Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi là Tiếu Triệt, một người đàn ông độc thân 26 tuổi vừa mới ly dị, giả vờ vì sự nghiệp mà ra nước ngoài mưu sinh để trốn tránh một cuộc hôn nhân thất bại.
Thông qua lời giới thiệu của một người bạn của bạn, tôi khai quật được một nhân tài có tiềm lực cực lớn đến từ đại học Bắc Kinh, Đỗ Hoằng Đình.
Sau khi liên lạc được với cậu ta, chúng tôi vẫn luôn duy trì hình thức liên lạc thông qua điện thoại và lên mạng, chưa từng gặp mặt.
Từ cách nói năng và tu dưỡng của đối phương, cậu ta hẳn là một thanh nhiên có suy nghĩ chín chắn và có cách hành xử khác người. Người như vậy thông thường rất để ý bề ngoài.
Cho nên trong tưởng tượng của tôi, cậu ta chắc hẳn là một thanh niên sang sảng như ánh nắng mặt trời.
Rốt cuộc tới lúc thời cơ chín muồi, tôi về nước sắp xếp một cuộc gặp mặt chính thức với cậu ta.
Cái tôi nhìn thấy lại là một tên béo bệu to lớn phì nhiêu.
Cậu ta béo đến thế này, khiến người ta khó có thể chấp nhận nổi.
Đường đường là một thằng đàn ông, đến cả vóc dáng của mình cũng không quản lý được thì có nghĩa là năng lực tự khống chế rất kém cỏi, thói quen sinh hoạt cũng chẳng lành mạnh lắm. Là người đồng đội có thể phải chung sống mấy năm, tôi thấy hơi đau đầu.
Nhưng cũng được, ít nhất cậu ta còn độc thân.
Nghe nói cậu ta vừa mới bị bồ đá.
Cũng đúng.
Làm gì có đứa con gái nào lại chấp nhận một gã bạn trai tồi tệ thế chứ?
Sau khi chính thức sang Mỹ, dàn xếp xong tất thảy, tôi mới nhìn thấy bức ảnh dán trên đầu giường Thằng Béo.
Tôi tưởng là nữ diễn viên trẻ tuổi trong bộ phim điện ảnh nghệ thuật nào đó.
Ai dè Thằng Béo nói đấy là bạn gái nó.
Thôi vừa lòng đi.
Có thể yêu đương với một cô gái đẹp thế này, dù bị đá vẫn có hời.
Thằng Béo cứ buồn bực không vui suốt.
Có hôm tôi đi công tác với nó, kênh trả phí trong khách sạn đang chiếu phim《 Captain America 》.
Nó đột nhiên hỏi tôi, body của Chris Evans với body của nó, con gái sẽ thích loại nào hơn?
Tôi nói với nó, chắc hẳn đứa con gái nào không mù thì đều sẽ chọn Chris Evans.
Thằng Béo nhìn chằm chằm bộ ngực bự của của Chris Evans trong phim, thình lình nói một câu ——
Vậy thì quyết định sẽ như anh này đi.
Từ giờ phút đấy trở đi, Thằng Béo quyết định giảm béo.
Ban đầu nó dùng phương pháp nhịn ăn.
Cả ngày nó chỉ ăn đồ luộc với salad, làm tôi tưởng nó sắp đăng kí đi làm siêu mẫu Victoria’s Secret đến nơi.
Kết cục là hơn nửa đêm nó mộng du đi vào phòng bếp khoắng hết thức ăn trong tủ lạnh ăn bằng sạch.
Sau đấy là yoga.
Nói thật trông nó làm mấy động tác kia chẳng khác gì một quả bóng bự chảng lăn lộn trên thảm yoga.
Tôi thật sự thấy rất là buồn cười ấy……
Không bao lâu sau, Thằng béo bèn hớn ha hớn hở nói với tôi, nó với bạn gái nó xóa bỏ hiềm khích, làm lành rồi.
Hừ.
Chẳng hiểu sao trong lòng tôi lại thấy khó chịu.
Nó dốc sức vượt biển Đông làm lụng vì tình yêu, đối lập hẳn với một tôi chạy ra nước ngoài để trốn tránh tổn thương tình cảm.
Chuyện phiền lòng hơn còn ở đằng sau.
