Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 51
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Từ lúc trở về bên cạnh Tô Lam, Đường Tịch cảm thấy tâm tình mình rất là tốt, vui vẻ hẳn lên, lúc nào cũng có thể cười được
Có một lần Đường Tịch ở nhà Tô Lam, cô đang gối đầu lên đùi hắn, nằm vắt chéo chân lên thành sofa, ngước lên nhìn hắn tò mò hỏi
"Này! Tại sao anh lại có cái tên Tô Lam nhỉ?"
"Ý em là tên anh rất giống con gái?"
"Đúng vậy! Lam! Thường thì đa số sẽ dành cho con gái mà..."
Tô Lam ngồi đó nghe cô nói, môi mỏng cười nhẹ, cuối người xuống hôn chụt vào môi cô một cái rồi nói tiếp
"Đó là do ông nội anh lúc trước khi mất đã chỉ định. Nếu là con trai thì đặt tên là Tô Lam, còn nếu là con gái thì đặt là Tô Như"
Tô Lam cất giọng đều đều nói
Lúc nhỏ hắn cũng rất hay hỏi ba mẹ câu hỏi đó, tại sao hắn lại có cái tên giống con gái thế này? Đi học thì bị lũ bạn trêu chọc, khiến hắn rất bực mình sinh ra đánh nhau trong trường
Nhưng ba mẹ hắn cũng chỉ lắc đầu trả lời không biết
Dần dần, cho đến bây giờ hắn cũng thôi không hỏi đến vấn đề cái tên đó nữa
"Đến bây giờ anh cũng không biết tại sao mình lại có cái tên này. Nhưng anh nghĩ chắc có lẽ là do hai cái tên Lam, Như này có gì đặt biệt gì đó với ông nội của anh"
"Vậy rốt cuộc là anh cũng không biết?"
Đường Tịch nheo mắt lại nhìn hắn
Tô Lam cười gật đầu, bàn tay nhéo nhéo một bên má cô chơi đùa
"Tiểu Tịch! Bây giờ em sinh cho anh một đứa con đi? Rồi mình sẽ đặt tên cho con..."
"Con cái gì ở đây? Em còn phải thi lên cấp 6 của khóa..."
Không đợi cô nói hết, Tô Lam liền đứng dậy ôm lấy cô đi về phòng ngủ
"Này này! Anh làm gì đấy? Mau bỏ em xuống..."
"Mình cùng nhau tạo ra em bé!"
Tô Lam đóng cửa lại, nhếch môi cười tà mị
"Tô Lam khốn kiếp! Anh mà bước tới gần đây là em bỏ anh đi nữa đấy! Á... đồ khốn này....!"
******
Hôm nay là ngày cưới của Đường Thiên và Lưu Tinh
Nơi tổ chức là một nhà hàng xa hoa, lộng lẫy
Không khí rất náo nhiệt tưng bừng, các quan khách đến rất đông nhưng đa số ở đây đều là đối tác làm ăn của Đường Thiên
Ngoài bọn Cố Nhanh ra thì cô không quen ai hết
Lúc ngồi ở bàn ăn, cả hội trường đều ngước nhìn cô dâu chú rể làm lễ.
Đường Tịch ngồi chăm chú xem, lỗ tai thì nghe Vũ Thất và Lục Đậu Hũ đang xì xào tâm tình
"Sau này em có muốn một cái đám cưới hoành tráng như vậy không?"
Vũ Thất cười hỏi
Lục Diêu Thanh chỉ híp mắt nhìn lên nơi làm lễ, từ tốn trả lời
"Có cũng được mà không có cũng được. Nhưng miễn là có anh ở bên em là được rồi!!!"
Hay!
Đường Tịch thật sự muốn quay đầu nhìn Lục Đậu Hũ một cái, xem mặt cậu ta có đỏ lên khi nói ra câu thâm tình như thế này không???
Nhưng mà vì cái người không biết xấu hổ nào đó ở một bên nắm tay cô, cũng nhìn cô trầm giọng hỏi
"Tiểu Tịch! Em có muốn một cái đám cưới như thế này không???"
