Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-75
Chương 76: Giở trò sau lưng
Mang tâm trạng không tệ, Phó Cẩm Hành đang định đến phòng sách đọc sách, không ngờ,3 Tân Tân vừa tắm xong nhân lúc chị Bình không chú ý, lại chạy đến bên chân hắn. ''2Nhìn thấy bộ dạng bẽn lẽn muốn nói cái gì lại không chịu nói của nó, Phó Cẩm Hành 9nhướng mày, liếc mắt: “Củ cải nhỏ, cháu muốn làm gì?” Đối với chuyện lần đầu tiên 0gặp mặt Tân Tân đã gọi mình là “củ cải già” này, hắn thật sự canh cánh trong lòng,9 hơn nữa còn nhớ mãi không quên.
“Xe hơi nhỏ của chúng ta có thể chạy được thật sao?” Tân Tân thấp thỏm hỏi.
Trong đôi mắt to tròn long lanh tràn đầy sự căng thẳng, còn có chút mong đợi. Phó Cẩm Hành phì cười: “Vì chuyện này thôi hả? Đương nhiên là có thể rồi, chú nói có thể là có thể.”
Thấy hắn bảo đảm, lúc này Tận Tân mới yên tâm.
Đối diện với nghệ sĩ đang hot quyền thế rất mạnh hiện nay, Lưu Mỹ Vi hơi kinh ngạc, không biết Trương Tử Hân chủ động chạy đến tim mình là có mục đích gì. “Lưu tổng, chào cô. Nếu thời gian của chúng ta đều rất quý giá, vậy thì cho phép tôi đi thẳng vào vấn đề. Tôi nghe nói anh Phó đã dẫn vợ anh ấy đến đây, còn thứ hai bộ lễ phục, đúng không?” Trương Tử Hân không hề vòng vo, đi thẳng vào vấn đề. Đương nhiên Lưu Mỹ Vi cũng biết tin đồn giữa cô ta và Phó Cẩm Hành. “Đúng vậy, cô Trương. Anh Phó đã đặt mua hai bộ lễ phục cho anh ấy và vợ ở chỗ tôi, trong đó bộ lễ phục nữ cần phải chỉnh sửa một chút, tôi vừa mới hoàn thành, nếu không cô cũng không gặp được tối ở đây.” Lưu Mỹ Vị trả lời.
Ý chính là, cô ta phải tăng ca suốt, khá mệt mỏi, không có thời gian mà ở đây lãng phí với Trương Tử Hân.
Trương Tử Hân nghe ra được hàm ý trong lời nói của Lưu Mỹ Vi, cô ta mím môi cười, nói thẳng: “Lưu tổng, tôi nghe nói trước kia cổ đặc biệt liên hệ với phòng làm việc của tôi, hy vọng tôi có thể làm người đại diện cho thương hiệu của cô. Chỉ có điều, lúc đó vẫn chưa thương lượng thành công.” Vừa nghe thấy câu này, sắc mặt Lưu Mỹ Vi lập tức trở nên lạnh lùng. Cũng khó trách, với độ hot non nửa năm gần đây của Trương Tử Hân, thương hiệu hàng thiết kế cao cấp Mỹ Vi” này quả thật có hơi không xứng với cô ta.
Cho nên, văn phòng làm việc của Trương Tử Hân mới rất khéo léo từ chối hợp tác.
“Lưu tổng, văn phòng bên kia làm việc đúng là hơi cứng nhắc, nhưng cá nhân tôi lại rất thích các thiết kế của cô. Cho nên, hôm nay tôi đặc biệt tới đây, hy vọng cô có thể thúc đẩy hợp tác với chúng tôi. Chỉ cần có giúp tôi một chuyện nhỏ, chúng ta đều có thể vui vẻ, cô thấy sao?”
Nó quay người định đi, nghĩ một lát, lại quay đầu lại, nhẹ giọng nói với Phó Cẩm Hành: “Cảm ơn chú.” Chỉ là một câu cảm ơn, nhưng lại khiến Phó Cẩm Hành ngẩn ra nửa ngày. Đợi hắn phản ứng lại, tên tiểu quỷ kia đã sớm lặn mất tăm rồi. “Sao Tưởng Thành Hủ lại sinh ra đứa con trai ngốc như vậy chứ? Ngốc nghếch, chỉ được cái bề ngoài đẹp mắt như người phụ nữ ngốc nào đó, chẳng có chút đầu óc nào.” Phó Cẩm Hành đứng tại chỗ, lưỡng lự mãi, thầm nghĩ trong lòng. Hơn chín giờ tối, mấy trợ lý trang phục ở cửa hàng đã bắt đầu thu dọn khu trưng bày, chuẩn bị đóng cửa.
