• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (3 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-190

Chương 191: Quỳ xuống cho ai xem




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69362.png

Xem ảnh 2
69362_2.png
Cùng lúc đó, Phó Cẩm Thiêm đưa Bạch Hải Đường đi tới một nhà hàng Tây gần bệnh viện



“Sao anh biết trưa nay em chưa ăn cơm? Bây giờ em rất đói, có thể ăn hết một phần bít tết đấy!” Bạch Hải Đường vừa ngồi xuống đã hưng phấn nói.



Cô chỉ mải cúi đầu xem menu, nhưng không chú ý thấy Phó Cẩm Thiêm ngồi ở đối diện đang sầm mặt lại, ánh mắt dữ tợn.



“Em gọi một phần cơm đi



Cẩm Thiêm, anh thì sao?” Xem thêm mấy phút, Bạch Hải Đường ngẩng đầu lên, nhìn về phía Phó Cẩm Thiêm.



Lúc này anh ta mới nhẹ giọng trả lời: “Anh ăn rồi, cho anh một ly latte lạnh đi.” Bạch Hải Đường không quá tán thành, nói: “Thời tiết cũng không quá nóng, tại sao phải uống lạnh? Gọi nóng đi, sẽ tốt cho dạ dày hơn.” Nói xong, cô vẫy tay gọi nhân viên phục vụ tới.



“Chào cô, tôi muốn một phần cơm văn phòng và một ly latte nóng, nhớ phải nóng một chút.” Bạch Hải Đường vừa nói, vừa đưa menu cho nhân viên phục vụ



Phó Cẩm Thiêm nhíu mày, cũng không nói gì



Anh ta biết rõ, cô muốn tốt cho mình, nhưng loại quan tâm tự cho là đúng này khiến Phó Cẩm Thiêm cảm thấy chán ghét



Chẳng mấy đồ ăn và cà phê đều được mang lên



Bạch Hải Đường thật sự rất đói, cô cầm lấy dao nĩa, vui vẻ bắt đầu ăn



Ăn vài miếng, cô xiên một miếng bít tết, chủ động đưa đến bên miệng Phó Cẩm Thiêm: “Đồ ăn của nhà hàng này mùi vị không tệ, Cẩm Thiêm, anh cũng nếm thử đi.” Anh ta không chút nghĩ ngợi quay mặt đi chỗ khác, lạnh lùng từ chối: “Anh không ăn, em ăn đi.” Tay Bạch Hải Đường khựng lại giữa không trung, nghe xong lời này, không khỏi có chút lúng túng



“Cẩm Thiêm, anh nếm thử đi, thật sự rất ngon...”



Cô rất ít làm nũng, thỉnh thoảng thử một chút, trong lòng quả thật cũng có chút lo lắng, sợ đối phương không chịu nể mặt.



“Anh nói rồi, anh không ăn!”



Phó Cẩm Thiêm mất kiên nhẫn, giơ tay đẩy khiến Bạch Hải Đường bất ngờ, tay nghiêng đi, miếng bít tết rơi xuống mặt bàn



Hai người lập tức ngẩn ra.



Phó Cẩm Thiểm không ngờ mình chỉ đẩy nhẹ một cái, lại làm rơi miếng bít tết trên tay Hải Đường.



Mà Bạch Hải Đường thì không ngờ mình chỉ làm nũng với bạn trai một chút, muốn cho anh ta ăn thôi, vậy mà đối phương lại không nể mặt, còn động tay.



Bầu không khí lập tức trở nên vô cùng lúng túng



“Anh xin lỗi, vừa rồi anh đang suy nghĩ nên sức hơi lớn



Em mau ăn đi, không phải đói bụng sao? Đừng để ý đến anh.” Phó Cẩm Thiêm vội vàng xin lỗi



Để che giấu, anh ta bê cà phê lên, uống một ngụm.



Kết quả, cà phê nóng bỏng làm Phó Cẩm Thiêm cảm thấy hàm trên của mình như lột mất một lớp da.