Cô muốn như Lục Đậu Hũ nói ra câu đó, nhưng cái miệng lại bán đứng bản thân
"Muốn! Em muốn làm cô dâu đẹp nhất trong ngày cưới đó!!!"
"Vậy bây giờ chúng ta cưới nhau nhé?"
"Không! Bây giờ em còn đang học!"
Một câu nói đầy lãng mạng của Tô Lam lại bị Đường Tịch dùng gáo nước lạnh dập tắt...
******
Đã là năm cuối đại học, các bạn học trong trường cũng đều lần lượt dọn ra ngoài ở, để đến công ty làm thực tập sinh lấy điểm và kinh nghiệm
Cố Nhanh, Lạc Hân, Chu Uyên đã tìm được một công việc ổn định. Ba người bọn họ cũng dọn ra ngoài ở, không còn ở kí túc xá của trường nữa
Đương nhiên cô cũng vậy, hiện tại Đường Tịch đang trú ngụ tại nhà Tô Lam tiếp tục ôn tập cho kì thi nâng cao
"Em định đi làm?"
"Đúng vậy! Lúc chiều về em thấy ngay đầu phố có một quán cafe đang tuyển nhân viên, em định xin vào đó"
"Tại sao lại không đến công ty của Đường Thiên làm?"
Tô Lam nhàn nhạt hỏi
"Em không thích làm việc ở công ty! Nơi đó vừa ngột ngạt vừa nhiều công việc. Em thấy chỉ có quán cafe là thoải mái nhất thôi"
"Nhưng sao này thi xong em cũng phải đến công ty làm thôi!"
"Chừng nào tới đó thì tính! Bây giờ em muốn được thoải mái"
Đường Tịch chu chu môi nhỏ giọng nói
Tô Lam cưng chiều cô nói
"Rồi rồi! Em muốn sao cũng được!"
*****
Ngày đầu tiên Đường Tịch đến làm ở quán, cô liền cảm thấy yêu thích quán cafe này, bởi vì công việc rất ổn, rất thoải mái cho nhân viên, tiền lương cũng tạm nhiều khi thu nhập cao sẽ còn có tiền thưởng
Chủ của quán này là một người phụ nữ rất đẹp, tính tình rất rộng lượng với nhân viên, đặc biệt chị ta mới 28 tuổi thôi
Không biết sao khi nói chuyện với chị ta, càng nói Đường Tịch càng cảm thấy hai người nói chuyện rất ăn ý với nhau
"Tiểu Tịch! Nhìn xem, bạn trai cậu lại đến nữa kìa!"
Một nhân viên làm chung nói
Đường Tịch chỉ cười trừ, từ lúc cô đi làm tới nay đã được một tháng. Hầu như ngày nào Tô Lam cũng đến đây uống cafe
Riết rồi từ nhân viên đến chủ quán, cũng quen thuộc Tô Lam
"Anh không đi dạy các học trò cưng của anh à? Sao ngày nào đến đây thế?"
Đường Tịch đem ra tách cafe và trà cho hắn
"Bây giờ chưa tới giờ anh dạy!"
Tô Lam ngẩng đầu lên khỏi quyển sách, nheo mắt lại nhìn cô cười trả lời câu hỏi tiếp
"Còn vì sao ngày nào anh cũng đến đây là để ngắm nhìn vợ tương lai của anh rồi!"
"Hừ! Đồ dẻo miệng!"
Đường Tịch liếc nhìn hắn, quay đầu đi vào trong
"Tiểu Tịch! Thật sự chị phải cảm ơn em và bạn trai của em"
Mã Yên Chi nhìn xung quanh quán rồi quay đầu nhìn cô cười nói
"Tại sao lại cảm ơn?"
"Vì có bạn trai em đến đây mà hiện giờ quán đã đông khách hơn trước nhiều"
Đường Tịch không biết nên vui hay nên buồn khi nghe câu đó
Có ai mà muốn bạn trai mình bị nhiều con sói đói dòm ngó đâu chứ....
