượng, tuy chỉ có thực lực Linh Vọng Cảnh nhưng mà thân thể Thị Huyết Kim Giáp cực kỳ cường hãn, còn có rất nhiều bí pháp truyền thưa. Cảnh giới của Bệ Diệt tuy vượt xa Thị Huyết Kim Giáp, nhưng trải qua một phen huyết chiến vẫn bị Thị Huyết Kim Giáp dùng thuấn di bí pháp đào thoát.
Tuy bản thân Thị Huyết Kim Giáp bị trọng thương, cơ hồ cận kề cái chết, nhưng vẫn khiến người ta không cao hứng nổi.
Dù sao đây chỉ là một trong mười ba con Thị Huyết Kim Giáp mà thôi, cả đại lục này còn có nhiều con Thị Huyết Kim Giáp không có bị phát hiện!
Sau khi đám người Bệ Diệt tiến vào trong sàu huyệt Thị Huyết Kim Giáp thu đồ vật, bắt đầu từ những dấu tích Thị Huyết Kim Giáp lưu lại truy tung theo.
Con Thị Huyết Kim Giáp kia chạy thẳng tới hướng đông, đó là hướng Tây Vũ đế quốc bên này, thàn hồn của Diệp Vân phát ra tin tức cho tiểu Vưu tiến đến tìm tòi, tìm kiếm tung tích của Thị Huyết Kim Giáp, nói không chừng có cơ hội gặp phải.
Con Thị Huyết Kim Giáp bị Bệ Diệt trọng thương, có lẽ không có bao nhiêu sức chiến đấu, chỉ cần diệt nó trước khi khôi phục thực lực thì không sao.
Một con Thị Huyết Kim Giáp đã phải vận dụng nhiều sức lực như thế, nếu như Thị Huyết Kim Giáp số lượng nhiều hơn hoặc có Thị Huyết Kim Giáp tấn giai, đối với cả đông đại lục mà nói là tai họa ngập đầu!
Lúc này hình ảnh và âm thanh trong tinh thần thủy tinh lại hiện ra.
- Không đơn giản chỉ có Đông Xuyên đại lục, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm cũng có thú triều bao phủ, giết chết một con Thị Huyết Kim Giáp cũng không làm nên chuyện gì.
- Còn tốt hơn là không giết, Thị Huyết Kim Giáp là uy hiếp thật sự.
- Số lượng hồn thú quá nhiều, căn bản không biết đâu là nơi phát ra.
Thế lực khắp đang tranh luận không ngớt, Diệp Vân lúc này phát hiện cả đông đại lục có nhiều siêu cấp thế lực như thế, bọn họ vẫn là bá chủ cát cứ một phương, thời điểm hồn thú thú triều tiến tới đều chiếm cứ một ít thành thị đối kháng hồn thú.
Những thế lực này có Chấp Pháp Điện mạnh nhất, nhưng mà không có dùng tinh thần thủy tinh truyền tin tức gì, Lôi Thú nhất mạch, Băng Lam Hải yêu nhất tộc, Chiến Thần Đường, Linh Bảo Các, Dược Vương Thành, thế lực nhị lưu là yêu thú, Huyền thú có huyết mạch thái cổ, trong nhân loại có các thế gia cổ xưa đứng thứ ba. Có hơn hai mươi mấy thế lực siêu cấp, mặt khác còn có một ít thế lực cấp một tương đương với Sư Vương Điện, Lang Vương Điện cũng có hơn mười.
Chương 683 Lại vào lòng đất
Về phần những đại tông môn chỉ có cao thủ Thần Tôn, Yêu Vương đã bị chôn vùi trong hồn thú. Hoặc là đầu nhập vào siêu cấp thế lực.
- Chúng ta không thể lại hao tổn thời gian thêm nữa.
Có người lớn tiếng nói.
- Kể cả trong Trấn Hồn Tháp, đông đại lục có mười hai toà tháp cao đã mở ra, chúng ta cần phái người thăm dò.
- Nói đùa, Trấn Hồn Tháp tầng thứ tám không có đi lên, nếu lên rất cao, ai biết có yêu thú cường đại hơn hay không?
- Nếu như không thăm dò Trấn Hồn Tháp, vậy thì có không có người mang theo quả trứng vàng ra khỏi Trấn Hồn Tháp. Cũng không xuất hiện siêu cấp hồn thú Thị Huyết Kim Giáp!
Có chút thế lực mạnh đã tuyệt vọng, tuy hồn thú hiện giờ số lượng Yêu Vương sơ kỳ cũng không nhiều, nhưng ai biết tương lai sẽ có hồn thú cường đại hơn không?
- Chúng ta phải tìm hiểu xem hồn thú xuất phát từ đâu.
- Nhất định là Thiên Nguyên thành cổ!
Chiến Thần Đường bỗng nhiên câm hận nói ra.
- Thiên Nguyên thành cổ đã xảy ra chuyện gì?
Các cao thủ hỏi thăm.
- Chiến Thần Đường chúng ta thấy ghi lại trên sách cổ, mấy chục vạn năm trước có một phương siêu cấp thế lực gọi là Thiên Nguyên, bọn họ kiến tạo Huyền Không Chi Thành, gọi là Thiên Nguyên thành. Bọn họ tập hợp cơ hồ tất cả cường giả đại năng ở năm đại lục kiến tạo nên bảy mươi hai toà tháp cao. Chiếm cứ trung ương đại lục, cải thành Thiên Nguyên Đại Lục, sau đó mấy vạn năm trước Thiên Nguyên Đại Lục đột nhiên bị cấm chế phong bế, ngăn cách liên hệ với bốn tòa đại lục, sau đó bọn họ phái nhiều sứ giả ra cưỡng chế tất cả cường giả ngoài Thần Huyền cảnh phải tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục. Các đại môn phái truyền thừa cơ hồ bị hủy diệt không còn lại gì, từ nay về sau Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm rất ít khi xuất hiện cường giả ngoài Thần Huyền, bởi vì thiếu thốn truyền thừa môn phái, cao thủ Thần Hải cảnh giới ở bốn đại lục ít khi xuất hiện!
Người của Chiến Thần Đường trầm thống tự thuật lại.
Có một vài thế lực lịch sư xa xưa, ghi lại những đoạn lịch sử thiếu thốn này.
- Nếu như Thiên Nguyên thành cổ cố tình như thế, cho dù thế lực siêu cấp nào cũng bị hủy. Chúng ta ngay cả cường gia Thần Hải cảnh đều không có, mà đối phương tùy tiện phái ra đều là Thần Huyền cảnh đại năng!
- Không cần bi quan như thế, nếu thật sự là Thiên Nguyên thành cổ, bọn chúng chưa chắc muốn hủy diệt chúng ta, bằng không thì cũng không xuất hiện tinh thần chi thạch, Tử Ma Chiến Giáp các loại đồ vật!
- Bọn chúng có mục đích gì?
- Mặc kệ có mục đích gì, chúng ta đều phải sinh tồn được, thế lực khắp nơi cần đoàn kết lại mới có cơ hội sống sót.
Các cự đầu khắp nơi tranh luân, nhưng về hợp tác thì không cầm ra chủ ý gì, mà từ trước đến nay lãnh đạo cả đông đại lục là Chấp Pháp Điện không có ai hiện thân cả, bằng vào vài siêu cấp thế lực cũng không có đưa ra phương án gì.
Nếu đúng là Thiên Nguyên thành cổ thì sao? Thiên Nguyên tiền bối trong quỳnh lâu dưới đất cùng Thiên Nguyên thành cổ có quan hệ gì?
Tuy Thiên Nguyên tiền bối chỉ hiện ra một lần, nhưng Diệp Vân cảm giác được Thiên Nguyên tiền bối cũng không phải là người khát máu, chắc có lẽ không làm ra chuyện diệt sạch nhân tính thế đâu.
Từ sau lần đó, Diệp Vân lại chưa từng gặp qua Thiên Nguyên tiền bối, hẳn là bí mật này nằm trong quỳnh lâu sao?
Tiểu Vưu trog thời gian ngắn không thể tìm được Thị Huyết Kim Giáp, thời gian cấp bách, Diệp Vân bố trí thỏa đáng cho Tinh Điện, liền dẫn A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực cùng xuất phát đi quỳnh lâu dưới đất.
Thông Thiên Sư Vương cũng không có thông báo tin tức Diệp Vân rời khỏi ra ngoài, lặng yên tăng cường phòng ngự cho Tinh Điện, toàn bộ tinh thần đều đề phòng.
Cửa vào quỳnh lâu dưới đất vẫn khí thế nguy nga như trước, cho người ta cảm giác áp bách mãnh liệt.
Diệp Vân đứng trước cửa vào quỳnh lâu, thần hồn dò xét dòng chữ trên đó, nhưng mà thật lâu không có đáp lại cái gì, Thiên Nguyên tiền bối kia không có xuất hiện lần nữa, trước cửa vào quỳnh lâu vẫn có cấm chế, cho dù là cường giả Linh Vọng Cảnh tới cũng không cách nào phá cấm chế mà vào, trái lại bọn họ tới gần cấm chế sẽ bị đánh thành cặn bã!
Chỉ có Diệp Vân có thể tùy ý tiến vào!
- Chúng ta phải vào, các ngươi nên tiến vào trong Hồn Yểm Bảo Châu trước đi.
Diệp Vân tay phải khẽ động, mang A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực đưa vào Hồn Yểm Bảo Châu, Diệp Vân lại cất kỹ Hồn Yểm Bảo Châu sau đó đi vào bên trong.
Nếu như chỉ cần Hồn Yểm Bảo Châu, muốn vào trong quỳnh lâu sẽ bị đánh nát, nhưng mà do Diệp Vân thiếp thân cất chứa thì không sao.
Diệp Vân tiến vào quỳnh lâu, tay phải khẽ động thả A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực ra ngoài.
- Diệp Mông, Tuyền nhi, đại ca, nhị ca... Các ngươi tìm tòi tầng một tầng hai, nhớ lấy không được thả lỏng chỗ nào cả, A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực... Chúng ta tiến vào tầng ba!
Diệp Vân nói ra, lăng không bay lên, thi triển Bôn Lôi Thiểm, vèo một tiếng biến mất ở phương xa.