Nghĩ đến đây là do Bạch Hải Đường vừa rồi đặc biệt dặn dò nhân viên phục vụ làm nóng một chút, anh ta dở khóc dở cười đặt ly cà phê xuống.



Thấy Phó Cẩm Thiêm đã xin lỗi, dù trong lòng Bạch Hải Đường không quá thoải mái, nhưng cũng không tiện nổi giận tại chỗ



“Rốt cuộc anh đang nghĩ gì mà nhập tâm thế?” Cô thầm chịu đựng, cố gắng vờ như không có gì xảy ra mà hỏi



Từ giác quan thứ sáu của phụ nữ, thật ra Bạch Hải Đường cũng hiểu, Phó Cẩm Thiêm không phải là một người đàn ông dễ nắm bắt



Anh ta xuất chúng về mọi mặt, cho dù bản chất không lăng nhăng, bên ngoài cũng có rất nhiều người phụ nữ chủ động tấn công



Xa thì không nói, ngay bạn tốt bên cạnh mình, ví dụ như Tiểu Sở Sở và Tần Hiểu Đình, không phải vẫn luôn nhìn chằm chằm anh ta sao? Bạch Hải Đường hiểu, nếu một ngày nào trong đó tương lai, cô và Phó Cẩm Thiêm tan vỡ, nói không chừng hai người bọn họ lại rục rịch



Càng đừng nói đến những người phụ nữ khác



Vì vậy, Bạch Hải Đường cũng không quá tự tin, cho rằng mình có thể nắm chắc được Phó Cẩm Thiêm



Những cô thật sự không thay đổi được, cũng không học nổi điệu bộ của những người phụ nữ trời sinh đã nịnh bợ, lấy lòng đàn ông kia



Vậy chẳng phải sẽ trở thành kiểu người mình xem thường nhất sao?



“Anh đang nghĩ..” Phó Cẩm Thiêm chậm rãi nói: “Bệnh tình của Tỉnh Tỉnh nhất định nghiêm trọng hơn so với chúng ta thấy, bọn họ chỉ đang cố gắng giấu giếm, không muốn để cho người khác biết thôi.” Anh ta nói vậy làm Bạch Hải Đường cảm thấy không hiểu nổi: “Tại sao anh phải nói như vậy? Không phải chúng ta đã gặp Tỉnh Tỉnh rồi sao? Em cảm thấy con bé rất khỏe mạnh, hơn nữa cũng xinh đẹp, gương mặt vô cùng tinh xảo, coi như là được thừa hưởng ưu điểm của cha mẹ...”



Không đợi cô nói xong, Phó Cẩm Thiêm đã cau chặt mày lại.



“Chi vì tất cả đều quá bình thường, vì vậy anh mới nói rất có vấn đề



Em nhìn xem, căn bản không giống sốt, mặt không đỏ, cũng không ho, em không để ý à?”



Cô ấy là bác sĩ, vậy mà những chi tiết quan trọng này lại không để ý đến, điều này làm Phó Cẩm Thiềm cảm thấy không hài lòng.



Nghe anh ta nói như vậy, Bạch Hải Đường nhớ lại, hình như cũng thấy đúng là như thế.



“Nhưng không phải y tá kia đã nói rồi sao, hai ngày nữa con bé có thể xuất viện rồi, nói không chừng đã khỏi...” Cô vẫn giải thích.



“Hừ, có tiền có thể xui khiến ma quỷ, chỉ cần có tiền, bác sĩ và y tá đương nhiên sẽ nói giúp bọn họ! Phó Cẩm Thiêm khăng khăng suy đoán của mình là chính xác.