"Sẵn tiện hôm nay là ngày lãnh lương, nếu đã muốn cảm ơn thì chị cho em tiền thưởng nhiều nhiều đi!"
Đường Tịch nhìn chị ta cười nói
"Đương nhiên là được rồi! Lần này chị sẽ cho em tiền thưởng gấp đôi kì trước"
Mã Yên Chi sảng khoái nói...
Đến tối về nhà, Đường Tịch cầm lấy số tiền lương mà đếm qua đếm lại trong vui sướng
*****
Lúc khi không để ý một thứ gì đó thì thời gian trôi qua thật là mau
Vũ Thất và Lục Đậu Hũ họ thật sự đã cưới nhau
Mặc dù chỉ có ba mẹ hai bên gia đình cùng một số bạn bè thân thiết đến dự, nhưng nhiêu đó đối với họ đã là vui vẻ rồi
Đến ba cô bạn thân Cố Nhanh, Lạc Hân, Chu Uyên cũng đều đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình rồi
Lưu Tinh thì hạ sinh một bé trai kháo khỉnh rất đáng yêu, cùng Đường Thiên sống một nhà hạnh phúc
Thi cấp 6 thì cuối cùng Đường Tịch cũng đã thi xong
Tối hôm đó khi đang ngồi ở sofa xem tivi thì cô bị Tô Lam đột ngột kéo về phòng ngủ
"Anh làm gì vậy? Em đang xem phim mà?"
"Đường Thiên đã có con rồi, anh cũng muốn có một đứa như vậy!!!"
"Nhưng mà..."
Đường Tịch chưa kịp nói xong liền bị Tô Lam chặn đứng lại bằng nụ hôn
"Đây là việc làm rất quan trọng đến sau này, em đừng có lơ là!"
"....."
Hai tuần sau
Quả thật như mong muốn của Tô Lam
Đường Tịch quả nhiên đã mang thai
Tô Lam hài lòng gật gật đầu nhếch mép, thật không uổng công hắn ngày ngày kiên trì vận động cùng cô
Nhưng điều làm Đường Tịch bực bội hơn đó là Tô Lam lại cấm không cho cô làm ở quán cafe nữa
Hắn nói, cô đang mang thai, không thể hoạt động gì nhiều, với lại còn chuẩn bị cho đám cưới nữa
Đường Tịch ngồi ở quán cafe, chán nản cắn cắn óng hút kể khổ với Mã Yên Chi
"Cũng tại Tô Lam yêu em, quan tâm, lo lắng cho em thôi"
Mã Yên Chi hai tay gõ chữ trên lap top miệng thì cười nói với cô
Đường Tịch buồn rầu mở miệng
"Suốt ngày ở không! Chắc em sẽ mau biến thành heo quá"
Cô vừa nói vừa nghó nghiêng nhìn chị ta cứ liên tục đánh chữ, tò mò hỏi
"Chị đang làm gì vậy? Từ nảy tới giờ em cứ thấy chị đánh máy suốt!"
"À..."
Mã Yên Chi ngừng lại uống một hớp nước rồi nói tiếp
"Chỉ là rãnh rỗi không có gì làm nên thử viết một câu chuyện đăng lên mạng chơi thôi"
"Chị làm nhà văn mạng ư???"
Đường Tịch hai mắt sáng trưng nhìn Mã Yên Chi hỏi
"Haha... cứ cho là vậy đi!"
"Vậy bây giờ em có một ý tưởng, chị có hứng thú viết thử không?"
"Ưm... em nói thử một chút cho chị nghe xem?"
"Ựm hựm...."
Đường Tịch hắng giọng, ngồi ngay ngắn lại, rồi bắt đầu từ từ kể...
"Vào một buổi tối, trong một quán ăn sang trọng. Một cô gái đi vào nhà vệ sinh nam và gặp được một người đàn ông, hai bên xích mích. Người đàn ông đó lại hiểu lầm cô gái chính là người đang đi theo dõi mình. Và rồi....."
Câu chuyện được quay trở lại từ đầu theo lời kể của nhân vật....!!!