Khi làm giao dịch vào ban ngày, chính là thời điểm buồn tẻ nhất, mệt mỏi nhất, và cần phải tập trung tinh thần cao độ nhất trong cả một ngày.
Cái Thằng béo này lại chọn đúng lúc này để gọi điện thoại cho vợ.
Bởi vì lệch múi giờ nên đương nhiên tôi cũng hiểu cho nó.
Nhưng sau mấy tiếng nấu cháo điện thoại mà bên kia vẫn sến súa ngọt ngấy thì tôi không thể ngồi xem mặc kệ được nữa, rốt cuộc Thằng béo này tới đây để phân tích kỹ thuật hay là yêu đương thế!
Nhưng sau khi cúp máy nó sẽ tăng ca để giải quyết vấn đề.
Thức khuya rất vất vả, ban ngày ngoài việc đi làm, nó còn phải tập luyện khổ nhọc.
Nhưng dường như nó chẳng oán cũng chẳng hối hận.
Như thể chuyện sung sướng nhất mỗi ngày của nó là được nói mấy câu với cô bạn gái ở Trung Quốc, thật là si tình.
Thật là ——
Càng nhìn càng thấy ghét.
“Bạn gái tao tốt lắm,” Nó giống y như cái máy hát vậy, mỗi lần kết được bạn mới là nói lại khoe khoang tình sử của nó không biết mệt mỏi, “Không nói hai lời vay tiền cho tao ngay, còn cổ vũ tao làm ăn cho tốt. Cô ấy tin tưởng tao, quan tâm tao, ủng hộ tao, toàn tâm toàn ý yêu tao như thế, ôi…… Sao mà cô ấy lại đối xử với tao tốt như vậy chứ?”
Tâm trạng của tôi lúc đấy là rất muốn cầm miếng lót chuột tát chết nó luôn.
Tôi ghét nhất là loại người show ân ái thế này, đặc biệt là khi tôi nghe tin cô vợ vô lương tâm của tôi đã tìm được tình yêu mới ở trong nước rồi.
Chuyện này chưa tính là việc đáng ghét nhất. Bạn có biết tôi ghét nhất điểm gì của Thằng béo không?
Giữa trưa một hôm nọ, đang ban ngày ban mặt, nó trưng vẻ mặt buồn rầu chạy tới tìm tôi, chỗ đũng quần sưng đến mức căng phồng cả lên.
Nó lại còn hỏi tôi, bị bạn gái mình tán tỉnh phừng phừng lửa đốt nhưng lại cách nhau nửa vòng Trái Đất thì phải làm sao!
Mày có ý gì đấy, mày bảo anh giải quyết giúp mày đấy à? Đệt!
Nhưng tôi vẫn nhịn được, tôi kiến nghị nó đi tắm nước lạnh. Một giờ sau, nó quay lại, chỗ kia còn ngẩng cao hơn nữa.
Lần này tôi vứt bỏ luôn cái gọi là hình tượng anh trai cao ngạo, kêu nó dùng phương thức bọn đàn ông hay dùng nhất để giải quyết đi. Thế là nó bỏ đi.
Lúc quay lại mặt nó càng đau khổ hơn, nó lại còn nói, không giải quyết được, nó không biết cách.
Nó không biết? Nó không biết cách? Nó lại còn không biết cách tuốt! Kiếm! À!
Đây không phải là kĩ năng tồn tại cơ bản mà ông Trời giao cho cánh đàn ông sao?
Nó còn không biết cả cái này, chẳng lẽ bao nhiêu năm qua nó đều dựa vào thực chiến?!
Tôi đột nhiên ngộ ra một điều, Thằng béo từng nói quan hệ giữa nó và vợ nó là thanh mai trúc mã……
Nói như vậy, chẳng phải từ hồi bé bọn nó đã ấy ấy nhau ——
Mẹ nó, miếng thức ăn cho chó này tao đếch ăn!
Mày còn show ân ái nữa là đôi ta dứt tình anh em luôn, anh nói mày hay!
Tình cảm giữa Thằng béo và bạn gái nó dần dần ổn định, nhưng cân nặng của nó lại sụt đi.
Việc giảm béo đã bắt đầu có hiệu quả.
Rất nhiều quần áo của nó đều bị rộng, đến nỗi nó có thể nhét hai chân vào một ống quần.
Nghe nói nó vung một số tiền lớn để thuê huấn luyện viên giảm béo chuyên dùng của các minh tinh.
Tôi không khỏi hoài nghi rất nhiều, chẳng lẽ nó muốn đi theo con đường idol trong giới tài chính?
Dù gì đến cả mấy ông trùm Wall Street cũng tán dương nó là một clever boy mà.
(Wall Street: Phố Wall, phố kinh tế tài chính nổi tiếng ở Mỹ.
Clever boy: cậu trai khôn khéo, mình đoán cái từ clever này tương đương với smart: lịch lãm.)
Từ từ đã.
Tại sao họ miêu tả tôi là man mà nó lại là boy?
Chắc có lẽ là vì hai quả zú to xinh đẹp trắng tròn của nó……
Không phải tôi ghen ghét.
Tôi chỉ thuật lại sự thật thôi.
Thằng béo nghe xong cũng cảm thấy rất đúng, đống cơ bắp trắng trắng mềm mềm của nó đúng là thiếu đi chút hoang dại máu lửa.
Thế là nó tham gia một cuộc trải nghiệm sinh tồn nơi thực địa do bộ đội đặc công đã xuất tổ chức, kéo dài một tháng, theo hình thức khép kín.
Tôi hơi lo nó sẽ không quay về được nữa.
Cũng may cuối cùng nó đã trở lại.
Nó gầy đi rất nhiều, bị thương khắp nơi, da dẻ bong tróc.
Nhưng trông khỏe khoắn hơn nhiều.
Lúc đi chung với tôi, các cô gái luôn đá lông nheo với nó.
Nói là nó hot ghê!
Mấy cô bé nông cạn này, chẳng bao giờ hiểu và trân trọng được sức quyến rũ của một quý ông lịch lãm như tôi.
Dần dà tôi thấy có gì đó sai sai.
Trong phòng làm việc và ký túc xá tập thể, bạn có thể thấy các cô gái xinh đẹp muôn hình muôn vẻ liên tục ra vào phòng nó.
Tôi hoài nghi có phải nó giảm béo thành công rồi nên cảm thấy mình là giới tư bản ăn chơi, bắt đầu hái hoa ngắt cỏ, ngoại tình sau lưng bạn gái nó không.
Thế nên có hôm nhân lúc nó nghỉ ngơi trong kí túc xá, tôi lấy cớ mượn áo khoác rồi vòng ngược lại kiểm tra bất ngờ.
Tôi lại còn nghe thấy nó đang thảo luận với mấy cô kia về ——
Đề tài bậy quá 18+ quá tôi không dám kể ra.
Thật ra, tôi vẫn luôn rất tò mò không biết động lực giảm béo của nó là gì?
Giảm béo khổ sở như thế, rốt cuộc nhờ thứ gì chống đỡ mà nó lại có ý chí kiên cường như vậy?
Thế nên có hôm nhân lúc nó tập thể hình trong phòng làm việc, tôi lấy cớ mượn tài liệu rồi vòng ngược lại kiểm tra bất ngờ.
Lúc ấy tôi thật sự, hận không thể, nói thế nào nhỉ?
Tự chọc mù hai mắt mình.
Cái Thằng béo kia, đang nhễ nhại mồ hôi úp mặt vào sàn nhà, chống đẩy bằng một tay.
Thế cái tay còn lại của nó thì đang làm gì?
Trên sàn nhà, trước mặt nó, bày một tấm ảnh của một cô gái, là bạn gái nó.
Còn Thằng Béo thì vừa nâng bản thân dậy bằng một tay, vừa nhìn chằm chằm vào con bé, thâm tình chân thành kêu lên: “Vợ ơi.”
Lúc hạ xuống, nó bèn hôn lên đấy, “Mau khen anh đẹp trai đi!”
Tôi cứ trơ mắt ra nhìn nó chống đẩy hơn trăm cái, hôn mờ cả tấm ảnh.
Tại sao lại nói là tôi muốn tự chọc mù mắt mình?
Chuyện này thì không thể không nhắc tới một bức ảnh khác, đương nhiên vẫn là bạn gái nó, ảnh đấy được đặt ở vị trí nào?
Mẹ tôi tôi thật sự không muốn nói đâu.