A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực còn có nhất mao, nhị mao, tam mao, tứ mao, ngũ mao toàn bộ lăng không bay lên, đi theo đằng sau Diệp Vân, khí tức Yêu Vương cường đại kéo dài ra ngoài, đám yêu vật Si Mị ở tầng một bị kinh hãi, nhao nhao tránh thoát ra chung quanh.
Đám người Diệp Mông nhìn lên, thân ảnh đám người Diệp Vân đã biến mất trong bóng tối.
- Chúng ta lúc nào mới có thể như Diệp Vân ca đây!
Diệp Mông nhìn qua bóng lưng Diệp Vân , hâm mộ nói ra.
Tuy bọn họ tu luyện Lôi Đế Quyết, lại có Diệp Vân trợ giúp cung ứng tinh thần chi thạch, ngưng hồn đan các bảo vật, trong khoảng thời gian ngắn đã đạt tới Huyền tôn, nhưng mà vẫn chênh lệch lớn với Diệp Vân.
Mặc dù có lôi đình chiến giáp, bọn họ đụng phải một ít Thần Tôn, Yêu Vương cũng không lỗ lã, nhưng mà bọn họ thật sự vẫn muốn tăng thực lực lên, bọn họ không cam lòng lòng làm vướng víu của Diệp Vân.
- Yên tâm đi, chúng ta nhất định có thể!
Diệp Bằng mỉm cười, vỗ vỗ vai Diệp Mông nói ra.
Mười ba thân ảnh mặc lôi đình chiến giáp, lăng không bay lên, bắt đầu tiến hành tìm tòi quỳnh lâu, tuy tầng một của quỳnh lâu bị rất nhiều người thăm dò qua, nhưng mà Diệp Vân vẫn không muốn buông tha chút manh mối nào cả.
Bảo đám người Diệp Mông thăm dò tầng một tầng hai, Diệp Vân mang theo A Ly, Nhất Khối đi thẳng xuống tầng ba, sau đó đem nhất mao, nhị mao, tam mao, tứ mao, ngũ mao ở lại tầng ba, hắn cùng A Ly, Tiểu Dực, Nhất Khối đi vào tầng bốn.
Sau khi tiến vào tầng bốn của quỳnh lâu, đám người Diệp Vân lập tức cảm giác được nhiệt độ biến hóa, nhiệt độ bỗng nhiên hạ thấp hơn mười độ, phóng nhãn nhìn lại đây là khu vực băng thiên tuyết địa, gió lạnh gào thét, bông tuyết bay lả tả, trên mặt đất có băng cứng bao bọc, dường như không có chút sinh cơ, là quốc gia của băng tuyết.
Phía trước chỉ là hắc ám vô tận, nhìn không tới giới hạn, chỉ nghe gió lạnh gào thét giống như hung thú gào rú.
- Những bông tuyết này ở đâu ra?
Diệp Vân nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy bầu trời lờ mờ, cái gì cũng nhìn không tới, dùng thần hồn kéo dài, thần hồn có thể đạt tới là phiên hư không.
Chương 684 Băng điêu (1)
Thần hồn Diệp Vân càng thăm dò càng là kinh hãi không thôi, thần hồn của hắn kéo dài hơn hai ngàn dặm, nhưng vẫn không kéo tới cực hạn, hay đây không phải tầng bốn quỳnh lâu?
Đây hoàn toàn là không gian độc lập.
Quỳnh lâu này thần kỳ và kỳ dị, làm cho Diệp Vân sợ hãi thán phục, thần hồn vẫn khuếch tán ra tìm kiếm cánh đồng băng tuyết chung quanh.
Bốn thân ảnh lướt đi, đi thẳng hơn nửa tiếng đồng hồ, không có bất kỳ phát hiện nào, ngẫu nhiên gặp một ít yêu vật Si Mị cấp Huyền tôn, còn chư có tới gần đám người Diệp Vân đã nổ tung.
Diệp Vân thần hồn nhìn trộm cánh đồng băng tuyết, dưới băng cứng toàn bộ là nước, giống như là biển lớn mênh mông, ngay cả thần hồn cũng không thấy giới hạn, tầng băng dày đặc chừng mấy trăm thước, không biết tích lũy bao nhiêu năm tháng mới được như vậy.
Xèo...xèo!
A Ly đột nhiên kêu to vài tiếng, thân ảnh màu trắng bay vút lên.
- A Ly phát hiện cái gì?
Trong lòng Diệp Vân rùng mình, cùng Tiểu Dực, Nhất Khối theo sát sau lưng A Ly.
Bốn đạo thân ảnh bay nhanh trong băng tuyết, nửa giờ sau A Ly dừng lại, Diệp Vân cùng Nhất Khối, Tiểu Dực cũng dừng lại, nhìn qua phương xa vẫn thấy băng nguyên mà thôi, nhưng mà nhìn thấy vô số băng điêu, có xe ngựa, có cung điện, còn có nhân vật, yêu thú... Những băng điêu này rất sống động, làm cho người ta sợ hãi thán phục
Khu vực băng điêu này chiếm cứ phạm vi mấy ngàn dặm.
Nhân gian muôn màu, hiển thị rõ không thể nghi ngờ.
Trừ một ít nhân loại thông thường, yêu thú, trong đó có một bộ phận băng điêu đúng là một ít siêu cấp cự thú, hình thái ngàn vạn, làm cho người ta cảm giác chúng như có sự sống.
Diệp Vân phát hiện những yêu thú mình biết rõ như Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Thiên Minh Chương.
Nhưng có rất nhiều yêu thú khác hắn không có nhận ra.
Bọn họ đi xuyên qua tầng băng, giống như đi vào vương quốc băng điêu, Tiểu Dực tánh tình trẻ con nên hiếu kỳ tất cả, vô cùng sinh động, Nhất Khối thì trầm mặc, A Ly thì nằm trên đầu vai của Diệp Vân, nhìn qua bốn phía giống như đang tìm kiếm cái gì.
Đúng lúc này ở chỗ xa xôi có tiếng "Đinh đinh đang đang" truyền tới, bởi vì khoảng cách quá xa nên âm thanh như có như không. Âm thanh này giống như kim loại đập vào cái gì đó.
Diệp Vân biến sắc, nhanh chóng dùng thần hồn kéo dài qua, một đường kéo dài, nhìn thấy băng điêu cuối cùng có một lão nhân, hắn mặc áo bông nặng nề, bàn tay lớn phủ đầy nếp nhăn, đang cầm cái dùi và cây búa, đang gõ đinh đinh đang đang địa tạo hình khối băng.
Những khối băng này hiển thị hình thành bộ dáng là một cự nhân, đã hoàn thành một nửa công trình.
Thân hình cự nhân này cao lớn, đang mặc chiến giáp, uy vũ bất phàm. Thần thái trên mặt rất chân thật, bên cạnh nó có sáu cự nhân cao lớn, bộ dáng thần thái tất cả không giống nhau, có mặc chiến giáp, có mặc da báo, có cầm đao thép, cũng có thân treo lợi kiếm.
Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua cự nhân trong băng điêu, trong tay cự nhân này cầm một tòa tháp cao. Tòa tháp cao này có chín tầng, mỗi một tầng đều điêu khắc các loại yêu thú, những yêu thú này rất nhiều. Nhưng tạo hình cũng cực kỳ tinh tế.
Nhìn thấy băng điêu cự nhân này, Diệp Vân khiếp sợ không thôi, băng điêu cự nhân tướng mạo giống như Thiên Nguyên tiền bối, nhưng mà băng điêu này lại trẻ hơn, mà tháp cao trong tay băng điêu là quỳnh lâu dưới lòng đất
Những cự nhân này có một người khiến Diệp Vân chú ý, đó là nữ nhân phong hoa tuyệt đại, búi tóc cao cao, dung mạo tuyệt thế, tư thái thon dài,mặc bộ váy dài hoa lệ, lộ ra vẻ trang nhã cao quý, hấp dẫn Diệp Vân không phải tướng mạo của nàng, mà là binh khí trong tay của nàng! Binh khí trong tay của nàng là Hải Thân Tam Xoa Kích độc nhất vô nhị của Đạm Thai Lăng.
Diệp Vân tiếp xúc Đạm Thai Lăng xem như tương đối nhiều, cũng cực kỳ hiểu Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đạm Thai Lăng, băng điêu này cầm Tam Xoa Kích có đường vân giống như đúc của Đạm Thai Lăng đang cầm.
Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Nữ nhân băng điêu này có quan hệ gì với Đạm Thai Lăng?
Diệp Vân tiếp tục quan sát lão giả tạo hình băng điêu, lão giả kia thân hình khô gầy, mặc áo bông dày cũng lộ ra dáng vẻ thập phần gầy yếu, tóc muối tiêu bị gió thổi tán lọn, râu ria đầy cặn bã, làn da trên mặt như lá cây khô, che kín nếp uốn, không nhìn ra chút sinh cơ, hai mắt đục ngầu, không có một tia thần thái, chỉ cúi đầu gõ búa và dùi, khi hắn gõ thì hoa văn trên băng điêu hiện ra.
Những khối băng mà hắn tạo hình dường như có sinh mạng.
Băng điêu trải rộng mấy ngàn km, mênh mông, các loại sinh vật, vô cùng vô tận, Diệp Vân biết được sinh vật nào cũng có xuất hiện ở đây, làm cho người thấy sợ hãi thán phục không thôi.
Nơi này giống như thế giói của băng điêu.
- A Ly tỷ tỷ, mau nhìn, đó là băng điêu của ngươi, quá thần kỳ!
Tiểu Dực kinh hô từ xa truyền tới, Diệp Vân cùng A Ly nhìn qua hướng của Tiểu Dực đang ở, chỉ thấy nơi đó có băng cứng tạo hình cây cối, làm cho người ta giống như đang ở trong rừng, từng con ly miêu đang ở trong rừng, thần thái khác nhau, trông rất sống động, những con ly miêu này mọc ra tám cái đuôi, nhưng mà con chính giữa có mười cái đuôi..
Làm cho Diệp Vân cùng A Ly cảm thấy khiếp sợ chính là tướng mạo của ly miêu mười đuôi giống A Ly như đúc!