~~ Hoàn Chính Văn ~~
Từ lúc trở về bên cạnh Tô Lam, Đường Tịch cảm thấy tâm tình mình rất là tốt, vui vẻ hẳn lên, lúc nào cũng có thể cười được
Có một lần Đường Tịch ở nhà Tô Lam, cô đang gối đầu lên đùi hắn, nằm vắt chéo chân lên thành sofa, ngước lên nhìn hắn tò mò hỏi
"Này! Tại sao anh lại có cái tên Tô Lam nhỉ?"
"Ý em là tên anh rất giống con gái?"
"Đúng vậy! Lam! Thường thì đa số sẽ dành cho con gái mà..."
Tô Lam ngồi đó nghe cô nói, môi mỏng cười nhẹ, cuối người xuống hôn chụt vào môi cô một cái rồi nói tiếp
"Đó là do ông nội anh lúc trước khi mất đã chỉ định. Nếu là con trai thì đặt tên là Tô Lam, còn nếu là con gái thì đặt là Tô Như"
Tô Lam cất giọng đều đều nói
Lúc nhỏ hắn cũng rất hay hỏi ba mẹ câu hỏi đó, tại sao hắn lại có cái tên giống con gái thế này? Đi học thì bị lũ bạn trêu chọc, khiến hắn rất bực mình sinh ra đánh nhau trong trường
Nhưng ba mẹ hắn cũng chỉ lắc đầu trả lời không biết
Dần dần, cho đến bây giờ hắn cũng thôi không hỏi đến vấn đề cái tên đó nữa
"Đến bây giờ anh cũng không biết tại sao mình lại có cái tên này. Nhưng anh nghĩ chắc có lẽ là do hai cái tên Lam, Như này có gì đặt biệt gì đó với ông nội của anh"
"Vậy rốt cuộc là anh cũng không biết?"
Đường Tịch nheo mắt lại nhìn hắn
Tô Lam cười gật đầu, bàn tay nhéo nhéo một bên má cô chơi đùa
"Tiểu Tịch! Bây giờ em sinh cho anh một đứa con đi? Rồi mình sẽ đặt tên cho con..."
"Con cái gì ở đây? Em còn phải thi lên cấp 6 của khóa..."
Không đợi cô nói hết, Tô Lam liền đứng dậy ôm lấy cô đi về phòng ngủ
"Này này! Anh làm gì đấy? Mau bỏ em xuống..."
"Mình cùng nhau tạo ra em bé!"
Tô Lam đóng cửa lại, nhếch môi cười tà mị
"Tô Lam khốn kiếp! Anh mà bước tới gần đây là em bỏ anh đi nữa đấy! Á... đồ khốn này....!"
******
Hôm nay là ngày cưới của Đường Thiên và Lưu Tinh
Nơi tổ chức là một nhà hàng xa hoa, lộng lẫy
Không khí rất náo nhiệt tưng bừng, các quan khách đến rất đông nhưng đa số ở đây đều là đối tác làm ăn của Đường Thiên
Ngoài bọn Cố Nhanh ra thì cô không quen ai hết
Lúc ngồi ở bàn ăn, cả hội trường đều ngước nhìn cô dâu chú rể làm lễ.
Đường Tịch ngồi chăm chú xem, lỗ tai thì nghe Vũ Thất và Lục Đậu Hũ đang xì xào tâm tình
"Sau này em có muốn một cái đám cưới hoành tráng như vậy không?"
Vũ Thất cười hỏi
Lục Diêu Thanh chỉ híp mắt nhìn lên nơi làm lễ, từ tốn trả lời
"Có cũng được mà không có cũng được. Nhưng miễn là có anh ở bên em là được rồi!!!"
Hay!
Đường Tịch thật sự muốn quay đầu nhìn Lục Đậu Hũ một cái, xem mặt cậu ta có đỏ lên khi nói ra câu thâm tình như thế này không???
Nhưng mà vì cái người không biết xấu hổ nào đó ở một bên nắm tay cô, cũng nhìn cô trầm giọng hỏi
"Tiểu Tịch! Em có muốn một cái đám cưới như thế này không???"