Tôi là Tiếu Triệt, một người đàn ông độc thân 26 tuổi vừa mới ly dị, giả vờ vì sự nghiệp mà ra nước ngoài mưu sinh để trốn tránh một cuộc hôn nhân thất bại.
Thông qua lời giới thiệu của một người bạn của bạn, tôi khai quật được một nhân tài có tiềm lực cực lớn đến từ đại học Bắc Kinh, Đỗ Hoằng Đình.
Sau khi liên lạc được với cậu ta, chúng tôi vẫn luôn duy trì hình thức liên lạc thông qua điện thoại và lên mạng, chưa từng gặp mặt.
Từ cách nói năng và tu dưỡng của đối phương, cậu ta hẳn là một thanh nhiên có suy nghĩ chín chắn và có cách hành xử khác người. Người như vậy thông thường rất để ý bề ngoài.
Cho nên trong tưởng tượng của tôi, cậu ta chắc hẳn là một thanh niên sang sảng như ánh nắng mặt trời.
Rốt cuộc tới lúc thời cơ chín muồi, tôi về nước sắp xếp một cuộc gặp mặt chính thức với cậu ta.
Cái tôi nhìn thấy lại là một tên béo bệu to lớn phì nhiêu.
Cậu ta béo đến thế này, khiến người ta khó có thể chấp nhận nổi.
Đường đường là một thằng đàn ông, đến cả vóc dáng của mình cũng không quản lý được thì có nghĩa là năng lực tự khống chế rất kém cỏi, thói quen sinh hoạt cũng chẳng lành mạnh lắm. Là người đồng đội có thể phải chung sống mấy năm, tôi thấy hơi đau đầu.
Nhưng cũng được, ít nhất cậu ta còn độc thân.
Nghe nói cậu ta vừa mới bị bồ đá.
Cũng đúng.
Làm gì có đứa con gái nào lại chấp nhận một gã bạn trai tồi tệ thế chứ?
Sau khi chính thức sang Mỹ, dàn xếp xong tất thảy, tôi mới nhìn thấy bức ảnh dán trên đầu giường Thằng Béo.
Tôi tưởng là nữ diễn viên trẻ tuổi trong bộ phim điện ảnh nghệ thuật nào đó.
Ai dè Thằng Béo nói đấy là bạn gái nó.
Thôi vừa lòng đi.
Có thể yêu đương với một cô gái đẹp thế này, dù bị đá vẫn có hời.
Thằng Béo cứ buồn bực không vui suốt.
Có hôm tôi đi công tác với nó, kênh trả phí trong khách sạn đang chiếu phim《 Captain America 》.
Nó đột nhiên hỏi tôi, body của Chris Evans với body của nó, con gái sẽ thích loại nào hơn?
Tôi nói với nó, chắc hẳn đứa con gái nào không mù thì đều sẽ chọn Chris Evans.
Thằng Béo nhìn chằm chằm bộ ngực bự của của Chris Evans trong phim, thình lình nói một câu ——
Vậy thì quyết định sẽ như anh này đi.
Từ giờ phút đấy trở đi, Thằng Béo quyết định giảm béo.
Ban đầu nó dùng phương pháp nhịn ăn.
Cả ngày nó chỉ ăn đồ luộc với salad, làm tôi tưởng nó sắp đăng kí đi làm siêu mẫu Victoria’s Secret đến nơi.
Kết cục là hơn nửa đêm nó mộng du đi vào phòng bếp khoắng hết thức ăn trong tủ lạnh ăn bằng sạch.
Sau đấy là yoga.
Nói thật trông nó làm mấy động tác kia chẳng khác gì một quả bóng bự chảng lăn lộn trên thảm yoga.
Tôi thật sự thấy rất là buồn cười ấy……
Không bao lâu sau, Thằng béo bèn hớn ha hớn hở nói với tôi, nó với bạn gái nó xóa bỏ hiềm khích, làm lành rồi.
Hừ.
Chẳng hiểu sao trong lòng tôi lại thấy khó chịu.
Nó dốc sức vượt biển Đông làm lụng vì tình yêu, đối lập hẳn với một tôi chạy ra nước ngoài để trốn tránh tổn thương tình cảm.
Chuyện phiền lòng hơn còn ở đằng sau.