Nơi này vô cùng thần kỳ.
- A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực, chúng ta đi tới phía trước nhìn đi.
Tuy thần hồn của Diệp Vân cảm giác được, nhưng mà lão giả điêu khắc băng điêu không tầm thường, nhiệt độ ở đây âm ba mươi độ, liền Diệp Vân là Vô Thủy Cảnh cũng cảm thấy rét lạnh, lão giả kia lại tại sao có thể là người bình thường?
Trong nội tâm Diệp Vân bảo trì cảnh giới, A Ly đứng trên vai Diệp Vân và thần hồn của nàng hoàn toàn dung hợp với Diệp Vân, Diệp Vân nghĩ cái gì thì nàng trên cơ bản cũng có thể biết, cũng khẩn trương lên.
- Lão đại, nơi này có băng điêu Hùng tộc chúng ta.
Nhất Khối đứng trước một băng điêu, sờ sờ đầu nói, băng điêu này là một con cự hùng, nhưng mà hình thể lớn hơn bản thể Nhất Khối mấy lần.
Tiểu Dực cũng phát hiện điêu khắc dực xà, hắn tò mò nhìn quanh, nhìn thấy văn tự phía sau cánh.
- Diệp Vân ca ca, phía sau băng điêu này có khắc chữ!
Tiểu Dực giống như phát hiện đại lục mới nên kêu lên.
- Tại đây cũng có.
Nhất Khối cũng nói, nhìn qua hàng chữ sau lưng cự hùng, cau mày nói.
- Những chữ này là ý gì?
- Diệp Vân ca ca, đây là tên của bọn họ sao?
Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.
Diệp Vân cùng A Ly cũng phát hiện cơ hồ mỗi một băng điêu đều có văn tự cổ xưa, nhưng bọn họ không nhận ra văn tự này. Chỉ có thể suy đoán đây là tên băng điêu.
Từ xa nhìn lại, vô số băng điêu bao la khôn cùng.
Diệp Vân chuẩn bị hỏi thăm lão giả kia, mang theo A Ly lăng không bay lên, bay vút hơn mười dặm sau đó hạ xuống trước mặt lão giả này.
Hình như là bị Diệp Vân kinh động, lão giả kia ngẩng đầu nhìn qua. Tóc và râu của hắn đầy băng tuyết, thậm chí còn treo băng lăng, nhưng hắn tựa dường như không thèm quan tâm, hai mắt đục ngầu của lão giả nhìn qua Diệp Vân, lập tức cúi đầu xuống tiếp tục gõ dùi.
Chương 685 Băng điêu (2)
- Tiền bối, ngươi khỏe.
Diệp Vân lễ phép nói ra, trong nội tâm cũng khiêm cung với lão giả này.
- Quỳnh lâu cũng không có mở ra, người trẻ tuổi, các ngươi tới đây thế nào?
Lão giả kia giọng nói trầm thấp khàn khàn. Nói chuyện cực kỳ chậm chạp, mỗi nói một chữ đều kéo dài thật lâu. Giống như thật lâu không nói chuyện, nói chuyện nhưng tay không có dừng lại.
- Ta ở cửa ra vào quỳnh lâu đạt được Thiên Nguyên tiền bối tán thành, Thiên Nguyên tiền bối cho phép ta tùy thời đi vào quỳnh lâu.
Diệp Vân nói ra, quan sát thần sắc lão giả.
Nghe được hai chữ Thiên Nguyên thì động tác của lão giả dừng một chút.
- Dùng thực lực các ngươi nhiều nhất chỉ đi tới tầng sáu của quỳnh lâu, nếu như tiếp tục xuống chính là chịu chết.
Lão giả kia chậm rãi nói ra, ánh mắt của hắn vẫn đục ngầu, không có tiêu cự, cũng khiến người ta không nhìn ra tu vị, không biết hắn làm sao biết được thực lực đám người Diệp Vân.
- Tiền bối cũng biết quỳnh lâu có quan hệ tới hồn thú thú triều không?
Diệp Vân mở miệng hỏi vấn đề hắn quan tâm trước, lão giả này tuy không hiển lộ tu vị, nhưng mà trên người có khí tức thần bí, Diệp Vân cảm giác được phi đao trong đầu đang kêu vang.
Lão giả kia lại không có trả lời, cúi đầu hoàn thành băng điêu, lại thối cặn bã trên băng điêu bay đi, hoa văn của băng điêu lúc này đã rõ ràng hơn.
Diệp Vân liên tục hỏi mấy vấn đề, lão giả không có đáp lại chút nào, giống như không có nghe thấy, chỉ tiếp tục tạo hình, thần sắc chuyên chú.
Xem ra muốn hỏi chút gì đó quá khó khăn.
Diệp Vân cùng A Ly nhìn nhau, A Ly nhìn qua lão giả, cũng đầy hiếu kỳ.
- Tiền bối, những băng điêu này dùng làm cái gì?
Diệp Vân hỏi lần nữa.
Không nghĩ tới lúc này đây lão giả mở miệng.
- Những cái này là mộ bia của bọn họ...
Lão giả nói thật chậm, nói mỗi chữ là dừng lại, trong âm thanh đầy xa xưa và thê lương.
Mộ bia? Diệp Vân giật mình, những băng điêu này đúng là khắc tên của bọn họ a?
Diệp Vân lăng không bay lên, dùng thần hồn kéo dài ra bốn phía, trong băng điêu mênh mông này mỗi một tôn băng điêu đều đứng sừng sững trong tuyết, không nhìn thấy giới hạn, băng điêu đúng là quá nhiều, rất hiếm có, có nhân loại, cũng có yêu thú, Huyền thú, ba đại chủng tộc đều có.
Nhìn băng điêu liên miên không dứt, Diệp Vân kinh hãi không thôi, trong nội tâm tràn ngập bi ai.
Đại chiến như thế nào mà chết nhiều cường giả như thế?
Phải biết rằng nhũng băng điêu này có mười đuôi ly miêu, có Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Dực Xà... Các tồn tại cường đại.
Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua người tay cầm cự tháp này, đó là Thiên Nguyên tiền bối, chẳng lẽ Thiên Nguyên tiền bối cũng đã chết? Hắn đã chết đi, còn có những siêu cấp cường giả bên cạnh?
Lão giả này vì cái gì siêng năng điêu khắc băng điêu, là đang làm bia cho người chết sao?
Dùng tiến độ của lão giả này, hoàn thành nhiều băng điêu như thế cũng phải mấy ngàn năm a.
Chẳng lẽ lão giả này vẫn không ngừng điêu khắc như thế? Hắn sống lâu như vậy?
Trong lòng Diệp Vân quá nhiều khó hiểu, không người nào giải đáp, nói câu nói kia xong, mặc kệ Diệp Vân hỏi thăm thế nào thì lão giả cũng không có nói thêm, chỉ yên lặng tiếp tục tạo hình.
Bông tuyết bay múa, ở giữa thiên im lặng, giống như thiên địa đang mặc niệm.
Loại cảm xúc bi ai hiện ra giữa thiên địa, làm cho lòng người cảm thấy đau thương vài phần.
- Chúng ta đi thôi.
Diệp Vân thở dài một tiếng, truyền tin tức cho Nhất Khối, Tiểu Dực, mang theo A Ly thả người bay lên, bay về phương xa.
Mấy thân ảnh bay đi, xuyên qua khu vực băng điêu rộng lớn, càng tiến vào sâu càng cảm thấy có nhiều băng điêu, những cường giả này rốt cuộc chết như thế nào? Trong nội tâm Diệp Vân tràn ngập cảm giác nghi hoặc, đây chính là mấy ngàn vạn siêu cấp cường giả đấy, rất nhiều chủng quần hiện tại khó tìm, đã bị diệt sạch.
Thần hồn của Diệp Vân xuyên qua khu vực băng điêu, lúc này trên băng nguyên xuất hiện cái hố to, chỗ đó là thông đạo đi thông tới tầng năm, cái hố to này có lực lượng thần bí lưu chuyển, hẳn là chỗ không gian giao hội.
Đám người Diệp Vân rời đi, qua hồi lâu lão giả ngẩng đầu nhìn qua hướng đám người Diệp Vân rời khỏi, trong đôi mắt đục ngầu vô thần bỗng nhiên lóe sáng, ánh mắt kia giống như có thể xuyên thấu qua không gian vô tận.
- Tinh thần vẫn lạc, tháp cao mở ra, Thiên Nguyên chi môn chẳng biết lúc nào sẽ xuất hiện...
Lão giả thì thào nói thầm, lại tiếp tục tạo hình băng điêu này, qua không lâu thì băng điêu hoàn thành, băng điêu này diện mạo giống hắn vài phấn, nhưng mà tuổi còn trẻ hơn, càng thêm oai hùng một ít, một tay cầm cầm thiết chùy to lớn, tay kia cầm dùi, lão giả chậm rãi khắc mẫu hàng chữ cổ lên sau lưng băng điêu, đây là tên của băng điêu.
******
Lôi Thú nhất mạch, Thần Lôi Thành.
Tòa thành trì này thành lập trên núi hoang, tòa chủ thành có năm tòa thành nhỏ vòng quanh. Chủ thành cao ngất, xuyên thẳng vào trong mây. Chung quanh có cây cao bao phủ. Nhìn thấy trên đỉnh tòa thành này có mây đen bao phủ, mây đen có điện quang ẩn hiện, thỉnh thoảng truyền ra tiếng sấm ầm ầm.
Rầm rầm rầm, tùng đạo thiên lôi đánh xuống tường thành.
Tường thành do kim loại cấu thành, vô cùng chắc chắn, sau đó lôi điện giáng xuống. Trên tường thành dần dần có điện quang xuất hiện, điện quang chạy bốn phía vô cùng đồ sộ.
Thời điểm hồn thú thú triều đột kích, rất nhiều siêu cấp thế lực đều rời khỏi nguyên quán, chuyển vào trong thành trì. Lôi Thú nhất mạch cũng không có dời, chủ thành có mấy ngàn vạn con dân Vạn Lôi thú nhất mạch, thế lực khổng lồ. Cộng thêm tường thành chắc chắn nên không cần dời
Lôi Thú nhất mạch có người mạnh nhất, Bệ Diệt được xưng là đệ nhất cao thủ đông đại lục, dưới Bệ Diệt còn có chín thái thượng trưởng lão, có ba là Linh Vọng Cảnh. Những người khác là Vô Thủy Cảnh cửu trọng cùng thập trọng.