Đúng lúc này, có một cô gái đeo kính đen đẩy cửa lớn bước thẳng vào trong. “Thưa cô, thật ngại quá, chúng tôi đã đang dọn dẹp rồi, không tiếp khách nữa...” Một trợ lý trang phục bước lên đón, lễ độ nói. Cô gái bỏ kính đen ra, dửng dưng nhìn cô ấy một cái: “Tôi muốn gặp Lưu tổng của các cô.” Mấy trợ lý đều ngẩn ra, không ngờ có thể gặp được đại minh tinh.
Người đến chính là Trương Tử Hân.
Rất nhanh, Trương Tử Hân được mời vào phòng làm việc của nhà thiết kế Lưu Mỹ Vi, trừ là nhà thiết kế trang phục của cửa hàng lễ phục này ra, cô ta còn là một trong những bà chủ của một thương hiệu lớn.
“Cô Trương, chào cô.”
Trương Tử Hân dẫn dắt từng bước, muốn loại bỏ sự phòng bị của Lưu Mỹ Vi với mình trước. Quả nhiên, Lưu Mỹ Vi ngẩn ra một lúc rồi mới hỏi: “Cần giúp chuyện gì? Cô Trương, cô có ý gì? Tôi là nhà thiết kế, cũng là thương nhân, tôi sẽ không làm việc gì quá đáng, mong cô tự trọng.” Tuy giọng nói nghiêm túc, nhưng trong mắt cô ta lại có ý nóng lòng muốn thử. Lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, có thể kỹ thuật diễn xuất của Trương Tử Hân không ra sao, nhưng đối với hai chữ “dục vọng” này, cô ta không thể quen thuộc hơn được nữa. Cô ta đã nắm chắc tám phần rồi, biết Lưu Mỹ Vi chắc chắn sẽ đồng ý với mình. Vì điều kiện mà cô ta đưa ra thật sự rất thu hút, thương hiệu của Lưu Mỹ Vi nhất định phải phải nhờ vào độ hot của mình mới có thể nâng lên tầm cao mới, thoát khỏi thời kỳ phát triển thắt cổ chai hiện tại. “Tôi sẽ không làm khó cô, suy nghĩ của tôi rất đơn giản, đó chính là muốn thử lễ phục của vợ Phó Cẩm Hành một chút, cảm nhận xem là cảm giác gì. Anh ấy kết hôn rồi, nhưng cô dâu không phải là tôi, tôi lại không thể khóc lóc đi cầu xin anh ấy, chỉ có thể tự mình từ từ chữa lành vết thương thôi.”
Trương Tử Hân thở dài một tiếng, cụp mắt xuống, trong giọng nói đầy vẻ bị thương. Rõ ràng Lưu Mỹ Vi không tin lời cô ta lắm: “Chỉ như vậy thôi à? Cô chỉ muốn thử lễ phục của cô ấy? Tôi không tin, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Trương Tử Hân ngẩng đầu lên, nhìn cô ta, hỏi ngược lại: “Nếu không thì sao? Tôi còn có thể làm gì nữa? Đừng nhìn ngoài mặt tôi vẻ vang, thật ra không phải là liều mạng kiếm tiền sao, hơn một trăm người trong phòng làm việc đều đang đợi cơm ăn, tôi không thể vì bị Phó Cẩm Hành đá mà muốn sống muốn chết được!”
Cô ta nói đúng, bây giờ thịnh hành nghệ sĩ hoạt động độc lập, tự mình mở phòng làm việc, nhưng tiền kiếm được thật sự không nhiều. Trương Tử Hân là một trong số đó, hướng phát triển của cô ta không tệ, cộng thêm luôn có những tác phẩm nổi tiếng, thỉnh thoảng còn vì scandal mà được lên trang nhất, tương lai tươi sáng, đã trở thành nghệ sĩ có lượng fan đông đảo rồi.
“Chuyện này...” Lưu Mỹ Vi đã bắt đầu dao động.