Khi làm giao dịch vào ban ngày, chính là thời điểm buồn tẻ nhất, mệt mỏi nhất, và cần phải tập trung tinh thần cao độ nhất trong cả một ngày.
Cái Thằng béo này lại chọn đúng lúc này để gọi điện thoại cho vợ.
Bởi vì lệch múi giờ nên đương nhiên tôi cũng hiểu cho nó.
Nhưng sau mấy tiếng nấu cháo điện thoại mà bên kia vẫn sến súa ngọt ngấy thì tôi không thể ngồi xem mặc kệ được nữa, rốt cuộc Thằng béo này tới đây để phân tích kỹ thuật hay là yêu đương thế!
Nhưng sau khi cúp máy nó sẽ tăng ca để giải quyết vấn đề.
Thức khuya rất vất vả, ban ngày ngoài việc đi làm, nó còn phải tập luyện khổ nhọc.
Nhưng dường như nó chẳng oán cũng chẳng hối hận.
Như thể chuyện sung sướng nhất mỗi ngày của nó là được nói mấy câu với cô bạn gái ở Trung Quốc, thật là si tình.
Thật là ——
Càng nhìn càng thấy ghét.
“Bạn gái tao tốt lắm,” Nó giống y như cái máy hát vậy, mỗi lần kết được bạn mới là nói lại khoe khoang tình sử của nó không biết mệt mỏi, “Không nói hai lời vay tiền cho tao ngay, còn cổ vũ tao làm ăn cho tốt. Cô ấy tin tưởng tao, quan tâm tao, ủng hộ tao, toàn tâm toàn ý yêu tao như thế, ôi…… Sao mà cô ấy lại đối xử với tao tốt như vậy chứ?”
Tâm trạng của tôi lúc đấy là rất muốn cầm miếng lót chuột tát chết nó luôn.
Tôi ghét nhất là loại người show ân ái thế này, đặc biệt là khi tôi nghe tin cô vợ vô lương tâm của tôi đã tìm được tình yêu mới ở trong nước rồi.
Chuyện này chưa tính là việc đáng ghét nhất. Bạn có biết tôi ghét nhất điểm gì của Thằng béo không?
Giữa trưa một hôm nọ, đang ban ngày ban mặt, nó trưng vẻ mặt buồn rầu chạy tới tìm tôi, chỗ đũng quần sưng đến mức căng phồng cả lên.
Nó lại còn hỏi tôi, bị bạn gái mình tán tỉnh phừng phừng lửa đốt nhưng lại cách nhau nửa vòng Trái Đất thì phải làm sao!
Mày có ý gì đấy, mày bảo anh giải quyết giúp mày đấy à? Đệt!
Nhưng tôi vẫn nhịn được, tôi kiến nghị nó đi tắm nước lạnh. Một giờ sau, nó quay lại, chỗ kia còn ngẩng cao hơn nữa.
Lần này tôi vứt bỏ luôn cái gọi là hình tượng anh trai cao ngạo, kêu nó dùng phương thức bọn đàn ông hay dùng nhất để giải quyết đi. Thế là nó bỏ đi.
Lúc quay lại mặt nó càng đau khổ hơn, nó lại còn nói, không giải quyết được, nó không biết cách.
Nó không biết? Nó không biết cách? Nó lại còn không biết cách tuốt! Kiếm! À!
Đây không phải là kĩ năng tồn tại cơ bản mà ông Trời giao cho cánh đàn ông sao?
Nó còn không biết cả cái này, chẳng lẽ bao nhiêu năm qua nó đều dựa vào thực chiến?!
Tôi đột nhiên ngộ ra một điều, Thằng béo từng nói quan hệ giữa nó và vợ nó là thanh mai trúc mã……
Nói như vậy, chẳng phải từ hồi bé bọn nó đã ấy ấy nhau ——
Mẹ nó, miếng thức ăn cho chó này tao đếch ăn!
Mày còn show ân ái nữa là đôi ta dứt tình anh em luôn, anh nói mày hay!
Tình cảm giữa Thằng béo và bạn gái nó dần dần ổn định, nhưng cân nặng của nó lại sụt đi.
Việc giảm béo đã bắt đầu có hiệu quả.
Rất nhiều quần áo của nó đều bị rộng, đến nỗi nó có thể nhét hai chân vào một ống quần.