Cô muốn như Lục Đậu Hũ nói ra câu đó, nhưng cái miệng lại bán đứng bản thân
"Muốn! Em muốn làm cô dâu đẹp nhất trong ngày cưới đó!!!"
"Vậy bây giờ chúng ta cưới nhau nhé?"
"Không! Bây giờ em còn đang học!"
Một câu nói đầy lãng mạng của Tô Lam lại bị Đường Tịch dùng gáo nước lạnh dập tắt...
******
Đã là năm cuối đại học, các bạn học trong trường cũng đều lần lượt dọn ra ngoài ở, để đến công ty làm thực tập sinh lấy điểm và kinh nghiệm
Cố Nhanh, Lạc Hân, Chu Uyên đã tìm được một công việc ổn định. Ba người bọn họ cũng dọn ra ngoài ở, không còn ở kí túc xá của trường nữa
Đương nhiên cô cũng vậy, hiện tại Đường Tịch đang trú ngụ tại nhà Tô Lam tiếp tục ôn tập cho kì thi nâng cao
"Em định đi làm?"
"Đúng vậy! Lúc chiều về em thấy ngay đầu phố có một quán cafe đang tuyển nhân viên, em định xin vào đó"
"Tại sao lại không đến công ty của Đường Thiên làm?"
Tô Lam nhàn nhạt hỏi
"Em không thích làm việc ở công ty! Nơi đó vừa ngột ngạt vừa nhiều công việc. Em thấy chỉ có quán cafe là thoải mái nhất thôi"
"Nhưng sao này thi xong em cũng phải đến công ty làm thôi!"
"Chừng nào tới đó thì tính! Bây giờ em muốn được thoải mái"
Đường Tịch chu chu môi nhỏ giọng nói
Tô Lam cưng chiều cô nói
"Rồi rồi! Em muốn sao cũng được!"
*****
Ngày đầu tiên Đường Tịch đến làm ở quán, cô liền cảm thấy yêu thích quán cafe này, bởi vì công việc rất ổn, rất thoải mái cho nhân viên, tiền lương cũng tạm nhiều khi thu nhập cao sẽ còn có tiền thưởng
Chủ của quán này là một người phụ nữ rất đẹp, tính tình rất rộng lượng với nhân viên, đặc biệt chị ta mới 28 tuổi thôi
Không biết sao khi nói chuyện với chị ta, càng nói Đường Tịch càng cảm thấy hai người nói chuyện rất ăn ý với nhau
"Tiểu Tịch! Nhìn xem, bạn trai cậu lại đến nữa kìa!"
Một nhân viên làm chung nói
Đường Tịch chỉ cười trừ, từ lúc cô đi làm tới nay đã được một tháng. Hầu như ngày nào Tô Lam cũng đến đây uống cafe
Riết rồi từ nhân viên đến chủ quán, cũng quen thuộc Tô Lam
"Anh không đi dạy các học trò cưng của anh à? Sao ngày nào đến đây thế?"
Đường Tịch đem ra tách cafe và trà cho hắn
"Bây giờ chưa tới giờ anh dạy!"
Tô Lam ngẩng đầu lên khỏi quyển sách, nheo mắt lại nhìn cô cười trả lời câu hỏi tiếp
"Còn vì sao ngày nào anh cũng đến đây là để ngắm nhìn vợ tương lai của anh rồi!"
"Hừ! Đồ dẻo miệng!"
Đường Tịch liếc nhìn hắn, quay đầu đi vào trong
"Tiểu Tịch! Thật sự chị phải cảm ơn em và bạn trai của em"
Mã Yên Chi nhìn xung quanh quán rồi quay đầu nhìn cô cười nói
"Tại sao lại cảm ơn?"
"Vì có bạn trai em đến đây mà hiện giờ quán đã đông khách hơn trước nhiều"
Đường Tịch không biết nên vui hay nên buồn khi nghe câu đó
Có ai mà muốn bạn trai mình bị nhiều con sói đói dòm ngó đâu chứ....
"Sẵn tiện hôm nay là ngày lãnh lương, nếu đã muốn cảm ơn thì chị cho em tiền thưởng nhiều nhiều đi!"
Đường Tịch nhìn chị ta cười nói
"Đương nhiên là được rồi! Lần này chị sẽ cho em tiền thưởng gấp đôi kì trước"
Mã Yên Chi sảng khoái nói...
Đến tối về nhà, Đường Tịch cầm lấy số tiền lương mà đếm qua đếm lại trong vui sướng
*****
Lúc khi không để ý một thứ gì đó thì thời gian trôi qua thật là mau
Vũ Thất và Lục Đậu Hũ họ thật sự đã cưới nhau
Mặc dù chỉ có ba mẹ hai bên gia đình cùng một số bạn bè thân thiết đến dự, nhưng nhiêu đó đối với họ đã là vui vẻ rồi
Đến ba cô bạn thân Cố Nhanh, Lạc Hân, Chu Uyên cũng đều đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình rồi
Lưu Tinh thì hạ sinh một bé trai kháo khỉnh rất đáng yêu, cùng Đường Thiên sống một nhà hạnh phúc
Thi cấp 6 thì cuối cùng Đường Tịch cũng đã thi xong
Tối hôm đó khi đang ngồi ở sofa xem tivi thì cô bị Tô Lam đột ngột kéo về phòng ngủ
"Anh làm gì vậy? Em đang xem phim mà?"
"Đường Thiên đã có con rồi, anh cũng muốn có một đứa như vậy!!!"
"Nhưng mà..."
Đường Tịch chưa kịp nói xong liền bị Tô Lam chặn đứng lại bằng nụ hôn
"Đây là việc làm rất quan trọng đến sau này, em đừng có lơ là!"
"....."
Hai tuần sau
Quả thật như mong muốn của Tô Lam
Đường Tịch quả nhiên đã mang thai
Tô Lam hài lòng gật gật đầu nhếch mép, thật không uổng công hắn ngày ngày kiên trì vận động cùng cô
Nhưng điều làm Đường Tịch bực bội hơn đó là Tô Lam lại cấm không cho cô làm ở quán cafe nữa
Hắn nói, cô đang mang thai, không thể hoạt động gì nhiều, với lại còn chuẩn bị cho đám cưới nữa
Đường Tịch ngồi ở quán cafe, chán nản cắn cắn óng hút kể khổ với Mã Yên Chi
"Cũng tại Tô Lam yêu em, quan tâm, lo lắng cho em thôi"
Mã Yên Chi hai tay gõ chữ trên lap top miệng thì cười nói với cô
Đường Tịch buồn rầu mở miệng
"Suốt ngày ở không! Chắc em sẽ mau biến thành heo quá"
Cô vừa nói vừa nghó nghiêng nhìn chị ta cứ liên tục đánh chữ, tò mò hỏi
"Chị đang làm gì vậy? Từ nảy tới giờ em cứ thấy chị đánh máy suốt!"
"À..."
Mã Yên Chi ngừng lại uống một hớp nước rồi nói tiếp
"Chỉ là rãnh rỗi không có gì làm nên thử viết một câu chuyện đăng lên mạng chơi thôi"
"Chị làm nhà văn mạng ư???"
Đường Tịch hai mắt sáng trưng nhìn Mã Yên Chi hỏi
"Haha... cứ cho là vậy đi!"
"Vậy bây giờ em có một ý tưởng, chị có hứng thú viết thử không?"
"Ưm... em nói thử một chút cho chị nghe xem?"
"Ựm hựm...."
Đường Tịch hắng giọng, ngồi ngay ngắn lại, rồi bắt đầu từ từ kể...
"Vào một buổi tối, trong một quán ăn sang trọng. Một cô gái đi vào nhà vệ sinh nam và gặp được một người đàn ông, hai bên xích mích. Người đàn ông đó lại hiểu lầm cô gái chính là người đang đi theo dõi mình. Và rồi....."
Câu chuyện được quay trở lại từ đầu theo lời kể của nhân vật....!!!
~~ Hoàn Chính Văn ~~
Bình luận facebook