Trương Tử Hân thở dài một tiếng, cụp mắt xuống, trong giọng nói đầy vẻ bị thương. Rõ ràng Lưu Mỹ Vi không tin lời cô ta lắm: “Chỉ như vậy thôi à? Cô chỉ muốn thử lễ phục của cô ấy? Tôi không tin, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Trương Tử Hân ngẩng đầu lên, nhìn cô ta, hỏi ngược lại: “Nếu không thì sao? Tôi còn có thể làm gì nữa? Đừng nhìn ngoài mặt tôi vẻ vang, thật ra không phải là liều mạng kiếm tiền sao, hơn một trăm người trong phòng làm việc đều đang đợi cơm ăn, tôi không thể vì bị Phó Cẩm Hành đá mà muốn sống muốn chết được!”
Cô ta nói đúng, bây giờ thịnh hành nghệ sĩ hoạt động độc lập, tự mình mở phòng làm việc, nhưng tiền kiếm được thật sự không nhiều. Trương Tử Hân là một trong số đó, hướng phát triển của cô ta không tệ, cộng thêm luôn có những tác phẩm nổi tiếng, thỉnh thoảng còn vì scandal mà được lên trang nhất, tương lai tươi sáng, đã trở thành nghệ sĩ có lượng fan đông đảo rồi.
“Chuyện này...” Lưu Mỹ Vi đã bắt đầu dao động.
Thấy vậy, Trương Tử Hân lại lấy ra một đòn sát thủ nữa: “Nói miệng không bằng chứng, tôi sẽ nhanh chóng ký hợp đồng với cô, như vậy là bảo đảm đối với tất cả mọi người, không phải sao?” Cô ta rút một bản hợp đồng ra khỏi túi xách, đưa đến trước mặt Lưu Mỹ Vi.
“Đây là bản phác thảo tôi kêu phòng làm việc làm, các điều khoản cụ thể bên trong đều có thể thảo luận lại, cô xem trước đi.”
Lưu Mỹ Vi không ngờ sự việc lại phát triển nhanh như vậy, chỉ đành nhận lấy.
Đợi cô ta xem xong, trong lòng đã quyết định rồi. “Tôi bảo trợ lý trang phục đi thử cùng cô, dáng người cô và bà Phó rất giống nhau, chắc sẽ không có vấn đề gì. Có điều, Trương Tử Hân, cô phải đồng ý với tôi, nhất định phải giữ nguyên trạng lễ phục, nếu như có hại tôi, tôi nhất định sẽ nói chuyện xảy ra tối nay ra ngoài!” Lưu Mỹ Vi đặt hợp đồng xuống, nghiêm túc nói với Trương Tử Hân.
“Dĩ nhiên, tôi hiểu.”
Trương Tử Hân nhìn cô ta cười, đứng dậy rời đi.
Lưu Mỹ Vi gọi hai trợ lý trang phục đi thử lễ phục cùng Trương Tử Hân. Nửa tiếng sau, Trương Tử Hân vô cùng mãn nguyện rời đi. Đợi cô ta đi rồi, hai trợ lý trang phục cẩn thận chỉnh sửa lại lễ phục, không phát hiện ra bất cứ điều gì khác thường, bọn họ lại cẩn thận treo nó lên, cất vào khu vực VIP. Phó Cẩm Hành đích thân can dự, quá trình Tân Tân vào nhà trẻ vô cùng thuận lợi. Hắn và Hà Tư Ca chọn một nhà trẻ do Phó thị đầu tư, đưa Tân Tân vào học lớp quốc tế song ngữ. Vì chuyện ngược đãi trẻ em lần trước, Hà Tư Ca cực kỳ chú ý đến tư chất và trình độ của giáo viên. Cô đi ba ngày liền, nghiêm túc quan sát một phen, lúc này mới gật đầu đồng ý. Chỉ trong ba ngày, Tân Tân đã làm quen được với các bạn nhỏ trong lớp. Chiếc xe hơi nhỏ xếp từ lego Tân Tân mang đến nhà trẻ đã trở thành “ánh sáng khoa học” trong mắt bọn trẻ, bởi vì nhóc không chỉ có thể chạy, mà đầu xe còn gắn hai cái đèn nhỏ, có thể nhấp nháy nữa. Dĩ nhiên, đó là kiệt tác của Phó Cẩm Hành.
Dựa vào món đồ chơi vô cùng lợi hại này, mặc dù Tân Tân mới đến nhưng đã lập tức đã trở thành người nổi tiếng.