Không chỉ có những vũ lực đỉnh cao, Lôi Thú nhất mạch cũng có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi.
Cho nên cho tới nay Lôi Thú nhất mạch đều là thế lực thứ hai dưới Chấp Pháp Điện mà thôi, địa vị không người nào có thể rung chuyển.
Thần Lôi Thành, trong đại điện, một trung niên nhân tuổi hơn bốn mươi ngồi trên ghế. Gương mặt chữ quốc, thần sắc nghiêm nghị. Hắn là Bệ Nha, Vô Thủy Cảnh thập trọng, trong chín thái thượng trưởng lão hắn bài danh thứ sáu.
Lúc này trong một chỗ của đại điện có âm thanh vù vù, chỉ thấy Bệ Linh mặc Tử Ma Chiến Giáp đi vào trong đại điện.
Tử Ma Chiến Giáp có thể biến hóa tùy theo thân hình, mang dáng người Bệ Linh phác họa cực kỳ hoàn mỹ, đường cong lung linh, có thể khiến vô số nam nhân phát cuồng.
- Bệ Linh, ngươi thật lớn mật, không ngờ dám mặc Tử Ma Chiến Giáp tới gặp ta!
Bệ Nha hừ lạnh một tiếng, Bệ Linh là thuộc hạ trực tiếp của hắn, vẫn luôn là phụ tá đắc lực, Lôi Thú nhất mạch tộc quy cực nghiêm, Bệ Linh từ trước tới giờ chưa bao giờ làm càn như thế. Ánh mắt của hắn đảo qua người Bệ Linh mang theo một tia tham lam.
Cho tới nay hắn vẫn muốn độc chiếm Bệ Linh, hắn dừng ở Vô Thủy Cảnh thập trọng mấy trăm năm không có tiến thêm, mà Bệ Linh chính là mấu chốt tiến giai của hắn.
Huyền khí lôi hệ vô cùng bá đạo, hóa thành lôi quang bao phủ lấy hai người hóa thành lôi cầu.
Cảm giác được huyền khí lôi hệ này còn mạnh hơn cả lực lượng bổn nguyên của nàng, Bệ Linh có chút kinh ngạc đến ngây người, Diệp Vân đang làm gì? Trong người Diệp Vân có huyền khí lôi hệ mạnh như thế? Huyền khí lôi hệ này giống như sóng to gió lớn truyền tới làm cho Bệ Linh cảm giác mình như đắm chìm trong biển lôi điện.
Lôi Thú huyết mạch là do huyền khí lôi hệ biến thành, bọn họ cần rất nhiều huyền khí lôi hệ.
- Đến đây đi, rót huyền khí lôi hệ càng nhiều càng tốt.
Bệ Linh hiểu tâm ý của Diệp Vân, đem thân thể hoàn toàn buông lỏng, trong đôi mắt xuất hiện tỏa sáng kinh người.
Một luồng sóng huyền khí lôi hệ rót vào trong người Bệ Linh, đang gột rửa thân thể của nàng.
Huyền khí lôi hệ khiến cho Bệ Linh cảm nhận được lực lượng tương tác vô cùng.
Diệp Vân quả nhiên có rất nhiều bí mật, mặc dù là huyết mạch Lôi Thú nhất tộc tinh khiết nhất cũng không có được huyền khí lôi hệ tinh thuần như thế này.
- Ta cho tỷ tỷ một bộ bí pháp lôi hệ, không biết tỷ tỷ có thể tu luyện hay không.
Diệp Vân thần hồn khẽ nhúc nhích, đã mang mấy trọng trước của Lôi Đế Quyết truyền vào trong đầu Bệ Linh.
- Đệ đệ ngốc, công pháp nhân loại các ngươi sao Huyền thú chúng ta tu luyện được chứ?
Bệ Linh cười khổ nói ra, nàng còn chưa nói xong thì tinh tế cảm nhận Lôi Đế Quyết, lại chợt phát hiện bí pháp Lôi Đế Quyết vô cùng cao sua, mặc dù nàng là Huyền thú cũng có thể tu luyện, trong nội tâm kích động vạn phần.
- Công pháp này kính xin tỷ tỷ không nên truyền cho người Lôi Thú nhất mạch khác.
Diệp Vân nói bên tai của Bệ Linh.
- Yên tâm đi, tỷ tỷ hiểu rồi.
Bệ Linh có chút gật đầu, cảm thụ huyền khí lôi hệ đang rót vào người của mình, Bệ Linh cảm giác giờ phút này thân thể của mình đang thăng hoa, đang ở trạng thái rất cao, nghẹn ngào kêu lên.
- Tiểu đệ đệ, yêu chết tỷ tỷ đi!
Một đạo huyền khí lôi hệ như hóa thành dòng sông tiến vào trong đan điền của Bệ Linh, ngay sau đó chậm rãi thẩm thấu vào cột sống. Huyết mạch cổ xưa đang giấu trong cột sống cũng chậm rãi mở ra.
- Càng nhiều một ít, ah! Mau yêu chết tỷ tỷ đi!
Bệ Linh ôm chặt lấy Diệp Vân, kích động tột đỉnh, sau lưng Diệp Vân có mấy dấu móng tay.
Diệp Vân càng thúc dục huyền khí phi đao mạnh hơn, phi đao rót huyền khí mạnh hơn trước nhiều, trong cấm chế huyền khí lôi hệ giống như mặt trời hừng hực.
Bệ Linh rên rỉ cao vút. Cảm giác cột sống của nàng có mấy huyệt đạo phong bế bị huyền khí trùng kích mở ra. Lực lượng ngủ say trong đó chậm rãi thức tỉnh, phốc phốc phốc, sau lưng Bệ Linh có sáu cánh chim lôi điện mở ra, một đạo lực lượng lôi hệ tinh thuần cũng xuất hiện.
Thân thể Bệ Linh càng tinh khiết, da thịt óng ánh như thủy tinh. Tạp chất trong người của nàng đã bị thanh trừ, thân thể hóa thành lôi thể tinh khiết!
Bành một tiếng, lôi quang nổ tung, tu vị của Bệ Linh tăng lên thật nhiều!
Vốn tu vị của Bệ Linh từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống đến Vô Thủy Cảnh tứ trọng, nhưng mà tu vị của nàng là Vô Thủy Cảnh tứ trọng đã trở lại Vô Thủy Cảnh ngũ trọng, nhưng còn không có dấu hiệu dừng lại.
Bành, lôi quang lại nổ tung.
Vô Thủy Cảnh lục trọng!
Bành, bành, bành!
Vô Thủy Cảnh thất trọng!
Vô Thủy Cảnh bát trọng!
Vô Thủy Cảnh cửu trọng!
Tu vị của Bệ Linh tăng lên năm cảnh giới mới dừng lại. Tuy tu vị của nàng là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, nhưng mà về mặt lôi hệ thì không thua kém gì cường giả Vô Thủy Cảnh thập trọng.
Ngay cả Diệp Vân cũng vô cùng ngạc nhiên, tu vị của Bệ Linh sao có thể tăng nhanh như vậy.
- Tiểu đệ đệ. Ngươi đã kích hoạt huyết mạch thái cổ che dấu của Lôi Thú nhất mạch rồi đấy, tu vị của tỷ tỷ trong tương lai sẽ tiến nhanh, cám ơn ngươi! Tiểu đệ của ta, hôn một cái nào!
Bệ Linh vui vẻ hôn lên mặt của Diệp Vân một cái thật kêu, nàng là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, địa vị trong Lôi Thú nhất mạch sẽ tăng thêm một bậc, nói không chừng có thể tấn chức thái thượng trưởng lão, tới khi đó nàng không cần bị quy tắc trói buộc.
- Sau khi Bệ Linh tỷ tỷ trở về, sẽ không bị người Lôi Thú nhất mạch làm gì chứ?
Diệp Vân chần chờ một lát, lại hỏi một câu.
- Sẽ không, tỷ tỷ sau này chỉ thuộc về mình ngươi.
Bệ Linh mị nhãn như tơ, hôn lên má Diệp Vân, tươi cười chân thành.
- Tiểu nam nhân của ta!
Triền miên hồi lâu, qua một giờ Diệp Vân lại gầm nhẹ.
Tất cả đã khôi phục bình tĩnh.
- Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ nên trở về rồi.
Bệ Linh đứng lên, trên người không có quần áo, dáng người thon dài yểu điệu, làn da trên người lóng lánh, hiện ra nét ửng đỏ, làm cho người ta nhìn thấy mê mẩn, tay phải nàng vung lên, trên người đã có một kiện lôi giáp màu xanh da trời, tư thái của nàng càng thêm hiên ngang.
Diệp Vân ngồi xuống, tay phải khẽ động cũng lấy một bộ quần áo ra, lòng bàn tay phải xuất hiện hai thanh trường kiếm toàn thân hỏa diễm, còn có một khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến.
- Đây là tỷ tỷ muốn, trong đó có hai khối Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến dung nhập vào hai thanh kiếm này rồi, có thể lấy ra, cộng thêm một khối Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến, tổng cộng ba khối.
Diệp Vân đưa cho Bệ Linh.
Bệ Linh ngẩng đầu nhìn qua Diệp Vân, hơi kinh ngạc hỏi thăm:
- Thiên Nguyên kiếm là thượng cổ thần vật, ngươi thật không cần sao?
- Cầm ba khối Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến, tỷ tỷ trở về cũng dễ báo cáo kết quả.
Diệp Vân mỉm cười, đưa đồ vật vào trong tay Bệ Linh.
- Trong tay của ta đã có Chấn Thiên Đỉnh cùng Trấn Ma Chung, cũng không cần mấy cái tàn phiến này.