Nhất định Tỉnh Tỉnh bị bệnh gì khó chữa mới có thể làm cho vợ chồng Phó Cẩm Hành sứt đầu mẻ trán, thậm chí ngay cả nhịp độ sinh hoạt cũng bị rối loạn



Nghĩ mà xem, đã lúc nào Phó Cẩm Hành gác lại công việc chứ? Hắn luôn luôn điên cuồng làm việc, giống như một cái máy không biết mệt mỏi, ngay cả thời gian nghỉ cũng không cần.



Người như vậy, làm sao có thể bảo trợ lý sửa lại toàn bộ lịch trình được?



Chuyện này quá không bình thường!



Vì vậy, chỉ có một khả năng, đó chính là người nhà hắn đã xảy ra chuyện, và còn là chuyện lớn.



“Cho dù Tỉnh Tỉnh thật sự bị bệnh, với điều kiện kinh tế của anh trai anh thì cũng không thể không chữa được, chỉ là con bé còn quá nhỏ, sẽ phải chịu đựng nhiều cực khổ, như vậy quá đáng thương.” Bạch Hải Đường cảm thán từ tận đáy lòng.



Phó Cẩm Thiềm thì không mở miệng ngay mà dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm cô, bên trong cặp mắt kia tràn đầy dã tâm.



“Anh..



anh làm gì thế?”



Bị anh ta nhìn chằm chằm mười mấy giây, Bạch Hải Đường lập tức không còn khẩu vị, cô cầm lấy khăn ăn, lau miệng, trong lòng có dự cảm chẳng lành



Trực giác nói cho cô biết, lời Phó Cẩm Thiểm sắp nói, có lẽ sẽ không êm tai.



Quả nhiên, một giây sau, anh ta mở miệng: “Hải Đường, anh có một việc muốn thương lượng với em.” Trái tim Bạch Hải Đường đập thình thịch, nhưng cô vẫn giữ vẻ mặt thoải mái: “Anh nói đi, làm gì mà nghiêm túc như vậy?” Cô cầm cốc nước hoa quả lên, nhấp một ngụm, làm dịu cổ họng



Phó Cẩm Thiêm không khách sáo nói: “Hải Đường, em cũng thấy đấy, bây giờ tình hình của Tỉnh Tỉnh không tốt lắm, anh trai anh lại cưng chiều con bé như vậy, toàn tâm toàn ý ở bên con bé



Cho dù là công hay tư, cũng vẫn phải chống đỡ công ty, không thể để cho đối thủ cạnh tranh lợi dụng cơ hội này đánh lén Phó Thị.” Bạch Hải Đường mơ hồ: “Vậy..



vậy anh muốn làm thế nào?”



Phó Cẩm Thiêm nói nhiều như vậy, nhưng Bạch Hải Đường không hiểu, huống hồ, anh ta chưa bao giờ nói chuyện công ty với mình



“Sức anh trai anh có hạn, nếu như người nhà cần anh ấy, vậy để cho anh ấy ở bên cạnh vợ con đi, bên công ty có anh rồi, anh sẽ quản lý tốt tất cả



Chỉ có điều, danh không chính ngôn không thuận, vì vậy, anh định mời các thành viên hội đồng quản trị có tiếng nói, chính thức tiến cử anh đảm nhiệm chức vị phó Tổng Giám đốc tập đoàn...” Bạch Hải Đường không phải người ngốc, cho dù có không hiểu thế nào, nghe đến đây, cô cũng đã hiểu toàn bộ



“Cẩm Thiêm, anh muốn bức vua thoái vịt! Nhân lúc gia đình anh anh rối ren, cố ý thừa cơ leo lên, anh không sợ xảy ra chuyện à?” Cô siết chặt một góc khăn trải bàn, các khớp xương cũng trở nên trắng bệch, đủ thấy dùng bao nhiêu sức.



Không phải là Bạch Hải Đường có cảm tình gì với Phó Cẩm Hành, chẳng qua là chuyện này quả thực quá thách thức tam quan của cô.