Tuy còn nhỏ, nhưng nhóc cũng thích cảm giác được mọi người vây quanh. Cho nên, sau khi về nhà, thái độ của Tân Tân đối với Phó Cẩm Hành tốt hơn trước kia nhiều.
Cho dù buổi tối cứ đi ngủ là một lớn một nhỏ lại bất đồng nghiêm trọng...
“Chú đã nói nhiều lần rồi, cháu về phòng mình ngủ đi!“.
Phó Cẩm Hành đứng ở cửa phòng, ấn lên cửa, không cho phép Tân Tân chạy vào trong. Hai tối trước Tân Tân đều nhân lúc Phó Cẩm Hành và Hà Tư Ca không chú ý, viu” một cái chạy vào trong, chết cũng không chịu đi, cuối cùng thành công chiếm giữ vị trí giữa giường lớn.
Cho nên, hôm nay Phó Cẩm Hành tuyệt đối không thỏa hiệp!
Hà Tư Ca ở bên cạnh lo lắng nói: “Anh đừng kẹp tay Tân Tân, cẩn thận đầu nó!” Cô cũng không đồng tình việc trẻ con ngủ cạnh người lớn, dễ xảy ra nguy hiểm, cũng không tốt cho sức khỏe. Nhưng, bất cứ việc gì có thể nói lý với trẻ con thì không được cự tuyệt thô bạo. “Con muốn ngủ cạnh mẹ!” Tân Tân siết hai tay lại, đấu lý: “Chú đừng có cướp mẹ cháu!” Phó Cẩm Hành thật sự muốn đánh vỡ đầu thằng nhóc này.
Hai người giằng co không thôi. Hà Tư Ca cảm thấy phiền não, cô dứt khoát không quan tâm nữa, chui vào trong chăn, tiến vào mộng đẹp.
“Đều tại cháu!”
Phó Cẩm Hành quay đầu lại nhìn, khuôn mặt đẹp trai sầm lại, quở trách Tân Tân.
Xong, tối nay lại không vui rồi. Nếu đã như vậy, để thằng nhóc lăn vào thôi. Tân Tân cười hì hì chạy lên giường, cố gắng trèo lên.
Phó Cẩm Hành nén một bụng tức giận, cũng đi theo sau.
Khó khăn lắm hắn mới sắp ngủ được, đột nhiên cảm thấy má hơi ướt ướt, vừa mở mắt đã phát hiện Tân Tân đang dùng cái miệng nhỏ đầy nước miếng hôn mình.
Rõ ràng là thằng nhóc đang hôn trộm, vừa thấy Phó Cẩm Hành tỉnh giấc, Tân Tân bị giật mình, càng há miệng to hơn. Hai người đều ngẩn ra. Phó Cẩm Hành cảm thấy nhất định là mình bị ảo giác rồi, vì vậy, hắn lập tức nhắm mắt lại, để mộng đẹp tiếp tục.
Tân Tân nín thở chui đầu vào lòng Hà Tư Ca, không dám động đậy.
“Này, tôi nói thật đấy! Sao cô lại không tin hả?” Trên máy bay, Phó Cẩm Hành buồn bực, hắn nói chuyện Tân Tân hôn mình cho Hà Tư Ca nghe, nhưng cô lại xem thường, hoàn toàn không tin lời hắn.
Thật ra, bản thân hắn cũng không tin.
Phải biết là muốn lấy lòng một đứa bé khó thể nào!
Càng đừng nói hắn còn là ba dượng nữa. Làm ba dượng chưa chắc đã dễ hơn làm mẹ kể đầu. Vì sắp đi tham dự hôn lễ của Tưởng Thành Hủ và Mạnh Gia Nhàn, nên tâm trạng Hà Tư Ca vô cùng phiền loạn. Thế nhưng Phó Cẩm Hành lại cứ quấn lấy cô.
Cuối cùng Hà Tư Ca không chịu nổi nữa, mấy ngày nay vì chuyện Tân Tân đi nhà trẻ mà cô đã mệt mỏi lắm rồi. Cô đeo bịt mắt và bịt tai vào, quyết định không thèm để ý đến tên đàn ông mắc bệnh hoang tưởng bên cạnh nữa, chợp mắt một lát. Phó Cẩm Hành thì không nhịn được cầm điện thoại lên, tìm được mấy đoạn video Tân Tân chơi ở nhà, xem không rời mắt.