Bệ Linh nhìn qua Diệp Vân thật sâu, trong mắt đầy nhu tình, hé miệng cười nói:
- Nếu là lúc trước ta sẽ nghe lệnh mấy thái thượng trưởng lão Lôi Thú nhất mạch, nhưng mà hiện tại ta đã là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, thậm chí còn không kém gì cường giả Vô Thủy Cảnh thập trọng, trong Lôi Thú nhất mạch có thiên phú chỉ kém mỗi Bệ Diệt, hơn nữa huyết mạch càng thêm tinh khiết, hoàn toàn không cần để ý mấy lão gia hỏa kia, mặc dù không tìm được mấy Thiên Nguyên kiếm tàn phiến trở về cũng không sao.
Diệp Vân khẽ gật đầu, xem ra trong Lôi Thú nhất mạch cũng phân chia cấp bậc.
- Nhưng mà mấy thái thượng trưởng lão Lôi Thú nhất mạch đã chú ý tới Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến trong tay ngươi, nếu như ta không lấy trở về thì sẽ có người khác đi lấy, cho nên Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến vẫn nên giao cho tỷ tỷ đi, ta trước mang về, chờ ta tập hợp đủ Thiên Nguyên kiếm thể tàn phiến, trả lại cho ngươi một thanh Thiên Nguyên kiếm nguyên vẹn!
Bệ Linh vũ mị cười cười, tay phải vuốt ve gò má Diệp Vân.
- Nếu như hợp thành Thiên Nguyên kiếm nguyên vẹn, tỷ tỷ nên giữ cho mình đi, như vậy thực lực của tỷ tỷ sẽ nâng cao một bước, nói không chừng có thể đối kháng với cao thủ Linh Vọng Cảnh, đến lúc đó ta sẽ tìm tỷ tỷ che chở đấy.
Diệp Vân cười cười nói, hắn có nhiều bảo vật đỉnh cấp, Thiên Nguyên kiếm tàn phiến đưa cho Bệ Linh cũng không có gì, dù sao hiện tại Bệ Linh cũng có quan hệ đặc thù với hắn.
Chương 682 Kích hoạt huyết mạch (2)
Bệ Linh nhìn qua Diệp Vân thật sâu, sau khi sinh ra quan hệ với Diệp Vân, cánh cửa nội tâm của nàng đã mở ra với Diệp Vân.
- Trong Lôi Thú nhất mạch có quá nhiều trói buộc, nếu Tinh Điện là thế lực của tiểu đệ đệ, tỷ tỷ sẽ nghĩ biện pháp tăng cường thực lực cho Tinh Điện, huyền khí lôi hệ của ngươi có thể tăng cường huyết mạch của Lôi Thú nhất tộc, muốn tỷ tỷ đưa cho ngươi vài cô nương Lôi Thú nhất tộc hay không?
Bệ Linh như cười mà không cười nhìn qua Diệp Vân.
Diệp Vân bị nghẹn lại, cũng không biết Bệ Linh nói thjt hay giõn, vội vàng khoát tay nói:
- Vậy thì không cần!
Nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của Diệp Vân thì Bệ Linh che miệng cười duyên một tiếng, nói:
- Nói đùa với ngươi thôi, hồn thú thú triều hung mãnh như thế, tiểu đệ đệ nhớ bảo trọng thân thể, tỷ tỷ đi.
- Ngươi cũng bảo trọng thân thể.
Bệ Linh cuối cùng nhìn qua Diệp Vân, trong đôi mắt mang theo không bỏ biến mất, lập tức ngạo nghễ bay lên cao, sau lưng hóa ra sáu lôi dực, lôi dực vỗ nhẹ mang theo cuồng phong, "Hô" một tiếng, Bệ Linh bay lên trời và cấm chế được giải trừ, Bệ Linh bay lên không trung.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Bệ Linh phất tay với mình trên cao, quay quanh một vòng, sau đó vèo một tiếng hóa thành một đạo quang điểm biến mất.
Nhìn qua quang điểm này, Diệp Vân cảm xúc có chút phức tạp, nhất thời cũng không rõ tình cảm của mình với Bệ Linh.
- Diệp Vân tiểu tử, ngươi lời lớn rồi, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch một khi bị bắt phục, sẽ đặc biệt trung tâm. Vốn một khi các nàng quan hệ với nam nhân, tu vị sẽ từ từ biến mất, không nghĩ tới huyền khí lôi hệ của ngươi có thể kích hoạt huyết mạch của nàng, làm cho tu vị của nàng không lùi mà tăng lên, đột phá đến Vô Thủy Cảnh cửu trọng.
Sư Gia trong Thiên Tinh Ấn đang chế nhạo, lại ai oán nói:
- Diệp Vân tiểu tử, chính ngươi thoải mái rồi, thế nhưng mà Sư Gia ta còn nghẹn lắm, ái phi của ta căn bản không chịu nổi Sư Gia ta mưa móc.
Diệp Vân đầu đầy hắc tuyến, đối với "Năng lực" của Sư Gia thì im lặng, nói:
- Sư Gia yên tâm đi, Thông Thiên đại ca đã tìm được mấy tiểu mẫu sư tự nguyện phục thị cho Sư Gia rồi, tuyệt đối sẽ cho ngươi thoả mãn, ta cũng đưa các nàng qua.
Bị Sư Gia náo như vậy, Diệp Vân cũng thu hồi cảm xúc phức tạp, tạm thời không suy nghĩ tới chuyện này.
Lúc này vèo một tiếng, A Ly bay lên vai của Diệp Vân.
Nhìn thấy Bệ Linh rời khỏi, Diệp Vân không có việc gì, đám người Diệp gia cũng buông lỏng một hơi.
- Thần nhi, vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Diệp Chiến Thiên đi tới, quan tâm hỏi thăm:
- Nữ nhân kia là ai?
- Nàng là cường giả của Lôi Thú nhất mạch, khá tốt không có địch ý với chúng ta, chỉ là một ít tàn phiến trên tay của ta.
Diệp Vân tránh nặng tìm nhẹ, trên mặt có chút nóng lên, hắn không dám nói chuyện này kỹ càng, chỉ tùy tiện cho qua.
- Nếu nàng đã cầm đồ cầm tìm, chắc có lẽ không trở về a?
Advertisements
Diệp Chiến Thiên buông lỏng một hơi, vừa rồi nữ nhan bay lên tốc độ quá nhanh, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng, hẳn là cường đại hơn Diệp Vân nhiều, may mắn Diệp Vân không có xảy ra việc gì.
- Phụ thân, thúc công yên tâm đi, không có việc gì.
Diệp Vân an ủi mọi người.
Biết rõ bên này không có việc gì thì mọi người cũng tán đi.
Diệp Vân nắm chặt lỗ tai A Ly, giả bộ như hung dữ nói:
- A Ly, vừa rồ ngươi phóng thích bí pháp gì với Bệ Linh thế? Bệ Linh sao biến thành như vậy?
Tròng mắt A Ly tràn đầy ủy khuất, nàng dùng Thiên La bí pháp ảo cảnh với Bệ Linh căn bản không nghĩ tới biến thành như thế này, trong nội tâm nàng mới kêu khổ buồn bực, bản thân mình chỉ muốn khống chế Bệ Linh, làm cho nàng mở cấm chế ra, không nghĩ tới Bệ Linh đột nhiên không khống chế được và còn cho... Cho cái kia với Diệp Vân! Con nữ nhân lẳng lơ này! A Ly tiểu móng vuốt dùng sức vỗ vai Diệp Vân, rất là phẫn nộ, nhưng mà nàng có khổ không nói nên lời, dù sao bí pháp là do nàng phóng thích.
A Ly bẹt miệng, ảo não vạn phần.
Nhìn thấy A Ly bộ dáng đáng yêu như thế, Diệp Vân có chút bật cười, mình cũng không biết nên xử lý thế nào, dù sao hết thảy thuận theo tự nhiên a.
Sau khi Bệ Linh rời đi không bao lâu, trong bao tay của Diệp Vân có tinh thần thủy tinh phản ứng, Diệp Vân lấy ra, chỉ thấy phía trên có một ít hình ảnh, Bệ Diệt mang theo Lôi Thú nhất mạch, Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc, Lôi Viêm nhất tộc hơn ba mươi cao thủ tập kích sào huyệt Thị Huyết Kim Giáp.
Con Thị Huyết Kim Giáp sức chiến đấu vượt xa tưởng tượng, tuy chỉ có thực lực Linh Vọng Cảnh nhưng mà thân thể Thị Huyết Kim Giáp cực kỳ cường hãn, còn có rất nhiều bí pháp truyền thưa. Cảnh giới của Bệ Diệt tuy vượt xa Thị Huyết Kim Giáp, nhưng trải qua một phen huyết chiến vẫn bị Thị Huyết Kim Giáp dùng thuấn di bí pháp đào thoát.
Tuy bản thân Thị Huyết Kim Giáp bị trọng thương, cơ hồ cận kề cái chết, nhưng vẫn khiến người ta không cao hứng nổi.
Dù sao đây chỉ là một trong mười ba con Thị Huyết Kim Giáp mà thôi, cả đại lục này còn có nhiều con Thị Huyết Kim Giáp không có bị phát hiện!
Sau khi đám người Bệ Diệt tiến vào trong sàu huyệt Thị Huyết Kim Giáp thu đồ vật, bắt đầu từ những dấu tích Thị Huyết Kim Giáp lưu lại truy tung theo.
Con Thị Huyết Kim Giáp kia chạy thẳng tới hướng đông, đó là hướng Tây Vũ đế quốc bên này, thàn hồn của Diệp Vân phát ra tin tức cho tiểu Vưu tiến đến tìm tòi, tìm kiếm tung tích của Thị Huyết Kim Giáp, nói không chừng có cơ hội gặp phải.
Con Thị Huyết Kim Giáp bị Bệ Diệt trọng thương, có lẽ không có bao nhiêu sức chiến đấu, chỉ cần diệt nó trước khi khôi phục thực lực thì không sao.
Một con Thị Huyết Kim Giáp đã phải vận dụng nhiều sức lực như thế, nếu như Thị Huyết Kim Giáp số lượng nhiều hơn hoặc có Thị Huyết Kim Giáp tấn giai, đối với cả đông đại lục mà nói là tai họa ngập đầu!
Lúc này hình ảnh và âm thanh trong tinh thần thủy tinh lại hiện ra.
