Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1266
Chương 1266: Người họ Dư
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông chủ Dư Sinh thở hổn hển nói: “Dư.
Tiền. Cậu đem nó tới đây làm gì?”
Dư Tiền im lặng không dám nói gì Dù sao anh ta cũng là người của Dư Nhân. Làm sao có thể tùy tiện bán đứng cậu chủ được.
Ông chủ thở dài: “Ôi trời, tuyết rơi lâu như vậy, vàng bạc đá quý trong kho của tôi chắc cũng muốn mốc lên rồi? Nhà họ Dư tôi không có người đời sau, sau này ai tới giúp tôi trông coi những thứ ngọc ngà châu báu này đây?”
Sự trung thành của Dư Tiền đối với cậu chủ không chống nổi dụ dỗ của đồng tiền, lập tức phản bội. Dùng đầu ngón tay chọc Dư Nhân. Theo như sự thật báo cáo: “Ông chủ, cậu chủ vừa mới nói ngài là người đa tình, trong lòng những người tình cũ của ngài cũng bị đâm thương tích. Cây xương rồng này toàn gai này là thích hợp với ngài nhất”
Dư Nhân tức giận thưởng cho Dư Tiền một cái tát sau gáy, phẫn nộ nói: “Tên khốn nhà cậu có tiền thì ai cũng gọi mẹ, làm sao lại không có phẩm hạnh nghề nghiệp vậy cơ chứ?”
Dư Tiền vội vàng trốn sau lưng ông chủ.
Có ông chủ làm chỗ dựa, Dư Tiền càng trở nên đắc ý vênh váo đứng lên.
“Cậu chủ, cái gì tôi cũng nghe theo cậu, nhưng chỉ có chuyện cậu tìm vợ thì tôi và ông chủ đều đứng trên cùng một thuyền. Tình yêu của cậu đang có vấn đề, cần phải chấn chỉnh lại ngay, nếu không cậu sẽ cô độc đến suốt quãng đời còn lại đó.”
“Cậu muốn tìm đường chết sao” Dư Nhân thở hổn hến nói: “tình yêu của tôi có vấn đề gì? Tôi chỉ là yêu thích tình yêu trong nhân gian vẫn ca ngợi đó, cả cuộc đời chỉ yêu một người. Cái này thì có gì sai chứ?”
Dư Tiền nói: “Cậu chủ thích một người phụ nữ đã có chồng chính là sai lầm rồi. Cô ấy không thương cậu, nhưng cậu còn hết sức dây dưa với cô ấy thì sai càng thêm sai. Cô ấy không để ý tới u còn nhớ mãi không quên được cô ấy, thậm chí vì cô ấy mà còn thủ thân như ngọc. Cái này lại là sai lâm lớn rồi”
Dư Nhân tức giận nâng tay lên.
Dư Tiền vội vàng núp sau ghế ngồi của ông chủ.
Dư Sinh phong lưu lại hào phóng, cả đời không thiếu phụ nữ. Đối với tình yêu nhỏ bé của con trai cho tới bây giờ ông ta đều không để vào mắt.
Dư Nhân cảm thấy người phụ nữ như vậy chính là báu vật.
Nghìn năm khó gặp được.
Dư Sinh đối với sự sỉ tình một lòng của con trai thì vô cùng khinh bỉ, ông ta không chút nể tình chế nhạo con mình nói: “Điều quan trọng làm người là phải tự lượng sức mình. Dư Nhân, con đợi cô gái nhà người ta ba năm, suốt ba năm nay thư tình cũng viết được mấy chồng lớn rồi, gần như dùng hết nước suối rồi cũng không thấy một phong thư hồi âm của cô gái nhỏ cho con. Con cũng nên tuyệt vọng rồi chứ?”
Nếu ngày trước ông chủ chế nhạo Dư Nhân như vậy, Dư Nhân sẽ cúi đầu tỏ ra như đưa đám.
Nhưng hôm nay, Dư Nhân thẳng tắp sống lưng, kiêu ngạo nói: “Bố, hôm nay con tới đây, chính là để cho bố sai người đem cơ quan trận pháp bên ngoài đóng lại hết cho con.
Ông chủ nghe vậy, vẻ mặt không tưởng tượng nổi. “Con điên rồi, chúng ta làm nhiều chuyện thất đức như vậy, trận pháp bên ngoài chính là bùa hộ mệnh của chúng ta, làm sao chúng ta phải đóng lại chứ? Đừng nói là đóng hết, một cái cũng không cho phép đóng. Chỉ có mở trận pháp ta mới có thể an tâm ngủ yên mà thôi.”
Khó có một lần Dư Nhân mạnh mẽ nói: “Hôm nay kế cả có chuyện gì cũng phải đóng”
Ông chủ tò mò nhìn Dư Tiền: “Cậu chủ của cậu hôm nay lại nổi điên cái gì vậy?”
Dư Tiền giải thích: “Ông chủ, bên ngoài có mấy du khách tới chơi. Một người trong số đó là Nghiêm Linh Trang mà cậu chủ luôn nhung nhớ yêu thương.”
Ông chủ vốn dĩ đang yên lặng nằm trên, nghe nói con trai mình có phụ nữ tìm đến cửa, nhất thời tinh thần vui vẻ hẳn lên
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông chủ Dư Sinh thở hổn hển nói: “Dư.