Phải biết, từ nhỏ Bạch Hải Đường đã lớn lên ở nước ngoài, đã quen đường đường chính chính, công khai đi tranh giành thứ mình muốn, không che giấu, không luồn cúi bợ đỡ, tất nhiên sẽ không thích những mưu kế ứng biến của người phương Đông.



Cô cảm thấy, nếu như Phó Cẩm Thiêm muốn giành lấy công ty, đại khái có thể quyết đấu một trận với Phó Cẩm Hành, thắng làm vua thua làm giặc, không có gì để nói.



Những lời vừa rồi của Phó Cẩm Thiêm rõ ràng không phải ý này



“Hải Đường, em nói gì thế? Anh là bạn trai của em, chẳng lẽ ngay cả em cũng không ủng hộ anh à?” Phó Cẩm Thiêm sửng sốt, vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi



Những người phụ nữ khác đều chỉ muốn người đàn ông của mình leo càng cao càng tốt, đạt được đỉnh cao của sự nghiệp, nhưng cô thì sao?



Cô có thái độ gì thế này?



Cái gì mà là nhân lúc gia đình Phó Cẩm Hành rối ren, nhân cơ hội này để leo lên? “Còn nữa, em cũng không nghĩ xem, anh làm những chuyện này rốt cuộc là vì ai? Đúng, trong mắt người ngoài, bây giờ anh ngồi ở cái vị trí này đã coi như là tuổi trẻ tài cao rồi! Nhưng anh không cam lòng! Nhớ trước kia, anh anh cũng ở cái tuổi này, đã làm Tổng Giám đốc của Phó Thị, vậy tại sao anh lại không thể: Hải Đường, nếu như lần này thật sự thành công, chúng ta có thể kết hôn rồi, đến lúc đó, em chính là vợ của Tổng Giám đốc Phó thị!”



Nói đến chỗ kích động, Phó Cẩm Thiềm nắm chặt tay Bạch Hải Đường, rút góc khăn trải bàn ra khỏi tay cô.



Anh ta biết, thật ra Bạch Hải Đường có ủng hộ mình hay không, ảnh hưởng không hề lớn



Nhưng anh ta không muốn chiến đấu một mình, dù chỉ có một người đứng về phía mình, cũng sẽ khiến Phó Cẩm Thiêm không còn cảm thấy cô đơn lạnh lẽo nữa.



“Chẳng lẽ bây giờ chúng ta không thể kết hôn sao? Cẩm Thiêm, em hoàn toàn không để ý anh có phải là Tổng Giám đốc Phó Thị hay không, em cũng không cần làm vợ của Tổng Giám đốc gì cả



Anh nhìn Tư Ca xem, em vốn tưởng cậu ấy được sống cuộc sống giàu sang, nhưng từ sau khi cậu ấy gả cho anh trai anh, đã gặp bao nhiêu nguy hiểm rồi? Em..



em không muốn...”



Bạch Hải Đường sợ hãi, theo bản năng muốn rút tay mình lại



Đối với cuộc sống Phó Cẩm Thiêm miêu tả, cô cảm thấy vô cùng áp lực



“Rốt cuộc là em không muốn gả cho anh hay là không muốn ủng hộ anh?” Phó Cẩm Thiềm sầm mặt lại, lạnh lùng chất vấn



Vấn đề này hiển nhiên làm Bạch Hải Đường cảm thấy vô cùng uất ức.



Cô tuyệt đối không thể tin tấm lòng chân thành của mình lại bị bạn trai chất vấn, điều này thật sự làm cô tổn thương.



“Cẩm Thiêm, nếu không phải em muốn ở bên anh thì cũng sẽ không từ chối cơ hội ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu! Ngay nửa tháng trước, viện phó đích tìm em nói chuyện, hỏi em có muốn đi bồi dưỡng chuyên sâu không, em không muốn xa anh một năm, không cần suy nghĩ mà đã nhường ngay cơ hội này cho người khác



Vậy mà bây giờ anh lại nghi ngờ em?” Mắt cô rưng rưng, kích động nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom