Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 109
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 109 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 109 ĐẬU MÁ, ĐÚNG LÀ GIỎI RỒI!
Không biết Lục Tinh đang làm gì mà không trả lời cô ngay.
Trần Ân Tứ cũng không sốt ruột, chuyển sang chiếc áo lót màu xanh lá cây đậm, cô ướm lên người, rồi lại chụp bức ảnh gửi cho Lục Tinh: “Bộ này thì sao?”
Trần Ân Tứ: “Còn bộ màu đen này thế nào?”
Trần Ân Tứ: “Còn bộ màu tím nhạt này thì sao?”
“…”
Trần Ân Tứ gửi liên tiếp cho Lục Tinh năm sáu cái ảnh, thấy Lục Tinh không để ý đến mình, cô bèn điên cuồng spam nhãn dán.
Trần Ân Tứ: “Tiên nữ bé nhỏ của chị hơi buồn rồi.jpg”
Trần Ân Tứ: “Chị làm vậy sẽ mất em đấy.jpg”
Trần Ân Tứ: “Cục cưng phải đi tìm người bạn đáng yêu khác đây.jpg”
“…”
Trần Ân Tứ thuộc tuýp người mua gì cũng phải hỏi ý kiến người khác, Lục Tinh mãi không trả lời cô, cô đành phải đi tìm người khác thật.
Không biết có phải Lâm Nhiễm đã thông đồng trước với Lục Tinh, mà khi cô gửi những tấm ảnh vừa chụp cho Lâm Nhiễm, cô ấy cũng không nhắn lại.
Bị hai người chị em liên tiếp cho ăn bơ, tâm trạng Trần Ân Tứ sắp sụp đổ đến nơi.
Cô lặng lẽ đơn phương tạm thời tuyệt giao với Lục Tinh và Lâm Nhiễm mười giây, sau đó nhớ ra mình vẫn còn một người chị em nữa.
Cô mở nhóm chat “Clang Rose”, đầu tiên gửi một đống icon khóc lóc, dùng màn hình tràn ngập icon để thể hiện sự tủi thân của mình.
Trần Ân Tứ: “Chị Bát!”
Trần Ân Tứ: “Em rất nhớ chị.jpg.”
Sau khi Trần Ân Tứ gửi liên tiếp ba nhãn dán “Em rất nhớ chị”, chị Bát cuối cùng cũng để ý đến cô.
Hãy xem cái bát vừa to vừa tròn này: “Sao thế?”
Trần Ân Tứ: “Chị Bát, quả nhiên vẫn là chị yêu em nhất.”
Trần Ân Tứ: “Chị đúng là thiên sứ giáng trần, tinh linh xuống nhầm trần gian.”
Nịnh nọt xong, Trần Ân Tứ bèn chèn icon vào mặt mình, sau đó gửi từng tấm ảnh vào nhóm chat.
Trần Ân Tứ: “Chị Bát, chị mau xem giúp em, mẫu nào đẹp nhất?”
…
Dù đã mười giờ tối, nhưng phòng họp trong tòa cao ốc Ngân Hà vẫn sáng đèn.
Dung Dự đang đứng trước màn hình lớn, nói không ngừng về những vấn đề còn tồn tại gần đây.
Túi quần Tần Kiết bỗng nhiên rung một cái, điện thoại anh thường dùng đang ở trên bàn, anh khựng lại, một giây sau mới nhớ ra là ai nhắn cho mình, bèn lấy điện thoại ra, nhìn lướt qua màn hình.
Anh vốn định họp xong mới nhắn cho cô, nào ngờ cô bé này lại gửi tin nhắn không ngừng.
Tần Kiết tiện tay trượt mở khóa màn hình.
Trả lời xong tin nhắn của cô, anh lại nhận được hai tin nịnh nọt kia, đúng lúc anh định đặt máy xuống, trên màn hình bỗng nhiên xuất hiện hàng loạt tấm ảnh.
Tần Kiết không nghĩ nhiều, ấn đại một tấm, đầu tiên nhìn thấy icon nhỏ “Cười gian” màu vàng, dù icon màu vàng đó che hết khuôn mặt, nhưng chỉ cần liếc mắt anh vẫn nhận ra đó là cô, sau đó ánh mắt anh bị hút vào chiếc áo lót cô đang ướm trên người.
Ngón tay anh hơi cong lại giây lát mới trượt màn hình xem nốt mấy tấm ảnh còn lại.
Toàn bộ đều là “show” nội y.
Tuy cô vẫn mặc quần áo, nhưng chất liệu mỏng manh che trước người cô, lại thêm ánh đèn dìu dịu của phòng thử đồ, quả thật… dụ dỗ người ta phạm tội.
Anh gạt tay từ bên trái sang bên phải xem hết mấy tấm ảnh ấy, sau đó lại gạt từ bên phải sang bên trái xem thêm một lượt, khi anh định xem thêm lượt nữa từ bên trái sang bên phải, ngón tay vô tình chạm mạnh, làm tấm ảnh thu nhỏ lại, trong khung trò chuyện có thêm mấy tin nhắn mới.
Bà nội của tôi: “Chị Bát, chị mau xem giúp em, mẫu nào đẹp nhất?”
Một phút sau, bà nội của tôi: “Vẫn chưa chọn xong à?”
Bà nội của tôi: “Sao lại bơ em rồi?”
Bà nội của tôi: “Chị Bát?”