Mang tâm trạng không tệ, Phó Cẩm Hành đang định đến phòng sách đọc sách, không ngờ,3 Tân Tân vừa tắm xong nhân lúc chị Bình không chú ý, lại chạy đến bên chân hắn. ''2Nhìn thấy bộ dạng bẽn lẽn muốn nói cái gì lại không chịu nói của nó, Phó Cẩm Hành 9nhướng mày, liếc mắt: “Củ cải nhỏ, cháu muốn làm gì?” Đối với chuyện lần đầu tiên 0gặp mặt Tân Tân đã gọi mình là “củ cải già” này, hắn thật sự canh cánh trong lòng,9 hơn nữa còn nhớ mãi không quên.
“Xe hơi nhỏ của chúng ta có thể chạy được thật sao?” Tân Tân thấp thỏm hỏi.
Trong đôi mắt to tròn long lanh tràn đầy sự căng thẳng, còn có chút mong đợi. Phó Cẩm Hành phì cười: “Vì chuyện này thôi hả? Đương nhiên là có thể rồi, chú nói có thể là có thể.”
Thấy hắn bảo đảm, lúc này Tận Tân mới yên tâm.
Đối diện với nghệ sĩ đang hot quyền thế rất mạnh hiện nay, Lưu Mỹ Vi hơi kinh ngạc, không biết Trương Tử Hân chủ động chạy đến tim mình là có mục đích gì. “Lưu tổng, chào cô. Nếu thời gian của chúng ta đều rất quý giá, vậy thì cho phép tôi đi thẳng vào vấn đề. Tôi nghe nói anh Phó đã dẫn vợ anh ấy đến đây, còn thứ hai bộ lễ phục, đúng không?” Trương Tử Hân không hề vòng vo, đi thẳng vào vấn đề. Đương nhiên Lưu Mỹ Vi cũng biết tin đồn giữa cô ta và Phó Cẩm Hành. “Đúng vậy, cô Trương. Anh Phó đã đặt mua hai bộ lễ phục cho anh ấy và vợ ở chỗ tôi, trong đó bộ lễ phục nữ cần phải chỉnh sửa một chút, tôi vừa mới hoàn thành, nếu không cô cũng không gặp được tối ở đây.” Lưu Mỹ Vị trả lời.
Ý chính là, cô ta phải tăng ca suốt, khá mệt mỏi, không có thời gian mà ở đây lãng phí với Trương Tử Hân.
Trương Tử Hân nghe ra được hàm ý trong lời nói của Lưu Mỹ Vi, cô ta mím môi cười, nói thẳng: “Lưu tổng, tôi nghe nói trước kia cổ đặc biệt liên hệ với phòng làm việc của tôi, hy vọng tôi có thể làm người đại diện cho thương hiệu của cô. Chỉ có điều, lúc đó vẫn chưa thương lượng thành công.” Vừa nghe thấy câu này, sắc mặt Lưu Mỹ Vi lập tức trở nên lạnh lùng. Cũng khó trách, với độ hot non nửa năm gần đây của Trương Tử Hân, thương hiệu hàng thiết kế cao cấp Mỹ Vi” này quả thật có hơi không xứng với cô ta.
Cho nên, văn phòng làm việc của Trương Tử Hân mới rất khéo léo từ chối hợp tác.
“Lưu tổng, văn phòng bên kia làm việc đúng là hơi cứng nhắc, nhưng cá nhân tôi lại rất thích các thiết kế của cô. Cho nên, hôm nay tôi đặc biệt tới đây, hy vọng cô có thể thúc đẩy hợp tác với chúng tôi. Chỉ cần có giúp tôi một chuyện nhỏ, chúng ta đều có thể vui vẻ, cô thấy sao?”
Nó quay người định đi, nghĩ một lát, lại quay đầu lại, nhẹ giọng nói với Phó Cẩm Hành: “Cảm ơn chú.” Chỉ là một câu cảm ơn, nhưng lại khiến Phó Cẩm Hành ngẩn ra nửa ngày. Đợi hắn phản ứng lại, tên tiểu quỷ kia đã sớm lặn mất tăm rồi. “Sao Tưởng Thành Hủ lại sinh ra đứa con trai ngốc như vậy chứ? Ngốc nghếch, chỉ được cái bề ngoài đẹp mắt như người phụ nữ ngốc nào đó, chẳng có chút đầu óc nào.” Phó Cẩm Hành đứng tại chỗ, lưỡng lự mãi, thầm nghĩ trong lòng. Hơn chín giờ tối, mấy trợ lý trang phục ở cửa hàng đã bắt đầu thu dọn khu trưng bày, chuẩn bị đóng cửa.
Đúng lúc này, có một cô gái đeo kính đen đẩy cửa lớn bước thẳng vào trong. “Thưa cô, thật ngại quá, chúng tôi đã đang dọn dẹp rồi, không tiếp khách nữa...” Một trợ lý trang phục bước lên đón, lễ độ nói. Cô gái bỏ kính đen ra, dửng dưng nhìn cô ấy một cái: “Tôi muốn gặp Lưu tổng của các cô.” Mấy trợ lý đều ngẩn ra, không ngờ có thể gặp được đại minh tinh.
Người đến chính là Trương Tử Hân.
Rất nhanh, Trương Tử Hân được mời vào phòng làm việc của nhà thiết kế Lưu Mỹ Vi, trừ là nhà thiết kế trang phục của cửa hàng lễ phục này ra, cô ta còn là một trong những bà chủ của một thương hiệu lớn.
“Cô Trương, chào cô.”
Trương Tử Hân dẫn dắt từng bước, muốn loại bỏ sự phòng bị của Lưu Mỹ Vi với mình trước. Quả nhiên, Lưu Mỹ Vi ngẩn ra một lúc rồi mới hỏi: “Cần giúp chuyện gì? Cô Trương, cô có ý gì? Tôi là nhà thiết kế, cũng là thương nhân, tôi sẽ không làm việc gì quá đáng, mong cô tự trọng.” Tuy giọng nói nghiêm túc, nhưng trong mắt cô ta lại có ý nóng lòng muốn thử. Lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, có thể kỹ thuật diễn xuất của Trương Tử Hân không ra sao, nhưng đối với hai chữ “dục vọng” này, cô ta không thể quen thuộc hơn được nữa. Cô ta đã nắm chắc tám phần rồi, biết Lưu Mỹ Vi chắc chắn sẽ đồng ý với mình. Vì điều kiện mà cô ta đưa ra thật sự rất thu hút, thương hiệu của Lưu Mỹ Vi nhất định phải phải nhờ vào độ hot của mình mới có thể nâng lên tầm cao mới, thoát khỏi thời kỳ phát triển thắt cổ chai hiện tại. “Tôi sẽ không làm khó cô, suy nghĩ của tôi rất đơn giản, đó chính là muốn thử lễ phục của vợ Phó Cẩm Hành một chút, cảm nhận xem là cảm giác gì. Anh ấy kết hôn rồi, nhưng cô dâu không phải là tôi, tôi lại không thể khóc lóc đi cầu xin anh ấy, chỉ có thể tự mình từ từ chữa lành vết thương thôi.”
Trương Tử Hân thở dài một tiếng, cụp mắt xuống, trong giọng nói đầy vẻ bị thương. Rõ ràng Lưu Mỹ Vi không tin lời cô ta lắm: “Chỉ như vậy thôi à? Cô chỉ muốn thử lễ phục của cô ấy? Tôi không tin, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Trương Tử Hân ngẩng đầu lên, nhìn cô ta, hỏi ngược lại: “Nếu không thì sao? Tôi còn có thể làm gì nữa? Đừng nhìn ngoài mặt tôi vẻ vang, thật ra không phải là liều mạng kiếm tiền sao, hơn một trăm người trong phòng làm việc đều đang đợi cơm ăn, tôi không thể vì bị Phó Cẩm Hành đá mà muốn sống muốn chết được!”
Cô ta nói đúng, bây giờ thịnh hành nghệ sĩ hoạt động độc lập, tự mình mở phòng làm việc, nhưng tiền kiếm được thật sự không nhiều. Trương Tử Hân là một trong số đó, hướng phát triển của cô ta không tệ, cộng thêm luôn có những tác phẩm nổi tiếng, thỉnh thoảng còn vì scandal mà được lên trang nhất, tương lai tươi sáng, đã trở thành nghệ sĩ có lượng fan đông đảo rồi.
“Chuyện này...” Lưu Mỹ Vi đã bắt đầu dao động.