Nghe nói nó vung một số tiền lớn để thuê huấn luyện viên giảm béo chuyên dùng của các minh tinh.
Tôi không khỏi hoài nghi rất nhiều, chẳng lẽ nó muốn đi theo con đường idol trong giới tài chính?
Dù gì đến cả mấy ông trùm Wall Street cũng tán dương nó là một clever boy mà.
(Wall Street: Phố Wall, phố kinh tế tài chính nổi tiếng ở Mỹ.
Clever boy: cậu trai khôn khéo, mình đoán cái từ clever này tương đương với smart: lịch lãm.)
Từ từ đã.
Tại sao họ miêu tả tôi là man mà nó lại là boy?
Chắc có lẽ là vì hai quả zú to xinh đẹp trắng tròn của nó……
Không phải tôi ghen ghét.
Tôi chỉ thuật lại sự thật thôi.
Thằng béo nghe xong cũng cảm thấy rất đúng, đống cơ bắp trắng trắng mềm mềm của nó đúng là thiếu đi chút hoang dại máu lửa.
Thế là nó tham gia một cuộc trải nghiệm sinh tồn nơi thực địa do bộ đội đặc công đã xuất tổ chức, kéo dài một tháng, theo hình thức khép kín.
Tôi hơi lo nó sẽ không quay về được nữa.
Cũng may cuối cùng nó đã trở lại.
Nó gầy đi rất nhiều, bị thương khắp nơi, da dẻ bong tróc.
Nhưng trông khỏe khoắn hơn nhiều.
Lúc đi chung với tôi, các cô gái luôn đá lông nheo với nó.
Nói là nó hot ghê!
Mấy cô bé nông cạn này, chẳng bao giờ hiểu và trân trọng được sức quyến rũ của một quý ông lịch lãm như tôi.
Dần dà tôi thấy có gì đó sai sai.
Trong phòng làm việc và ký túc xá tập thể, bạn có thể thấy các cô gái xinh đẹp muôn hình muôn vẻ liên tục ra vào phòng nó.
Tôi hoài nghi có phải nó giảm béo thành công rồi nên cảm thấy mình là giới tư bản ăn chơi, bắt đầu hái hoa ngắt cỏ, ngoại tình sau lưng bạn gái nó không.
Thế nên có hôm nhân lúc nó nghỉ ngơi trong kí túc xá, tôi lấy cớ mượn áo khoác rồi vòng ngược lại kiểm tra bất ngờ.
Tôi lại còn nghe thấy nó đang thảo luận với mấy cô kia về ——
Đề tài bậy quá 18+ quá tôi không dám kể ra.
Thật ra, tôi vẫn luôn rất tò mò không biết động lực giảm béo của nó là gì?
Giảm béo khổ sở như thế, rốt cuộc nhờ thứ gì chống đỡ mà nó lại có ý chí kiên cường như vậy?
Thế nên có hôm nhân lúc nó tập thể hình trong phòng làm việc, tôi lấy cớ mượn tài liệu rồi vòng ngược lại kiểm tra bất ngờ.
Lúc ấy tôi thật sự, hận không thể, nói thế nào nhỉ?
Tự chọc mù hai mắt mình.
Cái Thằng béo kia, đang nhễ nhại mồ hôi úp mặt vào sàn nhà, chống đẩy bằng một tay.
Thế cái tay còn lại của nó thì đang làm gì?
Trên sàn nhà, trước mặt nó, bày một tấm ảnh của một cô gái, là bạn gái nó.
Còn Thằng Béo thì vừa nâng bản thân dậy bằng một tay, vừa nhìn chằm chằm vào con bé, thâm tình chân thành kêu lên: “Vợ ơi.”
Lúc hạ xuống, nó bèn hôn lên đấy, “Mau khen anh đẹp trai đi!”
Tôi cứ trơ mắt ra nhìn nó chống đẩy hơn trăm cái, hôn mờ cả tấm ảnh.
Tại sao lại nói là tôi muốn tự chọc mù mắt mình?
Chuyện này thì không thể không nhắc tới một bức ảnh khác, đương nhiên vẫn là bạn gái nó, ảnh đấy được đặt ở vị trí nào?
Mẹ tôi tôi thật sự không muốn nói đâu.
Bình luận facebook