- Không đơn giản chỉ có Đông Xuyên đại lục, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm cũng có thú triều bao phủ, giết chết một con Thị Huyết Kim Giáp cũng không làm nên chuyện gì.
- Còn tốt hơn là không giết, Thị Huyết Kim Giáp là uy hiếp thật sự.
- Số lượng hồn thú quá nhiều, căn bản không biết đâu là nơi phát ra.
Thế lực khắp đang tranh luận không ngớt, Diệp Vân lúc này phát hiện cả đông đại lục có nhiều siêu cấp thế lực như thế, bọn họ vẫn là bá chủ cát cứ một phương, thời điểm hồn thú thú triều tiến tới đều chiếm cứ một ít thành thị đối kháng hồn thú.
Những thế lực này có Chấp Pháp Điện mạnh nhất, nhưng mà không có dùng tinh thần thủy tinh truyền tin tức gì, Lôi Thú nhất mạch, Băng Lam Hải yêu nhất tộc, Chiến Thần Đường, Linh Bảo Các, Dược Vương Thành, thế lực nhị lưu là yêu thú, Huyền thú có huyết mạch thái cổ, trong nhân loại có các thế gia cổ xưa đứng thứ ba. Có hơn hai mươi mấy thế lực siêu cấp, mặt khác còn có một ít thế lực cấp một tương đương với Sư Vương Điện, Lang Vương Điện cũng có hơn mười.
Chương 683 Lại vào lòng đất
Về phần những đại tông môn chỉ có cao thủ Thần Tôn, Yêu Vương đã bị chôn vùi trong hồn thú. Hoặc là đầu nhập vào siêu cấp thế lực.
- Chúng ta không thể lại hao tổn thời gian thêm nữa.
Có người lớn tiếng nói.
- Kể cả trong Trấn Hồn Tháp, đông đại lục có mười hai toà tháp cao đã mở ra, chúng ta cần phái người thăm dò.
- Nói đùa, Trấn Hồn Tháp tầng thứ tám không có đi lên, nếu lên rất cao, ai biết có yêu thú cường đại hơn hay không?
- Nếu như không thăm dò Trấn Hồn Tháp, vậy thì có không có người mang theo quả trứng vàng ra khỏi Trấn Hồn Tháp. Cũng không xuất hiện siêu cấp hồn thú Thị Huyết Kim Giáp!
Có chút thế lực mạnh đã tuyệt vọng, tuy hồn thú hiện giờ số lượng Yêu Vương sơ kỳ cũng không nhiều, nhưng ai biết tương lai sẽ có hồn thú cường đại hơn không?
- Chúng ta phải tìm hiểu xem hồn thú xuất phát từ đâu.
- Nhất định là Thiên Nguyên thành cổ!
Chiến Thần Đường bỗng nhiên câm hận nói ra.
- Thiên Nguyên thành cổ đã xảy ra chuyện gì?
Các cao thủ hỏi thăm.
- Chiến Thần Đường chúng ta thấy ghi lại trên sách cổ, mấy chục vạn năm trước có một phương siêu cấp thế lực gọi là Thiên Nguyên, bọn họ kiến tạo Huyền Không Chi Thành, gọi là Thiên Nguyên thành. Bọn họ tập hợp cơ hồ tất cả cường giả đại năng ở năm đại lục kiến tạo nên bảy mươi hai toà tháp cao. Chiếm cứ trung ương đại lục, cải thành Thiên Nguyên Đại Lục, sau đó mấy vạn năm trước Thiên Nguyên Đại Lục đột nhiên bị cấm chế phong bế, ngăn cách liên hệ với bốn tòa đại lục, sau đó bọn họ phái nhiều sứ giả ra cưỡng chế tất cả cường giả ngoài Thần Huyền cảnh phải tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục. Các đại môn phái truyền thừa cơ hồ bị hủy diệt không còn lại gì, từ nay về sau Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm rất ít khi xuất hiện cường giả ngoài Thần Huyền, bởi vì thiếu thốn truyền thừa môn phái, cao thủ Thần Hải cảnh giới ở bốn đại lục ít khi xuất hiện!
Người của Chiến Thần Đường trầm thống tự thuật lại.
Có một vài thế lực lịch sư xa xưa, ghi lại những đoạn lịch sử thiếu thốn này.
- Nếu như Thiên Nguyên thành cổ cố tình như thế, cho dù thế lực siêu cấp nào cũng bị hủy. Chúng ta ngay cả cường gia Thần Hải cảnh đều không có, mà đối phương tùy tiện phái ra đều là Thần Huyền cảnh đại năng!
- Không cần bi quan như thế, nếu thật sự là Thiên Nguyên thành cổ, bọn chúng chưa chắc muốn hủy diệt chúng ta, bằng không thì cũng không xuất hiện tinh thần chi thạch, Tử Ma Chiến Giáp các loại đồ vật!
- Bọn chúng có mục đích gì?
- Mặc kệ có mục đích gì, chúng ta đều phải sinh tồn được, thế lực khắp nơi cần đoàn kết lại mới có cơ hội sống sót.
Các cự đầu khắp nơi tranh luân, nhưng về hợp tác thì không cầm ra chủ ý gì, mà từ trước đến nay lãnh đạo cả đông đại lục là Chấp Pháp Điện không có ai hiện thân cả, bằng vào vài siêu cấp thế lực cũng không có đưa ra phương án gì.
Nếu đúng là Thiên Nguyên thành cổ thì sao? Thiên Nguyên tiền bối trong quỳnh lâu dưới đất cùng Thiên Nguyên thành cổ có quan hệ gì?
Tuy Thiên Nguyên tiền bối chỉ hiện ra một lần, nhưng Diệp Vân cảm giác được Thiên Nguyên tiền bối cũng không phải là người khát máu, chắc có lẽ không làm ra chuyện diệt sạch nhân tính thế đâu.
Từ sau lần đó, Diệp Vân lại chưa từng gặp qua Thiên Nguyên tiền bối, hẳn là bí mật này nằm trong quỳnh lâu sao?
Tiểu Vưu trog thời gian ngắn không thể tìm được Thị Huyết Kim Giáp, thời gian cấp bách, Diệp Vân bố trí thỏa đáng cho Tinh Điện, liền dẫn A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực cùng xuất phát đi quỳnh lâu dưới đất.
Thông Thiên Sư Vương cũng không có thông báo tin tức Diệp Vân rời khỏi ra ngoài, lặng yên tăng cường phòng ngự cho Tinh Điện, toàn bộ tinh thần đều đề phòng.
Cửa vào quỳnh lâu dưới đất vẫn khí thế nguy nga như trước, cho người ta cảm giác áp bách mãnh liệt.
Diệp Vân đứng trước cửa vào quỳnh lâu, thần hồn dò xét dòng chữ trên đó, nhưng mà thật lâu không có đáp lại cái gì, Thiên Nguyên tiền bối kia không có xuất hiện lần nữa, trước cửa vào quỳnh lâu vẫn có cấm chế, cho dù là cường giả Linh Vọng Cảnh tới cũng không cách nào phá cấm chế mà vào, trái lại bọn họ tới gần cấm chế sẽ bị đánh thành cặn bã!
Chỉ có Diệp Vân có thể tùy ý tiến vào!
- Chúng ta phải vào, các ngươi nên tiến vào trong Hồn Yểm Bảo Châu trước đi.
Diệp Vân tay phải khẽ động, mang A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực đưa vào Hồn Yểm Bảo Châu, Diệp Vân lại cất kỹ Hồn Yểm Bảo Châu sau đó đi vào bên trong.
Nếu như chỉ cần Hồn Yểm Bảo Châu, muốn vào trong quỳnh lâu sẽ bị đánh nát, nhưng mà do Diệp Vân thiếp thân cất chứa thì không sao.
Diệp Vân tiến vào quỳnh lâu, tay phải khẽ động thả A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực ra ngoài.
- Diệp Mông, Tuyền nhi, đại ca, nhị ca... Các ngươi tìm tòi tầng một tầng hai, nhớ lấy không được thả lỏng chỗ nào cả, A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực... Chúng ta tiến vào tầng ba!
Diệp Vân nói ra, lăng không bay lên, thi triển Bôn Lôi Thiểm, vèo một tiếng biến mất ở phương xa.
A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực còn có nhất mao, nhị mao, tam mao, tứ mao, ngũ mao toàn bộ lăng không bay lên, đi theo đằng sau Diệp Vân, khí tức Yêu Vương cường đại kéo dài ra ngoài, đám yêu vật Si Mị ở tầng một bị kinh hãi, nhao nhao tránh thoát ra chung quanh.
Đám người Diệp Mông nhìn lên, thân ảnh đám người Diệp Vân đã biến mất trong bóng tối.
- Chúng ta lúc nào mới có thể như Diệp Vân ca đây!
Diệp Mông nhìn qua bóng lưng Diệp Vân , hâm mộ nói ra.
Tuy bọn họ tu luyện Lôi Đế Quyết, lại có Diệp Vân trợ giúp cung ứng tinh thần chi thạch, ngưng hồn đan các bảo vật, trong khoảng thời gian ngắn đã đạt tới Huyền tôn, nhưng mà vẫn chênh lệch lớn với Diệp Vân.
Mặc dù có lôi đình chiến giáp, bọn họ đụng phải một ít Thần Tôn, Yêu Vương cũng không lỗ lã, nhưng mà bọn họ thật sự vẫn muốn tăng thực lực lên, bọn họ không cam lòng lòng làm vướng víu của Diệp Vân.
- Yên tâm đi, chúng ta nhất định có thể!
Diệp Bằng mỉm cười, vỗ vỗ vai Diệp Mông nói ra.
Mười ba thân ảnh mặc lôi đình chiến giáp, lăng không bay lên, bắt đầu tiến hành tìm tòi quỳnh lâu, tuy tầng một của quỳnh lâu bị rất nhiều người thăm dò qua, nhưng mà Diệp Vân vẫn không muốn buông tha chút manh mối nào cả.
Bảo đám người Diệp Mông thăm dò tầng một tầng hai, Diệp Vân mang theo A Ly, Nhất Khối đi thẳng xuống tầng ba, sau đó đem nhất mao, nhị mao, tam mao, tứ mao, ngũ mao ở lại tầng ba, hắn cùng A Ly, Tiểu Dực, Nhất Khối đi vào tầng bốn.
Sau khi tiến vào tầng bốn của quỳnh lâu, đám người Diệp Vân lập tức cảm giác được nhiệt độ biến hóa, nhiệt độ bỗng nhiên hạ thấp hơn mười độ, phóng nhãn nhìn lại đây là khu vực băng thiên tuyết địa, gió lạnh gào thét, bông tuyết bay lả tả, trên mặt đất có băng cứng bao bọc, dường như không có chút sinh cơ, là quốc gia của băng tuyết.
Phía trước chỉ là hắc ám vô tận, nhìn không tới giới hạn, chỉ nghe gió lạnh gào thét giống như hung thú gào rú.
- Những bông tuyết này ở đâu ra?
Diệp Vân nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy bầu trời lờ mờ, cái gì cũng nhìn không tới, dùng thần hồn kéo dài, thần hồn có thể đạt tới là phiên hư không.
Chương 684 Băng điêu (1)
Thần hồn Diệp Vân càng thăm dò càng là kinh hãi không thôi, thần hồn của hắn kéo dài hơn hai ngàn dặm, nhưng vẫn không kéo tới cực hạn, hay đây không phải tầng bốn quỳnh lâu?
Đây hoàn toàn là không gian độc lập.
Quỳnh lâu này thần kỳ và kỳ dị, làm cho Diệp Vân sợ hãi thán phục, thần hồn vẫn khuếch tán ra tìm kiếm cánh đồng băng tuyết chung quanh.
Bốn thân ảnh lướt đi, đi thẳng hơn nửa tiếng đồng hồ, không có bất kỳ phát hiện nào, ngẫu nhiên gặp một ít yêu vật Si Mị cấp Huyền tôn, còn chư có tới gần đám người Diệp Vân đã nổ tung.
Diệp Vân thần hồn nhìn trộm cánh đồng băng tuyết, dưới băng cứng toàn bộ là nước, giống như là biển lớn mênh mông, ngay cả thần hồn cũng không thấy giới hạn, tầng băng dày đặc chừng mấy trăm thước, không biết tích lũy bao nhiêu năm tháng mới được như vậy.
Xèo...xèo!
A Ly đột nhiên kêu to vài tiếng, thân ảnh màu trắng bay vút lên.
- A Ly phát hiện cái gì?
Trong lòng Diệp Vân rùng mình, cùng Tiểu Dực, Nhất Khối theo sát sau lưng A Ly.
Bốn đạo thân ảnh bay nhanh trong băng tuyết, nửa giờ sau A Ly dừng lại, Diệp Vân cùng Nhất Khối, Tiểu Dực cũng dừng lại, nhìn qua phương xa vẫn thấy băng nguyên mà thôi, nhưng mà nhìn thấy vô số băng điêu, có xe ngựa, có cung điện, còn có nhân vật, yêu thú... Những băng điêu này rất sống động, làm cho người ta sợ hãi thán phục
Khu vực băng điêu này chiếm cứ phạm vi mấy ngàn dặm.
Nhân gian muôn màu, hiển thị rõ không thể nghi ngờ.
Trừ một ít nhân loại thông thường, yêu thú, trong đó có một bộ phận băng điêu đúng là một ít siêu cấp cự thú, hình thái ngàn vạn, làm cho người ta cảm giác chúng như có sự sống.
Diệp Vân phát hiện những yêu thú mình biết rõ như Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Thiên Minh Chương.
Nhưng có rất nhiều yêu thú khác hắn không có nhận ra.
Bọn họ đi xuyên qua tầng băng, giống như đi vào vương quốc băng điêu, Tiểu Dực tánh tình trẻ con nên hiếu kỳ tất cả, vô cùng sinh động, Nhất Khối thì trầm mặc, A Ly thì nằm trên đầu vai của Diệp Vân, nhìn qua bốn phía giống như đang tìm kiếm cái gì.
Đúng lúc này ở chỗ xa xôi có tiếng "Đinh đinh đang đang" truyền tới, bởi vì khoảng cách quá xa nên âm thanh như có như không. Âm thanh này giống như kim loại đập vào cái gì đó.
Diệp Vân biến sắc, nhanh chóng dùng thần hồn kéo dài qua, một đường kéo dài, nhìn thấy băng điêu cuối cùng có một lão nhân, hắn mặc áo bông nặng nề, bàn tay lớn phủ đầy nếp nhăn, đang cầm cái dùi và cây búa, đang gõ đinh đinh đang đang địa tạo hình khối băng.
Những khối băng này hiển thị hình thành bộ dáng là một cự nhân, đã hoàn thành một nửa công trình.
Thân hình cự nhân này cao lớn, đang mặc chiến giáp, uy vũ bất phàm. Thần thái trên mặt rất chân thật, bên cạnh nó có sáu cự nhân cao lớn, bộ dáng thần thái tất cả không giống nhau, có mặc chiến giáp, có mặc da báo, có cầm đao thép, cũng có thân treo lợi kiếm.
Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua cự nhân trong băng điêu, trong tay cự nhân này cầm một tòa tháp cao. Tòa tháp cao này có chín tầng, mỗi một tầng đều điêu khắc các loại yêu thú, những yêu thú này rất nhiều. Nhưng tạo hình cũng cực kỳ tinh tế.
Nhìn thấy băng điêu cự nhân này, Diệp Vân khiếp sợ không thôi, băng điêu cự nhân tướng mạo giống như Thiên Nguyên tiền bối, nhưng mà băng điêu này lại trẻ hơn, mà tháp cao trong tay băng điêu là quỳnh lâu dưới lòng đất
Những cự nhân này có một người khiến Diệp Vân chú ý, đó là nữ nhân phong hoa tuyệt đại, búi tóc cao cao, dung mạo tuyệt thế, tư thái thon dài,mặc bộ váy dài hoa lệ, lộ ra vẻ trang nhã cao quý, hấp dẫn Diệp Vân không phải tướng mạo của nàng, mà là binh khí trong tay của nàng! Binh khí trong tay của nàng là Hải Thân Tam Xoa Kích độc nhất vô nhị của Đạm Thai Lăng.
Diệp Vân tiếp xúc Đạm Thai Lăng xem như tương đối nhiều, cũng cực kỳ hiểu Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đạm Thai Lăng, băng điêu này cầm Tam Xoa Kích có đường vân giống như đúc của Đạm Thai Lăng đang cầm.
Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Nữ nhân băng điêu này có quan hệ gì với Đạm Thai Lăng?
Diệp Vân tiếp tục quan sát lão giả tạo hình băng điêu, lão giả kia thân hình khô gầy, mặc áo bông dày cũng lộ ra dáng vẻ thập phần gầy yếu, tóc muối tiêu bị gió thổi tán lọn, râu ria đầy cặn bã, làn da trên mặt như lá cây khô, che kín nếp uốn, không nhìn ra chút sinh cơ, hai mắt đục ngầu, không có một tia thần thái, chỉ cúi đầu gõ búa và dùi, khi hắn gõ thì hoa văn trên băng điêu hiện ra.
Những khối băng mà hắn tạo hình dường như có sinh mạng.
Băng điêu trải rộng mấy ngàn km, mênh mông, các loại sinh vật, vô cùng vô tận, Diệp Vân biết được sinh vật nào cũng có xuất hiện ở đây, làm cho người thấy sợ hãi thán phục không thôi.
Nơi này giống như thế giói của băng điêu.
- A Ly tỷ tỷ, mau nhìn, đó là băng điêu của ngươi, quá thần kỳ!
Tiểu Dực kinh hô từ xa truyền tới, Diệp Vân cùng A Ly nhìn qua hướng của Tiểu Dực đang ở, chỉ thấy nơi đó có băng cứng tạo hình cây cối, làm cho người ta giống như đang ở trong rừng, từng con ly miêu đang ở trong rừng, thần thái khác nhau, trông rất sống động, những con ly miêu này mọc ra tám cái đuôi, nhưng mà con chính giữa có mười cái đuôi..
Làm cho Diệp Vân cùng A Ly cảm thấy khiếp sợ chính là tướng mạo của ly miêu mười đuôi giống A Ly như đúc!
Nơi này vô cùng thần kỳ.
- A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực, chúng ta đi tới phía trước nhìn đi.
Tuy thần hồn của Diệp Vân cảm giác được, nhưng mà lão giả điêu khắc băng điêu không tầm thường, nhiệt độ ở đây âm ba mươi độ, liền Diệp Vân là Vô Thủy Cảnh cũng cảm thấy rét lạnh, lão giả kia lại tại sao có thể là người bình thường?
Trong nội tâm Diệp Vân bảo trì cảnh giới, A Ly đứng trên vai Diệp Vân và thần hồn của nàng hoàn toàn dung hợp với Diệp Vân, Diệp Vân nghĩ cái gì thì nàng trên cơ bản cũng có thể biết, cũng khẩn trương lên.
- Lão đại, nơi này có băng điêu Hùng tộc chúng ta.
Nhất Khối đứng trước một băng điêu, sờ sờ đầu nói, băng điêu này là một con cự hùng, nhưng mà hình thể lớn hơn bản thể Nhất Khối mấy lần.
Tiểu Dực cũng phát hiện điêu khắc dực xà, hắn tò mò nhìn quanh, nhìn thấy văn tự phía sau cánh.
- Diệp Vân ca ca, phía sau băng điêu này có khắc chữ!
Tiểu Dực giống như phát hiện đại lục mới nên kêu lên.
- Tại đây cũng có.
Nhất Khối cũng nói, nhìn qua hàng chữ sau lưng cự hùng, cau mày nói.
- Những chữ này là ý gì?
- Diệp Vân ca ca, đây là tên của bọn họ sao?
Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.
Diệp Vân cùng A Ly cũng phát hiện cơ hồ mỗi một băng điêu đều có văn tự cổ xưa, nhưng bọn họ không nhận ra văn tự này. Chỉ có thể suy đoán đây là tên băng điêu.
Từ xa nhìn lại, vô số băng điêu bao la khôn cùng.
Diệp Vân chuẩn bị hỏi thăm lão giả kia, mang theo A Ly lăng không bay lên, bay vút hơn mười dặm sau đó hạ xuống trước mặt lão giả này.