Trương Tử Hân thở dài một tiếng, cụp mắt xuống, trong giọng nói đầy vẻ bị thương. Rõ ràng Lưu Mỹ Vi không tin lời cô ta lắm: “Chỉ như vậy thôi à? Cô chỉ muốn thử lễ phục của cô ấy? Tôi không tin, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Trương Tử Hân ngẩng đầu lên, nhìn cô ta, hỏi ngược lại: “Nếu không thì sao? Tôi còn có thể làm gì nữa? Đừng nhìn ngoài mặt tôi vẻ vang, thật ra không phải là liều mạng kiếm tiền sao, hơn một trăm người trong phòng làm việc đều đang đợi cơm ăn, tôi không thể vì bị Phó Cẩm Hành đá mà muốn sống muốn chết được!”
Cô ta nói đúng, bây giờ thịnh hành nghệ sĩ hoạt động độc lập, tự mình mở phòng làm việc, nhưng tiền kiếm được thật sự không nhiều. Trương Tử Hân là một trong số đó, hướng phát triển của cô ta không tệ, cộng thêm luôn có những tác phẩm nổi tiếng, thỉnh thoảng còn vì scandal mà được lên trang nhất, tương lai tươi sáng, đã trở thành nghệ sĩ có lượng fan đông đảo rồi.
“Chuyện này...” Lưu Mỹ Vi đã bắt đầu dao động.
Thấy vậy, Trương Tử Hân lại lấy ra một đòn sát thủ nữa: “Nói miệng không bằng chứng, tôi sẽ nhanh chóng ký hợp đồng với cô, như vậy là bảo đảm đối với tất cả mọi người, không phải sao?” Cô ta rút một bản hợp đồng ra khỏi túi xách, đưa đến trước mặt Lưu Mỹ Vi.
“Đây là bản phác thảo tôi kêu phòng làm việc làm, các điều khoản cụ thể bên trong đều có thể thảo luận lại, cô xem trước đi.”
Lưu Mỹ Vi không ngờ sự việc lại phát triển nhanh như vậy, chỉ đành nhận lấy.
Đợi cô ta xem xong, trong lòng đã quyết định rồi. “Tôi bảo trợ lý trang phục đi thử cùng cô, dáng người cô và bà Phó rất giống nhau, chắc sẽ không có vấn đề gì. Có điều, Trương Tử Hân, cô phải đồng ý với tôi, nhất định phải giữ nguyên trạng lễ phục, nếu như có hại tôi, tôi nhất định sẽ nói chuyện xảy ra tối nay ra ngoài!” Lưu Mỹ Vi đặt hợp đồng xuống, nghiêm túc nói với Trương Tử Hân.
“Dĩ nhiên, tôi hiểu.”
Trương Tử Hân nhìn cô ta cười, đứng dậy rời đi.
Lưu Mỹ Vi gọi hai trợ lý trang phục đi thử lễ phục cùng Trương Tử Hân. Nửa tiếng sau, Trương Tử Hân vô cùng mãn nguyện rời đi. Đợi cô ta đi rồi, hai trợ lý trang phục cẩn thận chỉnh sửa lại lễ phục, không phát hiện ra bất cứ điều gì khác thường, bọn họ lại cẩn thận treo nó lên, cất vào khu vực VIP. Phó Cẩm Hành đích thân can dự, quá trình Tân Tân vào nhà trẻ vô cùng thuận lợi. Hắn và Hà Tư Ca chọn một nhà trẻ do Phó thị đầu tư, đưa Tân Tân vào học lớp quốc tế song ngữ. Vì chuyện ngược đãi trẻ em lần trước, Hà Tư Ca cực kỳ chú ý đến tư chất và trình độ của giáo viên. Cô đi ba ngày liền, nghiêm túc quan sát một phen, lúc này mới gật đầu đồng ý. Chỉ trong ba ngày, Tân Tân đã làm quen được với các bạn nhỏ trong lớp. Chiếc xe hơi nhỏ xếp từ lego Tân Tân mang đến nhà trẻ đã trở thành “ánh sáng khoa học” trong mắt bọn trẻ, bởi vì nhóc không chỉ có thể chạy, mà đầu xe còn gắn hai cái đèn nhỏ, có thể nhấp nháy nữa. Dĩ nhiên, đó là kiệt tác của Phó Cẩm Hành.
Dựa vào món đồ chơi vô cùng lợi hại này, mặc dù Tân Tân mới đến nhưng đã lập tức đã trở thành người nổi tiếng.