Tiền. Cậu đem nó tới đây làm gì?”
Dư Tiền im lặng không dám nói gì Dù sao anh ta cũng là người của Dư Nhân. Làm sao có thể tùy tiện bán đứng cậu chủ được.
Ông chủ thở dài: “Ôi trời, tuyết rơi lâu như vậy, vàng bạc đá quý trong kho của tôi chắc cũng muốn mốc lên rồi? Nhà họ Dư tôi không có người đời sau, sau này ai tới giúp tôi trông coi những thứ ngọc ngà châu báu này đây?”
Sự trung thành của Dư Tiền đối với cậu chủ không chống nổi dụ dỗ của đồng tiền, lập tức phản bội. Dùng đầu ngón tay chọc Dư Nhân. Theo như sự thật báo cáo: “Ông chủ, cậu chủ vừa mới nói ngài là người đa tình, trong lòng những người tình cũ của ngài cũng bị đâm thương tích. Cây xương rồng này toàn gai này là thích hợp với ngài nhất”
Dư Nhân tức giận thưởng cho Dư Tiền một cái tát sau gáy, phẫn nộ nói: “Tên khốn nhà cậu có tiền thì ai cũng gọi mẹ, làm sao lại không có phẩm hạnh nghề nghiệp vậy cơ chứ?”
Dư Tiền vội vàng trốn sau lưng ông chủ.
Có ông chủ làm chỗ dựa, Dư Tiền càng trở nên đắc ý vênh váo đứng lên.
“Cậu chủ, cái gì tôi cũng nghe theo cậu, nhưng chỉ có chuyện cậu tìm vợ thì tôi và ông chủ đều đứng trên cùng một thuyền. Tình yêu của cậu đang có vấn đề, cần phải chấn chỉnh lại ngay, nếu không cậu sẽ cô độc đến suốt quãng đời còn lại đó.”
“Cậu muốn tìm đường chết sao” Dư Nhân thở hổn hến nói: “tình yêu của tôi có vấn đề gì? Tôi chỉ là yêu thích tình yêu trong nhân gian vẫn ca ngợi đó, cả cuộc đời chỉ yêu một người. Cái này thì có gì sai chứ?”
Dư Tiền nói: “Cậu chủ thích một người phụ nữ đã có chồng chính là sai lầm rồi. Cô ấy không thương cậu, nhưng cậu còn hết sức dây dưa với cô ấy thì sai càng thêm sai. Cô ấy không để ý tới u còn nhớ mãi không quên được cô ấy, thậm chí vì cô ấy mà còn thủ thân như ngọc. Cái này lại là sai lâm lớn rồi”
Dư Nhân tức giận nâng tay lên.
Dư Tiền vội vàng núp sau ghế ngồi của ông chủ.
Dư Sinh phong lưu lại hào phóng, cả đời không thiếu phụ nữ. Đối với tình yêu nhỏ bé của con trai cho tới bây giờ ông ta đều không để vào mắt.
Dư Nhân cảm thấy người phụ nữ như vậy chính là báu vật.
Nghìn năm khó gặp được.
Dư Sinh đối với sự sỉ tình một lòng của con trai thì vô cùng khinh bỉ, ông ta không chút nể tình chế nhạo con mình nói: “Điều quan trọng làm người là phải tự lượng sức mình. Dư Nhân, con đợi cô gái nhà người ta ba năm, suốt ba năm nay thư tình cũng viết được mấy chồng lớn rồi, gần như dùng hết nước suối rồi cũng không thấy một phong thư hồi âm của cô gái nhỏ cho con. Con cũng nên tuyệt vọng rồi chứ?”
Nếu ngày trước ông chủ chế nhạo Dư Nhân như vậy, Dư Nhân sẽ cúi đầu tỏ ra như đưa đám.
Nhưng hôm nay, Dư Nhân thẳng tắp sống lưng, kiêu ngạo nói: “Bố, hôm nay con tới đây, chính là để cho bố sai người đem cơ quan trận pháp bên ngoài đóng lại hết cho con.
Ông chủ nghe vậy, vẻ mặt không tưởng tượng nổi. “Con điên rồi, chúng ta làm nhiều chuyện thất đức như vậy, trận pháp bên ngoài chính là bùa hộ mệnh của chúng ta, làm sao chúng ta phải đóng lại chứ? Đừng nói là đóng hết, một cái cũng không cho phép đóng. Chỉ có mở trận pháp ta mới có thể an tâm ngủ yên mà thôi.”
Khó có một lần Dư Nhân mạnh mẽ nói: “Hôm nay kế cả có chuyện gì cũng phải đóng”
Ông chủ tò mò nhìn Dư Tiền: “Cậu chủ của cậu hôm nay lại nổi điên cái gì vậy?”
Dư Tiền giải thích: “Ông chủ, bên ngoài có mấy du khách tới chơi. Một người trong số đó là Nghiêm Linh Trang mà cậu chủ luôn nhung nhớ yêu thương.”
Ông chủ vốn dĩ đang yên lặng nằm trên, nghe nói con trai mình có phụ nữ tìm đến cửa, nhất thời tinh thần vui vẻ hẳn lên
Bình luận facebook