Hình như là bị Diệp Vân kinh động, lão giả kia ngẩng đầu nhìn qua. Tóc và râu của hắn đầy băng tuyết, thậm chí còn treo băng lăng, nhưng hắn tựa dường như không thèm quan tâm, hai mắt đục ngầu của lão giả nhìn qua Diệp Vân, lập tức cúi đầu xuống tiếp tục gõ dùi.
Chương 685 Băng điêu (2)
- Tiền bối, ngươi khỏe.
Diệp Vân lễ phép nói ra, trong nội tâm cũng khiêm cung với lão giả này.
- Quỳnh lâu cũng không có mở ra, người trẻ tuổi, các ngươi tới đây thế nào?
Lão giả kia giọng nói trầm thấp khàn khàn. Nói chuyện cực kỳ chậm chạp, mỗi nói một chữ đều kéo dài thật lâu. Giống như thật lâu không nói chuyện, nói chuyện nhưng tay không có dừng lại.
- Ta ở cửa ra vào quỳnh lâu đạt được Thiên Nguyên tiền bối tán thành, Thiên Nguyên tiền bối cho phép ta tùy thời đi vào quỳnh lâu.
Diệp Vân nói ra, quan sát thần sắc lão giả.
Nghe được hai chữ Thiên Nguyên thì động tác của lão giả dừng một chút.
- Dùng thực lực các ngươi nhiều nhất chỉ đi tới tầng sáu của quỳnh lâu, nếu như tiếp tục xuống chính là chịu chết.
Lão giả kia chậm rãi nói ra, ánh mắt của hắn vẫn đục ngầu, không có tiêu cự, cũng khiến người ta không nhìn ra tu vị, không biết hắn làm sao biết được thực lực đám người Diệp Vân.
- Tiền bối cũng biết quỳnh lâu có quan hệ tới hồn thú thú triều không?
Diệp Vân mở miệng hỏi vấn đề hắn quan tâm trước, lão giả này tuy không hiển lộ tu vị, nhưng mà trên người có khí tức thần bí, Diệp Vân cảm giác được phi đao trong đầu đang kêu vang.
Lão giả kia lại không có trả lời, cúi đầu hoàn thành băng điêu, lại thối cặn bã trên băng điêu bay đi, hoa văn của băng điêu lúc này đã rõ ràng hơn.
Diệp Vân liên tục hỏi mấy vấn đề, lão giả không có đáp lại chút nào, giống như không có nghe thấy, chỉ tiếp tục tạo hình, thần sắc chuyên chú.
Xem ra muốn hỏi chút gì đó quá khó khăn.
Diệp Vân cùng A Ly nhìn nhau, A Ly nhìn qua lão giả, cũng đầy hiếu kỳ.
- Tiền bối, những băng điêu này dùng làm cái gì?
Diệp Vân hỏi lần nữa.
Không nghĩ tới lúc này đây lão giả mở miệng.
- Những cái này là mộ bia của bọn họ...
Lão giả nói thật chậm, nói mỗi chữ là dừng lại, trong âm thanh đầy xa xưa và thê lương.
Mộ bia? Diệp Vân giật mình, những băng điêu này đúng là khắc tên của bọn họ a?
Diệp Vân lăng không bay lên, dùng thần hồn kéo dài ra bốn phía, trong băng điêu mênh mông này mỗi một tôn băng điêu đều đứng sừng sững trong tuyết, không nhìn thấy giới hạn, băng điêu đúng là quá nhiều, rất hiếm có, có nhân loại, cũng có yêu thú, Huyền thú, ba đại chủng tộc đều có.
Nhìn băng điêu liên miên không dứt, Diệp Vân kinh hãi không thôi, trong nội tâm tràn ngập bi ai.
Đại chiến như thế nào mà chết nhiều cường giả như thế?
Phải biết rằng nhũng băng điêu này có mười đuôi ly miêu, có Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Dực Xà... Các tồn tại cường đại.
Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua người tay cầm cự tháp này, đó là Thiên Nguyên tiền bối, chẳng lẽ Thiên Nguyên tiền bối cũng đã chết? Hắn đã chết đi, còn có những siêu cấp cường giả bên cạnh?
Lão giả này vì cái gì siêng năng điêu khắc băng điêu, là đang làm bia cho người chết sao?
Dùng tiến độ của lão giả này, hoàn thành nhiều băng điêu như thế cũng phải mấy ngàn năm a.
Chẳng lẽ lão giả này vẫn không ngừng điêu khắc như thế? Hắn sống lâu như vậy?
Trong lòng Diệp Vân quá nhiều khó hiểu, không người nào giải đáp, nói câu nói kia xong, mặc kệ Diệp Vân hỏi thăm thế nào thì lão giả cũng không có nói thêm, chỉ yên lặng tiếp tục tạo hình.
Bông tuyết bay múa, ở giữa thiên im lặng, giống như thiên địa đang mặc niệm.
Loại cảm xúc bi ai hiện ra giữa thiên địa, làm cho lòng người cảm thấy đau thương vài phần.
- Chúng ta đi thôi.
Diệp Vân thở dài một tiếng, truyền tin tức cho Nhất Khối, Tiểu Dực, mang theo A Ly thả người bay lên, bay về phương xa.
Mấy thân ảnh bay đi, xuyên qua khu vực băng điêu rộng lớn, càng tiến vào sâu càng cảm thấy có nhiều băng điêu, những cường giả này rốt cuộc chết như thế nào? Trong nội tâm Diệp Vân tràn ngập cảm giác nghi hoặc, đây chính là mấy ngàn vạn siêu cấp cường giả đấy, rất nhiều chủng quần hiện tại khó tìm, đã bị diệt sạch.
Thần hồn của Diệp Vân xuyên qua khu vực băng điêu, lúc này trên băng nguyên xuất hiện cái hố to, chỗ đó là thông đạo đi thông tới tầng năm, cái hố to này có lực lượng thần bí lưu chuyển, hẳn là chỗ không gian giao hội.
Đám người Diệp Vân rời đi, qua hồi lâu lão giả ngẩng đầu nhìn qua hướng đám người Diệp Vân rời khỏi, trong đôi mắt đục ngầu vô thần bỗng nhiên lóe sáng, ánh mắt kia giống như có thể xuyên thấu qua không gian vô tận.
- Tinh thần vẫn lạc, tháp cao mở ra, Thiên Nguyên chi môn chẳng biết lúc nào sẽ xuất hiện...
Lão giả thì thào nói thầm, lại tiếp tục tạo hình băng điêu này, qua không lâu thì băng điêu hoàn thành, băng điêu này diện mạo giống hắn vài phấn, nhưng mà tuổi còn trẻ hơn, càng thêm oai hùng một ít, một tay cầm cầm thiết chùy to lớn, tay kia cầm dùi, lão giả chậm rãi khắc mẫu hàng chữ cổ lên sau lưng băng điêu, đây là tên của băng điêu.
******
Lôi Thú nhất mạch, Thần Lôi Thành.
Tòa thành trì này thành lập trên núi hoang, tòa chủ thành có năm tòa thành nhỏ vòng quanh. Chủ thành cao ngất, xuyên thẳng vào trong mây. Chung quanh có cây cao bao phủ. Nhìn thấy trên đỉnh tòa thành này có mây đen bao phủ, mây đen có điện quang ẩn hiện, thỉnh thoảng truyền ra tiếng sấm ầm ầm.
Rầm rầm rầm, tùng đạo thiên lôi đánh xuống tường thành.
Tường thành do kim loại cấu thành, vô cùng chắc chắn, sau đó lôi điện giáng xuống. Trên tường thành dần dần có điện quang xuất hiện, điện quang chạy bốn phía vô cùng đồ sộ.
Thời điểm hồn thú thú triều đột kích, rất nhiều siêu cấp thế lực đều rời khỏi nguyên quán, chuyển vào trong thành trì. Lôi Thú nhất mạch cũng không có dời, chủ thành có mấy ngàn vạn con dân Vạn Lôi thú nhất mạch, thế lực khổng lồ. Cộng thêm tường thành chắc chắn nên không cần dời
Lôi Thú nhất mạch có người mạnh nhất, Bệ Diệt được xưng là đệ nhất cao thủ đông đại lục, dưới Bệ Diệt còn có chín thái thượng trưởng lão, có ba là Linh Vọng Cảnh. Những người khác là Vô Thủy Cảnh cửu trọng cùng thập trọng.
Không chỉ có những vũ lực đỉnh cao, Lôi Thú nhất mạch cũng có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi.
Cho nên cho tới nay Lôi Thú nhất mạch đều là thế lực thứ hai dưới Chấp Pháp Điện mà thôi, địa vị không người nào có thể rung chuyển.
Thần Lôi Thành, trong đại điện, một trung niên nhân tuổi hơn bốn mươi ngồi trên ghế. Gương mặt chữ quốc, thần sắc nghiêm nghị. Hắn là Bệ Nha, Vô Thủy Cảnh thập trọng, trong chín thái thượng trưởng lão hắn bài danh thứ sáu.
Lúc này trong một chỗ của đại điện có âm thanh vù vù, chỉ thấy Bệ Linh mặc Tử Ma Chiến Giáp đi vào trong đại điện.
Tử Ma Chiến Giáp có thể biến hóa tùy theo thân hình, mang dáng người Bệ Linh phác họa cực kỳ hoàn mỹ, đường cong lung linh, có thể khiến vô số nam nhân phát cuồng.
- Bệ Linh, ngươi thật lớn mật, không ngờ dám mặc Tử Ma Chiến Giáp tới gặp ta!
Bệ Nha hừ lạnh một tiếng, Bệ Linh là thuộc hạ trực tiếp của hắn, vẫn luôn là phụ tá đắc lực, Lôi Thú nhất mạch tộc quy cực nghiêm, Bệ Linh từ trước tới giờ chưa bao giờ làm càn như thế. Ánh mắt của hắn đảo qua người Bệ Linh mang theo một tia tham lam.
Cho tới nay hắn vẫn muốn độc chiếm Bệ Linh, hắn dừng ở Vô Thủy Cảnh thập trọng mấy trăm năm không có tiến thêm, mà Bệ Linh chính là mấu chốt tiến giai của hắn.
Bình luận facebook