Tuy còn nhỏ, nhưng nhóc cũng thích cảm giác được mọi người vây quanh. Cho nên, sau khi về nhà, thái độ của Tân Tân đối với Phó Cẩm Hành tốt hơn trước kia nhiều.
Cho dù buổi tối cứ đi ngủ là một lớn một nhỏ lại bất đồng nghiêm trọng...
“Chú đã nói nhiều lần rồi, cháu về phòng mình ngủ đi!“.
Phó Cẩm Hành đứng ở cửa phòng, ấn lên cửa, không cho phép Tân Tân chạy vào trong. Hai tối trước Tân Tân đều nhân lúc Phó Cẩm Hành và Hà Tư Ca không chú ý, viu” một cái chạy vào trong, chết cũng không chịu đi, cuối cùng thành công chiếm giữ vị trí giữa giường lớn.
Cho nên, hôm nay Phó Cẩm Hành tuyệt đối không thỏa hiệp!
Hà Tư Ca ở bên cạnh lo lắng nói: “Anh đừng kẹp tay Tân Tân, cẩn thận đầu nó!” Cô cũng không đồng tình việc trẻ con ngủ cạnh người lớn, dễ xảy ra nguy hiểm, cũng không tốt cho sức khỏe. Nhưng, bất cứ việc gì có thể nói lý với trẻ con thì không được cự tuyệt thô bạo. “Con muốn ngủ cạnh mẹ!” Tân Tân siết hai tay lại, đấu lý: “Chú đừng có cướp mẹ cháu!” Phó Cẩm Hành thật sự muốn đánh vỡ đầu thằng nhóc này.
Hai người giằng co không thôi. Hà Tư Ca cảm thấy phiền não, cô dứt khoát không quan tâm nữa, chui vào trong chăn, tiến vào mộng đẹp.
“Đều tại cháu!”
Phó Cẩm Hành quay đầu lại nhìn, khuôn mặt đẹp trai sầm lại, quở trách Tân Tân.
Xong, tối nay lại không vui rồi. Nếu đã như vậy, để thằng nhóc lăn vào thôi. Tân Tân cười hì hì chạy lên giường, cố gắng trèo lên.
Phó Cẩm Hành nén một bụng tức giận, cũng đi theo sau.
Khó khăn lắm hắn mới sắp ngủ được, đột nhiên cảm thấy má hơi ướt ướt, vừa mở mắt đã phát hiện Tân Tân đang dùng cái miệng nhỏ đầy nước miếng hôn mình.
Rõ ràng là thằng nhóc đang hôn trộm, vừa thấy Phó Cẩm Hành tỉnh giấc, Tân Tân bị giật mình, càng há miệng to hơn. Hai người đều ngẩn ra. Phó Cẩm Hành cảm thấy nhất định là mình bị ảo giác rồi, vì vậy, hắn lập tức nhắm mắt lại, để mộng đẹp tiếp tục.
Tân Tân nín thở chui đầu vào lòng Hà Tư Ca, không dám động đậy.
“Này, tôi nói thật đấy! Sao cô lại không tin hả?” Trên máy bay, Phó Cẩm Hành buồn bực, hắn nói chuyện Tân Tân hôn mình cho Hà Tư Ca nghe, nhưng cô lại xem thường, hoàn toàn không tin lời hắn.
Thật ra, bản thân hắn cũng không tin.
Phải biết là muốn lấy lòng một đứa bé khó thể nào!
Càng đừng nói hắn còn là ba dượng nữa. Làm ba dượng chưa chắc đã dễ hơn làm mẹ kể đầu. Vì sắp đi tham dự hôn lễ của Tưởng Thành Hủ và Mạnh Gia Nhàn, nên tâm trạng Hà Tư Ca vô cùng phiền loạn. Thế nhưng Phó Cẩm Hành lại cứ quấn lấy cô.
Cuối cùng Hà Tư Ca không chịu nổi nữa, mấy ngày nay vì chuyện Tân Tân đi nhà trẻ mà cô đã mệt mỏi lắm rồi. Cô đeo bịt mắt và bịt tai vào, quyết định không thèm để ý đến tên đàn ông mắc bệnh hoang tưởng bên cạnh nữa, chợp mắt một lát. Phó Cẩm Hành thì không nhịn được cầm điện thoại lên, tìm được mấy đoạn video Tân Tân chơi ở nhà, xem không rời mắt.
Bình luận facebook