Hãy xem cái bát vừa to vừa tròn này: “Đang xem.”
Bà nội của tôi: “Ồ.”
Bà nội của tôi: “Vậy chị xem nhanh lên.”
“Bà nội của tôi” gửi lại tấm ảnh chụp nội y màu đen: “Bộ này có quyến rũ không?”
“Bà nội của tôi” gửi lại tấm ảnh chụp nội y màu hồng: “Bộ này gợi cảm pha chút tươi trẻ đúng không?”
“Bà nội của tôi” gửi lại tấm ảnh chụp nội y màu xanh lá cây đậm: “Bộ này thoạt nhìn rất có cảm giác thiếu phụ cung đình đúng không?”
“Bà nội của tôi” gửi lại tấm ảnh chụp nội y màu trắng sữa: “Bộ này vừa nhìn đã muốn đẩy xuống giường nhỉ?”
“…”
Đọc dòng bình luận của Trần Ân Tứ cho mấy tấm ảnh, Tần Kiết thầm chửi tục trong lòng.
Đậu má, thế này thì ai chịu nổi?
Tần Kiết úp điện thoại xuống, một lúc sau, anh lại thầm mắng thêm câu nữa: “Đậu má, đúng là giỏi rồi!”
…
Trần Ân Tứ vừa gửi xong mấy tấm ảnh cho chị Bát, cuối cùng Lục Tinh cũng trả lời cô.
Lục Tinh: “Tiên nữ bé nhỏ nhà mình vốn xinh đẹp sẵn, mặc bộ nào cũng đẹp.”
Lục Tinh: “Không, tất cả nội y đều không đẹp, mặc trên người tiên nữ bé nhỏ nhà ta mới đẹp được.”
Cô ấy thành công dỗ được Trần Ân Tứ, Trần Ân Tứ nhắn lại: “Mau nói cho tiên nữ bé nhỏ biết bộ nào đẹp?”
Lục Tinh quá hiểu tính cách của Trần Ân Tứ, bắt đầu cùng cô… nghiêm túc thảo luận những bộ nội y đó.
Đúng lúc này, Lâm Nhiễm cũng trả lời Trần Ân Tứ, để đỡ mất công, Trần Ân Tứ gửi luôn những bức ảnh kèm bình luận của mình cho Lâm Nhiễm, đương nhiên cũng không quên gửi cho chị em số một trong lòng mình, chị Bát.
Lục Tinh đề cử bộ nội y màu xanh lá cây đậm, Lâm Nhiễm thích bộ nội y màu đen có ren, còn Trần Ân Tứ thích nhất bộ nội y màu hồng.
Tuy ba người thích ba bộ khác nhau, nhưng Trần Ân Tứ không hề khó khăn khi lựa chọn, cô bảo nhân viên cửa hàng lấy bộ màu xanh lá cây đậm theo số đo của Lục Tinh, bộ màu đen có ren theo số đo của Lâm Nhiễm, sau đó mua cho mình bộ màu hồng.
Tuy Trần Ân Tứ và chị Bát chưa bao giờ gặp nhau ngoài đời, nhưng hồi ấy vì chuyện đứa bé mà cô bị mắng chửi đến nỗi lên hot-search, trong đám người không biết đầu cua tai nheo thế nào đã mắng cô trước, chỉ có chị Bát đứng ra nói đỡ giúp cô.
Có lẽ với người khác, chuyện này chẳng có gì to tát, nhưng đối với cô, cô thật sự cảm kích từ tận đáy lòng.
Khoảng thời gian qua nhắn tin WeChat với chị Bát, dù cả hai đều rất bận, thỉnh thoảng mới nói chuyện mấy câu, nhưng cô vẫn rất thích chị Bát.
Trần Ân Tứ ngẫm nghĩ, lại lấy điện thoại ra, nhắn tin vào nhóm “Clang Rose”.
Trần Ân Tứ @Hãy xem cái bát vừa to vừa tròn này: “Chị Bát, chị chọn xong chưa?” Vietwriter.vn
Trần Ân Tứ: “Chị Bát, ABCD, chị chọn cái nào?”
Trần Ân Tứ: “Chị Bát, SML, chị chọn cái nào?”
…
Tần Kiết đã quá hiểu cô bé nhà mình, nếu anh cứ tiếp tục bơ cô, cô sẽ tag mãi cho đến khi anh chết.
Anh đang ngồi trong phòng họp, lại lặng lẽ mở khóa màn hình, chọn đại một tấm ảnh gửi cho cô.
Tần Kiết thật sự bị ảnh hưởng bởi mấy bộ nội y này, nên không suy nghĩ sâu xa hai dòng tin nhắn mà Trần Ân Tứ gửi rốt cuộc nghĩa là gì, bèn chọn bừa chữ cái mình thích, sau đó cũng trả lời lại bằng hai tin nhắn.
Hãy xem cái bát vừa to vừa tròn này: “A”
Hãy xem cái bát vừa to vừa tròn này: “S”
…
Trần Ân Tứ nhận được tin nhắn, thấy chị Bát gửi tấm ảnh bộ nội y màu hồng, lòng thầm nghĩ quả nhiên gu của mình và chị Bát đều giống nhau.
Có điều vóc dáng của chị Bát không đẹp lắm nhỉ, tuy cũng mặc size S giống cô, nhưng hóa ra cũng là màn hình phẳng…